chap 4+5
ko ai cmt hết.Nãn ghê!!!
Chap 4 : Miệng Lưỡi Thiên Hạ.
Chuyện khiến cho Tiffany thực sự chú ý có rất nhiều, ví dụ như tại sao giải quyết một phương trình mãi mà không xong .Ví dụ như cuộc thi tiếng anh sắp tới ko qua được thì sao. Lại ví dụ như Park Jiyeon thì vẫn dương dương tự đắc còn Choi Siwon vẫn trầm mặc như cũ thì cô nên làm như thế nào?
Mỗi khi cô làm bài tập,thường có thói quen là tắt điện thoại di động, nhưng lại vẫn ẩn nick trên diễn đàn trường, yên lặng làm bài. Cho nên, người khác nghĩ đến cô không biết, kỳ thật mỗi một câu một từ Park Jiyeon kia nói ở trên diễn đàn cô đều thấy hết.
Trước kia có người nói với cô con người trời sinh có tính ích kỉ, thích phô diễn cho thiên hạ pik, lại thích tranh dành hư vinh với người khác. Chẳng lẽ Park Jiyeon cũng vậy?
Cô mở khung chat “Hội những người Jeju"
***
Đại mỹ nữ: Jiyeon, nhìn em với ông xã ân ái như vậy, mau nói cho unnie biết có bí quyết gì đi .
Công chúa bông bóng: thẹn thùng ing~~~~ thật ra em cũng không có bí quyết gì cả, chỉ là vận khí tốt một chút thôi ~~~~
Không nói em yêu anh: Jiyeon khiêm tốn, cậu là thần tượng của chúng ta ~~~~ nói mau nói mau! ! Không nói mỗi ngày tớ đều lải nhải làm phiền cậu đấy !
Đại mỹ nữ: Đồng ý!
Công chúa bông bóng: có gì đâu, cứ chịu khó nghe lời một chút, nhu thuận một chút, săn sóc một chút là được, mỗi ngày đều ân cần thăm hỏi anh ấy, cho anh ấy sự ngạc nhiên nho nhỏ, lâu lâu lại khiến anh ấy tự hào về bản thân là được.
công chúa bông bóng: đây chỉ là quan điểm của tớ với bạn trai mà thôi, các anh chàng khác thì tớ không dám đảm bảo , ha ha ha
Đại mỹ nữ: gạt người gạt người gạt người! Choi Siwon theo đuổi dễ dàng như vậy sao ?
Không nói em yêu anh: từng ấy điều kiện ấy có thể làm cho anh ta thoả mãn sao? Nữ sinh nào tuỳ tiện một chút đều có thể làm được, vậy tại sao anh ta còn chia tay cô gái kia ?
( Tiffany: … Cô gái kia chẳng lẽ chỉ là mình? Cùng là đồng hương, tốt xấu cũng nên nhớ tên đi chứ. )
Đại mỹ nữ: Jiyeon, em xấu xa, em dấu bí quyết riêng nhé ~~~~ có nói hay không!
công chúa bông bóng: Thề với chúa, em tuyệt đối không nói dối, về cô gái kia thất bại như thế nào là chuyện của cô ấy, không liên quan đến em.
Đại mỹ nữ: em thật đúng là rộng lượng…
Em iu Kim Taeyeon: Cái gì ! Cậu ra vẻ cái quỷ ấy! Cướp người yêu của người khác còn không biết đến liêm sỉ, còn ở đây ra vẻ thông minh! Đồ không biết xấu hổ không biết xấu hổ không biết xấu hổ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
( Tiffany đổ mồ hôi, bạn học hyoyeon đừng quá khích như vậy chứ. )
Công chúa bông bóng: cậu nói ai không biết xấu hổ
Em iu Kim Taeyeon: tôi nói ai người đó tự biết! !
Công chúa bông bóng: Họ Hwang kia không dám ra mặt sao lại kêu cậu tới ồn ào ? Thua không ngóc dậy nổi, có bản lĩnh thì tự mình giành lại đi, còn ở sau lưng tính cái gì ?
Em iu Kim Taeyeon: Cậu làm sao so được với bạn yêu của tôi , bát bát bát bát bát bát! ! Cái gì thua không ngóc dậy nổi hả, nói cho pik là Choi Siwon kia bị đá mới tới tìm cô , bạn yêu của tôi rất là bình tĩnh thật sự, thật sự! Một chút đau lòng cũng không Có!
Công chúa bông bóng: hừ,không ăn được nho thì nói là nho chua !
