Chap 2: Ko tình cờ cũng thành tình cờ
Ôi thần linh ơi, Jeff the Killer "hàng" thật nè, mà khoan, liệu mình có mơ?
- *sờ mặt, sờ lung tung*- Tôi thử nghiệm
- =_=||| Con nhỏ này bị khùng sao.......*nghĩ*- Jeff lạ lùng
- Á trời, là "hàng" thật - Tôi giác ngộ
- Chứ còn sao nữa -Jeff nổi cáu
- Oa, jeff "hàng" thật nè - Tôi hét to vì vui mừng
- Suỵt, ngậm cái mồm vào đi, ngươi muốn "7 phút lên thiên đàng" à?- Jeff bịt mồm tôi lại
Ôi ôi, vậy là điều ước của mình thành sự thật rồi, God ơi, xin cảm tạ người
- Á, Jeff.......Jeff the killer.......!- Có người hét toáng lên
Thôi xong......! Hình như có tiếng cảnh sát đang đi về phía này thì phải
- Grừ, tại ngươi đó, con nhỏ đần kia- Jeff chạy đi (với tốc độ max nhanh)
- Tên tôi là Judy, KO PHẢI ĐẦN >< - Tôi lướt ván chạy theo
- Ta ko quan tâm ngươi là ai, chỉ cần biết ngươi là đần là được rồi
- Thôi được rồi, mau chạy lẹ lẹ đi, cảnh sát sẽ ko biết đâu
Sau đó tôi trốn vào 1 góc, có vẻ như mấy tên cảnh sát đã lạc mất dấu rồi, may quá, tôi vội vàng đi theo đường mà Jeff đã đi (Judy: cũng ko biết tại sao lại đi theo Jeff nữa). A, hắn kia rồi, tôi thấy bộ dạng hắn có vẻ mệt mỏi và hình như trên tay hắn có 1 vết thương nhỏ, máu bắt đầu rỉ ra nhiều hơn.
- Trời, hôm nay là ngày gì mà xui thế này, đã bị thương thì chớ, lại còn "đụng độ" phải 1 con nhỏ đần!- Jeff nhìn về phía tôi thở dài
- Im lặng và ngồi im 1 chút đi.....!- Tôi lấy tạm khăn quàng đỏ băng vết thương cho Jeff
- *ngạc nhiên* ngươi........ko sợ ta sao?
- Ko, sao vậy?- Tôi ngơ ngác nhìn
Jeff im lặng, sau đó hắn bước đi, trước khi đi hắn quên ko nói
- Ít ra thì cũng............cảm ơn!- Jeff lạnh lùng nói
- Ơ.......ừm.......!- Tôi ngạc nhiên
Hôm nay quả thật là 1 ngày quái đản nhưng cũng khá thú vị, liệu tôi có gặp lại Jeff vào những ngày tới........? *ngẫm nghĩ*
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tác giả: hình như phát ngôn có hơi hơi trẻ con thì phải?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top