Chương 2

Edit: HaiYan
Beta: HaiYan
3. 
Ánh mắt của người đàn ông nhìn vào đôi bàn tay đang giữ lấy góc áo.
Tạ Tiểu Diên cảm giác mình đang bị vận mệnh giữ lấy phần gáy yếu ớt.

4. 
Tính cả lần đầu tiên gặp gỡ ngoài ý muốn ở khách sạn thì cô và anh lúc này mới gặp mặt lần thứ tư.

Tình hình lúc ấy rất phức tạp. Sau khi ở nhà được N ngày , cô bị đồng nghiệp chào đón, dẫn đến sảnh ăn cơm cao cấp. Lúc nhận được các lời chúc mừng , cô liền mơ một giấc mộng.
Cô vô tình dựa vào vai một người đi đường ngủ.
Trong khoảnh khắc cô đang ngủ đó.
Giấc mơ lại ùn ùn kéo đến đầu cô.

Sau khi Tạ Tiểu Diên tỉnh, ngồi ở trên ghế sô pha , đầu óc choáng váng.
Qua vài giây, đầu cô giống như rất lâu không có nổ pháo, bùm bùm mà phát nổ.

Cô tiếp tục viết tiếp tình tiết đang đứt rời lần trước đã viết bảy tám ngàn chữ, cuối cùng đã đến phần gay cấn!
Tạ Tiểu Diên liền dừng tay lại.

Đêm đó, cô nghiêm trang tắm rửa ,hâm nóng một ly sữa bò . Sau hai mươi phút, cô bình tĩnh kéo chăn mền, thản nhiên chìm vào giấc ngủ, chờ đợi giấc mơ.

......
Không có chuyện gì xảy ra.
Chỉ có quầng thâm càng lúc càng lớn.

Tạ Tiểu Diên không cam lòng liền thử lại n lần, thuốc ngủ cũng thay đổi để có hiệu quả cao hơn, nhưng cuối cùng vẫn là kết quả cũ : không thành công.

Cô bắt đầu quay trở lại dọc theo đường cũ , sử dụng các biến kiểm soát tinh thần của thí nghiệm, từng cái một
Khách sạn, thời tiết, thời gian, địa điểm.....
Phải nói rằng mặc dù khách sạn rất cao cấp, nhưng ghế sô pha thực sự không thoải mái.

Khi Tạ Tiểu Diên chuẩn bị từ bỏ, cô vẫn muốn thức dậy trong giấc mơ.

Cô nói, người đẹp trai ngày đó bị ngủ đến liệt nửa người đâu? Có làm qua không?

Tạ Tiểu Diên lúc này mới mơ hồ nhớ lại chuyện này.

Sau đó chờ đợi thí nghiệm của mình.
Đối phương quả nhiên xuất hiện trở lại!
Trong quán cà phê, Tạ Tiểu Diên chọn vị trí cửa sổ cách anh không xa ,nắm chặt thời gian đi qua.
—— Thành công.

Lúc Tạ Tiểu Diên ở trong mộng không kìm nén giấc mơ vui vẻ nhảy trên mái nhà cao tầng . Một cơn gió lớn thổi qua, đó là cảm giác như đang bay——! !
Ba giây bay lượn sắp kết thúc.

Mặc dù thời gian chỉ có ba giây sẽ rơi xuống đất liền thức tỉnh, Tạ Tiểu Diên tinh thần sáng láng về nhà để tìm biện pháp.

Cô đã sớm hỏi quầy lễ tân , người kia thường xuyên xuất hiện ở chỗ này.
Nhưng cũng không thể mạo muội đưa ra cái yêu cầu thí nghiệm không phù hợp này.
Không thích hợp.
Lịch sử kinh nghiệm nói cho cô rằng, mọi người đều kiếm củi đốt diễm cao, sức mạnh của quần chúng vô cùng lớn.
Cô đem sức tưởng tượng giàu có của mình vào trường đại học kéo Tiêu Thừa vào một tổ thảo luận , tin tưởng rằng giấc mơ đang chờ đợi cô trong tương lai không xa!