Em iu Kim Taeyeon: Shit! Cậu nghĩ Choi Siwon là nho ngọt sao? người khác không cho là vậy đâu !
Em iu Kim Taeyeon: anh ta thì có gì hay, chẳng phải chỉ là đẹp trai một tí thôi ? Có bằng Kim taeyeon của tôi không ? Hừ, ngay cả bạch mã hoàng tử kim Taeyeon cậu ấy còn không thèm, đừng nói đén Choi Siwon.
…
***
Tiffany trầm mặc, Kim Hyoyeon, thật ra điều cậu muốn nói nhất chính là Kim hoàng tử của cậu
Hai người tranh cãi ầm ĩ không ngớt, cuối cùng phát triển thành tiêu điểm trên diễn đàn
Qua một hồi rất lâu sau, Hyoyeon gửi cho cô một tin nhắn
Em iu Taeyeon: Bạn yêu, tớ ở trên diễn đàn trút giận giùm cậu ! Rắc rối một chút! Khả năng sẽ đem đến phiền toái cho cậu nhưng tớ không hối hận đâu.
Nghĩ nghĩ, gõ vài chữ
Cô bé yêu nấm: tớ thấy hết rồi …
Em iu Kim Taeyeon: Cậu ở đó à ??? Vậy sao không lên tiếng ?
Cô bé iu nấm: Tớ cảm thấy không cần thiết, tớ và Siwon chia tay là sự thật.
Em iu Kim Taeyeon: …
Em iu Kim Taeyeon: không sao, cái cũ không đi thì cái mới không tới,bỏ đi về sau tìm người như Kim Taeyeon mới tốt.
Cô bé iu nấm:... tớ sẽ cố gắng vậy(thật tình thì Tiffany muốn nói "người như Kim Taeyeon ko hợp với tớ")
Em iu Kim Taeyeon: Náo loạn một buổi chiều rồi !!!! Tớ đi làm việc đã !!!!
Ông trời luôn không chiều lòng người.
Mặc dù Tiffany và Hyoyeon đã thoải mái như vậy rồi nhưng không đi chọc phiền toái, phiền toái vẫn tìm tới cửa. Hyoyeon thoát không bao lâu, admin của diễn đàn Hội những người Jeju , đồng thời cũng là hội trưởng hội hội đồng hương ở trường tìm cô nói chuyện.
Anh chàng phong lưu: em có ở đó ko? Anh có chuyện muốn nói với em.
Tiffany suy nghĩ khoảng 1 phút sau, đóng lại cửa sổ đối thoại, tiếp tục làm bài tập.
Anh chàng phong lưu: Tiffany, máy tính của anh có thể nhìn thấy em ẩn nick.
… Đàn anh, xem như anh lợi hại…
Cô bé iu nấm: đàn anh, có chuyện gì không?
Anh chàng phong lưu: vừa rồi ở diễn đàn em thấy cả chứ ? Em vì sao không được nói một câu, dập tắt căng thẳng ? Vừa rồi Park Jiyeon tìm anh trách cứ .
Cô bé iu nấm: ? ? Trách cứ?
Anh chàng phong lưu: em ấy nói bị Kim Hyoyeon công kích , hy vọng diễn đàn trục xuất cô ấy, còn nói chủ mưu sau lưng là em, cho nên…
Công kích? Có điểm quá đáng đi? Còn nói cô là người chủ mưu sau lưng , hình như là quá đề cao cô thì phải ?
Cô bé iu nấm: Anh trả lời như thế nào?
Một lát sau, anh ấy ở trên diễn đàn đưa ra lời nhắn
Anh chàng phong lưu: Hy vọng Tiffany Hwang cùng Kim Hyoyeon công khai đứng ra xin lỗi, làm sáng tỏ sự thật, giải thích hiểu lầm.
Nhìn một đống chữ trên màn hình, một cảm giác tức giận bắt đầu dâng lên. Chẳng lẽ đây là Jessica thường nói “người hiền luôn bị người khác khi dễ” sao? Tiffany chậm rãi gõ bàn phím.
Cô bé iu nấm: Làm sáng tỏ sự thật, giải thích hiểu lầm?
Cô bé iu nấm: Em cho rằng mọi người không cần chú ý đến việc tư của em, em cũng không phải người nổi tiếng
Không có người trả lời.
