Phần 158 !
Chu Thiến còn định nói thêm gì, cô định đứng lên nhưng lại bị anh đè hai vai lại. Anh cúi người, hai mắt đen sâu thằm nhìn cô như muốn nhìn thấu suy nghĩ của cô, anh khẽ nói:
- Thiệu Lâm, đừng nói gì nữa, cho dù em bảo anh ngang ngược cũng được, chuyện này anh sẽ không thay đổi ý kiến. Nếu em cứ cố chấp thì anh sẽ rất giận
Chu Thiến thấy anh nói rất nghiêm túc thì biết có nói nữa cũng là vô dụng nên chỉ thở dài, cúi đầu.
Triệu Hi Thành thấy cô không vui thì lại ngồi xuống bên cạnh cô, ôm cô vào lòng, dịu dàng nói:
- Được rồi, đừng buồn, chờ chuyện này qua đi chúng ta đi du lịch được không? Đi giải sầu, chờ khi quay về thì em sẽ phát hiện rằng, thì ra mọi người đều đã quên chuyện này
Anh nghĩ nghĩ:
- À, đi Cửu Trại Câu nhé, chẳng phải em vẫn luôn muốn đến đó sao?
Chu Thiến ngẩng đầu nhìn anh, thấy vẻ mặt anh đầy ý lấy lòng, biết là anh đang quan tâm mình, đang dỗ dành mình thì lòng mềm lại. Nếu anh đã phản đối như thế thì chắc chắn là có lí do của anh, chẳng lẽ mình có thể hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của anh sao?
Chu Thiến nhẹ nhàng gật gật đầu.
Triệu Hi Thành thấy cô đồng ý thì lòng rất vui, ôm Chu Thiến mà hôn cô một cái thật kêu. Phải biết rằng để cho cô bỏ qua quyết định của mình vốn không phải là chuyện dễ dàng gì, có thể thấy được sức ảnh hưởng của anh. Nghĩ vậy, anh cảm thấy rất vui vẻ, hài lòng, tâm tình buồn bực trong thời gian này cũng thoải mái hơn nhiều
Chiều hôm sau, Triệu Hi Thành ở công ty, Chu Thiến ở nhà xem tv. Mấy hôm nay cô đều tránh ở trong nhà, di động tắt máy. Điện thoại bàn thì có người hầu nghe, xác định không phải là phóng viên thì cô mới nhận. Tiếp xúc với bên ngoài chỉ thông qua TV và điện thoại với Tiểu Mạt
Hơn 2h chiều, Triệu Hi Thành lại gọi điện về, xác định Chu Thiến còn ở nhà thì mới yên tâm, trước khi cúp máy còn dặn dò Chu Thiến ngoan ngoãn ở trong nhà, thế nào cũng không được ra ngoài.
Sau khi cúp máy, Chu Thiến nhàm chán cầm điều khiển mà xem TV. Mấy hôm nay đài truyền hình nào cũng đưa tin về chuyện này, có một số đài truyền hình còn đem chuyện nà thành một chuyên mục, cứ cách một ngày lại có những cập nhật mới, đôi khi còn phỏng vấn bạn bè của các đương sự. Bên cạnh Hi Tuấn có rất nhiều người bị đài truyền hình mua chuộc mà làm những cuộc phỏng vấn nặc danh
Mà phía Chu Thiến thì những đồng nghiệp trong công ty vì bị cấp trên nghiêm cấm nên không ai dám nhận phỏng vấn. Hồ Giai Giai tuy rằng rất muốn mượn cớ mà bêu xấu Chu Thiến nhưng không dám làm chim đầu đàn
Đột nhiên, có một kênh truyền hình thu hút sự chú ý của Chu Thiến.
Sở dĩ khiến cô chú ý là vì người bị đám phóng viên bao vây vô cùng quen thuộc. Chu Thiến tập trung nhìn vào, đó chính là Triệu lão gia tử đang bị vây ở bãi đỗ xe của Triệu thị
Phóng viên lại đuổi tới tận đây, còn dám chặn đường Triệu lão gia.
Chu Thiến nhìn TV không chớp mắt. Trong TV, Triệu lão gia bị các phóng viên bao vây không thể đi nổi. Sắc mặt ông âm trầm đầy phẫn nộ và bất đắc dĩ, lái xe ở bên cạnh bảo vệ, đẩy những phóng viên ra để mở đường nhưng đám phóng viên quá nhiều, đẩy một kẻ thì lại có một kẻ xông lên
Từ xa, bảo vệ nhìn thấy thì vội chạy đến
Đám phóng viên đem máy ảnh nhắm vào Triệu lão gia mà chụp lia liak
- Triệu tiên sinh, xin hỏi ông có ý kiến gì với việc chị dâu em chồng yêu nhau không?
- Trước đó ông có biết gì không?
- Ông có đồng ý cho con cả ly hôn không?
- Lúc trước nghe đồn ông muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với Hi Tuấn, liệu có phải vì chuyện này?
