8.🫣🫣🫣
Ba dượng dậy sớm và chà xát âm đạo qua quần lót xuất tinh buổi sáng/ Khúc Lâm để tống xuất các hạt châu và tinh dịch ra phải ngồi trên thành bồn tắm/
Khi Khúc Lâm tỉnh dậy vào sáng hôm sau, cậu bị đánh thức bởi sự khó chịu dưới mông như bị ai cọ xát.
Bạch Viễn không biết dậy từ lúc nào đã chen vào trong chăn cậu, cơ thể nóng hổi dựa sát vào lưng cậu tay ôm eo nhỏ của Khúc Lâm, con cặc thô to khỏe mạnh phía dưới của ba dượng được đặt ở giữa khe mông mà chà xát, co giật.
Cơ thể Khúc Lâm bỗng chốc cứng đờ, chiếc quần lót đút vào tối qua còn nhét vào lỗ lồn của cậu không ngừng cọ xát theo cử động của người đàn ông, cơ thể mỏng manh và sưng tấy của cậu run lên dữ dội, một dòng điện tê dại từ cơ thể cậu trồi lên khiến cậu gần như kêu lên. . . Cậu không còn cách nào khác là vùi mặt mình vào gối và cắn môi lại thật chặt gần như chảy máu, dùng cơn đau để quên đi cảm giác khoái cảm bên dưới. (Đôi môi nghị lực)
Mẹ của Khúc Lâm cũng đã tỉnh dậy rồi, đang nằm nghiêng chơi điện thoại di động trên giường, quay ngược lại không cũng phía hai ba con, nên không hề hay người bên cạnh mình đã làm chuyện gì, dưới chăn là hành động dâm loạn như nào.
Sau chuyện tối qua, Khúc Lâm hoàn toàn chắc chắn rằng ba dượng của cậu không hề sợ bị mẹ cậu phát hiện ra chuyện này, nhưng cậu không giống vậy, cậu rất sợ .
Khúc Lâm giả vờ như chưa tỉnh dậy, lại muốn xoay người tránh né, nhưng Bạch Viễn tựa hồ biết cậu định làm gì, nên đưa tay xuống xoa nhéo phần thịt mềm trên mông của cậu, ngăn cản cậu cử động.
Khúc Lâm không dám giãy giụa quá mạnh, sợ cử động quá nhiều sẽ thu hút sự chú ý của mẹ, đành cố gắng im lặng, để ba dượng thoải mái xoa bóp bé mèo của cậu.
Dương vật to dài của người đàn ông áp sát vào lỗ lồn con trai riêng của mình, vì rào cản quần lót nên hắn ta không xuyên vào lỗ mềm được mà chỉ có thể cọ lên âm hộ từ từ mạnh hơn, dù vậy, Khúc Lâm vẫn chảy rất nhiều nước dâm ướt cả quần lót . . .
Cậu không biết thân thể mình xảy ra chuyện gì nữa, cậu đương nhiên rất ghét việc tiếp xúc da thịt với ba dượng, nhưng vừa bị chạm vào, âm hộ của cậu sẽ co giật và dưới lỗ rỉ nước nhờn ra, khoái cảm thể xác khiến cậu vừa căng thẳng vừa sợ hãi, toàn thân cậu không khỏi rùng mình lên, cậu nên vui mừng vì mình đã đắp chăn thật chặt, nếu không mùi tanh của nước dâm nhất định sẽ bay ra ngoài.
Hơn nửa giờ sau, người đàn ông thoải mái xuất tinh buổi sáng vào giữa chân con riêng.
Bạch Viễn giả vờ như vừa tỉnh dậy và chào buổi sáng với mẹ Khúc, hai vợ chồng tuy nằm cùng giường nhưng có những giấc mơ khác nhau đứng dậy đi tắm rửa, mẹ Khúc vốn định bảo Khúc Lâm thức dậy nhưng Bạch Viễn đã ngăn lại. .
"Cái thằng nhóc này ngủ cũng ngon quá rồi, bây giờ cũng không có đi học, để nó ngủ thêm một lát đi. Chúng ta xuống ăn cơm trước đi."
Bạch Viễn tùy tiện kiếm cớ dỗ mẹ Khúc rời đi, trước khi hắn rời đi còn nhỏ giọng nói nhỏ vào tai Khúc Lâm: "Con yêu, nhớ tắm rửa sạch sẽ đó nhé."
