Ngoại truyện 3 - Vết Sẹo Đồng Đồng:
Sau lần đi chơi đó chẳng những mối quan hệ không thể tốt lên, ngược lại Đồng Đồng càng bị Nhã Nghiên quản lý khắc khe hơn. Cấm ở nơi đông người ăn nói lung tung, có một đêm Đồng Đồng tâm trạng buồn bã cầm theo một hộp sữa ra ngoài hiên nhà ngồi uống.
" Tiểu Đồng Đồng, sao còn chưa đi ngủ? " Danh Tỉnh Nam vừa mới từ chi nhánh đi về, đã nhìn thấy con gái ngồi một mình bên hiên, lại còn bắt chước người lớn chống một tay lên cằm.
" Mẹ Tỉnh Nam, có thật sự là con do mẹ Tiểu Nghiên sinh ra không? " Càng nghĩ càng thấy không giống, mẹ Tiểu Nghiên không có thương Đồng Đồng.
Hai mẹ con của họ đúng là khiến người khác đau đầu mà, cũng không biết có phải không hợp tuổi hay không nữa? Mỗi lúc Tỉnh Nam đi đâu đó, ở nhà dường như sẽ phát sinh mâu thuẫn. Dù sao Đồng Đồng còn rất nhỏ, nếu để Đồng Đồng nghĩ rằng Nhã Nghiên không yêu thương nó, lớn lên đối với nàng sẽ có khoảng cách lớn.
" Lần trước Đồng Đồng nghịch dao đứt tay, có phải rất đau không? " Để nhắc cho con gái nhớ, Tỉnh Nam liền lấy ngón tay bị thương lần đó của Đồng Đồng lên minh hoạ.
" Con biết lỗi rồi mà, lần đó mẹ Tiểu Nghiên cũng đã phạt con rồi " Còn nhớ hôm đó mẹ rất giận dữ, sau đó cả một đêm còn không nhìn mặt người ta.
" Đồng Đồng chỉ đứt một chút ở tay đã khóc suốt đêm, mẹ Tiểu Nghiên để có thể lấy được Đồng Đồng ra ngoài, đã bị người ta rạch một vết lớn như thế này "
Những hình ảnh này cô lưu lại chính vì muốn sau này con có thể nhìn thấy, ở trên da thịt của mẹ nó từng phải chịu loại đau đớn gì mới có thể sinh ra nó. Đồng Đồng nhìn thấy vết sẹo của nàng liền ôm bụng, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy đau sắp chết đi rồi.
" Mẹ Tỉnh Nam tại sao lại để người ta rạch bụng mẹ Tiểu Nghiên " Đồng Đồng càng nhìn càng sợ, lại oán trách mẹ Tỉnh Nam sao để họ làm như vậy?
" Bởi vì mẹ Tiểu Nghiên sinh khó, trải qua hơn hơn 10 tiếng đau đớn trước khi sinh, đến cuối cùng lại sinh không được. Bác sĩ đành phải mổ bắt con ra, mẹ Tiểu Nghiên chính là phải chịu cả cơn đau sinh thường và sinh mổ " Lần đó cũng là lần đầu tiên đồng thời là lần cuối cùng, Tỉnh Nam thà rằng sau này người mang thai là mình, cô nhất quyết không để Nhã Nghiên mang thai thêm một lần nào nữa.
Lão sư cũng có nói để sinh con ra, người mẹ phải rất đau đớn. Nhưng Đồng Đồng không biết đau đớn đó là như thế nào, nhưng hiện tại liên tưởng đến con dao cắt trúng tay, sau đó là vết sẹo khá dài của mẹ Tiểu Nghiên, làm cho nó rốt cuộc cũng biết tại sao lại nói là rất đau, rất đau.
" Đây là lúc mẹ của con tập đi sau khi sinh mổ, còn đây là đoạn clip ghi lại lần đầu tiên con biết đi. Có thấy khác gì không? " Điện thoại của Tỉnh Nam có rất nhiều hình ảnh và đoạn clip quay lại quá trình mang thai, cho đến lúc sinh ra và nuôi lớn Đồng Đồng.
" Con không biết " Đồng Đồng xem qua hai đoạn clip, cũng không biết mẹ Tỉnh Nam muốn nói thứ gì?
" Sau khi hết thuốc tê, người sinh mổ sẽ đau như chết đi sống lại. Nhưng bác sĩ bắt buộc họ phải tập đi, có thể nói mẹ Tiểu Nghiên của con thậm chí nhấc một ngón chân cũng đau đến thở dốc, ngược lại một giọt nước mắt cũng không rơi xuống " Nhớ lại lúc đó vẫn còn ám ảnh, nhìn thấy Nhã Nghiên đau đớn đến độ cả hai mắt nhắm chặt vịnh vào người cô, Tỉnh Nam cũng không thể nói là đỡ hơn phần nào sự khó chịu, bản thân lại không biết làm sao san sẻ nổi.
" Nhưng mà lúc Đồng Đồng tập đi, mẹ Tiểu Nghiên lại khóc? " Cuối cùng Đồng Đồng cũng hiểu mẹ Tỉnh Nam nói khác nhau ở điểm nào, có vẻ như thật sự đã nghĩ sai cho mẹ Tiểu Nghiên.
