Chương 701-710
Chương 701: Dấu vết ái muội
Quên đi, hiện tại suy nghĩ nhiều cũng vô dụng, tình huống cụ thể như thế nào cứ đợi kết quả ngày mai sẽ biết… …
Sáng sớm hôm sau.
Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn rời giường, sau khi ăn sáng xong, cả hai cùng đi làm.
Hiện tại vì thân thể đã ổn định không ít, nên Tư Dạ Hàn có thể đến công ty, Diệp Oản Oản tuy rằng không yên tâm lắm, nhưng với tình hình hiện tại của Tư Gia, nếu như Tư Dạ Hàn thật sự không xuất hiện trước mặt người khác, sẽ khiến cho khủng hoảng ngày càng nghiêm trọng, cho nên vẫn phải xuất hiện theo định kỳ, chỉ cần không quá mức hao phí tâm tư là được rồi.
Trong khoảng thời gian này cô cũng đi theo Tư Dạ Hàn học được không ít, chỉ là chưa bao giờ bắt tay làm thử, cũng không muốn tự tiện nhúng tay vào công việc của công ty… …
”Đẹp lắm!” Diệp Oản Oản chọn cho Tư Dạ Hàn một cái cà vạt màu đỏ đậm, mới vừa thắt xong, không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên nhìn chằm chằm vào cửa phòng.
“A…… Từ từ……” Diệp Oản Oản nói, đột nhiên vươn hai tay, tháo cái cà vạt vừa mới thắt xong, lại đem cổ áo kéo ra.
Tư Dạ Hàn rũ mắt, nhìn cô với ánh hoài nghi. Tuy là Diệp Oản Oản có mang giày cao thì cũng chỉ cao có một mét bảy mấy, đứng trước mặt Tư Dạ Hàn vẫn thấp hơn một cái đầu, “Thấp một chút.”
Mặc dù Tư Dạ Hàn không biết cô muốn làm cái gì, nhưng vẫn làm theo, cúi người xuống.
Ánh mắt Diệp Oản Oản dừng ở chỗ cổ áo mới mở ra của Tư Dạ Hàn, sau đó vươn hai tay ôm lấy bả vai, đôi môi mềm mại hướng lên… …
Tư Dạ Hàn chưa kịp phản ứng, chỗ xương quai xanh trở nên đau rát, ngoại trừ đau đớn, thần kinh như tê dại. Ánh mắt Tư Dạ Hàn nheo lại cực kỳ nguy hiểm, nhìn chỗ xương quai xanh bị cô đột nhiên cắn một cái… …chỗ bị cô cắn để lại một ấn ký nhỏ màu hồng phấn ái muội… …
Diệp Oản Oản nhìn thoáng qua cửa, sau đó như một tiểu hồ ly giảo hoạt cười tủm tỉm nhìn chằm chằm “Kiệt tác” của mình, cảm thấy hài lòng mở miệng, “Được rồi! Hoàn mỹ! Hiện tại có thể đi rồi!”
Diệp Oản Oản nói xong lúc này mới đi tới cửa. “Cạch” mở cửa ra, giây tiếp theo,“Bịch” một bóng dáng nhanh như chớp lăn vào…
Vẻ mặt Cung Húc xấu hổ, bò dậy vỗ vỗ bụi trên người, giả vờ bình tĩnh chào hỏi, “Ha…… A…… Ha ha…… Diệp ca…… Chào…… Chào anh!”
Hai tay Diệp Oản Oản khoanh trước ngực, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn người nào đó mới sáng sớm đã lén lén lút lút ở trước cửa nhà cô, trầm tĩnh đáp lại một câu, “Chào ~”
Cung Húc gãi đầu, lắp bắp mở miệng, “Ách ha ha…… Hôm nay không phải là cùng đi đoàn phim xem Lạc Thần sao…… Em trực tiếp tới đây chờ anh đi cùng…… Em vừa đến cửa nhà, anh liền mở cửa! Thật trùng hợp, quá trùng hợp……”
Diệp Oản Oản nghe vậy, khóe miệng co rút. Trùng hợp cái rắm, tên này sợ là ngồi xổm ở đây cả đêm đi! Lấy lòng hiếu kỳ đáng sợ của Cung Húc, muốn truy hỏi kỹ càng việc kia, tuyệt đối có thể làm được chuyện này.
Cung Húc vừa nói chuyện, ánh mắt lại không ngừng quan sát hai người. Tuy rằng đều là đàn ông, nhưng hai người một người lười biếng tùy ý, một người lạnh như băng, quả thực xứng đôi không nói nên lời… …
Chẳng qua là, anh ta rối rắm cả đêm, bất kể như thế nào cũng không tin được anh vợ tương lai của mình lại thích đàn ông! Cho đến khi, ánh mắt anh ta dừng ở chỗ cổ áo Tư Dạ Hàn… …
Một ấn ký màu đỏ như ẩn như hiện phía sau cổ áo, khẳng định tối hôm qua bên trong đã xảy ra chuyện gì đó……
Cung Húc: “……”
Chương 702: Thích trẻ con sao?
Ặc……
Cung Húc lệ rơi đầy mặt cắn tay áo! Diệp ca bình thường trông lạnh lùng nghiêm túc không gần người, lại có thể có bộ mặt nhiệt tình như vậy, vì sao trong lòng mình lại có cảm giác khó chịu cơ chứ?
Diệp Oản Oản đương nhiên chú ý tới phản ứng của Cung Húc, thấy đã đạt được hiệu quả, lúc này mới nhìn về phía Tư Dạ Hàn: “Buổi tối em qua công ty đón anh.”
Tư Dạ Hàn: “Ừm.”
“Nè, chờ chút, anh có phải quên cái gì hay không?” Diệp Oản Oản nhíu mày. Tư Dạ Hàn dừng chân, thật nghe lời cúi người, hôn lên môi cô, tặng một nụ hôn trước khi đi làm.
Cung Húc đứng bên cạnh… Hai vị, có thể liếc tôi một cái hay không? Nơi này còn có một người sống sờ sờ đấy… Từ tối qua tới giờ Diệp Oản Oản vuốt lông có thể nói là vô cùng thuận lợi đúng chỗ, không có một chút sơ hở nào, tất cả nguy cơ cuối cùng hoàn toàn được giải trừ.
Trên đường đến đoàn phim.
Cung Húc mở to hai mắt như gấu mèo, “Diệp ca, anh đẹp trai như vậy, tìm dạng phụ nữ nào chả được, tại sao phải ở bên một người đàn ông?”
Diệp Oản Oản: “Tôi bẩm sinh thích đàn ông.” Diệp Oản Oản nói một câu đã khiến Cung Húc không nói nên lời.
