Chương 93: Vì em
Thân phận của Scotch không có bại lộ.
Khởi đầu của mọi chuyện.
Từ khi Kawaori Rino cùng Scotch không có yêu nhau ở kiếp đầu tiên.
Mặc kệ là Rum hay Vermouth đều nói với Kawaori Rino là【 Thân phận của Scotch có vấn đề, giết chết 】.
Kawaori Rino biết Scotch là cảnh sát Nhật Bản là sau khi Scotch chết, có công an tới nhặt xác.
Không.
Nói đúng ra.
Tổ chức biết Scotch vừa bị xử lý là cảnh sát Nhật Bản cũng là sau khi Scotch chết.
Sharei Kiri mấy ngày nay bị công an cùng CIA giáp công hai mặt nên không dám lộ diện, cũng không có chủ động liên hệ tổ chức, cho nên đại khái chuyện này không có liên quan đến hắn ta.
Tổ chức chính là muốn giết chết.
Thí dụ như hiện tại, Campari cùng Gin nhất trí lời nói, hãm hại Scotch.
Nhưng là vì cái gì cơ chứ?
Vì cái gì liền bắt buộc phải giết anh ấy?
Nếu là đứng ở góc độ thành viên tổ chức nhìn xem, Scotch trừ phi là điều tra cái chuyện gì đó khiến Ông Trùm chán ghét, mới có thể hạ mệnh lệnh giết chết hắn.
Nhưng nói như vậy, Rum cùng Vermouth vì sao lại không nói cho Kawaori Rino?
Nếu muốn nói kiếp đầu tiên còn chưa tính.
Lúc ấy Kawaori Rino và Scotch không có quan hệ gì, Kawaori Rino cũng lười quan tâm đến sống chết của Scotch thì Vermouth không muốn nói cho cô cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng là hiện tại, quan hệ của Kawaori Rino và Scotch vẫn rõ mồn một, Vermouth không nên đem sự tình nói rõ ràng để Kawaori Rino hết hy vọng sao?
Không nói cho Kawaori Rino rốt cuộc Scotch điều tra cái gì, bắt buộc phải giết chết.
Ông Trùm cũng ngầm đồng ý loại hành động này.
Vậy chỉ có thể thuyết minh một điều.
Toàn bộ tổ chức, phàm là những người biết chuyện này đều phải lừa gạt Kawaori Rino.
Chìa khóa cửa kho rất cao cấp.
Là loại mà Kawaori Rino đá cũng không mở được.
Cho nên, Kawaori Rino đánh hôn mê hai người bảo vệ chìa khóa kho, đối phương căn bản đều không có chú ý tới cô, bị trói nhốt vào một căn phòng bên cạnh, miệng bị bịt lại phòng ngừa phát ra âm thanh.
Ở trong phòng chứa tư liệu.
Bốn phương tám hướng bày rất nhiều tủ gỗ, bên trên đều có tư liệu hồ sơ ở những thời điểm khác nhau.
Nơi này có rất nhiều đồ vật, đều bị nhân viên có chuyên môn của tổ chức trông giữ phân loại.
Những cái khác thì không nói, nhưng là tận cùng bên trong có một két sắt kim loại chế tác đặc thù, là cực kỳ quan trọng.
Thời điểm tổ chức diệt vong, Vermouth còn chạy trở về để lấy cái két sắt này đi.
Ánh đèn trong phòng bị điều chỉnh xuống mức thấp nhất.
Kawaori Rino bám người ghé vào két sắt, đem toàn bộ lỗ tai đều dán vào chuyển động trong két.
Cô một bên xoay vòng mã két, một bên nghe bánh răng bên trong phát ra âm thanh "lộc cộc".
Loại này mật mã khóa không phải là dễ mở, nhưng là Kawaori Rino đã lấy két trong phòng Copper Dog tập luyện qua, chỉ cần cẩn thận nghe thanh âm bên trong một chút, là có thể nghe được âm thanh chính xác.
