Chương 641-650
Chương 641: Thế nào?
Diệp Mộ Phàm vẻ mặt đang hốt hoảng, lúc này điện thoại lại reo lên.
Diệp Mộ Phàm lúc này không có ý định bắt máy, ánh mắt Diệp Oản Oản thoáng nhìn qua hướng điện thoại của Diệp Mộ Phàm, “Ba mẹ anh điện tới? Không sao, nghe đi.”
Diệp Mộ Phàm lúc này mới chần chờ, nhận nghe điện thoại, “Alô, mẹ?”
“Mộ Phàm, mẹ nghe Oản Oản nói, hôm nay con phải đi truyền thông Quang Diệu phỏng vấn à?”
“Vâng, hiện tại con đang ở công ty.”
“Cái kia… phỏng vấn kết thúc rồi à? Kết quả như thế nào?”
Diệp Mộ Phàm đè nén tâm tình kích động, “Đã kết thúc rồi mẹ, con hiện tại đã được nhận làm tổng thanh tra của truyền thông Quang Diệu.”
“Cái gì?” Lương Uyển Quân nghe vậy, kinh ngạc không thôi.
Rất nhanh, bên kia truyền đến thanh âm nghiêm túc của Diệp Thiệu Đình, “Lấy bối cảnh lý lịch của con, người ta có thể nhận con đã là một vấn đề, làm sao có thể để cho con làm tổng thanh tra?”
“Đúng vậy, Mộ Phàm, con đừng vì an ủi chúng ta mà nói như vậy!”
Diệp Mộ Phàm có chút khó xử hướng về Diệp Bạch đang ngồi đối diện, ngay sau đó ho nhẹ một tiếng mở miệng nói, “Khụ khụ, ba, mẹ, con nói thật, ba mẹ không tin con sao?”
“Không phải là ba mẹ không tin con, chính con cảm thấy chuyện này có thể sao? Oản Oản có đang ở cùng con không? Để cho nó nghe điện thoại, mẹ hỏi nó một chút có phải là thật hay không…”
Diệp Mộ Phàm thần sắc bất đắc dĩ, “Oản Oản không ở đây, con…”
Diệp Mộ Phàm lời còn chưa dứt, lúc này, thanh niên đối diện đột nhiên đưa tay tới, “Có thể để cho tôi với cha mẹ anh nói vài lời được không?”
“Chuyện này…” Diệp Mộ Phàm một mặt chần chờ, nhưng đối phương sắc mặt bình tĩnh, lại là cấp trên của mình, thấy vậy liền đem điện thoại đưa tới, có hơi lúng túng mở miệng nói, “Ba mẹ tôi không tin tôi đã vượt qua phỏng vấn được nhận làm tổng thanh tra…”
“Không sao, để tôi giải thích.” Diệp Oản Oản cười một tiếng, cầm điện thoại di động lên.
“Alô, Mộ Phàm, alo? Mộ Phàm con còn đó không?”
Diệp Oản Oản lộ ra một tia mỉm cười ngọt ngào, âm thanh mềm mại mà mở miệng, “Alô, mẹ, là con, Oản Oản.”
Diệp Mộ Phàm ban đầu thấy cảm động với cấp trên nhà mình khi được quan tâm, một giây sau cả người đều giống như bị sét đánh, trợn mắt há mồm hướng về “Chàng trai” đối diện nhìn lại, trong nháy mắt cho là mình xuất hiện ảo giác.
Cái…Cái gì thế này… Hắn làm sao nghe được âm thanh của Oản Oản từ Diệp Bạch…
“Là Oản Oản a, nhanh nói cho mẹ, anh con xin việc kết quả thế nào? Nó nói đã xin được làm tổng thanh tra, cái này làm sao có thể chứ?” Bên kia điện thoại Lương Uyển Quân cùng Diệp Thiệu Đình không phát hiện bất cứ dị thường nào, tiếp tục truy hỏi.
Diệp Oản Oản nhìn anh trai nhà mình đã hóa thành tượng đá, tiếp tục mở miệng, “Ba, mẹ, anh nói là sự thật, người phụ trách Quang Diệu rất tán thưởng anh ấy, chắc là đã điều tra qua, biết những tạo hình kia của Tụ Tinh giải trí là từ tay anh mà ra, cho nên mới mời anh. Ba cũng biết, Quang Diệu tạo hình khối nghệ sĩ quả thật rất yếu, rất thiếu nhân tài.”
Nghe Diệp Oản Oản giải thích, Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân rốt cuộc cũng tin tưởng.
“Vậy thì tốt vậy thì tốt! Thật sự là quá tốt!”
“Mẹ một mực không yên tâm con ở Quang Diệu, hiện tại tốt rồi, anh con cùng con ở cùng một công ty, vừa vặn có thể phối hợp với con!”
Diệp Oản Oản gật đầu liên tục, “Dạ dạ, anh cũng đã biết quan tâm con, ba mẹ hai người yên tâm đi! Cái kia… con còn có việc, khi nào gặp mặt sẽ cùng mọi người nói rõ!”
“Được được được, con cùng anh con buổi tối cùng nhau về nhà ăn cơm đi!”
“Được nha, con muốn ăn cá rán mẹ làm!”
…..
Chờ Diệp Oản Oản cùng ba mẹ trò chuyện xong, Diệp Mộ Phàm vẫn như cũ đờ đẫn bên cạnh, nhìn thấy biểu tình của Diệp Oản Oản quả thật là giống như gặp… “Em… Em…”
Diệp Oản Oản đã đổi giọng nữ, nháy mắt một cái, “Thế nào, anh trai?”
Chương 642: Em gái anh không có khả năng nghịch thiên như vậy
Tiếng “anh trai” này của Diệp Oản Oản tựa như sấm sét nổ vang trong đầu của Diệp Mộ Phàm.
“Oản… Oản Oản… Anh là Oản Oản? Mịa nó! tôi có phải là đang nằm mơ hay không! Em… Em chính là lão đại mới nhậm chức ở Quang Diệu – Diệp Bạch? Không đúng, Diệp Bạch không phải là đàn ông sao! Không đúng không đúng, Diệp Bạch lại là phụ nữ?” Diệp Mộ Phàm cả người đều ngốc nghếch rồi, lời nói đã bắt đầu không mạch lạc.
“Có cần thiết phải kinh ngạc như vậy không?” Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu mày, lười biếng ngồi xuống một bên ghế sa lon.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản mặc dù vẫn là một thân trang phục nam, nhưng quanh thân khí chất ác liệt trong trẻo lạnh lùng đã hoàn toàn biến mất, vẻ mặt cũng nhu hòa xuống, dần dần thêm mấy phần cảm giác quen thuộc.
Diệp Mộ Phàm lúc này mới rốt cục có chút tin tưởng, người trước mắt thật sự là em gái nhà hắn, che trái tim thiếu chút nữa chợt ngừng đập, “Nói nhảm! Anh mới vừa nãy thiếu chút nữa đều bị em dọa đến trái tim cũng ngưng đập rồi đó biết không? Em đây quả thực là xuất quỷ nhập thần mà!”
Cấp trên của mình một giây liền trở thành em gái, ai có thể chịu được?
