70

Đầu óc quay cuồng u mê chưa dứt , cô gục xuống bên cạnh bờ tường lạnh lẽo nằm co ro trên sàn không sao đứng lên được . Có vẻ như là cô đã ngủ mất rồi , đến lúc thần trí có thể nói là tỉnh lại gần như hoàn toàn , cũng đã là chuyện của hai tiếng sau .

" Bảo Bối "

Nhìn một lần xung quanh căn phòng lúc bấy giờ , bước vào phòng ngủ , đi ra gian bếp vẫn không nhìn thấy người đó ở đâu . Hiện tại đầu của cô vẫn còn đau âm ỉ , nhưng dường như nó vẫn còn một chút lý trí quay trở lại . Dường như lúc cô về nhà từng gặp được nàng , lúc đó là cô đã nói với nàng những gì thế này ?

Lúc Jennie đi không có sử dụng xe , bây giờ lại khuya đến như vậy nàng có thể đi đâu . Cô đã gọi cho rất nhiều người , nhưng ai cũng chỉ trả lời cô một câu duy nhất là không có . Liệu rằng có khi nào là một trong số những người đó nói dối cô hay không ?

Chính vì suy nghĩ đó Jisoo cố gắng bình tĩnh lái xe đến địa chỉ nhà của Chaeyoung , tuy rằng lúc nãy chị ấy đã nói không nhìn thấy Jennie , nhưng nếu như Bảo Bối giận cô muốn đi ở nhà của người khác nhất định sẽ tìm đến Chaeyoung đầu tiên . Vì thế cô đến trước cổng nhà của chị ấy , đã nhanh chóng lao đến bấm chuông liên hồi trong đêm hôm khuya khoắt .

" Là ai vậy ? "

" Chaeyoung chị mở cửa cho em đi , em biết Bảo Bối có ở trong đó . Em muốn gặp chị ấy ..."

" Chị đã nói với em là Jennie không có tìm đến chị , em có giỏi thì đi nhậu nhẹt say xỉn tiếp đi , còn không thì về nhà ngủ đừng làm phiền chị " -Chaeyoung hiện tại chính là nét mặt vô cùng tức giận , có điều lại không phải bởi vì chuyện cô phá chuông lúc gần như nửa đêm .

" Em biết chị có gặp Bảo Bối , nếu không chị làm sao biết em say xỉn như thế nào chứ ? Em biết là em ăn nói lung tung khiến chị ấy giận , em muốn vào gặp nói rõ cho chị ấy biết "

Dựa vào câu trả lời của Chaeyoung , cô biết chắc chắn nàng có ở bên trong . Chỉ cần là như vậy thôi là đủ , nàng hiện tại vẫn đang rất an toàn , về phần của cô , nếu như chị ấy muốn cô hoàn toàn có thể đứng ở đây cả đêm chờ đợi .

" Chị không biết Jennie ở đâu , em làm cậu ấy đi được thì tự tìm cậu ấy về "

Chaeyoung rất ít khi tức giận , nhưng lần này là thật sự bỏ mặc Jisoo không thèm nói chuyện nữa . Đứng ở đó một lúc cũng sẽ về thôi , bây giờ nếu như để cho em ấy vào càng không biết là tốt hay xấu .

" Jennie ở bên trong , lên đi "

Chất giọng trầm ấm vang lên ở ngay phía sau lưng Chaeyoung , vị hôn phu của cô ấy không biết thức dậy từ lúc nào , bây giờ lại có mặt rất chi đúng lúc một cách không cần thiết vậy ?

" Cảm ơn chị "

Trước giờ Jisoo đều không mấy có thiện cảm với Tổng giám đốc của mình , nhưng lần này quả thật hành động ra tay cứu giúp vô cùng cảm kích . Bây giờ chị Chaeyoung nhìn vị hôn phu của mình chỉ có nửa con mắt , chắc không còn hơi sức đâu quan tâm đến cô nữa .

" Chị làm cái gì đây hả ? Chị có biết hôm nay em ấy chọc Jennie đến khóc sưng cả mắt . Em còn muốn dạy cho em ấy một bài học..."

" Không cho nó vào thì em cũng đừng hòng ngủ , nói chứ nhìn nét mặt của nó hình như rất hối lỗi "

" Em thật sự không biết cái tên Kim nhỏ đó đối với chị có quan hệ thân thích không nữa , tính cách đáng ghét giống y hệt nhau . Cứ thích chọc người khác khóc , rồi làm như bản thân mình vô tội lắm không bằng "

Thôi đi thôi đi , lúc nãy quả thật là giận dùm Jennie nên mới có ý định cấm túc Jisoo vào nhà . Nhưng tính ra nếu như hôm nay không làm rõ thì Jennie cũng sẽ buồn đến ngủ không được luôn cho xem .

-----------------------------
" Bảo Bối ... "

Jisoo hiện tại đã theo như sự chỉ dẫn của gia nhân đưa vào phòng của khách , cánh cửa vừa mở ra đã nhìn thấy một thân ảnh nằm co ro bên một mép giường quay lưng lại với cô . Cảm giác lúc này quả thật không sao im lặng thêm được nữa ...

" Là em không nên uống say đến như vậy , em không cố ý nói ra những lời đó "

" Về đi , chị không muốn nói chuyện với em "

Nàng vẫn chui rúc trong tấm chăn dày lúc điều hòa chẳng tạo ra những luồng gió lạnh , thời khắc hiện tại nghe thấy tiếng nói của cô chỉ càng thêm tủi nhục . Đã hai tiếng trôi qua kể từ lúc nàng lao ra khỏi chung cư , đến bây giờ mắt của nàng vẫn không sao khô ráo được .

" Xin lỗi , em sai rồi , chị đừng khóc nữa "

Đáng lẽ ra trong một cuộc cãi vả mà nói , nếu như đối phương chấp nhận mình sai , thì người thắng lý nên vui mừng kiêu ngạo . Đằng này , lúc nãy Jennie đã cố gắng bình tĩnh nhất khi cô bước vào , ngăn cho tiếng khóc uất nghẹn của mình không sao phát ra nữa . Nhưng cũng chỉ vì một câu nói , tất cả phòng tuyến trong lòng của nàng đều đổ vỡ . Mặc cho tiếng nức nở vang lên từng hồi không sao kìm lại được...

" Bảo Bối , là em không nên nổi giận vô cớ với chị như vậy . Đáng lẽ ra em nên nghe chị giải thích , nhưng quả thật lúc đó em rất sợ . Em cứ sợ mất đi chị , em không thể nào bình tĩnh được "

Cô mặc kệ nàng có không muốn nhìn thấy cô thế nào cũng được , vẫn một mực đi đến bên cạnh giường của nàng nói ra hết những gì mình suy nghĩ .

" Em có thể tức giận việc chị không kịp nói cho em biết dự định của mình , nhưng em không thể nói chị cùng với anh ba có quan hệ như vậy ? Chị rất đau lòng... "

Nàng không dùng tấm lưng run rẩy đó đối diện với cô nữa , cho cô nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ ngập tràn trong những giọt nước trĩu nặng của mình. Trong câu nói có ẩn chứ sự buồn phiền , cũng như một lời oán trách .

" Bảo Bối..."

" Chẳng phải lúc gây sự vô lý , em cũng đem tên của chị gọi lớn tiếng đến như vậy sao ? Bây giờ em một câu Bảo Bối , hai câu Bảo Bối chị cũng không muốn nghe nữa "

Là lúc đó , cô đã đem tên của nàng ra gọi một cách lớn tiếng đầy tức giận . Khi nàng bỏ đi cô cũng không theo giữ lại , nàng cũng đã ở đây đến hơn hai tiếng cô mới tìm đến vào lúc trời nửa đêm . Không ai biết được trong những thời khắc đó , Jennie thật sự đã sợ hãi như thế nào ? Đã đau đớn đến như thế nào ? Trước đây , bạn nhỏ của nàng không phải là như vậy ?

" Chị sao vậy ? "

Jisoo nhìn thấy sau khi Jennie tức giận muốn ngồi dậy đuổi mình đi , đột nhiên tay ôm lấy bụng chân mày cũng nhíu lại . Vị trí đó liệu có phải rằng bệnh của chị lại tái phát nữa hay không ?

