Chương 264: Khoe khoang

Thương Tình được Lâm Văn Phong nhặt được trên đường, khi đó cô đang phát sốt, hơn nữa lúc Lâm Văn Phong phát hiện ra cô, cô đã sốt bất tỉnh nhân sự rồi!

Lâm Văn Phong vốn muốn đưa Thương Tình đến bệnh viện nhưng anh ta vừa biểu hiện ý đồ đưa cô đến bệnh viện, Thương Tình sẽ cắn anh ta!

Lâm Văn Phong không có biện pháp, liền đưa Thương Tình về nhà, cho cô uống thuốc hạ sốt, sau đó xin nghỉ ở bên cô mấy ngày, dùng nước ấm lau trán cho cô hạ nhiệt độ, may mà Thương Tình đã tỉnh lại nhưng không nói với anh từ nào, giống như mang địch ý rất sâu với anh ta!

Lâm Văn Phong vì loại tâm lý nào đó, không ép cô trở về.

Anh ta vặn chai nước uống một ngụm, sợi tóc nhỏ vụn vì mới tắm xong mà ướt sũng, lúc này anh ta trưởng thành hơn một năm trước, cũng càng phân biệt được trắng đen hơn, khí chất trầm ổn, anh ta dần trở thành một người đáng để ỷ lại.

"Phong Khải Trạch đang tìm cô." Lâm Văn Phong không giấu giếm, mang theo tâm tình phức tạp, "Nói một cách chính xác thì cả thành phố Hải Trung đều bị anh ta lật qua rồi!"

Ngay cả ông nội anh ta cũng bảo lúc ra ngoài làm nhiệm vụ nhớ tìm xem.

Nhưng ban đầu anh ta tìm được cô, nhờ xe cảnh sát che giấu, vô cùng thuận lợi dẫn cô đi, không dẫn tới bất cứ hoài nghi gì, nhưng từ tôn trọng ý nguyện của cô, anh ta không nói cho bất kỳ kẻ nào rằng cô ở đây.

Thương Tình nghe thấy ba chữ Phong Khải Trạch thì híp mắt lại, cuối cùng vẫn không nói lời nào, Lâm Văn Phong không có biện pháp, anh ta đứng dậy, đẩy bữa sáng tới trước mặt cô.

"Cho dù thế nào, tôi tôn trọng ý của cô, cô không đồng ý, tôi sẽ không đưa cô đi."

Bởi vì anh ta nhìn ra được, Thương Tình giống như bị đả kích rất lớn, nghĩ tới đả kích này là do Phong Khải Trạch gây ra cho cô, anh ta lập tức từ bỏ ý nghĩ đưa Thương Tình trở về, sợ cô chịu tổn thương lần nữa.

Trên bàn của Lâm Văn Phong đặt một chiếc điện thoại, một xâu chìa khóa và một xấp tiền mặt.

"Hôm nay có nhiệm vụ rất quan trọng, tôi nhất định phải đi, muộn mới trở về, cô đói bụng có thể gọi đồ ăn tới hoặc ra ngoài một chút, hay là... gọi điện thoại tâm sự với người ta, nếu cô có bạn."

Lâm Văn Phong nói xong, thấy Thương Tình vẫn ôm đầu gối không để ý tới anh ta, cuối cùng thở dày, cầm áo khoác đi ra ngoài.

Thương Tình không muốn nhìn thấy anh ta, nếu anh ta ở lại, có lẽ tâm tình cô càng không tốt. Sau khi Lâm Văn Phong ra ngoài, chung cư nhỏ này trở nên trống trải, tay Thương Tình ôm đầu gối nắm chặt lại, lông mi dài có hơi run rẩy, cuộn tròn người lại, vành mắt hơi ửng đỏ.

Cô nghĩ tới cô đời trước, chỉ vì thích Phong Khải Trạch mà thôi, cô chỉ có một chút bản lĩnh mà người khác không có, chỉ có cơ thể đặc biệt hơn người khác, vì sao tất cả mọi người lại bắt nạt cô?

Vốn tưởng rằng Phong Khải Trạch là người duy nhất không tổn thương cô, nhưng lại là người chôn vùi cô cuối cùng, khiến cô sống đau đớn ở nơi đó, lại là Phong Khải Trạch ban cho, anh còn bảo vệ những người hành hạ cô, có lẽ, anh định dùng tính mạng của cô cứu người khác...

Lùi một bước mà nói thì Phong Khải Trạch bị người khác che mắt, anh không biết cô bị người ta hại nhiễm bệnh, cũng không biết cô dựa vào mình sẽ không chết, căn bản không cần dựa vào thành cơ thể thí nghiệm để duy trì mạng sống, nhưng Phong Khải Trạch gián tiếp tạo thành thương tổn cho cô, vẫn chí mạng như cũ.