Diệp Mộ Phàm nhìn cô một thân trang phục nam từ trên xuống dưới, khó có thể dùng lời diễn tả được mà nuốt nước miếng, “Em…em vậy… Thật biết chơi đó! Vậy chẳng lẽ em không bị người ta phát hiện sao?”
Diệp Oản Oản nâng cằm lên, chân mày khẽ nhếch, “Anh ruột cũng không phát hiện, anh cảm thấy người khác sẽ phát hiện sao?”
Diệp Mộ Phàm tỏ vẻ, không cách nào phản bác.
“Không đúng không đúng, quan trọng là, em con mịa nó rốt cuộc là thế nào mà em có thể lăn lộn đến Hoàn Cầu, còn lăn lộn đến vị trí này?”
Phải biết, một nghệ sĩ của công ty bộ kinh tế tổng thanh tra quyền lợi thậm chí so với tổng giám đốc còn lớn hơn, đây là vị trí nắm thực quyền, cơ hồ nắm giữ tất cả nghệ sĩ cùng tài nguyên, nếu không Chu Văn Bân ban đầu cũng sẽ không ở Quang Diệu một tay che trời.
Làm sao lăn lộn đến bây giờ…
Diệp Oản Oản không khỏi nhớ lại hết thảy mọi chuyện phát sinh trong thời gian này…
Suy nghĩ kỹ một chút, vào tới nay quả thật coi như thuận lợi, tiến triển so với trong tưởng tượng của cô còn nhanh hơn.
Sự kiện Hàn Thiên Vũ để cho cô có được tư cách tiến vào công ty, Lạc Thần để cho cô đứng vững bước chân, Cung Húc càng là thu hoạch ngoài ý muốn, để cho cô tiết kiệm không ít thời gian, trực tiếp chen vào đẩy Chu Văn Bân đi.
Nghĩ như vậy … Cô có phải hay không hẳn là đối với Cung Húc tốt một chút?
Diệp Oản Oản phục hồi tinh thần lại, đơn giản nói với Diệp Mộ Phàm một chút mình làm sao vào được Quang Diệu.
Mặc dù tin đồn có liên quan đến Diệp Bạch, Diệp Mộ Phàm đã sớm có nghe thấy, nhưng lần này là em gái tự do phóng khoáng, không màng thế sự nhà mình chính miệng nói ra, thật sự là khiến cho hắn cảm thấy không tin nổi…
Sự kiện danh chấn toàn bộ giới giải trí “Hàn Thiên Vũ thô bỉ” lại là sự kiện em gái của hắn ở phía sau màn một tay tẩy trắng.
Không người giúp đỡ, lợi dụng thiên thời địa lợi nhân hoà để Lạc Thần một đêm bùng nổ, là em gái của hắn, đem Cung Húc từ chỗ Chu Văn Bân đào tới, cũng là em gái của hắn…
Vốn đang lo lắng đủ điều, lo lắng ở nơi này Lão Đại khôn khéo đáng sợ phía dưới không dễ giả mạo, lo lắng coi như hắn may mắn tiến vào cũng sẽ bị người coi thường, kết quả, Lão Đại chính là em gái của hắn, quả thực là hậu trường vững như bàn thạch, ai dám đụng đến hắn?
Diệp Mộ Phàm nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, bỗng nhiên cảm thấy cô kim quang lấp lánh.
“Cho nên nói… Kim Đô Bích Hải là em dùng sự kiện Hàn Thiên Vũ kia làm điều kiện, nhưng là cái tên cáo già đó lại âm thầm bày trò với em, dùng phòng khoản kếch xù kềm chế em!” Diệp Mộ Phàm một mặt tức giận.
Diệp Oản Oản hiện tại thu nhập mặc dù phi thường khả quan, nhưng nghĩ trả hết nợ phòng khoản ít nhất còn phải hơn mấy năm.
Chương 643: Liền không có liêm sỉ như vậy?
Diệp Oản Oản thần sắc nhàn nhạt, “Lấy cá tính của Chử Hồng Quang, xem như cũng dự liệu mà thôi.”
“Một số tiền lớn như vậy, còn có ba món nợ ở nơi đó, cái này muốn trả lại như thế nào…” Diệp Mộ Phàm sắc mặt hơi trầm xuống.
Diệp Oản Oản mặt không đổi sắc: “Em nếu dám muốn cái nhà này, tự nhiên có biện pháp trả hết món nợ này.”
Thấy Diệp Oản Oản một thân trang phục sạch sẽ gọn gàng, bộ dáng trong lòng đã có dự tính, Diệp Mộ Phàm không khỏi cảm thấy, em gái nhà mình làm sao có cảm giác an toàn như vậy đây?
Làm hắn còn muốn lên dâng cho lão đại một điếu thuốc lá rồi…
“Em có kế hoạch gì không?” Diệp Mộ Phàm hỏi.
“Em chuẩn bị tự mình làm một bộ phim, kịch bản đã chuẩn bị xong, vai chính bên kia đang xem xét, hiện tại anh cũng tới, tạo hình em không cần lo, trước mắt chỉ còn lại là kéo đầu tư.”
Diệp Mộ Phàm có chút kinh ngạc, “Chính mình đóng phim? Hiện tại thị trường điện ảnh kịch liệt như vậy, bao nhiêu người bỏ vào rồi mất hết vốn liếng…”
“Chi tiết cụ thể gặp lại em sẽ từ từ nói với anh, hiện tại, chúng ta đi shopping trước đã!” Diệp Oản Oản đứng dậy mở miệng nói.
“À? Shopping làm cái gì?” Diệp Mộ Phàm không hiểu.
“Anh đã là tổng thanh tra của công ty rồi, dĩ nhiên phải đi đặt mua mấy thứ như trang phục và đạo cụ.”
Diệp Mộ Phàm nghe vậy, nghĩ đến trước chính mình ăn mặc thế này đi phỏng vấn, đối mặt ánh mắt khác thường, hơi hơi xạm mặt lại.
Hiện tại người trước mắt cũng phát hiện chuyện này rõ vô cùng.
Oản Oản nói không sai, muốn nhậm chức, hắn quả thật cần mua mấy thứ giống như quần áo, nếu không há chẳng phải là cho em gái mất thể diện?
Diệp Mộ Phàm thần sắc hơi có chút quẫn bách, “Chẳng qua là, anh sợ rằng không có tiền mua…”
Diệp Oản Oản sậm mặt lại nhìn anh trai mình, Hà Tuấn Thành người ta chiếm tác phẩm của hắn được mấy triệu, hắn thế nhưng vẫn không biết gì, thật không biết nên nói cái gì với hắn.
Diệp Oản Oản mở miệng: “Em trước cho anh mượn, tháng sau phát tiền lương trả em, mua mấy bộ quần áo chỉ hết của anh nửa tháng tiền lương mà thôi, dù sao cũng hơn là cầm đi ăn nhậu chơi bời!”
Diệp Mộ Phàm gật đầu liên tục, “Được rồi, tất cả nghe theo em… Bất quá anh có một điều yêu cầu!”
“Yêu cầu gì?”
Diệp Mộ Phàm ho nhẹ một tiếng, “Cái đó… Em có thể đổi về nữ cùng anh đi dạo phố được không? Hai thằng đàn ông cùng nhau đi dạo phố có phải kì lạ hay không? Sẽ bị hiểu lầm thành… Em cũng hiểu được…”
“Anh không phải là nam nữ đều có thể sao? Còn quan tâm cái này?” Diệp Oản Oản một bộ ngữ khí đương nhiên.
