Chương 7: Lão Hồ Ly Xảo Trá

"Làm sao vậy?" Phỉ Lệ khẩn trương nhìn mọi người, không rõ làm sao tất cả mọi người đều lập tức trở nên ngây ngốc, có phải mình làm chuyện gì không tốt hay không! Sẽ không phải là mình lộ ra dấu vết gì chứ!

"Tới, Tiểu Phỉ lệ từ từ sang bên chỗ Thánh Nhật Nhĩ Mạn gia gia nè." Hai mắt Thánh Nhật Nhĩ Mạn sáng lên nhìn Phỉ Lệ, Đức Cổ Lạp gia tộc thậm chí có người có thể chất quang minh hệ ma pháp, đây quả thực là chuyện không thể tin được. Cho nên Thánh Nhật Nhĩ Mạn xác thực là dùng ánh mắt nhìn quái vật mà nhìn Phỉ Lệ. Xem ra từ hôm nay trở đi Đức Cổ Lạp gia tộc sẽ trở nên không giống như trước kia nữa rồi?

"Không cần, lại chỗ Mạt Đức gia gia bên này này." Mạt Đức căm tức nhìn Thánh Nhật Nhĩ Mạn, Lão Hồ ly đáng ghét này lại tranh với mình, muốn thì trở về kêu La Bá Đặc sinh cho mình một đứa không được sao, thế nhưng lại đến Đức Cổ Lạp gia tộc tranh cháu gái lão, hừ! Thật là không để lão vào mắt mà.

"Mụ mụ." Phỉ Lệ quay đầu nhìn Đế Á phía sau cô, không rõ đang tốt mà làm sao lại trở nên như vậy. Rốt cuộc cái quả cầu thủy tinh kia xảy ra chuyện gì?

"Phỉ Lệ bảo bối thật là lợi hại nha!" Đế Á không dám tin nhìn nữ hài tỉnh lại sau khi hôn mê bốn năm này. Đức Cổ Lạp gia tộc chưa từng có người đồng thời có được quang hệ ma pháp cùng ám hệ ma pháp. Nhưng hôm nay nàng lại gặp được trên người nữ nhi của mình, điều này chứng tỏ cái gì?

"Mụ mụ?" Phỉ Lệ không hiểu gì cả nhìn Đế Á mụ mụ, cái gì gọi là mình thật là lợi hại chứ.

"Vẫn là để ta tới giải thích một chút cho Phỉ Lệ bảo bối đi!" La Tư đi đến trước mặt Phỉ Lệ, ôm cô đến trước mặt mình, hưng phấn nhìn Phỉ Lệ. Ha ha! Gia tộc Đức Cổ Lạp bọn họ thậm chí có người có thể có được quang hệ ma pháp. Nếu như truyền tới bí cảnh mà nói, không biết mấy lão bất tử kia sẽ cao hứng thế nào nữa?

"A! Được, La Tư ba ba." Phỉ Lệ thần tốc nhẹ nhàng hôn lên má trái của La Tư một cái.

"Gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta trời sinh liền có được thân thể cường hãn cùng với ám hệ ma pháp. Nhưng từ trước đến nay không ai có được quang hệ ma pháp. Hơn nữa ngoài quang hệ cùng với ám hệ ma pháp, Phỉ Lệ còn có không gian ma pháp hiếm thấy! Cho nên chúng ta mới có thể giật mình như thế, hiện tại không gian ma pháp đã rất ít ỏi từ lâu rồi, có rất ít người có được không gian ma pháp." La Tư hưng phấn nhìn Phỉ Lệ.

"Đúng! Phỉ Lệ quả thực chính là lễ vật thần đưa cho gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta." Hai mắt Mạt Đức tỏa tinh quang nhìn Phỉ Lệ trong lòng La Tư, ha ha! Gia tộc Đức Cổ Lạp bọn họ im lặng lâu lắm rồi, cho nên đã có rất nhiều người quên rằng gia tộc Đức Cổ Lạp bọn họ vẫn luôn là con cưng của thần.

"Cha, Phỉ Lệ có phải sớm đi bí cảnh thức tỉnh thiên phú của Đức Cổ Lạp gia tộc không." La Tư lo lắng nhìn Phỉ Lệ trong ngực mình. Phỉ Lệ còn chưa tới bốn tuổi, đi bí cảnh có phải là hơi sớm một chút hay không.

"Ừ! Đây đúng là vấn đề nghiêm trọng." Mạt Đức cũng nghiêm túc nghĩ đến. Về phần Thánh Nhật Nhĩ Mạn ở một bên tức giận trừng mắt đã bị một nhà Đức Cổ Lạp của chúng ta quên mất rồi.

"Cha, vẫn là chờ đến khi Phỉ Lệ năm tuổi thì mới đi đi! Phỉ Lệ mới vừa tỉnh lại, con sợ thân thể Phỉ Lệ sẽ không chịu nổi. Hơn nữa không lâu sau chính là sinh nhật bốn tuổi của Phỉ Lệ bảo bối, con muốn cho tất cả mọi người biết Tiểu Phỉ Lệ của Đức Cổ Lạp chúng ta đã tỉnh lại." Lúc Đế Á nói đến hai chữ "tỉnh lại" thì hai mắt phóng ra sát khí làm cho người ta sợ hãi. Cũng dám nói xấu Phỉ Lệ như vậy, Đức Cổ Lạp gia tộc sẽ cho các người trả đủ đại giới.

