Chương 46: Ám môn
Ở cái vấn đề "phản ứng sinh lý" này.
Kawaori Rino cùng Scotch tiến hành tranh luận dài đến hai mươi phút.
Kawaori Rino cảm thấy Scotch rất kỳ quái, có chính là có, không chính là không, này có cái gì mà phải giảng giải?
Nếu như không có, cô liền theo Vermouth học hỏi thêm.
Nhưng ý của Scotch là......
"Tuy rằng cách giải quyết phản ứng sinh lý là...... Cái kia, nhưng đối với tôi mà nói, tiền đề để tiến tới chính là hai bên phải có tình yêu. Nếu không có tình yêu cũng sẽ chỉ như sinh vật bình thường vận động, có thể xảy ra phản ứng này với bất kỳ ai."
Những lời này mang một hàm nghĩa khác.
Scotch là muốn hỏi cô, cô yêu tôi sao?
Orianko đối với Scotch lòng mang cái loại tâm tình này, là yêu sao?
Hay chỉ đơn giản bởi vì, Scotch đối với cô mà nói tương đối đặc thù, cô đem loại đặc thù này trở thành "yêu"?
Những lời này Kawaori Rino nghe hiểu, cô tuy rằng có điểm ngốc nhưng vẫn là hiểu ý tứ trong lời Scotch.
Hắn là để ý câu "yêu cần lẫn nhau" của mình ngày trước sao?
Scotch thấy cô ngơ ngác mà không nói lời nào, đem cô ấn ngồi ở bên cạnh bảo ngoan một chút, đừng đụng đến lửa bếp.
Nam nhân tay bưng nồi cùng sạn đẩy, ổn định vững chắc đảo đều đồ ăn, làm hương thơm tách ra không khí xấu hổ của hai người khi nãy.
Scotch thấy cô trầm tư, liền biết cô khẳng định không có nghĩ tới chuyện này.
Thật không biết mấy năm nay ở trong tổ chức, mấy cái tên khốn ấy truyền bá cho cô cái tư tưởng kỳ quái gì không biết.
Bất quá cũng đúng thôi.
Một cái là Boss đứng đầu tổ chức, một cái tính cách táo bạo Rum, một cái hỗn độn tà ác ma nữ nghìn mặt Vermouth.
Nhóm người này có thể dạy gì đó cho cô, tự nhiên cũng là đen thùi lùi.
Scotch bắt đầu đau đầu.
Kawaori Rino nhìn hắn tắt bếp, ngọn lửa xanh nháy mắt bị áp đoản, sau đó đổ tôm đã bóc vỏ còn nóng hổi thành một chồng nhỏ xếp thành hình vuông.
Scotch lại đem sốt cà chua mình đã làm xong rưới lên, thêm hai bông cải xanh cùng một miếng chanh nhỏ, nhìn Kawaori Rino hít lấy hít để, bất đắc dĩ cười cười ngồi xuống bàn.
"Nguyên liệu nấu ăn hữu hạn, tạm thời cũng chỉ có thể làm cái này." Hắn ngồi bên cạnh Kawaori Rino, cánh tay để ở trên bàn.
Mắt mèo đang cười mị mị mà nhìn cô, tựa hồ giống như là thí sinh đi thi chương trình vua đầu bếp chờ đợi giám khảo bình phẩm. Tuy rằng tự tin, nhưng vẫn chờ mong đánh giá.
Tuy rằng Kawaori Rino không phải nhà phê bình ẩm thực, nhưng phản ứng của cô cũng đã chứng minh biểu đạt tán thành đối với trù nghệ của Scotch.
"Quả thực ăn quá ngon." Kawaori Rino lay chiếc đũa, giống một cái máy ủi nhỏ hướng trong miệng không ngừng đẩy đưa.
Orianko thật dễ dỗ.
Một tiếng gọi tên lại thêm một món ăn ngon có thể khiến cô quên mất bản thân vừa nãy còn cố gắng nói lý với hắn.
Kawaori Rino một bên ăn một bên nghĩ.
Trước kia chỉ biết Scotch biết nấu cơm, nhưng là trước nay đều chưa có ăn qua.
Coi như là lấy cái này đền bù đi.
Kỳ thật nội dung trò chuyện của Kawaori Rino cùng Vermouth vẫn còn một chút giấu diếm không cho Scotch biết.
