Phần 2

Tôi quăng mạnh điện thoại xuống giường,khóc tức tưởi...chửi nó là chó thì có quá đáng không? trong khi bản thân tôi cũng say và không biết gì huống hồ nó cũng là 1 thằng con trai mà........
Nhưng đau lòng nhất........là tôi không yêu Tuấn, không yêu nhưng chúng tôi đã làm chuyện đó với nhau...và càng nghĩ đến D tôi càng đau lòng thêm, tôi yêu D và nhớ D rất nhiều cảm xúc tội lỗi quay quanh như tôi đã làm chuyện gì có lỗi với D. Khóc cho đến mệt mỏi tôi ngủ thiếp đến sáng...
Đến sáng cầm điện thoại trên tay, biết bao nhiêu tin nhắn của Tuấn, Tuấn nói nhiều lắm nhưng tuyệt nhiên tôi xóa hết tất cả tin nhắn, không rep lại....
Những ngày sau, tôi nhốt mình trong nhà, luôn ăn cơm sau cùng mỗi bữa ăn, ít nói chuyện với người nhà, không la cà với bạn bè như trước kia...suốt ngày nằm trên giường nghe nhạc không lời vu vơ, và nước mắt cứ rơi... tôi đau quá, đau vì mối tình 3 năm của chúng tôi phút chốc tan thành bọt biện...
Tôi chợt nhận ra đã 3 ngày kể từ khi Tuấn và tôi quan hệ với nhau, không biện pháp, và tôi chưa uống thuốc tránh thai...lật đật thay đồ tôi chạy ra khỏi nhà...
👵: Con Linh đi đâu đấy...8h tối rồi đó nha con gái.😗
👩: Con đi mua Băng Vệ Sinh mẹ ạ...😅
👵: Linh...mẹ có mua sẵn...😱
Mẹ tôi chưa kịp dứt lời tôi đã mất hút...đọc kĩ hướng dẫn dường như muộn nhưng vẫn hi vọng còn kịp thôi thì cứ uống cho chắc, hơn nữa kinh nguyệt tôi không đều nên chắc không sao...hy vọng là thế, Lạy Chúa!
Đang nằm trên phòng thì có tiếng đập cửa....
👵: Linh, xuống ăn cơm nào con..
Tôi thở dài không muốn đi nhưng cố gắng xuống ăn cơm để không bị chửi. Đang ngồi ăn dở thì tôi nghe tiếng xe ai vô nhà, nhưng tôi không quan tâm.
Tôi nghe mẹ tôi gọi mày mày tao tao ngước mặt lên đó là ba mẹ Tuấn đến.
👩: Dạ con chào cô chú.🙋
👵👨: Uh con Linh càng lớn càng xinh xắn nhỉ 😊( Mẹ Tuấn nói )
👵👩:Mày khen mày lo gì, mai đây cho làm con dâu đấy! 😉( Mẹ tôi nói vậy )
Tôi nghe bực mình, từng lời nói như cứ quấy rầy tâm trí tôi....tôi xin phép lên phòng.
Tôi đã chặn số điện thoại của Tuấn, định mở face lên chặn nốt face thì thấy tin nhắn của Tuấn.
👨: Sao mày lại trốn tránh tao? Tình bạn nhỏ đến giờ mày nghĩ tao muốn như vậy? Mày chặn số điện thoại tao à, mày trốn tao cả đời được không?
Tôi lẩm bẩm, thằng này sao nó cứ bám dai như đỉa vậy trời, tôi càng cố quên thì nó cứ càng bám theo tôi.
Tôi quyết định block face!!!
Hôm sau lên trường đi học, đang ngồi quán nước trước trường tán dóc với mấy đứa bạn, hút 1 hơi nước thật dài ngước lên thì thôi sặc nước...thấy bóng dáng thằng Tuấn đi về hướng tôi...tôi ngục mặt xuống bàn dúi đầu vào bụng con bạn.
👤: Mày làm trò gì vậy Linh?😕
👩: Im coi...Im lặng.....🙇
👤: Ơ Tứng....🙋
👩: Tao bảo mày im mà....😬
Hú hôn nó không thấy tôi, bây giờ tôi mà gặp nó như gặp ma vậy...
Chiều về vừa bước về nhà thì ba tôi lên tiếng...
