chap 22

Vietnam vội thay đồ vào rồi đi ra ngoài, Nói là không cảm thấy yên tâm cũng không đúng. Cậu cứ có cảm giác không lành về buổi họp hôm nay.

Cậu không phải loại ngu ngốc mà không nhận ra sự khác biệt ở thế giới này mấy ngày qua. Japan và Bỉ không biết xác trôi ở đâu

China thì như mấy thằng mới hút đá, mắt như gấu trúc, trạng thái tinh thần khá tệ, nhưng không riêng gì cậu ta mà còn Russia, U.K, American,...và Đông Lào ở đây nữa, nói với cậu rằng mấy tên đấy cắn đá quá liều có khi cậu còn tin ấy chứ.

Nhưng có lẽ đáng để tâm nhất vẫn là Singapore. Trong buổi họp ở Asia hai hôm trước hắn trông như si da ấy. Nếu không phải là Laos và ThaiLand nói cậu biết về tình hình Kinh tế cận Lễ của bên nước hắn có khi cậu còn tin rằng hắn bị Rối loạn lo âu hay trầm cảm đó trông hắn cứ trầm hơn kiểu gì ấy

Hắn có khi lại có vài hành động hơi thân thiết quá...

Và khi nói chuyện với hắn về Kinh tế ngoại thương, hắn cứ luôn nhìn cậu bằng ánh mắt kìa lạ...Là ánh mắt khao khát.

Gì đây ?! lại nữa sao.

Cậu không quá ngạc nhiên với ánh mắt này của hắn. Vì đây không phải lần đầu cậu gặp ánh mắt này.

American

Ở thế giới của cậu hắn là một tên ngông cuồng hết chỗ nói, Bất kì điều gì hắn muốn sẽ phải giành cho bằng được. Bằng không sẽ đạp đổ...Đổ nát.

Ha- Vớ vẩn thật

Cảm giác gớm ghiếc lại tràn và đại não cậu, Hắn là một tên không từ thủ đoạn mà chiếm hết những thứ hắn muốn, đến cả môi trường tương lai hắn còn chẳng lo.

Vì tiền

Hắn làm tất.

Vietnam xót xa khi nghĩ lại những nạn nhân đã và đang chết dần dưới tay hắn.

Tàn nhẫn thật đó tên tư bản chết dẫm.

Ngẫm lại thì cậu cũng phải cảm thán bản thân khi chưa xuyên vào đây.

Vừa Buôn vũ khí với N.K lại vừa hợp tác toàn diện với S.K.

Cậu còn Có thể Đàm Phán với cả Russia và American trong tình hình căng thẳng

Còn Thăm cả China và India khi cả hai đang liếc nhau té cả lửa.

Nhìn lại Thế giới ở đây cậu cũng ngán ngẩm không ít. American thì bỗng hóa thành một Cường quốc ôn nhu. Russia thì nóng tính hơn. China thì " bố mày chấp tất".

....

Vietnam bước khỏi phòng Viet Nam, hắn thế mà đã đợi cậu ở sân trước. Nhìn bóng dáng của hắn cậu không kiềm nổi một cảm giác khó tả.

Bước dần lên sân trước, đứng song song với hắn. Viet Nam đang cầm một bó hoa Oải hương nhỏ. Cậu khá bất ngờ đấy

- Đây! cho cậu

- Sao lại tốt vậy ? Hoa có độc không đấy.

Cậu cong môi cười trêu chọc Viet Nam, nhưng tay thì vẫn vươn ra đón lấy bó hoa nhỏ. Hương thơm dịu nhẹ của oải hương khiến cậu có chút bớt căng thẳng trước khi đi họp ở căn cứ.

Tâm lý vậy sao

Thấy cậu mân mê bó hoa hắn cũng chả có phản ứng gì chỉ biết cố gắn thu tất cả hình ảnh này vào tầm mắt, cố gắng lưu trữ lại nhiều nhất có thể.

Ai biết được rằng sau khi thực hiện được kế hoạch cậu có còn ở đây không chứ ?

....

Vietnam bước vào căn cứ, nhìn ngó xung quanh thì cũng không còn thấy ai khác

Gì đây sao lại không có ai hết vậy không lẽ cậu đi trễ sao.

Cậu lo lắng nhìn vào đồng hồ.

[7:36]

Quả thực là không hề trễ, nhưng có lẽ Vụ ấy khá nghiêm trọng nên mọi người chắc là đang ở phòng họp.

Cậu chạy về phía phòng họp ở cuối hành lang. Mở cửa ra thì đúng thật, cậu đoán như thần vậy mọi người đều ở trong phòng họp trừ U.K vẫn chưa tới.

Nhưng không khí có vẻ hơi đặc ( căng thẳng )

- Cậu đến rồi.

Finland khắp người băng bó đứng dậy chạy về phía Vietnam, Cậu không tránh để cậu ta ôm chầm lấy cậu.

- Finland cậu khỏe hơn rồi nhỉ

Hắn gật gật đầu tỏ vẻ đồng tình, không khí bây giờ mới loãng ra.Hắn kéo cậu lại chỗ kế bên hắn.

- Được rồi Finland ! tôi ngồi đâu cũng được mà.

