Chap 2+3
chap 2: Hai bên đối đầu người thông minh sẽ chiến thắng
Không thể không nói, Fany ở phương diện này đúng là một người ngờ nghệch.
Ngày hôm sau, cô vẫn như trước rời giường lúc sáu giờ, chạy bộ hai ngàn mét sau đó ăn sáng rồi xem lại bài, hoàn toàn đem chuyện tối hôm qua quăng vào trong thư mục “Dữ liệu dự bị “trong đầu.
Lúc cô bước vào phòng học, phát hiện toàn hội trường hơn trăm ánh mắt sáng lấp lánh nhìn thẳng vào mình, lại nhìn thấy một cặp đôi quen thuộc ngồi ở giữa, cô mới nhớ ra những chuyện ngày hôm qua.
Lúc trước vẫn là cùng đôi với cô, bây giờ lại cùng với người khác như hình với bóng, dù là ai cũng đều phải tò mò, huống chi là đại học kĩ thuật công nghệ SM này đặc biệt là khoa Tin học thì nữ sinh cực kì hiếm. [các nam sinh khóc ròng : tài nguyên nam sinh thì quá dư thừa, vì sao còn muốn phát sinh thảm án hai cô gái tranh đoạt một anh chàng, càng bi thảm là, tên kia còn không phải thuộc khoa của bọn họ !]
Một bên là hai người đang thân mật với nhau, một bên là Jessica với khuôn mặt lạnh lùng cùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện, xung quanh còn có trăm kẻ đang hóng chờ xem kịch vui…
Tiffany đứng ở tiêu điểm tiến thoái lưỡng nan, thậm chí ngay cả động đậy cũng không được.
Đang lúc phân vân không biết phải làm sao, đầu bị gõ nhẹ một cái.
Giảng viên dạy toán Cao cấp đứng đằng sau, cầm giáo án, vẻ mặt tò mò.
“Sinh viên này, em cản đường tôi như vậy là muốn thay tôi giảng bài hay sao ?”
Mỹ nữ cô giáo, cảm tạ người ~ Fany nhanh chân chạy đến ngồi bên cạnh Hayeon
“Đúng là không có tương lai.” Hayeon nhìn Fany nói một cách nghiêm túc, mà Jessica cùng Sunny thì không thèm nói chuyện với cô.
Xem bộ dáng chạy trốn của cô vừa rồi , thật là làm cho người ta cảm thấy mất mặt.
Fany: …
Trong đầu Fany thầm nghĩ: "chuyện này có liên quan đến tương lai sao ? Hơn nữa, cô rất có tiền đồ mà , nếu không sao có thể trở thành sinh viên trường đại học chuyên nghiệp nổi tiếng chứ ? Năm đó khi nhận được giấy báo nhập học người trong bán kính năm trăm kilomet đều cho rằng cô được chúa đãi ngộ , cô làm sao lại không có tiền đồ cơ chứ ?
Fany trộm nhìn về phía Siwon cùng Park Jiyeon .
Hai người bọn họ ngồi rất gần, còn nghe cô giáo giảng bài, thỉnh thoảng còn kề sát tai nhau nói chuyện, có lẽ là trao đổi ý kiến.
Trước kia, Siwon cũng từng ngồi với cô một tiết học, nói hai người ghi chép sẽ tốt hơn một người. Nhưng sau tiết học Siwon cùng cô ghi bài, liền quyết định không học chung với cô thêm buổi nào nữa.
“Fany, em học máy tính, chứ không phải em là máy tính?”Anh nói một câu khiến cho cô đến giờ vẫn cảm thấy ngạc nhiên.
Bây giờ anh lại cùng người khác lên lớp cùng ghi chép thảo luận. Cô vốn không có cảm giác bị phản bội nhưng trong lòng đột nhiên có chút chua xót, cô kém Park Jiyeon kia ở điểm nào chứ ? Rõ ràng chỉ khác nhau ngày hôm qua và hôm nay mà thôi.
“Làm gì thế ? Muốn chiến đấu sao ?”Sunny nhỏ giọng nói.
Hôm nay Park Jiyeon không chỉ liên tiếp giơ tay lên trả lời với cô giáo, khi trả lời sai cũng cười trừ, nét mặt đáng yêu vô cùng,
Hayeon nhìn lướt qua: “Đường làm quan rộng mở đối với nữ phụ được thần tình yêu phù trợ, nữ chính thất tình một mình ảm đạm thất sắc thậm chí nguy cơ chịu khổ rớt hạng, thật sự là một vở kịch đầy tính cẩu huyết. Fany, đóng cửa, cắt điện ! “
Fany: …
Nữ sinh khoa Tin học …O.O
Jessica chưng khuôn mặt câu dẫn hết sức xinh đẹp qua nhìn Fany, trong mắt ánh lên ý cười : “Tiểu Fany cậu không thấy là bọn họ đánh chó không ngó mặt chủ sao ?”
Tiffany: …W.W
Sao Jessica có thể so sánh như vậy được chứ?
Mắt thấy Park Jiyeon vừa định giơ tay, một cánh tay thon dài, trắng muốt chầm chậm dơ lên, sau đó hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ nam sinh trong lớp nhìn vào, bình tĩnh trả lời vấn đề của cô giáo, khiến cho mỹ nữ cô giáo rất vui vẻ. Ai nói con gái có sắc thì không có não ? Nhìn đi, nhìn một cái đi, người này vừa xinh đẹp lại vừa thông minh ~
“Jessica , perfect!” Mỹ nữ cô giáo nhịn không được liền tán thưởng , khiến cho hình tượng của Jessia trong mắt nam sinh lại càng long lanh.
