Chương 571-580

Chương 571: Sống chết có số

Hắn thật giống như… Đã nói lời này…

Đáng chết, ban nãy vì kích thích Thập Nhất, hắn chẳng qua chỉ là thuận miệng nói một câu mà thôi, kết quả lại có thể bị người phụ nữ này nắm thót.

Dưới đài, các Ám Vệ nghe vậy cũng ngu luôn rồi, không khỏi trố mắt nhìn nhau. Cách nói của người phụ nữ này mặc dù khá gượng ép, nhưng lại không cách nào phản bác.

Diệp Oản Oản trực tiếp để cho Cà Lăm đỡ Thập Nhất đỡ xuống đài, đáy mắt lạnh như băng, không nói nhảm nữa, trực tiếp mở miệng nói: “Ra chiêu đi!”

Nguyên Sinh khẽ cười nhẹ một tiếng, “A, cái này thuộc hạ cũng không dám, nếu làm bị thương ngài, thuộc hạ chính là chết vạn lần cũng khó đền tội! Không kham nổi a!”

Trên mặt của Diệp Oản Oản không có chút cảm tình nào: “Nếu không dám, liền từ trên đây lăn xuống đi!”

“Cô…”

Nguyên Sinh nhất thời bị chọc cho giận dữ, ngay sau đó trên mặt tràn đầy giễu cợt cùng vẻ khinh bỉ.

Người phụ nữ này, giống như không có não vậy, loại chuyện buồn cười, khoác lác này cũng dám nói.

Thật là y chang Thập Nhất, không làm được gì.

Quả nhiên rác rưởi, sẽ dạy ra phế vật.

Dưới đài các ám vệ nghe được Diệp Oản Oản này không biết gì phách lối nói, quả nhiên cũng ào ào lộ ra vẻ mặt chán ghét khinh bỉ.

“Người phụ nữ này là thiếu não à? Lần trước ở quán bar, mọi người chẳng qua chỉ là nhường cô ta mà thôi, cô ta lại còn coi mình là cao thủ sao, toàn bộ không ai đánh lại sao? Còn thu nhận đệ tử, lại ở trước mặt mọi người chọn tổng đội trưởng ám vệ! Đến cùng ai cho cô ta dũng khí này ”

“Được tâng bốc không nhận rõ phương hướng đi! Khó trách dạy ra phế vật như Thập Nhất vậy!”

“Quả thật là chính là cố tình gây sự! Loại phụ nữ này chỗ nào có thể cùng so sánh với Nhược Hi tiểu thư”

……

Nguyên Sinh thở dài, bộ dạng khổ sở nhìn về phía Hứa Dịch đứng một bên, “Trợ lý Hứa, Diệp tiểu thư như vậy, thật sự là để cho tôi rất khó xử, hay là anh tới quyết định đi!”

Sắc mặt của Hứa Dịch đen như đáy nồi, giờ phút này cũng là nhức đầu không thôi, tiến thối lưỡng nan, chỉ có thể hướng về phía Diệp Oản Oản đưa ánh mắt thỉnh cầu.

Bà cô, có thể cho chút mặt mũi được không hôm nay là tôi chủ trì đó…

Chỉ tiếc, người sau bất động như núi, vẻ mặt như là bà đây phải

đánh cho hả dạ.

Hứa Dịch không có cách nào, mặt mũi đau khổ mở miệng, “Chờ một lát, tôi cần xin phép một chút!”

Hứa Dịch bước nhanh, đi tới một bên, khẩn cấp gọi điện thoại cho ông chủ mình xin phép.

Điện thoại di động reo hai tiếng, được kết nối.

Hứa Dịch vội mở miệng, “Alô, Cửu… Cửu gia…”

“Làm sao?” đầu kia điện thoại truyền tới âm thanh khàn khàn

của người đàn ông.

Còn có thể làm sao! Vợ của người lại gây chuyện, thuộc hạ đều sắp

không ngăn được đây! Quậy cả trận thi đấu rồi!

Haizz!! Cái này thì tốt rồi, chỉ đi xem trận tranh tài lại có thể gây

ra chuyện như vậy, hắn đều sắp hỏng mất được không!?

Trong lòng của Hứa Dịch đang gào thét, mặt ngoài lại chỉ có thể

khống chế tâm tình, đem sự tình đầu đuôi cặn kẽ báo lại ông chủ của

mình một lần, sau đó nơm nớp lo sợ mở miệng “Trước đây loại tình huống này chưa bao giờ có… Thuộc hạ quả thực cũng không cách nào lựa chọn… Chỉ có thể cùng người xin ý kiến! Người xem làm sao bây giờ?”

Vợ của người là muốn đánh nhau, thuộc hạ không khuyên được a, người nhanh quản, quản đi!

Kết quả, sau vài giây yên lặng, đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói lạnh lùng: “Có thể.”

Cái…Cái gì!!!

Có thể!???

Có thể là cái ý tứ quái quỷ gì chứ!?

Hứa Dịch vẻ mặt không tưởng, đang muốn mở miệng nói chuyện, liền nghe được giọng nói bình tĩnh của ông chủ mình tiếp tục mở miệng nói, “Dựa theo quy tắc võ đài thi đấu làm đi.”

Cái gì dựa theo quy tắc võ đài thi đấu sao!!!

Quy tắc võ đài thi đấu thế nhưng sống chết có số đó!!!

Ông chủ, người có phải hay không sai lầm chỗ nào!

Nếu Oản Oản tiểu thư không cẩn thận bị thương, hắn phải trả lời thế nào…

“A lô… Cửu…”

Hứa Dịch đang muốn hỏi tiếp, đầu kia điện thoại đã cúp.

Thấy Hứa Dịch ở đó ngẩn người, đối diện Nguyên Sinh mở miệng nói, “Trợ lý Hứa, loại việc nguy hiểm này, ông chủ dĩ nhiên là sẽ không đáp ứng, tôi xem, anh vẫn là khuyên nhủ Diệp…”

Nguyên Sinh nói được nửa câu, Hứa Dịch ngẩng đầu nhìn hắn một cái, lên tiếng cắt đứt lời hắn: “Cửu gia đồng ý.”

Cái gì!!!

Nguyên Sinh nghe thấy, nhất thời sửng sốt.

Bao gồm tất cả những ám vệ bên dưới đều là vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

Rất nhanh, Nguyên Sinh đáy mắt kinh ngạc biến thành một tia vui mừng nhưng không ai phát hiện, bất quá trên mặt lại làm ra bộ dáng khổ sở, cố ý trầm ngâm nói, “Nhưng là, nếu như không cẩn thận tổn thương Diệp tiểu thư, thuộc hạ chỉ sợ là không kham nổi a!”

Hứa Dịch mặc dù vạn phần lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể dựa theo lời Tư Dạ Hàn mở miệng, “Ông chủ nói, dựa theo quy tắc trên võ đài quyết định.”

Một bên Diệp Oản Oản nghe vậy, chân mày đang nhăn lại, sắc mặt liền hòa hoãn mấy phần.

Lời nói của Hứa Dịch lần nữa nhấc lên sóng to gió lớn…

Dưới đài tất cả mọi người đều là vẻ mặt vui vẻ xem kịch hay.

Cái này thật là không tìm đường chết sẽ không phải chết…

Cửu gia tám phần mười là cũng chán ghét cô gái cố tình gây sự này, muốn cho cô ta một chút dạy dỗ đi!