Hơn nữa cô cũng không nói dối, hoàn toàn là lời nói thật. Diệp Oản Oản cũng không nói thêm nữa, với tính tình của Cung Húc, cho cậu ta một chút thời gian tiêu hóa là tốt rồi, nếu như là Lạc Thần, chỉ sợ cả đời này cũng không tiêu hóa nổi.
Buổi tối, tại nơi ở của Tôn Bách Thảo.
Tôn lão vẫn như mấy lần trước kiểm tra cặn kẽ thân thể Tư Dạ Hàn.
Sau khi kiểm tra xong, Diệp Oản Oản vội vàng tiến lên hỏi thăm, “Tôn lão, tình trạng A Cửu thế nào?”
Tôn Bách Thảo trả lời: “Kết quả so với lần trước không sai biệt lắm, mặc dù không trị được tận gốc, nhưng có thể ổn định tới mức này, cũng rất không dễ dàng gì.”
Tôn Bách Thảo hơi xúc động nhìn Diệp Oản Oản, “Diệp tiểu thư, sợ là cô đã tốn không ít tâm tư đi?”
Tình trạng của Tư Dạ Hàn chỉ cần không cẩn thận sẽ thành công dã tràng, công sức bỏ ra không phải người thường có thể tưởng tượng được, huống chi cô còn phải chịu áp lực lớn như vậy.
“Tôn lão quá lời rồi, tất cả là nhờ ông có y thuật giỏi…”
“Diệp tiểu thư không cần khiêm tốn, tình trạng của Tư thiếu gia, coi như tôi có là bác sĩ giỏi thì chuyện tôi có thể làm cũng có hạn mà thôi…”
Trên đường trở về.
“Có thích trẻ con không?” Không báo trước đột nhiên Tư Dạ Hàn hỏi một câu bất ngờ như vậy.
“Hả? Trẻ con?” Diệp Oản Oản có chút sửng sốt.
“Ừ, em có thích trẻ con không?” Tư Dạ Hàn lặp lại.
Diệp Oản Oản nâng cằm lên, trầm ngâm mở miệng nói, ”Tại sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này?”
Tư Dạ Hàn: “Anh khả năng không thể có con.”
Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời sửng sốt: “…”
Thì ta đây chính là nguyên nhân lần trước thái độ của Tôn Bách Thảo trở nên kỳ quái…
Đoán chừng là thân thể của Tư Dạ Hàn bị bệnh quá nặng, dẫn đến tổn thương…
Có điều, càng làm cho cô bất ngờ là Tư Dạ Hàn lại có thể trực tiếp nói cho cô biết như vậy. Diệp Oản Oản nhẹ giọng nói: “À, thật ra đối với em trẻ con cũng bình thường thôi, cảm giác thật phiền toái, lúc trước mấy đứa cháu nhỏ trong nhà đều quá nghịch ngợm, nếu như nghe lời, hiểu chuyện, lanh lợi, dáng dấp lại đáng yêu, thì em còn thích, nhưng mà phần lớn đều là gấu con, ngộ nhỡ lại sinh ra như vậy thì thêm phần lo lắng! Vả lại giờ là thời đại nào, ở bên ngoài vợ chồng không có con rất nhiều, cả đời chỉ có hai người cũng tốt vậy!”
………………………
[ nhà hát nhỏ: ]
Tiểu ma đầu khuôn mặt lạnh lùng, mặt không thay đổi mở miệng: Mẹ, con ngoan ngoãn hiểu chuyện nghe lời lại dễ thương đáng yêu!
Nhiếp Vô Danh: Không biết xấu hỗ? Ai cho con dũng khí nói ra những lời này?
Chương 703: Thế giới này bởi vì có em mới tốt đẹp
Bên trong xe, yên lặng nặng nề.
Trên người Tư Dạ Hàn lại khôi phục cái vẻ làm người ta không đoán được, rất xa xôi, mờ ảo.
Giống như thế giới tồn tại trong mắt anh cùng thế giới này hoàn toàn xa lạ.
Không biết tại sao, cô phát hiện mình đặc biệt không thích nhìn thấy vẻ mặt băng lãnh trống rỗng này của Tư Dạ Hàn.
Diệp Oản Oản mỉm cười nhìn anh, “Không muốn anh luôn nghiêm mặt như vậy, có cái gì ghê gớm chứ, vui vẻ một chút a, trên thế giới này chuyện tốt đẹp còn nhiều lắm!”
Ánh mắt Tư Dạ Hàn hòa vào trong bóng đêm ngoài cửa xe, “Thật sao?”
Diệp Oản Oản lấy ra một viên chocolate từ trong túi, nhẹ nhàng bỏ vào miệng anh, “Đương nhiên rồi!”
Hương vị ngọt ngào hòa tan giữa răng môi, mà nụ cười của cô so với sự ngọt ngào của chocolate còn muốn tan lòng người hơn…
Tư Dạ Hàn rũ mắt xuống, chậm rãi ôm cô vào trong ngực, “Oản Oản, thế giới này… Cũng không tốt đẹp…”
Chẳng qua là có em ở đây…
Mặc dù Tư Dạ Hàn cũng không nói ra câu này, nhưng Diệp Oản Oản không biết sao liền hiểu ý Tư Dạ Hàn.
Kiếp trước, Diệp Oản Oản chưa bao giờ nghiêm túc tìm hiểu qua người đàn ông trước mắt, đối với sự khống chế gần như điên cuồng và bệnh hoạn của anh chỉ có sợ hãi và bài xích, cũng thống hận tại sao người bị anh giam giữ lại là mình.
Cho đến khi cô dần dần phát hiện, anh làm hết thảy, là bởi vì cả thế giới bên trong anh, trừ anh ra cũng chỉ có sự tồn tại của cô…
Người đàn ông này làm tất cả là bởi vì rất sợ mất đi cô…
Nhưng mà… Rốt cuộc tại sao…cô cùng lắm chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn, cùng Tư Dạ Hàn cũng không có điểm chung nào, anh đối với mình tình cảm sâu nặng như vậy, rốt cuộc là do đâu.
……………….
Sau sự kiện Cung Húc được đảo ngược, giải trí Hoàng Thiên chịu không ít chỉ trích, cho dù Hoàng Thiên đẩy Vạn San San ra làm bia đỡ, nhưng truyền thông và dân mạng không phải người ngu, hơi có chút đầu óc đều biết Hoàng Thiên chơi trò gì, một đám nghệ sĩ có liên quan đều chịu nhiều ảnh hưởng, trong đó ảnh hưởng lớn nhất phải nói tới Lăng Thiếu Triết, tuy rằng anh ta giải thích là không biết Vạn San San cố ý ngán chân Lạc Thần, nhưng trong video, thái độ anh ta hùng hổ dọa người, vẫn làm cho hình tượng anh ta xây dựng lâu nay sụp đổ, khiến phần lớn Fan rất bất mãn.
