Maya and May

Tối trước ngày tái khám, số 5 với Maya nằm co giật trong phòng. Những cảnh tra tấn, tiếng gào thét, ánh mắt trợn trừng ai oán của các nhân bản trước cứ ập vào đầu hai người suốt cả tuần nay. Những cơn co giật càng lúc càng nặng hơn rồi GIỰT, cả hai cứng đờ bất động, một dòng điện chạy qua khiến cả hai giật nảy mình, đầu buốt đau như bị xé toạc, tứ chi đau rát như bị cưa ra từng khúc, gào lên đau đớn nhưng không một từ ngữ gì vượt ra khỏi mồm hai người.

- "Ngươi có cảm thấy nỗi đau đó không?" một giọng nói đâu đó vang lên.

- "Họ đã phải chịu những nỗi đau như thế đấy! Ngươi nghĩ sao? Tức giận? Thương cảm? Muốn trả thù cho họ hay tha cho lũ cặn bã kia?"

Im lặng một lúc, một sự im lặng đến đáng sợ, âm thanh duy nhất vang lên là tiếng thở co giật vì đau. UUUUU..... Tai ù đi, một loạt tiếng nói vang lên trong đầu cả 2 "GIẾT! GIẾT! GIẾT!". Những cơn đau dừng lại, cảm thấy như vừa được giải thoát, cả hai ôm đầu khúc khích cười.

- "Trả thù, giết, giết hết lũ giòi bọ đó"/ "Giết hết, tao sẽ GIẾT HẾT". Maya trong phòng giam bắt đầu giật xích, số 5 gom dao với đống bom kích hoạt từ xa trộm được trong phòng làm việc của bố (kiểm lâm thường dùng nó phá đường nếu cần thiết), trèo qua cửa sổ chạy xuyên rừng về phía bệnh viện, không hiểu sao cô cảm thấy không hề sợ hãi chút nào. Đến nơi, 3 tên gác cổng đang tán gẫu.

- "Chú là người đầu tiên" số 5 mỉm cười đâm vào gáy tên gần nhất, hắn phun máu vào mặt hai tên còn lại rồi nằm bệt xuống đất chết, hai tên còn lại giật mình hoảng sợ rút súng cũng bị cô găm hai con dao vào ngực kết liễu. Cướp lấy chìa khóa với súng, số 5 vào bệnh viện, cứ một ngã rẽ cô lại đặt một túi đồ, phá camera quan sát suốt đường đến căn phòng mà lần đầu cô tỉnh dậy. Đến nơi, hai tên gác cửa phòng thấy cô.

- "Này cháu bé, sao cháu vào được đây, đây là khu vực cấ... ọcccccc" máu chảy đầy cổ họng tên bảo vệ, hắn giật một cái đập số 5 ngã ra sau may mắn thế nào né được đạn của bạn hắn. Tiếng đạn làm náo loạn cả bệnh viện. Lao đến đâm nốt tên kia trước khi hắn kịp bắn mình, số 5 nhìn hắn nói nhỏ:

- "Xuống kia thì cảm ơn bạn ngươi hộ tao" rút dao ra, số 5 lấy súng của hai tên đó, tìm chìa khóa mở cửa. Vừa vào, số 5 liền bị Maya đá vào bụng, lúc này Maya mới nhận ra bạn mình vội đỡ bạn dậy. Maya ôm chặt số 5, cô biết đây không phải số 4 nhưng cô vui lắm, cô không còn đơn độc nữa. Số 5 thấy còn mỗi Maya hiểu được điều gì đã xảy ra với số 4, an ủi bạn, thấy khắp người Maya đầy vết cào cấu, cổ tay đầy máu còn treo lủng lẳng xích không biết làm gì hơn đành đưa cho bạn áo khoác mặc tạm với 3 con dao, cả hai lao ra cửa chạy. Bảo vệ chưa gì đã tìm đến chỗ hai người. Chúng gồm 6 tên, lo cho bạn, số 5 kéo Maya chạy nhưng Maya đã vung dao xông vào lũ bảo vệ. Thấy họ rút súng định bắn Maya, số 5 ngay lập tức bắn chết họ, Maya bị đánh ngã bầm một bên vai chảy máu nhưng sự tức giận đã lấn át cơn đau đó, cô lại vùng dậy cắt đứt tay lũ cầm gậy, đâm nát bụng chúng. Sau khi biến chúng thành bãi thi thể đầy máu, cả hai bỏ đi. Đi ngang qua phòng điều khiển, cả hai nghe vọng từ trong tiếng chửi bới tức giận của Thomson:

- "Chỉ là hai đứa nhóc mà tụi bay cũng làm không xong? Mẹ kiếp, gọi bọn bảo vệ ra xử lí MAU!!!" hắn gào tụi nhân viên.