Trong phòng chỉ còn lại Khúc Lâm, hắn mới dám ngồi dậy khóc lớn một chút, giữa hai chân có một mảng ẩm ướt, đôi môi run run kiềm chế ngậm chặt môi lại.
Khúc Lâm mở chăn ra, run rẩy cởi bộ đồ ngủ xuống, mùi tinh dịch nồng nặc và mùi hăng nhàn nhạt xộc vào mũi, đôi chân trắng nõn thanh tú bị cọ xát đến sưng đỏ, phần giữa âm đạo bị quần lót cọ xát làm rối loạn. Sau khi dương vật đâm vào, hai cánh môi lớn sưng tấy, trên người cậu vẫn còn đọng lại một lượng tinh dịch đặc sệt vừa mới xuất ra.
Cậu tức giận lôi chiếc quần lót của mình ra ném sang một bên, âm đạo vốn bị tắc suốt đêm của cậu nó mở ra như không thể đóng lại vậy, lộ ra phần thịt đỏ tươi bên trong, dưới cái nhìn của thiếu niên, nó co rúm lại phun ra tinh trùng trắng đục đặc đặc thấm ướt một vùng lớn ga trải giường của khách sạn.
Khúc Lâm không biết khi nào mẹ mới quay lại, không dám lãng phí thời gian, liền xoa xoa eo, xuống giường tắm rửa.
Khúc Lâm quên mất trong lỗ lồn còn có một chuỗi hạt châu, vừa bước xuống giường đi được hai bước, lập tức cậu cảm thấy khó chịu tay ấn vào bụng dưới.
Thật đầy, thật tê dại...
Những hạt cườm đó đang ép vào thành thịt rung chuyển trong hang của cậu, mỗi bước đi của cậu đều mang lại cảm giác chua xót vô cùng.
Đôi mắt Khúc Lâm đỏ hoe, cậu nức nở, chậm rãi di chuyển vào phòng tắm, đổ đầy nước nóng vào bồn tắm, mãi đến khi làn da bị nước nóng thấm đẫm, cậu mới cảm thấy mình cuối cùng cũng còn sống.
Khúc Lâm nằm ngửa trong bồn tắm, dùng ngón tay mò mẫm đưa tay xuống tìm kiếm những hạt châu trong lỗ, nhưng hạt châu đã xuyên rất sâu, cậu mồ hôi đầm đìa vẫn không thể lấy ra được.
Khúc Lâm xấu hổ cắn môi, nhìn về phía cửa phòng tắm, xác định mẹ cậu và Bạch Viễn đều chưa quay lại, sau đó ngồi xổm trong bồn tắm, âm đạo co cứng, miệng run rẩy cố gắng đẩy ra ngoài những hạt châu bên trong..
Cậu đặt hai tay lên hai bên bồn tắm, trên khuôn mặt xinh đẹp toát ra một vệt mồ hôi, cuối cùng, bằng nỗ lực của cậu, sợi vòng hạt châu theo chuyển động của cậu từ từ rơi ra khỏi âm đạo sưng đỏ và sưng tấy.
Khúc Lâm thở phào nhẹ nhõm, hơi thả lỏng phần bụng dưới, nhưng hạt châu ấy dường như đang chống lại cậu lại rút vào trong lỗ.
Khúc Lâm tức giận đập mạnh xuống mặt nước, run rẩy đưa tay mở môi âm hộ sưng tấy ra, đầu ngón tay móc lấy hạt châu mắc kẹt trong âm đạo rồi dùng sức kéo ra một tiếng "Pặc".
"Ahhh!" cậu hét lên đau đớn, co giật, quỳ trên bồn tắm, chuỗi hạt bị kéo ra, huyệt đạo sưng tấy do ma sát đột ngột đau nhức.
Khúc Lâm thở hổn hển, thả chiếc vòng tay xuống đất, cậu cay đắng nhìn chằm chằm vào vật đó, cảm giác như lỗ của mình lại được lấp đầy bởi những hạt châu đó.
Cậu không dám lãng phí thời gian, chịu đựng đau đớn, đưa ngón tay vào lỗ để moi tinh dịch còn sót lại ra, cho đến khi cái lỗ quá đau nhức thì mới buông ra.