Không khí có chút nóng lên, lỗ tai Kawaori Rino dán vào cửa két lạnh lẽo, giữa trán toát ra một lớp mồ hôi mỏng.
"Tích tích."
Thời gian không biết qua bao lâu, nhưng loại việc này lại là cái tinh tế, cần phải có kiên nhẫn nghe thanh âm.
Cho nên, khi nhìn đến tủ sắt kéo ra một cái, Kawaori Rino thiếu chút nữa cao hứng kêu thành tiếng.
Bên trong tủ sắt không có tiền, không có đá quý, cũng không có bất luận cái đồ vật đáng giá gì.
Chỉ có một đống văn kiện lộn xộn.
Sau khi kéo mở tủ sắt, bên trong nghênh diện mà đến một tầng bụi mỏng, sặc đến Kawaori Rino ngừng thở.
Cô rút ra trong đó một túi văn kiện, đem dây khoá mở ra, từ bên trong lấy ra tới một chồng giấy thật dày.
Mà ở trên giấy là tấm ảnh mà Kawaori Rino đã nhìn qua.
Là chuyện mà Scotch đã nói qua với cô, người ở Tokyo mất tích 20 năm về trước.
Không chỉ có người này.
Toàn bộ tư liệu bên trong tủ sắt, toàn bộ đều được Scotch đưa cho cô xem qua.
"Những người đó...... Thật đúng là bị tổ chức bắt lại đây?" Kawaori Rino trong miệng cắn đèn pin, mượn ánh đèn mỏng manh xem xét thông tin trên giấy.
Những tư liệu này có cũ có mới.
Tựa hồ là bởi vì thời gian khác nhau mà thông tin nhìn được cũng khác nhau.
Mà mặt trên nội dung đại bộ phận đều là dùng tiếng Anh viết, Kawaori Rino xem không hiểu, chỉ biết ở gần cuối có một thông tin mà cô rõ ràng.
Cái thông số này Kawaori Rino nhận thức.
Là mười lăm năm qua của cô.
Mỗi một lần tới tổ chức tiến hành cái gọi là "kiểm tra sức khoẻ định kỳ".
Trên số liệu đó, dán ảnh chụp Kawaori Rino.
Sau khi mở ra, bên trong là đầy rẫy bút ký màu đỏ.
Ở phía dưới ảnh chụp của cô.
Là một câu tiếng Anh mà Kawaori Rino có thể hiểu.
--【Unique Girl】
Độc nhất vô nhị, độc đáo.
Kawaori Rino, Orianko.
Hơn nữa cái dòng chữ này, chỉ duy nhất Kawaori Rino có.
Vermouth không có, Rum không có, Gin cũng không có.
Tựa như một cái đánh dấu trên ảnh chụp của cô.
Cô, đối với tổ chức mà nói là độc nhất, làm cho những hành động dung túng cô của Boss từng ấy năm tới nay đều trở nên nhiều thêm một tầng hàm nghĩa.
Ngoài cửa bỗng nhiên hiện lên một bóng người.
Thính giác Kawaori Rino vô cùng tốt.
Có người!
Tốc độ phản ứng của Kawaori Rino rất nhanh, hướng tới chỗ tối ở cái giá bên cạnh đi ra ngoài cửa, khi nhìn đến người kia cô nhanh chóng ra quyền muốn một kích đem đối phương đánh gục.
Quyền thanh lay động không khí, đem toàn bộ khe hẹp bên trong cửa biến thành đấu trường khiến người sởn tóc gáy.
Người nọ phản ứng cũng rất nhanh, lui về phía sau cúi đầu tránh thoát nắm đấm của Kawaori Rino, đem họng súng trong tay nhắm ngay bụng Kawaori Rino.
"Lạch cạch", là âm thanh họng súng lên đạn làm toàn bộ sau lưng Kawaori Rino đều nổi lên một tầng ma da.
"Là anh." Thanh âm trong bóng đêm xé rách sương đen lạc đường.