👴: Thay đồ đi con, rồi đi chung với ba mẹ😗
👩: Đi...đi đâu ba???😮
👴: Hôm nay sinh nhật cô Hoa😙 (mẹ Tuấn)
👩: Con không đi 😰 ( tôi nói trong vô thức )
Nhìn mặt ba tôi, mẹ tôi liếc tôi (ý sao dám nói vậy với ba)...
👩: Con có thể không đi được không 🙏, cả ngày ở trường giờ con thấy mệt quá 😷 ( tôi sợ đối mặt với Tuấn )
👴: Đừng cãi lối Ba🙎
Tôi cuối đầu lên phòng thay đồ, vì tôi biết ba tôi nghiêm khắc và không muốn làm mẹ tôi buồn nên lặng lẽ là theo lời ba tôi, mặc dù tim hồi hộp cứ đập thình thịch, thấy run sợ khi đối mặt Tuấn!
Bước chân nặng nề vào phòng tiệc nhỏ tầm 4 bàn thôi, tôi giật mình khi thấy Tuấn đang nhìn tôi chăm chăm, tôi vội đưa mắt về hướng khác đi lướt qua tôi xem Tuấn như không tồn tại!!!
Trong suốt bữa tiệc tôi đứng ngồi không yên, ăn nhưng luôn cảm giác không được tự nhiên, đâu đó có ánh mắt luôn dõi theo tôi mọi lúc, đôi lúc liếc nhìn về mọi hướng, ánh mắt tôi và Tuấn bắt gặp nhìn nhau trong chốc lát!!!! Tôi càng ghét Tuấn thêm.
Nhưng trớ truê ba mẹ Tuấn và Tuấn đến cụng ly bia bàn ba mẹ tôi...tôi ngó lơ, nhưng cũng phải nhìn chào hỏi trong gượng gạo.
Rồi bữa tiệc cũng qua...1 tháng trôi qua kể từ ngày xảy ra việc đó, đang lang thang ngồi hành lang của trường thì tôi thấy Tuấn, quay mặt lại tôi lấy túi sách bỏ đi, nhưng càng đi thì dường như Tuấn càng đuổi theo tôi.... Bỗng tay tôi bị kéo về phía sau...
👨: Linh....
Tôi biết là Tuấn, tôi quay lại mặt nghênh lên.
👩: Mày tha tao được không? thấy mày tao chỉ muốn chết thôi!!!
👨: Mày đừng trốn tránh tao được không????Tao xin mày đấy!
Tôi dật mạnh tay ra, kéo dây túi xách lên, nhìn thẳng vào mặt Tuấn!
👩: Ủa Tuấn tao có mắc nợ mày không?? Sao mày cứ theo tao hoài thế, hãy đối xử với tao như lúc trước ấy, cứ bình thường đừng cố gắng quan tâm tao có được không???
👨: Không được....
👩: Mày hài quá, bớt khùng giùm tao.
Tuấn kéo tay tôi ra chỗ ít người.
👨: Tao không có theo mày, nhưng tao muốn mày đừng suy nghĩ đến việc đã qua. Tất cả đều không mong muốn.
👩: Ờ...
👨: Và tao muốn nói với mày 1 điều: mày giấu kín việc này được không ?
Tôi tức giận nhếch mép...tôi khinh bỉ!
👩: Mày nghĩ tao sẽ đi rêu rao là chúng ta ngủ chung trong khi là bạn từ nhỏ à???
Giọng tôi càng ngày càng lớn dần! Tuấn che miệng tôi lại.
👨: Mày thôi đi, mày nghĩ tao muốn làm chuyện đó với mày à ? Tao chỉ mong không ai biết vì tao không muốn Thảo biết chuyện này! Ok? ( người mà Tuấn để ý ) Tao thích nó, tao không muốn vì mày mà mất nó! Ok?
👩: Ok???Ok? Cái con khỉ thằng đểu!
Tôi chỉ mặt Tuấn.
👩: Tao cảnh cáo mày nha...đừng làm phiền và đừng xuất hiện trước mặt tao lần nào nữa, mày cứ xem tao không tồn tại đi!
Nói xong tôi bỏ đi, cuộc đời đã gặp thằng người yêu không ra gì, bị cắm sừng cái sừng dài thật dài đau chưa nguôi, lại gặp ngay thằng bạn âm binh đầu đinh, số đúng số con chó!!! Tôi tủi thân vô cùng.