Diệp Mộ Phàm trong nháy mắt xù lông, “Đệt! Ai nói anh nam nữ đều có thể, không phải là đã nói cho em đừng nghe những tên cẩu bằng hữu kia của anh nói bậy sao?”
“Không phải là là tốt rồi, hiện tại dưới tay em cũng là nam nghệ sĩ, em còn sợ không an toàn đây.”
“Ở trong lòng em, anh liền không có liêm sỉ như vậy à?”
“Anh nghĩ sao?”
“…”
Không nghĩ tới chính mình ở trong lòng em gái lại là hình tượng như vậy, hắn muốn thay đổi triệt để, lần nữa làm người…
Rời công ty, Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Diệp Mộ Phàm, Diệp Oản Oản trước tìm chỗ thay đổi quần áo về nữ.
Rất nhanh, Diệp Oản Oản lái xe đi đến trung tâm thương mại bán quần áo lớn và xa xỉ nhất, giúp Diệp Mộ Phàm mua quần áo.
“Oản Oản, như thế nào?”
Diệp Mộ Phàm thay xong một thân Versace giới hạn, từ trong phòng thử đồ đi ra.
Vào lúc này Diệp Mộ Phàm từ trên xuống dưới rực rỡ hẳn lên, trên người mặc một thân âu phục màu đỏ thắm, vốn là màu kén người mặc, lại khiến hắn nổi bật lên tính phong lưu phóng khoáng, tiêu sái mê người, bên cạnh nhân viên tất cả đều tránh ở một bên hoa si.
Anh trai nhà mình nhan sắc giá trị cao, cô cũng không nói, cộng thêm quần áo giá trị, càng sặc sỡ loá mắt.
Chương 644: Nhan sắc giá trị nhân với một trăm
Có lúc tạo hình cùng phục trang đối với người ảnh hưởng thực sự rất lớn, loại ảnh hưởng này là từ ngoài vào trong.
Trên người Diệp Mộ Phàm cái loại này tự nhiên không kềm chế được, khí chất quý công tử dạo chơi nhân gian phảng phất lại bắt đầu trở lại…
So với trước kia khắp người hận đời u buồn cùng với chán chường, quả nhiên vẫn là cái bộ dáng này tương đối thuận mắt hơn…
“Được, rất tuấn tú, bộ này cũng mua.” Diệp Oản Oản hài lòng gật đầu.
“Ai, vẫn là vật liệu tốt ăn mặc thoải mái, em xem anh trước kia đến những cửa hàng kia, quần áo khiến da thịt anh nhạy cảm đến phát bệnh sởi rồi.” Diệp Mộ Phàm nâng cổ tay lên, phía trên còn nổi sởi màu đỏ.
Diệp Oản Oản không nói gì, “Anh bị bệnh công tử đúng hơn…”
Diệp Mộ Phàm nhất thời nói, “Em nói anh mà không thấy ngại sao? Da thịt em so với anh còn nhạy cảm hơn được không? Có biết anh mỗi lần lựa chọn quần áo cho em tốn sức bao nhiêu không? Rất sợ cái nào không phù hợp em sẽ bị dị ứng?”
“Có không? Em cảm thấy mình vẫn tốt chán a!” Diệp Oản Oản nháy mắt một cái.
Mấy năm này thật giống như không hề nhạy cảm…
Trước kia quả thật đã bị chiều hư rồi…
Diệp Oản Oản không nói vấn đề này nửa, chỉ cách đó không xa một bộ âu phục màu xanh đen mở miệng nói, “Anh đi thử bộ đó thử xem.”
“Bộ màu đậm kia?” Diệp Mộ Phàm hỏi.
“Đúng.”
“Không phải chứ? Mắt em sao vậy, bộ kia rõ ràng không thích hợp khí chất của anh.”
“Ai nói là mua cho anh hả?” Diệp Oản Oản nhíu mày.
“Em để cho anh mặc thử không phải là mua cho anh, vậy đó là mua cho ai…” Diệp Mộ Phàm nói lấy nói để, đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt nhất thời có chút khó coi rồi, hỏi, “Em sẽ không phải là… Muốn mua cho bạn trai chứ?”
“Đúng vậy, anh giúp anh ấy thử xem, xem thế nào.” Diệp Oản Oản ngược lại cũng không phủ nhận.
Sắc mặt của Diệp Mộ Phàm nhất thời đen hơn, một mặt nghiêm túc đi tới trước mặt của Diệp Oản Oản, “Em mua cho hắn quần áo mắc như vậy? Oản Oản, em xác định tiểu tử kia nói đều là lời thật sao? Em nhất định phải suy nghĩ kĩ càng chút đi, hiện tại đàn ông không có mấy ai tốt!”
Nghe câu kia của Diệp Mộ Phàm “Đàn ông không có mấy ai tốt”, Diệp Oản Oản một mặt không nói gì, ai đời lại đi mắng chính mình?
Diệp Mộ Phàm: “Oản Oản, em đừng xem thường, vạn nhất hắn thấy em có tiền dáng dấp lại ưa nhìn, đối với em lừa gạt tài sản lừa gạt tình cảm làm sao bây giờ?”
Nghe nói như vậy, Diệp Oản Oản càng thêm hết ý kiến.
Diệp Oản Oản: “Lừa gạt tài sản… Lừa gạt tình cảm…?”
Diệp Mộ Phàm: “Đúng vậy!”
Diệp Oản Oản: “…”
Diệp Oản Oản hết ý kiến, thật lâu sau, cuối cùng mở miệng thành khẩn nói, “Anh, anh suy nghĩ nhiều quá rồi, coi như lừa gạt tài sản lừa gạt tình cảm, đó cũng là em lừa gạt người ta!”
“Có ý gì?”
“Ý trên mặt chữ, được rồi, đừng có suy nghĩ linh tinh, nhanh đi thay cho em xem!” Diệp Oản Oản thúc giục.
Diệp Mộ Phàm dưới sự thúc giục của Diệp Oản Oản, lòng không phục đi vào phòng thử quần áo.
Mấy phút sau, Diệp Mộ Phàm xụ mặt đi ra, “Được chưa?”
Diệp Oản Oản sờ lên cằm, nhìn rất lâu, “A, thế nào cảm giác là lạ?”
“Đã nói không thích hợp với anh mà!” Diệp Mộ Phàm tức giận mở miệng.
Diệp Mộ Phàm thử thăm dò hỏi thăm, “Bạn trai em hình dáng thế nào, loại hình gì? Nói cho anh nghe một chút.”
Diệp Oản Oản cân nhắc một chút chọn lời, sau đó mở miệng, “Hình dáng… Đại khái là với giá trị nhan sắc của anh nhân với một trăm đi.”
Sắc mặt của Diệp Mộ Phàm nhất thời đen như đáy nồi, “Em nói mạnh miệng như vậy cũng không sợ đau đầu lưỡi!”
Diệp gia Gen tốt, sinh ra đều là mỹ nam mỹ nữ, hắn càng là người có nhan sắc giá trị cao, đến cả cô cũng nói điều này, nếu nói bạn trai cô dáng dấp không tệ, hắn còn tin tưởng, chớ nói tên kia giá trị nhan sắc của hắn nhân với một trăm, cái này cũng lố quá rồi!
