Chương 5: Chocolate su kem

Ngày hôm sau Daiakawa Reina bước vào phòng học, đi đến chính mình chỗ ngồi, nghe được thật nhiều người nhìn cô khe khẽ nói nhỏ.

“Hôm nay cư nhiên là đi vào tới ai ——”

“Đáng tiếc, tôi còn nghĩ chụp ảnh lưu niệm đâu.”

“Ngày hôm qua tớ về nhà thử cầm dù từ thang lầu nhảy xuống……”

“Thế nào?”

“Còn tốt lắm xém vào bệnh viện.”

Đi ngang qua các bạn học khác, mờ mịt mà gia nhập nói chuyện phiếm: “Từ từ, tớ  nghe không hiểu các ngươi đang nói cái gì, không phải đi vào chẳng lẽ còn có thể là bay vào sao?”
Trước mặt Reina, hai người ăn ý gật gật đầu.

Daiakawa Reina bất đắc dĩ mà đỡ trán thở dài.

*

“Vì cái gì nhìn tôi a?” Daiakawa Reina nhìn trước mặt ba người tầm mắt, có chút mất tự nhiên mà dời đi tầm mắt.

Suzuki Sonoko đi tới, nắm lấy tay cô, chân thành hỏi: “Ngày hôm qua cái kia dễ dàng học sao?”

“Vì an toàn tính mệnh mà suy xét, tôi đề nghị không cần thử nghiệm.” Daiakawa Reina nghiêm túc trả lời Sonoko, Sakamoto bí kỹ…… Người thường rất khó học đi?

Chắc nhảy qua lại liên hồi là có thể.

Thấy Suzuki Sonoko có chút thất vọng mà rũ xuống mí mắt, cô quyết định truyền thụ cấp Sonoko một bí kỹ phi thường thực dụng.

*

“Sự kiện ma ám tại câu lạc bộ nấu ăn ?” Nghe được Suzuki Sonoko nói, Daiakawa Reina ngẩng đầu lên tò mò mà nhìn cô.

“Đúng vậy, nghe nói buổi tối không có một bóng người tại câu lạc bộ lại có kỳ lạ âm thanh.”

“Có thể hay không là chuột?” Luôn luôn không tin quỷ quái truyền thuyết Kudo Shinichi đưa ra nghi ngờ.

Suzuki Sonoko lắc lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc: “Nghe nói ngày hôm qua đồ vật đặt ở tủ lạnh, ngày hôm sau liền không cánh mà bay! Theo dõi cũng không có nhìn đến bóng người, câu lạc nấu ăn chú ý vấn đề an toàn thực phẩm, mỗi ngày đều sẽ tiến hành kiểm tra, sẽ không có chuột xuất hiện, hơn nữa có người đã từng nhìn đến chân thật đồ vật đáng sợ.”

Kudo Shinichi cũng không có tin tưởng: “Tôi nhận thấy là có người phát ra lời đồn thôi.”

Daiakawa Reina chống đầu không có nói lên suy nghĩ của mình.

Rốt cuộc cũng không phải là thế giới bình thường, nói không chừng thật sự có cái gì đồ vật quái gỡ?



Daiakawa Reina đi sau, nhìn ba người phía trước thật cẩn thận thò đầu cân não giống đang làm chuyện xấu, lại thêm một lần bất đắc dĩ mà thở dài.

Reina rốt cuộc là vì cái gì buổi tối còn muốn thám hiểm ở trong trường học?

“Sonoko” Daiakawa Reina xê dịch đến Kudo Shinichi nhỏ giọng hỏi cậu, “Vì cái gì cậu ta cũng tới?”

Không phải không tin ma quỷ?

“Tôi muốn điều tra rõ ràng rốt cuộc là thứ gì ở quấy rối.” Làm thám tử Kudo Shinichi vô cùng đúng lý hợp tình mà trả lời, “Hơn nữa, cậu rõ ràng là thành viên câu lac bộ nấu ăn, chẳng lẽ không nghĩ quan tâm một chút chính mình câu lạc bộ sao?”

