Chương 4 : Smith và Hernández
Trên chiếc giường mền mại, cơ thể lão đau cứng tê liệt lại. Bỗng dưng con mắt bất ngờ mở to lên, lão thấy hắn. Cả cơ thể hắn đang đè lên mình, muốn đưa tay trống chả nhưng cơ thể giật lên đau nhói yếu ớt, kèm theo là bị xúc tu quấn chặt đè nặng. Hắn hôn lên môi lão, ấm ức vì những chuyện hôm nay hắn gây ra cho lão khiến cho lão không thể kiềm chế lệ ướt đẫm bên mí. Lão nhăn nhó chỉ biết ư ử bên tai hắn tiếng rên yếu ớt bên tai hắn, cảm nhận thứ gì tròn tròn tan ra đẩy trui tọt vào cổ họng mình. Rồi xúc tu dưới cũng không bỏ đi bản tính tàn ác, móc xuống dưới hai bên đùi, dạng cái lỗ đang bị nhuốm máu và dịch kia nhét vật vào. Lão đau đớn, cấu mạnh vào áo hắn, đau đớn run lên đến khi mọi cảm giác kinh khủng trở nên tê liệt thì lão đã mờ mắt ngất lịm đi .
Lão đang ở đâu? Giấc mơ về ký ức lại ùa về. Lão với thân hình là đứa con nít bé tý, khi còn đang nghe người cha yêu quý của mình và tên Englands đang cầm sách đọc vờ lắng nghe những câu chuyện cả tiếng đồng hồ của người. Lão không quan tâm, chỉ mải cố lấy chiếc thuyền giấy đang bị trôi ra xa bể, bỗng dưng không để ý bị ngài ta cầm gậy đẩy ngã xuống bể. Chân ngắn tũn quẫy đạp phản xạ khi gặp nước sâu ngang cằm của đứa con nít chập chững nói ngọng, lão khóc toáng lên khiến người đang say mê kể chuyện cũng giật mình bị sao nhãn mà xắn tay thò xuống phốc y dậy.
- Portuguese Empire ! sao con lại đẩy em xuống bể cá koi thế?? lỡ đau đó là bể cá sấu hỏa tiễn thì sao?
Gã tang đang ngồi chọc cá nãy giờ, tự nhiên bị nói oan lắp bắt ngọng líu ngọng lô cố gắng bảo vệ bản thân đến nỗi ấm ức quá mà khóc toáng lên. Khiến người một lúc dỗ hai đứa con mình, còn ngài ngồi đó che miệng cố kiềm chế nụ cười khoái chí của mình. Người bế hai đứa trẻ ngồi lên ghế của mình, người bước lại chỗ England trống tay sát gần ngài.
- Nãy sao nhãn quá, ta nói chuyện tiếp nhé? Mà ta nói đến đâu rồi nhỉ?
- À..ừm..đến đoạn gay cấn lắm đấy! Em nói tiếp đi..
- Ngài nãy giờ có nghe ta kể chuyện không vậy?
- Ta nghe chứ..ta nghe mà..
- Cảm thấy ta phiền thì nói tiếng, chứ đừng như vậy mà..
- Không có không có!!
Vừa đặt cuốn sách xuống, bị người nhìn vào quyển bìa. Biểu cảm trở nên mếu máo tủi thân, nhưng kiềm nén sau đó là khuôn mặt xầm uất cau mày.
- Ngài thích khám phá đại dương giống ta, đại dương là nơi rộng lớn và đầy bí ẩn, cơ mà ngài mãnh liệt quá. Đáng ra ta nên để ngài tiếp tục tìm hiểu về nó hơn là nghe những câu chuyện nhàm chán, phiền phức về những gì ta kể ra lải nhải bên tai ngài cả ngày...
- Từ từ đã!!! Ta không có ý đó mà..
Nói xong người tủi thân, rũ lông cánh nâu chạy đi. Ngài hốt hoảng chạy theo người, để mặc hai đứa trẻ đang ngồi trên ghế ôm nhau. Bỗng dưng dưới nước nổi ra bong bóng, một cái xúc tu thò lên, khiến lão vội trèo vào lòng gã anh hét toáng lên trước khi thoát khỏi giấc mơ ấy mà vã mồ hôi sợ hãi.
