Chương 25: Chốt hạ
"Đã điều tra kỹ càng, mời sếp xem qua thông tin tổng hợp."
Gã đàn ông chau đôi mày kiếm toát ra thứ khí chất đáng sợ nhìn chằm chằm vào màn hình, vừa vặn phát hiện một thân ảnh quen thuộc liền hỏi ngay trợ lý bên cạnh.
"Người này là?"
"Người yêu cũ của Dương, tên Vũ."
"Tôi muốn biết thêm thông tin hiện tại của anh ta và lý do hai người họ chia tay, nhanh nhất có thể."
...
Ba ngày sau đó, tại một tầng hầm bên dưới vũ trường.
"Mày làm cái đéo gì vậy Đại? Mày nghĩ chỗ này để mày đùa giỡn chơi chơi, chọc người này chọc người kia hả?"
"Đại ca, có chuyện gì, em còn chưa biết?"
Bốp!
Vừa dứt câu Đại liền lãnh trọn một cú tát thẳng mặt, ngã ra sàn.
"Mày còn hỏi ngược tao? Mày không biết thì ai biết? Đụ mẹ mày vừa kiếm chuyện với ai để lão đại đích thân gọi tao tới cảnh cáo, còn nói nếu xảy ra một lần nữa là cho tao với mày cút một lượt, đĩ mẹ mày rốt cục chọc tới ai, mày không nhớ thì tao đập mày chết tại chỗ để khỏi mất công phạm tiếp sai lầm."
Cố gắng nghĩ kỹ, Đại chỉ nhớ mỗi Dương – kẻ mà Tiến kêu gã xử lý dùm, bất quá điều tra sơ bộ thấy đối phương không có gia cảnh đủ để uy hiếp nhưng sao lúc này...
"Nhớ rồi chứ gì? Đừng đụng người đó nữa, tao xin mày đó Đại, tao lụm mày về nuôi nấng để đỡ đần chứ không phải báo tao, còn bây giờ... tách!"
Gã đại ca búng tay một cái liền xuất hiện ba bốn thân ảnh tiến vào, mặt mày khó xử nhìn Đại, hiểu ý nên Đại cũng không làm khó.
"Làm đi, tao chấp nhận chịu phạt."
Sau một trận đòn nhừ người Đại mệt mỏi lê thân về tới phòng trọ của Tiến, thực sự gã không còn chỗ nào để đi, từ nhỏ vốn là trẻ mồ côi lang thang đầu đường xó chợ được đại ca thu nhận rồi theo đó lăn lộn vào giới giang hồ, mặc dù hiện tại đã gặp một người khác hấp dẫn hơn Tiến nhưng với gã, một người thiếu thốn tình thương thường khá chung thủy, mọi thứ bên ngoài đều là chơi đùa, mỗi khi mệt mỏi sẽ tìm về nơi yên lòng nhất.
"Anh bị sao vậy? Lại đánh nhau tranh giành địa bàn à?"
Dường như đã quá quen thuộc với hình ảnh này nên Tiến không quá bất ngờ, thái độ khá hời hợt khiến Đại thấy hơi chạnh lòng.
"Không, lúc nãy..."
"À, có một ông khách sộp book thằng Vũ ngày mai, trả gấp năm lần, chuyến này lời to ha ha ha."
Bị Tiến ngắt lời nên Đại chẳng buồn nói tiếp, lủi thủi lấy ra bông băng tự xử lý vết thương, chơi laptop một lúc như chợt nhớ ra gì đó, thằng Tiến đột ngột reo lên rồi quay lại, Đại nghĩ nếu thấy gã chằn chịt vết bầm thì đối phương sẽ lo lắng hỏi han gì đó nhưng không hề.
"Mà anh xử lý thằng Dương cho em chưa vậy? Anh cứ hứa mãi mà không thấy động tĩnh gì?"
"Xử cái gì mà xử, không được phép đụng tới nó, bỏ ý nghĩ đó đi."
Nghe tới đây Tiến đột ngột bùng phát lửa giận, lớn giọng quát lên.
"Là sao đây? Không được đụng tới nó? Là rốt cục anh binh nó, về phe nó rồi phải không?"
Đại nhíu mày đầy vẻ mệt mỏi, đứng dậy đối diện với Tiến, trong lòng tràn trề thất vọng.
"Là đại ca nghiêm cấm, rõ chưa, là nghiêm cấm không được đụng tới nó đó, nếu không phải em kêu anh chơi nó thì anh sẽ không bị đánh thành thế này đâu."
"Liên quan gì đại ca anh nữa? Anh bịa chuyện đúng không? Không muốn xử thì thôi, đụ mẹ dọn qua nhà nó ở luôn đi."
Cơn giận kiểm soát lý trí nên Tiến ngẫu nhiên thốt ra những câu từ chối tai.