“……” Daiakawa Reina bị thuyết phục, đi theo bọn họ tay chân nhẹ nhàng mà đi vào phòng câu lac bộ.



“Thế nào, có phát hiện cái gì sao?” Suzuki Sonoko xoay người hỏi những người khác.

Daiakawa Reina nhìn lướt qua tủ lạnh  nói: “Tớ không thấy chocolate su kem giữa trưa hôm nay làm.”

Kudo Shinichi lập tức đi tới trước tủ lạnh, cẩn thận kiểm tra.

Tủ lạnh còn một ít bánh quy nhỏ cùng nhìn không ra là thứ gì đồ vật, Kudo Shinichi chỉ vào trước mặt một khối đồ vật  màu đen hình tròn hỏi: “Cái này là cái gì?”

“chocolate su kem.”

“Cái này?”

“Hẳn là…… Là cái bắp đi?”

Kudo Shinichi lặng người nửa ngày nghiêm túc hỏi: “Các ngươi thật là thành viên câu lạc bộ ?”

Daiakawa Reina gật gật đầu: “Nguyên liệu nấu ăn đen tối cũng là nguyên liệu.”



“Có thể hay không là có người tới ăn vụng đâu?” Mori Ran ở bên cạnh suy đoán nói.

Kudo Shinichi phủ nhận: “Vì cái gì muốn tới ăn vụng mấy thứ này a? Tên đó không muốn sống nữa sao?”

Suzuki Sonoko chen ngang Shinichi nói: “Chính  là Na-chan làm chocolate su kem ai ——”

Mori Ran gật đầu tán thành: “Đúng vậy, kia chính là Na-chan làm!”

Kudo Shinichi không có ăn qua món ăn Daiakawa Reina làm thắc mắc??


“Nhất định là bị ăn vụng! Mấy cậu xem, toàn bộ tủ lạnh chỉ có Na-chan chocolate su kem không cánh mà bay, mặt khác đồ vật đều toàn vẹn đặt ở tại chỗ.” Suzuki Sonoko nghiêm túc suy luận, “Khẳng định là cái kia chocolate su kem ăn quá ngon tên đó không kiềm chế!”

Kudo Shinichi ở một bên kéo kéo khóe miệng: “ Nói như thế bởi vì quá ngon mà khuya khoắt tới ăn vụng cũng quá thái quá……”

“Không,” Suzuki Sonoko nhìn cậu có chút tiếc nuối mà lắc lắc đầu, “Không có ăn qua Na-chan món ăn cậu là sẽ không hiểu!”

Kudo Shinichi xem nhẹ lời nói Sonoko, xoay người sang chỗ khác muốn hỏi Reina, phát hiện Reina chính nghiêm túc mà nhìn chằm chằm trên cái giá đồ làm bếp .

“Cậu đang nhìn cái gì?” Cậu theo Reina tầm mắt nhìn theo, cái gì cũng không có.

Daiakawa Reina thu hồi tầm mắt, lắc lắc đầu: “Không có gì.”



Trước mặt vật nhỏ đã bị cô nhìn chằm chằm run bần bật, co lại ở sau cái giá chột dạ mà cúi đầu.

Ngay từ đầu nhìn đến một cái đồ vật không rõ như vậy, Daiakawa Reina muốn cho chính mình các bạn rời đi, nhưng  trên đầu nó hiện ra tới mấy hàng chữ:

【 chocolate su kem 】

【 Công dụng: Nỗ lực chịu khổ ngoan ngoãn】

Phá án.



Cư nhiên là không có giới hạn thời gian tác dụng……

Daiakawa Reina có hơi chút ngạc nhiên, cẩn thận nghiêm trang nhìn nó.

Sẽ là cái gì đâu?

Pokémon? Yêu quái? Chú linh?
“Na-chan, đi thôi!” Không có manh mối, điều tra không ra được cái gì, cả đám quyết định bỏ cuộc chuẩn bị về nhà, Suzuki Sonoko hướng cô nói.