Lần này Nguyên Sinh có thể không cần cố kỵ nữa rồi…

Đương nhiên, không có khả năng thực sự đánh ra án mạng, nhưng cho cô ta một chút dãy dỗ vẫn là hoàn toàn có thể!

Trong đám người, Lưu Ảnh nhìn về hướng võ đài, ánh mắt một mảnh lãnh đạm thờ ơ.

Hắn đã sớm biết sẽ có cái kết quả này, luôn có ngày cô gái ngu ngốc này sẽ phải trả giá vì hành động của chính mình.

Không phải tất cả mọi người đều sẽ cho cô ta mặt mũi.

Lấy dã tâm của Nguyên Sinh, cộng thêm sự cho phép của ông chủ, hôm nay hắn tuyệt đối sẽ ra tay dãy dỗ cô gái này, vì chính mình lập uy

Đã lấy được bảo đảm xong, Nguyên Sinh cuối cùng không còn kiêng kỵ, sắc mặt thích ý, giống như đang thưởng thức sau khi ăn xong đồ ngọt điểm tâm, một bộ vẻ mặt thân sĩ mở miệng, “Diệp tiểu thư, mặc dù là tỷ thí công bằng, nhưng người dù sao cũng là con gái, tôi sẽ cố gắng trong vòng ba chiêu kết thúc, để tránh thương tổn đến người!”

Chương 572: Máu ngược!!!

Nghe Nguyên Sinh làm ra vẻ khiêm nhường nói, Diệp Oản Oản mặt không thay đổi đứng ở nơi đó, không nói một lời.

Nguyên Sinh dứt lời liền bày ra chiêu thức, bàn tay quét về phía trước, chân sau xẹt qua từ trên không, cả người như mãnh hổ xuống núi, khí thế khiếp người.

Ha ha, cô gái này, tới đúng dịp lắm, hắn đang buồn phiền không biết làm sao để bày tỏ lòng trung thành với Nhược Hi tiểu thư đây…

Dưới đài trừ người ở trong phân đội Ám Nhất phần lớn đều vỗ tay khen hay, còn lại đều đồng loạt nhíu mày. Bỗng nhiên lại có một cô gái tự tiện chạy lên đài quơ tay múa chân, ai cũng không thoải mái cho được.

“Lần này là Diệp Oản Oản tự mình tìm đường chết, cuối cùng cũng có thể cho cô ta một chút dạy dỗ rồi!”

“Thật không để Ám Vệ chúng ta vào mắt”

“Tôi nói, sẽ không quá ba chiêu đi, cũng không sai biệt lắm, người ta thân thể ngàn vàng, chỉ sợ nửa chiêu xương liền đứt đoạn mất rồi…”

Ánh mắt của Diệp Oản Oản không mảy may dao động, một tay chắp sau lưng, nhìn về phía Hứa Dịch: “Có thể bắt đầu chưa?”

Hứa Dịch ho nhẹ một tiếng, “Đúng vậy đúng vậy, hiện tại liền bắt đầu, nhưng mà tôi cũng phải nhắc nhở một điều, Oản Oản tiểu thư, trên võ đài quyền cước không có mắt, hơn nữa sống chết đều do chính mình phụ trách. Vậy nên xin cô phải lấy an toàn của mình làm chủ, không nên hành động nông nổi, thật sự là không nên…”

Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, “Dài dòng.”

Bên này Hứa Dịch vốn còn một tràng dài lời dặn dò còn chưa kịp nói xong, chỉ thấy Diệp Oản Oản cười lạnh một cái, chỉ thấy trước mắt một thân ảnh bay qua.

Một giây kế tiếp, “Phanh ——” một tiếng vang thật lớn.

Nguyên Sinh đang bày ra một bộ dạng tiêu sái, trong nháy mắt thân thể lại giống như diều đứt dây bị một cước đạp bay ra ngoài, thân thể nặng nề đụng phải cây cột trên võ đài.

Cây cột phát ra một tiếng vỡ vụn.
ads by ants

Nguyên Sinh tại chỗ “Phốc” phun ra một ngụm máu tươi, chật vật dán vào võ đài cố gắng đứng vững, mới có thể không bị một chiêu này đánh xuống đài.

Hứa Dịch: “…”

Nguyên Sinh cả người vẫn còn chưa phản ứng kịp, khuỷa tay của Diệp Oản Oản đã giống như một tòa núi lớn mạnh mẽ mà tới, nặng nề đập vào vai hắn.

“A ——” Nguyên Sinh trong nháy mắt té bay trên đất.

Hứa Dịch: “…”

Bên này Nguyên Sinh mới vừa bò dậy, còn chưa kịp phản ứng, một thân ảnh lấy tốc độ cực nhanh nhào về phía hắn, thân thể của hắn lại lần nữa đập vào cái cột vừa nảy.

Hứa Dịch: “…”

“Ầm” một tiếng, cây cột trực tiếp bị đập gãy, thân thể của Nguyên Sinh bay về phía dưới võ đài, mắt thấy mình sắp ngã xuống võ đài.

Không được!!!

Bỗng nhiên bị một nguồn sức mạnh bắt lấy, lực đạo kia hung hãn kéo hắn về phía võ đài, sau đó nặng nề đem hắn quẳng lên trên mặt đất, chấn động làm nổi lên một đám bụi lớn.

“Phốc… khụ khụ…”

Ngắn ngủi, ba chiêu đã qua…

Xương ngực của Nguyên Sinh bị bể nát, sống lưng bị một trận đau nhức qua, mặt bị ném xuống đất trong nháy mắt sưng mặt sưng mũi, máu tươi chảy đầy đất…

Diệp Oản Oản trên cao nhìn xuống người đàn ông đã sắp ngã xuống đài lại bị mình cường ngạnh kéo lên, đột nhiên lười biếng gợi lên khóe miệng, thấp giọng mở miệng nói, “Muốn mau sớm kết thúc sao … Sợ rằng không thể như được như mong muốn rồi… Thời gian nửa tiếng, một giây đồng hồ, đều không thể thiếu…”

“Phanh” một tiếng, thân thể của Nguyên Sinh lần nữa giống như vải rách bị đạp bay ra ngoài.

Sau đó, toàn bộ trên đài, chỉ còn âm thanh thân thể người va chạm với mặt đất, cùng với tiếng vỡ vụn của xương cốt làm người ta rợn tóc gáy...

Trên đài có tổng cộng tám cây cột, lại bị Nguyên Sinh đụng gãy mất năm cái …

Hứa Dịch: “…”

Chương 573: Cửu gia có thể chịu đựng được sao

Vào giờ phút này, ở dưới đài, tất cả các ám vệ liền đứng ngơ ngác, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Dưới đài, không biết ai “Ực” một tiếng, nuốt nước miếng.

Chuyện này… Chuyện này… Đây là cái tình huống gì đây!

Sự tình phát triển theo một hướng hoàn toàn khác, khiến cho đám người đang xem kịch hay ngớ người không hiểu cái quái gì đang xảy ra …

“Ầm —— ”

Hơn 20 phút trôi qua, cây cây cột thứ sáu cũng đứt đoạn mất rồi.

Đầu óc của Nguyên Sinh một mảnh hỗn độn, bị đánh đến ngu người, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi, nhìn thấy Diệp Oản Oản một thân đầy sát khí từng bước áp sát, cả người liền không khống chế được run lên.

Làm sao có thể như vậy…

Làm sao có thể!