Ban đầu, Triệu lão gia chỉ mặt tái mét không nói gì, chờ đợi bảo vệ đuổi bọn họ đi nhưng có lẽ đám phóng viên đó cứ lải nhải "chị dâu em chồng yêu nhau" khiến ông tức giận. Ông trừng mắt, hừ một tiếng, vung tay lên ném một chiếc máy ánh xuống đất vỡ tan tành
Ông một tay chống nạnh, mặt đỏ bừng, chỉ vào đám người trước mặt giận dữ hét lớn:
- Vô liêm sỉ! Một lũ nói láo! Chị dâu em chồng yêu nhau? Chỉ dựa vào một bức ảnh chụp mà các người dám xác định như vậy? Nhà tôi tuyệt đối không có chuyện này? Mấy người là ở tòa soạn báo nào? Tôi sẽ kiện các người cho đóng cửa tòa soạn đi.
Tất cả mọi người có chút chột dạ, phải biết rằng chuyện này cũng không thể chắc chắn được. Truyền thông, báo chí đưa tin đều nói theo kiểu chưa xác định. Nhưng đám phóng viên thời gian này tìm tin mà quên mất một số điều nên mới nhất thời nói như vậy, không ngờ bị ông nắm thóp
Lập tức, đám phóng viên đều ngậm miệng. Các nhân viên an ninh đến, bọn họ đều nhân cơ hội rời đi nhưng cũng có một số phóng viên vẫn còn chĩa máy ảnh vào ông. Triệu lão gia tử hiển nhiên là vẫn còn giận, cả người run run. Lái xe mở cửa, lúc ông đang định ngồi vào xe thì ngẩng đầu lên lại thấy mấy kẻ đứng cách đó không xa, hiển nhiên là đã xem hết những điều khi nãy. Sắc mặt Triệu lão gia tử lập tức từ đỏ chuyển thành trắng, vẻ mặt xấu hổ, vội cúi đầu ngồi vào trong xe
Chu Thiến nhìn nhìn hai người kia, cảm thấy khá quen, nghĩ một hồi thì mới nhớ tới là đã từng gặp bọn họ trong tiệc sinh nhật của Triệu lão gia. Bọn họ là cổ đông trong công ty.
Chu Thiến nhìn chiếc xe dần đi xa mà trong lòng rất buồn bực. Hi Thành sai rồi, người sống trong cộng đồng, sao có thể hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của người khác. Cha vốn là người sĩ diện, nay vì bọn họ sơ sẩy mà nhất định sẽ cảm thấy mất mặt, rất khó xử. Hi Thành chỉ e là cũng vậy, khi anh đối mặt với ánh mắt coi thường của cấp dưới sao có thể không khó chịu?
Anh không muốn mình phải xấu hổ, khó xử thì chẳng lẽ cô sẽ thực sự yên tâm thoải mái được sao? Không được, bất kể thế nào cũng phải thử một lần
Chu Thiến nhìn đồng hồ, còn 5' nữa là đến buổi họp báo, vẫn còn kịp!
Cô thay quần áo, mặc kệ người hầu ngăn cản mà lao ra ngoài cửa.
Họp báo tổ chức ở một hội trường trong khách sạn lớn. Mọi cơ quan truyền thông đều có người đến dự. Hội trường có thể chứa vài trăm người cũng chật ních người, từ sân khấu nhìn xuống chỉ cảm thấy người đông nghìn nghịt, chỗ nào cũng thấy ánh đèn flash của máy ảnh lóe lên...
Trên sân khấu, ngồi giữa là Hi Tuấn, hai bên là người đại diện của anh và một giám đốc của công ty
Hôm nay Hi Tuấn mặc một chiếc áo khoác màu nâu, quần trắng, áo trong màu trắng khiến cho anh trông rất trầm ổn. Sắc mặt anh có chút tiều tụy, đáy mắt hơi chút quầng thâm, xem ra thời gian này không được thoải mái gì
Hi Tuấn cầm phone đem đến trước mặt, nghiêm túc nói:
- Rất cảm ơn các vị phóng viên bạn bè dù bận rộn cũng hạ cố đến đây. Hôm nay tôi tổ chức buổi họp báo này nhằm làm sáng tỏ những tin vịt lúc trước. Tôi Hi Tuấn và chị dâu Tống Thiệu Lâm của tôi tuyệt đối không có quan hệ mờ ám gì. Tôi và chị ấy hoàn toàn trong sạnh, chẳng qua vì chơi thân mà có hơi thân cận, đó cũng chỉ là quan hệ bạn bè, rất bình thường
Vừa dứt lời đã có phóng viên hỏi:
- Vậy bức ảnh chụp hai người ôm nhau là thế nào? Theo mọi người biết thì chỉ những người yêu nhau mới ôm nhau như vậy, nếu là bạn bè bình thường thì tuyệt đối sẽ không có chuyện này, xin Hi Tuấn giải thích rõ chút
Hi Thành hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên có chút khó coi. Tuy rằng anh biết đám phóng viên sẽ không bỏ qua anh nhưng không ngờ lại hỏi những câu khó xử như vậy. Người đại diện ở bên thấy vậy thì cầm mic nói:
- Chuyện này tôi có thể giải thích một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top