Trước tình cảnh đang nóng hổi này bọn họ nhanh chóng tóm tắt lại những đề nghị có giá trị : thuận tiện nhất là ở khách sạn Rơm Rạ tiên sinh—— bởi vì anh ta là cây cỏ cứu mạng Tạ Tiểu Diên . Trên kia là biệt danh Tạ Tiểu Diên đặt cho cô.
Làm thế nào gặp nhau?
Sau mấy lần cãi nhau, cô liền ngắt lời họ: Don 195, nếu không thì trực tiếp đánh ngất xỉu mang đến đây?

Gia đình Tiêu Thừa ba thế hệ đều bị bắt giữ liền hủy bỏ đề nghị này.

Nhưng cuối cùng vẫn không thể lay chuyển được bọn họ.

-

Đối với Ôn Biệt, không còn nghi ngờ gì nữa một tháng liền không thể chịu đựng nổi.

Anh kỳ thật cũng không phải nhân vật của công chúng , nhưng bạn của anh lại nhắc nhở loại hành vi này gọi‘ tư sinh’*.

*Bất hợp pháp.

Tính toán cẩn thận, đại khái có lẽ là từ buổi chiều hôm đó. Lúc ấy bên Thụy Sĩ phái người đến tìm anh đàm phán để cho anh trở về tiếp quản. Trong khi chờ ở sảnh, trên vai đột nhiên nặng hơn.
Đó là một cái đầu.

Tay Ôn Biệt lúc ấy đang gõ bàn phím bỗng nhiên liền ngừng lại ,anh quay đầu lại nhìn.
Từ lúc tám tuổi , lần đầu tiên đi xe buýt của trường Ôn Biệt đã biết rõ hành động này có ý nghĩa gì.

Anh đang muốn lịch sự yêu cầu cô gái trẻ này gục đầu ra chỗ khác.
Kết quả là vừa nghiêng đầu, sau buổi trưa ánh mặt trời đã chuyển sang buổi chiều, ánh sáng vàng chiếu vào khuôn mặt đang ngủ của đối phương.
Hô hấp của Ôn Biệt cứng lại.

Đối phương dùng nghệ thuật thần thái của khuôn mặt khi ngủ của mình khích lệ lui ý nghĩ của hắn.
Đây là người mẫu mà Picasso tái thế đều muốn vẽ.
Thật là ngủ rồi.

Các nhân viên và khách xung quanh thích thú nhìn vào chỗ này Ôn Biệt nhấn vào tay cầm trên ghế gọi quản lý đại sảnh tới, thấp giọng nói: "Cầm kiện áo khoác đến đây. "

Ôn Biệt thần thái ôn hòa và điềm tĩnh. Quản lý đại sảnh lập tức đi xuống, một bên nghiêm túc thi hành mệnh lệnh một bên phát tin tức trong một nhóm nhỏ.

【A102: Tuyệt tuyệt, thời khắc này là tinh thần của một người đàn ông a..! Ôn Biệt thật không hổ là bài tử của K.T chúng ta ! ! Mặt tiền! ! ! ! ! ! 】
【A208: Làm sao vậy làm sao vậy! ! 】
【A303:? ? ? Có phải là tầng đầu tiên? Ta vừa phục vụ rồi】
【A102:【 hình ảnh】【 hình ảnh】】
Cả nhóm bùng nổ thành pháo hoa.
Toàn bộ cuộc trò chuyện đều là ‘ngọa tào ngọa tào’ sớm biết như vậy liền giả bộ ngủ có thể dựa vào vai  ! ! ’‘ ... A... A... A... A... A... A... A... Thật sự là độc phẩm cấp quốc gia!!

