William T. Spear

Mấy ngày kế tiếp cuộc sống trôi qua khá bình thường. Jackson ra ngoài làm thêm xong tối mới về nhà. Còn Grell, nhờ tôi báo địa chỉ nhà Ciel cho hắn nên mấy ngày này Sebbastian luôn gặp phiền phức. Vì Adrian không có ở nhà nên người nấu ăn chính là tôi, và có lẽ thức ăn không được ngon cho lắm nên chúng tôi đã quyết định mua đồ ăn sẵn.

Chỉ là... tôi có một điều không hiểu. Vị giác của tôi thực sự đang có vấn đề. Khám cũng không ra bệnh nên tôi quyết định mặc kệ nó. Và bây giờ, tôi gần như không thể nhận biết mùi vị của món ăn rồi. Không chỉ vị giác, thị lực của tôi cũng đang có phần giảm đi. Thật không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.

Cho đến một buổi tối...

Tôi đứng ngoài cửa, thấy trong nhà vọng ra tiếng nói chuyện liền im lặng đứng ngoài nghe. Vốn là tôi cũng không muốn nghe lén đâu, chỉ là trong cuộc hội thoại này Adrian cũng xuất hiện.

"Căn nhà hoang có 7 ngọn tháp ? Will, cậu đứng đùa, trò đùa này không hay đâu !"

"Tôi không đùa. Ngài Crevan đã tới đó"

Trái ngược với vẻ hoảng hốt của Grell thì người đàn ông tên Will này bình tĩnh hơn. Nhưng mặt lạnh đến đâu cũng không thể che dấu ánh mắt lo lắng của Will được.

"Sau khi nghe thông tin một số tử thần ở khi vực cấm, tôi đã đích thân tới kiểm tra và tôi hoàn toàn chắc chắn ngài Crevan đã tới nơi này. "

"Vậy cậu có biết hắn tới đó làm gì không ?"

"Không. Nhưng tôi đã xác định được địa điểm tiếp theo hắn tới"

"Nói nhanh"

"Sáng sớm ngày mai tới thư viện Cinematic Book, cậu cùng tôi đi"

"Ừ"

Kết thúc cuộc đối thoại, Will nhón chân nhảy một cái qua cửa sổ rồi biến mất. Đợi hắn đi tôi mới mở cửa vào nhà. Cũng như lần đầu Grell xuất hiện trong nhà, bây giờ trong đầu tôi đang xuất hiện rất nhiều suy nghĩ nhưng không thể nói rõ thành lời.

Thấy tôi bước vào, khuôn mặt hoảng loạn của Grell liền thay đổi thành hoang mang.

"Grell, sáng mai đưa tôi theo được không ?"

"Em... đã nghe hết rồi phải không ?"

"Tuy không hẳn là tất cả nhưng nhiêu đó cũng đủ rồi. Làm ơn, hãy đưa tôi theo !" Tôi nài nỉ hắn.

"Không. Em phải ở lại đây"

Tôi biết Grell làm vậy vì muốn tốt cho tôi nhưng liệu tôi có thể an tâm ngồi đợi hắn về không ? Tôi cố gắng nài nỉ hắn, cố gắng cầu xin sự đồng ý từ hắn.

"Em đúng là cứng đầu. Em nghĩ em đi rồi còn có thể quay về sao ?" Grell bấu chặt vai tôi lắc mạnh. Nhưng rồi, hắn đã buông ra và gục xuống.

"Xin em... hãy hiểu cho tôi"

Tâm chí tôi lúc này rất hoảng loạn. Adrian... tôi chắc chắn có chuyện không hay sẽ xảy ra. Dù bất cứ giá nào tôi cũng sẽ đưa hắn trở về... cho dù không thể trở về, tôi cũng muốn nhìn thấy hắn lần cuối.

Vội vàng vơ lấy con dao trên mặt bàn, tôi cứa một đường vào mu bàn tay mình.

Grell dường như khá bất ngờ trước hành động đó của tôi. Hắn nhìn chằm chằm vào vệt máu trải dài trên bàn tay tôi.

Tôi biết hắn thích màu đỏ, và đương nhiên hắn cũng thích máu. Nếu tôi không thể dùng lời lẽ thuyết phục hắn vậy tôi sẽ làm bằng hành động.

"Quả là một linh hồn cứng đầu !"

Grell thở dài. Hắn kéo tôi ngồi xuống ghế, lấy bông băng bó vết thương giúp tôi.

"Nếu tôi đưa em theo, em tính trả công tôi như thế nào đây ?"

"Grell muốn tôi trả công như thế nào ?"