Cô gái này giống như là ma quỷ, bất luận hắn ra chiêu thức gì, cô ta giống như đều có thể đoán trước được, nhìn ra được sơ hở của hắn. Còn đáng sợ hơn là tốc độ của cô ta nhanh đến mức không cho hắn suy nghĩ đường sống, thậm chí ngay cả những chiêu thức phía sau cũng rối tung cả lên …

Dựa theo cách đấu của Thập Nhất, Diệp Oản Oản hẳn là chỉ có thể phòng thủ mà không thể tấn công, nhưng làm sao…

“A —— phốc!”

Nguyên Sinh mới vừa bò dậy được một nửa, cả người lại bay ngang ra ngoài, đụng vào cây cột trên võ đài, trong miệng phun ra một búng máu, hòa lẫn một cái răng cửa, thoi thóp mà nằm trên đất, thở ra thì nhiều, hít vào thì lại ít…

Mà phía sau hắn, bảy cây cột chia năm xẻ bảy rơi toán loạn trên đất.

“Trời ơi… Đã xảy ra chuyện gì… Là tôi nhìn lầm sao … Nguyên Sinh hắn ta vậy mà … Lại… Bị hành hạ …”

“Chuyện này… sẽ không quá phận đi …” Có người nuốt nước miếng mở miệng.

“Nhưng mà, ông chủ đã chính miệng nói, dựa theo quy tắc, sống chết có số, ở trên võ đài coi như đánh chết người ta, cũng không cần chịu trách nhiệm a…”

“Ây …”

Mọi người nói tới chỗ này, trên mặt toàn bộ đều lộ ra vẻ mặt khó hình dung.

Hứa Dịch há hốc miệng, cằm cũng sắp muốn rớt xuống, hắn rốt cuộc biết Cửu gia tại sao phải cố ý dặn dò sống chết có số rồi…

Mặc dù quy tắc là như vậy, nhưng lúc so tài vẫn rất huyên náo đông người, nếu hôm nay thật sự xảy ra án mạng, đối với danh tiếng của Oản Oản tiểu thư cũng không tốt chút nào đâu!

Đem Ám Vệ trực tiếp đánh chết, cũng có chút quá mức …

Hứa Dịch nóng nảy không dứt, vừa nhìn thấy thời gian sắp hết liền vội vàng hô lớn, “Oản Oản tiểu thư, đã hết thời gian! Đã hết thời gian! Mau dừng lại đi!”

Diệp Oản Oản nhìn về phía đồng hồ tính giờ, nhìn Hứa Dịch đang gấp đến độ quay vòng liếc một cái “Gấp cái gì chứ, không phải là còn có ba giây sao ”

Gần như trong nháy mắt, “Ầm” một tiếng vang thật lớn, Nguyên Sinh bị một cước đá vào bên cạnh cây cột thứ tám trên võ đài.

Cây cột theo tiếng vang mà nát vụn. (=.=)

Lần này, thân thể của Nguyên Sinh trực tiếp đụng gãy cây cột, ngã xuống phía dưới võ đài…

Đã hết giờ, so tài kết thúc.

Hiện trường im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Hứa Dịch không đành lòng chứng kiến cảnh này, vội che mặt lại: “…”

Trong đám người, Lưu Ảnh đứng ngơ ngác tại chỗ, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch cứng ngắc.

Diệp Oản Oản đi tới bên cạnh võ đài.

Bên dưới võ đài tất cả mọi người giống như đều theo bản năng, đồng loạt lui về phía sau một bước, vẻ mặt khi nhìn thấy Diệp Oản Oản giống như nhìn thấy quái thú thời tiền sử.

Chuyện này… Đây cũng quá… Quá tàn bạo đi …

Chỉ nhìn thôi cũng đau nha …

Hơn nữa trọng điểm chính là … Người ta từ đầu tới cuối… Thật sự là chỉ dùng một tay …

Bạo lực như vậy, Cửu gia bệnh tật yếu đuối thật sự có thể chịu được sao …

Không để ý tới ánh mắt sợ hãi từ bên dưới, Diệp Oản Oản bước qua vết máu loang lổ trên mặt đất, tung người nhảy một cái, nhảy xuống võ đài, nhìn về phía Hứa Dịch: ” Mọi người cứ tiếp tục ”

Nói xong, cũng không quay đầu lại, lập tức liền rời đi.

Chương 574: Kết quả ngoài dự đoán

Hứa Dịch nhìn chằm chằm bóng lưng chủ mẫu nhà mình, chật vật nuốt nước miếng, tâm trạng thật lâu mới khôi phục, nhìn về phía mọi người mở miệng tuyên bố: “Khụ khụ… Thi đấu giành chức tổng đội trưởng… Tiếp… Tiếp tục…

Mới vừa rồi kết quả cuối cùng là, Nguyên Sinh thắng Thập Nhất, hiện tại, có người nào muốn khiêu chiến Nguyên Sinh, tranh chức tổng đội trưởng không.”

Cùng với âm thanh của Hứa Dịch, các Ám Vệ ở dưới mới miễn cưỡng từ bên trong trận đánh đáng sợ này phục hồi tinh thần…

Mấy phân đội trưởng có tư cách khiêu chiến tổng đội trưởng, nhìn Nguyên Sinh bị đánh thành đầu heo, toàn bộ đều trố mắt nhìn nhau.

Nguyên Sinh đều bị đánh cho thành như vậy, chuyện này…

Cái này làm sao còn khiêu chiến a!

Thắng cũng thắng không anh hùng gì.

Lại nói… Thảm thành như vậy… Bọn họ cũng không xuống tay được…

Nguyên Sinh thoi thóp nằm trên đất, trong miệng máu me đầm đìa, trong mắt một mảnh âm vụ hiện lên vẻ độc ác.

Hắn không thể nào chấp nhận được cái kết quả này.

Con nhỏ đáng chết này! Làm sao có thể!

Hắn lại có thể ở trước mặt nhiều người như vậy bị đánh đến không còn chút sức đánh trả…

Nhưng vô luận như thế nào, cái vị trí tổng đội trưởng chung quy vẫn thuộc về hắn!

“Có ổn không?”

Tần Nhược Hi vội vàng đi tới, để Lưu Ảnh cùng hỗ trợ, đem người đỡ lên.

Mặc dù quá trình thi đấu so với dự đoán chút chênh lệch, nhưng kết quả cuối cùng vẫn còn đang nằm trong khống chế của cô, vị trí tổng đội trưởng vẫn lấy được…

Nếu không phải do người phụ nữ kia, thì mọi chuyện đã có thể hoàn mỹ hơn…

Trên đài, Hứa Dịch lại hỏi một lần nữa, vẫn không có người đáp lại.

Vì vậy, Hứa Dịch ho nhẹ một tiếng mở miệng nói, “Được, nếu không người khiêu chiến, như thế, tôi tuyên bố, vị trí tổng đội trưởng Ám Vệ lần này…”

“Tôi… Tôi… Tôi… Muốn…”

Đang lúc này, dưới đài đột nhiên vang lên âm thanh lắp ba lắp bắp.

Hứa Dịch nhìn về phía người thanh niên, mở miệng: “Cậu cái gì?”

“Tôi.. Tôi muốn… Muốn… Muốn… Muốn…”

Hứa Dịch xạm mặt lại: “Cậu muốn khiêu chiến.”

Cà Lăm gật đầu: “Đúng!”

Hứa Dịch: “… Xác định”

Dưới đài, các ám vệ nhất thời tranh luận ầm ĩ.