Cô bé iu nấm: Vừa rồi bạn học Jiyeon cùng Hyoyeon trao đổi em có xem được, anh hỏi vì sao em không trả lời? Từ đầu tới đuôi, các bạn ấy đều không nhắc đến hai chữ Tiffany Hwang, tại sao em lại phải nhẩy vào tư nhận mình chính là “cô gái kia”, đó chẳng phải là da mặt dày sao ?
Cô bé iu nấm: Em hoàn toàn không rõ công kích cùng chủ mưu sau lưng của anh là có ý từ gì, muốn phán tội cũng phải có chứng cứ, chuyện này em và Hyoyeon hoàn toàn có thể làm chứng. Nếu anh không hiểu về pháp luật, em có quen biết một vị giáo sư dạy luật , muốn em giới thiệu cho anh không ?
(Pon: *Vỗ ta* cuối cùng má cũng bùng nỗ rồi)
***
Phát tiết hết bất mãn trong lòng, Tiffany trực tiếp bấm nút Đăng xuất, làm bài tập làm bài tâp thôi!
Thế nên, Tiffany cũng không biết bản thân đã bỏ lỡ một trò hay, cũng không biết đoạn chat của cô đã được Hyoyeon phát đi phát lại tới n lần
Nam nhân vật chính trong lời đồn đại cuối cùng cũng xuất hiện tuy có hơi muộn! Trò hay như thế sao có thể bỏ qua ?
***
Anh chàng si tình: Mọi người nếu mà có hứng thú đối với việc cá nhân của tôi, có thể trực tiếp tới hỏi tôi, tôi sẽ trả lời hết mọi vấn đề, nhưng thỉnh không cần đàm luận ngay giữa diễn đàn, tôi không muốn khiến cho người khác có ấn tượng xấu nghĩ rằng diễn đàn này chỉ của một mình Choi Siwon.
Anh chàng phong lưu: Cũng tốt, tam giác quan hệ của các người tự đi mà giải quyết lấy, ta không thèm để ý
Anh chàng si tình: tôi chưa từng có tam giác quan hệ, chỉ có quan hệ từ hai phía mà thôi, nhưng tôi cùng Fany đã chia tay , tôi không hy vọng có ai lấy chuyện này tới quấy rầy cô ấy, xin cám ơn !
Anh chành si tình: tôi hiện tại vẫn còn độc thân, hoan nghênh các bạn nối dây tơ hồng cho tôi, cảm tạ
***
Trời sập rồi. oimeoi! Chẳng lẽ Park Jiyron lại đơn phương mạo nhận hay sao ? Mà nam nhân vật chính vẫn còn gọi tên thân mật của Tiffany, có thể thấy được vẫn còn vương vấn tình cũ, chẳng lẽ giống như Hyoyeon nói ? Hay là có nội tình gì khác ?
Lộn xộn đúng là lộn xộn, cuộc sống quá mức tẻ nhạt, nhu cầu tám cấp bách a ~~ đáng tiếc ba đương sự đều không login , lưu lại vô số vấn đề không có người giải quyết, cuối cùng bị gác lại vì tình tiết mâu thuẫn, mọi người trong diễn đàn đành phải nhắc nhở nhau nói chuyện phiếm không nên đề cập tới chuyện tình cảm khúc mắc của cá nhân, nếu thực sự không thể giải quyết, phải cam đoan dùng tinh thần và chủ nghĩa nhân đạo đem vùi lấp xuống hố.
Tiffany bị chuyện này làm cho tâm tình xuống cấp, không thể an tâm tự học, liền tu hành ở phòng kí túc, giúp Jessica thiết kế trang web văn nghệ. Nhưng cô vẫn chăm chỉ lên lớp bình thường, bao gồm cả tiết học sẽ phải chạm mặt người nào đó, tuy rằng Sunny cảm thấy không cần thiết bởi vì cô giáo đã cho cô thành tích tốt nhất . Nhưng cô đâu có làm gì sai, vì sao phải chạy trốn? Hayeon nói cô không phải người thứ ba tại sao phải chột dạ ? Kết quả,ngược lại là Park Jiyeon trốn học, hơn nữa là gần nửa học kì cũng không thấy mặt.
Sự tình cứ trôi qua bình thản như vậy, Tiffany tuy rằng buồn bực, nhưng cũng không muốn theo đuổi, cuộc sống liền trở lại quỹ đạo bình thường như hằng ngày, cô tiếp tục người làm người vô cầu, không gây phiền toái thì phiền toái cũng sẽ không tìm đến cô.
Nhưng mà ông trời lại không chiều lòng người.
Tiffany phát hiện ra một việc mình không thể mượn sách ở thư viện nữa! Sau khi hỏi thăm, thầy giáo nói cô còn một quyển sách chưa trả, là một quyển Luật pháp !