"Ý em là sao? Dọn dẹp cái đéo gì? Nói nãy giờ chưa hiểu hả?"
"Hiểu đéo gì?"
Bốp!
Thằng Tiến đột ngột tán vào mặt Đại rồi tiếp tục gân cổ lên chửi.
"Bồ anh bị nó khi dễ mà anh không xử lý được, tối ngày bịa ba cái lý do nhảm lồn, tưởng đây không biết nhà cửa, quan hệ của nó ra sao hả? Cút."
"Mẹ mày dám đánh tao?" – Đại nghiến răng trong bộ dạng hết sức dữ tợn.
"Thì sao? Giỏi thì đánh lại đi, nè, đánh đi."
"Đụ mẹ..."
Cánh tay giơ lên không trung lấy thế nhưng cuối cùng dừng lại đúng lúc, Đại không nói thêm gì nữa mà xách áo khoác rời khỏi phòng.
Cùng lúc đó Ân và Vũ đồng thời nhận được tin tức quan trọng từ Đông.
'Tụi nó mới cự cãi lớn, hình như đánh nhau nữa. Ngày mai tiến hành kế hoạch.'
'Ok, để tao nhắn rủ thằng Đại tới khách sạn, Vũ sẽ chụp ảnh tụi tao rồi gửi nặc danh cho thằng Tiến, với tính cách của nó sau khi cãi lộn mà còn gặp cảnh này thì sẽ chạy tới ngay.' – Ân.
'Mai tao bị gọi đi khách rồi, nếu không đi sẽ bị sinh nghi.' – Vũ.
'Vậy để tao làm luôn, rồi tao canh chừng ở ngoài, khách sạn này của bạn tao, khá vắng, tao cũng sẽ nhờ nó phối hợp, tụi mày yên tâm. Nhưng mà Ân chuẩn bị thuốc chưa?' – Đông.
'Yên tâm, thuốc tao nhờ bạn đặt hộ từ nước ngoài, nó chuyên cái vụ này, uống vào một cái nếu không được giải tỏa thì sống không bằng chết.' – Ân.
'Ủa mà sao mày biết tụi nó mới cãi nhau vậy Đông?' – Vũ.
'Lúc nãy tao bị gọi tới, tình cờ đứng ngoài cửa nghe được.' – Đông.
'Mà lỡ nhắn tin thằng Tiến mà nó không tới thì sao, tại nếu dùng nặc danh nó sẽ biết là cái bẫy.' – Vũ.
'Cái này tao cũng tính rồi, tao có chơi thân với một đứa đàn em của thằng Đại, nhờ nó gửi thì đảm bảo thằng Tiến sẽ không nghi ngờ.' – Đông.
'Ok, chốt.'
...
Sắp được giải thoát nên Vũ không áp chế được khao khát mà anh vẫn luôn đè nén bấy lâu nay, cũng chẳng biết làm gì, nói thế nào nên chỉ lẳng lặng láy xe tới trước trường của Dương với hy vọng may mắn có thể gặp được, hoặc không.. dù sao mọi chuyện cũng chưa chắc chắn, chẳng qua anh muốn có thêm động lực để tiếp nhận vị khách cuối cùng.
Song, như trời xui đất khiến thứ Vũ nhìn thấy đúng thật là Dương nhưng còn thêm Quân đi bên cạnh, rõ ràng cả có gì đó ám muội nên người thanh niên kia không ngại ngần va chạm với Dương, cười cười nói nói khiến Vũ thấy hơi nghẹn lòng, dĩ nhiên anh không trách ai cả, từ đầu chính mình là người dấu giếm nên Dương có thay lòng đổi dạ cũng không bất ngờ.
Chợt, thấy thằng Tiến phóng xe như điên khiến Vũ mừng thầm, lý ra nếu anh và Đông kết hợp cũng có thể khống chế Tiến và Đại nhưng bọn chúng cẩn thận tới mức không bao giờ cho hai người cùng lúc tới phòng trọ, đánh lẻ từng đứa cũng khó vì thằng Đại luôn luôn đi cùng đàn em nên chỉ những chuyện tình dục mới có thể câu dẫn gã tách ra được.
...
Đại đi tới khách sạn tự lấy phòng trước, đây là chiêu trò của đám Ân để đổi lấy tin tưởng nhưng gã mới không biết toàn bộ khách sạn đều của bạn Đông, lần này sẽ phối hợp gài bẫy.
"Uống cái cho đỡ căng thẳng. Còn chai này, chút nữa đưa thằng Đại uống, thằng Tiến tới thì dùng khăn chụp mũi nó."
Ân nhận chai nước từ Đông tu một lượt rồi bước lên phòng, mở cửa liền thấy Đại đã sẵn sàng vào cuộc.
"Anh uống miếng nước không, em vào tắm rửa cái?"