“Mịa nó! Biết vô sỉ một chút đi chứ, người ta đã bị đánh thành như vậy, còn đi khiêu chiến”

“Đúng vậy a, thắng như vậy cũng không anh hùng chút nào.”…

Cà Lăm hừ một tiếng, quét mắt nhìn những người đó, “Vì… Vì… Vì sao tôi không thể lên đài thi đấu khiêu chiến… Vốn… Vốn là sống chết có số, hắn bị đánh thành như vậy, vậy… Chính là do bản thân hắn kỹ thuật không tinh, đi đỗ lỗi cho người khác, cùng tôi có… có quan hệ gì, huống chi, tôi ghét nhất đàn ông đánh… đánh phụ nữ…”

Hiếm thấy, lần này Cà Lăm nói chuyện miễn cưỡng tính là trôi chảy.

Bất quá, nghe được câu nói sau cùng, tất cả mọi người đều là xạm mặt lại.

Đánh phụ nữ!

Con mịa nó! Con mắt nào của cậu nhìn thấy hắn đánh phụ nữ a!

Rõ ràng từ đầu tới cuối đều bị đánh được không.

Quả thật là ngược đời…

Cà Lăm nói xong, một mặt chính khí ngang nhiên nhảy lên đài.

Nghe Cà Lăm nói chắc như đinh đóng cột, Nguyên Sinh vốn là đã bị đánh gần chết quả thật là thiếu chút nữa trực tiếp bị hắn chọc cho tức chết, ”Cậu…”

Kết quả cuộc so tài này, cơ hồ là không hồi hộp chút nào…

Nguyên Sinh đã bị đánh thành nửa tàn phế, lần nữa leo lên lôi đài đã rất không dễ dàng, không đến mấy quyền liền trực tiếp bị Cà Lăm dùng một chân đạp xuống.

Hứa Dịch lau mồ hôi, tuyên bố: “Cà Lăm… Không phải… Phong Diệc Huyền thắng! Còn có người nào muốn khiêu chiến Phong Diệc Huyền không?”

Dưới đài, tất cả mọi người đều trố mắt nhìn nhau, không người nào có ý muốn lên đài.

Lưu Ảnh thua bởi Nguyên Sinh, đến tư cách phân đội trưởng cũng đã mất đi, căn bản không đủ tư cách khiêu chiến tổng đội trưởng.

Thập Nhất sau khi thua Nguyên Sinh, mặc dù vẫn là phân đội trưởng, nhưng hắn không có khả năng đi thách đấu Phong Diệc Huyền.

Về phần các phân đội trưởng khác, thân thủ tốt nhất là đội trưởng đội ba, nhưng hắn mới vừa rồi đã thua bởi Cà Lăm, phân đội trưởng khác đương nhiên sẽ không đi lên tự chuốc nhục…

Cho nên, kết quả của trận thi đấu tranh vị trí tổng đội trưởng Ám Vệ lại là…

Hứa Dịch thấy không ai mở miệng, lần này lên tiếng nói: “Nếu không có ai thách đấu, như thế, trận thi đấu tranh vị trí tổng đội trưởng lần này, người chiến thắng là… Phong Diệc Huyền!”

Âm thanh Hứa Dịch vang vọng trong toàn bộ sân huấn luyện, kết quả được tuyên bố là cái kết quả mà mọi người không hề nghĩ tới.




Chương 575: Quả thật có chút khẩu vị

Đã không có cây cột che chắn, thân thể của Nguyên Sinh bay thẳng xuống lôi đài, “Phanh” một tiếng ngã xuống đất, không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nghe Hứa Dịch tuyên bố kết quả.

Chiếc nhẫn Chu Tước màu lửa đỏ trong tay “Coong” một tiếng văng ra rơi ở trên mặt đất, giống như một sự giễu cợt vô hình…

Kết quả chẳng ai nghĩ tới, vị trí tổng đội trưởng lại có thể rơi vào trong tay Cà Lăm, người không có chút cảm giác tồn tại nào.

“Ta… Ta đi! Vị trí tổng đội trưởng cứ quyết định như thế này cũng được!”

“Không phải Thập Nhất, cũng không phải Lưu Ảnh, càng không phải là ngựa đen Nguyên Sinh, lại là tên Cà Lăm, quả thật muốn quỳ!”

Dù sao trước đó, phần lớn mọi người thậm chí còn không biết hắn rốt cuộc là ai.

Mọi người trong tiểu đội Ám Nhất chen chúc đi qua đem Cà Lăm bao vây ở giữa, biểu tình của tất cả mọi người đều hưng phấn không thôi.

“Ha ha ha ha… Cà Lăm! Tiểu tử cậu được a! Thật là không có nghĩ đến!”

“Quá vô sỉ, bất quá tôi thích!”

“Chơi rất đẹp! Nên đối phó với cái tên vô sỉ hỗn đản đó như vậy! Nếu không há chẳng phải là lợi cho hắn quá sao!”

Cà Lăm một mặt nghiêm túc sửa chữa, “Gọi… Gọi tôi Phong Huyền Diệc… Còn… Còn có… Tôi mới… không có vô… Vô sỉ… Là hắn… Hắn… Hắn đánh phụ nữ! Thập… Thập Nhất đội trưởng, ngươi đừng khổ… khổ sở… Tôi thay anh báo… Báo thù…”

“Phốc ha ha…”

Cà Lăm nói, chọc cho mọi người lại cười to một trận.

Đến Thập Nhất sắc mặt đang ngưng trọng cũng hòa hoãn không ít.

“Bất quá mới vừa rồi thoải mái nhất chính là lúc Oản Oản tiểu thư của chúng ta đánh người mới đúng!”
ads by ants

“Đúng đúng đúng! Quả thật là quá đã ghiền! Cái tư thế đánh người kia quả thật là khiến thể xác và tinh thần người ta thoải mái!”

“Các người vừa rồi có nhìn thấy không, cái tên Nguyên Sinh ngu ngốc kia còn ở trên đài bày ra tư thế phản đòn, trực tiếp liền bị Oản Oản tiểu thư một cước đạp bay ra ngoài!  Quả là trận đánh sinh tử, con mịa nó so với người khác động tác võ thuật quá đẹp, quả thật bá đạo a!”

Một bên Diệp Oản Oản trơ mắt nhìn Cà Lăm bạch bạch bạch chạy lên, chính mình cũng mặt đầy ngơ ngác.

Bất quá, cái phong cách hành sự này của Cà Lăm ngược lại thật đúng là khẩu vị của cô.

Gậy ông đập lưng ông, anh vô sỉ như thế, tôi liền so với anh càng vô sỉ.

Mới vừa rồi lúc Cà Lăm lên đài, vẻ mặt kia của Nguyên Sinh, quả thật là so với bị cô đánh còn muốn bi kịch hơn cả trăm lần.

Giờ phút này, các Ám Vệ khác cũng tranh luận ầm ĩ, sau trận đấu hôm nay, biểu tình của mọi người khi nhìn Diệp Oản Oản rõ ràng đều thay đổi không nhỏ.

“Thật không có nghĩ đến… người phụ nữ kia lại có thể thật sự có tài! Nguyên Sinh quả thực là bị đánh tơi tả a!”

“Không phải sao, đến Lưu Ảnh cũng thua ở trong tay Nguyên Sinh, kết quả Nguyên Sinh ở trong tay cô ta đến sức để phòng thủ cũng không có, thực lực này, có thể tưởng tượng được…

Khó trách ông chủ yên tâm như vậy, trực tiếp nói dựa theo quy tắc mà làm…”

“Giời ạ! Rõ ràng dáng dấp nũng nịu, cái này cũng quá bạo lực rồi, khẩu vị ông chủ quả thật là khiến người ta không đoán được!”