OMG! Kim Taeyeon, cô không chịu trả sách đúng hạn ?
Cô không ngại bị phạt tiền, nhưng đau khổ nhất là cô không thể mượn sách nữa.
Không còn cách nào, đành phải liên lạc với Kim Taeyeon thôi .
Đúng là người nỗi tiếng, phương thức liên hệ cũng quý giá như vậy sao, ngay cả Hayeon và Hyoyeon cặp bài trùng được mệnh danh là "kho thông tin" cũng không biết, cô lại nhờ vả tới Jessica là thành viên bên Hội học sinh, kết quả là số điện thoại của "bạch mã hoàng tử" không phát tán cho người ngoài, tránh bị quấy rầy dây dưa …
“Shit, chẳng lẽ người khác muốn liên hệ với cô ta cũng phải trả tiền sao ?” Nhớ tới vẻ mặt ái muội “cậu muốn theo đuổi Kim Taeyeon sao?” của bạn học, thể xác và tinh thần của Jessica đều bứt rứt, Jessica Jung cô là ai chứ ? Đường là hoa khôi đại học SM bao nhiêu người chịu chết dưới chân cô. Thế mà còn phải theo đuổi người khác ư ? Đùa sao?
Tiffany suy sụp : “Tớ nên làm gì bây giờ? Chỉ có thể chờ thôi sao?”
Suny nhìn qua một giây, lơ đãng nói: “Hay cậu thử tra Hồ sơ sinh viên xem sao ?”
Thân thể ba người còn lại cứng đờ
Hồ sơ sinh viên? ! Đó chẳng phải là nơi giữ bí mật của trường sao , chẳng lẽ là muốn cô…
Tiffany: “… Không hay đâu?”
Sunny: “Đừng nói cậu không làm được.” Tớ đây tuyệt đối khinh bỉ !
Tiffany: “Nhưng không đến mức… Nhưng là trái với nội quy trường học, chẳng may bị phát hiện…” Hiệu trưởng sẽ nổi giận, hậu quả thực nghiêm trọng .
Sunny khinh bỉ: “Cậu sẽ bị phát hiện sao?”
Tiffany dừng một chút: “… Không.”
Sunny càng thêm khinh bỉ: “Vậy thì cậu sợ cái quái gì? Cũng không phải làm chuyện xấu. Nghiêm túc mà nói, đây là tự vệ, nếu không phải Kim Taeyeon mượn sách không trả, còn không cho người khác biết số điện thoại di động, cậu cần gì phải làm chuyện xấu này ? Đây là tự vệ tự vệ tự vệ biết chưa
Hayeon, Jessica, Tiffany im lặng.
Lee Sunny, cậu ngang nhiên có thể bẻ cong phải trái, quả thật khâm phục !
“Hơn nữa, chẳng lẽ các cậu…” Suny thong thả dụ dỗ nói, “Không muốn biết gia thế bối cảnh của Kim Taeyeon sao?”
—————————————— ba giây sau —————————————————
Ánh mắt Hayeon như hổ đói quét qua cô, cho tớ tra cho tớ tra cho tớ tra! ! !
Mà Jessica nở nụ cười quyến rũ như mẹ kế của nàng Bạch Tuyết, Kim Taeyeon, chờ tôi bắt được bí mật của cô thì cô sẽ pik thế nào là Jessica Jung , ha ha ha …
Tiffany lại lo lắng đề phòng, kinh hãi gõ bàn phím
Sau đó, cô dừng động tác lại, cầm lấy di động, bấm số điện thoại trên màn hình.
“Tìm được rồi à?” Hayeon hưng phấn mà bỏ quyển truyện xuống chạy tới.
“Tìm được rồi, ” Tiffany trả lời, “Trong danh sách những người dành học bổng”
Hayeon nôn ra máu! Lãng phí tâm huyết rình coi bí mật lớn, sao lại dễ dàng lấy được mà chẳng phải đào bới gì cả thế này, shit!
Chương 5 : Tìm Thiên tài Đòi Sách.
Không để ý tới ánh mắt ai oán và khinh bỉ của ba người kia, Tiffany chuyên tâm gọi điện thoại , trước tiên gọi tới di động của cô ấy , “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được …” Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Cô cũng thường xuyên tắt máy để người khác không quấy rầy, chưa hết hi vọng vẫn còn số điện thoại phòng kí túc của cô ta.