China nhìn thấy cậu cũng quay sang nhìn hai người một lúc rồi cất tiếng

- Cậu ổn hơn chưa Vietnam

- Cậu ổn hơn chưa Vietnam

....

China và Russia nhìn nhau, quả là bạn chí cốt chung tần số lẫn Bạn. Vietnam cũng bất giác mà trả lời ' ổn rồi'

Mọi người trong buổi họp gần như không thiếu ai cả: American, China, Russia, Finland, Germany, N.K, Ukraine,France, Poland...à không vẫn thiếu Japan và Bỉ ? rốt cuộc thì họ vẫn không đến sao.

- Này ! Japan và Bỉ đâu ?

Finland hơi bất ngờ nhìn Vietnam. Tên China mở mồm ra là 'biết rồi' mà bây giờ lại vẫn chưa nói cho cậu biết.

- Hả China vẫn chưa nói cho cậu là hai người đó bị bón hành đến nhập Viện sao ?

Vietnam tròn xoe mắt nhìn China, hắn chột dạ mà quay đi chỗ khác, Bỗng một giọng nói chen ngang không khí ngượng nghịu bên Vietnam

- Nói thật khi nhắc về chuyện đó tôi vẫn rất gai mắt...Bỉ là thành viên cấp cao vậy mà bị hành đến phế tạm luôn chân trái.

Vietnam nghe đến đây liền bất ngờ, đại não cậu kẽ truyền đi một cơn ớn lạnh khắp người. Bỉ là thành viên cấp cao.

Là thành cấp cao mà còn bị đánh với Bọn chúng còn bị phế tạm cả chân trái. Cậu mới vào mà 'chạm' nhau với bọn chúng thì cậu cũng không biết là có giữ được chinh không nữa.

Cùng với American, France tiếp lời.

- Đúng vậy, Tuy họ vẫn còn khá yếu nhưng sẽ dự cuộc họp này được. Cũng may

- Chưa xuống lỗ thì may là đúng rồi

China ve vẩy quạt nhìn vào báo cáo trên bàn mà ngán ngẩm lên tiếng.

Vietnam cũng không muốn chen lời, bây giờ cậu mới biết được họ bị thương. Không thể đi thăm cậu có chút không yên lòng.

- Tôi ra ngoài một chút.

China nhìn cậu định mở miệng hỏi cậu định đi đâu. thì cánh cửa liền mở ra. Phòng họp im phăng phắc nhìn về phía cửa phòng.

Japan ôm cánh tay gãy đi vào. Vietnam ngẩn ngơ nhìn hắn. Cậu chạy đến ríu rít hỏi thăm Japan. Thấy cậu hắn cũng không khó chịu mà từ tốn trả lời hết.

- Hu hu Japan tôi không biết cậu lại thành ra như này !!! tại không ai nói với tôi cả !!!

Vietnam mè nheo với hắn, China thì chột dạ lần hai mà liếc mắt sang chỗ khác.

Cuối cùng là cũng vì cậu thôi mà.Tôi sợ cậu lo lắng cho người khác mà quên mất bản thân...hệt như lúc trước...

- Thôi nào...Cũng có sao đâu đáng lẽ tôi mới là người hỏi thăm cậu thì đúng hơn.

Japan tiếp lời Vietnam, mọi người trong phòng họp trừ China,Russia ra thì đều không hiểu lắm ý của hắn.

- Cậu nói đáng lẽ cậu mới là người hỏi thăm Vietnam là sao ?

Câu nói hỏi của Finland khiến Vietnam chột dạ liền quay qua nhìn China, hắn cũng bất giác mà giựt mình. Mọi người trong phòng họp im lặng.

- Là chuyện cậu ấy bị triệt đi một nửa sức mạnh cốt lõi...

Câu nói của Russia khi vừa thốt ra liền khiến cả phòng họp như bùng nổ. American còn định hỏi cậu bồi thường lần trước cậu làm hắn ngất cả ra thì cũng quên bén đi luôn mà đồng thanh cùng phòng họp.

- Cái thông tin gì nữa đây.

Mọi người trong phòng họp liền rốt cả lên. phải nói chuyện này xảy ra quá nhanh, trước giờ họ chưa bao giờ có thàng viên bị triệt đi một nửa sức mạnh.

- Chuyện như thế này mà cũng giấu là sao hả ông anh ?

Ukraine gân cổ lên hỏi Russia. Hắn cũng không bận tâm chỉ đơn giản là chuyện mới hôm qua chưa kịp viết báo cáo gửi cho U.K nên mới cho chuyện thần không biết quỷ không hay này.

- Nhưng qua trọng chúng ta chỉ nghe qua các những sách cổ do những người đi trước để lại nói về trường hợp này. Chứ chưa trực tiếp đối mặt bao giờ. Có phải là quá mơ hồ rồi không.

France cũng không nhịn nổi mà lên tiếng,mọi người cũng không phải không nhớ nhưng việc sách cổ đề cập về trường hợp này như trong sách chỉ ghi vỏn vẹn một trang sách mô tả về chuyện này.

Quả thực quá mơ hồ rồi!

End_chap 21

Ditme ráng ủng hộ tui đi hết truyện đi
Tôi tồn cho mấy bác một hai chap hun hít (H+) tráy nhất thành lun 🤡✨

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top