Ôn Biệt luôn luôn không cự tuyệt người, hữu cầu tất ứng đi, ngược lại không đến mức quá khó chịu. Nhưng phải trong phạm vi đủ khả năng, anh sẽ luôn cảm thấy như một cơn gió mùa xuân.

Hơn nữa Tạ Tiểu Diên sau khi thức dậy hoàn toàn chính xác xốc áo khoác lên liền đi.
Chuyện này sẽ không ảnh hưởng lớn đến anh còn có thể thuận lợi đem đám người Thụy Sĩ kia ngoài ý muốn gạt hai giờ, anh cũng không bận tâm.

Nhưng rồi mọi thứ đều trở lại quỹ đạo ban đầu. Ôn Biệt không để mọi người ngăn cô lại mà muốn nhìn cô đến cuối cùng muốn làm cái gì, tài giỏi thế nào.

......

Ôn Biệt lễ phép mà rút tay về cắt đứt không khí xấu hổ trầm mặc: "Thật xin lỗi muộn như vậy lại còn quấy rầy, tôi tới cầm lại đồ của tôi là miếng vòng cổ, đặt ở trên tủ đầu giường. Nếu như không có đoán sai, hẳn là Tạ tiểu thư không cẩn thận mang đi. "

Nhìn xem, người thông minh nói chuyện thế nào.
Tạ Tiểu Diên trong nội tâm chậc chậc cảm thán, đồng thời trên mặt dương cái nụ cười sáng lạn vô cùng tự đắc, đôi mắt hoa đào xinh đẹp mở ra một đóa hình quạt : "Ai nha, thật vậy chăng! Xem ra là cái vòng cổ đối với ngài nhất định rất quan trọng ,tôi sẽ nhất định phải tìm xem! "
"Như vậy đi, ngài đi vào ngồi uống chén trà, tôi tìm được lập tức đưa cho ngài! Tuyệt đối sẽ không chậm trễ ! "

Cô tự cho là đúng hai con ngươi rủ xuống đôi mắt sâu lông mi dài che không được khóe môi giống như một tiểu hồ ly giảo hoạt.

Tạ Tiểu Diên hành tẩu giang hồ nhiều năm, giang hồ mặc dù không có truyền thuyết của cô, nhưng cô trong giang hồ đã học được cách ngồi xuống trước, mọi thứ đều dễ nói!

Người này có vẻ tốt và là một người đàng hoàng.
Kinh nghiệm của Tạ Tiểu Diên trong việc viết truyện về đàn ông rất nhiều. Cái mặt mũi quân tử này toàn thân cao thấp đều là bảy tấc, chỉ cần không ngã mặt, chuyện này có thể đàm phán được.

Cô nắm lấy ống tay áo của Ôn Biệt , đem người kéo vào trong phòng.
Tạ Tiểu Diên đột nhiên cảm thấy mình rất giống hồ ly tinh muốn câu dẫn một thư sinh thuần lương......

Kéo đến một nửa, cô phát hiện mục tiêu bất động.

Cầm túm, kéo, vẫn không di chuyển.
Lại túm kéo một cái, vẫn không di chuyển? ?

Tạ Tiểu Diên kinh ngạc lập tức quay đầu eo đã bị người ôm. Cả người ngã ra bên ngoài.
Bàn tay trên đặt trên eo của cô lạnh như băng không thể giãy giụa được.

Cô nhìn vào khuôn mặt ngày càng phóng đại kia.
Nhìn từ xa không biết là người đàn ông này cũng quá là dễ nhìn.

Ôn Biệt trên mặt nhàn nhạt, đôi mắt trầm tĩnh.
Nhưng động tác lại hoàn toàn trái ngược.
Anh thật sự có một bàn tay rất đẹp giống như bàn tay của nghệ sĩ.
Khớp xương gân mạch cong cong.
Dưới bóng đèn, tay phải anh xốc lên áo khoác dê nhung bên ngoài của cô ,thò tay vào.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top