“Cám ơn cô.” Người đẹp thích người đẹp, Jessica thản nhiên đón nhận, sau đó trả lại laptop cho người còn đang khiếp sợ — Tiffany
Sunny: “Jung tiểu thư, tại hạ đây phục rồi!”
Hayeon: “ Jessica~~~~~~ saranghea ~~~~~~~~”
Tiffany yên lặng thu hồi laptop của mình …
“Thưa cô, em còn một đáp án.” Park Jiyeon đứng lên trước ánh mắt kinh dị của mọi người.
Park Jiyeon lợi hại như vậy? Đương nhiên không phải. Jessics ăn ý nhìn về phía chàng trai đang cúi đầu ngồi bên cạnh cô ả tự hỏi.
Khi mới vào trường hình như mọi người từng nói anh ta là một trong những sinh viên xuất sắc thuộc tỉnh Jeju đổ vào trường.
Thế nào? Perk Jiyeon liếc mắt sang bên này nhìn lướt qua, cái liếc mắt của cô ta làm Sunny suýt nữa lấy đại đao, à không, là bút bi.
chém chết cô ta. Chơi trò chơi nhiều, trong hiện thực cũng thấy ngứa tay, đành phải nuốt hận nhìn về phía Jessica cùng Hayeon. ( Pon: Sún cô nương lậm game quá rồi đấy ạ)
Hai người đều là không có kế sách gì. kỳ thật biện pháp có rất nhiều, nhưng ở nơi công cộng dĩ nhiên phải chú ý hình tượng của mình.
“Phương pháp này cũng rất tốt, bạn học này cũng rất xuất sắc.”Mỹ nữ cô giáo từ nước ngoài trở về, dĩ nhiên biết khuyến khích chính là phương pháp dạy tốt nhất.
“Thưa cô, em là Park Jiyeon, lời giải vừa rồi cũng nhờ bạn trai giúp em suy nghĩ, thật là ngại.” Jiyeon vờ ngượng ngùng le lưỡi.
Gái đẹp đúng là gái đẹp, ngay cả le lưỡi cũng thật dễ thương.
Người bên cạnh Park Jiyeon bắt đầu ồn ào, nam sinh khen cô có sắc đẹp, nữ sinh lại hâm mộ cô may mắn.
“Tuổi trẻ thật tốt , “mỹ nữ cô giáo cũng cười đùa, “Trai tài gái sắc, sánh đôi với nhau, đáng tiếc tôi đã qua cái tuổi này rồi .”
“Sao lại thế ạ? Cô thoạt nhìn vẫn còn rất trẻ.”Vài người khác cũng bắt đầu trêu đùa.
“Thoạt nhìn mà thôi, trên thực tế tôi đã già rồi, ha ha, đừng nên hỏi tôi bao nhiêu tuổi, tuổi của phụ nữ còn bí mật hơn cả tài khoản ngân hàng đấy nha”
“Cô ơi, vậy có thể hỏi cô đã có bạn trai chưa không ạ ?” Lại có người ồn ào.
Không khí lớp học đã chuyển từ chăm chú học hành sang tán chuyện giải trí từ bao giờ, mỹ nữ cô giáo dường như không có phát giác hoặc là phát giác cũng không muốn thay đổi không khí đó. Mà Park Jiyeon lại nhân cơ hội này muốn gần gũi hơn với cô. Hiển nhiên vừa rồi cô giáo thân thiết với Jessica cũng khiến cho cô ả ghen tị vì vậy phải cố gắng xây dựng nên một cảm giác tốt, tạo hình tượng “Đôi tình nhân trong mộng”.
Jessica không nói gì, càng khiến cho các cô không có lí do mở miệng, Fany rất thản nhiên một chút phản ứng bình thường cũng không có, tức giận , khinh thường, chán ghét, thống hận cái gì cũng không có, cô căn bản không nghe người khác đang nói gì, chỉ vùi đầu vào giải toán.
Hayeon: “cá cược xem tối nay ai dọn dẹp phòng. Fany đang làm gì?”
Jessica: “Thử lại phép tính.”
Sunny: “Giống như trên.”
Hayeon khóc ròng, nhà cái tự nuốt, cô đành đảm đương trọng trách dọn phòng đêm nay.
Trong lúc mọi người còn đang ngồi bàn chuyện phiếm với nhau, một câu nói đủ lớn dường như cố tình khiến cho mọi người chú ý, âm thanh tám chuyện dần ngưng hẳn mọi người cùng nhau nhìn về phía phát ra tiếng nói.
Chỉ thấy đại mỹ nữ hoa khôi của trường đang kinh ngạc nhìn nữ sinh bên cạnh, nói: “Thật vậy à, Fany, cậu không phải nói đùa chứ ?”Nói xong còn quay mặt lại nhìn Park Jiyeon và cô giáo, vẻ mặt tràn ngập do dự khó tin.
A? Fany vẻ mặt mờ mịt ngẩng đầu, cô một câu cũng chưa nói mà.
“Jessica, sao vậy?”Mỹ nữ cô giáo chuyên nghiệp đá bay ý niệm tiếp tục đùa giỡn trong đầu, nghiêm túc hỏi, trách nhiệm của giảng viên là truyền thụ kiến thức và giải đáp thắc mắc của học trò, sinh viên có nghi vấn, làm giảng viên phải đi trước làm gương cho dù phía trước là núi đao biển lửa cũng vẫn phải bât chấp.
“Fany nói phép tính vừa rồi của bạn Jiyeon có vấn đề, làm sao có thể chứ, cậu ấy nói đùa , phải không cô ?”Jessica nhìn về phía bên cạnh.
