Chương 25: Những Lời Chưa Nói

Zephys tỉnh dậy vào sáng hôm sau với một cảm giác lạ lùng, như thể có một sự thay đổi gì đó trong cuộc sống của cậu. Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi những tia sáng nhẹ nhàng chiếu qua màn mưa đêm qua. Thế giới vẫn yên bình, nhưng trong lòng cậu, mọi thứ dường như không còn giống trước nữa.

Cậu bước xuống giường, tự nhủ mình phải nhanh chóng chuẩn bị cho một ngày học mới. Nhưng dù sao, hôm nay vẫn cảm thấy như có điều gì đó thiếu vắng. Là sự hiện diện của Nakroth.

Cậu không thể không nghĩ về anh. Dù có cố gắng thế nào, những khoảnh khắc bên anh cứ vây quanh trong tâm trí cậu, những lời nói, những ánh mắt đầy ẩn ý của Nakroth… Tất cả như những dấu vết không thể xóa nhòa trong trái tim cậu.

Khi đến trường, cậu lại không nhìn thấy Nakroth đứng chờ như mọi khi. Mặc dù không ngạc nhiên lắm, nhưng Zephys không thể không cảm thấy hụt hẫng. Cậu đến lớp và ngồi xuống chỗ quen thuộc. Mọi thứ quanh cậu vẫn bình thường, nhưng tâm trí lại luôn hướng về Nakroth.

Tiếng chuông vang lên, lớp học bắt đầu. Nhưng dù có chú ý thế nào, Zephys vẫn không thể tập trung vào bài giảng. Mọi thứ cứ quay cuồng trong đầu cậu, đặc biệt là lời nói của Nakroth đêm qua: "Mối quan hệ của chúng ta không cần phải vội vàng." Lời nói đó khiến cậu có cảm giác như một lời hứa, nhưng cũng giống như một sự cách biệt, một sự đợi chờ.

Cậu chưa kịp suy nghĩ thêm, thì tiếng cửa lớp mở ra, và một người bước vào. Zephys ngẩng đầu lên, ánh mắt bắt gặp Nakroth đứng đó, ngay cửa lớp. Anh đứng nhìn cậu một lúc, rồi bước vào với vẻ trầm lặng thường thấy.

Khi bước đến gần, Nakroth quay sang Krixi, người bạn đồng hành vẫn đứng cạnh anh. "Cậu ấy ổn không?" Nakroth hỏi Krixi, giọng nói trầm và bình thản.

Krixi gật đầu, mỉm cười, rồi quay sang Zephys. "Cậu ấy nói sẽ ổn, và mọi thứ đều ổn thôi."

Zephys nhìn Nakroth, tim đập nhanh, như thể một cơn sóng cuộn lên trong lòng. Cậu muốn hỏi anh về tất cả những điều mình đang suy nghĩ, về những lời chưa nói, về những cảm xúc không thể diễn tả. Nhưng lại không thể. Có một khoảng cách vô hình giữa họ, khiến cậu không thể mở miệng.

Nakroth nhận ra sự im lặng của Zephys. Anh đứng đó một lúc, không nói gì. Một lúc lâu sau, anh khẽ cúi đầu. "Có chuyện gì sao?" Nakroth hỏi, giọng nói hơi mơ hồ.

Zephys chỉ cười khẽ, nhưng trong lòng lại có một cảm giác khó tả. Cậu biết rằng tình cảm của mình dành cho anh đang phát triển từng ngày, nhưng có lẽ mình vẫn chưa sẵn sàng để đối diện với tất cả những cảm xúc này.

"Nói thật là…" Zephys bắt đầu, giọng cậu hơi lạc đi, "Tôi… tôi không biết nữa."

Nakroth nhìn cậu chăm chú, không vội vã, không thúc giục, chỉ lặng lẽ đợi.

"Tôi chỉ cảm thấy… dường như có điều gì đó đã thay đổi." Zephys thở dài, ánh mắt hạ xuống. "Tôi không biết phải đối mặt với cảm xúc này như thế nào. Tôi chưa sẵn sàng, nhưng tôi không thể ngừng nghĩ về anh."

Nakroth chậm rãi tiến lại gần, nhìn sâu vào mắt cậu. "Cảm xúc là thứ mà chúng ta không thể kiểm soát, Zephys. Điều quan trọng là bạn sẽ làm gì với chúng." Anh mỉm cười, bàn tay vươn ra, nhẹ nhàng chạm vào tay cậu. "Không sao đâu. Chúng ta sẽ đi từng bước một, không cần phải vội vã."

Zephys cảm nhận được cái nắm tay ấm áp của Nakroth, và trong khoảnh khắc ấy, cậu không còn cảm thấy lạc lõng. Tình cảm của cậu có thể chưa rõ ràng, nhưng chính Nakroth đã giúp cậu nhận ra rằng, đôi khi, chỉ cần kiên nhẫn và không sợ hãi.

Cậu ngẩng lên, nhìn vào mắt Nakroth, thấy trong đó một sự an tâm mà trước đó chưa từng có. "Cảm ơn anh," Zephys thì thầm.

Nakroth chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nhưng đôi mắt anh vẫn chứa đầy sự quan tâm, và cậu hiểu rằng, không cần lời nói nhiều, tình cảm giữa họ vẫn sẽ luôn là một điều tuyệt vời.

---

Hết Chương 25

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top