Tắm rửa xong, Khúc Lâm bảo người tới thay ga trải giường, không dám nhìn vào ánh mắt mơ hồ của nhân viên phục vụ, Bạch Viễn và mẹ Khúc cho đến khi phục vụ đã được dọn bỏ hết dấu vết mới quay trở lại phòng. .
"Tiểu Lâm tỉnh rồi sao? Đi nào, ba đưa con xuống ăn tối." Bạch Viễn cười đem những cái túi vừa mới mua sắm trong tay ôm vào phòng xong, vòng tay qua vai con riêng, nói mấy câu khiến mẹ khúc hưng phấn, rồi họ cùng nhau rời đi.
Vừa rời khỏi khách sạn, Khúc Lâm đã không thể chịu đựng được nữa, cậu tức giận với Bạch Viễn, đôi mắt to ngấn nước giận dữ phàn nàn.
"Tôi cảm thấy không khỏe! Tôi không muốn cùng với dã thú ở chung, tôi muốn về khách sạn!"
Bạch Viễn cười nhìn cậu, hắn không hề cảm thấy mình cùng con trai trước mặt vợ làm chuyện gì quá đáng, nhưng hiện tại bảo bối rất tức giận, hắn cũng không ngại dỗ cậu.
"Được rồi, nhìn ở đây nhiều người như vậy, bây giờ con muốn cãi nhau với ba ở đây phải không?" Ánh mắt Bạch Viễn hướng Khúc Lâm nhìn người qua đường đang xem kịch, dỗ dành: "Hôm qua là lỗi của ba. Khi ba nhìn thấy bé yêu, ba liền không thể kìm chế được."
"Chỉ có động vật mới không khống chế được bản năng của mình." Khúc Lâm không muốn xấu hổ trước mặt người lạ, cậu đỏ mắt mắng ba dượng, cúi đầu đi về phía trước, cậu không có đích đến, chỉ là không có muốn ở cùng với người đàn ông đó thôi.
Cậu bước đi trong tâm thế giận dữ khó chịu, nhưng đáng tiếc, có lẽ đêm qua cậu bị làm quá sức, cho nên hôm nay cậu bước đi có chút kỳ lạ.
Khúc Lâm tâm trạng không tốt, cảm thấy khó chịu, nhưng cậu thà đi lang thang bên ngoài còn hơn trở về khách sạn cùng hắn.
Bạch Viễn vẻ mặt có chút buồn cười, hai tay đút trong túi đuổi theo Khúc Lâm, hắn biết rất rõ mình không thể tiếp tục đè ép một đứa bé nhút nhát yếu đuối như vậy, con thỏ nóng lòng sẽ cắn lại.
Cứ như vậy đi lang thang mấy tiếng đồng hồ, Bạch Viễn đi theo Khúc Lâm, mang theo rất nhiều thứ về, cả đồ ăn lẫn niềm vui, đều sẽ đi lên trả tiền cho những chỗ Khúc Lâm đã chơi qua.
Khúc Lâm chỉ thấy phiền lòng, cậu bình tĩnh lại rồi nên quay về khách sạn nghỉ ngơi.
Nhưng Mẹ Khúc tự nhiên lại mắng cậu, nói không nên để Bạch Viễn tiêu tiền phung phí như vậy, còn kêu cậu cảm ơn đi.
Lần đầu tiên, Khúc Lâm không nghe theo lời mẹ mình, cáu kỉnh rúc đầu vào trong chăn, nói rằng" tâm trạng không thoải mái, muốn ngủ."
Bạch Viễn lại làm người tốt, nói có thể sau này sẽ thích nghi thôi, mấy ngày sau không quấy rầy Khúc Lâm nữa, ban ngày đưa hai mẹ con ra ngoài chơi, ban đêm an phận mà ngủ.
Khúc Lâm trân trọng những ngày tháng yên tĩnh này đến mức cậu , thậm chí còn cảm thấy ba dượng có lẽ đã thức tỉnh bản thân sau khi bị mình mắng rồi, tuy nhiên, khi kết thúc chuyến bay về nhà sau kỳ nghỉ, cậu mới nhận ra rằng mình quá ngây thơ rồi. Oaoaedit ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top