Những người ái mộ nhao nhao tỏ vẻ mình bị lừa dối, bắt đầu tẩy chay quy mô lớn.
Có lúc giới giải trí chính là như vậy, bạn cứ đem hình tượng của mình trở thành người bị hại hiền lành chính nghĩa, một ngày kia đột nhiên làm một chuyện không tốt, thì sẽ đem đến biết bao nhiêu thất vọng.
Cũng giống như Cung Húc vậy, lúc trước bị hãm hại thương tích đầy mình, tùy tiện làm chuyện tốt, ngược lại sẽ làm người ta thay đổi cách nhìn.
Có điều Lăng Thiếu Triết tốt xấu cũng có tác phẩm bảo vệ, vụ tai tiếng này qua một thời gian ngắn Fan sẽ nhanh chóng quên đi, chỉ có thể tạo một chút ảnh hưởng trong thời gian ngắn.
Nhưng Cung Húc thì…
Cũng còn may mỗi lần suy nghĩ Lạc Thần, Diệp Oản Oản mới được an ủi một chút…
Bởi vì Kinh Long 2 chỉ còn mấy ngày nữa thì quay xong, cho nên khoảng thời gian này Diệp Oản Oản chạy qua đoàn phim tương đối nhiều.
Hôm nay vừa tới đoàn phim, liền thấy Tống Kim Lân đang nổi giận, “Đây là đang làm gì! Không phải nói cậu tìm người dáng dấp giống một chút sao?”
“Đạo diễn, những người này đều là vai quần chúng… Có thể làm mấy động tác cũng đã không tệ rồi… Thật không thể trông cậy nhiều vào người ta …”
Mới nói được nửa câu, thấy ánh mắt nghiêm nghị của Tống Kim Lân, nhất thời ngượng ngùng mở miệng, “Tôi sẽ tiếp tục tìm! Tiếp tục tìm…”
“Có chuyện gì vậy anh Chương?” Diệp Oản Oản thuận miệng hỏi một câu.
Chương Hoa là tổ trưởng diễn viên quần chúng, đặc biệt phụ trách tìm mấy người vào vai quần chúng, lúc này đang vô cùng đau đầu.
Chương 704: Tạm thời tính là người quen
Sau khi Tống Kim Lân đi xa, vẻ mặt Chương Hoa bất đắc dĩ than thở, “Cảnh diễn hôm nay yêu cầu hai diễn viên quần chúng có thân thủ khá một chút, tôi đi tìm cho Tống đạo diễn mấy người, nhưng toàn bộ ông ấy đều không vừa ý, anh nói xem, diễn viên đóng vai quần chúng, phần lớn đều không chuyên nghiệp, coi như có chuyên nghiệp, cũng không có mấy người luyện võ, tôi biết tìm diễn viên quần chúng biết võ ở đâu cho ông ấy chứ…”
Diệp Oản Oản nghe vậy bật cười, quả đúng là phong cách của Tống Kim Lân, coi phim truyền hình thành điện ảnh, mỗi cảnh quay đều cố gắng như vậy.
“Ôi, Diệp tổng giám, không nói với anh nữa, tôi phải tiếp tục tìm người rồi! Nếu không hôm nay sợ là không cách nào quay được.”
“Được, anh đi đi!”
Địa điểm quay hôm nay là ở một nơi phụ cận cũ nát. Đến địa điểm quay phim, ekip đang dọn dẹp hiện trường, bất quá dường như xuất hiện một chút rắc rối.
Tiểu Trần ở trên cầu vượt đang cùng người nào đó tranh cãi. Sau khi Diệp Oản Oản thấy rõ mấy người kia là ai, nhất thời sững sốt… Lại là người quen? Ách… Tạm thời tính là người quen đi… Trên cầu vượt, một người đàn ông mặc đồ hoa sặc sỡ trang điểm thành phụ nữ giống như không xương nằm trên đất, bên cạnh để một cái băng-ca cứu thương, trên băng-ca cứu thương nằm một người, bên cạnh lập một tấm bảng: “ Phu quân mắc bệnh nan y, người hảo tâm xin cho ít tiền thuốc”.
Đối diện họ là người lừa bịp giả danh đạo sĩ ăn mặc rách rưới, cùng ăn mày không khác mấy.
“Xin lỗi, tôi là nhân viên của đoàn phim, lát nữa chúng tôi muốn quay ở dưới cầu, xung quanh không thể có người, làm phiền các người tạm thời tránh một chút!”
“Gần tới cuối tháng rồi, chúng tôi lại phải nộp tiền, thời gian chính là kim tiền, ~ ông xã, anh nói đúng không?”
Người trên băng-ca cứu thương đến động cũng không thèm nhúc nhích một cái, giống như có thể ngủ thẳng thiên hoang địa lão.*
*thời gian ngủ dài đăng đẳng
Hai người kia vừa nhìn đã nhận ra, một người rõ ràng đàn ông giả làm phụ nữ, một người rõ ràng đang giả bộ bệnh, như vậy còn trông cậy vào có thể xin được tiền? Chẳng lẽ cho rằng người khác đều là người mù hay sao?
Khóe miệng Tiểu Trần co quắp, chỉ nghĩ bọn họ muốn ăn vạ lừa tiền, không muốn cùng những người này dây dưa nhiều, vì vậy mở miệng nói: “Các người muốn bao nhiêu tiền mới chịu đi?”
Yêu Mị Nam nghe vậy, gương mặt chợt trở nên nghiêm túc: “Vị tiểu thư này, xin cô ăn nói tôn trọng một chút, chúng tôi chỉ nhận tiền khi lao động, không được sỉ nhục nhân cách của chúng tôi!”
Mặt Tiểu Trần xạm lại, “Các người có phải thật sự muốn làm loạn?”
“Không phải vậy, quân tử yêu tiền mới theo đường đó, cô gái này, không bằng tôi coi cho cô một quẻ?”
Yêu Mị Nam nhất thời bò dậy, nổi giận đùng đùng, chỉ vào mũi đạo sĩ kia mắng, “Hứ! Đạo sĩ thúi, ông muốn xem bói sao không đi chỗ khác, nhất định phải cùng bà đây đoạt mối làm ăn này sao!”
“Tử nhân yêu, chỗ này là nhà của anh à?”
“Hai người đừng ồn ào nữa, rốt cuộc có đi hay không?”
“Tiểu Trần…” Tiểu Trần đang không thể nói chuyện với họ được nữa, thật sự đã nổi giận, vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản đi về phía này, nhất thời hai gò má ửng đỏ, “Diệp ca, anh đã đến rồi…”
“Xảy ra chuyện gì?” Diệp Oản Oản nhìn mấy người kia một cái.