Trừ bỏ nói chuyện về "Eien Yoru", còn nói tới vị nhân vật thần bí của tổ chức -- Talisker.
Đã lên thuyền một ngày rưỡi, Kawaori Rino chỉ biết bản thân không hiểu sao bị "Eien Yoru" theo dõi, hoàn toàn không rõ làm thế nào để biết được Talisker.
Vermouth nói, thời điểm rời thuyền tự nhiên sẽ biết.
Sau đó...... Liền bắt đầu dặn dò Kawaori Rino, không cần nói cho ba thành viên còn lại biết chuyện của Talisker.
Trước kia mỗi lần thực hiện nhiệm vụ.
Tuy rằng cái bà già này cũng thường hay lải nhải, dặn dò, nhưng Vermouth cũng biết Kawaori Rino đại khái sẽ không nghe, cho nên cũng lười nói quá nhiều lần.
Nhưng lúc này đây, thái độ của Vermouth giống như cùng Rum đều đã nhất trí với nhau.
Phi thường nghiêm túc mà nói cho Kawaori Rino, chỉ cần có bất kỳ thành viên nào mưu toan dò hỏi thông tin có liên quan đến Talisker đều trực tiếp xử lý.
Cái này làm cho Kawaori Rino thật khó chịu.
Mấy kiếp trước cô cũng chưa tiếp nhận nhiệm vụ do Talisker gửi tới, cho nên cũng không biết người này lại "tuyệt mật" đến như vậy.
Rốt cuộc là ai a.
Địa vị lớn như vậy?
Kawaori Rino ăn không sai biệt lắm, xoa bẹp bụng nhỏ vỗ vỗ, vừa lòng mà ợ nhẹ một tiếng.
Một bữa cơm.
"Hối lộ" cô gái này.
Scotch cảm giác bản thân không có phụ sự nỗ lực.
Cơm no rồi.
Đầu Kawaori Rino bắt đầu vận động đôi chút, nhớ tới trước đó ở những kiếp kia, bao gồm cả lúc Rum bày mưu đặt kế này đây, Scotch hẳn đã điều tra một ít chuyện về Talisker ở phía bạch đạo.
Này cũng chứng tỏ Talisker khẳng định giống như mấy người Vermouth, có một thân phận bình thường ở ngoài sáng.
Nhưng hiện tại có một cái vấn đề trọng yếu.
Kawaori Rino hỏi Scotch, cảnh sát bên kia đã điều tra chuyện gì, Scotch nhắt định sẽ không nói cho cô.
Mà kể cả không hỏi chuyện bên phía cảnh sát, có hỏi hành động của Scotch ở trong tổ chức cũng đều là tuyệt mật, sẽ không nói cho bất kỳ kẻ nào.
Kawaori Rino bắt đầu cảm thấy đau đầu, bằng không đột nhập vào Sở cảnh sát Tokyo một chút?
Dù sao ở kiếp sống thứ 3, Kawaori Rino bởi vì muốn ám sát Bourbon, ngược lại bị Bourbon mang về Sở cảnh sát, bị Bourbon nhốt hơn một tháng.
Đối với địa hình của Bộ công an Sở Cảnh sát Tokyo cô đều rất rõ dàng.
Liền như vậy đi.
Đột nhập Bộ công an Sở Cảnh sát!
Scotch không biết Kawaori Rino suy nghĩ cái gì, chỉ biết cô bỗng nhiên liền trầm mặc.
Những người khác đều không biết nhiệm vụ phụ của Kawaori Rino, cho rằng Kawaori Rino buồn rầu chuyện tìm "Eien Yoru".
Scotch duỗi tay, nhẹ nhàng xoa nhẹ chỗ nhăn lại ở giữa mày của cô một chút.
Đầu ngón tay lạnh lẽo, còn mang theo một chút độ ấm bị nước rửa qua, chỉ chỉ bên cạnh một cánh cửa nhỏ bên kia.
Kawaori Rino theo phương hướng ngón tay hắn nhìn qua, thấy một cánh cửa ở vách tường dưới ánh đèn lúc sáng lúc tối, thoạt nhìn không phải cửa nhỏ để đi bình thường. Áng sáng kim loại cạnh cửa lập loè ánh lên màu bạc, bên trên chỉ có một ổ khoá khoá lại phòng chống trộm.