Cũng trong thời khắc đó cô đem áo của nàng kéo lên một khoảng mặc cho Jennie liên tục cựa quậy , đặt lấy lòng bàn tay của mình xoa điều lên vị trí được cho là đang hành hạ lấy người ta . Nàng biết cô đang làm gì , lúc trước mỗi lần nàng đau đớn lúc nửa đêm không thể gọi bác sĩ , hoặc dã thuốc dùng đã hết cô sẽ lại sử dụng cách thức này . Nơi lạnh lẽo khó chịu quặn lên từng cơn một , được hơi ấm cùng cách xoa vô cùng đúng đắn , giảm bớt sự đau đớn hiện lên trên mặt của Jennie lúc bấy giờ .

" Bảo Bối , có đỡ hơn chút nào hay không ? "

Cô chỉ muốn hỏi nàng một câu , nếu như nàng không giảm được mặc kệ lúc nửa đêm cô vẫn náo loạn bệnh viện gần nhất . Nhưng cũng trong lúc đó , bao nhiêu sự uất ức của nàng quả thật đã lên đỉnh điểm . Giống như chỉ chực chờ tuôn trào không dứt...

" Chị rất đau , buổi chiều sau khi bàn xong kế hoạch đó với anh ba chị đã cảm thấy đau đến không đi nổi "

" Lúc đó chị phát hiện mình bị trễ hẹn với em nên mặc kệ anh ba khuyên chị đi khám , chị vẫn một mực lái xe về . Nhưng chị lại không biết khi vào đến ghế lái còn chưa kịp đóng cửa lại, chị đã đau đến mức ngất đi lúc nào không biết "

" Khi chị tỉnh lại chính là nhìn thấy mình ở một phòng mạch , lúc đó đã quá trể so với giờ hẹn . Chị lại không đem theo điện thoại , nên đã mượn điện thoại của anh ấy gọi cho em . Không lần nào em bắt máy , chị lo sợ em giận chị nên mặc kệ bọn họ nói chị cần phải nghỉ ngơi , chị thậm chí còn tỏ ra giận dỗi khi anh ấy một mực khuyên chị ở lại , nhưng đến lúc em về nhà , em lại ...tiểu Soo , chị ghét em lắm "

Thì ra những cuộc điện thoại liên hồi cô không nghe máy trong lúc hơi men chiếm hữu tại một nơi tiếng nhạc xập xình là của nàng . Cô chỉ biết tức giận khi không gọi được cho nàng , nhưng cô lại không chú ý đến một số máy lạ gọi tới gọi lui rất nhiều lần . Lúc cô về nhà , cũng chính vì quá say , cô không nhận ra được nét mặt của Jennie tái đi rất nhiều . Cô chỉ biết nóng giận vô cớ , đem những suy nghĩ của bản thân nói ra một cách mơ hồ .

Giờ phút này người con gái của cô khóc ngất đánh vào lồng ngực của một kẻ xấu xa , nhưng chính là cô lại chẳng thấy một chút đau đớn nào hiện hữu . Có lẽ sức lực chị ấy sử dụng để trút đi sự tủi nhục của mình là không hề mạnh mẽ , hoặc cũng có khi là ở một nơi khác ngay thời điểm hiện tại đã đau hơn rất nhiều , hoàn toàn lấn áp .

Cô đem lấy thân thể run rẩy không ngừng của người con gái đó áp chặt vào lòng của mình , giờ phút này cô biết bản thân có nói ra gì đi nữa cũng không sao làm dịu lại sự thương tổn của Jennie . Cuối cùng cũng chỉ có thể ôm lấy nàng thật chặt , vỗ về lấy thân thể giống như đã vô cùng nhỏ bé trong vòng tay đó .

Người ta nói rất ghét cô , vậy mà người ta ôm lấy cô khóc ngất . Chính lúc này cô muốn thay mặt Jennie trừng phạt mình , làm bất cứ thứ gì cũng được chỉ muốn trút giận dùm người con gái cô thương . Trải qua một khoảng thời gian , tiếng nấc của Jennie càng lúc càng nhỏ lại , cũng chính là lúc tâm trạng của nàng hồi phục đôi chút . Khe khẽ ở bên tai , giọng nói của ai cũng chỉ đủ một người nghe thấy .

" Bảo Bối , bạn nhỏ của chị thật xấu xa . Nhưng bạn ấy biết lỗi rồi , về nhà thôi "

Cô không nghe được tiếng trả lời , nhưng cũng không nhận thấy hành động kháng cự . Có lẻ bởi vì ngày hôm nay đã quá mệt mỏi rồi , một lúc sau đó cô đã nhận thấy Jennie ngủ say trong vòng tay của cô . Khóe mi kia còn sưng đỏ...

Lúc cô bế nàng đi xuống nhà dưới muốn nhờ gia nhân mở cửa giúp mình , đã nghe thấy tiếng gọi lại của Chaeyoung ở phía sau . Còn tưởng đâu là chị ấy không cho đem người đi , ai ngờ lại chính là người giúp cô mở cửa chính lẫn cửa rào . Lúc đặt được một Jennie yếu ớt vào trong xe , Chaeyoung dường như là có chuyện muốn nói với cô .

" Xin lỗi vì hôm nay làm phiền hai chị , em sẽ không để chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa "

" Em nói được thì phải làm được , số mệnh của cậu ấy bây giờ đều tùy thuộc vào em ? "

" Dạ em biết mình phải làm gì , em hứa với chị đây là lần cuối cùng Bảo Bối khóc vì em . Sau này có khóc , cũng không phải ở trong tình cảnh đau buồn như vậy ? "

" Em cứ làm cho mối quan hệ của cả hai tồn tại theo hình thức nghi ngờ , không tin tưởng . Sau này em sẽ là người gánh chịu hậu quả , chị cũng chỉ có thể nhắc em như vậy . Dường như chị đã từng nói với em về quẻ bói đó , em tin hay không chị cũng không quản được "

Trên đường lái xe trở về khu chung cư vẫn còn sáng đèn , cô cứ liên tục suy nghĩ đến những gì trước đây cũng như lúc nãy Chaeyoung đề cập . Quả thật trong chuyện này chính vì sự tức giận nhất thời của cô , sự tin tưởng của cô dành cho Jennie quả thật bị lung lay . Làm cho người con gái cô thương nhất phải vô cùng ủy khuất , nhưng hôm nay cũng chỉ là một ví dụ điển hình . Theo như lời chị ấy nói số kiếp của nàng rất nặng , cô lúc nào cũng mong muốn mình chính là người giúp Jennie vượt qua những điều này .

" Bảo Bối , sau này cho dù có chuyện gì xảy ra . Em vẫn luôn tin tưởng chị , xin lỗi , Bảo Bối chị ngủ ngon "

Có lẽ Jisoo không hay biết rằng ở trên xe có một vài khoảnh khắc nàng giật mình thức giấc , nhưng lại vẫn giả vờ rằng giống như mình vẫn còn ngủ say . Bất cứ thứ gì cô nói nàng cũng nghe rất rõ , những điều đó Chaeyoung cũng đã nói với nàng trước khi cô đến . Cũng chính vì vậy nàng mới rất nhanh đồng ý cùng cô về nhà , bởi vì không thể chỉ một phút giận lẫy làm cả hai tồn tại khoảng cách dẫu chỉ một ngày . Có lẽ hôm nay , vẫn là một đêm mất ngủ với Jennie . Bói toán trước giờ nàng vẫn không tin , nhưng cớ vì sao lại trở nên buồn bã .+

To be continued...

Happy birthday to LALISA ♥️♥️♥️

Thật ra Jennie không hẳn đã ngủ kể từ lúc vẫn còn trên xe , khi cô đặt nàng xuống phần giường mềm mại , cũng là khi cô nhìn thấy chiếc laptop vô tình đụng phải hiện lên bảng kế hoạch kinh doanh đó . Một chút suy tư chìm vào lặng lẽ , khe khẽ phát ra vài âm thanh biết chắc rằng người ta nghe được .

" Bảo Bối , em biết rằng chị đã thức rồi . Về việc chị cùng với anh ba... "

" Em không cần nói nữa , chị sẽ từ chối anh ấy . Phải , tuy rằng công việc này phù hợp với chị , nhưng chị không muốn em khó chịu "

Đừng vội kết luận rằng đó chỉ là một lời nói lẫy , thật chất từ lúc vẫn còn nhắm chặt đôi mắt suy tư , nàng đã suy nghĩ đến điều này rất nhiều . Dù gì cũng chỉ là một công việc , nàng không muốn chỉ cần nhắc đến liền làm cho người bạn nhỏ này cảm thấy bất an .