“Khụ, chuyện này… Quả thật… Quả thật có chút khẩu vị a…”

……….

“Như… Nhược Hi tiểu thư… Tôi…” Nguyên Sinh giẫy giụa lên tiếng.

Tần Nhược Hi giơ tay lên để người khiêng Nguyên Sinh đi điều trị, ngay sau đó ánh mắt rơi vào đám người Diệp Oản Oản cách đó không xa, đáy mắt một mảnh âm trầm.

Lần này, Thập Nhất mặc dù không thể bảo vệ được vị trí tổng đội trưởng, nhưng hắn vẫn là phân đội trưởng của tiểu đội Ám Nhất, vị trí tổng đội trưởng đã rơi vào trong tay của Phong Huyền Diệc.

Mà Nguyên Sinh bởi vì bại bởi Cà Lăm, rơi xuống vị trí phân đội trưởng tiểu đội Ám Tứ.

Về phần Lưu Ảnh, bởi vì thua bởi Nguyên Sinh, đến vị trí phân đội trưởng cũng bị mất, bị trở thành thành viên bình thường…

Chương 576: Truyền thuyết cấp cao thủ

Làm sao có thể a…

Sự tình gì lại biến thành như vậy…

Cuộc thi đấu cho mấy vị trí cầm đầu ám vệ đã kết thúc, đám người dần dần tản đi.

Lưu Ảnh người đưa ra lời thề son sắt muốn đoạt lại vị trí tổng đội trưởng nhìn thấy cảnh hoan hô ăn mừng của phân đội Ám Nhất, nhìn Nguyên Sinh bị thành viên phân đội Ám Tứ vây quanh khiêng đi, ngơ ngác đứng ở bên ngoài đám người mà nhìn.

Cho tới giờ phút này, hắn vẫn y như cũ không thể tin tưởng, kết quả trận thi đấu tranh tài này lại sẽ như thế. Không nghĩ tới hắn thua bởi Nguyên Sinh…

Càng không có nghĩ tới thực lực của Diệp Oản Oản lại tới loại trình độ này…

Hắn vẫn đang một mực cười nhạo cô “Tiểu thư tay trói gà không chặt”, khinh bỉ cô là một người luôn làm liên lụy người khác, giờ phút này xem ra, hắn quả thật giống như là một trò cười…

Một trò cười triệt để từ đầu đến cuối… Hắn ngay cả Nguyên Sinh cũng đều không đánh lại được, chứ đừng nhắc tới Diệp Oản Oản.

Hắn xuất thân trong gia đình thế gia cổ võ, tự nhận là thiên phú hơn người, chưa bao giờ đem bất luận kẻ nào để ở trong mắt, nhưng ngắn ngủn trong vòng một ngày, cả cuộc sống cơ hồ đều bị lật đổ.

Giờ phút này hắn mới thật sự ý thức được, cái gì là nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên.

Bên cạnh truyền tới một trận tiếng bước chân êm ái, Tần Nhược Hi ngữ khí ôn hòa mở miệng an ủi: “Lưu Ảnh, đừng nản chí, cậu vẫn còn trẻ, võ học trên còn rất nhiều tiến triển, lần một lần hai thất bại cũng không tính là gì.”
ads by ants

Lưu Ảnh cúi đầu thật thấp nói: “Tôi chẳng qua là… Cảm giác mình rất buồn cười… Trước kia tôi một mực cười nhạo Diệp Oản Oản… Nhưng cuối cùng lại phát hiện… Tôi căn bản không phải là đối thủ của cô ấy… Thậm chí… Khả năng dưới tay cô ấy một chiêu cũng không qua…”

Sự thật này quả thật là đủ để đè ép hắn.

Tần Nhược Hi vỗ bả vai của Lưu Ảnh một cái: “Loại chuyện này không thể so như vậy được, Diệp tiểu thư tự thân thiên phú không tệ, cộng thêm khả năng Cửu gia vì muốn để cho cô có năng lực tự vệ, cho nên mời qua danh sư dạy dỗ cho cô ấy, thực lực đương nhiên tương đối tiến bộ. Về phần Nguyên Sinh, cũng là bởi vì khoảng thời gian này có đột phá.”

Lưu Ảnh nghe vậy, nhìn về phía Tần Nhược Hi, mặc dù trên mặt một mảnh bị đánh bại, đáy mắt lại dấy lên vẻ sùng kính. Cho dù Diệp Oản Oản lợi hại hơn nữa, cuối cùng cũng không khả năng cùng Nhược Hi tiểu thư so sánh với nhau…

Nhược Hi tiểu thư mới thật sự là kỳ tài, bẩm sinh thiên phú, từ nhỏ tập võ tại các nhà sở trưởng, thân thủ sâu không lường được, cho dù là truyền thuyết cấp cao thủ, chỉ sợ cũng không kịp.

Nguyên Sinh cũng là bởi vì đã lấy được chỉ điểm của Nhược Hi tiểu thư, mới có thể đột phá như vậy…

Phòng y tế.

Nhìn thấy Tần Nhược Hi đi tới, Nguyên Sinh lập tức giẫy giụa muốn đứng dậy, “Nhược Hi tiểu thư!”

“Đừng động đậy, nằm đi, cậu bị thương rất nặng.” Tần Nhược Hi mở miệng nói.

Sắc mặt của Nguyên Sinh vô cùng khó coi, vốn là sưng mặt sưng mũi giờ phút này nhìn qua càng thêm dữ tợn đáng sợ: “Đáng chết! Nhược Hi tiểu thư, cái vị trí tổng đội trưởng này rõ ràng phải là của tôi! Rõ ràng là cô gái kia nửa đường làm loạn, phá hư quy tắc! Tiểu thư nhất định phải làm chủ cho tôi!”

Nguyên Sinh nói xong, trong con ngươi tinh quang lóe lên, lại bổ sung một câu: “Nhược Hi tiểu thư, tôi là do ngài một tay mang ra ngoài, cô ta đánh mặt của tôi thành như vậy, hoàn toàn chính là đang cùng tiểu thư khiêu khích a!”

Tần Nhược Hi thản nhiên nhìn Nguyên Sinh một cái: “Được rồi, chuyện này đừng nhắc lại nữa, sự tình đã như thế, A Cửu khi đó không có ngăn cản, liền tỏ vẻ chuyện này đã không có đường sống để sửa đổi nữa rồi.”

Nguyên Sinh mặt đầy tức giận bất bình: “Ông chủ quả thật là quá hồ đồ rồi, đã có tiểu thư, còn chần chừ đi tìm cái loại hàng cấp thấp này nữa, để mặc cho người phụ nữ kia nhúng tay vào công việc của Tư gia, thậm chí thu mua lòng người! Không cho Nhược Hi tiểu thư người yên tâm, tôi cũng không giống như Lưu Ảnh một dạng ngu si kia, ngày sau bất cứ tin tức gì có liên quan người phụ nữ này, tôi nhất định đều sẽ kịp thời báo cáo cho tiểu thư, không cho cô ta có bất kỳ cơ hội thừa dịp nào mà làm bậy nữa…”

Chương 577: Lấy tình thương của ông chủ hắn

Trong sân huấn luyện, Hứa Dịch nhìn đám người cách đó không xa đang vây quanh Diệp Oản Oản hoan hô, ánh mắt lóe lên.