Chuông đổ vài lần, điện thoại được nhấc lên, giọng nói lười biếng của một cô gái vang lên: “Này? Tìm ai vậy?”
“Xin chào, có thể cho em gặp Kim Taeyeon được không ?”
Bên kia dường như dừng hai giây, giọng nói đột nhiên trở nên phấn khởi: “Tìm Kim Taeyeon sao? Em tên là gì? Bao nhiêu tuổi ? khoa nào ? Có phải mỹ nữ hay không vậy? Không phải mỹ nữ thì Unnie khuyên em trực tiếp cúp máy đi” (Pon: @@)
Tiffany ngẩn ngơ, thế này là sao đây. Sao giống điều tra gia đình khi đi xem mts vậy?
“Em tìm Taeyeon Unnie có việc, phiền Unnie nói giúp cho…” Tiffany thật muốn nói cho cô gái đang phấn khởi kích động này biết cô không phải người ái mộ Kim Taeyeon mà là người đòi nợ, nhưng là thật sự đấu không lại sự phấn khích của cô ấy.
“Hừm? Nói như vậy em là đàn em ? Năm thứ hai hay năm thứ nhất ? Để tôi đoán nhé , năm thứ nhất đúng không? Năm thứ hai sẽ không ngượng ngùng như thế. Vậy em học ở khoa nào … Này ! Tớ còn chưa nói xong, cho tớ…”
Điện thoại bị cướp lấy, là một người khác : “Em gái à, thật ngại quá để em chê cười rồi, phòng bọn chị không có nhiều chuyện như vậy đâu, trăm ngàn lần em đừng hiểu lầm.”
Tiffany cô cũng đâu có hiểu lầm gì …
Người nọ tiếp tục nói: “Đúng rồi, em gái , em cao bao nhiêu, chỉ số ba vòng thế nào …”
Tiffany bị vị người tự xưng không nhiều chuyện này làm cho chấn động hoàn toàn , nói câu phiền unnie làm ơn kêu Kim Taeyeon nhanh chóng trả lại sách rồi cúp máy. Hóa ra nơi ở của *Bạch mã hoàng tử* cũng mang hơi thở của nhân loại, khiến cho cô có điểm vui mừng thì ít mà khó chịu thì nhiều.
Thì ra thiên tài hay bạch mã hoàng tử cũng chỉ là người bình thường mà thôi.
“Gác máy à.” Im Yoona cầm điện thoại, nhún nhún vai, “Bị dọa cho chạy mất rồi .”
“Ai kêu cậu trực tiếp như vậy, phải khéo léo như tớ này” Amber vẻ mặt bất mãn, cô còn chưa tận tình trao đổi hết với sư muội mà
Amber ngồi bên cạnh người nào đó còn đang mải nghe nhạc : “Chúc mừng cậu, lại làm tan nát thêm một tâm hồn thiếu nữ.” Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình , hận một nỗi Kim Taeyeon bộ dạng hại nước hại dân thế mà trái tim còn cứng rắn hơn cả kim cương nghìn năm cũng không xuyên thủng .
Kim Taeyeon lấy ánh mắt “chuyện này liên quan gì tới tớ” nhìn Amber.
“Các cậu đoán xem, vừa rồi tiểu cô nương ấy nói gì ? Phiền Unnie kêu Taeyeon unnie nhanh chóng trả sách, cám ơn ạ.” Yoona nói xong cùng Amber cười ha ha
“Là cô ấy” Taeyeon nhíu mày, lấy tay rút ra một quyển sách, kinh ngạc nói, “Hóa ra đã lâu như vậy.” Trong khoảng thời gian này cô thường xuyên tới văn phòng luật sư thực tập, đi sớm về trễ, quên luôn cả chuyện này. Thư viện ở đại học SM có quy định chỉ cần một quyển sách hay một quyển báo lâu ngày không trả thì không thể tiếp tục mượn, thật đúng là có lỗi với cô ấy.
“Quen biết à” Yoona cảm thấy kì quái. Mọi người quen biết với Kim Taeyeon cũng không gọi tới điện thoại trong kí túc, kiểu này chắc cũng có quen biết nhưng chưa tới mức thân thiết, có việc bình thường sẽ gọi vào di động của Taeyeon.
Taeyeon lắc đầu: “Không tính là quen biết .” Chỉ gặp mặt một lần, cũng không biết điện thoại của cô ấy, nên không có cách nào gọi điện trả lời.
