Hoá ra anh vẫn ở đây
- Nói cho anh nghe có chuyện gì xảy ra với em đi!
Joshua dìu cô lên xe của anh và chở cô một mạch đến viện. Nhìn bộ dạng cô lúc này chắc xấu xí lắm, cô luôn muốn mình thật xinh đẹp trước mắt anh, cô không dám trả lời. Thấy cô không nói gì anh càng sốt ruột hơn. Chốc chốc anh lại quay sang nhìn cô, đôi lông mày nhíu vào.
- Yiwon à, sao em lại thành ra như vậy! Kể cho anh biết được không! - Joshua hạ giọng, mong nhận được câu trả lời thích đáng từ cô.
- Anh à, mau chở em đến bệnh viện nhanh được không, em đau quá rồi!
Dù đó không phải là câu trả lời mà anh muốn nghe nhưng dù sao Yiwon cũng mở miệng ra nói một câu với anh.
- Bác sĩ ơi, em ấy có sao không ạ!
- Uhmm... Cũng không quá nghiêm trọng nhưng cậu hãy nói với cô ấy ở lại đây nghỉ ngơi thêm vài ngày, mai tôi lại qua kiểm tra.
- Cảm ơn bác sĩ!
- Joshua à! Bác sĩ nói em bị sao vậy?
- Em bị đánh bầm dập thế kia mà không biết sao!
- Thế có nặng lắm không!
- Không nặng lắm nhưng nghỉ ngơi đi nhé! Anh về đây! Mai anh sẽ qua.
- Đừng đi mà Joshua ơi, em không muốn ở đây một mình đâu
- Sao? Đèn sáng trưng như này mà sợ à!
- Nhỡ mất điện thì sao! Anh ở lại đây với em đi mà!
- Thôi được rồi, ở cùng em một đêm nay thôi nhé!
Đêm đó, cô không tài nào ngủ được, thấy anh ngủ trên sofa mà thấy thương. Cô muốn mang chăn qua đó đắp cho anh nhưng trên phim truyền hình hay làm nhưng bụng cô đau nhức không thể đi nổi. Đang say sưa ngắm anh thì anh bất chợt ngồi dậy, ngó ra nhìn cô, lúc này cô không kịp trở tay, vội nằm xuống nhưng cơ thể cô đau nhức. Cô nghiến chặt răng để không phát ra tiếng kêu. Một hồi lâu, cô thấy không có động tĩnh gì liền mở mắt ra thì thấy Joshua đang đứng nhìn chằm chằm mình.
- Em không ngủ được à!
- ..... - Gật đầu
- Thôi được rồi, để anh hát cho em nghe nhé! Em mà không ngủ thì sức khoẻ khó mà hồi phục được. - Vừa nói, anh vừa kéo ghế ra gần giường - Vậy em muốn anh hát bài gì?
- Bài gì cũng được, bài nào anh hát em đều thích!
- Anh biết rồi
"Sunday morning rain is falling.."
- Sao em lại cười, anh hát dở quá à!
- Đâu có!
- Đừng có nói em giống mấy đứa kia nhé!
- Sao anh biết thế? Suốt thời TTS, em cũng nghe anh hát bài này suốt rồi còn gì
- Thế em muốn nghe bài gì, không nói là anh hát lại bài đó ấy
- Anh hát Smile Flower đi, em thích bài đấy lắm!
"그냥 왜인지 모르게 가끔씩 문득 (Geunyang waeinji moreuge gakkeumsshik mundeuk)
그런 생각이 자꾸만 들어 요즘 (Geureon saenggagi jakkuman deureo yojeum)
이렇게나 행복하고 아름다운 너 (Ireokena haengbokhago areumdaun neo)
그리고 남부럽지 않은 지금의 우리 (Geurigo nambureobji aneun jigeume uri)
그런 우리가 (Geureon uriga)
정말 언젠가 불행하게도 (Jeongmal eonjenga buraenghagedo)
떨어지게 되면 (Tteoreojige doemyeon)
그땐 어떡하지 (Geuttaen eotteokhaji)
물론 그럴 일 없겠지만 (Mullon geureol il eopsgetjiman)
이런 상상은 정말 하기도 싫은데 (Ireon sangsangeun jeongmal hagido shireunde)
가끔씩 떠올라 넌 (Gakkeumsshik tteoolla neon)
부디 이런 생각나지 않길 (Budi ireon saenggaknaji ankil)
.....
Đôi lúc không hiểu tại sao
Anh thường suy nghĩ về những điều này
Em vẫn đang hạnh phúc và xinh đẹp
Và hiện tại chúng ta vẫn đang tốt đẹp
Chúng ta vẫn sẽ như vậy
Nhưng nếu một ngày nào đó
Chúng ta phải rời xa nhau
Thì anh phải làm sao đây?
Đương nhiên điều đó sẽ không xảy ra mà, nhưng chỉ là
Anh thật sự không muốn nghĩ như vậy
Nhưng đôi lúc nó vẫn hiện hữu trong tâm trí anh
Anh mong rằng em sẽ không nghĩ như vậy"
.....
- Em ngủ rồi à, anh về nhé!
Joshua ra khỏi phòng tắt điện, đóng cửa nhẹ nhàng hết sức, sợ Yiwon sẽ tỉnh dậy
"Em chưa ngủ đâu, chỉ là em muốn anh về kí túc xá nghỉ ngơi cho lần comeback tới, em cũng không muốn làm phiền anh nhiều đến vậy!" Nghe anh hát, từng cảm xúc trong lời bài hát chạm đến thấu lòng Yiwon. Tự bao giờ mà gối cô ướt đẫm, tự bao giờ mà cô luôn muốn anh chỉ mãi bên mình.....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top