Chương 645: Là người đã có bạn trai
Diệp Oản Oản cũng không giải thích, “Lấy bộ này đi, không cần thử nữa, ngược lại anh ấy mặc cái gì cũng đều dễ nhìn.”
Diệp Mộ Phàm: “…”
Tại sao có loại cảm giác thất sủng lòng chua xót thế này?
Lúc trước em gái luôn đuổi theo ở phía sau hắn nói “Anh đẹp trai nhất”, hiện tại lại còn nói cái tên kia so với hắn đẹp trai gấp trăm lần!
Đem từ trên xuống dưới thanh toán xong, Diệp Oản Oản lái xe đi đến một chỗ khác.
“Còn muốn đi nơi nào?” Diệp Mộ Phàm không hiểu.
“Đi thì biết.”
Sau mười mấy phút, Diệp Oản Oản dừng ở một cửa hàng duy nhất có Mercedes Benz kỳ hạn ở Đế Đô.
Diệp Oản Oản mới vừa đến liền có nhân viên cửa hàng nhiệt tình tiến lên đón, “Diệp tiểu thư, cô đã tới! Mau mời vào! Vị này là?”
“Anh tôi.”
“Diệp tiên sinh mời!” Nữ nhân viên cửa hàng bận rộn chào hỏi, thấy Diệp Mộ Phàm mặt mũi tuấn dật, nhìn lén hắn mấy lần.
“Xin chào…” Diệp Mộ Phàm đầu óc mơ hồ đi theo Diệp Oản Oản cùng nhân viên cửa hàng sau lưng.
“Xe tôi đặt đã tới chưa?” Diệp Oản Oản hỏi.
Nữ nhân viên cửa hàng phục hồi tinh thần, vội vàng mở miệng, “Đã đến rồi, hôm nay có thể ký hợp đồng được rồi ạ.”
“Được, hiện tại bắt đầu luôn được không?” Diệp Oản Oản hỏi.
“Dĩ nhiên có thể, mời cô ngồi bên này, xin chờ một lát ạ.” Nhân viên cửa hàng nói xong liền đi sắp xếp.
Diệp Oản Oản đem thủ tục xe tất cả đều làm xong, rất nhanh, một nhân viên làm việc đem một chiếc xe mới tinh màu đỏ thẫm lái tới.
Nhìn thấy chiếc siêu xe kia, ánh mắt của Diệp Mộ Phàm nhất thời sáng lên.
Yêu xe dù sao cũng là thiên tính của đàn ông, mà hắn thích nhất siêu xe trong đó bảng hiệu chính là Mercedes Benz, màu sắc cũng phi thường phù hợp tâm ý của hắn.
Diệp Oản Oản đứng ở trước xe, nói với Diệp Mộ Phàm đang ở một bên, “Thử đi.”
Diệp Mộ Phàm nhất thời sững sốt, “Anh?”
“Mua cho anh.”
“Cái gì?!” Diệp Mộ Phàm nhất thời mặt đầy ngỡ ngàng, “Mua…mua cho anh?”
Mấy năm nay hắn cũng sắp quên siêu xe có hình dáng gì.
Kết quả nha đầu này tùy tiện lấy một chiếc siêu xe ném vào trước mặt của hắn, nói cho hắn…
Diệp Oản Oản quét mắt Diệp Mộ Phàm bộ dáng đờ đẫn bộ, “Không muốn? Vậy thì thôi.”
“Muốn! Muốn muốn muốn!” Diệp Mộ Phàm thấy thế nhanh như chớp không kịp bịt tai tựa một làn khói ngồi vào trong xe, thử cảm giác.
Diệp Mộ Phàm thò đầu ra cửa xe, “Oản Oản, em… em thật muốn cho anh à? Xe này rất đắt a!”
Mặc dù năm đó thời điểm còn là Diệp gia Đại thiếu gia, xe thể thao gì đều gặp qua, nhưng cũng bất quá là năm đó, đã bốn năm, chiếc xe kia của hắn xài đến sắp hỏng cũng không đổi.
Suy nghĩ một chút cũng khó trách hắn mỗi lần nói phải đi chở Trầm Mộng Kỳ, Trầm Mộng Kỳ đều kiếm cớ, sợ là khinh thường ngồi cùng hắn trên chiếc xe rởm…
Diệp Oản Oản mở miệng, “Đào anh qua đây, tự nhiên muốn tỏ một chút thành ý.”
Diệp Mộ Phàm nhất thời nói, “Em gái đào anh, không cho tiền lương anh cũng tới được không?”
Diệp Oản Oản khẽ cười một tiếng, đưa một sâu chìa khóa cùng thẻ phòng qua, “Anh ở chỗ đó tốt xấu lẫn lộn, chuyển tới nhà trọ công ty đi!”
Nhìn qua chìa khóa cùng thẻ phòng, vào giờ phút này, sống hơn hai mươi năm Diệp Mộ Phàm rốt cuộc biết, chân chính đối tốt với một người, không phải là hư tình giả ý lời ngon tiếng ngọt, mà không phải nói hai lời liền đi mua đồ mua xe lại nhét thẻ cho hắn!
“Sắc trời không còn sớm, anh trực tiếp lái đến nhà trọ đi!”
“Vậy còn em?” Diệp Mộ Phàm hỏi.
Diệp Oản Oản mở miệng yếu ớt, “Em là người đã có bạn trai.”
Diệp Mộ Phàm nhất thời mặt tối sầm, “Em nhất định phải nói như vậy với người đang thất tình sao?”
Diệp Oản Oản: “Không nhét thức ăn cho chó cho anh đã nhân từ lắm rồi.”
Diệp Mộ Phàm: “…” Không có nhét?
Hắn mới vừa rồi đã bị nhét một bụng được không?
Chương 646: Đêm mưa gió người về
Gần đây, Thâm thành liên tục có chuyện khác thường, Tư Dạ Hàn không thể không tự mình đi qua một chuyến.
Từ khi tin tức Tư Dạ Hàn bị bệnh nặng truyền đi ra ngoài, ngoài sáng trong tối đều không có một ngày ngừng náo loạn.
Hắn còn chưa có chết mà những người này cũng đã bắt đầu không nhẫn nại được nữa rồi, ở trong tối kéo bè kết phái, thậm chí cùng thế lực bên ngoài cấu kết với nhau, nếu như hắn chết rồi, Tư gia này sợ là như thiên hạ đại loạn mất, đến lúc đó, toàn bộ Tư gia chắc chắn sẽ bị chia rẽ.
Cô biết hôm nay Tư Dạ Hàn khẳng định sẽ không trở lại, nên buổi tối Diệp Oản Oản muốn trở về đến Cẩm Viên.
Nơi này đã từng là nơi cô căm ghét nhất sợ hãi nhất nhưng bây giờ lại là chỗ an tâm của cô.
Đảo mắt khoảng thời gian sau khi đại hội gia tộc đã trải qua ba tháng.
Lúc đó cô cùng chủng tộc lão cam kết nhất định sẽ đem thân thể của Tư Dạ Hàn chăm sóc lại tốt hơn, dù sao căn cứ theo lý luận của Tôn Bách Thảo, nếu như cô có thể làm được những yêu cầu kia của bác sĩ Tôn thì thân thể của Tư Dạ Hàn có thể từ từ khôi phục lại như bình thường được.