" Không phải đâu , hơn ai hết em muốn chị làm được thứ mình yêu thích . Em không cam tâm nhìn chị chịu cực chịu khổ ở quán cà phê đó , chỉ là em một phút bốc đồng "

" Chị đã nói là..."

" Nghe em nói hết đã , Bảo Bối chị cùng anh ba làm việc đi . Em tin chắc chị nhất định thành công như lúc trước , người của họ Kim lúc đó cũng không thể khinh khi chị nữa "

" Chẳng phải em không thích anh ba sao ? "

" Em không phải là không thích , là bởi vì anh ấy quá ưu tú , quá tình cảm . Phải , nói đúng hơn là em sợ , nhưng mà Bảo Bối tại sao em lại phải yếu đuối như vậy . Thay vì ngồi yên một chỗ lo lắng đủ điều , em nhất định cố gắng nhiều hơn nữa , em muốn mình nhất định hoàn hảo nhất ít ra chỉ với mỗi mình chị "

Chưa từng có giây phút nào cô cho phép mình bỏ cuộc trong công việc , nhưng giờ phút này ngọn lửa quyết tâm trong lòng cô lại được nung nấu rực đỏ hơn bao giờ hết . Cô biết bản thân mình nhỏ tuổi hơn Jennie , người ta nhìn vào qua vẻ bề ngoài đều nói cô thiếu chín chắn .

Nhưng cô không đủ thời gian quan tâm thiên hạ nghĩ gì , cô chỉ để ý mỗi cảm nhận của nàng về mình . Có thể cô đã từng trẻ con , có thể cô đã từng không biết tác phong của một người trưởng thành là như thế nào . Nhưng kể từ khi cô gặp được người nào đó , cô biết cô nhất định phải chín chắn hơn bao giờ hết . Cô nhất định phải bảo vệ được Jennie , không phải trở thành một gánh nặng tâm lý cho người cô yêu nhất .

" Bạn nhỏ , em có tin chị không ? Chỉ cần em tin chị , thì cho dù có bất cứ ai đi ngang qua cuộc đời chị , em vẫn nên biết rằng người cùng chị đi trên một con đường vẫn là em "

" Bảo Bối , chúng ta thực hiện một quy ước được không ? "

" Sau này em nhất định không kiếm chuyện vô lý với chị như vậy nữa ... "

" Về phần chị thì sao ? "

" Có chuyện gì xảy ra cũng đừng bỏ em đi , đừng làm hại đến bản thân mình giống như nhiều năm về trước "

Lúc đó cô không tìm được nàng không ai biết được trong lòng cô nghĩ gì , nổi sợ hãi càng ngày giống như càng nuốt chửng thần kinh căng thẳng tột độ . Bởi vì cô từng nghe được lý do dấu vết trên cổ tay của nàng hiện hữu , năm đó nàng đã chọn cách giải quyết ngu ngốc ra sao khi Jaemin phụ tình .

" Chị đã từng hứa với ông nội sẽ không làm chuyện dại dột đó nữa , nhưng em không trải qua cảm giác cái chết còn dễ chịu hơn , em sẽ không hiểu vì sao con người ta biết là ngu ngốc vẫn cứ làm "

" Bảo Bối ..."

" Đùa một chút thôi , ôm chị có được không ? Em đánh thức chị như vậy , bây giờ thì cố mà dỗ đi "

" Nhưng chị không được làm mấy chuyện ngu ngốc đó , hứa với em một câu khó lắm sao ? Hứa đi "

Vòng tay duy nhất nàng muốn chui rúc vào lúc này , ôm chặt lấy nàng như thể buông ra sẽ hóa thành ảo ảnh . Chỉ vài tiếng trước nàng vẫn còn cuộn tròn mình trong chăn nức nở , bây giờ đã có thể ở trong lòng của cô làm cho cô tức chết .

" Bảo Bối chị đừng ngủ , nói đi lát em ru chị mà "

" Bảo Bối ... "

---------------------------
Hôm nay công việc tại PCY quả thật chất chồng thành núi , Jisoo trước đây bước vào phòng ăn sẽ không màn chuyện " triều chính " . Nhưng hiện tại người ta chính là nhìn thấy cô bận rộn đến quên luôn động đũa , chiếc laptop công ty tài trợ cho phó phòng này dường như hoạt động liên tục . Làm cho những nhân viên cấp thấp trố mắt mà nhìn , hết còn hứng thú bàn tán tại sao cô lại lên chức nhanh đến như vậy .

" Làm đến bán mạng tôi cũng không thêm tiền phụ cấp đâu , ngược lại còn khấu hao cô làm hư laptop của công ty "

Lisa hôm nay không được vị hôn thê đến chăm nom , cô từ quầy gọi món xong liền ngồi đối diện với Jisoo đã năm phút rồi . Ấy vậy mà con người này cứ chú tâm vào laptop , ngay cả ai ở trước mặt cũng chỉ nghĩ là ngồi nhờ .

" Chị muốn dọa chết em sao ? Mà lúc nãy chị nói gì ? " - Jisoo ngẩng lên nhìn lấy cô ấy vài giây lại tiếp tục làm việc .

" Đây là cách mà cô dỗ em gái của tôi đấy hả ? Có cần tôi gọi nói giúp thành tích của cô cho nó biết không ? "

Quả thật ba ngày nay con người này làm việc bán mạng vô cùng , chắc là do sự cố hôm đó về nhà thề thốt gì ghê lắm . Bây giờ cứ như một cái máy thế này , thật sự vô cùng cải thiện theo chiều hướng phát triển vượt trội .

" Bảo Bối tự biết nhìn em tiến bộ chứ bộ , ai cần chị đâu , xùy "

" Ờ thì không cần tôi nói dùm , nhưng coi bộ phải cần tôi giao nhiệm vụ tiếp theo cho làm rồi "

" Dạ sếp cứ chỉ dẫn ạ "

" Tên nhóc này , nhiệm vụ này không thể nói ở đây . Việc đầu tiên chính là dẹp qua cái lap này cho tôi , ăn một bữa đàng hoàng đi đã " - nhìn thấy hình ảnh của một Jisoo như vậy , liền nghĩ đến mình của thời vừa lập nghiệp , một nụ cười hoài niệm .

" Dạ sếp , à mà khi sếp cười nhìn cũng dễ ưa hơn một chút , nếu không muốn nói là đẹp đó " - không có phải là thảo mai , cơ mà vị sếp này khi cười lên thật đẹp đến cuốn hút , nếu cô mà là tiểu mỹ thụ cho dù biết người ta có vợ cũng sẽ làm tiểu tam luôn cho coi .

" Tôi không có muốn Chaeng lại nói tôi đam mỹ muộn đâu nhé "

Theo như công việc sau khi dùng bữa xong bọn họ bàn bạc , cô được giao cho nhiệm vụ khác với chức phận phòng của mình . Chính là có một bản hợp đồng đầu tư vào trường dân lập , nghe nói có một lão gia thường hay làm từ thiện . Ông ấy quyết định tặng khu đất đắc đỏ của mình xây lên trường học , quy mô của trường còn là từ cấp một cho đến cấp ba , thậm chí là không chỉ ở một quận .

Nghe đến đây cô biết được rằng đây chính là người báo chí thường nhắc đến dạo gần đây , ông ấy lúc trước là một trong những nhà kinh doanh không từ thủ đoạn . Nhưng về sau không hiểu lý do gì lại làm từ thiện đến choáng ngợp , nếu như có thể hợp tác tốt với ông ấy lần này , nhất định kéo theo đó sẽ là hàng loạt công trình khác .

" Theo như quen biết trước đây của ba tôi và ông ấy , chúng ta đã có được một cuộc hẹn . Tôi hy vọng có thể tranh được vụ đầu tư lần này , nhưng nếu như cảm thấy khó quá tôi có thể giao cho người khác "

" Con đường dẫn đến thành công không hề bằng phẳng , em nhất định không phụ lòng của chị "

Chấp nhận nhiệm vụ đó xong đột nhiên cô lại có linh cảm không tốt , sao vậy chứ nó rõ ràng chính là có hội tốt để cô khẳng định khả năng làm việc của mình mà . Thôi đi , có lẽ dạo gần đây cô làm việc đến độ căng thẳng quá thôi , để xem hôm nay không thể làm việc trễ quá , đã hẹn với Bảo Bối ra ngoài rồi .