Sunny cùng Hayeon tuy trong lòng nói : Jessica Jung ngươi điên rồi, nhưng ngoài mặt vẫn liên tục gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
< Mình chưa nói, cái gì mình cũng chưa nói > (suy nghĩ ~ing) , Fany liên tục lắc đầu.
“Có thể nói như vậy, nhất định có lý do, Tiffany, em có thể giải thích rõ ràng một chút được không?”
A! ! ! ! Fany lại cứng đờ lần nữa.
Nhưng Hayeon căn bản không cho cô có cơ hội ngẩn người, trực tiếp đưa vở ghi nhét vào tay cô, sau đó một cước đá cô lên bục giảng, cô đành phải kiên trì viết phép tính của mình lên bảng, giọng nói có chút run run giải thích : “Trên cơ bản năm bước giải toán đều không có vấn đề, nhưng tù phép thứ năm thì sẽ xuất hiện như thế này … Hai điều kiện này, phải chia làm hai bước… Như thế , sau đó như thế này… Tiếp đó thử lại phép tính… mệnh đề nghịch đảo là như vậy, cho nên đồng để ý khả chứng… Áp dụng công thức… Cho nên, liền là như thế này .” [Tác giả : Tha thứ cho ta, ta thật sự xa rời toán học quá lâu rồi… Pon cũng vậy.]
Cô nói xong, sau lưng một tiếng động cũng không có, nhìn lại, trên mặt mỗi người đều viết bốn chữ “Không thể tin được”. Chẳng lẽ là tính sai rồi? Cô sờ sờ mặt, cảm thấy thật là mất mặt bèn trở về vị trí
Ba người kia vẻ mặt cũng phức tạp, tuy sớm biết rằng cô đã tính ra , nhưng phương pháp giải toán như vậy, chẳng lẽ các cô đang ở cùng một thiên tài sao ?
Một lúc lâu sau cô giáo mới hồi phục tinh thần lại, khụ khụ, nói: “À, bạn học này có tư duy rất tốt, rất toàn diện, suy xét đến rất nhiều điều kiện. Đúng rồi, em tên là gì?”
Fany còn chưa trả lời, Sunny đã đứng dậy nói : “Thưa cô, là Tiffany, bạn ấy tên là Tiffany Hwang ạ.”
“Tiffany Hwang, tan học em giao bài tổng kết về phép tính này cho tôi, về sau nếu trốn học bị bắt được, tôi cũng sẽ tha cho em một lần”
Mọi người lại một trận ồ lên…
“Hâm mộ sao? Vây các em nên học tập bạn Tiffany, nếu các em bạn nào cũng tính được như vậy, đến cuối kì không cần phải làm bài thi nữa mà tôi trực tiếp cho qua”
Mọi người lại ồ lên, có thể có vinh dự cao như vậy, ai có thể tranh với Tiffany chứ …
Sắc mặt Park Jiyeon càng lúc càng cổ quái …
“Làm tốt lắm! Khiến cho bổn tiểu thư nở mày nở mặt!”Sunny vỗ vỗ bả vai Tiffany, cho cô một nụ cười
“Chỉ là một bài toán mà thôi.” Fany vẫn mơ hồ, vì sao vẻ mặt của các cậu ấy thật là thâm ý ?
Hayeon: “… Quả nhiên là thiên tài…”Đến bây giờ còn chưa biết mình đã tạo nên công trạng lớn thế nào, là hạnh phúc hay là bi ai?
Jessica: “Không biết thì không có tội, chúng ta khoan dung độ lượng tha thứ cho cậu ấy đi”
Không thể không nói, tuy rằng Fany cử chỉ vô tình, nhưng lại có hiệu quả vô cùng tốt, cứ nhìn sắc mặt của họ Park kia là các cô thấy rất vui.
Kết thúc giờ học, Fany theo lệnh giao bài tổng kết cho mỹ nữ cô giáo.
Jessica ở cửa chờ cô, thấy cô cùng mĩ nữ cô giáo nói nói mấy câu, vị lão sư kia liền mất hết khí chất đông cứng cả người.
Lát sau Fany tới, Hayeon hỏi: “Cậu và cô giáo nói gì đó?”Jessica cung Sunny cũng đang chờ mong câu trả lời.
“Tớ nói thời gian hôm nay không đủ, không thể đưa những phép tính gửi vào mail của cô được.” ( Pon: ặc ặc cô chỉ bảo chị viết ra thôi mà)
Hayeon: …
Sunny: …
Jessica: …
Giết người trong giây lát! Tuyệt đối giết người trong giây lát!
Không biết không có tội, cô giáo, người hãy tha thứ cho kẻ ngu ngốc này đi.
“Fany “ Siwon đi tới, hướng ba người gật đầu chào, sau đó mới nhìn Tiffany, “Em còn nhớ Jiyeon không ?”
“Vâng, trước kia đã từng gặp qua vài lần.”Fany nghiêng đầu nhìn anh.
Siwon trầm mặc nói: “Vừa rồi, thật có lỗi .”
Fany nghe không rõ cho nên: “Cái gì ạ?” Anh không làm chuyện có lỗi, sao lại xin lỗi cô.
Siwon sửng sốt, cười miễn cưỡng: “Fany, đề bài kia em nói em có thể dùng phép tính khác để tính?”
Fany gật gật đầu: “Muốn em đưa cho anh sao?”
“Có phải vừa nãy, ở trong giờ học, em đều suy nghĩ đến những phép tính đó ?”
Tuy không rõ vì sao, Tifany đột nhiên cảm thấy do dự, nhưng vẫn gật đầu.