- "Thưa ngài, không còn ai là bảo vệ cả, sau vụ tuần vừa rồi chúng đã bỏ chạy hết rồi, còn lại lũ kia thôi"

- "Tụi bay đùa tao à? Hết? Vậy cầm súng ra chiến đấu đi, tụi nó chỉ là những con nhóc miệng còn hôi sữa, giết hết chúng đi, GIẾT NGAY CHO TAO"

- "Thưa" tên nhân viên sợ hãi nói.

- "SAO?"

- "T...ụi nó đan..g ở ngoài" tay run run chỉ màn hình camera, 2 cô bé đang cười, nhìn chằm chằm vào họ, tay vẫy vẫy dao đầy máu. Cả phòng vang lên tiếng gào thét, họ đùn đẩy nhau mong sao không phải chết, riêng tên kia thì chui vào gầm bàn run rẩy cầu nguyện. Maya và số 5 bước vào cúp cầu dao điện khiến những tiếng gào thét vang lên to hơn. Trong bóng tối một tên lao đến đấm cả hai ngã, nó đau lắm nhưng không hiểu sao cả hai vẫn cười, cười to là đằng khác. Số 5 nhanh như chớp lao đến bám vào lưng hắn ghì cổ, hắn tìm cách đập lưng vào tường nhưng Maya đã túm chân hắn khiến hắn ngã nhào ra sau. Ngay lập tức, cô trèo lên bụng hắn đâm hắn liên tiếp mặc cho hắn co giật cào cấu. Bật đèn lên, xác tên kia nằm trên sàn ướt sũng máu, nội tạng lòi ra ngoài. Tắt đèn, lũ còn lại sợ hãi khua tay, quẫy đạp, ném chọi đồ vật tứ tung, nhầm tưởng hai người mà giết nhau. Đợi khi chỉ còn tiếng thút thít, hấp hối nhỏ bé, Maya mở đèn lên, nơi lũ kia đứng chỉ toàn máu, xác thịt nằm đè lên nhau, phập phồng bởi hô hấp đứt quãng vì đau, nhưng kìa vẫn thiếu một tên.

- "Bác đây rồi, ra xem con nít ranh đã làm được gì này" Maya thò đầu xuống mỉm cười gọi hắn. Vút! Cạch! Hắn đâm cây bút vào Maya nhưng cô đã rụt đầu lên né được. Lườm hắn, hắn bắt đầu lắp bắp.

- "Th...a tha cho tôi, làm ơ...ơn tha cho tôi, tôi chỉ muốn giúp các cháu mà, nếu biết được bệnh chúng ta sẽ được tiền đó, tôi sẽ chia cho các cô 5... à không 70%"

- "Giúp? Đấy là giúp sao? Các người làm để nhận được tiền thôi đúng không? Nào ra đây MAU" Maya gằn giọng. Cô đã chờ giây phút này lâu lắm rồi, cô muốn hắn phải cầu xin, muốn hắn phải sợ hãi, cô muốn hắn phải trả giá, phải chết. Đợi hắn chui ra, Maya túm lấy hắn dí dao vào cổ gào:

- "THA CHO MÀY? SAU NHỮNG GÌ MÀY LÀM VỚI TAO? VỚI LŨ CHÚNG TAO? SẴN SÀNG CHƯA THẰNG KHỐN? TAO SẼ CHO MÀY THẤY NỖI ĐAU CỦA HỌ" ghì hắn xuống, cô rạch từng thớ thịt trên người hắn, mặc cho hắn gào thét giãy dụa. Hắn tóm lấy cổ Maya bóp chặt, kéo cô xuống cào cấu, chân quẫy đạp nhưng cô không tỏ ra nao núng vẫn ghì chặt con dao vào đầu hắn, PHẬP! PHẬP! PHẬP! Tiếng những nhát dao liên tiếp cắm vào ngực hắn, tim hắn nát bét, máu văng khắp nơi, phun ra bụm máu, hắn trợn mắt nhìn hai người rồi chết.

- "C...Cuối cùng, cuối cùng cũng được rồi, HAHAHA số 4 ơi tôi làm được rồi!!!" Maya vừa thở hồng hộc vừa cười nói. Số 5 kéo Maya đứng dậy, chạy khỏi bệnh viện. Đi được nửa đường số 5 lôi điều khiển ra bấm. BÙM!!! Một tiếng nổ vang lên, căn bệnh viện nổ tung, cháy hừng hực. Cả hai đứng nhìn mỉm cười nhưng nụ cười của họ bị dập tắt khi nhìn thấy trên trời không chỉ có một điểm sáng mà còn có một điểm sáng khác ở phía nhà họ. Dự cảm không lành, cả hai vượt rừng về nhà, cảnh tượng trước mặt khiến họ sốc nặng. Nhà họ đang bốc cháy. Ba mẹ họ vừa được xe cứu thương trở đi, một đám người đang đuổi theo đập cửa xe.