Ba tháng nay, thân thể của Tư Dạ Hàn lúc tốt lúc xấu, nhưng cũng không có phát căn bệnh lớn nào cả, tình hình tạm thời ổn định, hai lần kiểm tra theo thông lệ gần đây, thân thể của Tư Dạ Hàn không có dấu hiệu tiếp tục trở nên tồi tệ hơn nữa.
Một đám tộc trưởng muốn nhân cơ hội này mà nhảy vào phân chia chiếm thế lực nhưng ba tháng này vẫn không làm được, bởi vì sự cường thế của Tư Dạ Hàn nên bọn họ nhất thời cũng không làm sao mà thực hiện ý đồ của mình được.
Mặc dù tạm thời vượt qua mấy tháng nguy hiểm nhất kia rồi, nhưng Diệp Oản Oản vẫn y như cũ không dám buông lỏng chút nào, những tộc trưởng kia sẽ không từ bỏ ý đồ cảu mình dễ dàng như vậy được, nếu thân thể của Tư Dạ Hàn ngẫu nhiên xảy ra bất cứ vấn đề gì, đều sẽ trở thành lý do cùng nhược điểm mà bọn họ có thể sử dụng được.
Cô có chút lo lắng tình huống bên kia nên Diệp Oản Oản gửi cho Hứa Dịch một tin nhắn.
[ Thân thể của anh ấy như thế nào rồi? Sự tình vẫn thuận lợi chứ? ] Đợi rất lâu nhưng Hứa Dịch ở bên kia đều chưa có trả lời lại, cô đoán chừng là rất bận bịu.
Thần sắc của Diệp Oản Oản hơi chăm chú mà liếc nhìn bóng đêm thâm trầm ngoài cửa sổ, tối nay Thâm thành sợ lại là một đêm không ngủ rồi.
Ngồi dựa ở trên ghế sa lon trong phòng khách, Diệp Oản Oản vừa chờ bên kia trả lời vừa đọc kịch bản. Thời gian bất tri bất giác đi qua, đảo mắt đã là đêm khuya, ngoài cửa sổ chẳng biết lúc nào bắt đầu rơi xuống ít hạt mưa, hàn ý nhè nhẹ xuyên thấu vào không khí.
Diệp Oản Oản có chút tập trung không được sự chú ý của mình vào trong trang sách nữa, liền nhìn chằm chằm kịch bản một hồi đến phát ngốc, chung quy là cô có chút không tập trung a.
Diệp Oản Oản cũng không có chú ý tới, trong bóng đêm, ngoài cửa, một chiếc xe màu đen quen thuộc lặng yên không một tiếng động mở trở lại.
Người làm thấy Diệp Oản Oản chậm chạp không đi ngủ, không nhịn được nhắc nhở: “Oản Oản tiểu thư, ngài là đang đợi Cửu gia sao? Cửu gia đi công tác, hẳn sẽ không có nhanh như vậy mà trở lại đâu, ngài sớm nghỉ ngơi một chút đi, hiện tại đã trễ lắm rồi.”
Mãi đến khi người giúp việc nhắc nhở, Diệp Oản Oản mới phát hiện đồng hồ treo tường đã qua 12 giờ, cũng đã là rạng sáng, vì vậy vội vàng đứng dậy, chuẩn bị đi tắm đi ngủ.
“Được, tôi biết rồi, các cô cũng đi nghỉ ngơi đi!”
Diệp Oản Oản bỏ áo khoác trên người mình xống, buông kịch bản trên bàn rồi đứng lên.
Diệp Oản Oản mới vừa đứng lên, cánh cửa chính vừa dầy vừa nặng đột nhiên chậm rãi được đẩy ra, một trận khí lạnh ban đêm nương theo lấy gió lạnh trong nháy mắt theo bên ngoài tràn vào trong phòng khách.
Nhìn thấy Tư Dạ Hàn đang đứng ở cửa mặc một chiếc áo gió màu đen, Diệp Oản Oản nhất thời sững sốt. Vạt áo của anh ở trong gió chuyển động, hàn ý trên mặt so với đêm mưa còn sâu hơn, đậm đến mức mùi máu tanh từ trên người hắn không thể phiêu tán mà tới.
“Cửu gia!”
“Cửu gia!”
Tất cả đám người hầu trong nhà đều nơm nớp lo sợ xếp thành hai hàng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng khuôn mặt của Tư Dạ Hàn.
Diệp Oản Oản một mặt kinh ngạc: “Làm sao sớm như vậy đã trở về rồi? Sự tình xong xuôi rồi sao anh?”
“Ừm.” Tư Dạ Hàn nói, đem trên người áo khoác ngoài giao cho người làm một bên.
Trong khi nói chuyện, đã sải bước mà đi tới trước mặt cô.
Chương 647: Anh không ở bên cạnh, em không ngủ được?
Diệp Oản Oản mặc một bộ đồ ở nhà, ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon, trong tay cầm một xấp tài liệu, nhiệt độ ấm áp trên mặt trong nháy mắt xua tan cái lạnh giá vạn dặm cùng sát phạt kia.
Giống như trong đêm tối lạnh lẽo theo bản năng đi đến chỗ có nhiệt độ ấm áp, Tư Dạ Hàn nghiêng người đi qua, tựa hồ là muốn ôm cô một chút.
Bất quá, hắn lại lập tức đứng dậy nói: “Anh đi tắm đã.”
Đại khái là hắn sợ khí lạnh cùng huyết tinh trên người mình quấy rối đến cô đi.
Nhưng trong nháy mắt khi Tư Dạ Hàn đứng dậy, thân thể cũng đã bị một vòng tay ấm áp ôm lại.
Tư Dạ Hàn đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó nhẹ nhàng đem cô ôm trở về: “Làm sao trễ như vậy mà em còn chưa ngủ?”
Diệp Oản Oản than thở: “Chắc là bị anh lây bệnh a…”
Tư Dạ Hàn không ở bên cạnh cô lại có thể bị mất ngủ.
Tư Dạ Hàn dường như không có thể lý giải được lời cô nói, ánh mắt hướng về phía cô nhìn rồi hỏi lại: “Em nói vậy là có ý gì?”
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, đáy mắt lộ ra tia giảo hoạt: ” Ý trên mặt chữ, chính mình đoán a!”
Mỗi lần đều là anh nói vòng vo như đi đường núi, bây giờ cô để cho anh cũng nếm thử một chút mùi vị đốt não này đi!
Tư Dạ Hàn nghe vậy hơi suy nghĩ một chút, ngay sau đó ánh mắt nhỏ sâu mà nhìn chằm chằm cô, mở miệng đáp: “Anh không ở đây, em không ngủ được?”
Diệp Oản Oản nhất thời có chút kinh ngạc: “Lợi hại rồi…”
Lại có thể đoán trúng!
Tư Dạ Hàn một bộ ngữ khí đương nhiên nói: “Chỉ là suy đoán bình thường thôi, không phải là bị anh lây bệnh cho đó chứ?”
Nghe nói như vậy, Diệp Oản Oản tỏ vẻ anh đã nói đúng nên không muốn đề cập đến chuyện đó nữa.