Nguyên bản hắn còn không hiểu tại sao ông chủ lại đồng ý sự tình hoang đường là cho Thập Nhất cùng Phong Huyền Diệc bái Oản Oản tiểu thư làm sư phụ, giờ phút này cuối cùng hắn mới hiểu được.

Ông chủ là thay Oản Oản tiểu thư lót đường, hơn nữa chắc chắc, cô ấy nhất định có thể làm được.

Toàn bộ Tư gia các phe phái thế lực bàn căn lẫn lộn, bởi vì lão gia chủ hoang đường sinh ra nhiều con, nên càng là đem Tư gia chướng khí mù mịt, toàn bộ Tư gia thiếu chút nữa phân băng chia rẽ.

Khi mà lão gia chủ lưu lại thế lực ám vệ cũng chỉ là một đoàn hỗn loạn…

Mãi đến khi Tư Dạ Hàn ban đầu không còn lòng dạ nào muốn quyền thừa kế gia tộc, đột nhiên ông chủ của hắn trở về cầm quyền, sấm rền gió cuốn chỉnh đốn, mới miễn cưỡng duy trì mặt ngoài ôn hòa, Tư gia mới có thể tạm thời ổn định lại.

Dưới tình huống này, không phải là một câu “Diệp Oản Oản là chủ mẫu tương lai” liền có thể trấn áp những thế lực kia, càng không thể nào cưỡng ép xóa bỏ tất cả những lời phản đối.

Dù sao lấy thân phận địa vị bây giờ của Oản Oản tiểu thư, đem cô đẩy càng cao chỉ sẽ để cho cô ấy càng nguy hiểm mà thôi. Đây cũng là nguyên nhân mà trước đây hắn giống như những người khác, đối với sự xuất hiện của Diệp Oản Oản cảm thấy lo lắng.

Trước đây Diệp Oản Oản thật sự là một người vô dụng, người như vậy ở bên cạnh ông chủ, một ngày kia thực sự sẽ đem ông chủ hại chết.

Hắn cũng không hiểu, ông chủ tại sao đối với Diệp Oản Oản lại cố chấp như vậy, nhất định phải đem cô ấy đẩy lên cái vị trí kia.

Cũng mãi đến trong khoảng thời gian gần đây, hắn mới dần dần thay đổi thái độ đối với Diệp Oản Oản…

Đại khái là bởi vì đối với cha mình hết sức thất vọng nên ông chủ chưa bao giờ nhúng tay vào sự tranh đấu của gia tộc, thế cho nên một đoạn thời gian rất dài mọi người trong Tư gia thiếu chút nữa đều quên sự hiện hữu của ông chủ.

Trong ấn tượng của hắn, ông chủ vô dục vô cầu, đối với bất cứ chuyện gì cũng đều không để ý, chuyện nam nữ càng là một chữ cũng không biết.

Cái gọi là thanh mai trúc mã Tần Nhược Hi, ngài ấy cũng nhìn thẳng chứ không có để ý qua.

Dù sao muốn lấy tình cảm ông chủ nhà bọn họ thì những người phụ nữ kia làm cái gì Tư Dạ Hàn cũng cho là để người mù nhìn, ngài ấy là hoàn toàn không hiểu được điều gì cả.

Cho nên, ban đầu ông chủ không cạnh tranh không đấu đá đột nhiên bắt đầu tranh quyền, một lần nữa để cho hắn thật bất ngờ.

Mà sự kiện thứ hai ngoài ý muốn của hắn, thậm chí là không cách nào hiểu được, chính là người không thông hiểu chuyện nam nữ lại dùng phương thức kịch liệt như vậy, cưỡng ép đem cô gái như Diệp Oản Oản giữ ở bên người…

Không biết trong này, rốt cuộc có ẩn tình gì… Cách đó không xa, các ám vệ từng người một tất cả đều mặt đầy vẻ hưng phấn.

“Oản Oản tiểu thư thật lợi hại, trực tiếp đào tạo ra một tổng đội trưởng!”

“Thật ra thì, nếu không phải là do Nguyên Sinh vô sỉ đó giở trò lừa bịp thì đội trưởng Thập Nhất làm tổng đội trưởng cũng hoàn toàn không thành vấn đề! Cũng còn may chúng ta còn có đội trưởng cơ trí, không để cho gian kế của hắn được như ý!”

Các ám vệ vừa nói vừa tiến tới trước mặt của Diệp Oản Oản.

“Oản Oản tiểu thư, cũng dạy chúng tôi mấy chiêu đi!”

“Đội trưởng Thập Nhất nói tiểu thư có thể chỉ cần một cái nhìn là nhìn thấu nhược điểm của người ta thậm chí là ra chiêu thức giỏi như thế nào, rốt cuộc là làm sao làm được vậy?”

“Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn học!”

Diệp Oản Oản cười một tiếng: “Chỉ cần có thời gian, tôi luôn sẵn sàng tiếp đón.”

Nhìn một đám ám vệ đầy nhiệt tình, trong lòng Diệp Oản Oản cảm khái không thôi.

Kiếp trước, cho dù cô cùng với Tư Dạ Hàn đã kết hôn, là chủ mẫu Tư gia danh chính ngôn thuận, cũng chưa từng có người chân chính để cô ở trong mắt, Tư Dạ Hàn càng che chở cô thì trong mắt mọi người cô càng là kẻ gây họa, càng là tội đồ không thể tha thứ…

Nhưng mà bây giờ, sau khi thi đấu tranh đoạt vị trí tổng đội trưởng xong, cô đã lấy được sự công nhận thật lòng của những người trước mắt này, thái độ đối với cô của các ám vệ rõ ràng đã thay đổi, tổng đội trưởng cùng phân đội trưởng Ám Nhất thậm chí còn trở thành đệ tử của cô.

Chương 578: Không trốn khỏi việc gặp gia trưởng

Cái này mặc dù chỉ là một bước thay đổi rất nhỏ, lại làm cho cô có loại cảm giác thỏa mãn.

Kiếp trước cái loại cảm giác không hợp nhau ở trong cùng một thế giới, tự mình mất đi, hết thảy đều bị người phủ nhận, giống như cô là một phế vật chỉ biết phụ thuộc vào người khác mà sống, thật sự là quá tệ…

Trước kia cô không có lựa chọn nào khác, bị vận mệnh đưa đẩy đi về phía trước, nhưng giờ phút này, lại đột nhiên sinh ra một loại cảm giác như vậy.

Có lẽ… Lưu lại ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, cũng không có đáng sợ như cô nghĩ đến…

“Oản Oản tiểu thư nói chuyện phải giữ lời a!” Mọi người nghe vậy rối rít hưng phấn hoan hô.

Ngay sau đó, có người đề nghị: “Chúng ta uống rượu ăn mừng đi thôi!”

“Ha ha ha được, tối nay không say không về!”

Cà lăm chạy tới trước mặt của Diệp Oản Oản, nói ra lời mời, “Sư… Sư phụ… Người… Người… Người cũng cùng đi uống rượu đi…”

Diệp Oản Oản nghe vậy mở miệng nói: “Uống rượu sao?”

Nghe thấy lời cà lăm nói cùng với âm thanh vừa dứt tiếng của Diệp Oản Oản trong nháy mắt, toàn trường đột nhiên một mảnh tĩnh mịch, bầu không khí vui sướng nhất thời đóng băng.

Ba giây sau, mấy người sư huynh liên hiệp một tay đem cà lăm kéo đến trong góc: “Ai nói chúng ta muốn đi uống rượu! Tổng đội trưởng cậu chớ nói nhảm!”

