.......
Chương 2
Phía trước Thiên là cánh cổng trường cao quen thuộc, cô hít thật sâu,rồi bước vào trường. Ngôi trường vẫn không thay đổi sau kỳ nghỉ đông của trường. Chỉ có điều thay đổi là cậy cối trong trường lại mọc um sùm trong sân.
- Thanh Thiên! Thanh Thiên! Đợi tao với! Tiếng gọi chan chát đằng sau lôi cô giật ngược lại.
Ngọc! Mày đến lâu chưa? Mà lạ à nha ! Công chúa như mày, tao tưởng mày ngủ ở nhà rồi, chứ thèm gì đến trường chứ! Thiên đập đập vào vai Ngọc chọc ghẹo.
Ngọc đập giận vào vai cô 1 cái rồi nói:
- Mày cũng hay nhỉ! Gần 1 tháng không thấy mày, khiến tao rụng người vậy. Muốn nói chuyện cũng chẳng biết nói chuyện với ai. Buồn thấy mồ!
Thiên cười lớn lại rồi nói giỡn
- Tao là cuộc đời của mày à ?
- Mày là bạn thân của tao! Xin lỗi nhá! Tao đây không bị " ô môi " nhá! Ngọc tỏ vẻ tránh xa Thiên.
Cô khoát vai Ngọc rồi cười bảo
- Tao là gái 100% đấy nhá! Đừng có mà " pha xăng nhớt " với tao!
Rồi cả hai cùng cười vì lời nói đùa của Thiên.
Sau kỳ nghỉ đông, Thiên và Ngọc là học sinh duy nhất được chuyển đến lớp khác. Nếu không lầm thì lớp này là lớp đặc biệt. Những học sinh vào lớp này được, là những người đậu được kỳ thi mùa đông lần trước. Ai đời mà ngờ, Ngọc và Thiên là 2 trong số đó! Chắc Thiên " tu" nhiều quá, nên ông trời thương chăng?
Thiên ngồi dãy ghế số 4, còn Ngọc thì ngồi dãy ghế số 1. Khỏang cách không mấy xa, nên cả hai vẫn dễ nói chuyện. Đang nói chuyện, thì tiếng chuông vào lớp reo lên ?
Cả lớp bỗng dưng im lặng, học sinh trở về chỗ cũ. Thiên thấy vậy cũng ngồi im ả phăng phắc. Bỗng bước vào là 1 người phụ nữ đã đứng tuổi, mặc áo dài, trông bà rất quỳên quý và sang trọng. Và điều đặc biệt là cô chưa hề thấy bà ở trong trường này lần nào cả. Tất cả học sinh đều đứng dậy trông rất nghiêm túc. Người phụ nữ mở miệng .
- Cô sẽ là chủ nhiệm của các em lần này. Tên cô là Huyền! Một câu ngắn gọn, nhưng đủ khiến mọi người phải sợ, lẫn cả Thiên.
Đang nghe cô Huyền giảng giải về việc học năm nay. Thì tự dưng Thiên có cảm giác nhột nhột ở dưới chân. Cô ngước nhìn xuống thì thấy chàng trai đang ngồi dưới gầm bàn. Chàng trai thấy Thiên liền lấy 1 ngón tay để lên miệng mình, tỏ ý muốn nói Thiên giữ im ả lặng. Dù chỉ là ở 1 góc tối, Nhưng Thiên chắc 1 điều, anh chàng này đạp trai " vô nhân đạo "
Anh chàng từ từ leo lên từ phía gầm bàn. Không mặc đồng phục trường, mà thay vào đó là quần skinny của con trai, áo thun ngắn tay bên trong và áo phông bên ngoài. Trong rất khoẻ khoắn. Anh chàng nhìn Thiên rồi mỉm cười.
- Cảm ơn đã giữ im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top