“Đúng rồi, Hứa Dịch đâu? Không có cùng anh đồng thời trở về sao?” Diệp Oản Oản hướng về phía sau lưng của Tư Dạ Hàn nhìn một cái.
Tư Dạ Hàn: “Còn có chút chuyện cần xử lý nên chưa về được.”
“Ồ nha…” Diệp Oản Oản gật đầu, khó trách không có trả lời tin nhắn của cô nha.
Diệp Oản Oản không có hỏi nhiều chuyện Tư Dạ Hàn đi đến Thâm thành, nhìn anh một thân toàn mùi máu tanh liền có thể đoán được đại khái mọi chuyện rồi.
“Tốt rồi, nhanh đi tắm đi, trên người lạnh như vậy, đừng bị cảm, vừa vặn em có mua cho anh quần áo, tắm xong đi thử một chút đi.” Diệp Oản Oản có chút hưng phấn thúc giục nói.
Tư Dạ Hàn: “Được.”
Phòng ngủ trên lầu.
Tư Dạ Hàn sau khi tắm xong, Diệp Oản Oản lập tức đem bộ âu phục mà cô hôm nay mới mua lấy ra cho Tư Dạ Hàn thử một chút.
Chờ Tư Dạ Hàn thay xong, sau đó, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục: “Quả nhiên, em đã nói rồi, bạn trai em mặc cái gì đều dễ nhìn! Anh trai lại còn không tin!”
“Anh trai em sao?” Sắc mặt của Tư Dạ Hàn thoáng qua một tia khác thường không thể nhận ra.
“Đúng vậy, hôm nay anh ấy tới bên em phỏng vấn làm thợ trang điểm, biết Diệp Bạch chính là em gái mình thì… anh không thấy biểu tình kia của anh ấy như thế nào đâu…!” Diệp Oản Oản cười nói với Tư Dạ Hàn chuyện xảy ra hôm nay.
“Thời điểm cùng anh ấy đi mua quần áo, em thấy được một bộ này, cảm thấy anh mặc khẳng định đẹp mắt, liền mua a! Thích không?”
“Ừm.” Ánh mắt của Tư Dạ Hàn xéo qua rơi vào kịch bản đang để trên giường, tiện tay cầm lên hỏi: “Đây là cái gì?”
“Cái này a, trước kia không phải là đề cập với anh rồi sao? Em chuẩn bị quay một bộ phim mới, đây là kịch bản. Không bột đố gột nên hồ, trước khi quay, em đương nhiên cần phải kéo được sự đầu tư đã!” Diệp Oản Oản buông tay nói.
Gần đây cô đi tìm rất nhiều loại kịch bản a.
Kiếp trước cô xem qua không ít phim truyền hình cùng điện ảnh kinh điển, dựa vào trí nhớ của cô, hoàn toàn có thể mang kinh điển mà tương lai có khả năng nổi tiếng kia trước thời hạn quay phim lại.
Làm như vậy khó tránh khỏi sẽ cướp lấy cơ duyên của người khác, thay đổi quá nhiều chuyện, dùng loại phương thức này đạt được lợi ích, cũng không phải là chuyện cô mong muốn.
Bất quá, có một bộ kịch bản tương đối đặc thù.
Kiếp trước, tập đoàn Diệp thị cùng giải trí Hoàng Thiên quay một bộ phim thanh xuân thần tượng nổi tiếng khắp Đại Giang Nam Bắc.
Chương 648: Cửu gia tức giận
Bộ phim này từ diễn viên đến thành viên chế tạo nòng cốt tất cả đều là người có danh tiếng, được ghi lại vô số, trở thành đại biểu phim thần tượng thanh xuân ở Châu Á, sau đó được trình chiếu thành các phiên bản khác nhau ở các quốc gia trên thế giới.
Nhưng biên kịch sáng tạo ra bộ phim này – Từ Lâm kết cục lại phi thường bi thương.
Hoàn cảnh mà Từ Lâm từng trải qua có chút tương tự Diệp Mộ Phàm, là học trò của kim bài biên kịch Hoàng Thiên – Đàm Chấn Tân.
Nhưng trên thực tế, Đàm Chấn Tân người được gọi là kim bài biên kịch, viết ra được mấy bộ kịch bản phi thường có linh khí tạo được lửa lớn, đều xuất phát từ tay học trò của hắn Từ Lâm.
Trong vòng biên kịch này, lợi dụng danh thầy trò, hoặc là lấy danh nghĩa hướng dẫn để dành lấy danh tiếng từ người biên kịch mới chưa bao giờ được người khác nghe danh không phải số ít.
Sau hai bộ phim nổi tiếng lớn, Từ Lâm đương nhiên không cam lòng cả đời làm người đứng sau mà không ai biết đến, muốn đòi lại quyền lợi của mình, khi đó Đàm Chấn Tân cùng giải trí Hoàng Thiên đã đáp ứng lời yêu cầu đó rồi, nhưng ai biết được bộ thứ ba đó lại không có tên của hắn, mà hắn chỉ được cho có ba chục ngàn đồng tiền bồi thường mà thôi.
Từ Lâm không chịu nổi bị lừa dối như vậy nữa, quyết định tự lập, mang theo kịch bản mới nhất của chính mình chuẩn bị đi tìm công ty khác hợp tác.
Bởi vì Từ Lâm đối với Đàm Chấn Tân – người lão sư quá mức tôn kính cùng tín nhiệm, cho nên trước đó đã từng đem kịch bản mới đưa cho Đàm Chấn Tân xem qua.
Nhưng Từ Lâm hiển nhiên đã đánh giá thấp trình độ vô sỉ của Đàm Chấn Tân cùng Hoàng Thiên.
Đàm Chấn Tân đã sớm đem kịch bản của Từ Lâm thay hình đổi dạng, ghi danh kịch bản, dù Hoàng Thiên đã biết rõ kịch bản là do Từ Lâm sáng tác nhưng dưới tình huống muốn bảo vệ danh tiếng của Đàm Chấn Tân kim bài viết kịch bản nên đã lựa chọn cùng Đàm Chấn Tân cấu kết với nhau làm việc xấu, lấy tốc độ nhanh nhất đem bộ phim này quay ra thành phẩm.
Lúc đó kịch bản mới của Từ Lâm mới được làm ra một nữa, đã bị Đàm Chấn Tân cùng giải trí Hoàng Thiên trả đũa, nói hắn xâm phạm bản quyền, ăn trộm kịch bản thầy giáo của mình.
Bởi vì thời gian đưa ra kịch bản của hắn so với Đàm Chấn Tân muộn hơn nên Từ Lâm có miệng cũng khó trả lời, chỉ có thể đeo trên lưng tiếng xấu bị buộc vào người, trơ mắt nhìn lấy những người đó trộm đi kịch bản cảu chính mình, đặc biệt nổi tiếng, thanh danh vang dội…
Trong ngày hôm ấy nơi mà bộ phim này đạt được giải bộ phim xuất sắc nhất, Từ Lâm ở trong nhà đốt than củi tự sát.
Kịch bản cô đưa cho Cung Húc, chính là cô dựa vào ký ức kiếp trước viết ra, bộ kịch bản này đã nổi tiếng khắp cả nước.