Đại gật đầu trong bộ dáng mỏi mệt, đêm qua sau khi cãi nhau với Tiến gã liền trở lại vũ trường làm cả đêm, cuối cùng cũng không nuốt nổi cục tức nên mới chấp nhận lời hẹn của Ân để giải tỏa stress, trong thâm tâm gã luôn không nghĩ tới chuyện phản bội nhưng ai biết được, dần dà có sa vào lưới tình của Ân hay không.
Song, chẳng cần suy nghĩ gì nhiều nữa vì mới nốc chai nước chừng năm phút liền cảm thấy choáng váng, muốn cho chắc chắn và không có ý định nhân nhượng nên lượng thuốc mê mà Đông chuẩn bị chỉ đảm bảo giữ lại cái mạng.
Thấy Đại bất tỉnh Ân liền bước ra khỏi nhà tắm, dùng dây trói chặt gã rồi nép ngay góc cửa chờ báo hiệu của Đông, cũng không quá lâu có tin nhắn tới, Ân hồi hộp từng nhịp canh ngay lúc thằng Tiến bước vào liền dùng sức chụp thuốc mê nó rất gãy gọn, lúc đầu còn vùng vẫy nhưng kết cục vẫn xụi lơ ngã ra đất, định bụng lấy ra thuốc kích dục cho bọn họ uống ngay thì chợt Đông tiến vào, nét mặt có phần không đúng.
"Xong rồi?"
...
Cùng lúc đó Vũ đã tới chỗ hẹn và bất ngờ là một ngôi biệt thự khá hoành tráng, có người đứng sẵn ở cổng hướng dẫn anh vào bên trong.
Cánh cửa phòng bật mở khiến Vũ không khỏi sửng sốt, dù cho có đeo mặt nạ trước khi vào cổng nhưng vẫn khó dấu được xấu hổ.
"Không cần phải che mặt, Vũ."
Đối phương ăn bận thanh lịch với suit kết hợp giày da, từng thanh âm nện xuống sàn khiến tâm lý Vũ ngày càng yếu kém, so với lần trước gặp anh đã không cách nào so sánh ngang hàng nữa.
"Lâu rồi không gặp, Kiên!"
"Tôi không nghĩ chúng ta sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh này, lần trước nói chuyện tôi khá ấn tượng với ông."
"Chuyện dài dòng lắm... mà sao ông biết là tôi."
Có cái gì đó nghẹn khuất khiến Vũ xấu hổ đến khó tả, lần đó gặp cả hai đều toát ra thứ khí chất khiến mọi nô lệ cuối đầu nhưng bây giờ, trời xoay đất chuyển, vạn vật đảo điên.
"Thật ra tôi không có nhu cầu tìm nô lệ nhưng hôm bữa đang điều tra về một cậu tên Dương tình cờ thấy thông tin của ông, đi sâu hơn nữa thì mọi chuyện càng thêm thú vị."
"Dương? Ông điều tra làm gì?"
Tự dưng nhắc tới đây Vũ nhíu mày nhìn Kiên chằm chằm khiến hắn bật cười.
"Không không, tôi có người bạn nhờ giải quyết chút rắc rối của Dương thôi, từ từ nói cũng được, chuyện chính bây giờ là những gì mà các ông đang tính toán với thằng Đại chắc cũng xong xuôi rồi nhỉ?"
Vũ không ngờ ngay cả chuyện này Kiên đều rõ trong lòng bàn tay, nếu hắn không có ý đồ gì với Dương thì anh cũng chẳng để tâm làm gì, chủ yếu việc trước mắt.
"Ông cũng quen thằng Đại?"
"Không quan trọng, quan trọng là các ông nghĩ sẽ lừa được một con cáo già lăn lộn giang hồ như thằng Đại bằng mấy thủ đoạn cỏn con đó sao?"
Nghe tới đây bất giác Vũ run rẩy cả người, trước mắt gần như tối sầm không thấy bất kỳ hy vọng nào cả, dù cho thủ đoạn thông thiên nhưng nếu mọi thứ chỉ bảo mật trong vòng kín ba người thì Kiên tuyệt đối không cách nào biết được và ngược lại thì rõ ràng... tất cả sớm đã bại lộ.
"Sao.. sao ông biết?"
Kiên không trực tiếp trả lời mà mở lên một đoạn ghi âm đã được cắt vào đúng trọng tâm, vang lên đầu tiên là giọng của Đông trần thuật lại toàn bộ kế hoạch, tiếp đó là giọng thằng Đại.
"Chà, mặc dù tao biết rồi nhưng cũng khá thắc mắc vì sao mày chọn phản bội?"
"Con muốn làm chó cho hai cậu, nếu chuyện này xong xuôi thì con sẽ không tìm được ai để hầu hạ như hai cậu nữa, con... không muốn trở lại như hồi trước, chỉ muốn làm một con chó dâm tiện hầu hạ cậu Đại, cậu Tiến."