“Anh… Các anh… Mới vừa… Mới vừa nói…” Cà lăm mở miệng nói.

“Không có! Tuyệt đối không có! Chúng ta rõ ràng phải đi chăm chỉ luyện võ!” Một ám vệ nào đó đầy chính nghĩa nói.

“Đúng, cậu nghe lầm rồi!” Những người khác rối rít phụ họa.

Đệt! Mời Oản Oản tiểu thư uống rượu, bọn họ thích ngược sao? Đây không phải là ăn mừng, là ăn đòn được không? Tổng đội trưởng đại nhân mới nhậm chức của bọn họ có phải là có chút ngu ngốc hay không a?

Lần trước đều bị đánh cho tàn phế còn đưa ra loại này yêu cầu thoải mái này!

Các ám vệ run lẩy bẩy mà nhìn về phía của Diệp Oản Oản rồi nói: “Oản Oản tiểu thư, tôi… Chúng tôi đi luyện võ đây! Ngài cũng sớm đi về nghỉ ngơi đi!”

“Đúng đúng đúng, uống rượu cái gì chứ, nhìn không thấy Oản Oản tiểu thư là một cô gái lợi hại như vậy, chúng tôi còn không biết bẽ mặt mà đi uống rượu không chịu luyện võ sao! Đi mau!”

Lời vừa nói dứt, một đám người nhanh chóng đỡ cà lăm rầm rầm chạy đi, ngay cả cái bóng cũng không trông thấy, ngay cả Thập Nhất trên người mang thương tích động tác cũng nhạy bén dị thường.

“Ây…” Diệp Oản Oản đứng ở phía sau, ngay cả lời nói còn chưa kịp nói một câu nào thì: “Uy… Uy…”

Làm cái gì… Làm gì mà mới nghe muốn cùng cô uống rượu với nhau một chút đều sợ đến như vậy a? Lại nói cô cũng không có ý định đi có được không, buổi tối cô còn có hẹn đây!

Diệp Oản Oản không phản ứng lại với những gia hỏa không giải thích được kia, vui sướng trở về đi thay quần áo.

Đảo mắt, đã thấy sắp tới thời gian đã hẹn cùng với mấy trưởng lão của Tư gia. Khoảng thời gian này tình huống thân thể của Tư Dạ Hàn lúc tốt lúc xấu, mặc dù có những lúc gây kinh động nhưng lại không nguy hiểm, bất quá cô không dám xem thường chút nào.

Mặt khác còn có một việc để cho cô tương đối nhức đầu…

Trước kia vì để cho ba mẹ tin tưởng chuyện cô thực sự đã quên Cố Việt Trạch nên cô mới nói cho ba mẹ mình chuyện đã có bạn trai. Vì để cho bọn họ an tâm, cô lại lừa bọn họ bạn trai nhà mình dung mạo rất xấu xí hơn nữa đặc biệt bình thường.

Hiện tại ba mẹ cô thường quan tâm đến tình trạng tình cảm của cô, trong giọng nói ám chỉ cô lúc nào đem người mang về cho bọn họ gặp mặt một chút, còn nói tuyệt đối không ngại người ta hình dáng khó coi, quả thật là làm tan vỡ tim cô mà…

Mặc dù lần trước Tư Dạ Hàn đã đáp ứng, nhưng lúc đó huyên náo rất không vui, lấy tình trạng cơ thể của anh như bây giờ, cô nào dám nói ra chuyện kích thích hắn như vậy a!

Diệp Oản Oản đang một bên nhức đầu trong phòng chọn quần áo, lúc này, tiếng chuông điện thoại di động reo lên.

Nhìn thấy tên người gọi đến, Diệp Oản Oản nhất thời run lên… Xong đời, sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó, mẹ cô gọi tới a…

Chương 579: Tuyệt đối không ngại xấu xí

Làm sao đây…

Trước kia cô một mực lấy việc học cùng công tác bề bộn nhiều việc tới lấy lệ, lần này có thể làm sao bây giờ a!

Điện thoại đã vang lên một hồi rồi, Diệp Oản Oản nhức đầu không thôi mà nhận: “Alô, mẹ…”

“Oản Oản, hôm nay con có bận gì không?”

Diệp Oản Oản không dám lập tức trả lời, mà là cẩn thận hỏi lại: “Mẹ, có chuyện gì sao?”

Lương Uyển Quân mở miệng nói: “Mẹ đan cho con một cái áo lông, con chừng nào có thời gian rảnh rỗi thì tới lấy.”

“A, hai ngày nữa đi, chờ cuối tuần có thể không?” Diệp Oản Oản trả lời.

“Được a, không bằng cuối tuần kêu bạn trai con đi cùng, rồi cùng chúng ta ăn một bữa cơm đi.” Lương Uyển Quân thử mở miệng thăm dò.

Diệp Oản Oản: “…”

Lại còn dụ cô vào trong hố…

Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: “Cuối tuần sao? Khoảng thời gian này anh ấy đang làm thêm giờ, khả năng không có thời gian…”

“Như vậy a…” Giọng nói của Lương Uyển Quân khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.

Sau đó, đại khái là bởi vì Diệp Oản Oản cự tuyệt nhiều lần, như phát hiện ra cái gì, trầm mặc một hồi, dè dặt mở miệng hỏi: “Oản Oản, con không có chuyện gì lừa gạt mẹ chứ?”

Con gái một mực nói tình cảm cùng bạn trai tốt vô cùng, nhưng mặt khác còn nói chờ cảm tình ổn định một chút lại mang về nhà, bà đã dò xét nhưng nhiều lần từ chối, Lương Uyển Quân khó tránh khỏi phát hiện có chuyện gì đó không đúng lắm.

Thật là hiểu biết con gái không ai bằng mẹ, cô đã cẩn thận như vậy còn bị nhìn đi ra.

Diệp Oản Oản nhất thời một trận chột dạ, vội vàng trả lời: “Không có a, con có thể có chuyện gì lừa gạt mẹ a!”

Giọng nói của Lương Uyển Quân trở nên nghiêm túc: “Cái kia, con hãy thành thật nói cho mẹ biết, con cùng bạn trai của con tình cảm thế nào? Có phải là xảy ra vấn đề gì hay không?”

Hóa ra là lo lắng cái này a…

Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm, vội nói: “Chuyện này không hề có, hai chúng con vẫn tốt, có thể xảy ra vấn đề gì a! Anh ấy cũng không phải là đại thiếu gia như Cố Việt Trạch, không có nhiều tâm địa gian xảo như thế, đối với con khăng khăng một mực yêu chiều!”

“Ai, nếu như vậy, ba mẹ cũng có thể yên tâm, chúng ta chỉ có thể hy vọng con nhất định phải sống tốt, hiện tại anh trai của con vẫn một mực như vậy…” Lương Uyển Quân than thở.

“Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ sống thật tốt mà!”

Nghe được mẹ nhắc đến Diệp Mộ Phàm, sắc mặt Diệp Oản Oản hơi trầm xuống.

Mặc dù khoảng thời gian này mâu thuẫn của cô cùng Diệp Mộ Phàm không có trở nên gay gắt, nhưng cũng không khá hơn chút nào.

Anh trai cô hiện tại bởi vì hoàn cảnh gia đình thay đổi cùng với chuyện Trầm Mộng Kỳ thổi gió bên tai, nên người bên cạnh có nói thế nào hoàn toàn nghe không lọt tai, cô có nói nhiều đi nữa cũng chỉ uổng công mà thôi.