------------------------
" Bảo Bối , chị Lisa giao tiếp cho em một nhiệm vụ khác " - đáng lẽ khi cô nói ra chuyện này , nên tồn tại cảm xúc vui vẻ mới phải . Nhưng đằng này...

" Em lại phải đi công tác sao ? À , không sao đâu , chị ở nhà đợi em , đừng buồn nữa "

Hiện tại nàng đã chính thức vào làm cho Kim Huyn , đây là công việc nghiêm túc không thể nói nghỉ là nghỉ để đi cùng cô được . Mặc dù có một chút buồn tủi thoáng qua , nhưng vẫn không muốn cô biết , ngược lại còn là người an ủi kẻ gương mặt bí xị kia .

" Không phải đâu Bảo Bối , em vẫn ở đây . Chỉ là không hiểu sao em lúc nhận hớn hở ra sao , đến lúc nghĩ đến lại cảm thấy có gì đó khó chịu "

" Có lẽ là em tạo áp lực cho mình quá , bạn nhỏ chị không cần em biến thành cái máy đâu . Chị biết em thương chị , nhưng như vậy chị xót lắm "

Quả thật tiến độ làm việc của cô Jisoo đều nói cho nàng biết , siêng năng là tốt nhưng lậm quá lại biến thành một tình trạng khá tệ cho sức khỏe của mình . Sao cũng được , nàng cảm thấy không chịu được bạn nhỏ của nàng vất vả như vậy .

" Đùa với chị thôi , haha xem mặt chị bị lừa kìa . Em mà sợ gì chứ , đại tiểu thư hào môn đỉnh đỉnh đại danh trên thương trường như chị , em cũng giống như cần câu quăng một phát kéo lên luôn , còn biết sợ gì nữa , bị lừa rồi "

" Được lắm họ Kim , báo hại chị lo cho em đến như vậy . Không thèm ăn nữa ... "

Đại thụ này không biết học đâu ra cái thói giận lên là bỏ ăn nữa , cô là phải ở bên cạnh năn nỉ từ ghế này sang ghế khác , mặc kệ nhân viên , khách hàng nhìn mình chầm chập . Nhìn cái gì , bộ chưa từng thấy ai dỗ phụ nữ đẹp à .

" Thôi mà ăn đi nguội hết giờ , bất quá lát về giúp chị giải tỏa cơ thể chút cho thoải mái "

" Đừng có mơ , hôm nay em ngủ ở sofa "

" Bảo Bối , chị hôm nay muốn đổi địa điểm à ? "

" Yah Jisoo..."

Cả quán ăn hôm đó cứ một chút lại nghe tiếng của nàng hét lên , cứ mỗi lần như vậy đĩa cơm chiên kim chi to lớn lại vơi đi một muỗng . Đúng là chỉ đợi người ta la toáng lên là lại đút vào , nếu như chị là trẻ con sẽ bị bảo mẫu như em hại chết .

Dọc đường từ trên xe về đến nhà , mặc dù bạn nhỏ biết điều đã mua cho nàng một ly trà sữa thật to . Nhưng Jennie vừa uống vừa nhìn ra đường phố , xe nào cũng nhìn , nhìn đàn ông , nhìn phụ nữ , nhìn người già , nhìn em nhỏ , chỉ duy nhất không nhìn cô . Giận dai dễ sợ ...

Mà thôi đi , thà rằng để chị dở chứng giận hờn vu vơ như con nít đó vẫn đỡ hơn . Em chính là không muốn nhìn thấy chị phải lo lắng cho em , em không lừa chị , em không thật sự không tự tin cho vị đối tác đó . Nhưng em không muốn chị phải lo quá nhiều về em , em muốn trong mắt chị em vô cùng bản lĩnh . Bảo Bối ...

------------------------
Nè nè , đừng có vội nhìn mặt mà bắt hình dong nhé . Bạn nhỏ được thì được ghê lắm , nhưng con người mà có ai hoàn hảo đâu . Cũng là nên tồn tại một chút thất tình lục dục chứ hả ? Có điều chỉ là giở trò với người của mình thì đâu có được liệt vào hàng xấu xa .

" A , biết vậy chị cho em chết luôn cũng không thèm ra đây , á đừng mà "

Tình huống này nên kể lại một chút , chính là sau khi về nhà cùng nhau xem phim rồi lại ra ban công ngắm hoa nở về đêm . Bạn Jisoo nói trời trở lạnh , đem Bảo Bối của mình vào phòng còn đắp chăn cho cẩn thận .

Điều đáng nói chính là bạn ấy rất biết thân biết phận , lấy một cái gối ra ngoài đóng cửa lại . Lúc này Jennie mới nhớ là lúc chiều ra lệnh cấm cung , ơ nhưng mà mọi lần đuổi lắm mới đi , sau hôm nay ngoan vậy . Mà dạo này thời tiết về đêm lạnh lắm , ở trong phòng còn cảm thấy không muốn ra khỏi chăn . Ở sofa thật hả ?

Bởi vì tốt bụng , thì chính là tốt bụng thôi . Bạn Jennie của chúng ta đem theo tấm chăn đi ra ngoài , còn chưa kịp đắp lên người của kẻ đang co ro đó . Đã không còn điểm tựa , một lực kéo nàng áp xuống sofa . Mặc cho nàng kêu la thảm thiết , cô chính là ở trên người của nàng làm loạn .

" A , không được cởi áo của chị , lạnh mà "

Thật ra với cái tình huống này muốn lạnh cũng khó , cô từ nãy đến giờ đem nàng cuốn vào nụ hôn đến thở không thông . Trên người chỗ nào ấm áp nhất đều chạm qua hết , nhưng bây giờ có khi làm ra vẻ đáng thương sẽ có thể thoát được .

" Em đem chị làm cho nóng lên như vậy , còn lạnh ? Xem ra chưa thật tâm chăm sóc chị rồi "

Bạn nhỏ xấu xa cả người rực lửa làm gì còn biết lạnh lẽo viết làm sao , nhưng cũng không đành lòng đem nàng không có gì che đậy . Ơ nhưng mà mơ đi cái trường hợp thả nàng ra , cô đem đầu của nàng nghiêng sang một bên , cật lực gặm nhấm vành tai của nàng , cắn lê xuống chiếc cổ thon dài phảng phất hương vị ngọt ngào. Tay của cô lúc này đã xuyên qua kẻ hở của áo choàng ngủ , đem một bên ngực của nàng sưởi ấm .

" Ưn , cái tay của em lạnh quá " - không phải chứ đột ngột đưa vào như vậy , thật sự là nổi hết cả lông tơ .

" Xin lỗi Bảo Bối , em sẽ làm cho nó ấm lại "

Thà không nói thì thôi , cái tay để đó một hồi cũng thích nghi được thôi mà . Jennie cảm thấy giờ phút này mình thật khờ dại , cái được gọi là sưởi ấm đó rất chi là ...

Chính xác là cô sử dụng luôn khuôn miệng của mình áp xuống tiểu bạch thỏ mà , cảm giác lúc đó chính là nóng đến muốn điên . Cô vén lấy áo của nàng sang một bên , không để cho nó lạnh lẽo quá lâu , liền ngậm lấy một bên nụ hoa của nàng mút sâu , lúc thì nút lên chùn chụt , lúc thì rê lưỡi đá qua đá lại thật sự là gây nên sự ức chế vô cùng .

" Nhẹ một chút coi , tên háo sắc này chị á ... chị sẽ ... ưm... ưn... "

" Em nói chị biết chị lại muốn đuổi em chứ gì , chị đuổi em ra đâu , thì chị sẽ phải ra luôn ở chỗ đó "

" Ưm...em mọc răng sao ? Cắn gì cắn lắm thế , em thử đưa ngực cho chị cắn đi , mà thôi quên đi em làm gì có ngực "

Có đôi khi lời nói giúp mình hả dạ một chút , nhưng hậu quả gánh chịu thật vô cùng to lớn . Bằng chứng chính là bạn nhỏ để bụng của nàng bắt đầu hành động , cô đem phần ngực ấm nóng đó của Jennie cắn mút đến đỏ ửng hết cả lên . Còn xấu xa đến mức rê lưỡi vào nơi cô gặm nhấm , rê qua rê lại làm rát muốn chết luôn . Cơ mà như vậy cho chị chừa đi , cô tạm thời buông tha cho một bên ngực đó của nàng , trực tiếp đưa tay xuống đặt vào nơi dường như cũng phải cần sưởi ấm .