Giọng của Đông hèn hạ vang lên khiến Vũ hoảng loạn vô cùng, nhất là Ân còn đang ở ngay ổ sói, không... anh nhất định không để bạn của Dương rơi vào khốn cảnh, dự tính sẽ chạy tới đó nhưng Kiên níu lại.
"Đừng có lo, ông và bạn ông đánh giá sai thằng Đại, cũng đánh giá sai ham muốn dục vọng của Đông nhưng mà... thằng Đại cũng sai lầm khi muốn đụng chạm người mà nó không thể."
...
Ân ngất xỉu một cách khó hiểu và khi tỉnh dậy, tình cảnh đã thay đổi hoàn toàn, trước mặt hắn lúc này là bốn năm tên giang hồ bặm trợn trong khi bản thân bị trói chặt, miệng dán kín mít và ở phía xa là thằng Đại lẫn Tiến ngồi trên ghế nhìn hắn cười khẩy.
Vốn chưa hiểu thực hư thế nào nhưng rất nhanh Ân đã phát hiện Đông đang trần truồng, quỳ mọp dưới chân Đại giúp gã vệ sinh đôi giày da dơ bẩn, mặc cho Ân cố gắng vùng vẫy kêu ra những thanh âm khàn đặc thì Đông vẫn không có ý định quay đầu, lúc này hắn mới thôi hy vọng, chừa chỗ cho sợ hãi bùng phát.
Biết chắc tình cảnh sẽ tồi tệ đến cỡ nào nên Ân nhắm mắt chịu đựng, mặc kệ những lời cười chê, sỉ vả từ thằng Tiến, cố gắng thu mình trước những đôi tay dơ bẩn của bọn đàn em, vừa vặn cơ thể hắn cũng dần dần nóng lên, biết chắc chắn là do thuốc kích dục mà bản thân chuẩn bị, thật không ngờ tính cho lắm cuối cùng lại thành con mồi.
RẦM!!!!
Tiếng phá cửa đột ngột vang lên khiến tất cả bất ngờ ngoáy đầu lại nhìn, bước vào là một gã đàn ông cao lớn với điếu thuốc trong tay, gương mặt ông ta dữ tợn đánh giá từng người một rồi cuối cùng đặt lên người Ân, bên cạnh gã là một thanh niên lịch lãm trong bộ suit chỉnh tề, cao lớn, điển trai.
"Đại... đại ca... anh tới đây..."
Bốp!
Đại chưa nói dứt câu thì một người đứng sau chót tiến lên cho gã một bạt tay đau điếng.
"Cậm miệng chó mày lại, mày lo làm ăn không được hay sao mà phải kiếm chuyện liên tục, lần này tao bị mày hại chết..."
"Im đi!"
Gã đàn ông lạnh giọng cắt ngang rồi đi tới chỗ Ân cởi trói, vừa được giải thoát Ân đã sợ hãi rút vào lòng gã, những ám ảnh vừa rồi vẫn chưa nguôi đi chút nào.
"Ba..."
"Không sao, không sao rồi, sau này có chuyện nói cho ba nghe, đừng có tự ý làm."
Ông Hùng vỗ về con trai rồi quay sang thanh niên vẫn yên lặng đứng bên cạnh.
"Đức, dẫn nó về nghỉ ngơi."
"Vâng, sếp."
Đức vừa dìu Ân ra ngoài vừa lấy điện thoại ra nhắn nhắn gì đó, đến hôm nay anh mới rõ ràng sự việc của Vũ, trước đây mặc dù Dương không nói nhưng anh cũng đoán được và có hơi trách lầm bạn mình, thấy thật có lỗi nên anh cũng muốn Dương biết rõ và thông cảm.
"Dẫn hết lũ này về cho tao!"
Ông Hùng ra lệnh rồi bước thẳng ra ngoài mặc cho những tiếng cầu xin thảm thiết vang lên, riêng Đại bình tĩnh hơn hẳn bởi gã tự biết một người đàn ông đứng trên cả đại ca mà tức giận thì nhất định sẽ không dễ chịu gì, gào khóc cũng vô nghĩa.
...
Chuyện với Adam đã trôi qua mấy ngày, coi như là một kỷ niệm đẹp, nhiều lúc buồn buồn cậu cứ nghĩ mãi nếu bản thân mạnh mẽ hơn và tiếp nhận đề nghị của Adam hẳn hai người sẽ càng có nhiều hơn trải nghiệm thú vị.
Song, trong lòng Dương luôn đau đáu một thứ gì đó không buông xuống được, hình như thiếu một lần ba mặt một lời, thiếu một lý do để mọi thứ hoàn toàn chìm vào dĩ vãng, bởi vậy cậu vẫn ôm ấp thứ hy vọng le lói rằng cả hai sẽ có ngày hàn gắn.