Đời này, dựa theo thời gian suy tính, Từ Lâm còn chưa có viết xong bộ kịch bản này, cô tìm một cái Website đăng lên trên đó.
Bằng ký ức của mình, cô trước thời hạn đem kịch bản viết ra, đăng lên trước tất cả mọi người.
Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ bắt sâu…
Đến lúc đó không chỉ có thể đánh cho Hoàng Thiên một cái, còn có thể đem Từ Lâm nhận về dưới quyền mình…
Tư Dạ Hàn nghe vậy, tròng mắt lược lật qua kịch bản mà cô viết ra một chút, nhìn thần sắc, tựa hồ có hơi không quá cao hứng.
Chốc lát sau, hắn ngẩng đầu lên hướng về Diệp Oản Oản nhìn lại nói: “Lôi kéo đầu tư sao?”
Diệp Oản Oản nháy mắt một cái rồi đáp: “Đúng vậy! Không sai a, không đầu tư không có tiền làm sao đóng phim à? Em đã nghĩ qua rồi, có mấy ông chủ của các công ty lớn rất thích đầu tư loại kiểu phim thần tượng thanh xuân như thế này, cho nên cơ hội kéo được vốn đầu tư vẫn là rất lớn a…”
Diệp Oản Oản vẫn tiếp tục nói, sắc mặt của Tư Dạ Hàn lại càng kém hơn, một hồi lâu sau mở miệng đáp: “Thật sao?”
Diệp Oản Oản rốt cuộc cũng phát hiện ra, thái độ của Tư Dạ Hàn đột nhiên là lạ.
Rõ ràng mới vừa rồi còn rất tốt đẹp a…
“A, làm sao vậy, tại sao anh dường như không quá cao hứng vậy?” Diệp Oản Oản thử hỏi dò.
Tư Dạ Hàn đem kịch bản của cô buông xuống, ánh mắt trực tiếp thẳng hướng cô nhìn lại: “Tại sao không tìm anh?”
Diệp Oản Oản nghe xong, sau khi hiểu được ý tứ của anh, nhất thời có chút sửng sờ: “Hắc? Tìm… Tìm anh sao?”
Thấy Diệp Oản Oản một bộ dạng hoàn toàn không có suy nghĩ qua đến chuyện nhờ mình, sắc mặt của Tư Dạ Hàn nhất thời đen hơn: “Đúng vậy”
Dựa vào cái gì mà không thể tìm hắn. Hắn là một tòa kim sơn lớn như vậy ở ngay chỗ này, cô lại còn phải đi tìm người khác lôi kéo đầu tư sao?
Chương 649: Kim chủ không dễ đào a!
Diệp Oản Oản thấy vậy, nuốt nước miếng, cẩn thận từng li từng tí mở miệng nói “Ây… Nhưng ban đầu anh đưa cho em ba điều quy ước, em có thể tự do dung tiền nhưng không được cho phép cầu xin anh giúp đỡ sao?”
Tư Dạ Hàn lúc ấy chắc chắc cô sẽ ở bên ngoài đụng bể đầu chảy máu, sau đó ngoan ngoãn trở về cầu anh ấy sao…
Kết quả thì…
Đại ma đầu tinh anh một thời lại bị chính lời nói của mình gài bẫy: “…”
Đôi môi của Tư Dạ Hàn mím thành một đường thẳng, một lát sau, mặt không thay đổi mà mở miệng nói: “Cái này cùng nhờ giúp đỡ không liên quan, chỉ như chuyện hợp tác bình thường mà thôi.”
Nói xong, Tư Dạ Hàn hướng đến ghế sa lon bên cạnh ngồi xuống, nhìn cô một cái, tiếp tục mở miệng: “Hiện tại, em có một cơ hội, có thể thuyết phục anh.”
Diệp Oản Oản: “…”
Đang… Hợp tác bình thường?
Nghe Tư Dạ Hàn vừa nói như thế, thật giống như cũng không có cái gì không đúng?
Trước mắt cô đang có một nhà đầu tư giàu có sang chói, không tận dụng dường như cũng không nên a!
Huống chi vị kim chủ này đều đã chủ động mở đầu muốn đầu tư cho cô rồi…
Vì vậy, Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng nói: “Được rồi tốt, vậy… Em đây hiện tại bắt đầu nha?”
Tư Dạ Hàn: “Có thể.”
Cái kịch bản này Diệp Oản Oản đã đầu tư thiết kế chuẩn bị rất lâu, cho nên như xe chạy quen đường mở miệng nói: “Thứ nhất, bối cảnh của truyền thông Quang Diệu là chi nhánh công ty giải trí Hoàn Cầu, thực lực hùng hậu, tài nguyên cùng nhân mạch đều phi thường phổ biến, em có thể vì bộ phim này xin được một nguồn tài nguyên lớn…”
Tư Dạ Hàn hơi hơi nghiêng người tay bám lấy cái trán, dường như cũng không có ý tứ động tâm.
Diệp Oản Oản bất chấp, tiếp tục mở miệng nói: “Thứ hai, đội hình diễn viên, trước mắt ứng cử viên cho nhân vật nam chính là Cung Húc – người có lượng fan lớn nhất, mặc dù kỹ thuật diễn xuất của Cung Húc bị người khác lên án chê bai, nhưng gần đây em đã tập trung thời gian làm huấn luyện chuyên nghiệp đối với hắn, quan trọng nhất là, bộ kịch bản này phi thường thích hợp với hắn, em có lòng tin bộ phim này có thể trở thành bộ phim có thể cứu vãn hình tượng của Cung Húc trước mặt công chúng, đến lúc đó đề tài tuyệt đối sẽ liên quan đến hắn a…”
Mặt Tư Dạ Hàn vẫn như cũ không có biểu tình, thậm chí thời điểm khi nghe được tên của Cung Húc, anh lại hơi nhíu mày một chút
Không phải chứ, cô nói như vậy nửa ngày, không chỉ không thể cải thiện được tâm trạng của anh, mà cô làm không tốt lại còn làm giảm mất đi phần tâm trạng đang tốt lúc nãy nữa chứ.
Diệp Oản Oản không dám nhắc lại chuyện có Cung Húc nữa, chỉ có thể vội vàng nói thêm: “Thứ ba, là kịch bản. Hiện tại người đầu tư chỉ quan tâm đến đạo diễn cũng đội hình diễn viên nòng cốt, ngược lại người nhìn đến kịch bản rất ít, nhưng trên thực tế, kịch bản mới là điểm chủ chốt của một bộ phim, phim điện ảnh truyền hình do nước H cùng nước M tạo ra chính là lấy kịch bản làm trụ cột, biên kịch lấy toàn bộ những bộ kịch bản hay nhất, cho nên tạo ra rất nhiều vai diễn chất lượng cao, dẫn đầu giới giải trí trước các nước khác rất nhiều…”
Diệp Oản Oản nói khô cả họng, kết quả Tư Dạ Hàn hoàn toàn thờ ơ không động lòng.
Diệp Oản Oản có chút không biết nên nói gì nữa, đem kịch bản ném một cái, uống hơn nửa ly nước một lúc.
Kim chủ là vàng, nhưng con mịa nó cũng quá khó đào đi!