- "Bố ơi, mẹ ơi, làm ơn trả lời con đi" Maya bật khóc gào lên. Cô đã chờ đợi giây phút được gặp họ bao lâu nay, cô muốn được ôm họ, được trở về với tình yêu của họ, cớ sao mọi việc lại thành ra như thế này.

- "ĐỒ QUỶ DỮ"

- "TRẢ LẠI CON/CHỒNG CHO TAO"

Nhóm người nhận ra sự có mặt của Maya với số 5 liền thôi đuổi theo xe quay lại chửi mắng, ném đá hai người.

- "CÁC CÔ ĐÃ BỊ BẮT VÌ CHO NỔ BỆNH VIỆN, BẰNG CHỨNG LÀ ĐOẠN BĂNG NGAY ĐÂY" tên thị trưởng dí loa hét, tay đưa đưa máy giám sát cầm túi có đoạn số 5 kéo Maya từ phòng giam ra.

- "TÊN KHỐN, MÀY BIẾT TẤT CẢ CHUYỆN NÀY SAO?" số 5 với Maya gào. Nếu hắn biết đoạn video đó chứng tỏ hắn là người cầm đầu, chính hắn khiến mọi thứ thành ra như này, chính hắn là người phá hủy cuộc sống hai người.

- "Biết gì, chúng tôi chỉ biết hai người đã giết chết gia đình chúng tôi, lũ ác quỷ, chết đi"

- "ÁC QUỶ? HAHAHA CHÚNG TÔI? CÒN MẤY NGƯỜI LÀ GÌ? THIÊN THẦN CHẮC?" Maya cười lớn chĩa dao vào lũ kia. Bọn họ im lặng nhưng vẫn trừng mắt nhìn hai người, một tên cầm dao lao đến số 5, Maya liền đâm hắn, hắn đè cô xuống đâm dao vào tay cô, mũi dao ghim vào lòng bàn tay rướm máu. Nắm chặt con dao, Maya cười lớn nhìn hắn, hắn bóp cổ cô nhưng Maya cắn đứt thịt bàn tay hắn khiến hắn kêu gào bật mình ra khỏi người cô, lũ kia xông lên, số 5 lao ra cản họ. Nhổ miếng thịt ra, Maya vật hắn xuống đâm chết hắn xong quay ra giúp số 5. Cả hai dụ chúng vào nhà, lửa bao quanh, thiêu đốt tất cả. Mặc cho lửa đốt bỏng tay chân, với họ nỗi đau này chả là gì, họ chỉ quan tâm việc trả thù, giết hết lũ kia. Căn nhà nứt vỡ chuẩn bị sập, tên thị trưởng thấy vậy liền bỏ chạy nhưng từ trong nhà số 5 lao ra túm lấy hắn ném vào đống lửa. Tóc, áo, quần hắn bị lửa nuốt chửng, hắn lăn lộn gào thét xông đến số 5 liền bị Maya đâm vào lưng, máu bắn lên áo cô.

- "Suỵt... Mày làm họ thức giấc mất" Maya chỉ vào đống xác suỵt tên thị trưởng đang nằm co giật, hắn chết ngay lập tức. Số 5 kéo Maya chạy theo xe cứu thương chở bố mẹ cô nhưng được nửa đường, họ thấy chiếc xe đang nằm cháy, cả hai như mất nốt hi vọng cuối cùng, chỉ biết đứng khóc. Bỗng có hai bàn tay lạnh lẽo đặt lên vai hai người, quay lại nhìn, đó là Slenderman, ông không nói gì chỉ im lặng dẫn cả hai vào rừng, bỏ lại tất cả phía sau.


*6 tuần sau*

Ở thị trấn bên cạnh, các sạp báo đang đưa tin hai kẻ giết người 16 tuổi đang hoành hành, một đôi vợ chồng đi qua.

- "Anh xem, tụi nó còn trẻ mà đã dám giết người rồi."

- "Kệ đi, giờ mình phải lo cho đứa con đầu lòng của tụi mình chứ" ông chồng nói, tay xoa xoa bụng vợ. Sau tai nạn, cả hai mất hoàn toàn kí ức thời có Maya, họ mãi quên đi đứa con mà họ thương yêu ngày nào.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top