Thời gian qua cũng lâu rồi, Dương thật sự thuộc kiểu người mong muốn ổn định, mọi thứ xúc cảm tiêu cực cậu đều cố gắng chuyển hóa hết thảy nên việc Vũ dây dưa với Tiến lần đó sớm đã không còn quan trọng nữa, có điều nếu bắt cậu mở lời trước chắc chắn không thể.
Theo Quân về nhà chơi, đã tới vài lần nên cũng quen thuộc. Vừa khép cửa lại Quân đã quăng ngay quả bóng rổ rồi mạnh bạo kéo Dương nút lưỡi, hai tay anh siết chặt ép cả hai dính vào nhau.
Bấy nhiêu có thể coi như màn dạo đầu nhẹ nhàng nhất mà Quân dành cho đàn em của mình, tiếp đó vai trò sẽ trở thành chủ nhân và nô lệ. Ấn đầu Dương xuống hạ bộ sớm đã cương cứng rồi tụt nhẹ quần bóng rổ xuống để lộ bên trong là chiếc sịp tam giác khá mỏng, Quân kéo giãn chiếc quần rồi ấn đầu Dương vào chen chúc với con quái vật khiến mùi vị của nó ngập tràn hai cánh mũi.
Bốp! Bốp!
"Sướng không súc vật? Rút vào đùm cặc cậu mày sướng không?"
Sau hai cú tát đau điếng là tiếng sỉ nhục khiến Dương hưng phấn tột cùng, những cú hẩy mông của Quân khiến mặt cậu bị con quái vật chà sát với chùm lông cặc lún phún, Quân mới tập bóng rổ xong dĩ nhiên mùi vị cực nặng, vừa vặn khiến một nô lệ như cậu mê mẩn.
"Gâu gâu.. sướng lắm cậu ơi, đùm cặc cậu to quá, xin cho súc vật được hầu hạ cặc cậu."
"Bò theo tao."
Quân ra lệnh rồi đi thẳng vào nhà, ngồi xuống sofa, thấy Dương bò vào cửa liền lột xuống một chiếc giày bóng rổ màu trắng rồi ra hiệu cho cậu ngậm mang về, hơi cúi người xuống tiếp xúc với miệng giày đã nghe ra thứ hương vị gai mũi đầy kích thích. Song, Dương không dám chậm chạp, há miệng ngậm rồi từng bước bò về phía Quân.
"Hửi chưa?"
"Gâu gâu!"
Bốp!
"Ai cho phép mày, bộ mà thèm mùi giày thúi của tao lắm hả?"
"Dạ, con thèm mùi thúi của cậu lắm, cậu cho con hửi mùi của cậu được không, con nứng quá."
Dương kích động phát ra những ngôn từ hèn mọn, vừa vặn bàn chân đi vớ màu đen của Quân đặt ngay trước mặt khiến cậu không khỏi thèm khát chồm tới để ngửi lấy mùi vị nồng thúi từ nó nhưng mỗi lần cậu di chuyển thì Quân rụt lại giữ khoáng cách khiến Dương năm lần bảy lượt bò tới không khác gì một con chó thực sự.
"Thèm lắm hả? Lạy đi, lạy nó đi rồi tao cho mày hửi."
"Dạ, con lạy vớ thúi của cậu Quân, cho con hửi đi ạ, con thèm quá cậu ơi."
Cả hai đã sớm quen thuộc tới nỗi mỗi lần chơi đều có thể dễ dàng bỏ qua tất thảy để tiến tới dục vọng thuần khiết, bộc lộ hoàn toàn bản năng mà không ngại ngần gì. Sau khi dập đầu ba cái, vừa ngước lên Dương đã tiếp xúc ngay con vớ ấm nóng đầy mùi vận động của Quân, thoang thoảng đâu đó hương vị của thanh xuân khiến nó trở nên phi thường đặc biệt, hít bao nhiêu cũng không thỏa mãn.
Chợt lúc này cánh cửa bật mở khiến Dương run rẩy quay người và quả thật kẻ tiến vào làm cậu hoảng hồn chết lặng.
"Ồ, có cả Dương nữa à? Không ngờ nhìn em dễ thương vậy mà làm chó nhỉ?"
"Anh Nam..."
Dương ngơ ngác nhìn Nam rồi quay sang Quân cũng thấy anh đang bối rối, dường như có gì đó khiến anh sợ hãi, tiến thối lưỡng nan.
"Mới đụ con bồ về mà không đã, qua kiếm mày, vậy mà hay... gặp thêm chó Dương nữa, nào.. lại đây bố thưởng cho."