Nó im lặng một lúc lâu, cuối cùng bỏ lại hộp sữa liền đi vào phòng của mẹ Tiểu Nghiên. Lúc này Tỉnh Nam không muốn làm phiền họ, bởi vì cô biết Đồng Đồng có vẻ có chuyện muốn nói với mẹ Tiểu Nghiên của nó.
" Mẹ Tiểu Nghiên, Đồng Đồng có thể vào không? " Nó ở bên ngoài gõ cửa ba cái, cuối cùng cánh cửa cũng có người từ bên trong mở ra.
" Giờ này sao còn không ngủ? Ngày mai con phải thức sớm đi thi mà "
Nhã Nghiên nhìn thấy Đồng Đồng cầm theo một cuốn tập và một cây viết, còn nghĩ là nó muốn nhờ nàng ôn bài giúp. Có điều sau khi Đồng Đồng vào phòng, gương mặt lại hết sức nghiêm túc muốn cùng nàng thương lượng.
" Mẹ Tiểu Nghiên, con chấp nhận ký với mẹ một hợp đồng quản lý. Sau này bất cứ yêu cầu nào của mẹ cũng sẽ làm theo, tuân theo toàn bộ cái gì mà nguyên tắc, quy định. Là Đồng Đồng cam tâm tình nguyện, cũng sẽ không lén lút đốt nó như tờ giấy kia đâu "
Cuối cùng Nhã Nghiên cũng biết lý do Đồng Đồng muốn đốt giấy hôn thú, chính vì cho rằng tờ giấy đó giam cầm mẹ Tỉnh Nam của nó. Chuyện này khiến cho Nhã Nghiên chịu không được cười thành tiếng, cũng không biết hôm nay lại nổi chứng gì lại đòi ký hợp đồng quản lý với nàng.
" Con muốn ký thật sao? Con không sợ bị người khác quản lý, có cảm giác cầm tù à? " Đứa con gái ngốc nghếch này, đột nhiên lại trở nên ngoan ngoãn đến vậy?
" Mẹ Tiểu Nghiên, Đồng Đồng biết được mẹ thương con đến vậy. Chỉ cần cái gì mẹ ghi vào tờ giấy này, Đồng Đồng cũng nhất quyết làm theo " Tuy không phải nam tử hán, nhưng sẽ là nhất ngôn cửu đỉnh, lời nói ra sẽ không rút lại.
" Ký hợp đồng phải là có quyền lợi đôi bên, con muốn quyền lợi gì? " Nàng cũng muốn thử lòng Đồng Đồng, xem thử có viện cớ này đòi mua đồ chơi mới hay không?
" Đồng Đồng chỉ muốn mẹ không sinh em bé nữa, Đồng Đồng không muốn ai rạch bụng mẹ Tiểu Nghiên nữa hết "
Câu nói này của Đồng Đồng khiến Nhã Nghiên nhất thời kìm không được, khoé mắt đột nhiên không hiểu sao lại rất nhanh nặng trĩu. Nhã Nghiên cũng hứa với Đồng Đồng không sinh em bé nữa, đời này có một đứa con ngoan như vậy, đã có thể khiến nàng mãn nguyện rồi.
" Hợp đồng này con muốn ký bao nhiêu năm đây? 5 năm, 10 năm, hay 15 năm? " Nhã Nghiên ôm Tiểu Đồng Đồng trong tay, không quên trêu con gái thêm một chút.
" Vô thời hạn..."
Bên trong phòng đầy ắp tiếng cười, Danh Tỉnh Nam ở bên ngoài chỉ có thể pha hai ly sữa nóng cho mẹ con họ, những lúc như thế này cô cũng không nên làm phiền mẫu tử tình thâm. Có điều buổi tối hôm đó Đồng Đồng ngang nhiên chiếm một nửa giường của cô, có đuổi thế nào cũng không chịu về phòng. Thậm chí đến lúc ngủ say, vẫn là ôm chặt lấy mẹ Tiểu Nghiên của nó không hề lơ là.
Trong kỳ thi lần đó Đồng Đồng đạt điểm tuyệt đối môn mỹ thuật, chính vì bức tranh gia đình chẳng những vẽ rất sống động, còn có một tình tiết khiến mỹ thuật lão sư vô cùng cảm động.
" Đồng Đồng à, cây bút của con lỡ quẹt trúng chỗ này sao? "
Trong bức tranh Đồng Đồng vẽ ba người đi biển, trong đó Nhã Nghiên mặc một bộ quần áo có hở một chút ở bụng. Bức tranh được vẽ rất đẹp, nhưng trên bụng của Nhã Nghiên lại bị kéo một nét mực đen khá rõ. Lão sư liền không biết có phải Đồng Đồng lỡ tay quẹt trúng hay không?
" Đó không phải là vết mực, đó là Vết Sẹo Đồng Đồng " Nhìn lại bức tranh, Đồng Đồng rất nhanh trả lời lão sư.
" Vết Sẹo Đồng Đồng là cái gì? " Lão sư có một chút không hiểu, chỉ có thể hỏi lại thêm một lần.
" Bởi vì Đồng Đồng được lấy ra từ bụng của mẹ Tiểu Nghiên, nên vết sẹo trên bụng của mẹ Tiểu Nghiên chính là Vết Sẹo Đồng Đồng "
----------------------------------------
The end.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top