Không biết còn quan tâm như vậy? Ánh mắt hai người ngầm ra hiệu với nhau : có chuyện kì quái ~~
Nhưng đương sự lại quanh co, tiếp tục lật xem quyển luật pháp, căn bản không cho hai người họ có cơ hội tìm hiểu thêm.
Mà bên này, Tiffany gác điện thoại xong ác cảm nhìn, làm cho ba người kế bên tò mò
“Làm sao vậy? Kim Taeyeon nói gì ?” Gen tò mò trong cơ thể Hayeon áp lực kêu gào, tận lực khống chế giọng nói hỏi, có thể làm cho Fany kinh động như vậy, quả thật không hổ danh Thiên tài.
Tiffany quay đầu ngơ ngác nhìn cô, nói: “cô ấy không có ở đó.”
Nhất thời thực thất vọng : “Aizz.”
Tiffany tiếp tục ngơ ngác : “Hai người bạn cùng phòng của cô ấy thay nhau tiếp điện thoại , nói chuyện thực …”
Hayeon chờ mong : “Thực cái gì?” Thực XXX thực bạo lực, thực ngược tâm, thực đê tiện? Hay là ái muội như “Ngu ngốc, dám chiếm đoạt taeyeon của ta, cô đương nhiên hy vọng Kim Taeyeon là bạn gái của mình, nhưng không thể mơ mộng hão huyền, cho nên… Ai bảo bộ dạng Taeyeon đẹp đến thế làm chi? Làm cho cả nam sinh và nữ sinh đều ko thể thoát được, hắc hắc
Môi Tiffany giật giật, cuối cùng mới nói ra được : “Thực… khoa nào… năm mấy… Ba vòng… Thực, thực nhiều chuyện…” Giọng cô đứt quãng một lát sau mới chậm chạp kể lại câu chuyện khiến cô choáng váng.
Hayeon, Sunny cùng Jessica khóe miệng đều nhịn không được co rút, cái đó không phải chỉ dùng đươc hai chữ nhiều chuyện mà hình dung, cái này phải gọi là biến thái, siêu cấp biến thái nha...
“Thật ghê quá à !” Hayeon khó có thể tin nhìn trời, “Kim Taeyeon nhìn như tượng thần sao có thể sống ở nơi đó ? Thật mất hết hình tượng ~~~~ không chịu không chịu không chịu đâu ~~~~~~ “
Sunny làm ra vẻ có điều hiểu được: “Cho nên nói, thế giới này không có chuyện shock mà chỉ có chuyện cực kì shock mà thôi”
Nghe xong không biết bao nhiêu nhiều công trạng vĩ đại của Kim Taeyeon, Tiffany rất khó tin tưởng một người khoác vẻ thần thánh như thế có thể cùng phàm nhân tục tử ở chung một chỗ … Hóa ra, thiên tài cũng là người a… Cho nên, thiên tài mượn sách lâu không trả , coi bộ có thể lấy về rồi.
Vì thế hai ngày sau, Tiffany làm như vẫn thường chạy bộ qua đây chẳng may gặp được Kim Taeyeon từ trên tắc xi bước xuống hiển nhiên là vừa từ bên ngoài trở về, tâm tính mới thả lỏng ra .
“Unnie chào buổi sáng.” Cô dừng lại, bình ổn hô hấp nói chuyện.
Ngoài dự đoán cô ấy nửa ngày không đáp lại, cúi đầu lạnh lẽo nhìn lạnh lùng lãnh đạm nói:
“Chào buổi sáng.”
Tiffany ^_^, quý nhân hay quên việc nhỏ. Muốn Kim Taeyeon gặp một lần mà nhớ kĩ loại tôm tép nhỏ bé như cô quả là khó khăn.
Nhìn bóng dáng lùn lùn nhưng bước đi vững vàng đầy khí khái, Tiffany đuổi theo, khó xử nói: “Có chuyện này, Taeyeon unnie…”
Taeyeon dừng lại, đứng trước mặt cô, hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Ngữ khí rất lãnh đạm, rất kiên quyết, rất … Dọa người…
Tiffany kinh sợ một chút, nói: “Sách … Có thể nhanh chóng trả lại sách cho em đươc không ? Em bây giờ cần mượn quyển khác.” Làm người đòi nợ quả thật là phải có dũng khí.
Taeyeon sửng sốt, trả sách… Còn chăm chú nhìn nhìn cô gái đứng ở trước mặt đầu hơi cúi có điểm mất tự nhiên, chợt nhớ đến bóng dáng nhỏ bé đứng ở bên cửa sổ thư viện ngón tay lướt như bay, nghĩ nghĩ, mới vừa rồi khi cô nói chuyện khi cuối theo trí nhớ có vẻ giống nhau mang theo một ngữ điệu mềm nhẹ. , cô là như thế này mang theo tính trẻ con sao?