Nam ngoắc Dương đưa mặt tới sát người, thấy Quân không nói gì cả nên cậu cũng bạo gan làm theo, dù anh Nam tướng tá hơi gầy một chút nhưng da vẻ rám nắng, cao ráo, ăn mặc đồ bóng rổ trông rất nam tính, đặc biệt còn là trai thẳng.
Phụt!!
Ngay lúc nó bay vào miệng Dương mới ngỡ ngàng vì đó là một bãi đờm Nam mới khạc ra, thứ thanh âm khàn đặc từ cổ họng khiến nó trở nên dơ bẩn hơn bao giờ hết.
Thấy Dương nhăn mặt Nam cười nửa miệng mang theo nét khinh bỉ.
"Sao vậy? Mới lần đầu hả? Đã làm súc vật thì không có quyền từ chối, nhìn thằng chủ của em nè."
Chưa kịp tiêu hóa câu vừa nói của Nam đã nghe bên tai tiếng đánh lưỡi và ngay tức thì, một thân ảnh to lớn đổ ập đến bên cạnh Dương, hai tay ôm lấy bắp đùi của Nam, ngẩng đầu há miệng đón lấy hợp chất dơ bẩn chảy vào miệng.
"Anh Quân..."
Dương lặng người nhìn Quân bộc lộ sự hèn mọn, ai mới vừa rồi còn là một boss mạnh bạo, máu lạnh mà chẳng mấy chốc quỳ xuống dưới chân người khác, làm ra những hành động hạ tiện khôn cùng.
Nhìn cảnh này Nam hết sức hứng thú, ánh mắt khó tin của Dương hay sự xấu hổ của Quân đều khiến cơn nứng của hắn tăng mạnh, xoa xoa đầu Quân rồi nắm lấy quay về phía đàn em, nhỏ giọng.
"Em nó hỏi kìa, trả lời đi? Mày là gì?"
"... là súc vật."
Bốp!!!
"Ai là súc vật?"
"Trần Minh Quân là súc vật, Dương, anh là súc vật của bố Nam, cùng anh hầu hạ bố Nam đi Dương haa.. haa.."
Kết thúc câu là hình ảnh Quân tự động thè ra chiếc lưỡi như một con chó khiến Dương run rẩy, đến lúc này cậu đã không thể chối cãi được nữa và chấp nhận, bất quá dù cho biến chuyển cỡ nào thì cậu với tâm thế tình dục thuần túy nên không hề ảnh hưởng.
"Anh Quân..."
Dương khẽ giọng đổi xưng hô vì ngay lúc này anh và cậu đều ở chung một tầng thứ thấp hèn, nhìn chiếc lưỡi dâm dục trước mặt Dương không kiềm được cũng làm tương tự rồi cuốn lấy nhau vào cơn vong tình. Mặc dù trước đó vẫn từng nút lưỡi nhưng lần này hoang dại hơn cả, hai nô lệ hay đúng hơn là hai con chó động dục luôn tạo ra những hình ảnh dâm loạn cực kỳ.
"Xong chưa? Hai con súc vật tìm thấy nhau rồi à?"
Nghe chất giọng bỡn cợt của Nam khiến Dương và Quân đồng thời quay người, lúc này Nam đã ngồi lên sofa, tùy tiện cởi ra chiếc áo ướt đẫm mồ hôi rồi dựa vào thành ghế nghỉ mệt, vừa vặn ra lệnh cho hai nô lệ bên dưới hầu hạ đôi chân mỏi nhừ.
Nhìn đôi giày bóng rổ màu xanh ngọc dơ bẩn chìa ra trước mắt Dương tự dưng thèm khát tới run rẩy, hai tay cầm chặt lấy nó cố định rồi rê lưỡi dọc theo đế giày, cảm giác thỏa mãn khiến cậu lâng lâng rồi từ từ cởi dây buộc ra, chiếc mũi kề ngay phần gót để có thể ngửi lấy mùi vị nguyên thủy nhất.
Rốt cục, một gã trai thẳng như Nam không hề làm Dương thất vọng, chẳng biết hắn đã đi bao lâu nhưng đến cả cậu cũng không đủ can đảm hít một hơi trọn vẹn, khả năng xâm chiếm của nó đủ để một gã nô lệ đầy thèm khát như cậu phải đầu hàng và chỉ dám hít thở ngắt quãng để tận hưởng trọn vẹn nhất mà không khó chịu.
"Kê mũi vào, súc vật."
Nam lạnh giọng ra lệnh cho cả hai khiến ai nấy không dám tránh né nữa mà chịu đựng gót chân ấn lên vùng mũi, toàn bộ mùi vị xộc thẳng vào khiến Quân nôn ói. Nam ra lệnh cho cả hai nằm xuống, kê đầu vào sát nhau, quay sang liền có thể nhìn thấy đối phương.
"Tiếp tục."
