{ CHAP 5 } HẸN/ ĐƯA CƠM TRƯA/ SOUTH KOREA

Giờ đột nhiên tôi thấy Vietnam trong AU của tôi nó cứ là lạ kiểu gì ấy. Lạ nhưng không biết lạ chỗ nào mới đau chứ ;-; ai nói cho tôi bết đi để tôi còn chấn chỉnh lại chứ cứ như vầy thấy không ổn cho lắm.

___________________________

- わかった。でも今は二人の兄弟に昼食をあげなければなりません (Được chứ. Nhưng giờ mình phải đưa đồ ăn trưa cho hai anh trai mình đã)

- だから私も一緒に行きます (Vậy tớ đi cùng cậu nha)

- いいえ、その必要はありません、私は一人で行くことができます (Không..không cần đâu, mình tự đi được mà)

- しかし、もしあなたがその人たちにブロックされたらどうなるでしょうか? (Nhưng lỡ cậu bị đám người đó chặn đường thì sao?) _ Giọng nói cậu nhỏ dần đi khiến cô không thể nghe rõ

- は?何って言ったの? (Hả? Câu nói gì vậy?)

- ああ、何でもない。慎重に行ってね (À không có gì. Cậu đi cẩn thận nha)

- " すぐに彼女をフォローしなければならないと思う " (Chắc lát nữa phải đi theo rồi)

- それで、どこに食べに行きたいですか?

(Lát nữa cậu muốn ăn ở đâu?)

- XXに行きます。学校から近いし、ご飯も美味しいと聞いたので (Ở quán XX đi, tớ nghe nói chỗ đó gần trường với lại đồ ăn cũng ngon nữa)

- それではまた会いましょう、私はもう行かなければなりません (Vậy hẹn ở chỗ đó nha, giờ mình phải đi đây)

Cô nhanh chóng chạy vào lớp, lấy hai hộp cơm trưa ra rồi phi qua lớp của hai người anh của mình (mặc dù hai người hỏi khác lớp :)))

- "Mà hình như qua giờ chưa gặp hai ông anh của mình đúng không ta? Kể ra thì ở đây cũng có chút thay đổi, Việt Hoà từ chức anh tư thành anh ba luôn :)"

- 'Lớp của Việt Hoà và Mặt Trận ở đâu vậy?'

- 'Việt Hoà ở lớp R5* và Mặt Trận ở lớp R2, thưa chủ nhân'

- 'Được' (Biết đường không mà đi như đúng rồi vậy chị :)))? )

Không biết là do hôm nay là thứ sáu ngày 13 hay là do cô đen sẵn rồi mà trong lúc phi như lao thì cô tông trúng ai đó khiến mình và người đó ngã đè lên nhau ngay giữa hành lanh.

- "Tch.. sao mình xui vậy trời"

- 이봐 아가씨, 나에게서 떨어져 주시겠습니까? (Nè cô gái, phiền cô xuống khỏi người tôi được không)

- 아.. 미안 (À.. tôi xin lỗi)

Cô đang nhanh chóng đứng dậy cuống quýt xin lỗi anh ta-hình như là South Korea thì phải, quen mà chắc lại là hot boy hoặc Idol gì đấy của trường thôi. Không đáng quan tâm cho lắm

- 가신다면 나를 위해 눈으로 길을 봐주세요 (Đi thì nhìn đường bằng mắt dùm tôi cái) _ Cậu vừa nói vừa chỉnh lại đồng phục

- 그리고 R6과 R2가 어디에 있는지 아십니까? (Mà cậu có biết lớp R6 và R2 ở đâu không?)

- C동 3층으로 가셔서 좌회전하시면 R동 복도가 나옵니다. (Cô đi tới dãy C, lầu 3 rồi rẽ trái là tới hành lanh của các lớp R thôi)

- 매우 감사합니다 (Cảm ơn nhiều)

Việt Nam nhanh nhẹn lướt qua như một cơn gió, chạy thụt mạng, cuối cùng cũng tới lớp của Mặt Trận rồi. Thiếu nữ ngại ngùng đứng trước cửa lớp 👁👄👁💅.

Thấy em gái 'cưng' của mình thập thò trước cửa, anh nhanh trí rủ thằng bạn chí cốt-Martial Law ra chọc em cho vui.

- Em gái cưng của anh đang làm gì ở đây vậy, kiếm anh nào đẹp trai để gạ hả? _ Mặt Trận

- Hả?? "Mặt Trận ở thế giới này hơi lạ thì phải"

Thấy đứa em của thằng bạn đang ngơ ngác, Martial Law từ đứng hóng cũng muốn chuyển sang ghẹo người ta.

- Tignan mo ang reaksyon ng ate mo, baka may ibang layunin?~ (Nhìn em gái mày phản ứng kìa, chắc vì mục đích khác?~)

- ...

- Tại anh quên đem cơm trưa nên em mới chạy qua đây để đưa cho anh mà

- Không cần phải làm thế đâu, lát anh ăn dưới căn tin được rồi

- Thôi thôi, ông nói nhiều quá. Cầm lẹ dùm tôi cái

- At ikaw din, sa susunod ay tumahimik ka at hintayin mo ako, at mag-ayos pa ng pagpisil (Còn ông nữa, lần sau đứng im hóng dùm tôi cái, còn bày đặt chen vô nữa)

Giờ ai nữa là người ngơ ngác đây, Mặt Trận vào Martial Law chứ còn ai nữa. Ai mà ngờ người em gái lười học với cả hay đi chọc trai nhà lành lại biết nói cả tiếng Filipino cơ chứ

Trong lúc hai người khi đang lag vl thì cô dúi hộp cơm vào tay anh rồi chuồn đi mất. Lớp R6 aka lớp của Việt Hoà, lúc này thay vì thập thò ngoài cửa lớp như hồi nãy, Việt Nam nhờ một người khác mang hộp cơm vào luôn cho nhanh

- Việt Hoà ơi, bé nào đó nhờ tao đưa cơm cho mày nè

- Ai vậy?

- Tao mà biết :))

- Nó đâu rồi?

- Bé nó mới đưa tao xong chạy mẹ rồi. Bộ ai thích mày hả? Dữ chời :)))

- Mày thử kể ngoại hình nghe chơi coi

- Hình như là học sinh dãy A hay B gì đấy, người Châu Á, tóc màu đe-

- KHOAN, từ từ.. Người Châu Á hả? Da màu gì? Mắt màu đen hay nâu? Mặt mày ra sao? ..

Anh bạn cùng lớp bị hỏi tới tấp như vậy thì bất ngờ lắm. Tại Việt Hoà có bao giờ nói chuyện hay làm quen với mấy người bên dãy khác đâu, nhưng cũng phải trả lời câu hỏi tại sợ bị lắc lắm, muốn pay đầu luôn.

- Từ mày, theo tao nhớ thì bé đó da màu đỏ, mắt đen, giữa mặt của hình ngôi sao như thằng em của em á, trừ việc thằng em mày nửa đỏ nửa xanh thôi

- Tao biết ai rồi

- Ai vậy?

- Mày biết mà mẹ gì? Nói với cả lớp chắc

- Có đâu mà~

- Nói đê, tao không với ai đâu. HỨA 

- Dell

————————————

Trong khi đó:

- HJPK|110, nhà hàng XX ở đâu?

- Chủ nhân ra ngoài trường, rẽ phải chạy thêm một chút nữa sẽ đến ạ

- Cảm ơn ngươi

- Không có gì ạ



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top