Xem bộ dáng khó chịu của cô ấy, người ngoài nhìn có lẽ còn nghĩ cô đang bắt nạt cô ấy, không nghĩ tới Taeyeon là kẻ quỵt sách không chịu trả.
Đợi thật lâu, cũng không nghe được câu trả lời, Tiffany thật muốn khóc, chẳng lẽ quý nhân lại như vậy, một cuốn sách đi mượn cũng quên ? Vụng trộm giương mắt nhìn Taeyeon, phát hiện ánh mắt quý nhân đang nhìn cô rất kì quái.
Kim Taeyeon thu hồi ánh mắt, xoay người tiếp tục đi. Đi được vài bước, quay đầu, nhíu mày: “Còn đứng làm gì nữa ?Mau đuổi theo đi”
“A?” Tiffany trong lòng nước mắt đầy mặt ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn bóng dáng kiêu hãnh phía trước
“Không phải tôi không muốn trả sách ? Gần đây tôi có việc nên không thể tới thư viện.” Dừng một chút, Taeyeon nói, “Em theo tôi đi tới kí túc xá để lấy.”
Tiffany lại nước mắt đầy mặt , may mắn là Taeyeon không có quên chuyện này, nếu không cô chắc chắn sẽ trở thành người đầu tiên ở đại học SM bị phạt tiền đến phá sản mất.
Nhanh chóng chạy theo sau. Đi được vài bước cô lại bị bỏ lại phía sau, chạy nhanh một chút thì đuổi kịp cô ấy, đi thêm vài bước, lại bị bỏ lại, lại chạy … Ai oán trừng mắt với người phía trước, nhìn thì chân cũng ngắn củng như mình, như thế nào cô lại không theo kịp ! Chẳng lẽ đây là sự lợi hại của người nỗi tiếng ? Cô chỉ có thể âm thầm rảo bước nhanh hơn để không bị bỏ lại nữa.
Taeyeon gọi điện thoại, hai người bọn họ tiếp tục đi đến kí túc xá. Không biết có phải ảo giác hay không, Tiffany cảm thấy bước chân của cô ấy chậm lại một chút, giống như cố gắng để cho cô đuổi kịp vậy.
“Em ở chỗ này chờ tôi.” Taeyeon dặn dò , cùng bác bảo vệ chào hỏi rồi đi vào trong, để lại Tiffany đứng dưới kí túc xá sinh viên năm tư, có điểm ngây ngốc, có điểm đáng thương như vậy.
Đại học SM lấy ngành kĩ thuật là sở trường, tỉ lệ nam nữ mất cân đối là chuyện đương nhiên, do đó các phái mạnh trong trường luôn dòm ngó, chú ý đến các nữ sinh khác. Mà hôm nay lại có một cô gái lạ xuất hiện trước kí túc xá của sinh viên năm ba hơn nữa cũng xinh xắn dễ thương làm cho người khác ko thể ko chú ý.
Đầu tiên là một hai anh chàng đi ăn sáng nhìn thấy, phát ra một tiếng oán thầm , tiếp theo, tin tức này giống như lửa cháy ngoài thảo nguyên lan tràn khắp ký túc xá, những cái đầu nhanh chóng ghé ra ngoài cửa sổ nhìn xuống.
Wa ! Ai có thể khiến cho một nữ sinh sáng sớm đứng chờ dưới cửa, là ai tốt số như vậy ? Vợ chồng son tay trong tay cùng nhau đi ăn sáng, sau đó ngọt ngào trải qua một ngày ? Chướng mắt a chướng mắt, điều này làm cho ánh mắt bọn họ còn sáng ngời hơn.
Tiffanyđứng đó giống như con kiến nhỏ rơi vào chảo lửa vậy, vừa giận vừa thẹn! So với cảnh tượng này, cô tình nguyện bản thân mình bị thư viện phạt tiền đến phá sản, cũng không muốn tới bắt Kim Taeyeon trả sách nữa. Thật là thẹn mà !
Đợi một lúc lâu, rốt cục cũng thấy Kim Taeyeon đi ra , trong lòng Tiffany hai hàng lệ sớm tuôn rơi . Oa oa, Bạch mà hoàng tử, thiên tài trong mắt mọi người, cuối cùng cô cũng đi ra rồi .