Lần này Dương đã khá quen thuộc nên chân vừa tới đã chủ động dùng hai tay cố định để chiếc lưỡi dâm dục rà quét trên lớp vải dày dặn, vớ của Nam đi màu trắng với những đường gân đen xen kẽ tạo nên cảm giác cuốn hút nhưng vì mùi vị nó quá nồng nên Dương và Quân liên tục nhăn mặt, bất quá cánh mũi luôn ở trạng thái hô hấp không ngừng.
"Thúi không hai súc vật? Dùng lưỡi chó tụi mày giặt sạch sẽ đôi vớ tao đi, đúng... thè lưỡi ra liếm, giỏi lắm... thưởng cho tụi mày."
Nam chồm người về trước nhả ra một bãi nước bọt, cả hai đồng loạt le lưỡi đầy thèm khát và cuối cùng Quân đã nhanh hơn đoạt được, song anh quay mặt sang đối diện với Dương kéo cậu vào nút lưỡi, nước miếng dơ bẩn của Nam theo đó chia đều, cảnh tượng diễn ra như thể hai con súc vật thỏa mãn khi cùng đạt được phần thưởng của chủ, vô cùng dâm dục.
Chợt trong lúc vô tình Dương lướt qua hình ảnh Nam đang nhìn sự hèn hạ mà con cặc cứng ngắc nong chặt một vòng tay thon dài, chỉ tầm 18cm nhưng nó đen đúa, gốc cặc to bự với những đường gân gồ lên dọc theo thân, đặc biệt đầu khấc đỏ hỏn tươm ít dâm dịch tạo ra một quái vật hoàn mỹ.
"Nhìn cặc tao làm đéo gì? Nếu mày là đàn bà thì giờ này chắc mang bầu con tao rồi, tiếc quá... kiếp này mày chỉ xứng làm một con súc vật của tao thôi... Nhìn kỹ nè, lên đây."
Nói rồi Nam lôi Dương dậy đối diện với khúc cặc mà hắn kiêu ngạo và quả thật cơn thèm khát của Dương bùng phát dữ dội, những con cặc trước đây dù có hấp dẫn hơn, to hơn nhưng cậu biết cuối cùng bản thân sẽ được thưởng thức nhưng con quái vật trước mắt vĩnh viễn sẽ không chạm tới được và vì như vậy nên sự thèm muốn trội hơn hẳn một bậc.
"Đúng rồi, một con súc vật nên có ánh mắt thèm khát như vậy nhưng phải đặt đúng vị trí, đây mới là nơi dành cho lũ tụi mày."
Giọng Nam trầm thấp chứa đầy khinh bỉ kèm theo hành động tụt hẳn hai lớp quần, lưng dựa vào thành sofa rồi giơ lên cặp chân chắc khỏe hòng lộ ra lỗ hậu khít chặt khuất lấp sau đám lông ươn ướt mồ hôi.
"Tiến lại hửi một cái, súc vật."
Dương run run cả người bò tới trước rồi áp mũi vào hít một hơi khiến cậu muốn ôn ói ngay lập tức, phải nói thứ mùi vị hỗn hợp sau một trận banh, nhất là trên người một gã trai thẳng ít chăm chút thực sự quá đáng sợ.
"Bỏ cặc ra khỏi đầu đi, lũ súc vật không xứng, thứ tụi mày nên tôn thờ chính là lỗ ỉa của đàn ông, hiểu chưa?"
Không kịp tiêu hóa những từ ngữ dâm uế mà Nam áp đặt vào tâm lý yếu đuối thì bên tai Dương tiếp tục vang lên hiệu lệnh.
"Chần chừ gì nữa, thè lưỡi chó ra liếm, làm sạch lỗ ỉa của bố mày đi mấy con súc vật."
Tới đây Dương như thể phó mặc mọi thứ cho dục vọng điều khiển, hoặc chính xác hơn là cậu không cưỡng lại nổi, chiếc lưỡi từ từ đưa ra khỏi miệng và chạm tới nơi dơ bẩn nhất của đàn ông, cảm giác thật nhục nhã, hèn mọn nhưng đồng thời mang lại hưng phấn tột đỉnh.
Mới liếm vài ba cái Dương liền cảm thấy chật chội khi Quân cũng theo đó chen vào, mỗi người giữ một bên chân của Nam cố định rồi tham lam le lưỡi ra càng quét, tiếng sột soạt liếm mút xen kẽ tiếng nút lưỡi tạo nên thứ âm thanh sa đọa cùng cực, nhìn đồng đội và đàn em chia nhau hút lấy lỗ đít của mình khiến Nam cảm thụ hưng phấn điểm điểm từ sự thống trị.
"Liếm lỗ ỉa của bố thế nào, Dương?"
"Đã lắm bố, súc vật sinh ra là để hầu hạ lỗ.. ỉa của bố."
"Còn mày, Quân, mùi vị nơi dơ bẩn nhất của đồng đội thế nào?"
