Chớ chọc ta!

Sau khi dàn xếp tốt Bình Tĩnh Đào và Thấu Kì Sa Hạ , Trịnh Nghiên liền xuống bếp làm một bữa ăn an ủi một chút Bình Tĩnh Đào đáng thương.

Lúc ăn cơm tối, Bình Tĩnh Đào và Thấu Kì Sa Hạ biết được đồ ăn ngon này là do một tay Trịnh Nghiên nấu, cảm động không thôi, thì ra tiểu tặc này vẫn có một ưu điểm như vậy. Bình Tĩnh Đào vui vẻ vì Trịnh Nghiên gắp thức ăn, săn sóc nói " Trịnh Nghiên ngươi ăn nhiều một chút "

Trịnh Nghiên nể tình bưng bát cơm liền ăn điên cuồng, Thấu Kì Sa Hạ vừa nhìn, thiên a, có nữ tử nhà ai ăn cơm như thế không, so với nam nhân còn thô lỗ hơn! Bất quá không chống cự nổi thức ăn mê hoặc, nàng cũng không có nể mặt mà rời đi, trái lại nhanh chóng gắp thức ăn ngon đều gắp cho Trịnh Nghiên.

Trịnh Nghiên gắp một ít thức ăn cho Bình Tĩnh Đào, Bình Tĩnh Đào rồi nói " Tĩnh Đào nàng ăn nhiều một chút, nhìn nàng gầy như vậy, phải nuôi mập một chút, sau này ta ôm mới có cảm giác nha! " Bình Tĩnh Đào bị lời nói của nàng làm đoàn mặt, nhưng thật ra
Thấu Kì Sa Hạ một bên nghe không vô, nói " Ngươi tên tiểu tặc này, Bình muội muội tại sao phải cho ngươi ôm? Nàng còn phải lập gia đình, làm sao có thể cùng một tên dâm tặc ngươi ở chung một chỗ, huống chi ngươi còn là một nữ nhân! " Nàng chính là nhìn Trịnh Nghiên không vừa mắt, mọi việc sẽ cùng nàng đối nghịch.

Bình Tĩnh Đào vốn đang xấu hổ chợt nghe Thấu Kì Sa Hạ nói, sắc mặt trắng bệch, nàng ấy cũng không phải nam tử, mình không thể gã cho nàng! Nàng mặt xám như tro tàn, ngồi yên một chỗ . Trịnh Nghiên nhìn bộ dạng của Bình Tĩnh Đào như bị đã kích rất lớn thì lửa giận bùng phát " Ngươi cái bà cô ế chồng, Tĩnh Đào đã là người của ta, còn gã cho người nào a? Lẽ nào ta nuôi không nổi nàng sao ? Nếu ngươi con xen vào việc của người khác, ta lại không hái ngươi, ngươi tội gì cùng ta đối nghịch. Hừ! " Nàng tức giận ôm Bình Tĩnh Đào nói " Ta cũng mặc kệ nàng nghĩ như thế nào, nếu nàng thích ta thì phải ở cùng ta, nếu không thích, ta cũng không phải dâm tặc bá đạo. Đối với nàng ta thật lòng thích " .

Nhìn vẻ mặt bá đạo của Trịnh Nghiên, Bình Tĩnh Đào mỉm cười, nói " Nếu ngươi không làm dâm tặc ta sẽ ở cùng ngươi!"

Trịnh Nghiên nghe vậy thấy đổi sắc mặt nhìn nàng nói " Nàng ở đây cùng ta nói điều kiện, đáng ghét ~ ! Đó là nhiệm vụ của ta, nàng muốn ta làm một người không có trách nhiệm sao? "

"Thế nhưng, làm dâm tặc cũng không phải chuyện tốt lành gì, ngươi không cần phải nghiêm túc như vậy, ngươi có thể học buôn bán a! " Bình Tĩnh Đào kiên nhẫn khuyên bảo.

Buôn bán cái quỷ gì a? Ta không hiểu, không làm dâm tặc, ta làm cái gì a? " Trịnh Nghiên vua nghe Bình Tĩnh Đào nói thì biết nàng đang tính toán cái gì, hừ hừ, bất quá Trịnh Nghiên ta cũng không thể không có khí phách như vậy, phải về nhà củng là nàng cùng mình trở về.

" Ta có thể dạy ngươi! " Bình Tĩnh Đào vội vã hứa hẹn, nàng chính là nổi danh tài nữ, tin chắc dạy Trịnh Nghiên không thành vấn đề.

" Vấn đề là ta không hứng thú a, được rồi, đừng nói nữa, chuyện này để sau này hãy nói, Thấu Kì Sa Hạ nếu ngươi còn đối nghịch với ta, ta nhất định sẽ hái ngươi " Nàng không nhịn được cắt đứt Bình Tĩnh Đào, sau đó quay đầu cảnh cáo Thấu Kì Sa Hạ.

Thấu Kì Sa Hạ thấy nàng lớn lối như thế mà khiêu khích mình, giận không kiềm được nói " Ngươi dám! Nếu ngươi dám ta thiến ngươi! "

" Thiến ta? Hắc hắc ngươi không có bản lãnh đó " Trịnh Nghiên nghe vậy vô lại cười, trong lòng Bình Tĩnh Đào mắc cở không dám ngẩng đầu lên, hai người này vậy mà...

"Ngươi... "Thấu Kì Sa Hạ bị nàng chọc giận đến nói không nên lời.

Thấu Kì Sa Hạ trừng mắt nhìn Trịnh Nghiên nàng đem lửa giận nhịn xuống. Trịnh Nghiên đắc ý cười, Bình Tĩnh Đào thấy Trịnh Nghiên hư hỏng như vậy, đưa tay nhéo nàng một cái, Trịnh Nghiên đau đến hét to một tiếng, nàng mới cuời sung sướng .

______________________
Chương này là mình bù

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top