"Không sai, ta muốn làm cho Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư biết, Phỉ Lệ không phải là phế vật của gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta ." Mạt Đức nghĩ tới sắc mặt ám muội của Khẳng Đặc kia thì liền một bụng tức giận.

"Cha." La Tư tức giận nhìn cha mình trả lời không đúng chỗ, đây không phải trọng điểm được không?

"Được rồi! Ta biết rồi! Nhưng Phỉ Lệ bảo bối của chúng ta là thiên tài đó!" Mạt Đức nổi tính trẻ con chạy đến bên người La Tư đoạt lấy Phỉ Lệ trong ngực La Tư, sau đó ra vẻ đi qua bên cạnh Thánh Nhật Nhĩ Mạn.

"Lão bất tử." Hai mắt Thánh Nhật Nhĩ Mạn ác độc trừng Mạt Đức, đã vậy còn quá kiêu ngạo, thật sự là không thể tha thứ.

"Ừ! Ngươi có ý kiến gì không? La Tư lập tức chuẩn bị yến tiệc mừng sinh nhật của Phỉ Lệ cho tốt, ta muốn cho cả Phi Long đại lục biết tiểu công chúa của Đức Cổ Lạp chúng ta đã tỉnh lại." Sát khí thô cuồng từ hai gò má của Mạt Đức ào ra, nháy mắt toàn bộ bên trong căn phòng bị khí phách hào hùng bao phủ.

"Phải." Trên gương mặt anh tuấn của La Tư cũng nhanh chóng xẹt qua một tia hưng phấn, gia tộc Đức Cổ Lạp yêu nhất chính là Thị Huyết. Nhưng bởi vì bí cảnh, cho nên gia tộc Đức Cổ Lạp im lặng đã lâu rồi. Điều duy nhất mà người ta biết đến cũng chỉ có Đức Cổ Lạp là thị tộc xa xưa ở Khải Kỳ , Mạt Đức Pháp Đức Cổ Lạp là cường giả cấp bậc Kiếm Thánh, mà La Tư Pháp Đức Cổ Lạp là đại tướng quân Khải Kỳ. Bất quá đây tuyệt đối không phải thứ gia tộc Đức Cổ Lạp thỏa mãn .

"Cha." Đế Á lo lắng nhìn Phỉ Lệ trong tay Mạt Đức, mọi chuyện cần thiết đều đặt ở trên người Phỉ Lệ, thật sự có thể chứ? Phỉ Lệ vẫn chỉ là một tiểu hài tử chưa tới bốn tuổi .

"Không có chuyện gì đâu mụ mụ, Phỉ Lệ biết nên làm như thế nào." Phỉ Lệ mỉm cười nhìn Đế Á, cô không phải là tiểu cô nương bốn tuổi, cô là Lâm Vũ có linh hồn của thế kỉ hai mốt.

"Ha ha ha không hổ là gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta." Mạt Đức nhìn Phỉ Lệ thông minh lanh lợi trong ngực, thấy vẫn là lão xem nhẹ cháu gái của mình rồi. Đây thật sự là tiểu hài tử bốn tuổi thôi sao?

"Ta muốn làm Lão sư quang hệ ma pháp của Phỉ Lệ." Thánh Nhật Nhĩ Mạn bất mãn nhìn một nhà Đức Cổ Lạp vậy mà hoàn toàn không để ý tới lão, lợi dụng xong rồi đem mình vứt qua một bên.

"Chỉ bằng ngươi?" Mạt Đức dùng ánh mắt soi mói nhìn bạn tốt của mình, hôm nay lão hồ li chết tiệt nhà ngươi không xuất huyết (*), ta liền không gọi là Mạt Đức Pháp Đức Cổ Lạp.

(*) : ý nói Thánh Nhật Nhĩ Mạn không nôn ra bảo bối gì thì Mạt Đức sẽ không gọi là Mạt Đức Pháp Đức Cổ Lạp

Thánh Nhật Nhĩ Mạn buồn bực nhìn Mạt Đức, chỉ biết nếu lão muốn đồ đệ này mà nói thì mình keo kiệt sẽ không có khả năng, vẫn là nên có quan hệ tốt với Tiểu Phỉ Lệ, nếu không sẽ thực thảm.

Hai mắt Phỉ Lệ tỏa sáng nhìn Thánh Nhật Nhĩ Mạn, vừa nghe lời của gia gia, Phỉ Lệ liền biết con cáo già này nhất định có rất nhiều bảo bối tốt. Hắc hắc nếu Thánh Nhật Nhĩ Mạn mà biết trong lòng Phỉ Lệ nghĩ gì, thì sẽ không vui mừng quá sớm như vậy đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #dịgiới