"Nứng, súc vật nứng cặc lắm thưa bố."
"Ha ha ha, uổng cho hai đứa mày với vẻ ngoài ngon lành, rốt cục chỉ là những con súc vật chuyên hầu hạ đàn ông, nào, đổi thế cho tụi mày thưởng thức."
Nam cười lớn rồi quay người lại đưa mông về phía Dương, cậu và Quân nhanh chóng mỗi người một tay vạch ra hai cánh mông săn chắc rồi tiếp tục tận hưởng bộ vị dơ bẩn một cách hèn mọn, như vào trạng thái sa đọa nhất của dục vọng, ai nấy chẳng màn tới thời gian mà cứ vậy thực hiện động tác liếm láp cho tới khi được ra hiệu dừng lại.
"Được rồi, hôm nay có hứng muốn coi hai con chó đụ nhau, biểu diễn cho chủ tụi mày coi đi."
Mệnh lệnh vừa dứt cả hai đã chủ động cởi bỏ sạch sẽ quần áo, Dương bò ra sàn đưa mông về phía Quân và rất nhanh lỗ đụ đã bị chiếc lưỡi dâm dục của anh khám phá, kết hợp thêm một, hai ngón tay và gel nên chiếc động của Dương từ từ được giãn nở vừa phải.
Song, Quân vẫn chưa dừng lại mà tiếp tục đâm lưỡi vào người Dương, thực sự ngoại trừ Vũ chưa có người nào chiều chuộng cậu tới mức này, bất giác trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả. Tình cảm trong quá khứ theo thời gian sớm đã dần phai nhạt nên đôi lúc yếu lòng, nảy sinh với một người khác là chuyện rất bình thường.
Quân cố gắng thọc lưỡi sâu vào lỗ đụ của Dương nhất có thể hòng tạo ra khoái cảm, nếu cả hai vẫn ở vai trò master – dog thì sẽ khó làm tới mức này nhưng anh thật sự đã động lòng rồi, vừa vặn hôm nay được bộc lộ tất thảy.
Rất nhanh Dương cảm nhận một cơ thể nặng trịch đè lên người mình, tiếp xúc da thịt tạo ra hưng phấn khiến cho việc tiếp nhận con quái vật xỏ thẳng vào cơ thể trở nên dễ dàng hơn, chẳng mấy chốc nó đã vào lút cán và bắt đầu chuyển động nhè nhẹ.
Chống hai tay hai bên người Dương lấy thế, Quân chồm về trước le lưỡi liếm lấy mặt khiến Dương bị kích thích nên cũng thè lưỡi đáp lại, nước miếng theo đó nhểu nhảo xuống sàn.
"Gâu gâu gâu..."
"Gâu gâu... gâu..."
Thay vì rên rĩ những tiếng dâm đãng thì cả hai sủa vang rồi thè lưỡi suốt cả quá trình đụ, kết hợp với tư thế khiến tổng thể tạo nên một khung cảnh hoang dại, chẳng khác nào hai con chó đang đụ nhau làm cho Nam nhìn thôi cũng muốn bắn tinh ngay tức thì.
Cứ tưởng mọi thứ sẽ ngụp lặn trong dục vọng cho tới khi kết thúc thì chợt điện thoại của Dương rung lên, gần đó nên cậu nhìn sang liền thấy là Đức gọi. Với tay bắt lấy nhưng vừa vặn bên kia ngắt máy, chỉ thấy thông báo có tin nhắn gửi tới. Sẵn trên tay Dương mở ra xem, lúc đầu chỉ muốn biết bên trong viết đại khái gì nhưng càng đọc Dương càng chết lặng cho tới khi Quân cũng nhận ra không đúng mà tạm ngưng hẩy mông.
"Dương, có sao không?"
Giọng nói của Quân chứa đầy lo lắng và quả thật khi Dương quay người ngồi dậy hốc mắt đã đỏ au.
"Xin lỗi anh Quân, anh Nam, em có việc về trước."
Chỉ để lại vỏn vẹn bấy nhiêu Dương liền đứng dậy mặc lại quần áo rồi rời khỏi, Quân cảm nhận rõ ràng lần này chắc chắn là chuyện hệ trọng và sẽ ảnh hưởng tới mối quan hệ của hai người nên anh hiếm hoi lên tiếng giữ Dương lại.
"Dương, để chút nữa anh đưa..."
"QUÂN!!"
Nam quát lớn hòng lấn át thanh âm của bạn mình, nhìn Dương khuất sau cánh cửa hắn mới tiến lại vỗ vai an ủi.
"Thôi đi mày, mày cũng cố hết sức rồi, cái gì mày cũng làm rồi, không có kết quả đâu."
"... Hôm nay cảm ơn mày, tao mệt, muốn nghỉ ngơi."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top