Tiểu Trần tức giận mở miệng, “Hôm nay đoàn phim muốn quay phim ở đây, cho nên tôi đang dọn dẹp hiện trường, nhưng mấy người này nói thế nào cũng không được! Quả thật là bệnh thần kinh, có phải là đoàn phim bên cạnh thuê tới quấy rối chúng ta hay không a?”
Diệp Oản Oản: “……”
Suy nghĩ nhiều, không phải là tới quấy rối… Chỉ thuần túy là bệnh thần kinh mà thôi…
Đạo sĩ kia vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản, ánh mắt lập tức sáng lên, “Ai nha, Diệp Vô Danh em gái…”
Lời còn chưa dứt, ánh mắt vô cùng lạnh lùng của Diệp Oản Oản bắn tới. Đạo sĩ vô cùng thông minh ngậm miệng, vẻ mặt “Tôi biết”, “Tôi biết”.
Chương 705: Vô cùng chính đáng hợp pháp
Nhất Chi Hoa đang quan sát Diệp Oản Oản trên dưới mặt đồ nam, cảm thấy khá hứng thú lẩm bẩm, “Chà chà, người cùng lý tưởng…”
Diệp Oản Oản nhìn về phía tiểu Trần mở miệng nói: “Tiểu Trần, cô trước đi làm việc đi, mấy người này, để tôi tới giải thích!”
“A, cái này sao được!” Tiểu Trần gò má nhất thời đỏ hơn.
“Một cái nhấc tay mà thôi.”
“Này! Tiểu Trần ——” lúc này, đối diện vừa vặn có người thúc giục tiểu Trần đi qua.
“Vậy… Vậy cũng tốt! Làm phiền Diệp ca, nếu mấy người này tiếp tục gây sự không chịu đi, khuyên không được tôi liền đi tìm bảo an trực tiếp đuổi đi!” Dưới sự thúc giục tiểu Trần không thể làm gì khác hơn là liên tục cảm ơn, rời đi trước.
“Được.” Sau khi Tiểu Trần đi, ba người vẫn bất động như núi tiếp tục chiếm lấy “Bảo địa Phong thủy”, hoàn toàn không có ý tứ đi chỗ khác.
“Ồ, bảo an? Thật là đáng sợ nha! Bà đây cảnh sát cũng không sợ còn sợ bảo an!”
Diệp Oản Oản thấy vậy cười một tiếng, “Muốn kiếm tiền sao? Vừa vặn tôi ở đây có một công việc, có thể thuê các người.”
Yêu Mị Nam trong miệng ngậm cọng cỏ, vẻ mặt lãnh ngạo, mặt đầy khinh thường khẽ xì một tiếng: “A, tôi nghe được cái gì thế này, muốn thuê chúng tôi? Khẩu khí thật là lớn!
Thần Hư cũng ý vị thâm trường mở miệng nói, “Diệp… Người anh em vẫn là ăn nói cẩn thận, bất kỳ người nào trong chúng tôi, cậu cũng không thể trả giá nổi.”
Diệp Oản Oản gật đầu một cái, “Ồ, vậy xin hỏi, thuê các người tốn bao nhiêu tiền?”
Yêu Mị Nam “Tôi trước giờ còn không có nhận việc 100 triệu trở xuống.”
Thần Hư cười lạnh, “Tử nhân yêu anh giả vờ ép giá cái gì? 100 triệu giỏi lắm à? Tôi đây kỷ lục cao nhất là một tỉ!” Nói xong phủi phủi bụi trong tay, nhìn Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Chúng tôi ba người, coi như chỉ nằm trên đất, cũng sẽ không thấp hơn 50 triệu.”
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co rút nghe hai người ở đó khoác lác: “Có thể trả giá hay không, rẻ một chút?”
Yêu Mị Nam một mặt kiêu ngạo: “Tôi chưa bao giờ chấp nhận trả giá.”
Thần Hư cười một tiếng, “Nếu như là mỹ nhân mở lời, tôi ngược lại là có thể thêm vào ưu đãi một chút, giảm 10%.” Diệp Oản Oản gật đầu một cái, “Ồ, một trăm đồng một người, có làm hay không?”
Yêu Mị Nam: “…”
Thần Hư đạo sĩ: “…”
“Một trăm đồng! Cô đây là đang sĩ nhục tôi?” Yêu Mị Nam rít rào lên tiếng.
Sắc mặt của Thần Hư đạo sĩ vô cùng khó có thể hình tượng, “Người anh em Diệp, tôi cảm thấy, cô đối với hai chữ ‘Trả giá’ này khả năng có chút hiểu lầm.”
“Không được sao? Vậy coi như…” Diệp Oản Oản xoay người rời đi. Ngay lúc Diệp Oản Oản xoay người, mấy tên này thân hình thay đổi cực nhanh, vọt đến trước người của cô, “Chờ một chút! Người anh em Diệp, tôi làm, tôi làm! Chỉ cần không vi phạm pháp luật, không dùng vũ lực tổn thương người, chính đáng lại hợp pháp!”
Diệp Oản Oản cười khẽ: “Diễn viên quần chúng, chỉ diễn vai quần chúng mấy phút, rất đơn giản, hơn nữa phù hợp tất cả yêu cầu anh nói, vô cùng chính đáng hợp pháp.”
Ánh mắt nhất thời sáng lên, ngay lập tức mở miệng: “Đồng ý! Lúc nào bắt đầu làm việc? Lúc nào đưa tiền? Nuôi cơm sao?”
“Mịa nó! Tên hèn hạ này! Lại có thể chơi xấu!” Yêu Mị Nam ở phía sau kêu to, “Ông chủ, đừng nghe anh ta, tôi so với anh ta tiện nghi hơn, tôi chỉ cần tám mươi đồng!”
Lúc này, trong góc, trên băng-ca cứu thương truyền tới một thanh âm sâu kín: “Ông chủ, yêu cầu người chết không? Năm mươi đồng có thể nằm một ngày.”
Diệp Oản Oản: “…”
Lần trước ngoài ý muốn gặp người kia đánh đám người Nguyên Sinh, chỉ nhìn thân thủ, tuyệt không phải người bình thường, bây giờ nhìn lại, quả thật không bình thường, không phải thần kinh bình thường…
Chương 706: Người theo chủ nghĩa hòa bình
Lúc Diệp Oản Oản mang theo ba người đi qua, bên kia Chương Hoa còn chưa tìm được người thích hợp, đang bị Tống Kim Lân thúc giục, đang rầu muốn chết. Tống Kim Lân mà nổi giận lên thật sự là rất đáng sợ, không có người nào dám lên.
“Anh Chương, anh đã tìm được người chưa?” Diệp Oản Oản mang theo ba người đi tới.