" Jisoo điện thoại ... ưn chuông điện thoại "

Mấy cái chiêu câu giờ này của nàng thì cô còn gì xa lạ , mặc kệ Bảo Bối giở trò gì . Cô vẫn cật lực đem một bên ngực còn lại của nàng chiều chuộng . Ngón tay thon dài từ lâu đã nằm sâu trong hoa huyệt , mật dịch trơn ướt còn chưa kịp phủ đẫm vật thể lạ chạm vào . Jennie thật sự đã muốn thoát ra ...

" Bảo Bối , bớt rộn coi "

" Có điện thoại thật mà , lúc nãy là của chị bây giờ là của em... ưn... tiểu soo ... "

" Ờ đúng ha "

" Phải đó mau đi nghe đi thả chị ra ... á... ư.... ư... "

Cái tên xấu xa họ Kim đó , trước khi bước vào phòng còn cật lực đưa thêm một ngón nữa thúc sâu vào giữa hai chân của nàng . Cố tình cong hai ngón tay lên chạm đến nơi yếu đuối nhất của Jennie , làm cho nàng chịu không nổi sắp đạt đến cao triều . Cũng chính lúc này ác ôn đem cả hai ngón tay của mình ra , bỏ mặc Jennie mặt mày méo xệch bị chọc đến xém thổ huyết vì không được thỏa mãn . Ung dung bước vào phòng cầm điện thoại của mình lên xem...+

" Alo , có chuyện gì vậy chị Chaeyoung ? "

Jisoo nhìn thấy số của chị liền yên tâm một phần , chắc cũng giống như mọi khi lại giận dỗi Jisoo muốn xin qua ngủ nhờ . Cô một tay cầm điện thoại , một tay đem mật dịch phủ ướt lấy hai ngón tay của mình đem vào miệng làm cho sạch sẽ .

" Lisa không thể liên lạc được từ chiều đến giờ , chị lo lắm , giúp chị với "

" Chị ấy lúc chiều vẫn bình thường mà , à em còn nghe chị ấy nói phải đi thăm mẹ của mình gì đó "

" Em nói sao ? Lần này thật sự không xong rồi "

" Alo , chị Chaeng , alo... "

To be continued...
P/s : Sắp 70 chap rồi , cũng nên kể cho các bạn nghe về bí mật thân thế của Jisoo rồi ...

Jennie mặc dù cơ thể hậm hực hiện hết lên trên gương mặt giờ phút này đã đỏ ửng , nhưng cũng không thể mất tư cách đến nổi đợi người ta ra cầu xin thỏa mãn mình . Nàng cố gắng ngồi dậy trong một trạng thái mềm nhũn , đưa tay kéo lấy vai áo của mình còn thắt nơ áo choàng vào tử tế . Xem ra lần này cho dù Jisoo có muốn đụng đến đại tiểu thư đây , chắc cũng phải đếm bằng đơn vị mười hai lần trong một năm , tức là tháng chứ không còn bị cấm cung theo ngày nữa .

" Bảo Bối , chị ở nhà đợi em , bây giờ em đang rất bận "

Gì thế này , nửa đêm nửa đêm nhận được một cuộc điện thoại liền ra ngoài . Dáng vẻ hấp tấp đến thế là cùng , trên gương mặt có hiện qua một chút khó hiểu chứ không phải lo lắng tột độ . Xem đó mang vớ cũng là chiếc màu này chiếc màu kia , còn không cho nàng đi theo một mạch lao ra khỏi căn hộ , có muốn hỏi cũng không hỏi được .

Mặc dù có câu giận quá mất khôn , nhưng nếu như suy nghĩ đến trường hợp có trai gái gì đó gọi ra ngoài cũng không phải . Rõ ràng nàng còn nghe thấy tiếng chuông của mình mà , nếu vậy chỉ có thể là gia đình của người bạn thân nhất thôi . Đúng theo như dự tính , quả thật là Chaeyoung gọi cho nàng không được mới gọi đến số của Jisoo . Có điều nàng hiện tại có gọi lại bao nhiêu lần cũng không ai nghe nữa...

Khó trách bạn nhỏ đó của nàng lại hấp tấp như vậy , không lẽ gia đình bọn họ lại xảy ra tranh cãi dẫn đến tình trạng căng thẳng lắm hay sao ? Jennie không giống như Jisoo mang vớ hai màu , nàng chính là sử dụng luôn dép mang trong nhà để chạy ra ngoài căn hộ . Xe cũng bị cô lấy mất rồi , hiện tại Jennie chỉ có thể đứng bên ngoài gọi một chiếc taxi , cũng may chung cư này thường xuyên có taxi đậu sẵn , nếu không sẽ chậm trễ vô cùng .

Jennie trong lúc ngồi trên xe cũng không hiểu tên tài xế trẻ tuổi kia nhìn mình cái gì , thì cũng chỉ là mang đồ ngủ ra đường thôi có gì lạ , nhìn cũng đẹp kiêu sa quý phái là cùng . Có điều nàng lại không chú ý đến phần cổ của mình , người ta nhìn chính là nhìn mấy dấu vết vẫn còn rất ư là mới mẻ .

Người tài xế này cũng không hẳn háo sắc như tên bạn nhỏ nhà nàng , thật ra anh ta đang suy nghĩ đến tình huống vô cùng hợp lý . Mặc đồ ngủ ra đường này , trên người toàn là ấn ký này , đón xe lúc nửa đêm , vẻ mặt vô cùng hấp tấp , đầu tóc lại giống như chưa kịp vuốt lại gọn gàng . Cũng chỉ là một tình huống thôi , đang làm một số chuyện bị vợ người ta đến đánh ghen , mới thành ra bộ dạng như vậy đón xe bỏ chạy .

Về phần của Jennie vẫn đang trên đường đến nhà của Chaeyoung , ngược lại cô gái đó lại nửa đêm lái xe ra ngoài tìm kiếm Lisa . Vốn dĩ chuyện con đi thăm mẹ là một chuyện rất bình thường , nhưng đối với Chaeyoung mà nói nó lại vô cùng không đơn giản .

" Chị bị làm sao vậy Lisa ? Rốt cuộc chị đang ở đâu cơ chứ ? Gì đấy ? "

Dĩ nhiên những địa điểm Lisa có thể ghé qua , Chaeyoung là người biết rõ nhất . Cũng chính vì vậy sẽ không thể tìm được chị ấy ở đó , vì chị ấy cố tình tránh mặt . Ngược lại Jisoo biết được rằng nếu như người có tâm sự sẽ đi chuốc say mình , cô đi tìm những quán bar hay club gần nhà của Chaeyoung đều không gặp . Cho đến khi cô chạy đến đoạn đường gần đến công ty , bị mắc phải một công trình đang thi hành mà cô quên mất . Đành phải vòng theo đường khác , cũng chính nơi này cô nhìn thấy một Lisa hoàn toàn khác biệt .

Người được gọi là hình mẫu lý tưởng của biết bao nhiêu cô gái , cũng chính là hình ảnh cô luôn luôn muốn hướng đến ở tương lai . Chị ấy đang ngồi dựa vào một bức tường giữa hai con hẻm , bên cạnh là hàng loạt những chai bia có lẽ từ quán nhậu lề đường bên cạnh . Dựa vào số bia lăn lóc nằm dài , cô biết được người đó đã ở trong tình trạng không thể tự tìm đường về nhà nữa .

" Chị Lisa , chị bị sao thế này ? Về nhà đi , em đỡ chị "

Jisoo cố gắng kéo chị ấy đứng dậy , nhưng Lisa một mực dùng sức của mình giằng co với cô . Còn khiến bản thân bị nôn thốc nôn tháo , phải dựa vào bức tường sau lưng mới không ngã sóng soài ra đất .

" Tôi không muốn về , tôi không muốn Chaeyoung nhìn thấy tôi như vậy ? "

" Nếu như chị không muốn chị ấy buồn , thì còn thành ra bộ dạng như vậy để làm gì ? Em phải gọi cho chị ấy..."

