06/07/2020

Tại một buổi hôn lễ, bé gái hỏi mẹ:
"Tại sao cô dâu lại khóc vậy mẹ?"
Người mẹ nói: "có thể là vì cô ấy cảm thấy hạnh phúc. Cũng có thể là vì cô ấy không thể gả cho người mà cô ấy muốn gả năm 17 tuổi."___ (Weibo)

Cuối cùng dưới ánh đèn sáng chói, dưới nền nhạc xập xình ngày vui, pháo hoa đã bắn, rượu mừng rót tràn ly, khoác lên mình bộ váy trắng tinh khiết, cô ấy mới biết chắc rằng, có những giấc mộng, cả đời này không bao giờ thực hiện được, có những người, cũng mãi chỉ là người dưng.

Người cô thương năm đó, với người bây giờ đứng cùng cô trong lễ đường, vĩnh viễn là hai người hoàn toàn khác nhau.

Một người cho cô biết thế nào là khao khát tuổi trẻ, có ước mơ, có định kiến riêng mình, cho cô hiểu được sự ngông cuồng của một thời niên thiếu, năm đó, vì bảo vệ người mà cô có thể không ngần ngại chống lại cả thế giới.

Còn người mà cô gọi là chồng sau này, là người bên cô lúc cô đã trưởng thành, sống thực tế và bớt mộng mơ, anh ấy cho cô cảm giác ấm êm gia đình,  bên anh ấy, cô có cảm giác an toàn, được đùm bọc và chở che.
Nhưng, cái cảm giác rung động lần đầu năm cô 17 tuổi, không bao giờ trở lại.

Sau này, khi cô đã học được cách yêu thương trọn vẹn, tiếc rằng, người đó đã biến mất giữa biển người mênh mông.

Sau này, khi đã trải qua sóng gió trăm nghìn vạn hóa, bãi bể hóa nương dâu, ngoảnh đầu nhìn lại, vẫn thấy bóng người ở đó, dưới ánh hoa đăng lụi tàn.

"Khúc nhạc tàn, người cũng tan, tóc mai đã bạc, hồng nhan chẳng còn..."

Nhớ mãi những năm tháng đó, cố chấp vì một nụ cười, mà bỏ cả một bầu trời hoa lệ. Cô của lúc ấy, đơn thuần mà hạnh phúc.

Lễ đường hôm nay của cô, toàn bộ lấy màu tím làm màu chủ đạo, trên tay cầm đóa hoa cưới, giữa các bông hoa li ti tím là lightstick bomb kiêu hãnh mà năm đó cô xem như là bảo vật, và chỉ mình cô hiểu, nó mang ý nghĩa lớn như thế nào.
Cũng chỉ tại, một ngày của năm ấy, người bảo "Purple you".

_________________________
"Tôi gieo một mầm hoa mãi chẳng thể nở, trong một giấc mơ mãi chẳng có thật."
#Moon

#Nguồn: SEOUL-HOA DẠNG NIÊN HOA NĂM ĐÓ

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #copy