Siwon bộ dạng “Quả nhiên là như thế” bất đắc dĩ mà tự diễu chính mình, nụ cười của anh ngày càng vô lực, thậm chí hơi thở cũng. không binh thường.
“Khi nào thì em mới có thể lớn lên được đây, Fany?” Anh thì thào nói xong, cũng không chờ Tiffany phản ứng còn nói, “Kì nghỉ tới cùng nhau về không ? Khi nào mua vé thì gọi anh một tiếng.”Nói xong, liền quay đi.
Nhìn bóng dáng của Siwon , tâm tình của Hayeon, Sunny và Jessica có có chút thay đổi
Hayeon hơi hơi thở dài: “Ai…Nam nhân vật chính chờ nhiều năm cũng không thể công phá được tường đồng vách sắt tiếp cận trái tim nữ chính đành phải đau lòng ôm người phụ nữ khác rời đi, quả thật là một tình tiết vô cùng cẩu huyết”
Jessica nhìn lướt qua bóng dáng ngẩn ngơ của người nào đó, nói:
“Cũng không phải không có thay đổi, ít nhất cũng có một chút. Thế nhưng tín hiệu gửi không có tiêu đề, văn bản kèm theo lại rất mới lạ, cho nên hệ thống bảo vệ mới không phân biệt được.”
Sunny lơ đễnh: “Muốn tớ phát biểu không , anh chàng này đúng rất kìm chế. Đổi lại là tớ, liền vung đao chém, không cần cô tiếp nhận hay không. Cảm tình đúng là thứ khó đoán nhất mà ?”
Ai, tạo hóa trêu người, chỉ trách chỉ số tình yêu của Fany bọn họ có hạn , Siwon không thể sử dụng cái nguồn điện này nữa, vừa vặn có một cái nguồn điện khác xuất hiện , cho nên… Rốt cuộc đây là kịch tình gì ?
Tình yêu, luôn làm cho người ta đoán không ra đọc chẳng hiểu.
“Tớ vốn muốn tổng kết chuyện hôm nay thành một cái tít: “Hai bên chiến đấu người có dũng khí sẽ chiến thắng , bây giờ nên đổi tiêu đề gì cho phải đây ?” Hayeon đưa ra vấn đề.
Sunny cùng Jessica tức giận trừng mắt liếc cô một cái, lại nhìn tiếp “Người nào đó”còn đang mải đắm chìm trong suy nghĩ
Còn có thể là cái gì? Kẻ không biết thì không có tội!
Ngoại trừ cái này không còn cái gì nữa, nhất định là vậy.
Chap 3: Kim Taeyeon, tài giỏi như vậy sao?
Con người sau khi bị thất tình cho dù đau khổ cỡ nào cũng sẽ phải tiếp tục sống . Tiffnay thì lại khác ngay cả đau lòng cũng không có, nhiều nhất cũng chỉ cảm thấy có chút mất mát mà thôi. Cho nên trước ánh mắt ai oán bất hạnh thay cho cô của ba người trong phòng cô ngoan ngoãn lấy laptop chạy xuống thư viện làm bài tập.
Gọi là làm bài tập, có rất nhiều ý nghĩa, nhưng trong mắt. Tiffany chỉ có một là lập trình phần mềm, đây cũng là một trong ba sở thích ngoài giờ học của cô, sở thích thứ hai là chạy bộ vào buổi sáng, thứ ba là làm bài tập tiếng Anh bởi vì thật sự tiếng Anh của cô ko được tốt cho lắm ( Pon: Á gái Tây ko pik ns English.. hô hô)
Vì sao cô thích ở thư viện làm bài tập? Vốn ở kí túc cũng rất tốt, nhưng lại có rất nhiều người qua lại, Sunny khi chơi game lại rất thích bật âm thanh lớn, còn có mấy cô bạn ngồi buôn dưa lê , tám mấy chuyện Trên trời dưới đất là điều không thể tránh khỏi . Mà trong phòng tự học, cái cửa ra vào thường xuyên đập lên những tiếng bang bang rất là đáng ghét. Hơn nữa niềm tự hào của đại học SM cũng chính là thư viện, không chỉ có khoa học kỹ thuật cao ( có thể lên mạng miễn phí ), lượng sách vô cùng lớn ( từ thiên văn cho tới giải trí không cái nào thiếu cả ), chỗ ngồi rất nhiều ( mỗi người có thể chiếm vài chỗ thậm chí nằm ngủ cũng được), chủ yếu là mỗi lần nhìn các bạn chuyên tâm học hành, trong lòng cô lại nổi lên ham muốn làm bài tập.
Hôm nay Fany chiến đấu với hàm số liên tục, trên màn hình hiện lên số liệu quen thuộc nhưng cô không thể nào cho vào đầu được, chịu khó rồi lại nhẫn nại, thử rồi lại thử, cuối cùng chỉ có thể thở dài, buông tha đống số liệu, cô lướt vài trang web thường ra vào.
Không thể không nói là sinh viên bây giờ quan tâm rất nhiều thứ, không chỉ đơn giản như ngày trước chỉ biết vùi đầu đọc sách nữa rồi. Đương nhiên, đây chỉ là ý kiến cá nhân mà thôi, trong cuộc sống bây giờ chuyện đó là rất bình thường nhưng quan trọng là, thay đổi này đang ảnh hưởng đến cô. Kim Taeyeon nhẫn nại rất lâu, vẫn nhịn không được nhìn về phía cô gái bên cạnh.