Trầm Mộng Kỳ hiện tại làm sao có thể chọc chuyện phiền phức được nên hầu như mọi chuyện đều giao cho anh cô đi làm, anh cô còn cho là mình được tín nhiệm, được coi trọng…

Hiện tại, chỉ có thể để cho anh cô thấy mình bị Trầm Mộng Kỳ lợi dụng bị thua thiệt lớn mới có thể thay đổi mà thôi…

Kiếp trước hắn bị thương tích đầy mình, còn ngu ngốc vì Trầm Mộng Kỳ mà làm bao nhiêu việc, chính hắn bị hãm hại không tính là gì, còn làm liên lụy đến ba mẹ cô nữa…

Đời này, cô nhất định phải để cho hắn bị dạy dỗ mà ghi nhớ suốt đời.

Lương Uyển Quân lúc này mới yên tâm: “Vậy thì tốt, Oản Oản con nghĩ như vậy là được rồi, ba mẹ nhìn con bây giờ có thể tự đi ra ngoài lập nghiệp, thực sự khỏi phải nói cao hứng bao nhiêu, tìm đàn ông vẫn nên tìm người đối với con tốt một chút, trung thực, hình dáng của người đó có cái gì quan trọng đâu, ba của con cũng có cái ý này, chúng ta tuyệt đối sẽ không để ý hình dạng của hắn đâu!” Lương Uyển Quân nhiều lần cường điệu sẽ không ghét bỏ hình dạng của con rể tương lai.

Bởi vì gen của người Diệp gia đều quá tốt nên Diệp Oản Oản từ nhỏ ánh mắt cũng rất cao, còn đặc biệt khó chiều, cho nên Lương Uyển Quân rất lo lắng Diệp Oản Oản sẽ vì vậy mà cùng bạn trai náo đến mâu thuẫn.

Diệp Oản Oản quả thật là khó nói, chỉ có thể liên tục phụ họa, “Mẹ, con biết rồi, con ghét nhất những thứ đàn ông có dáng dấp đẹp trai lại có tiền khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt…”

Diệp Oản Oản đang nói thề son thề sắt bảo đảm với mẹ mình cho nên hoàn toàn không có chú ý tới sau lưng mình…

Chương 580: Chính anh đẹp trai hơn bao nhiêu người thần tượng

Đúng lúc này, đột nhiên “Két” một tiếng, cánh cửa sân thượng bất ngờ không kịp đề phòng bị người khác đẩy ra.

Diệp Oản Oản nghe tiếng cửa theo bản năng mà quay đầu lại, sau đó liền thấy, Tư Dạ Hàn thân hình cao lớn đứng ở nơi đó, trong tay cầm một quyển sách.

Bởi vì cô đặc biệt dặn dò là hôm nay sẽ ra ngoài hẹn hò, không muốn ăn mặc quá nổi trội, cho nên vào lúc này Tư Dạ Hàn chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản, áo khoác len xanh xám, tóc do không trải qua việc sử dụng mỹ phẩm nên đặc biệt đen nhánh thoạt nhìn đặc biệt mềm mại.

Người đàn ông sống mũi cao thẳng, vành môi rõ ràng, đôi môi nhỏ bé nhìn qua bạc tình lại cấm dục, một đôi con ngươi trong trẻo lạnh lùng không nhiễm bụi trần gian, bộ dáng này so với trong ngày thường chỉnh trang nhìn qua trẻ hơn chừng mấy tuổi, cộng thêm cái này người càng tỏa ra khí chất cấm dục, lực sát thương quả thật là quá lớn rồi…

Giờ phút này, Tư Dạ Hàn dường như là đúng lúc nghe được câu nói sau cùng kia của cô, hai con ngươi nhỏ bé thâm thúy không thể nhận ra híp lại…

Về phần Diệp Oản Oản, duy trì tư thế gọi điện thoại, nhìn chằm chằm mỹ nam trước mặt không kịp chuẩn bị mà như rơi vào mộng ảo, thật sự quá đẹp a!

Mịa nó!!! Tại sao Tư Dạ Hàn lại ở chỗ này a a a a!

“Mẹ, lúc này con bận quá, con cúp trước lúc khác sẽ nói tiếp với mẹ sau, bái bai!”

Diệp Oản Oản thật nhanh chóng cúp điện thoại, sau đó ực nuốt nước miếng một cái, lắp bắp nhìn về phía của Tư Dạ Hàn: “Anh… Anh, anh, anh… Anh làm sao tại trong phòng em a?”

Tư Dạ Hàn cất bước đi vào, sau đó mặt không thay đổi mở miệng nói ba cái chữ: “Đi đọc sách.”

Được rồi, sân thượng trong phòng cô quả thật tốt nhất, Tư Dạ Hàn thường xuyên đến sân thượng này đọc sách hoặc là nghỉ ngơi một chút.

Giời ạ quá sơ suất a! Cũng không biết Tư Dạ Hàn rốt cuộc nghe được bao nhiêu rồi a!

Diệp Oản Oản cẩn thận dè dặt nhìn anh một cái, sau đó thử thăm dò mở miệng nói: “Thế… Mới vừa rồi em cùng mẹ em nói chuyện điện thoại… Anh nghe được bao nhiêu…”

Tư Dạ Hàn: “Không có bao nhiêu.”

Diệp Oản Oản không yên tâm truy hỏi: “Không có bao nhiêu là bao nhiêu?”

Tư Dạ Hàn lẳng lặng nhìn cô một cái, trầm mặc một giây, sau đó lặp lại: “Con ghét nhất những thứ đàn ông dáng dấp đẹp trai lại có tiền khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt…”

Diệp Oản Oản không nói gì che mặt…

Chết tiệt…

Quả nhiên vẫn là nghe được câu này…

Diệp Oản Oản chỉ có thể vội vàng chạy bạch bạch bạch tiến lên giải thích, “Cái này, đây là hiểu lầm! Tuyệt đối là hiểu lầm, anh cũng biết mà, em hoàn toàn chỉ nói cho ba mẹ em nghe mà thôi… Em thích người dáng dấp đẹp trai lại có tiền khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt! Nếu không đúng vậy sẽ không bị anh mê hoặc đến chết đi sống lại mà!”

Tư Dạ Hàn ánh mắt lóe lên, “Trêu hoa ghẹo nguyệt sao?”

“Đúng vậy! Em nói sai sao? Gương mặt này của anh chẳng lẽ còn không đủ trêu hoa ghẹo nguyệt? Chính anh đẹp trai hơn bao nhiêu người thần tượng, trong lòng bao nhiêu cô gái không có đếm sao?” Diệp Oản Oản một mặt nghiêm túc mở miệng, bắt đầu trò gian nịnh hót.

Tư Dạ Hàn nghe vậy, khóe miệng dường như không dễ dàng phát giác cong lên một cái, bất quá nhìn thần sắc, rõ ràng đã không có dấu vết không vui.

Trải qua thời gian dài, Diệp Oản Oản liền sớm học được cách nhìn mặt mà nói chuyện, cho dù Tư Dạ Hàn là một người mặt đơ, cũng có thể nhìn ra tâm tình của anh, biết nguy cơ chắc là đã đi qua, vì vậy thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục vuốt lông: “Không đúng không đúng! Bất kể có tiền hay không, có đẹp trai hay không, đều không quan hệ với em, em chỉ thích Bảo Bảo anh mà thôi!”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top