“Còn chưa có đây! Hazzz…”
“Nếu không đem ba người này đi thử một chút? Người mặc đồ đạo sĩ này thân thủ anh ta còn có thể, người đóng xác chết, người tóc dài có thể thêm vào cho đủ số lượng.”
“Ôi chao, cảm ơn Diệp tổng giám đề cử! Vậy tôi để cho bọn họ đi thử xem sao!” vào lúc này Chương Hoa quả thực là không tìm được người, vừa vặn Diệp Oản Oản đề cử ba người, vì vậy cũng không để ý suy nghĩ nhiều, vội vàng cám ơn, ngựa chết thành ngựa sống, thử trước một chút rồi tính sau.
Về phần cái người giả chết cho đủ số lượng, coi như nể mặt Diệp tổng giám, cũng không hại đến toàn bộ cảnh quay.
Chương Hoa đem trọng điểm đặt ở trên hai người kia, nhìn hai người hỏi: “Hai người, trước kia có diễn đánh nhau chưa?” Ở nơi như đoàn phim này, loại bộ dáng gì đều có, cho nên mặc dù hai người này ăn mặc so với người thường mà nói rất kỳ quái, bất quá Chương Hoa lại không cảm thấy có gì lạ.
Yêu Mị Nam thái độ kinh ngạc khoát tay: “Chúng tôi là người chủ nghĩa hòa bình, chưa bao giờ đánh nhau.”
Thần Hư đạo sĩ lúc này hai tay nắm lại thành quyền, “Tôi tu thân dưỡng tính, cũng không đánh nhau.”
Chương Hoa nghe vậy có chút nóng nảy, “Trời, vậy không được à! Chờ chút nữa đi lên phải đánh nhau! Tôi nói các anh, một chút nửa, hai người tách ra theo hai bên đám người tiến lên, sau đó bắt đầu đánh nhau, nhất định phải đánh kịch liệt vô, giống như có thâm cừu đại hận, cảm giác liều mạng cá chết lưới rách, hiểu không?”
“Cái này cũng quá khó khăn rồi, còn không bằng đi ăn xin!”
“Đại ca này, không bằng tôi coi cho anh một quẻ?”
“Lão Chương, bên kia xong chưa?” Cách đó không xa, trợ lý đạo diễn thúc giục.
“Được rồi được rồi! Lập tức cho bọn họ vào vị trí!” Chương Hoa một bên nói một bên bất đắc dĩ nhìn hai người càng nhìn càng không đáng tin cậy, “Này, hai người… Thôi, trước cứ để các người thử một chút xem sao!” Chương Hoa ở đó không yên lòng dặn dò nửa ngày, rốt cuộc bắt đầu quay phim, anh ta đã chuẩn bị tốt tâm lý bị mắng lần nữa.
“3, 2, 1, action!”
Cảnh quay bắt đầu, mấy chục người mặc áo đen che mặt dây dưa đánh với nhau, trên đất đầy thi thể, những người khác là cho đủ số lượng, ống kính xa, có hai người cần đặc tả, cho nên yêu cầu tương đối cao, không thể đánh quá qua loa lấy lệ.
“A —— xông lên a ——”
Một đám người la hét ầm ỉ, theo đó là âm thanh vũ khí chạm nhau vang lên. Trong đám người đông nghẹt, ống kính nhắm ngay hai người kia đang nhảy lên nhào về đối phương, “Phanh”, quả đấm nện ở trên người đối phương, phát ra âm thanh làm người ta sợ hãi…
“Soạt ——” hai người gần như cùng lúc đó đá chân ra, nhanh chóng đánh với nhau, đánh một trận long trời lỡ đất, khó phân thắng bại…
Tất cả nhân viên đang vây xem đều trợn tròn mắt…
Thật lâu không thấy vai quần chúng chuyên nghiệp như vậy, đánh giống như thật, ôi chao, động tác kia, bọn họ nhìn cũng cảm thấy đau…
Miệng của Chương Hoa cũng đã lớn thành hình chữ O, chuyện này… Cái này mà gọi là chưa bao giờ đánh nhau? Còn nữa, đây rốt cuộc là đánh thật hay là giả vậy?
Diệp Oản Oản: “…”
Một trăm đồng mà thôi, có cần liều mạng như vậy không? Cô đứng xa như vậy vẫn có thể nghe được âm thanh xương đụng vào nhau… Cứ như vậy còn dám nói với người khác mình chỉ nhận đơn hàng lớn trên một tỷ? Rốt cuộc là ai cho bọn họ dũng khí đó…
Chương 707: Rốt cuộc kiếm được tiến
Cuối cùng, cảnh này một lần liền qua.
Cho đến khi đạo diễn hô ngừng, hai người vẫn như cũ khó phân thắng bại, có thể nói vô cùng chuyên nghiệp.
Cũng không biết có phải là ảo giác của cô hay không, Diệp Oản Oản luôn cảm thấy hai người này giống như đã nhẫn nhịn từ rất lâu, rất muốn đánh nhau như vậy…
Tống Kim Lân tỏ vẻ rất hài lòng hiếm thấy, đối với Chương Hoa lộ ra sắc mặt vui vẻ, “Diễn rất tốt, động tác và biểu cảm cũng đúng phù hợp, hai người này cậu tìm ở đâu vậy?”
Chương Hoa cười nhẹ mở miệng, “Ha, không phải tôi, là Diệp tổng giám thần thông quảng đại*, tôi chẳng qua là cùng Diệp tổng giám nói mấy câu, quay đầu liền kéo hai người kia qua cho tôi, thật là thần kì!”
*thần thông quãng đại: như là bản lĩnh cao cường ấy^^
Tống Kim Lân có chút ngoài ý muốn nhìn Diệp Oản Oản: “Làm phiền Diệp tổng giám hao tổn tâm trí rồi.”
Ấn tượng của ông ta đối với Diệp Bạch ngược lại không tệ, mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng tâm tư cẩn thận, đối nhân xử thế không kiêu không vội, nghệ sĩ dưới tay đều rất an phận.
Đương nhiên, Cung Húc là một ngoại lệ, ông ta không thèm nói đến.
“Đạo diễn Tống khách khí rồi, chỉ là chuyện nhỏ.”
Tống Kim Lân gật đầu, sau đó mở miệng hỏi, “Kinh Long 2 rất nhanh sẽ quay xong, bộ phim tiếp theo của Lạc Thần, cậu có kế hoạch gì chưa?”
Từ lúc Lạc Thần bắt đầu đến nay cũng chỉ đóng qua hai bộ phim, Kinh Long 1 và Kinh Long 2, Kinh Long 1 làm cho cậu ta trong một đêm trở nên nổi tiếng, Kinh Long 2 để cho cậu ta thuận lợi tái xuất, vai diễn trong bộ phim kế tiếp chính là một bước mấu chốt cực kỳ quan trọng, để xem cậu ta có thể ổn định trong giới hay không, cho nên Diệp Oản Oản cũng hết sức thận trọng.