Tuy rằng không thể yêu cầu người khác có chung quan điểm với mình, nhưng cô cảm thấy chuyện bị quấy rầy thật là ngứa mắt : cho dù ở thư viện không cấm chơi trò chơi, nhưng cũng phải tự biết, huống chi là sinh viên của nơi đây . Các đàn anh đàn chị đều đang vội vã làm đề án tốt nghiệp, người đến thư viện đông rõ rệt, nhìn qua rõ ràng là một nữ sinh dịu dàng nhã nhặn, vì sao lại mặt dày như vậy chiếm tận hai chỗ để chơi trò chơi ?
Cô đương nhiên sẽ không chính khí đến bênh vực lẽ phải, dù sao căn bản người bị chiếm chỗ cũng không phải là cô, mấu chốt là Taeyeon ta đây bị quấy rầy ! Hơn nữa lại là dịp ngàn năm một thuở cô mới đến thư viện, có chuyện quấy rầy đến mình mà không xử lí không phải tác phong của Kim Taeyeon.
Taeyeon đem chiếc bút đập lên bàn, lạnh lùng nhìn về phía cô gái còn đang tập trung chăm chú vào chiếc máy tính , không chút khách khí lên tiếng : “Cô gái này, chơi trò chơi thì có thể về phòng, cô làm ảnh hưởng đến tôi đấy”
Một lúc lâu sau, lâu đến khi Taeyeon nghĩ rằng cô ấy không nghe thấy mình nói gì định nhắc lại lần nữa, cô gái kia mới ngẩng mặt lên, ngơ ngác nhìn cô vài giây, rồi chậm rãi nói:
“Thật là ngại quá.”
Sau đó nhanh chân nhanh tay thu thập sách vở, rút nguồn điện ôm máy tính rời đi.
“Cô kia, túi của cô.” Taeyeon gọi cô, nhắc nhở cô quên mang chiếc túi sách.
Cô gái kia nghi hoăc nhìn về phia cô chỉ , lắc đầu: “Không phải là túi của tôi mà.” Câu này cùng với câu trước giống nhau mang theo ngữ khí mềm nhẹ, như làm nũng, lại giống như thói quen.
“Có lẽ là bạn học lúc trước tới đây quên mang theo, để tôi cầm tới chỗ gửi đồ thất lạc.” Cô quay trở lại , có chút vụng về khi cầm túi sách với chiếc laptop ôm trong ngực, chậm rãi đi đi xuống lầu.
Taeyeon sửng sốt, nhìn lướt qua hai chỗ ngồi vừa mới bị người kia chiếm cứ, trong lòng có cảm giác kỳ lạ, nhưng chỉ là thoáng qua cô lại nhanh chóng chuyên tâm học tiếp.
Rút cục, sự thật chứng minh vận khí hôm nay của Kim Taeyeon cô không được tốt lắm, hai người đến sau tuy cũng học hành , nhưng phần lớn thời gian đều không coi ai ra gì lớn tiếng đàm luận. sau khi nhắc nhở vài lần, cô cũng không buồn nhắc họ nữa, đành thu dọn sách vở lặng lẽ tìm chỗ khác.
Đi dạo quá mấy tầng, chỉ có tầng một là có vẻ người ít hơn, có mấy cuốn sách muốn mượn ở đây, cô tìm một chỗ đặt túi sách xuống sau đó bắt đầu công việc tìm kiếm .
Taeyeon muốn mượn mấy quyển luật kinh diển, chẳng qua là phần lớn sinh viên bây giờ đối với loại sách này ngay cả liếc mắt cũng chẳng buồn chứ đừng nói là đọc, tự nhiên sẽ gác lại ở một góc khuất nào đó. Thật vất vả mới tìm được bốn quyển, còn thiếu một quyển nữa, đang định đi tìm, ánh mắt lại lướt nhanh thấy một người đang ngồi bên góc cửa sổ. Là cô gái vừa rồi, dáng vẻ cô khá gầy, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím.
Mê trò chơi đến mức này ư? Nhìn thấy cô ấy như vậy khiến cho Taeyeon không khỏi suy nghĩ đến những vấn đề sâu xa của xã hội.
Taeyeon có điểm khinh thường đi đến bên cạnh cô ấy, ánh mắt nhìn thoáng qua, muốn biết cô ấy chơi trò gì, sau đó cô lại ngây ngẩn cả người, vài giây sau trở lại vị trí, bước chân có vẻ thiếu vững vàng.
Trên màn hình căn bản không có cái gọi là trò chơi, tất cả đều là số liệu, tuy rằng Taeyeon học là pháp luật, nhưng vẫn nhìn ra được : Cô ấy không phải đang chơi trò chơi mà là đang viết chương trình.
Sau đó Taeyeon dù có cố gắng như thế nào cũng không thể nhét nổi một chữ, trong đầu tràn ngập đều là những câu nói “chính nghĩa” của bản thân mình. Cô còn tưởng rằng lúc trước cô ấy ngơ ngác vài giây là cũng giống như những cô gái bình thường khác, sững sờ trước khuôn mặt của mình, bây giờ nghĩ lại, hẳn là lúc đó cô ấy đang nghĩ <cô đây là đang nói tôi sao ? không phải là tôi đang chơi trò chơi mà>
Thực mất mặt quá đi.
Cô ấy làm việc còn rất say mê, dường như quên mất là mình đang đứng chứ không phải ngồi, nghị lực thật đáng kinh ngạc.
Qua một hồi lâu, có một nữ sinh đội chiếc mũ phục vụ tình nguyện cho thư viện chạy qua Tayeon, nhanh chóng đi đến phía cô gái. Taeyeon ngồi cách đó không xa, có thể rõ ràng nghe được câu chuyện của hai người.
“Fany, Fany, hôm nay cậu làm gì thế ? Hại tớ tìm cậu mất nửa ngày, vì sao lại chọn chỗ này chứ, cũng không phải là không còn chỗ, cậu là VIP , VIP mà.” Nữ sinh giữ chặt cô, nhỏ giọng oán giận nói.