Kawaori Rino gấp gáp mộ nhiên biến mất, cả người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong bóng đêm tìm kiếm người nói chuyện: "Hiro?"
Hắn nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, trong giọng nói tựa hồ có chút không quá thoải mái, trên người hắn có chút ẩm ướt.
Hình như là nơi đó bị thương.
Kawaori Rino duỗi tay sờ soạng bụng hắn, sờ đến một tay toàn là máu: "Anh...... Anh sao lại thế này?!"
"Trước đừng nói chuyện này, bọn họ muốn tới." Scotch đặt súng từ bụng Kawaori Rino dịch tới trên đỉnh đầu cô. "Em chịu ủy khuất một chút."
Thanh âm hắn áp cực thấp.
Trong lúc này, bên ngoài âm thanh chạy vội càng sâu, trong đó còn bao hàm Vermouth quát to.
-- "Buông con bé ra!"
Thân ở trong bóng đêm lâu, đột nhiên tiếp xúc đến ánh mặt trời bên ngoài, Kawaori Rino cảm giác được mắt mình khó chịu như bị xé mở.
Cô nhìn đến một đống gương mặt quen thuộc, Gin cùng Vermouth, đi theo phía sau là Vodka cùng Campari, một đám người đứng ở trước cửa, trong đám người còn có cả Mizunashi Rena đang điên cuồng mà đưa mắt ra hiệu với Kawaori Rino.
Scotch bại lộ.
Sao lại thế này?
Đã xảy ra cái gì?
Scotch vì cái gì sẽ xuất hiện ở trong biệt quán?
Hắn chẳng lẽ không biết nếu chính mình tới nhận chấp vấn của Boss sẽ xảy ra chuyện hay sao?
Hắn đáng lẽ nên rời đi chứ!
Đáng lẽ...... Cũng nên quay đầu lại vì nhiệm vụ thất bại, thoát ly tổ chức, trở lại Bộ Công An của hắn đi chứ.
Kawaori Rino đầu bị cái họng súng kia dí vào.
Đại não cô trống rỗng.
Nhớ tới ngày đó ở sảnh tổ tài vụ.
Bourbon thuật lại cho Kawaori Rino nghe kế hoạch của mình --
-- "Tổ chức vô cùng kiêng kị với chuyện đột nhập vào biệt quán ngày đó, tuy rằng hiện tại giống như không có gợn sóng gì, nhưng là theo tôi được biết, Gin nhất trí đang âm thầm điều tra. Chuyện này, không tra ra một cái tên, bọn họ sẽ không kết thúc."
-- "Mà Scotch gần đây điều tra rất nhiều sự tình, có tổ chức Sharei, có sự kiện buôn lậu phi pháp, còn có án cư dân Tokyo mất tích 20 năm nay."
-- "Điều này cũng có nghĩa, Talisker ẩn giấu trong ba chuyện này."
-- "Hắn ở trong tổ chức duỗi thân không khai quyền cước, mọi chuyện sở hữu đều chịu trở ngại. Cùng với như vậy, để Scotch thoát ly tổ chức có lẽ thật sự là chuyện trăm lợi bất hại."
-- "Nhưng dựa theo hiểu biết của tôi đối với Scotch. Cậu ấy trước mắt có một lý do bất kể như thế nào cũng khiến cậu ấy không thể rời khỏi tổ chức."
-- "Orianko, cái lý do đó chính là cô."
Mizunashi Rena đứng ở trong đám người, đứng dưới cuối, dùng khẩu hình nói với Kawaori Rino.
--【 anh ta 】【 cô 】【 mang đi 】.
Anh ta, là vì cô, mang cô đi, mới đến nơi này.
Lấy lý do bắt cóc Orianko, đem Orianko mang về Bộ Công An.
Nói như vậy, nếu cái kế hoạch này thất bại.
Orianko cũng có thể lấy lý do mình là bị bắt ép. ngày sau có cái biến cố gì còn có thể trở lại tổ chức.
Hiro.
Không được.
Cô...... Không thể đi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top