Daiakawa Reina lên tiếng rồi bước tới trước mặt vật nhỏ, nhỏ giọng nói: “Đi theo ta, ngươi ăn không hết chocolate su kem nga.”

Rõ ràng đôi mắt nó chỉ có lỗ trống, nhưng là Reina vẫn có thể cảm giác được mắt nó sáng lên.

*

“Cho nên, mày là thứ gì đâu?” Về đến nhà sau Daiakawa Reina đem bánh kem nhỏ trong ủ lạnh đưa cho đồ vật đối diện  tò mò hỏi.

Trước mặt vật nhỏ nhìn lông xù xù, giống một cái Cục Bông Tròn nhìn lá gan không lớn.

“Òm ọp òm ọp òm ọp òm ọp.”
Daiakawa Reina gãi gãi đầu, thử cùng nó đối thoại: “Òm ọp?”

“Cô?”

“Òm ọp?”

*

Tiến hành giao tiếp mười phút thấy không có ý nghĩa, Daiakawa Reina quyết định đổi cái cách khác.

“Như vậy đi, ngươi hẳn là có thể nghe hiểu được ta nói, ta đây hỏi chuyện, ngươi gật đầu hoặc là lắc đầu có thể chứ?”

Trước mặt Cục Bông Tròn nỗ lực gật gật đầu.

“Ngươi là Pokémon?”

Cục Bông Tròn lắc lắc đầu.

“Là chú linh sao?”

Nó vô cùng ngoan ngoãn gật gật đầu.

*

Trải qua nửa giờ lắc đầu gật đầu, Daiakawa Reina hiểu biết đến trước mặt Cục Bông Tròn là cái chú linh nhỏ bé, tính cách nhát gan nhưng là tham ăn.

Nó ăn xong bánh kem nhảy nhót hướng tới trong tới phòng bếp.

Daiakawa Reina nhìn lông xù xù một cục, nhún vai.

Sao, coi như làm chính mình nuôi thú cưng đi.

*

Geto Suguru ở trong đám người liếc mắt một cái liền thấy được cô gái tóc cam người lần trước cho cậu lưu lại ấn tượng sâu.

Đương nhiên không phải bởi vì cô vô cùng mắt sáng màu tóc, mà là bởi vì trong túi cô có một con lông xù xù.

Là chỉ chú linh cấp 3.

Geto Suguru nhíu mày, đi tới nơi cô gái tóc cam.



Lúc nhìn thấy Geto Suguru lần nữa , Daiakawa Reina nháy mắt thấy cậu.

Suguru tầm mắt dừng ở túi của Reina nhìn cục bông rồi mới chuyển dời đến trên người cô.

Daiakawa Reina theo bản năng mà bảo vệ chính mình thú cưng, cô cùng cảnh giác mà quan sát động tác của cậu, nghĩ lại một chút thành thật nói mà nói: “Tôi không phải con khỉ.”

“Ân?”

“Nó cũng không phải!”

Geto Suguru: “……?”



Trong quán cà phê.

Geto Suguru nhìn trước mặt một lớn một nhỏ cúi đầu hướng cậu xin lỗi, có chút buồn cười mà xua xua tay.

“Không, tôi cũng không có bị xúc phạm đến.”

Cứ việc cậu nói như vậy sau, đối diện cô gái tóc cam vẫn là xin lỗi, biểu tình nhìn rất là hối hận.

Daiakawa Reina đối với chính mình vừa thấy Geto Suguru cái loại này quan sát chúng sinh biểu tình liền nhịn không được phủ nhận chính mình là con khỉ tỏ vẻ vô cùng mà hối hận.

Hơn nữa người sợ hãi chính là.

Suguru còn có thể cười hỏi cô: “Vì cái gì nhìn thấy tôi sẽ theo bản năng nói như vậy đâu? Tôi rất giống con khỉ sao?”

“Không không không, cùng ngươi không quan hệ, tôi mới là con khỉ! Cũng không đúng…… Tóm lại, quên vụ này đi!”

Cô gái tóc cam trước mặt chắp tay trước ngực khẩn cầu nói.