Ánh mắt của Tư Dạ Hàn đuổi theo cô, một bộ biểu tình thúc giục nói: “Làm sao lại dừng lại rồi. tiếp theo thì sao?”
Khóe miệng của Diệp Oản Oản hơi rút ra, tiếp tục đại gia ngươi a! Cuối cùng anh cũng có lại cút phản ứng a!
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, tiếp tục mở miệng: “Tóm lại, em có lòng tin, cũng có thể bảo đảm, bộ phim này cuối cùng sẽ có sức ảnh hưởng mang lại thu nhập lớn, số tiền anh có thể nhận được sẽ gấp trăm lần có khi còn hơn nữa đó!”
Thật ra thì nguyên bản bộ phim này cô đã có ý trong công ty, chính là kiếp trước công ty đầu tư vào là Hoàng Thiên.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu bộ phim này kiếm dược nhiều tiền như vậy, cô làm gì mà không giữ cho người trong nhà a!
Mặc dù Tư Dạ Hàn tiền đã quá nhiều rồi nhưng người nào còn ngại nhiều tiền hơn chứ.
Nói tới chỗ này, ánh mắt của Diệp Oản Oản chuyển một cái, đi tới trước mặt Tư Dạ Hàn, con mắt lóe sáng lấp lánh cuối cùng mở miệng nói một câu, “Cho nên a, chỗ béo bở không cho người ngoài a!”
Nghe được câu nói “Chỗ béo bở không cho người ngoài”, gương mặt của Tư Dạ Hàn đang nhăn nhó rốt cuộc cũng có thay đổi.
“Đồng ý.”
Chương 650: Anh làm sao lại đáng yêu như thế
Nghe được câu mà Tư Dạ Hàn nói “Anh đồng ý” kia Diệp Oản Oản tỏ vẻ một mặt mộng bức.
Cô vừa nói cái gì a?
Rõ ràng mới vừa rồi anh còn coi tiền tài là cặn bã, làm sao tại lúc cô không giải thích được liền thuyết phục được anh rồi?
Chẳng lẽ cũng bởi vì câu chỗ béo bở không cho người ngoài kia sao?
Vốn là hôm nay cô nghĩ coi Tư Dạ Hàn thành nhà đầu tư, mô phỏng diễn tập một cái, dù sao nếu như cô có thể thành công hạ gục thuyết phục được một đại boss như Tư Dạ Hàn thì còn có ai mà cô nói không được chứ?
Kết quả, cái người này hoàn toàn không dựa theo suy nghĩ của cô mà làm việc, cô bận rộn thuyết trình nửa ngày như vậy, hoàn toàn không có ý định xem xét a.
Diệp Oản Oản gục đầu than thở, cái kịch bản này không phải là do cô tạo ra hoàn toàn, nhưng cô lại muốn dung nó để đi dò hỏi một người mỗi ngày kiếm được 100 triệu cho nên dù người đó có thấy trên đường rớt một chút tiền thì người đó sẽ nhặt sao? Khẳng định là không rồi.
Tư Dạ Hàn dùng một chiếc bút máy khoanh lại một cái trên kịch bản rồi nói: “Em muốn bao nhiêu?”
Cái giọng nói muốn bao nhiêu tùy tiện này là náo đến dạng nào a?
ads by ants
Diệp Oản Oản nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm Kim chủ nào đó đang ở trước mắt cô: “Anh thật sự là muốn đầu tư à?”
Đây không phải là chính mình đánh mặt mình sao?
Biểu tình của Tư Dạ Hàn rõ ràng có chút không được tự nhiên, vẫn còn bày ra một biểu tình “Quy tắc bản tôn lập ra, bản tôn muốn thay đổi liền đổi”: “Làm sao vậy?”
Diệp Oản Oản thấy vậy không nhịn được bật cười, một tay nâng cằm lên, cười híp mắt nhìn người đàn ông trước mắt nhìn như cao lãnh, lại ngạo kiều lại im lìm nói: “Bảo bối a, anh làm sao đáng yêu như thế a?”
Sắc mặt của Tư Dạ Hàn nhất thời cứng đờ, kinh ngạc nhìn biểu tình lười biếng chế nhạo của cô.
Diệp Oản Oản thả kịch bản trong tay xuống, mở miệng cười nói: “Không phải là anh muốn dạy em, không phải là anh muốn cho em tự mình rèn luyện, để cho em có thể một mình đảm đương, một ngày kia chính mình cũng có thể ứng đối hết thảy sao?”
Nghe hai chữ “Tự mình” trong miệng Diệp Oản Oản, vành môi của Tư Dạ Hàn càng thêm thẳng băng.
Nếu như có thể anh làm sao có thể nguyện ý để cho cô tự mình đối mặt chứ, thậm chí anh còn hy vọng cô cái gì cũng không biết cái gì cũng không hiểu, trái tim của Diệp Oản Oản vô cùng đau đớn như bị một trận côn trùng gặm nhấm vậy, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía anh, mở miệng nói: “Tư Dạ Hàn, tương lai, nếu như anh không ở bên cạnh em, em sẽ chiếu cố chính mình thật tốt, cố gắng làm được như hy vọng của anh, nếu như, anh tại …”
Diệp Oản Oản dừng một chút, tiếp tục mở miệng: “Em cũng hy vọng, có thể cùng anh đứng sóng vai.”
Tiếng nói của Diệp Oản Oản rơi xuống trong nháy mắt, trong ánh mắt của Tư Dạ Hàn giống như có khói lửa đầy trời, bàn tay rộng lớn bỗng nhiên giữa đầu của cô lại, dùng sức hôn lên môi của cô, bởi vì mới vừa tắm xong, đầu của Tư Dạ Hàn hơi ướt, không khí mát lạnh nương theo hơi nước ướt át dây dưa liên tục, nơi thân thể cô bị đụng chạm giống như dấy lên một đám lửa nhỏ lồng ngực hô hấp càng ngày càng ít, chờ thời điểm rốt cuộc có thể hô hấp, Diệp Oản Oản vừa nhấc mắt liền đối mặt với con ngươi của người đàn ông ở phía trên cô như vòng xoáy phảng phất có thể đem linh hồn của cô đều hút vào trong đó, Diệp Oản Oản bị đè ở trên ghế sa lon mềm mại, tóc của Tư Dạ Hàn ướt át mà xốc xếch, quần áo ngủ mới vừa động đã có chút ít phân tán, lộ ra một mảnh ngực mặc dù bởi vì bị bệnh mà quá độ trắng nõn nhưng cũng không lộ vẻ yếu đuối, đi xuống dưới là đường cong cực kỳ đẹp đẽ cùng cơ bụng vốn sẵn có lực. Diệp Oản Oản vội vàng lắc đầu một cái, để cho mình từ trong một màn sắc đẹp này ổn định lại: “Uhm, thầy thuốc Tôn nói, thân thể của anh chưa hoàn toàn khôi phục như trước, không thể vận động dữ dội a.”
Tư Dạ Hàn nghe vậy, sắc mặt nhất thời cứng đờ, đáy mắt một mảnh âm trầm đầy vẻ áo não.
Diệp Oản Oản thấy vậy bật cười, ngón tay sờ vào bên trong mái tóc ngắn đen nhánh trấn an mà xoa xoa: “Cuộc sống tương lai còn dài mà, tương lai còn dài mà!”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top