- Địt mẹ..qua nó là giấc mơ thôi à ?
Lão suy nghĩ vắt tay lên trán, nhưng nhìn đôi tay cuốn băng còn thấm máu ẩm hôi tanh. Lão ngớ ra điều nào đó, nhưng khi vươn người ngồi dậy cơ thể lão nhẹ tễnh không còn cảm giác nhức nhối, kinh khủng sau sự dồn dập đêm qua. Lão trèo xuống giường, vịn vào thành nhìn xung quanh lão giật mình thấy anh đang ngồi đọc báo ở đấy, trên báo còn in rõ vụ tối qua về " lũ thợ săn moi nội tạng treo lên cây" kèm theo đó là tiếng bước chân nhẹ, anh quay lại. Trông ánh mắt anh bất lực lắm, tràn đầy mệt mỏi trông vừa tội vừa buồn cười.
- Bộ ngươi còn ở đây à? chưa rời đi sao, thế còn ngoài kia bao nhiêu việc..
- Suỵt suỵt, ta chăm một lão già còn chưa xong nói gì đến một đống công việc ngoài kia?
Bỗng dưng đang nói chuyện thì tiếng gõ cửa dưới vang lên, anh ngồi cạnh cửa sổ ngó xuống. Thấy lũ cảnh sát đến nữa, anh hoàn toàn đoán trước vụ này nên khi bọn chúng cất tiếng lên:
- Cảnh sát đây!! Đề nghị ngài mở cửa ra!?
Anh rút súng, bắn chết cả hai tên dưới đó. Đặt súng xuống, lôi cái găng tay đen đeo vào.
- Hơn nữa, thi thoảng ta còn phải giúp người một số việc vặt nữa chứ?
- Lũ cảnh sát thối nát này sao hôm nay bọn chúng lại đổi mới bất thường thế?? Có bao nhiêu vụ kinh khủng vãi ra, bọn chúng có chạm đến đâu ngoài kiếm cớ bóc lột tiền bảo hiểm nạn nhân.
- Có thay cảnh sát trưởng mới đấy
- Sao ngươi biết??
Anh lại không trả lời hay đáp lại lời lão, chỉ bước ra ngoài cửa sử lý đống thi thể rồi khéo léo vào trong, rửa sạch tay và cái găng tay cất đi.
- Có gì ra ngoài, ta khuyên thật với người, hãy cẩn thận với hắn.
- ừ..
Như mọi ngày lão bước vào quán, tụ họp đông đủ với lũ thợ săn tiền thưởng khác đang bàn bạc nói chuyện cùng những tờ truy nã của những tên phạm nhân và những sinh vật bí ẩn xuất hiện gần đây. Bỗng dưng tiếng súng nổ ra, làm cả lũ trong quán ba giật mình nhìn lại phía cửa. Một tên to cao bước vào, trước ngực đính huy hiệu sao vàng, cầm khẩu súng ngắn bước từng bước mạnh mẽ vào.
- Xin giới thiệu các vị, từ giờ trở đi ta là cảnh sát trướng mới quản lí gần như hầu hết an ninh của khu vực này. Từ giờ trở đi ta sẽ ban lệnh cấm với nghề " thợ săn tiền thưởng"!?
- Không được!! Ta đã kiếm rất nhiều tiền từ nó!! đó là nghề duy nhất ta có thể làm được..!!
Một tên đứng dậy đập bàn, muốn phản đối nhưng khi chứa dứt hết câu bị gã ta bắn thẳng vào cổ họng mà chết ngay tại chỗ, lũ thợ săn im thít lại không dám trống lại cảnh sát.
- Nghề của các người mang lại lợi ích gì khi gây bao nhiêu vụ án mạng dành dành kia?? thậm trí là khiến bao nhiêu sinh vật nằm trong danh sách đỏ hả lũ " cao bồi ngu ngốc"?
- fftt- này này ngươi có phải cảnh sát không đấy?? Sao não nông cạn quá vậy?