" Không được gọi "

Lisa vừa nhìn thấy Jisoo cầm điện thoại đã gạt phăng nó xuống , chị ấy còn chạy ra bên ngoài mặc kệ thứ gì trước mặt . Nếu như không phải Jisoo nhanh tay kéo lại , giữ chị ấy xong mới nhặt điện thoại của mình thì sẽ có một vụ tai nạn thương tâm .

" Chị xem bây giờ chị có bộ dạng gì ? Tổng giám đốc kiên cường kiêu ngạo mà em từng biết không phải loại người vất va vất vưởng ở ngoài đường như vậy , hôm đó em say xỉn chọc giận Bảo Bối , chẳng phải chị qua hôm sau đã lớn tiếng trách mắng hay sao ? " - thật ra là có chuyện gì kích động đến mức như vậy chứ ? Lúc nãy Chaeyoung có nhắc đến điều gì ấy nhỉ ?

" Phải rồi , chị nói đi thăm mẹ của mình . Có phải có liên quan đến bà ấy hay không ? "

" Cái gì ? Ai cho cô trách mẹ của tôi , cho dù bà ấy có đối xử với tôi ra sao thì cô cũng không có quyền trách bà ấy . Tôi còn chưa trách nữa mà , người đó là mẹ của tôi mà "

Cũng trong một đêm thôi , cô được chứng kiến hai hình ảnh cô chưa từng nghĩ sẽ xuất hiện trong cuộc đời của một vị Tổng giám đốc tài ba . Chị không những cho người ta thấy bản thân mình cũng có thể yếu đuối , cũng có thể giống như bất cứ ai ra ngoài đường say xỉn đến không thể về nhà . Chị còn có thể khóc ra thành tiếng ở trước mặt thuộc cấp của chị , chị giật phăng cái nắm ở cổ tay của tôi xiêu vẹo đi về phía trước .

Vậy là chị Chaeng nói đúng , chị sở dĩ ra nông nổi như vậy là có liên quan đến mẹ của chị . Một người giàu có như chị tại sao lại phải xảy ra cớ sự như thế này , tôi lúc đó đột nhiên lại nhớ đến Bảo Bối của tôi . Trước đây chị ấy mỗi khi nhắc đến mẹ của mình cũng đều buồn tủi không sao nói nên lời , liệu có phải rằng người nhà giàu cái gì cũng có , chỉ có tình thân là không có hay không ?

Khi cô đưa được một Lisa bằng biện pháp mạnh tay một chút để có thể đặt vào xe , giống như đã quá mỏi mệt cho những giằng co cùng với cô , khi chị ấy nằm lên ghế sau đã không còn chống cự nữa . Nhưng trong lúc cô vẫn chưa nhấn lấy chân ga , cô lại nghe thấy tiếng khóc từ phía sau hàng ghế có người nằm .

" Mẹ ơi..."

" Chị "

Kể từ lúc điện thoại của cô bị Lisa quăng mạnh xuống nền đất màn hình cũng như vậy bể vụn , cô không thể sử dụng nó gọi được cho Chaeyoung . Hiện tại cũng chỉ có thể đưa chị ấy về lại biệt thự của chị ấy , lúc này lại nhìn thấy Bảo Bối giống như chuẩn bị từ nơi đó đi ra ngoài .

" Bảo Bối , em tìm được chị ấy rồi , em chẳng phải đã nói với chị cứ ở nhà hay sao ? "

" Đừng quan tâm đến chị , chị ấy sao rồi ? Phải rồi , nên gọi báo cho Chaeyoung một tiếng "

Chaeyoung vẫn đang rong ruổi trên các con đường tìm kiếm vị hôn phu của mình , vừa nhận được cuộc gọi của Jennie nghe thấy Lisa đã được đưa về nhà liền nhanh chóng lao xe về lại biệt thự của mình . Jisoo và Jennie vẫn ở trước cổng chờ đợi cô ấy về đến nhà , bởi vì họ thật sự muốn biết lý do khiến cho một người chị tưởng rằng vô cùng mạnh mẽ , cho đến hôm nay cũng biết khóc như một đứa trẻ bị người ta lấy mất thứ đồ yêu thích của mình .

" Soo , em tìm được chị ấy ở đâu vậy ? " - Chaeyoung nghe nói mọi người đã đưa chị ấy lên phòng , hiện tại vẫn muốn ở Jisoo hỏi một số chuyện .

" Ở một con hẻm , chị Chaeng rốt cuộc mẹ của chị ấy là người thế nào ? Tại sao lại khiến chị ấy chỉ đến thăm mẹ liền trở thành bộ dạng như vậy "

Jennie thật sự cũng giống như Chaeyoung lúc bấy giờ , choáng ngợp trước thái độ có phần quá khích của Jisoo . Có thể bởi vì Jisoo luôn xem Lisa là hình mẫu mình muốn hướng tới , nhìn thấy vị Tổng giám đốc của mình như vậy liền không thích ứng nổi mà trở nên vô cùng bức xúc .

" Jisoo "

" Em xin lỗi , nhưng lúc đó chị ấy quả thật rất thảm , chị ấy cứ luôn miệng gọi mẹ của mình , em không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra nữa "

" Chaeng , có phải giữa hai người họ tồn tại hiểu lầm gì không ? "

" Mẹ của chị ấy , bà ... hình như không thương chị ấy . Mặc dù Lisa là một đứa con hiếu thảo , biết rằng mỗi lần đến thăm mẹ đều sẽ chỉ có một kết cục , nhưng cứ một vài dịp lại đến đó còn cố tình giấu đi mình "

" Bảo Bối , tại sao người nhà giàu đều như vậy ? "

Có phải bởi vì cô chưa từng sống trong hào môn , nên không biết quy luật vốn có ở những nơi đó hay không ? Lúc nhỏ cô cứ hay nghĩ đến nếu như mình được sinh ra trong môi trường giàu có , chắc là sẽ vô cùng hạnh phúc . Nhưng bây giờ cô lại càng cảm thấy thương ba mẹ nuôi của mình nhiều hơn , tại sao mẹ của cô không phải là người sinh ra cô , nhưng lại có thể tình cảm sâu đậm đến như vậy . Còn đằng này ...

" Mẹ của Lisa không giống mẹ của Jennie trước đây . Trước đây khi Jennie những tưởng vẫn là con ruột của bọn họ , tuy rằng bà Kim không mấy quan tâm đến Jennie sinh sống ra sao ? Nhưng bà ấy cũng không chửi bới , đánh đập Jennie . Còn đằng này ..."

" Không phải chứ , cậu nói với mình chị ấy là con một , ba của chị ấy trước đây cũng không có nhiều vợ như ba...à không ông Kim . Vậy thì tại sao lại có chuyện như vậy xảy ra ? "

" Chị từng đến gặp bà ấy chưa ? Chị có hỏi bà ấy lý do không ? "

" Nếu như chị nói chị không biết chỗ của bà ấy ở đâu , càng chưa từng một lần gặp được bà ấy . Thì em có tin không ? "

" ... "

" Thôi cậu vào lo cho chị ấy đi , Jisoo , mình về thôi "

" Chị Chaeng , sáng mai khi chị ấy thức dậy nếu như không nhớ gì thì chị cũng đừng nhắc lại . Đặc biệt là đừng nói đến sự xuất hiện của em và Bảo Bối vào tối nay , tốt nhất cứ xem như không biết gì cứ nghĩ chị ấy đi cùng đối tác say xỉn là được "

" Chị biết rồi , cảm ơn hai người nhiều lắm "

Chaeyoung quả thật không có lừa Jisoo , chuyện về mẹ của Lisa luôn được chị ấy giấu kín . Có mấy lần cô ấy đề cập đến đều bị chị tỏ thái độ không thích , sau đó liền nói đừng chen vào chuyện giữa chị ấy với mẹ mình . Lúc đầu Chaeyoung còn tỏ ra tức giận , nhưng sau đó cũng không muốn nhắc lại chuyện này . Dường như đã lâu rồi Lisa không có đến đó , tại sao hôm nay lại đến . Là dịp gì quan trọng lắm hay sao ?

Không chỉ một mình Chaeyoung đang ở trong trạng thái vô cùng khó hiểu , đồng thời lúc này cũng có một người tồn tại chính một cảm xúc như vậy đang ngồi bên cạnh ghế lái . Kể từ lúc lên xe đến bây giờ hầu như bạn nhỏ của nàng đều không lên tiếng , vừa lái xe lại giống như để tâm trạng của mình lạc vào một nơi nào đó .

