24
Jennie xấu hổ không biết mình vừa nói cái gì, vội vã úp mặt vào gối không dám ngẩng lên. Chết tiệt, cắn trúng lưỡi hay sao còn dám phản đối. Ngu quá, ngu quá, ngu quá đi.
Cái đồ bất nhẫn Kim* Jisoo, đem cái người này về nhà làm gì, vừa gây sự với nàng, vừa chọc tức nàng, vừa lừa gạt nàng. Đáng chết.
Mà dĩ nhiên, con nai nhỏ làm sao biết là bọn họ thông đồng với nhau, gây sức ép cho nàng, bắt nàng tự mình dần dần bộc lộ bản thân. Muốn biết nàng muốn gì, nghĩ gì thì phải mặt dày ép nàng phải nói cho bằng được.
"Tại sao không được?"
Câu này chính là Kim* Jisoo vừa thốt ra, theo lý mà nói đây là nhà của cô, tất nhiên chỉ là rất vui vẻ tiếp nhận sự ghen tuông vô thức của người ngồi trên giường kia mà thôi.
Ép người quá đáng!
"Không phải" Jennie vội tìm một lý do chối bay chối biến "Tôi mệt rồi, hai người ra ngoài được không?"
Sự việc càng lúc càng không đi theo một trật tự nào, Jennie cảm thấy vô cùng bối rối, sai lầm của nàng chính là đi thú nhận với Kim* Jisoo. Để giờ chính mình bị ép vào đường cùng, chỉ có thể tiếp nhận không được từ chối. Là lý gì đây, ước gì có thể quay ngược thời gian, nàng sẽ bịt miệng thật chặt không hé răng nửa lời.
Nhìn cách Jennie nén nén tức giận, Irene cũng không muốn ép người thêm nữa, liền đứng dậy cáo từ, suy nghĩ cái gì trong đầu thì cũng có chính mình biết mà thôi. Việc này, giúp tới đây là được, còn kết quả thế nào thì phải xem sự nổ lực của hai người.
Cái việc mà ở lại ôn lại kỉ niệm xưa thì thôi bỏ đi, Irene có người cần ôn lại đang chờ ở nơi khác rồi.
Sau khi tiễn Irene ra cửa, Jisoo quay trở lại, gõ cửa ba lần liền tự ý mà vào. Không cần biết người bên trong có muốn hay không.
Đúng thật thì Jennie không nghĩ Jisoo trở lại, nàng cau mày nhìn miệng mở lên rồi khép lại, muốn mắng người nhưng lại thôi. Tốt nhất không nên nói gì cả, nhắm mắt đi ngủ.
Nghĩ là 15 phút hay 30 phút chăng nữa thì người kia sẽ tự ý mà lui nhưng đèn phòng vẫn sáng, không chịu được liền mắt to mắt nhỏ hé ra nhìn, thấy một Kim* Jisoo đứng khoanh tay nhìn nàng không dứt, Jennie chột dạ...không hiểu tại sao lại có chút lo lắng.
"Nói chuyện một chút"
Đây là mệnh lệnh hay đề nghị đây?
"Còn gì để nói sao?"
Nàng khịt mũi, Jisoo không cáu cũng không cãi đi lại ngăn kéo trong phòng nàng mở ra lấy một tờ giấy. Mà nàng thì mở to mắt cả kinh.
"Này~..."
"Trong kinh doanh hợp đồng là cơ mật, đã kí rồi sao không giấu một chỗ không ai thấy"
Cô cầm tờ giấy trắng mực đen, mà bên dưới là chữ kí như phượng múa của hai người, đã từng nghe qua nhưng đọc vào mới thấy sự thật làm người ta quả thật không chấp nhận được. Mặc nhiên, một trong hai chữ kí là của Kim* Jennie.
"Vậy ra đây là điều khoản mẹ tôi nói với em àh?"
"Sao tự tiện động vào đồ của người khác?"
Nàng trừng mắt, không có gì phải lo lắng, cũng không có gì phải xấu hổ, nàng chưa từng làm trái với lương tâm. Cam kết này nàng đã kí, đã trao đổi, đúng là nàng đã làm nó. Thì sao? Cũng chưa từng ảnh hưởng gì với Jisoo cả. Cần người, nàng cho người là nàng đây.
"Không được có tình cảm với Kim* Jisoo?" Cô nhướng mày đọc chậm rãi tờ giấy bên dưới, đã đọc đi đọc lại nhiều lần, vẫn không nuốt trôi được câu này. Rốt cuộc mẹ cô đang làm cái gì đây? Kí cam kết có hợp đồng hẳn hoi, chỉ để ép Kim* Jennie phải ở chung một nhà?
