Chương 16

Tình địch

“Linh linh linh……” Đây là tiếng điện thoại reo, hẳn là Tú Nghiên gọi, Du Lợi đang muốn cầm lấy điện thoại……

“Leng keng…… Leng keng……” Là chuông cửa, ai lại đến giờ này?

Du Lợi nhìn nhìn điện thoại, lại nhìn cửa nhà, cuối cùng quyết định nên mở cửa trước, không thể vì nghe điện mà để người ta đứng chờ bên ngoài.

Du Lợi mở cửa, nụ cười thanh thuần khiến người ngoài cửa sửng sốt, cô thích kiểu nam nhân này sao?

“Đây là nhà Tú Nghiên , anh là vị ấy?” Giọng khách nhân lấn át giọng chủ, khiến Lợi có chút không thoải mái.

[ Xin chào, anh tìm Tú Nghiên sao? Cô ấy không có ở nhà ] Du Lợi cầm bút cấp tốc viết xuống những lời này đưa cho nam nhân trước mặt.

“Ân? Anh không nói được?” Ngữ điệu mang chút kinh ngạc cùng nghi vấn, nếu nhìn cẩn thận, sẽ phát hiện trong mắt nam nhân này có tia kinh ngạc.

[ Đúng vậy, tôi không nói chuyện được, Tú Nghiên không có ở nhà, vài ngày nữa anh hãy quay lại] Du Lợi nhíu mày đưa tờ giấy cho anh ta, nam nhân này không lễ phép chút nào.

“Anh có quan hệ gì với cô ấy? Là bạn trai khác của cổ?” Muốn đuổi hắn đi, đâu có dễ dàng như vậy, hắn biết Tú Nghiên không có ở nhà, nên mới tới, mục đích là điều tra xem, sao Tú Nghiên thích nam nhân này, mà không thích hắn, hắn cùng Tú Nghiên là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn thân hình có thân hình, hào trạch, xe thể thao, mọi thứ đều không thiếu, so về gia thế, nhân phẩm, hắn cùng Tú Nghiên đều xứng đôi, dựa vào cái gì Tú Nghiên không chọn hắn, mà là lựa chọn nam nhân ngay cả nói đều không nói được, nam nhân này sao có thể chiếu cố tốt Tú Nghiên, hắn sẽ không để cho Tú Nghiên cùng một nam nhân như vậy ở cùng nhau.

Du Lợi cảm nhận được hơi thở bất thiện từ người trước mặt, nghe lời hắn nói, không khỏi nhíu mày, này có ý gì? Cái gì mà là một bạn trai khác?

Đang lúc Du Lợi suy nghĩ thì tiếng điện thoại vang lên.

Du Lợi nhìn hắn, không có ý mời vào, lại nhìn điện thoại có khả năng là Tú Nghiên gọi về, phải bắt máy, bằng không Tú Nghiên nhất định sẽ lo lắng cho anh, nghĩ đến đây, một tia do dự lúc nãy bị khơi ra nháy mắt đã biến mất, sao anh có thể đi hoài nghi Tú Nghiên yêu dấu được.

[……] Anh không nói được, thậm chí chút âm thanh cũng không phát ra nổi, nhưng mà Tú Nghiên vẫn gọi điện như trước, sau đó……

“Du Lợi a,em là Tú Nghiên, sao lúc nãy không bắt máy, anh ở đâu? Đi toilet? Đi làm cơm, hay không ở nhà, em rất lo nha, nếu anh không bắt máy, em nhất định sẽ đón chuyến bay sớm nhất bay về gặp anh, mà bây giờ em rất muốn gặp anh…… Em ở bên này ổn lắm, anh đừng lo lắng, nhớ phải ăn đầy đủ, nhớ em, tốt nhất là lúc ngủ nằm mơ thấy em, mà không ngày mai em sẽ về, bảo bối anh phải làm đại tiệc cho em ăn đó, mấy ngày nay, nhớ anh quá, nhớ tay nghề của anh nữa, hại em mấy ngày nay ăn không ngon, gầy đi một vòng, trở về nhất định phải bắt anh bồi thường cho thoả đáng……”

“Tú Nghiên, vì sao, vì sao là anh ta mà không phải là anh?”

Tiếng điện thoại mở rất lớn, Du Lợi mới bắt máy, Ngọc Trạch Diễn  tiêu sái bước đến gần, đương nhiên nghe hết nội dung cuộc nói chuyện, sau đó Du Lợi mặt càng hồng, mà Ngọc Trạch Diễn  mặt càng đen, nhịn không được nữa liền đoạt điện thoại của Du Lợi , rống lên.

“Sao không phải là anh ấy mà là anh, anh là tên ngu ngốc nào vậy, sao ở nhà tôi? Du Lợi đâu?” Giọng nói ấm áp vừa rồi đột ngột chuyển sang lạnh lùng, trước sau chênh lệch thực dễ dàng đông chết người

“Anh là Ngọc Trạch Diễn , sao em lại đối tốt với anh ta như vậy, anh ta có điểm gì tốt khiến em phải làm thế, có nhiều người thích em như thế, sao em chỉ chọn anh ta, vì sao……” Gì chứ! Tú Nghiên không cho hắn mở miệng nói chuyện nữa.

“Ngọc Trạch Diễn, nếu anh dám nói mấy lời kia, tôi sẽ cho anh chết không toàn thây, thậm chí là tang gia bại sản, anh tin không?” Chỉ cần là xúc phạm tới Du Lợi , cô sẽ không tha.