Jennie cảm thấy như vậy sẽ vô cùng nguy hiểm nên khuyên Jisoo để cho mình điều khiển , bình thường cô sẽ nói không sao kêu nàng cứ ngồi yên đừng rộn . Nhưng hôm nay Jisoo lại rất ngoan ngoãn đổi chỗ với nàng , đúng là thật sự có chuyện gì đó cần phải suy nghĩ nghiêm túc .
Chuyện ngày hôm nay xảy ra cũng không có mất mát nào to lớn , người đáng lo lắng nhất hiện tại dành cho Lisa phải là Chaeyoung . Bạn nhỏ , em vì sao lại trở nên vô cùng khó chịu ?+

To be continued...

Chuyện vào buổi tối ngày hôm đó xảy ra được mọi người giấu nhẹm , Lisa vào lúc tỉnh lại của sáng hôm sau quả thật có những chuyện vẫn còn nhớ , nhưng một số chuyện lại quên đi . Chị ấy nhớ rõ mình đã đến thăm mẹ , nhớ rõ mình đã ra bên ngoài uống đến say mềm . Nhưng chị ấy lại quên mất sự hiện diện của Jisoo , quên mất bản thân vì sao về được đến nhà . Khi chị ấy dò hỏi Chaeyoung , Chaeyoung chỉ nói rằng chị tự bắt taxi về , cô ấy còn nói sau khi chị về nói với cô ấy là hôm nay phải tiếp một vị khách quan trọng .

Về phần của Jisoo , lần đầu tiên trong đời của cô mới làm ra loại chuyện này . Chính là cô ôm lấy tiểu sủng vật của mình trong tay , nhưng lại suy nghĩ về một người hoàn toàn khác . Nhưng đừng vội kết luận cô lại tự dưng bị nổi tính trăng hoa , chỉ là chuyện của Lisa không hiểu sao lại tác động rất lớn đến cô .

" Bạn nhỏ , em có tâm sự sao ? "

Người con gái trong vòng tay của cô đã như vậy im lặng rất lâu , nhưng đến lúc nàng gọi cô đến hai ba lần cũng không nghe tiếng cô trả lời đã không chịu được nữa . Kể từ lúc xảy ra chuyện của Lisa cũng đã qua ba ngày rồi , ba ngày nay Jisoo đều ở trong một trạng thái như vậy .

" Bảo Bối , nếu như em nói em rất lo cho chị Lisa , thì chị có suy nghĩ đến mấy điều bậy bạ không ? "

Thường thì chỉ cần cô sơ ý nhìn phải cô gái nào đó , hay đại loại khen một người nào đó đẹp . Bảo Bối nhất định không thèm quan tâm đến cô , dạo gần đây cô lo cho Lisa thái quá như vậy , không biết chị ấy có suy nghĩ lệch lạc hay không nữa ?

" Sao em lại phải hỏi chị như vậy ? Em cũng cảm thấy thái độ của mình dành cho chuyện này đặc biệt kỳ lạ sao ? "

Dĩ nhiên nàng sẽ không nghĩ đến tình huống cô lo sợ , đã ở bên nhau gần một năm rồi . Tuy rằng không phải quá dài cho một cuộc tình của giới trẻ , nhưng khoảng thời gian đó có thể nói đối với họ là dài như một thập kỷ . Bao nhiêu chuyện cũng cùng nhau đi qua , sao nàng lại có thể suy nghĩ không đâu như vậy chứ . Chỉ là nàng cảm thấy cô thật sự kỳ lạ , Jennie chính xác hơn không muốn nhìn thấy cô có tâm sự lại chẳng nói cùng mình .

" Bảo Bối , em ước gì cả đời này mình cũng không gặp lại người thân của mình nữa , như vậy có quá điên khùng không ? "

" Chị biết em giận bọn họ , nhưng cũng không thể nói như vậy , có khi họ có nổi khổ thì sao ? "

" Không đâu , trước đây là bởi vì giận , còn bây giờ là vì sợ . Em thật sự không dám tưởng tượng được mẹ ruột của em , một là giống mẹ của chị , hai là giống mẹ của Lisa . Nếu như phải như vậy , em thà là không nhận lại họ "

" Vậy thôi đừng nghĩ đến họ nữa , chẳng phải em nói ở bên cạnh của chị sẽ không nghĩ đến người khác sao ? "

Thôi đi , đúng là cô tại sao lại kỳ lạ như vậy chứ ? Chuyện của người ta cũng tự nhiên quy ra thành chuyện của mình rồi tự buồn một mình , mà tính ra cũng uất ức thật , không cho chị ấy biết chuyện tối đó , vậy ai đền điện thoại bị đập đến tàn một cái màn hình đây hả ?

" Sao nữa vậy ? Lại tiếc của ? " - Jennie nhìn thấy Jisoo nhìn chầm chầm điện thoại tối đen của mình , thật ra thì màn hình này nghe nói hôm trước hết hàng rồi , nên đến hôm nay nó mới được thay mới .

" Em sau này đi ăn tiệc cưới của bọn họ sẽ khấu hao phần này , màn hình zin của người ta "

" Nhỏ nhen thật... chị buồn ngủ rồi"

Jisoo tạm thời bỏ qua hết hận thù không thể nói đối với Lisa , cẩn thận để điện thoại sang một bên . Đem tiểu sủng vật của mình đặt ở trong lòng , hai tay vuốt nhẹ lên tấm lưng ong , một thứ động tác mà rất nhanh sẽ đem Jennie đi vào giấc ngủ .

-------------------------
" Nè , cô làm cái gì nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống vậy ? Trừ lương giờ " - Lisa chỉ là cầm theo phần ăn ngồi đối diện cô , như thế nào tên này lại chỉ dùng nửa mắt nhìn mình .

Thật tình tôi mà biết chị qua một đêm liền không nhớ gì như vậy , đêm hôm đó tôi sẽ quay lại cái cảnh chị khóc lóc ỉ ôi trong xe tôi , à không xe của Bảo Bối . Cơ mà cũng có điện thoại đâu mà quay , nhắc đến lại càng muốn ăn tươi chị thật .

" À Tổng giám đốc , hôm nay sắc mặt của chị cũng tốt lắm , có chuyện vui sao ? "

" Cũng không hẳn , chỉ là công trình ở Việt Nam dạo trước rất tốt thôi "

" Thấy năng suất làm việc của em chưa ? "

" Ừ thì cô làm rất tốt , nhớ vụ hợp đồng chiều nay cũng tốt như vậy cho tôi nhờ "

Cái tên xấu xa đúng là chị , người ta đang phấn khởi chị liền nhắc đến cuộc hẹn đó . Haizz , thì chính là cuộc hẹn với phu nhân của ông Lee , người bỏ tiền ra xây dựng các khu trường học trên những mảnh đất đắc đỏ với mục đích từ thiện . Ông ấy nghe nói sức khỏe không đảm bảo , nên người thường đứng ra giúp ông ấy lo liệu được gọi là Lee phu nhân .

Hôm đó cô tan sở về nhà đã thấy Bảo Bối giống như là đang khấn một cái gì đó trước tủ thần tài , họ không có mua bán chắc không cầu mua may bán đắc đâu hả ? Mà thôi đi bây giờ cô là phải chuẩn bị cho kịp , còn phải xem xét lại bản hợp đồng đó một chút nữa .

" Sao rồi , chuẩn bị ổn thỏa cả chưa ? "

Người đáng lẽ nên lo lắng là cô nha , lý nào Bảo Bối còn có vẻ khẩn trương hơn . Cứ một lúc lại đem quần áo của cô ra ủi tới ủi lui , còn cứ đi qua đi lại hỏi cô đã chuẩn bị xong chưa . Đừng có nói lúc nãy cô bắt gặp hình ảnh đó , chính là đang cầu thần tài phù hộ cô đó hả ?

" Được rồi Bảo Bối , người ta nhất định làm được , chị yên tâm chưa ? "

" Mà nè , Lee phu nhân đó chị cũng biết . Bà ấy bề ngoài nhìn vào thật phúc hậu , nhưng cách thức bà ta trình diễn trên thương trường chị từng có cơ may nhìn thấy , rất nham hiểm "

" Bây giờ là bã muốn làm từ thiện cho chồng thôi , chứ đâu phải cùng em tranh giành địa bàn . Không cần sợ..."