Kawaori Rino bị hắn nhắc nhở, lập tức đứng lên hướng tới cửa đi đến.
Cô đứng ở trước cửa, duỗi tay sờ soạng kết cấu cánh cửa một chút, bỗng nhiên minh bạch ý tứ Scotch "Cánh cửa này chính là thông với hành lang phía tây ở tầng 3 sao?"
Scotch gật đầu "Phía cuối hành lang phía tây chỉ có hai phòng, một cái là vị cảnh sát Matsuda kia, một cái chính là vị pháp y Kanda. Còn có một cái chính là cánh cửa này."
Kawaori Rino đã hiểu. "Cho nên 'Eien Yoru' cũng có khả năng là một tên nào đó ở nhà ăn này sao?"
"Có khả năng, cũng bởi vì chỉ cần là nhân viên của nhà ăn đều có khả năng sẽ trải qua."
Bên kia Bourbon cùng Mizunashi Rena vẫn luôn điều tra còn có ai trên người bị thương trật khớp như Kawaori Rino nói.
Mizunashi Rena bị Bourbon chỉ đi chỗ khác, một mình Bourbon hướng tới phòng Kanda Sosu đi đến, đầu ngón tay ấn chuông cửa, cửa phòng đối diện bên kia hành lang bị người đẩy ra.
Một sợi khói thuốc lá thổi qua.
Matsuda Jinpei dựa vào ở cạnh cửa, hiển nhiên là ở chỗ này chờ đợi Bourbon thật lâu.
"Ui cha, quý ngài thám tử, sớm như vậy. Vị tiên sinh mà cậu muốn tìm đã ra khỏi phòng từ rất sớm rồi, hiện tại còn chưa có trở về." Matsuda Jinpei nặng nề mà nhấp một ngụm, hướng vào phía trong phòng mình bĩu môi một cái. "Vừa vặn tôi có một chút chuyện không hiểu, không bằng cậu bỏ một chút thời gian, tôi có vài điều muốn học hỏi từ cậu có được không nhỉ?"
Bourbon bị tư thái kiệt ngạo kia của Matsuda làm cho có chút bất đắc dĩ, tên này phỏng chừng cũng là đang chờ mình đi?
"Kia đương nhiên có thể, tôi cũng không có gì để học hỏi, chúng ta liền cùng nhau thảo luận đi?" Bourbon bước vào trong phòng anh.
Hai người bọn họ đã bao nhiêu lâu không có gặp nhau?
Lần cuối cùng gặp hình như là hơn hai năm trước thì phải.
Trong phòng.
Bourbon liền nhìn đến chính sảnh trên bàn trà bày một cái gạt tàn thuốc lá.
Nhìn số lượng như này, cảm giác như là cả đêm cũng chưa ngủ.
Matsuda Jinpei cầm điếu thuốc trong tay đi vào, khói thuốc bốc lên như một làn sương mờ, che khuất đi ánh mắt anh.
"Đêm qua vốn dĩ tôi đang ngủ ngon giấc, nhưng không nghĩ tới nghe được một trận xao động ầm ĩ, ồn ào đến mức tôi không ngủ được." Matsuda Jinpei nói chuyện này cũng có mục đích, anh khiêu chân bắt chéo ngồi ở bên phải Bourbon, nghiêng đầu cười hỏi. "Nghe động tĩnh hẳn là từ phòng ở bên đó, cậu có thể giải thích một chút, các người đều đang làm cái gì sao?"
Bourbon liền biết.
Tên này nhất định là có cái mục đích gì đó.
Chuyện về tổ chức sự tạm thời không thể nói cho Matsuda Jinpei, này rốt cuộc cũng không phải chuyện của một mình hắn, mà là chuyện của cả hắn cùng Scotch.
Thêm một người biết cũng không phải một chuyện tốt, đối với bọn họ đang trong thân phận gián điệp mà nói, mặc kệ là người nói ra hay là người biết được đều gặp phải nguy hiểm.
Cho nên Bourbon chỉ có thể thay đổi một cái đề tài "Nghe nói tàu 'Seraph' có tổ chức đánh bạc phi pháp, không biết cảnh sát Matsuda lần này lên đây, có phải hay không cũng là vì chuyện này?"