"Đây là lí do không thể yêu tôi sao? Xé đi là được"
Jennie như bị vứt trên lò lửa, vừa nghe hai chữ xé đi không tự chủ được quát to một tiếng, dù là nàng có bị thương hay không cũng không ngại bật người dậy lao đến giành lấy tờ giấy. Tuy nhiên con mèo ướt hay có thể lấy được sao?
Không nghĩ người này lại manh động như vậy, xét cho cùng thì cô đã đọc hết và ngâm cứu đủ kĩ lưỡng cái hợp đồng bỗng nhiên vô tình tìm thấy này. Mấy cái điều khoản vô vị mà mẹ cô liệt kê vào cũng không thành vấn đề, chủ yếu là chuyện tình cảm giữa cô và Jennie là không thể.
"Dù chị có xé cũng không thể giải quyết được"
"Vậy em cản tôi làm gì?"
"Chị vẫn không hiểu sao?"
Nàng tức điên đấm vào người Jisoo một cái rõ đau, khiến cô rít lên muốn nổi cáu. Gì? Nói không được chơi tới bạo lực sao. Từ xưa đến nay chưa ai dám đánh Kim* Jisoo đến một cái, mặc nhiên dám dùng cả nắm đấm. Hít một hơi cay nghiến, Jisoo lùi lại hai bước.
"Muốn giết người?"
Xoẹt~
Jisoo xé toạt tờ giấy ra làm hai, phẫn nộ trừng mắt. Cuộc đời cô do cô tự chủ, cho dù là mẹ cũng không có quyền cấm cản. Há chi một cái bản hợp đồng vớ vẫn này. Mẹ muốn gì cô sẽ trực tiếp hỏi sau, bây giờ...cô chỉ muốn thông não cho cái người ngu ngốc này. Đã lỡ đặt vào mắt, nói một câu bỏ là bỏ sao? Cô chỉ muốn chiếm hữu Kim* Jennie là của riêng, bằng cái gì cũng được, tốt nhất mang lên giường biến thành của mình đi.
"Chị điên rồi" Nàng nhìn tờ giấy rơi xuống sàn, bất lực thở dài. Cái người này không hiểu, không hiểu, người này không hiểu gì hết. Sao cứ ép nàng làm những việc không thể.
Jennie nén lại cảm xúc, bình tĩnh xuống. Nàng sẽ cho biết vì sao nàng không thể, lúc đầu còn tưởng Jisoo khi biết tới bản hợp đồng kia sẽ tức giận không muốn nhìn mặt nhưng cái người kia chỉ xem đó là một thứ vớ vẫn, còn không để tâm một chút gì tới nó. Đơn giản chỉ cần xé bỏ là xong. Nàng thực sự không hiểu tại sao Jisoo có thể nói yêu liền yêu nhanh đến vậy.
"Chị yêu tôi thật sao?"
"Ừm..." Cô trả lời bằng chất giọng bình thản.
"Nhiều đến mức nào?"
"Không biết"
Tck~...Jennie tạch lưỡi, thôi bỏ đi. Cái người này có hỏi cũng không được gì.
"Xem như chưa nói gì đi"
Nàng một chân đã bước lên giường, bỏ mặc Kim* Jisoo muốn làm gì thì làm, cãi nhau chỉ tổ mệt thêm. Ngày mai hẳn tính.
"Vậy xem như chúng ta đang hẹn hò đi"
Mặt dày, trơ trẽn. Jisoo lắc cái đầu, cô biết thừa là đang bị người kia mắng không thương tiếc.
"Đầu tiên là nên đổi cách xưng hô"
Càng nói càng quá sức tưởng tượng, Jisoo một bước lấn tới chục bước, muốn gì thì cũng phải trên cơ người ta đã. Đánh là phải thắng!
Jennie không thèm nói một câu, xem như là nàng đang nghe kể chuyện cười đi, dù bây giờ có nói cũng không làm người này bớt mặt dày đâu.
"Um...Nini, Soo kêu em bằng Nini nhé. Nini, Niniie!!! Thật đáng yêu"
"Sao cũng được, giờ chị ra ngoài đi"
Chán nản úp mặt vào gối, nàng còn không hiểu tại sao mọi việc lại trở nên như vậy. Chỉ vì một lần bị điên nên mới tỏ tình thôi mà.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top