Đại gia hai lúa từ miền Tây lên thành phố học đại học - Kiều My vô tình phát hiện ra một lỗ hỏng trong nhà trọ của mình. Vì một phút dại dột mà chui đầu vào, cô đã trở về mùa thu Sài Gòn năm 2002 và phát hiện ra mình có thể qua lại giữa hai thời gian khác nhau.Nơi đây cô gặp cô gái mười sáu tuổi tên gọi Mỹ Ngọc. Và câu chuyện phát sinh tại đây.…
Tên truyện: Trốn thoát khỏi thư việnTác giả: Điệp Chi LinhThể loại: Sáng tác, đam mỹ, vô hạn lưu, tương lai giả tưởng, chủ thụ...Dịch: sbt1Beta: YunGiới thiệu:Một đêm nọ, Việt Tinh Văn đến thư viện tra tài liệu, vừa bước vào cửa, đã nghe tiếng máy móc lạnh lẽo vang lên bên tai: "Chào mừng đến với trò chơi sinh tồn 'Trốn thoát khỏi thư viện'. Quy tắc trong thư viện: 1, Mỗi lần qua cửa có thể chọn một dụng cụ hoặc kỹ năng có liên quan tới chuyên ngành; 2, Mỗi một học viện đều có phó bản chủ đề khác nhau; 3, Nếu không thể thoát khỏi phó bản, bạn sẽ bị loại bỏ."Phó bản trong thư viện nơi nơi tràn đầy nguy hiểm.Để thoát thân, các sinh viên bị nhốt trong thư viện mỗi người một vẻ, tinh thông đủ điều...Bạn học khoa Hóa: A-xít, kiềm, muối, phản ứng hóa học hòa tan tất thảy!Bạn học khoa Lý: Ánh sáng, điện, lò xo, từ trường, trọng lực, yêu ma quỷ quái đừng đến gần bố!Đàn anh học viện Y: Dao mổ, chỉ khâu phẫu thuật, băng gạc y tế, cầm cưa xích ra làm gì vậy?Bạn học khoa Sinh trực tiếp phân bào ra vô số 'version'?Chị đại học viện Môi trường trồng cây tại chỗ, em giai học viện Kiến trúc đào đất đục hầm...Nam chính khoa Văn: Tui hãi lắm đó!Vung tay bế một cuốn "Từ điển thành ngữ hiện đại" ra.Các bạn khác: ...???Đội ngũ tìm đường sống này càng lúc càng quái lạ đó.[Chương có Pass mọi người đọc bên WP nhé]…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
" kéo áo lên đi, tôi là chồng sắp cưới của chị em."" em cũng đâu ngại trở thành kẻ thứ ba."Truyện dựa trên sự tưởng tượng của tác giả. Viết lên nhằm mục đích giải trí. Không có thật, không tuyên truyền, không có ý bôi nhoạ bất cứ các cá nhân hay tổ chức nào.…
Hán Việt: Bất hứa trang quai [ điện cạnh ]Tác giả: Lộ Hồi Thanh DãTình trạng QT: Hoàn thành 127 chương + 9 phiên ngoạiTình trạng edit: EDITOR: NGAH20BETA: HY Đào hố ngày 12/5/2023 kết thúc 12/11/2023Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết , E-sport , Cường cường , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Trò chơi , 1v1, THANH THUỶ VĂN*Bản edit phi thương mại chưa được sự đồng ý của tác giả.*Edit chỉ đảm bảo 70% sát nghĩa gốc.*Chỉ đăng duy nhất trên trang wattpad Ngah20* Không chuyển ver dưới mọi hình thức.…
"Giáo viên chủ nhiệm có khó không?""Khó chết mẹ..."Khi mặt đối mặt nhìn nhau, Hương nghĩ kì này thắng lớn rồi, giáo viên chủ nhiệm chính là vợ của anh họ cô, là người nhà, còn ở chung nhà với cô! Nhưng Hương không biết rằng ác ma đến, Hương cản không nổi.…
Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng Tác giả: Giai Nhân Thể loại: Đam mỹ, hiện đại Văn án Tô Thành là đại thiếu gia của Tô gia, là người đứng đầu trong danh sách thừa kế gia sản, tính tình vốn là cuồng ngạo liều lĩnh, không sợ trời không sợ đất, cuối cùng lại gặp ngay phải Đồ Du Du một bụng chính kinh hàm hồ linh tinh. Lúc mới quen biết: - Đồ Du Du - Học sinh Tô, tôi là thầy giáo không được gọi thẳng tên của tôi như vậy - Văn nhã bại hoại, không giống thầy giáo Sau khi quen biết: - Du Du - Học sinh Tô, cậu gọi tôi một tiếng thầy thì chết hả - Văn nhã bại hoại, không giống thầy giáo Trong mắt của học sinh Tô nào đó luôn coi thầy giáo của mình là một bộ dáng văn nhã bại hoại, từ đầu đến cuối so với người yêu nhỏ bé của mình vẫn là thích hợp hơn một thầy giáo, thế cho nên học sinh Tô luôn bá đạo lớn tiếng ở trước mặt mọi người nói rằng: - Chuyển lời cho nhau, mơ tưởng em ấy cũng vô dụng! Thầy giáo Đồ chỉ còn biết tức giận đỏ bừng bừng mặt quát lớn: - Học sinh Tô!…