Giờ phút này nghe ý tứ của Tống Kim Lân, tựa hồ là đối với Lạc Thần có chút vừa ý. Vì vậy, Diệp Oản Oản thẳng thắn trả lời, “Trong tay tôi có mấy kịch bản, đáng tiếc không có cái nào thích hợp, bộ phim tiếp theo của cậu ấy có nổi hay không, có bán được vé hay không chỉ là thứ yếu, chất lượng và tiếng tăm mới là trọng yếu, tôi cũng không hy vọng đem Lạc Thần phát triển thành kiểu nổi tiếng nhưng không có thực lực, như vậy quá lãng phí tài năng của cậu ấy.”
Tống Kim Lân nghe vậy mặt lộ vẻ tán thưởng, “Lạc Thần rất may mắn, có thể gặp được người đại diện như cậu. Nếu như gặp phải người khác, không chừng chỉ chờ sau bộ phim này hot liền vội vàng cho cậu ta đóng nhiều phim một chút, nhận mấy phim lung tung, đem tài năng của cậu ta chôn vùi! Nghệ sĩ như vậy, tôi gặp quá nhiều!”
Diệp Oản Oản cười nói, “Cũng là bản thân cậu ấy không chịu thua kém, có thực lực, tôi mới dám thử một chút, đổi thành những người khác, tôi cũng không dám, dù sao mọi người cũng muốn ăn cơm.”
Nghe nói như vậy, Tống Kim Lân ngược lại cảm thấy cô rất thực tế, trên mặt mang thêm vài phần mỉm cười, “Như vậy đi, bộ phim tiếp theo của Lạc Thần, cậu cứ chậm rãi, chờ tin tức bên này, tôi đang chuẩn bị tác phẩm mới, nhân vật nam chính ngược lại rất thích hợp với cậu ta…”
Tống Kim Lân dám nói lời này, thì việc Lạc Thần nhận được vai diễn này nắm chắc ít nhất bảy phần.
Diệp Oản Oản ánh mắt hơi sáng, liền nói cảm ơn, “Tôi thay Lạc Thần cảm ơn đạo diễn Tống, nhất định chờ tin tức của ông!”
……………
Năng suất phát tiền của đoàn phim rất cao, bên này mới vừa diễn xong, ba người kỳ lạ kia cũng đã nhận được tiền, ba người đều cầm một trăm đồng, đạo sĩ và nhân yêu nam bởi vì diễn tốt, nên đoàn phim hào phóng phát cho mỗi người nhiều hơn một trăm đồng.
Ba người cầm tiền vừa kiếm được, mặt mày kích động.
Kiếm… Kiếm được tiền rồi, rốt cuộc kiếm được tiền rồi!”
“Không bằng sau này liền đổi nghề làm diễn viên?”
Thấy Diệp Oản Oản đi tới, Thần Hư đạo sĩ quả quyết đem người gọi lại, lúc này thái độ đã thay đổi 180°, khỏi nói có bao nhiêu nhiệt tình, “Ôi ông chủ, có chuyện này thương lượng với cô!”
“Làm sao?” Diệp Oản Oản dừng chân, nhìn về phía ba người.
Chương 708: Kim chủ lớn
“Hì hì, là như vầy, trước mắt cô coi như là kim chủ lớn nhất của chúng tôi, tôi cảm thấy ông chủ rất là đáng tin, sau này nếu như còn có công việc như vậy, có thể bất cứ lúc nào liên lạc cho chúng tôi! Chúng tôi liền đến!”
Diệp Oản Oản: “…”
Cô hiện tại lại là kim chủ lớn nhất của bọn họ? Cái này lăn lộn phải thảm như thế nào đây? Mới vừa rồi hai người này trong mắt mọi người xung quanh là đang diễn trò, bất quá Diệp Oản Oản lại rất rõ ràng bọn họ đánh thật, lại chiêu thức thân pháp này cô chưa từng thấy qua.
Theo lý có thân thủ như này, làm cái gì cũng không thể chết đói, có điều nghe cách nói của bọn họ, dường như còn có một quy định kỳ quái là không được dùng vũ lực để kiếm tiền.
Đã vậy mấy người này nhìn một cái đều mệt mỗi như “ung thư thời kỳ cuối”, tay chân không chăm chỉ, cộng thêm từng cái kỳ kỳ quái quái, suy tư khác người, có ông chủ nào mà thèm thuê bọn họ, cũng khó trách chỉ có thể đi ăn xin, coi bói đoán mệnh, rồi lao động tay chân.
Mặc dù mấy người này hành vi quỷ dị, không rõ lai lịch, có đều cũng không liên quan tới cô, cô chẳng qua chỉ là lần trước nhìn đạo sĩ kia đánh đám người Nguyên Sinh, cảm thấy hợp mắt, hôm nay mới thuận miệng hỏi một câu.
“Khụ, được, nếu như có cơ hội. Đúng rồi, các anh có thể chờ một chút, lát nữa có phát cơm hộp, hôm nay quay phim, cơm nước cũng không tệ.” Diệp Oản Oản mở miệng trả lời một câu, liền không dừng lại thêm nửa.
Hoàn toàn không biết ánh mắt mấy người này nhìn cô đã chiếu sáng lấp lánh, giống như đang nhìn một tòa Kim Sơn.
… … …
Đêm khuya, quán bán hàng.
Nhiếp Vô Danh một chân đạp trên cái ghế dài, sắc mặt âm trầm đáng sợ, “Hôm nay là ngày cuối tháng.”
Đối diện người to con thành thành thật thật lấy ra tiền kiếm được khi khiêng gạch, tất cả đều là năm đồng mười đồng, gộp lại có chừng hơn 100 đồng.
Nhất Chi Hoa đặt mông đẩy Thần Hư đạo sĩ ra, nhào qua giành công, “Đội trưởng đội trưởng, người ta hôm nay kiếm hai trăm đồng nha! Người ta rốt cuộc có thể bao nuôi đội trưởng!”.
Nhất Chi Hoa vừa mới đến gần, Nhiếp Vô Danh nhất thời lông tơ dựng thẳng, cảnh giác lướt qua một vòng: “Không muốn chết liền cách lão tử xa một chút!” Hắn là nam thẳng!
Nhìn dáng vẻ đội trưởng nhà mình nếu như có thêm tin đồn không cần thiết nào, liền giết cậu ta tế thiên tỏ vẻ trong sạch, dichngontinh Nhất Chi Hoa giống như chịu đả kích lớn, lã chã chực khóc, “Đội trưởng, anh có phải ở bên ngoài có người khác hay không…”
Thần Hư đạo sĩ nịnh hót chen qua: “Tử nhân yêu, đi qua chổ khác! Đội trưởng đội trưởng, đây là hai trăm đồng của tôi!”