Cuối cùng cô cũng hiểu rõ lần cuối, sao Vạn Thiến Thiến có thể lẻn vào viện  nghiên cứu được đề phòng nghiêm ngặt rồi. Có lẽ Phong Khải Trạch cảm thấy tìm được thuốc giải virus, cô cũng nên lấy lại tự do, cho nên bảo Vạn Thiến Thiến tới đón cô về nhà... mà lúc đó, Phong Khải Trạch đang làm gì?

Thương Tình nhớ tới lời Vạn Thiến Thiến nói lúc cuối, cô ta nói, Phong Khải Trạch đang đính hôn với Nhạc Mộng Như?

Thương Tình vừa cười vừa khóc, cô gần như không có gì ở trước mặt người ngoài, rơi lệ lúc tỉnh táo, nhưng bây giờ, cô cảm thấy toàn thân đều đau?

Vũ trang của cô, đều tự dâng tới cửa bị người ta lấy hết, chỉ để lại vết thương máu chảy đầm đìa, cô đau tới mức sắp hít thở không thông, virus K cũng khiến tình hình của cô họa vô đơn chí, cô cảm thấy thở đều đau, đều rất đau...

Chẳng trách, nếu cuối cùng Vạn gia bắt được cô, vì sao Vạn Thiệu Luân không xuất hiện?

Bởi vì Phong gia đã cắt ngang một tay, bọn họ muốn dùng cơ thể cô đi cứu người khác.

Đây là, người cô yêu sâu đậm...

Thương Tình cắn tay mình để không rơi lệ, cho dù trong phòng chỉ có mình cô không còn ai khác, nhưng cô vẫn sợ người khác biết cô đang khóc, biết cô đang yếu đuối. Trong đầu cô nghĩ tới vô số khả năng, để có thể tẩy trắng cho Phong Khải Trạch, anh chỉ bị người ta che mắt mà thôi, nhưng cho dù như vậy cô ở tài sản của tổ tiên Phong gia chịu đủ ba năm, anh không biết sao?

Anh vì ghét cô, không quan tâm cô, cho nên mặc kệ thôi, giống như những người an ủi cô, bọn họ đều cho rằng bọn họ đang cứu cô!

Dù sao cô là một người bệnh, không có bọn họ cô sẽ chết nhưng hy sinh một chút, làm công việc thí nghiệm, tuy vất vả nhưng bọn họ sẽ cố gắng giữ tính mạng của cô, còn có chuyện gì tốt hơn là sống sót?

Nhưng bọn họ từng hỏi cô chưa?

Cô tình nguyện chết! Còn hơn bị hành hạ như vậy, cô tình nguyện chết!

Sỡ dĩ cô nghiến răng ba năm không chết, chỉ vì hành hạ tới mức này, cô muốn báo thù mà thôi!

Đúng vậy! Báo thù! Cho dù chỉ cung cấp nơi thí nghiệm thì thế nào? Phong Khải Trạch không xứng để cô đối xử tốt!

Lúc ghét chẳng quan tâm tới cô, lúc thích thì quan tâm đẩy đủ, loại tình cảm giá rẻ này, cô không cần!

Nghĩ thông suốt rồi, Thương Tình lau nước mắt, có vẻ cô trở nên bình tĩnh, thậm chí còn có chút điên cuồng!

Ít nhất bây giờ cô không làm sai, sau khi cô sống lại thì những người hại chết cô, bây giờ đã quật ngã một nữa, cô khác với đời trước, đời này cô là người thắng!

Nghĩ tới đây, tầm mắt cô nhìn về phía điện thoại, đột nhiên nở nụ cười, cô là người thắng, lúc này, chằng lẽ cô không nên khoe khoang?

Cô cố gắng nhớ lại một số di động, trực tiếp gọi đi.

"Alo?"

Nhạc Mộng Như cảm thấy hơi kỳ lạ, cô ra vốn không biết số này.

Thương Tình cười khẽ, "Nhạc Mộng Như, bây giờ cô sống tốt không?"

"Thương Tình?"

Nhạc Mộng Như đứng bật dậy!

Cô ta đang ở trong phòng mình, cô ta không thể làm gì kích động, bây giờ Phong gia tìm Thương Tình tới điên rồi! Cô ta có nên giao tin về Thương Tình ra không?

Không đợi cô ta nghĩ kỹ, bên kia truyền tới giọng nói khàn khàn của Thương Tình, còn có một chút sung sướng.

"Nghĩ tới bán mình đổi lấy công ty nhà cô không phá sản, tâm tình cô hiện giờ rất tệ đúng không? Không sai, tôi gọi tới để chế giễu, thấy cô thảm như vậy, tôi cảm thấy toàn thân khoan khoái, không thể đợi nữa rồi!"

"Thương Tình!" Trong đầu của Nhạc Mộng Như đã bị hận thù chiếm cứ rồi! Nếu không phải bây giờ Phong Khải Trạch đang bận rộn tìm Thương Tình, chỉ sợ sẽ tìm cô ta gây phiền phức vì chuyện Vạn gia lần trước, đây đều là Thương Tình làm hại!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top