“Ở đây sẽ không quấy rầy người khác.” Cô gái ấy cười cười, tắt máy tính nhét vào balo khoác lên vai, “Tìm tớ có chuyện gì vậy?”
Nữ sinh đội mũ trừng mắt với cô: “Còn có thể có chuyện gì? Cậu không đến hỗ trợ, sắp quá trưa rồi mà chúng tớ không có cách nào đi ăn cơm được đây .” Rồi lôi kéo cô đi tới hướng quầy phục vụ bên kia .
“Cái hệ thống này, lúc nào cũng gặp trục trặc, cậu nhanh xem một chút đi.” Lại là một câu oán giận.
“Ồ? Các thầy không phải chuẩn bị rất tốt sao? Các anh khóa trên đâu ?”
“Dựa dẫm vào bọn họ ư? Nghỉ đi. Cậu có phải là đồng hương với tớ hay không ? Nếu là đồng hương thì giúp tớ, còn không thì tớ tìm người khác đây”
Tiffany cười, kỳ thật bản thân hệ thống cũng không có lỗi gì, chẳng qua là khi sử dụng không chú ý thao tác, lại không biết làm sao để khôi phục như cũ mà thôi, nói thật ra là không có vấn đề gì cả. Cô ngốc như thế nào cũng biết không nên nói câu này ra, chỉ có thể chịu khó để Hyoyeon kéo đi.
Hyoyeon nhăn nhó giúp Fany gỡ ba lô trên vai xuống, nhìn bộ dáng đang chăm chú vào màn hình máy tính của cô, trầm mặc hỏi: “Fany, cậu cùng Choi Siwon sao lại thế này?”
Tiffany trả lời ngắn gọn : “Chia tay .”
“Ngày hôm qua anh ấy lên lớp cùng với Park Jiyeon , mọi người đều đã biết cả rồi.” Hyoyeon cẩn thận nhìn biểu hiện của cô rồi nói.
“À.” Tiffany thản nhiên lên tiếng, quả thật là tin đồn truyền nhanh quá.
Hyoyeon tức giận : “Cậu cứ chỉ biết à như vậy sao?” Bạn trai của mình bị cướp mà tình địch lại ra sức tuyên bố chủ quyền như thế ! Cậu không thể có một chút biểu hiện bình thường của con người được sao ?
Hệ thống khôi phục , Tiffany theo thói quen chuyển tới trước quầy, hỏi Taeyeon: “Unnie, Chị muốn mượn sách sao?”
Taeyeon rất tự nhiên đem quyển sách trên tay cùng thẻ thư viện đưa cho cô.
“Xin vui lòng nhập mật mã.” Cô ra hiệu.
“Fany, cậu không thấy tức giận à. Người bị cướp đi là Siwon, Choi Siwon đấy.” Hyoyeon thật sự có chút nóng nảy, “Người tốt như vậy, cậu còn không biết quý trọng, hai tay còn dâng lên cho người ta ?”
Tiffany một bên là việc cho mượn sách, một bên trả lời: “Tớ đâu có hai tay dâng cho người khác ” Cô căn bản là không biết Siwon ở đoạn đường nào thì rẽ sang một hướng khác, rút cục mỗi người đi một ngả, cô là thật thực mờ mịt, mờ mịt đến không biết nói những suy nghĩ trong lòng như thế nào.
“Nhưng biểu hiện của cậu chính là như thế.” Chỉ có chủ động buông tha cho nhân tài thì thái độ mới không thèm để ý như vậy.
Hyoyeon còn muốn tiếp tục nói nhưng đã bị người khác cắt ngang.
Taeyeon nhìn thông báo trên màn hình lượng sách mượn đã vượt quá giới hạn, lại nhìn quyển sách rất muốn mượn trong tay, hỏi: “Cũng không thể mượn trước được sao?”
Hyoyoen chỉ có thể nuốt lời nói vào trong miệng, vô ý nhìn thoáng qua sinh viên đang mượn sách, thật sự chỉ là vô ý liếc mắt một cái, tầm mắt cũng không chịu khống chế dừng lại một chút. Cô lắp bắp trả lời: “Có, có thể a, nhưng với điều kiện ngang nhau, em, hội chúng em ưu tiên xem xét cho những người có nhu cầu mượn đọc tại chỗ.”
Oh,my god! Đây chính là Kim Taeyeon! Thần đồng kim hot girl của khoa Luật , đại học SM, vừa xinh đẹp lại tài giỏi ~~~~~~~ cô hôm nay siêu lucky!
“Vậy sao.” Taeyeon nhăn nhó, buồn rầu.
A ~~~~~~ Kim Taeyeon nhíu mày mà cũng đẹp mắt quá đi ! Hyoyeon vì quá xúc động định nói <đừng lo, unnie là người trong mộng của em, em nhất định sẽ cho unnie mượn>, nhưng thầy giám sát đang nhìn chằm chằm cô, cô không có cơ hội để làm điều này.
Nhìn Kim Taeyeon vẫn là vẻ mặt bất đắc dĩ, Hyoyeon nhanh tay lục thẻ thư viện của mình ở trong túi, còn chưa kịp hiến vật quý đã nghĩ ra mình ngày hôm qua vừa mượn một đống tạp chí giải trí, đầy mất rồi. Vì sao vì sao vì sao cô vốn không định mượn mấy quyển tạp chí không có ý nghĩa gì kia mà? Có cái gì so được với Kim Taeyeon chứ chuyện này thật khiến cho cô đau lòng quá mà?