Cuối cùng, đến Băng Sơn Nam cũng im lặng không lên tiếng cầm một trăm đồng bỏ ra.
Trừ Tiểu Điềm Điềm ra, ba tên này cũng có thể kiếm được tiền? Nhiếp Vô Danh tỏ vẻ hoài nghi.
“Tiền ở đâu ra! Có phải là lại đi cướp rồi hay không! Quan điểm chính của đoàn đội chúng ta, các ngươi có phải hay không lại quên!” Nhiếp Vô Danh nghiêm nghị mở miệng.
Yêu Mị Nam vội vàng giải thích, “Đội trưởng, tiền này tuyệt đối chính đáng hợp pháp! Đây là chúng tôi làm diễn viên quần chúng ở đoàn phim kiếm được!”
Lấy chỉ số thông minh của mấy người có thể nghĩ đến việc đi đóng vai quần chúng? Quan trọng nhất là, đoàn phim sẽ thuê bọn họ?
“Đội trưởng, là vì em gái Diệp Hữu Danh lần trước giúp chúng ta trả tiền giới thiệu! Ai nha thật là quá có duyên rồi!”
Gần đây đội trưởng nhà mình bị tiểu ma đầu hành hạ đến mức cả người lúc nào cũng đều ở ranh giới có thể bùng nổ, ai dám phạm cấm kỵ của anh ta chứ!
“Diệp Hữu Danh…” Nhiếp Vô Danh lúc này mới tin tưởng bọn họ. Nhiếp Vô Danh liếc nhìn ngày tháng, khoảng cách tiểu ma đầu kỳ hạn đã càng ngày càng gần, cả người đều tâm phiền ý loạn.
“Các người có tin tức gì không?” Bọn họ nghe lời này, nhất thời trố mắt nhìn nhau, co lại thành chim cút quay.
Chương 709: Lại bị chọc giận
Yêu Mị Nam ủy khuất nhỏ giọng lầu bầu, “Đại tiểu thư như không khí biến mất trên thế giới này, manh mối gì cũng không có, hiện tại manh mối duy nhất chỉ có một tấm hình, lại là bốn năm trước, bây giờ người ta đều không biết lớn lên thành hình dáng gì, là nam hay nữ, không chừng đã chuyển giới… Người này như biển mênh mông, phải tới nơi nào tìm người đây?”
Lúc này, điện thoại màu đen trên eo Nhiếp Vô Danh đột nhiên vang lên, giống như ma âm rót vào tai.
Da đầu mọi người nhất thời tê dại, đồng loạt xách ghế lui về sau một bước, tận lực giảm nhỏ cảm giác tồn tại.
Nhiếp Vô Danh nhéo nhéo mi tâm, mặc dù cực không tình nguyện, nhưng vẫn là không dám trì hoãn, lập tức đưa tay nhận điện thoại, “A lô…”
“Mẹ con đã tìm được chưa?” Đầu kia truyền tới âm thanh trẻ con quen thuộc, nhưng ngữ khí lại lạnh như băng đặc biệt làm người ta sợ hãi.
Nhiếp Vô Danh hít sâu một hơi: “Cậu nói… Con mỗi lần gọi điện thoại cho cậu, không thể đổi một câu khác hay sao?”
“Ba con đã tìm được chưa?”
“…” Được, coi như ta cái gì cũng không nói.
“Cậu, thời gian còn lại nửa tháng, nếu như đến lúc đó vẫn không có tin tức của bọn họ, con chỉ có thể tự mình đến nước Hoa.”
Nhiếp Vô Danh nghe lời này, nhất thời tê cả da đầu, “Mịa nó! Con cũng chớ làm loạn, nếu chạy loạn xảy ra chuyện gì làm sao bây giờ!”
Nếu cháu ngoại bảo bối này xảy ra chuyện, ba mẹ anh ta sẽ giết anh ta mất! Huống chi hiện tại tiểu ma đầu này ở xa ngàn dặm thì đã hành hạ anh ta đau đến không muốn sống rồi, nếu tới nước Hoa, thời gian này làm sao anh ta chịu được!
“Vậy cũng chỉ có thể trách con có một một người cậu vô dụng như vậy.”
Nhiếp Vô Danh: “…”
Con nhất định muốn tổn thương cậu như vậy sao? Nhiếp Vô Danh cắn răng, mở miệng: “Con có biết hay không, con không đáng yêu như vậy, sau này ba mẹ của con coi như tìm được, cũng sẽ không muốn con!”
“Cậu vẫn lo lắng cho mình đi, trước đó, ba mẹ cậu sẽ không muốn cậu.”
Nhiếp Vô Danh: “…”
Bên cạnh bàn bốn người nhìn vẻ mặt của Nhiếp Vô Danh một cái liền biết… Hầy, đội trưởng lại bị chọc tức nữa! Biết rõ mỗi lần đều bị ngược, trực tiếp từ bỏ giãy dụa được rồi, cần gì chứ…
Nhiếp Vô Danh để điện thoại di động xuống, ánh mắt sâu kín đảo qua bàn bốn người: “Nửa tháng sau, nếu lại không tìm được người, tiểu ma đầu sẽ đích thân tới nước Hoa.”
“Mịa nó ——” bốn người đang cười trên nổi đau của người khác đồng loạt đổi sắc mặt. °°°°°°°°°°
…………
Khoảng thời gian này, Diệp Oản Oản có thể nói là thuận buồm xuôi gió.
Trường học bên kia thuận lợi đạt điểm cao hoàn thành việc nhảy lớp, Quang Diệu truyền thông dưới sự quản lý của Diệp Oản Oản công trạng nhanh chóng tăng lên, sau sự kiện “Hãm hại” lần trước, Cung Húc tiếng đồn đảo ngược, thành công, tùy ý không câu nệ chấp người gây chuyện, Lạc Thần bên kia thì Kinh Long 2 vừa mới phát sóng tỉ lệ người xem liên tục tăng lên, hoàn toàn nổi tiếng, mặc dù là nam thứ, khí thế lại nghiền ép nhân vật nam chính Lăng Thiếu Triết, trong lúc này quảng cáo, đại diện, tạp chí, đủ loại thông báo giống như hoa tuyết đập tới.
Những thứ này ngược lại đều nằm trong kế hoạch và dự liệu của Diệp Oản Oản, làm cô vui mừng vẫn là Diệp Mộ Phàm, ban đầu còn lo lắng anh ấy chưa gượng dậy nổi hoặc là lại bỏ dở nửa chừng, nhưng cũng còn khá lần này cuối cùng đã ngộ ra, dẫn bộ tạo hình hoàn toàn thay đổi, nghệ sĩ của Quang Diệu trước sau như một giống như dây chuyền sản xuất làm cho người ta ấn tượng.