"Tư vấn tình cảm cho tôi"

Nghe hắn nói xong tôi liền phì cười. Gã tử thần tóc đỏ này, lúc nào cũng có thể nghĩ ra trò.

"Với Sebastian sao ? Tôi nghĩ tên quản gia ác quỷ đó hợp với Ciel hơn"

"Tôi muốn hỏi về William T. Spear, người đàn ông vừa nãy. Và tôi khá tức giận khi nghe em nói Sebastian không hợp với tôi đó" Grell giận dỗi.

"William sao ? Tôi cảm thấy Will cũng khá thích Grell đó"

"Sao em biết chứ"

"Ánh mắt" Khi tôi quan sát Will nói chuyện, ánh mắt hắn ta luôn hướng về Grell. Tuy ánh mắt đó bảy phần công việc nhưng nếu ai tinh ý có thể nhìn ra ba phần còn lại là quan tâm Grell.

Thấy hắn vẫn không chắc chắn, tôi liền cười hì hì "Nếu không ngày mai tôi sẽ chuẩn bị một bài test. Tôi chắc chắn Will thích Grell mà"

Tôi vỗ vào ngực như muốn nói với Grell : tin tưởng tôi.

"Ding dong" Chương cửa đột nhiên reo lên.

Ai vậy nhỉ ? Jackson sao ?

Nhưng không phải, đó là Sebastian Michelis.

"Sebby..." Grell lao tới tên quản gia đó nhưng may thay hắn tránh kịp khiến Grell ngã huỵch một cái xuống đất.

"Cậu chủ gửi cô một đồ vật, và thứ này sẽ rất quý giá đối với một ai đó"

Tôi cầm lấy chiếc hộp, tính hỏi gì thì Sebastian đã biến mất rồi. Mở hộp ra chính là một sợi dây có tổng cộng bảy chiếc locket hình bầu dục

Grell lại gần, cầm sợi dây lên "Chà chà, quý giá lắm đây. Giữ cẩn thận chút, báu vật của lão tử thần già đấy"

Ding dong... Chuông cửa lại reo một lần nữa. Nhưng lần này, bạn thân của tôi đã về.

Jackson vừa thấy máu trên sàn nhà, cậu ta liền lao tới hỏi tôi tới tấp.

"Cậu có sao không ? Cậu bị thương à ? Máu ai kia ? ..."

Ây da... Tôi trả lời từng câu một "Tớ không cẩn thận làm đứt tay thôi, không sao đâu"

"Nhưng... Sao lại là máu đen ?"

Tôi nhìn xuống sàn, và vài giây sau dường như tôi đã nhớ ra một điều gì đó.

A... Quên mất, tôi là người chết mà.

"Jack, chắc cậu nhìn nhầm rồi"

"Nhưng... "

"À đúng rồi, cậu lên tắm đi, người hôi quá" Tôi "đuổi" cậu ấy lên phòng. Xong cũng nhanh chóng lau đi mấy giọt máu đen đó.

Đợi tới khi cậu ấy tắm xong, tôi mới đem tất cả tài sản ra.

Ba người chúng tôi ngồi vào bàn, trên bàn là hàng loạt đống giấy tờ tài sản.

"Đây là sơ đồ của căn nhà, căn phòng trong cùng trong gara có bảy cái quan tài, sau quan tài thứ hai từ trái sang có một chiếc gương. Cậu gỡ chiếc gương xuống sẽ tìm thấy một lối đi. Cậu men theo mấy vệt sáng sẽ tới một căn phòng nhỏ, trong đó có một khối tiền lớn. Hiểu hết chưa ?"

"Hiểu"

"Nhưng đây không phải vấn đề chính. Cái quan trọng là thứ tớ sắp nói đây.

Thứ nhất, cậu không được chạm vào quan tài và chiếc hòm cũ nằm ở tận cùng bên trong căn phòng chứa tài sản.

Thứ hai, cậu hãy làm mọi cách để trong vòng hai thế kỷ này không ai có thể tới cũng như phá hủy căn nhà này.

Thứ ba, cậu hãy nộp đơn chuyển trường giúp tớ và nói với Calla nếu có thể tớ sẽ quay về thăm cậu ấy.

Cuối cùng, trong vòng một năm nếu tớ không về cậu hãy quyên góp toàn bộ tài sản trong căn phòng đó cho người vô gia cư và những người có hoàn cảnh khó khăn"

Chưa để Jackson nói câu gì Grell đã làm ngất cậu ấy. Tôi cúi xuống, nói thầm vào tai Jack : "Anh bạn, tớ tin cậu"

Trời cũng tờ mờ sáng, tôi lên thay một bộ quần áo khác, chuẩn bị đồ đạc rồi lên đường cùng Grell.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top