Tiffany nhìn Hyoyeon luống cuống tay chân, có điểm buồn cười đưa ra thẻ thư viện của mình, giúp cái người tên là Kim Taeyeon mượn quyển sách kia, đưa cho cô ấy.
Taeyeon có điểm do dự nhìn cô: “Tôi làm thế nào có thể đem sách trả lại cho em?”
Tiffany nói: “Trực tiếp trả cho thư viện là được.” Nghĩ nghĩ rồi lại nói thêm một câu, “Nếu không unnie đưa lại cho bạn học này cũng được, cô ấy là bạn của em ở trong này”
Đúng vậy đúng vậy, tìm tớ tìm tớ! Hyoyeon lòng tràn đầy cảm kích nói với Fany.
Taeyeon gật đầu, nói cám ơn rồi cầm sách đi ra ngoài.
Nhìn cô đi xa , Hyoyeon nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, oa oa kêu to: “Tiffany, cậu thật không cho tớ cái mặt mũi gì cả, người đặc biệt như vậy mà cậu lại xử lí như người bình thường, quả thật là phân biệt nha”
Tiffany tiếp tục giúp bạn học khác nhận sách, nói: “Ah,hóa ra cô ấy chính là hot girl nỗi tiếng trong trường.”
Hyoyeon: “… Unnie ấy là Kim Taeyeon, làm sao cậu lại không biết cơ chứ.” kim Taeyeon còn hơn cả hot boy. Kim Taeyeon là một vương tử bình dân rất đươc hoan nghênh, là bạch mã hoàng tử trong lòng các nữ sinh, rất nhiều người mê mẩn khí chất của như gần như xa lại không mất phong độ cảm giác như gió mát trong trẻo của cô ấy, muốn được trở thành người yêu của cô ấy. Nhưng mà, cũng chỉ có thể ngắm xa chứ không thể đùa giỡn, mà cô chính là một người nhỏ bé trong số đó .
Tiffany vẫn luôn tay làm công việc cho mượn sách , khó hiểu nói: "Kim Tayeon, cô ấy rất lợi hại sao?”
Hyoyeon: … ! !
Mọi người đang xếp hàng đứng chờ : … ! ! !
hyoyeon: “… Tiffany, cậu không những không phải nữ sinh, còn không phải người nữa!”Làm sao , làm sao ngay cả Kim Taeyeon cũng không biết, cậu làm xấu mặt nữ sinh Đại hoc SM, À không phải nói là sinh viên trường SM mới đúng!
Tiffany vẻ mặt vô tội nói: “Tớ thật sự không biết mà…”
Bỏ quên túi sách, Taeyeon quay lại vừa vặn nghe được đoạn đối thoại kia . Không phải cô tự sướng mà bởi vì một sự việc rất hiển nhiên, người trong đại học SM biết đến cô cũng phải 95% , không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặp được một người trong số 5% còn lại, lại còn có khả năng miễn dịch rất cao với cô nữa …
Hình như cô ấy tên Tiffany.
Sơ lược về thành tích của cô Kim đây.
Kim Taeyeon, sinh viên năm thứ ba khoa Luật đại học SM , đương nhiệm chủ tịch hội sinh viên là một trong “Bộ tứ tài năng của Đại học SM” do toàn thể hội đồng trường đề cử ..
Nói đến bề ngoài của Kim Taeyeon quả thật là làm cho người ta mê muội? Hỏi một chút những nữ sinh cuồng nhiệt là biết, nếu bạn muốn phỏng vấn từng người , xin mời chuẩn bị sẵn một khoảng thời gian dài: số lượng fan khổng lồ là một trong những nguyên nhân chính, chưa kể đến còn phải lo lắng việc các nữ sinh muốn tỏ lòng ái mộ với Cô Kim đây khả năng là bốn giờ hoặc là năm giờ chứ trong khoảng thời gian ngắn có lẽ không hết được.
Cô là sinh viên ưu tú, ưu tú đến cỡ nào ư? Cứ đến hỏi ban quản lí học sinh! thật có lỗi thật có lỗi… Vừa mới vào trường cô đã được bình chọn là “một trong mười tân sinh viên suất sắc của đại học SM “, đợt huấn luyện quân sự lựa chọn cá nhân tiêu biểu, cô cũng được khen thưởng xuất sắc. Năm thứ nhất đại học cho tới nay các môn chuyên ngành luôn đứng đầu bảng, khiến cho mấy vị xếp sau cô thiếu chút nữa mua hung khí để trừ khử cô cho hả giận. Taeyeon không chỉ học tốt các môn chuyên ngành, các phương diện khác cũng xuất sắc không kém: sáu giải cờ vây nghiệp dư , nằm trong top ba người đứng đầu cuộc thi hùng biện tiếng Anh sinh viên các trường đại học toàn quốc ( Pon: Thời thế đảo lộn rồi gái Tây thì ko pik nói tiếng anh còn Trai quê thì tiếng anh như gió, oimeoi...), thế vận hội của trường giải 100 m chạy nhanh cùng nhảy cao chỉ thuộc về mình cô ( Pon: chân appa ngắn mà sao chơi hay thế nhỉ???) …
Tương truyền bối cảnh gia thế của Kim Taeyeon cũng đáng kinh người,còn về phần có bao nhiêu tiền thế thì? Trong lời đồn đại có vẻ đáng tin cậy nhất chính là thấy phó hiệu trưởng tự mình đi nghênh đón cô … O.0! Đồn đại cũng chỉ là đồn đại trong thực tế Kim Taeyeon cùng phó hiệu trưởng hôm đó chỉ cùng nhau tham dự cuộc họp tiếp đón kí giả, cho nên, mọi người cũng có vẻ hơi phóng đại một chút.