Dân tình nhìn thấy nhân vật chính là Kim Taeyeon, đầu tiên là ai oán vận khí của chính mình,vì sao lại là Kim Taeyeon a ! Tiếp theo là bình thường nói như thế nào cũng là kim Taeyeon trong truyền thuyết, có nữ sinh chờ chẳng có gì lạ; kế tiếp đó là ánh mắt tám nhiệt tình, đó lại là Kim Taeyeon trong truyền thuyết ! Người chưa từng quan tâm đến phái đẹp! Thần thánh phương nào có thể phá huỷ lô cốt mạnh mẽ như vậy ?
Hai tay nhận lấy quyển sách từ Taeyeon, Tiffany nhanh chóng nói: “Cám ơn unnie!” Cô muốn mau chóng rời khỏi cái nơi như lửa thiêu này
Cám ơn? Taeyeon buồn cười nhíu mày, những lời này hẳn là của cô nói chứ, nhưng cô gái trước mắt rất lo lắng , đoán chừng ngay cả chính cô ấy đang nói gì cũng không xác định được. May mà Taeyeon là một người rất biết lựa theo tình thế, không chút hổ thẹn đáp : “Đừng khách khí.”
“Kia…” Cô nghiêng đầu, ánh mắt nhìn về phía con đường . Ám chỉ: Bye bye ? Sau này không gặp nữa ? Đánh chết cô cũng không dám quay lại chỗ này
Taeyen làm như không để ý nói: “Cùng đi ăn sáng đi, tôi mời .”
Đây tuyệt đối không phải câu hỏi, rằng giọng nói Taeyeon rất ấm áp nhưng cũng đầy uy lực, cũng đủ làm bốn bề nổi dậy, nhưng là Tiffany có thể lấy nhân cách để thề, kia tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không phải câu hỏi.
“Không cần đâu?” Cô cự tuyệt, cùng người như vậy ăn cơm, còn không phải là ngược đãi chính mình sao ?
“Em ăn rồi?” Taeyeon ánh mắt hơi ảm đạm.
Cô không dám nói dối : “Đâu có, em vừa dậy đã chạy tới…”
“Vừa hay tôi cũng đói bụng, vậy cùng ăn đi, coi như là tôi trả lại tiền nợ thư viện.” Taeyeon kiên trì.
Thì ra thiên tài là ân oán rõ ràng như thế. Tiffany suy nghĩ một chút, thử nói: “Vậy unnie cứ trực tiếp đưa tiền cho em đi.”
Ánh mắt Kim taeyeon cúi xuống, nhìn cô không nói gì
Bị nhìn chằm chằm thật lâu, Tiffany chỉ có thể không chí khí nói: “À, vậy thì đi thôi.” Ánh mắt này thật … (⊙o⊙)
Taeyeon vừa lòng thu hồi ánh mắt, lại đảo qua kí túc xá, bọn người nhiều chuyện ở kí túc xá liền quay đi. Cô cũng pik là mọi người ở đây nhìu chuyện nhưng nhìu chuyện tối nỗi này thì...
Taeyeon bước vào một nhà hàng nổi tiếng , Tiffany liền đau lòng không thôi; khi Taeyeon bắt đầu gọi món, cô ở phía đối diện bắt đầu đứng ngồi không yên; bắt đầu ăn, Taeyeon ăn thật sự thoải mái, mà người nào đó lại không thể nuốt được ; lúc bước ra khỏi nhà hàng, thể xác và tinh thần của Tiffany đều bị thương tổn nghiêm trọng : thân thể là vì không muốn lãng phí mà liều mạng ăn hết, mà tâm lý còn lại là:xa xỉ a, hai người thế nhưng ăn một bữa sáng gần 100 ngàn won ! Bữa cơm này thật làm cho cô kinh hãi không thôi
“Vì sao phải ăn những món đắt tiền như vậy ?”, cô chỉ muốn đến canteen ăn một chiếc bánh bao uống một ly sữa đậu nành mà thôi. Taeyeon hỏi lại: “Cái gì vì sao? Nếu đã ăn thì phải ăn đồ tốt nhất”
Người giàu có đúng là người giàu có không cần quan tâm đến những việc nhỏ nhặt trong cuộc sống ? Như vậy sinh hoạt của Kim Taeyeon …
Thì ra, Kim Taeyeon cũng là người phung phí nha.
Tiffany yên lặng nhìn trời, hiện tại ngược lại là cô thiếu Taeyeon 39 ngàn won… Phải tính toán như thế nào đây ?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top