9. Nâu
Khóm hoa hồng nở rộ rồi tàn phai sau vườn.
Đồng lúa mạch vàng hoe rồi nhạt thếch trên cánh đồng hoang dại.
Con chim tập bay rồi tự sa vào lồng vàng đầy cám dỗ.
Tuyết trắng pha đau khổ trở thành nâu.
Chính là thời gian.
Thời gian biến nàng thành một màu đau khổ, tang thương, meo mốc. Thời gian làm nàng héo mòn, xanh xao, gầy guộc. Thời gian lại tàn độc như cơn gió rét thổi vào căn phòng của người thiếu phụ, như cái tát vô nghĩa giáng xuống đôi má hây hây hồng.
Và nàng tự hỏi, tóc nàng màu gì?
Là vàng, bạch kim hay màu lấp lánh? Là được hệt từ bình minh, hoàng hôn hay mặt biển?
Không không không.
Tóc nàng nâu. Nâu của sự xơ xác cùng thống khổ, nâu như thớ gỗ bị người ta tước cho thê thảm. Nâu, để giống cho nàng tự cấu xé nhan sắc mình.
Công chúa nhỏ,
chạy trên đồi hoang
bay theo cánh chim
về nơi tăm tối.
Công chúa nhỏ,
lượn qua đám mây,
vờn qua hoàng hôn,
đáp xuống đồng vàng.
Công chúa nhỏ,
ngập màu hạnh phúc,
vùi trong thớ đỏ,
tan hoang.
Công chúa nhỏ,
nàng ở đâu?
Dưới vực sâu,
hay trên bờ đất?
Công chúa nhỏ,
tay nàng nắm,
mắt nàng nhắm,
nàng nơi đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top