Cái tên này, tin tức thật linh thông.
Khẳng định là từ tổ chức quản lý tên này nắm được đi?
Matsuda Jinpei ở trong lòng chửi thầm, trên mặt cười hì hì "Đúng vậy, tin tức bên thám tử tư hẳn là sẽ càng nhiều một chút đi, nếu cậu có thể thay tôi nói thêm một ít tình báo, nói không chừng tôi còn có thể giúp mấy người văn phòng thám tử các anh xin một cái giấy khen thì sao."
Bourbon cười cười "Kia đương nhiên là có."
Matsuda Jinpei nhìn hắn từ trong túi móc ra một tờ bản đồ địa hình, trong lòng cảm khái.
Ngày còn ở học viện, Furuya chính là người có năng lực tổng hợp ở các phương diện xuất sắc nhất.
Lúc này mới lên tàu được một ngày rưỡi, trong lúc đó còn phụ trách điều tra chuyện của Ninomiya Yuna, cư nhiên còn có thể đem toàn bộ địa hình "Seraph" thăm dò rõ ràng.
Matsuda Jinpei nhìn thoáng qua bản đồ, biết có rất nhiều địa phương đều không có lắp thiết bị theo dõi.
Chính là bởi vì trên con tàu này nói đẹp ra thì là nghỉ phép đi nghỉ mát, hưu nhàn, du lịch là chính, nhưng trên thực tế lại mở rất nhiều hoạt động trái pháp luật.
Mà những người lên thuyền, 80% đều là tham gia vào những hoạt động đó.
Cho nên trên con thuyền này phàm là những nơi không có camera, đều có một đạo ám môn.
Ngón tay Bourbon chỉ ở dưới tầng phía tây, một chỗ hắn đánh dấu vòng tròn màu đỏ nói "Nơi này có một cánh cửa, tôi nghiên cứu cánh cửa này hẳn là thông đến khu vực được 'bảo vệ' phía tây bắc. Phán đoán từ vị trí đi lên phán đoán hẳn là hướng xuống phía dưới đi......"
Này cũng ý nói, tương đương với "tầng hầm ngầm".
Trên Seraph, che giấu rất nhiều loại "phòng" như này.
Cũng có rất nhiều cửa một chiều, yêu cầu bị mở ra chính là cánh cửa xuống địa ngục.
Kawaori Rino cùng Scotch từ ngoài cửa đi ra, nghe được thanh niên hấp tấp kia còn đang bị mắng, hình như là bởi vì không cẩn thận đem rượu vang đỏ đổ lên người thượng khách, lại đem bò bít tết của khách bàn số 8 mang nhầm sang bàn số 9.
"Sớm biết cậu vô dụng như này, tôi nhất định không gọi cậu đến nhà ăn nơi này hỗ trợ!" Quản lý cũng chịu không nổi, hạ giọng mà trách cứ nói. "Cậu tốt nhất nhanh đi khỏi đâu trở về chỗ cũ đi!"
Thanh niên tóc đen chắp tay cúi người cầu xin "Không cần a không cần a quản lý! Nơi đó thật sự rất đáng sợ! Tôi không muốn tham dự loại chuyện này a!"
"Câm miệng! Không được để các khách hàng nghe được mấy lời như thế." Quản lý hít sâu một hơi, nghẹn lửa rống giận. "Nơi đó tiền lương so với chỗ này của tôi còn cao hơn, đãi ngộ cũng tốt hơn so với nơi này, rốt cuộc cậu có chỗ nào không hài lòng chứ?"
"Nhưng...... Đó là trái pháp luật mà." Thanh niên tóc đen ủy khuất mà xoa xoa tay, khóe mắt dư quang liếc tới chỗ Kawaori Rino ở bên cạnh, biểu tình càng ủy khuất.
Giống như bản thân hiện tại ở chỗ này bị mắng đều là bởi vì Kawaori Rino vậy.
"?"Kawaori Rino.
Kawaori Rino nhìn Scotch đi qua đó, thấy được khách đi tới, quản lý bèn thu lại lửa nóng, tươi cười chào lại, Scotch nói "Phiền toái đưa ba phần ăn đến tầng 3 phòng 3011."
Quản lý cười nói "Vâng vâng."
Scotch lại chỉ vào thanh niên tóc đen "Để cậu ta đưa."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top