Nói đến sự tích làm cho cô tiếng tăm lừng lẫy phải kể đến một năm trước, là sự kiện cô giúp bạn học giành lại bản quyền phát minh sáng chế. Sinh viên tham gia thi đấu, nhà tài trợ hưởng lợi ích từ việc này cũng là việc hiển nhiên, nhưng lần đó nhà tài trợ quá tham lam, quyền lợi của nhóm tác giả bị xâm phạm trong số sinh viên ấy có một người là bạn của Taeyeon, nhờ cô cố vấn. Kim Taeyeon không nói hai lời, lập tức hỗ trợ, nghiên cứu điều luật, thu thập chứng cớ, dẫn ra án lệ, cuối cùng hợp tác với một vị luật sư Vô Danh đem giấy triệu tập của tòa án gửi tới nhà tài trợ. Nhà Tài trợ ban đầu còn coi thường, một sinh viên năm thứ hai có thể làm nên chuyện gì đây? Nhưng Taeyeon bằng sự quyết đoán không gì sánh được cùng kế hoạch tác chiến hoàn mỹ không chút sơ hở đem nhà tài trợ và luật sư biện hộ đánh tơi bời hoa lá cành, khiến cho nhà tài trợ không thể không thỉnh cầu hòa giải, mà vị Vô Danh luật sư kia ở giữa thanh danh cũng nhanh chóng đại chấn. Chuyện này lúc ấy sinh viên đại học SM vẫn theo dõi đưa tin liên tục, Kim Taeyeon cứu nguy cho đại học SM , hình tượng "Bạch mã hoàng tử” của cô cũng chính thức từ đây được tạo dựng nên.
Kim Taeyeon lại như thế nào như thế nào…
Kim Taeyeon còn như thế nào thế nào…
Tiffany càng nghe như càng lọt vào trong đám sương mù rốt cuộc cũng rút ra được một kết luận : “Tóm lại, Kim Taeyeon chính là thiên tài tuyệt đối.”
Tuyệt đối là bậc đế vương duy nhất ! Hayeon gật đầu một cách mãnh liệt.
Tiffany rốt cục biết được nguyên nhân vì sao Hyoyeon lại sửa lại học phần, cô tuy rằng biết trong trường học có rất nhiều người bị cái đẹp hấp dẫn, nhưng mà cũng không thể ngờ có người lại điên cuồng đến vậy … Thật sự là núi cao thật đáng ngưỡng mộ…
“Nhưng mà thật đúng là có điểm đáng tiếc, ” Hayeon có điểm thương cảm nói, “Ưu tú như thế nào cũng chỉ ngắm chứ không thể ăn.”
Tiffany khó hiểu: “Thế là có ý tứ gì?”
“Cậu không biết sao? Kim Taeyeon không có bạn gái .” Hayeon có điểm uể oải.
Bộ dạng đào hoa như vậy nhưng lại là người tu hành lãnh cảm với phái đẹp, cự tuyệt vô số tình cảm của những thiếu nữ tội nghiệp. Nghe nói từng có một cô nữ sinh can đảm trực tiếp đến lớp học bày tỏ tình cảm , kết quả Kim Taeyeon chỉ lạnh lùng liếc mắt một cái, hỏi lại cô có biết hay không cái gì gọi là tự do? Cô gái này vẫn can đảm như trước trả lời , em thích Tae là tự do của em, em thổ lộ với Tae là tự do của em, bất luận người nào cũng không ngăn cản được! Kim Taeyeon nói cái gì? Cô nói, tự do, là tôi có muốn làm hay không muốn làm đều được, tôi không muốn bị em thích, cũng không muốn thích em, đó chính là tự do của tôi !
Tiffany: …
Sunny: “Thên tài có khác!”
Hayeon: “Tự do, là tôi có muốn làm hay không muốn làm đều được, có thể có người có cá tính như vậy, làm sao không xuất sắc cho được?”
Jessica tàn nhẫn : “Câu nói kia là của Conde nói , cô ta một chút cũng không cá tính, một chút cũng không xuất sắc.”
Hayeon ^_^!
(*) Conde : Immanuel Kant (1724-1804), nhà triết học người Đức.
Hóa ra Kim Taeyeon làm cho Hyoyeon và Hayeon cùng những nữ sinh khác điên đảo tâm hồn là như vậy, Tiffany thật sự rất khó lý giải tại sao các cô lại kích động như thế. Cô nhìn thấy cô ấy, chẳng qua chỉ là một cô gái bình thường đẹp hơn người khác một chúc, trắng hơn người khác một chúc, có lẽ cũng tài năng hơn một chút, nhưng hơi lùn thì phải O.O, còn lại không có cảm giác gì khác. ( Pon: chỉ có umma mới cảm thấy ko có gì đặc biệt thôi ạ) Nếu đi sâu thêm, phong cách làm việc của Taeyeon, nhất là thái độ không chút khách khí vạch ra sai lầm của người khác để bảo vệ quyền lợi của chính mình và sống theo nguyên tắc, quả thực giống người bạo lực và nham hiểm cũng không khác biệt là mấy. Kinh nghiệm mười tám năm sinh tồn nói cho cô, người như thế, vẫn đừng nên chọc vào thì hơn, may mà cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé ko ảnh hưởng gì nhiều bởi thế giưới to lơn này.
Cho nên rất nhanh , Tiffany liền đem cái tên Kim Taeyeon tống vào dữ liệu dự bị, ngẫu nhiên nghe được người khác nhắc tới cũng phải liên tưởng một hồi rồi mới thốt lên : A, là cô ấy !
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top