“Tus Nghiên, em uy hiếp anh, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, em thế nhưng vì một người đàn ông này mà uy hiếp anh, em thương anh ta lắm ư?”

Ngọc Trạch Diễn không thể tin được Tú Nghiên sẽ trở mặt vô tình như vậy, nói ra những lời tàn nhẫn, thậm chí anh chưa làm gì cả, chỉ nói sự thật thôi, tên này ở trong lòng cô, rất quan trọng ư?

“Chúng ta chỉ là bằng hữu bình thường, mà nam nhân anh nói trong miệng kia là người yêu tôi, là vị hôn phu sẽ trở thành chồng tôi, anh nói xem, tôi sẽ giúp ai?” Không chỉ có cô, còn 11 đứa bạn tốt kia nữa, mỗi khi các cô đối mặt với vấn đề đều chính diện đối mặt, bởi vì trong nhận thức của các cô, người yêu của mình không ai có thể khi dễ được, đương nhiên ngoại trừ các cô.

“Bằng hữu bình thường, đúng vậy, anh luôn xem anh là bằng hữu bình thường, nhưng mà em có biết, anh vẫn luôn yêu em, em nói đi, anh có gì không tốt, có gì kém anh ta, vì sao người em yêu là anh ta mà không phải là anh?” Nếu là một người đàn ông tốt hơn hắn, hắn sẽ chịu thua, nhưng cố tình Tú Nghiên lại yêu một nam nhân như thế, hắn thậm chí hoài nghi nam nhân như vậy còn cần Tú Nghiên chiếu cố, hắn sao mà cam tâm được.

“Điểm nào anh ấy cũng tốt hơn anh, bằng không, anh nói xem anh tốt hơn ở điểm nào.” Ở trong mắt cô, Du Lợi là hoàn mỹ nhất.

“Cái nào anh cũng tốt hơn anh ta, luận thân thế, địa vị, năng lực, tướng mạo, có điểm nào không hơn anh ta?” Ngọc Trạch Diễn luôn bị mọi người tâng bốc thiên nên thành thiên chi kiêu tử, hắn có năng lực nói mấy lời này, nhưng là……

“Du Lợi giống anh đều có mẹ sinh ra không phải từ trong tảng đá sinh ra, anh ấy dựa vào năng lực của mình đạt được sự tôn trọng của giới hội hoạ, giới hội hoạ đều yêu thích tác phẩm của anh ấy, mà tiền trong tài khoản anh ấy đủ nuôi cả nhà ba đời, luận bề ngoài anh ấy đẹp trai hơn anh nhiều, tôi đối với anh ấy nhất kiến chung tình chính là chứng minh tốt nhất, ngoài những điều đó ra, quan trọng là anh ấy hợp với tôi, anh biết nấu cơm không? Anh biết làm việc nhà không? Anh biết khi nào tôi cần an tĩnh, khi nào cần ấm áp, anh cho tôi cảm giác một gia đình được không? Không, anh không thể, mặc kệ anh yêu tôi bao nhiêu, nhưng anh không phải là người tôi mong chờ, anh còn không rõ ư? Du Lợi ở trong mắt tôi là người thích hợp nhất.”

“Anh có thể học……” Hắn chưa từng nghĩ một người đàn ông phải làm những thứ này, cho dù là hiện tại, hắn nói ra cũng có chút chột dạ.

“Anh sẽ không làm, cho dù có học cũng không làm được, tôi nói như vậy chỉ có một phần, quan trọng là tôi yêu anh ấy, cho nên, ở trong mắt tôi, anh ấy tốt đẹp, cho dù anh ấy ra sao, tôi vẫn yêu anh ấy.”

“Anh ta thậm chí không hoàn hảo, em thấy đáng không……” Ngọc Trạch Diễn kinh ngạc nhìn nam nhân đang xấu hổ này, sao hắn không tức giận được?

“Ở trong mắt anh đó là không trọn vẹn, nhưng ở trong mắt tôi thì không phải, hồi nãy anh cướp điện thoại của Du Lợi đúng không, hẳn Du Lợi đang cười đi, anh nhìn nụ cười tinh thuần mà xấu hổ của anh ấy chưa?

Còn có khuôn mặt đỏ ửng có phải đáng yêu không? Ngọc Trạch Diễn, yêu nhau có đôi khi không cần nói, tôi tin mình và Du Lợi có ăn ý với nhau.”

“Tú Nghiên, anh không còn cơ hội sao?” Giọng Ngọc Trạch Diễn lộ ra chút uể oải, hôm nay hắn muốn đả kích tình địch, nhưng không nghĩ đến một cuộc gọi ngoài ý muốn, lại khiến hắn thành người bị đả kích..

“Không có, không chỉ có anh, mà người cũng vậy, Lợi, anh có nghe không?

Em Trịnh Tú Nghiên về sau chỉ yêu một người là anh, vĩnh viễn chỉ yêu anh, Lợi, anh đừng có mà cảm động, nếu cảm động thì hãy chuẩn bị một đại tiệc chào đón em về nhà đi……” Tú Nghiên trước đó còn nói chuyện nghiêm túc, làm cho Du Lợi rất là cảm động, ngay cả thân là tình địch Ngọc Trạch Diễn đều có một tia động dung, nhưng bị ngữ điệu lúc sau phá huỷ, khiến cho hai nam nhân bên đầu dây này có chút dở khóc dở cười

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top