Chương 13 : Tiếp
- Này , nói có sách mách có chứng nhé ! Bằng chứng chứng minh cho việc cô lấy trước đâu ?_ Thiên Y ta đây không hề hiền lành chút nào a
- Chẳng cần chứng chiếc gì cả ! Nhìn như này cũng đủ hiểu rồi !_ cô gái kia chảnh chọe
Bấy giờ , Thiên Y mới để ý đến cô gái kia . Cái gì đây ? Ôi thần linh ơi ...! Nhìn mặt cô ta kia ! Chẹp .... mặt cả kí phấn . Đây còn chưa kể cách phối đồ quê mùa dở ẹc kia . Nhưng Y Y ta đây còn khiêm tốn chán nên giữ ý trong bụng thoii . Hà hà !
- Sao không dám hả ?_ cô gái kia tự đắc
- Nói cho cô biết , tôi đây là Lã Lâm Ngọc , đại tiểu thư của Lã gia , khôn hồn mà nhường đồ đi ! _ cô ả nói tiếp .
" Lã gia "?! Ý nghĩ thoáng qua đầu cô . Cô nãy giờ chứng kiến nhưng chẳng nói gì . Chỉ sợ cô cất tiếng thì cả tập đoàn Lã thị coi như sụp đổ hoàn toàn .
- Uyển Hi , giúp mình với !_ Y Y kéo tay áo cô . Thiên Y đây mà xuất chiêu thì .... Ây không dám nghĩ đến nữa
- Lã tiểu thư , ăn nói như vậy quả thật vô học . Chẳng nhẽ Lã gia lại có một đứa con như vậy sao ? _ cô nhẹ nói nhưng đầy khinh bỉ . May cho cô ả vì tính phóng khoáng của cô còn tràn trề chứ không thì ...
- Chà chà , lại thêm một con điếm nào nữa đây ? Chả phải lên giường với nhiều thằng quá mà mặt dày sao ? _ Cô ả cười nửa miệng mà không biết sắp có núi lửa phun trào .
" Con điếm "?! Hừ , cô đây ghét những thể loại người như thế . Xem ra phải gạt bỏ tính phóng khoáng thôi ! Nhưng đây là nơi công cộng nên ... Bình tĩnh là trên hết
- Phải chăng tôi nói trúng tim đen của cô rồi ! Một con điếm chỉ có thế _ cô ả ngày càng vênh váo .
- Hừ , Lã tiểu thư xin tự trọng nếu không đừng trách tôi khách khí _ cô tiến sát mặt cô ả . Nhiệt độ giảm đi nhiều khiến nhân viên bán hàng toát mồi hôi a .
- Xem ra cô chưa biết điều nhỉ , người đâu thanh toán bộ này cho tôi _ cô ả hống hách .
- Khoan , rõ ràng bạn tôi lấy trước mà _ cô ngăn lại
- Thấy cái gì đây không hả ? Thẻ tín dụng đó ! Chừng nào có được thì hẵng lên mặt !_ cô ả cầm chiếc thẻ tín dụng vỗ vỗ vào mặt cô .
- Đó chẳng phải là quà của mấy thằng đàn ông khi cô lên giường đúng không ? _ cô đây còn cứng đầu lắm nhé !
- Cô dám ..._ cô ả cứng họng
- Có việc gì mà tôi không dám chứ ? _ cô cười lạnh
- Chủ cửa hàng !_ cô ả hét lên
- Dạ có tôi _ chủ cửa hàng chạy ra
- Bà xem, cửa hàng bà làm ăn kiểu gì mà lại để cho một thứ ăn mày rác rưởi vào đây mua hàng thế này ? Đã thế lại còn không biết phép _ cô ả ra lệnh
- Dạ , Lã tiểu thư xin thứ tội ! _ bà ta cúi đầu rồi lại gần cô
" Chát , chát " hai tiếng động đầy chói tai . Phải bà ta là vừa tát cô . Hình như lực tát khá mạnh nên hai má cô đau rát và rỉ ra máu .
- Hi Hi cậu có sao không vậy ?_ Thiên Y hốt hoảng
- Đó là cái giá cô ta phải trả !_ cô ả giễu cợt
- Này , cô hơi bị quá đáng rồi đấy ! _ Thiên Y ta là đang bảo vệ cô
- Cút ra chỗ khác để tao dạy dỗ con nhỏ này !_ bà ta xô Thiên Y ra
Sau khi xô Thiên Y ra , bà ta lại chỗ cô
- Thế nào , giờ thì biết điều rồi chứ ?_ bà ta nâng cằm cô lên
- Tôi khinh ! _cô hừ lạnh
" Chát " một cái tát nữa được lại giáng xuống mặt cô . Vệt thương đang rỉ máu giờ còn rỉ nhiều máu hơn . Khi bà ta chuẩn bị " trừng trị " thêm một lần nữa , bỗng ....
- Dừng tay !_ tay bà ta dừng ở giữa không trung khi nghe thấy giọng nói đầy uy quyền
- Chủ tịch !_ bà ta vội thu tay lại , lễ phép cúi người .
- A ~ Anh đến rồi , anh xem con nhỏ này cứ giành đồ của em ý _ thấy anh , cô ả liền õng ẹo lại gần
- Cút !_ anh nói khiến cô ả sợ tái mặt
Nói rồi , anh lại gần cô xem xét . ' Chết tiệt ' anh tức giận . Vợ của anh sao lại ra nông nỗ này chứ ! Không phải hung ác lắm sao ?
- Thẩm Bảo , đỡ cô gái kia dậy ! Rồi đưa cô ấy về ! _ anh nhìn về phía Thiên Y
- Vâng _ Thẩm Bảo
- Bà Nhiễm ?_ anh gằn từng chữ
- Dạ tôi !_ bà ta
- Tôi cho bà 5 giây , xoay sở thế nào thì làm , cút khuất mắt tôi và cả cô nữa _ anh dường như muốn phát nổ rồi ! Dám đánh vợ anh à !
- Dạ ? _ bà ta và cô ả run
- Tôi nói các người nghe không rõ sao ? Ngay cả Hàn phu nhân cũng dám chọc tới !?_mắt anh như đang biến thành màu đỏ của một con mãnh thú
- H .... Hàn p... hu n...h...ân sao ?_ lần này thì bà ta cùng cô ả chết chắc
- Nhanh ! _ anh nói lớn
- Vâng _ bà ta và cô ả vội chạy ra ngoài
- Sao lại bị như này ?_ anh nhíu mày hỏi cô
- Tự bản thân anh cũng biết rồi mà !_ cô nói
- Đến thời điểm này vẫn còn cứng đầu được sao ? _ anh nói như trách mắng nhưng 99,9% là cưng chiều , sủng nịnh .
- Đi , về thôi !_ anh bế ngang cô mặc cho mọi người xung quanh nhìn
- Này , tôi à em có thể tự đi được mà _ cô giẫy
- Nằm im _ anh nhìn
Cho cô ngồi cẩn thận lên xe , anh cất giọng
- Trợ lý Minh , về biệt thự của tôi
- Vâng _ sau giọng nói đó chiếc xe lao mất vút .
-------------
Chap này ta viết hơi bị dài đó nha ! Có ai muốn chap sau là H không ? Nhớ cmt cho ta biết !
Ngoài ra còn cảm ơn mọi người vì giúp chuyện của ta đạt 1k view ❤️❤️ Hãy tiếp tục ủng hộ ta nhé ! Vote đi nào ! Mong sao lượt vote = lượt view thì vui biết mấy !
# Yêu
-
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top