Lão phì cười đập tay xuống bàn, đến nỗi âm thanh nó lớn trong không gian tĩnh lặng đấy khiến tên đang ngỡ ngàng vì cái chết của người bạn cạnh, lại giật mình làm rơi cốc bia xuống.
- Nói về lũ động vật quý hiếm ấy, thì ta khuyên nên cấm mấy bọn săn bắt đấy, hơn nữa bọn thợ săn tiền thưởng bọn ta không phải như lũ sát thủ lúc nào cũng săn khuôn mặt trên lệnh truy nã đâu? Bọn ta còn phụ một tay cho lũ cảnh thối nát như các ngươi đấy.
- Nào câm mồn lại
Gã ta định rút súng ra bắn lão, nhưng bị phản xạ lão nhanh nhẹn ghim luôn quả đạn vào bàn tay khiến gã đau đớn rơi súng xuống xuống, nó rớm máu nhỏ giọt xuống sàn.
- A!?..hah- nghề ngươi thật vất vả..khiến ngươi khó khăn trong việc "đào thải " bằng lỗ của mình
Lão xững lại, tên cảnh sát rời đi khi lũ kẻ kia đang cười vào sự nhục nhã đầy tự ái của gã. Lão vẫn lặng im lúc đó, hàng loạt suy nghĩ hiện lên : " Làm thế nào..hay hắn ta biết nó"- Nhưng khi thấy tấm giấy rơi dưới đất, nhặt lên mới biết hồ sơ thông tin của gã. Lão ngớ ra chuyện gì đó, cúi gằm xuống lấy mũ che đi gò má đỏ hồng lên.
- Ta dần cảm thấy ghét những tên mang họ Smith rồi
Thủy triều đánh nhưng lại thật yên bình, tĩnh lặng ngoài xa không một tiếng hải âu. Cá heo chết rạp lên đênh trên biển trước xác thịt cả tạ của một con cá voi nổ ra. Sự chết chóc này, khiến hắn miễn cưỡng hô hấp thứ nước kinh tởm đó trên khung cảnh chết chóc. Bỗng dưng bóng dáng một người đưa tay xuống, khiến cho hắn nhìn lên chú ý dồn vào ngón tay khẽ chạm xuống nước.
Đọng nước rung lên, hắn thấy thật kỳ lạ quen thuộc bất thường, một quý ông đang dụ hắn đến, đến khi gần chạm vào ngón tay đó. Tấm lưới thả xuống, trùm vào hắn. Chưa kịp dãy dụa phản kháng đã bị lôi thẳng vào bờ, hắn quằn quại vươn lên đống xúc tu.
- Ha..!? nhanh tay đấy, ngươi phải chăng đã học được nhiều điều nhỉ?
- Những điều ta học được đó là nên 'lấy đi vũ khí' của con mồi trước khi đem nó về!
- ấy..ấy!! đừng làm thế
Hắn vật lại, đè lão ra hôn chặt lấy môi lão mặc lão đấm cào cấu liên tục không buông. Nỗi đôi môi ẩm ướt kéo cả sợi bạc, nhìn xuống gò má ửng hồng của lão không quên nở lên nụ cười khiêu khích lão.
- 'Vũ khí' của ta còn mang cho ngươi nhiều 'hạnh phúc' đấy
- Có con cặc!
Cầm ván gỗ cạnh đập mạnh vào đầu hắn, máu chảy xuống mờ dần nhìn ánh mắt lão đang căm phẫn hướng về phía mình. Hắn cảm nhận cảm giác lạnh toát, hòa vào cơn đau khiến hắn tỉnh lại. Hắn thấy cơ thể bị giam vào bể kính, da thịt rách ra chảy máu khiến nước đục lên, lưỡi quấn lấy làn da bị nhiễm trùng muốn hoại tử, hắn nhìn thấy tiếng khóc nấc lên của người đàn ông, tiếng khóc vô cùng quen thuộc. Hắn sửng sốt khi thấy đó là cha mình, không phải dáng vẻ quý phái lịch lãm như thường ngày, quần áo rách nát, bị bầm dập thảm thương thật tội nghiệp đang chạm lên kính miết ngón tay xướng xác dính máu.
- Scotland..ta hứa rằng sẽ không ai làm hại được em đâu..
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top