“Thịnh Thế Hoàng Triêu” phát sóng nhận được khen ngợi như nước thủy triều, tạo hình nhân vật trong phim khiến trong giới thời trang chấn động không nhỏ.
Chỉ bằng bộ phim này, Diệp Mộ Phàm trong một lần mà nhận được giải thợ thiết kế thời trang giỏi nhất cùng mười mấy giải thưởng lớn nhỏ, trở thành hắc mã lớn nhất trong giới thời trang, lại rất được chủ tịch hiệp hội thời thượng Mục Văn Thanh thưởng thức, lại có thể lăn lộn lên vị trí Phó chủ tịch, ở trong giới ăn sung mặc sướng.
Chương 710: Sao không giống những gì mình nghĩ
Truyền thông Quang Diệu, phòng làm việc của Diệp Mộ Phàm.
“Tất cả các chi tiết liên quan tới hợp tác đều đã ghi nhận, Thẩm tiểu thư còn có gì muốn hỏi sao?” Trong tay Diệp Mộ Phàm kẹp một điếu thuốc, lướt mắt hỏi cô gái ngồi đối diện trên ghế sa lon.
Cô gái mặc váy dạ hội màu đen, tướng mạo xinh đẹp, vóc người bốc lửa, nghe vậy chậm rãi đứng lên, từng bước từng bước đi về phía Diệp Mộ Phàm.
Cô dừng lại ở trước bàn làm việc của Diệp Mộ Phàm, sau đó hơi hơi cúi người, âm thanh ngọt ngào mở miệng, “Tổng giám Felix…”
Diệp Mộ Phàm búng tro thuốc lá, thờ ơ liếc đối phương một cái.
Cô gái cố ý khom người, áo lót màu đen Lace (viền tơ) nơi ngực như ẩn như hiện…
“Làm sao, còn có việc?” Diệp Mộ Phàm ra vẻ không biết hỏi.
Năm đó anh ta dù sao cũng là hoa hoa công tử trong trò chơi tình trường, loại tâm tư câu dẫn lộ liễu này, thật sự là thấy quá nhiều rồi, làm sao có thể không biết cô ta muốn làm cái gì.
Quả nhiên, chỉ thấy Thẩm Mạn Châu lấy ra một mảnh giấy, đưa tới trước mặt anh ta, “Cái này, là số di động của tôi…”
Diệp Mộ Phàm lướt mắt nhìn người phụ nữ kia một cái, không nhúc nhích chút nào.
Hiện tại anh ta đã cải tà quy chính, công việc chính là sinh mạng của anh ta, anh ta tuyệt đối sẽ không bị những thứ hoa hoa thảo thảo ngoài kia lay động.
Vì vậy, Diệp Mộ Phàm một mặt nghiêm nghị cự tuyệt: “Thẩm tiểu thư, thật xin lỗi, tôi không phải là loại người như cô nghĩ, tôi hiện tại lấy sự nghiệp làm…”
Diệp Mộ Phàm vừa muốn nói ra lời cự tuyệt, nghe được cô gái một mặt khẩn cầu nói: “Làm phiền anh giúp tôi chuyển cho Diệp tổng giám, Thanks!”
“…” Diệp Mộ Phàm nhất thời sửng sờ, vẻ mặt như ăn phân, “Khụ khụ khụ… Hắc? Cô… Cô mới vừa nói cho ai?”
Người ở trong giới giải trí sẽ gọi tên tiếng Anh của anh ta, sẽ không xưng hô với anh ta Diệp tổng giám, bị xưng hô thành Diệp tổng giám, chỉ có một…
Đó chính là em gái anh ta…
Cô gái lộ vẻ e lệ bưng lấy mặt, “Diệp Bạch, Diệp tổng giám ấy! Anh không phải là có quan hệ rất tốt với anh ấy sao? Giúp người ta dắt một sợi dây thôi! Chính tôi thật sự là ngượng ngùng!”
Diệp Mộ Phàm: “…”
Tôi dắt đại gia cô…
Làm sao không giống những gì mình nghĩ?
“Nhờ cậy nhờ cậy á! Nhất định phải giúp tôi chuyển á! Nếu thành tôi sẽ mời anh ăn cơm nha ~” nữ nghệ sĩ đem số điện thoại di động nhét vào cổ áo Diệp Mộ Phàm, để lại cho anh ta một cái hôn gió, sau đó liền đi rồi.
Diệp Mộ Phàm nhìn chằm chằm tờ giấy viết số điện thoại di động kia, trong lòng bi thương chảy thành sông.
Con mịa nó, nhớ năm đó, cũng là Oản Oản giúp con gái người ta đưa thư tình tặng quà cho anh, vạn vạn lần không nghĩ tới, sẽ có một ngày lại có thể ngược lại…
Diệp Mộ Phàm bỏ ra thời gian thật dài mới hòa hoãn cảm xúc bi thương, ai oán cất số điện thoại, đi tìm em gái nhà mình.
“Đùng đùng đùng ——” tiếng gõ cửa đều lộ ra ai oán.
“Mời vào!” Diệp Oản Oản tiện tay đem tài liệu tập đoàn Tư Thị đang xem đóng lại.
Diệp Mộ Phàm đẩy cửa đi vào, trực tiếp đem mảnh giấy ném lên trên bàn của Diệp Oản Oản, “Hả, đưa cho em!”
Tờ giấy kia mùi nước hoa quá nặng, Diệp Oản Oản bị sặc hắt hơi một cái, “Thứ gì?”
Diệp Mộ Phàm căm ghét không thôi lẩm bẩm, “Số điện thoại của một cô gái, người ta muốn quyến rũ em, để anh hỗ trợ làm mối!”
Diệp Oản Oản nghe vậy cụp mắt cười khẽ một tiếng, đem mảnh giấy bỏ qua một bên, buông tay nói, “Anh biết rõ em có tâm vô lực, tốt xấu gì giúp em chối từ!”
Nhìn bộ dạng Diệp Oản Oản vẻ mặt lười biếng câu môi cười yếu ớt, Diệp Mộ Phàm trở nên thất thần.
Sau đó bi thảm phát hiện, đệt! Em gái nhà mình thật đúng là thật đẹp trai…
Lúc làm việc, bộ dạng nghiêm túc để cho người khác đặc biệt có cảm giác an toàn, lúc buông lỏng, bộ dạng cao quý lười biếng lại đặc biệt chọc người…
Không đúng, quan trọng không phải là cái này, quan trọng là… Vì sao kêu “Có tâm” vô lực, em gái anh ta với một cô gái, có tâm cái gì a…
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top