“Đây là thú cưng của cô a.” Nghe được Reina đối với lông xù xù chú linh giải thích, Geto Suguru cảm thấy có chút mới lạ.

Chẳng lẽ là giống cậu giống nhau chú linh thao thuật sao?

Cậu nghiêm túc mà vấn đề: “Là như thế nào thu phục đâu?”

Đầu tóc cam chống cầm cố nhớ lại, nhìn có chút buồn rầu, muốn nói lại thôi mà há miệng thở dốc.

Chắc, chú thuật sư bình thường sẽ không dễ dàng đối với người vừa nhận thức tiết lộ chính mình thuật thức cùng năng lực đi.

“Nếu không có tiện nói thì thôi……”

“Một cái su kem.”

“Quan hệ……?”

Geto Suguru còn chưa nói xong mang theo giọng điệu có vài phần nghi ngờ .



“Bởi vì nó thực tham ăn …… Cho nên liền trực tiếp ăn vạ nhà tôi.” Daiakawa Reina đối Geto Suguru giải thích.

Hơn nữa cái chú linh này lại đáng yêu và ngoan ngoãn, tuy rằng nói chịu khổ cùng nỗ lực đều là ở phương diện ăn.

Geto Suguru nhìn kỹ trước mặt ngoan ngoãn đáng yêu tiểu chú linh do Reina hình dung.

Cậu xác thật không có cảm nhận được trước mắt này chú linh ác ý, nhưng thật ra nó có chút sợ hãi mà dựng lông lên.

Ở vật nhỏ đáng thương hề hề biểu tình, cậu cảm giác chính mình càng giống một con chú linh.



“Nhìn hẳn là không có nguy hiểm, chung quy Daiakawa-san, loại tình huống chú linh chủ động bị thu phục tôi còn là lần đầu tiên thấy, không xác định lúc sau có thể hay không có nguy hiểm đâu.”

Geto Suguru vẫn là có chút lo lắng, nếu có thể nói, hẳn là làm Shoko hoặc là Gojo Satoru nghiên cứu một chút.

“Yên tâm đi,” Daiakawa Reina nhìn thoáng qua thuộc tính trên đầu Cục Bông Tròn không có biến mất, “Sẽ không có vấn đề.”

Geto Suguru vốn đang tưởng dò hỏi Reina chi tiết vụ lần trước ở trong trường học, kết quả di động tin nhắn nhắc nhở âm cắt ngang cậu.

Lại có nhiệm vụ khẩn cấp.

Cậu đành phải đứng dậy hướng cô chào biệt.

“A, đúng rồi,” đầu tóc cam gọi cậu lại, “Cái này là tôi chính mình làm kẹo bông gòn, không ngại có thể thử một lần.”

Geto Suguru cảm ơn Reina rồi nhận một khối bông gòn đủ mọi màu sắc.



Daiakawa Reina cùng Geto Suguru rời đi quán cà phê, cùng bọn họ một dãy bàn cách không xa, một thanh niên chậm rãi buông cuốn menu che trước mặt.

Là Kazami Yuya.

Kazami vốn chỉ là bởi vì cả ngày  tới quán cà phê, không nghĩ tới ở chỗ này nghe được một ít tin tức.

Loáng thoáng nghe được cái kia đầu tóc cam cùng đối diện thanh niên có mái tóc kì cục đang nói chuyện cái gì “Con khỉ” “Nguy hiểm”, căn cứ theo phán đoán của, cái bàn kia nhất định tồn tại người thứ ba!

Không…… Khả năng không phải người.

Bình phục nội tâm gợn sóng, xác định cô gái đi xa sau cậu vội vàng móc di động, click mở cùng cấp trên nói chuyện.

[Sếp Furuya, lần trước là ngoài ý muốn.]
[Lần này tôi hoàn toàn nghe được!]
[Reina nói cô là con khỉ.]

Đúng rồi, cẩn thận nhớ lại phía trước cái loại tốc độ này người bình thường không thể đạt được, hết thảy liền nói đến!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top