Khó trách Jennie lại cảm thấy không yên tâm cho Jisoo , người phụ nữ đó nghe nói được ông Lee ủy quyền giúp ông ấy cai quản rất nhiều lĩnh vực đầu tư . Nhưng chung quy lại ông ta vẫn không giao cho bà ấy quyền kiểm soát cao nhất , bất cứ chuyện gì cũng đều phải thông qua ông ấy . Có người còn nói rằng bà ta cũng tương tự như một lính đánh thuê cho ông Lee , thật chất là bề ngoài trọng dụng lại chẳng có yêu thương . Một người phụ nữ tài giỏi , xinh đẹp , nhưng lại phải gánh chịu sự lạnh nhạt thờ ơ , chính là người phụ nữ dễ dàng bị biến chất nhất .

" Nói sao cũng được , lời của bà ấy nói em vẫn nên suy nghĩ thấu đáo . Người sống trong thương trường , lại là người của hào môn không ai thật sự tốt như vẻ bề ngoài của họ..."

" Sai , chị nói sai rồi . Có một người sống trong hào môn đến hai mươi mấy năm , chứng kiến tất cả sự tranh quyền đoạt vị , từ nhỏ đã buộc phải hiểu thương trường là như thế nào ? Là một vị Tổng giám đốc người người biết tiếng , nhưng người này lại chính là một người rất tốt " - cô bỏ qua bản hợp đồng của mình , xoay cả người lại kéo lấy người con gái của cô ngồi lên chân của mình , tỉ tê bên cạnh .

" Có khi là do em yêu đương mù quáng , không nhìn thấy được điểm xấu của cô ấy "

Jennie cũng nương theo cô ngồi xuống , tự suy nghĩ lại chính bản thân mình liệu có tốt giống như cô nói khoa trương đến như vậy . Nàng tự hỏi bản thân chưa từng ở ác với ai , nhưng thương trường làm sao tránh khỏi một vài lần gián tiếp làm cho người khác chịu thiệt thòi . Vì thế , em đem chị nói giống như không có khuyết điểm , nghe qua cũng chỉ là cười gượng gạo .

" Cô ấy xấu lắm sao ? Vậy sao em không biết , mà cho dù có biết thì đã sao ? Em vẫn yêu cô ấy "

" Ngày xưa Trụ Vương chính là vì đam mê Đắc Kỷ tự chuốt họa sát thân , em liệu hồn đi "

" Nếu như chị thật sự là Đắc Kỷ tỷ tỷ , em lập tức biến thành hôn quân cho chị xem "

" Không biết là nên nói em háo sắc hay dẻo miệng nữa , thôi đi họp đi cho chị nhờ "

Trước khi cô đi vẫn không đứng đắn một chút nào , thì chính là cô đang ôm lấy nàng trong tay đấy thôi . Ngay lập tức sử dụng một tay đẩy nhẹ đầu của nàng sang bên phải , trực tiếp cắn lấy vành môi cong của nàng thật khẽ . Có điều là chưa mất nết đến nổi lại muốn kiếm chuyện đâu , chỉ là cắn xong liền chạm nhẹ một nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước .

" Bảo Bối , ở nhà ngoan nhé "

Thật tình cũng chỉ là đi họp thôi mà , tiểu sủng vật này làm như cô ngày đầu tiên đi học vậy ? Còn tiễn ra đến tận cửa , căn dặn đủ điều hết trơn . Đúng là lúc nãy nên cắn môi nàng mạnh hơn một chút , cho bớt tật nói nhiều đi .

" Biết rồi , chị nấu cơm sẵn đợi em về được chưa ? Như vậy có được gọi là ngoan không ? " - Jennie vẫn như vậy đứng ở trước cửa nhìn kỹ lại cô một lần xem có thiếu sót gì hay không ? Nếu như cô không nói nàng làm quá , nàng còn dự định là tiễn đến nhà xe luôn.

" Người ta đi họp với gái đẹp , ai mà thèm ăn cơm chị nấu chứ ? "

" Chị nhớ không lầm hình như Lee phu nhân đã hơn 50 ngoài thì phải ? Em học người ta lái máy bay sao ? "

" Ui , chẳng phải em vẫn đang lái máy bay mỗi ngày đấy sao ? Hahaha" - Cô dĩ nhiên đã hành trang đầy đủ , vừa buông lời chọc ghẹo " máy bay ba tuổi " của mình liền một nước bỏ đi không quay đầu nhìn lại .

" KIM JISOO...EM ĐI LUÔN CHO CHỊ "

" Bảo Bối , em nhất định về ăn cơm đấy . Em đi nhé , yêu chị nhất nhà "

Tính ra nghe người ta nói như vậy phải nên vui chứ nhỉ ? Ơ nhưng mà nhà có hai đứa tính luôn tên nhóc dẻo miệng đó , vậy thì yêu mình nhất nhà có gì đâu phải hãnh diện . Nói sao vẫn ghét chết đi được , tuy người ta hơn em ba tuổi , nhưng người ta ghét bị gọi là máy bay lắm . Đáng ghét...

-------------------------
Tại một quán trà có thể nói là dành cho doanh nhân bàn chuyện làm ăn chân chính thì cũng đúng lắm , nơi này không ồn ào náo nhiệt như những địa điểm cô đi họp trước đây khi còn ở Kim Thị . Vị phu nhân này thích sự yên tĩnh nơi đây hơn những bar club của giới trẻ , xem ra càng không có gì phải sợ giống như Bảo Bối nói .

" Xin lỗi , cô có phải là người của PCY hay không ? " - một trong số rất nhiều vệ sĩ nơi đó nhìn lấy cô một lượt liền hỏi qua , cũng thật là phô trương lắm .

" Phải , tôi là Kim Jisoo , tôi nhận được lệnh Tổng giám đốc của mình đến bàn hợp đồng cùng với Lee phu nhân "

" Phu nhân hiện tại chưa thể đến được , kêu chúng tôi đón tiếp cô trước . Mời cô vào bên trong đợi bà , cảm phiền "

Ừ thì chắc tại cô đến sớm quá nên người ta chưa tới cũng phải , cơ mà xem ra cũng lịch sự phết còn cho người đón tiếp . Có điều suy nghĩ của cô lại hết mực thay đổi , cô phải ngồi đó đợi đúng hai tiếng , vẫn chưa thật sự nhìn thấy cái gì gọi là Lee phu nhân đó sẽ tới . Không biết có phải là do đợi lâu quá nên cô có chút khó chịu trong người , nhưng không đúng hình như là khó chịu xuất phát từ cơ thể , chứ không phải về mặt tinh thần .

" Cô Kim cô sao vậy ? "

" Không biết nữa , tôi cảm thấy hơi có chút không khỏe " - cô cảm thấy có chút khó thở , còn có phần giống như vô cùng tức ngực nữa .

" Vậy có cần chúng tôi gọi nói với bà Lee nhanh một chút "

" Không cần đâu , tôi còn có thể ngồi chờ được " - đây là nhiệm vụ đầu tiên của cô trong chuyến hợp tác lần này , nếu như bây giờ cô dùng lý do khó chịu bỏ về , nhất định sẽ làm bà Lee hiểu lầm cô khó chịu với tác phong làm việc của bà .

Cuối cùng tại sảnh đón tiếp người ta cũng nhìn thấy một vị phu nhân dáng vẻ khá hấp tấp đi vào phòng hẹn , bên cạnh bà số vệ sĩ cũng không ít hơn số người có mặt bên trong phòng hiện giờ . Bà nhìn vào đồng hồ trên tay của mình , quả thật đã qua hơn hai tiếng rồi nhưng nghe nói người đó vẫn chờ đợi . Xem ra cũng vô cùng có thành ý ...

" Nè cô sao vậy ? Cô Kim ? "

" ... "

" Phu nhân , cô ấy... "

Khi bà ấy được vệ sĩ mở cửa phòng bước vào , đã nhìn thấy một người con gái nằm sõng soài trên sàn một tay giữ lấy lồng ngực của mình . Ánh mắt của bà ấy nhìn vào khuôn mặt tái nhợt của cô , kèm theo một thứ đang hiện diện rất rõ trong phòng , chợt giống như đang suy nghĩ một điều gì đó , biểu hiện này chính là rất giống với...+

" Phu nhân có gọi cấp cứu hay không ? "

" Tại sao phải cứu loại người này , bọn họ đáng chết "

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top