Rồi thời gian trôi qua, cũng nguôi ngoai phần nào..... Nghe thằng Tuấn với con Thảo giờ chính thức quen nhau đưa đón các kiểu con đà điểu, tôi lại ngao ngán!!! Bản thân tôi cũng rất sợ chuyện này bị phát hiện!
2 tháng, 2 tháng rồi tôi chưa có kinh, nhưng cũng bình thũờng thôi vì kinh tôi không đều, và tôi cũng không suy nghĩ sẽ có gì tệ xảy ra nên cứ ung dung không quan tâm.
Nhưng 2-3 tháng trôi qua, tôi không thể ngồi yên được nữa, mãi chưa có kinh...tôi lo sợ. Ra tiệm mua hẳn 2 que thử thai, bịt khẩu trang mặc áo kín mít như kiểu sợ bị phát hiện...mà thật ra cái SG này to lớn mà ai thèm để ý đâu chứ...
Về đến nhà tôi chạy thẳng lên phòng quăng túi xách, vào tolet tôi test ngay que thử thai... Trong đầu nhắm mắt lẩm bẩm.... 1 vạch 1 vạch 1 vạch là không có thai... ngu ngốc ngớ ngẩn đến mức nhắm mắt tận hẳn 5p...mở mắt như bị tát gáo nước lạnh vào mặt
2 VẠCH...là sao là có thai à...tôi lật đật tìm vỏ đọc kĩ hướng dẫn 2 vạch là có thai nhưng 2 vạch có khi cũng nhằm lẫn hoặc que thử sai.
👵: Linh...xuống ăn cơm đi con gái.
Tôi giật mình làm rớt que thử thai xuống nền, dựa vào tường 2 tay bám chặt quần...mẹ tôi gọi, thốt tim, mém chút nữa là đái trong quần rồi... Bình tĩnh mọi việc nhưng sáng mai tôi còn 1 que nữa thử lại rồi, vẫn thế tôi có bầu nhưng là ai??là Tuấn sao, tôi nuốt nước bọt đắng ngét cổ họng.
1 tuấn tiếp theo tôi lại sống trong lo âu sợ hãi, tôi mất phương hướng, và không biết phải làm như thế nào. Tôi bắt đầu lên mạng tìm địa điễm và bác sĩ phòng khám uy tính...tôi muốn đi khám và bỏ cái thai...
Nhưng lương tâm và cái gan tôi không to đến mức đó.
Mẹ tôi đang nấu ăn ở bếp.
👩: Mẹ.....
👵: Ôi mày là mày mẹ mày giật mình đó, vụ gì vậy, mặt nhợt nhạt thế con gái.
👩: Mẹ.....
👵: Nói đi con nhỏ này?
👩: Nếu con làm gì sai, lỗi to lớn.. lớn lắm, mẹ có đuổi con ra khỏi nhà không?
Mẹ tôi nhìn tôi chăm chăm.
👵: Mẹ chị có mình con thôi, con có như thế nào thì con vẫn là con của mẹ.
Tôi thấy an tâm...tôi lại hỏi tiếp...
👩: Mẹ...con...(ẹo ẹo)
Tôi bỗng thấy bợn bợn khó chịu cổ họng...

: Mẹ nấu lẹ đi, con đói rồi, bụng khó chịu chắc lại đau dạ dày.
Mẹ nhìn tôi ánh mắt khó hiểu, mém tí nữa thì tôi đã khai hết rồi, trời ạ.
Tôi lặng lẽ vào face...tôi bỏ block Tuấn đi. Vào face Tuấn tràn ngập hình ảnh thằng Tuấn và con Thảo, tự nhiên tôi lại thấy yếu lòng, tôi đau tim lắm, mắt rưng rưng...
Tại sao lại trớ trêu vậy trời...tôi tay run run bấm vào tin nhắn, tôi định nhắn tin cho Tuấn hay sao? bây giờ có muốn bỏ thai, cũng phải bắt nó dẫn tôi đi...vì nó mà tôi có bầu...
👩: Tuấn.....
👨: ...........(tôi thấy nó đã xem)
👩: Mày mà không rep tao nói với con Thảo mày tin không???
👨: .....( nó làm mấy dấu hỏi hững hờ càng làm tôi sôi máu)
👩: Tao có chuyện muốn gặp mày
👨: Nói luôn đi...
👩: TAO TRỄ KINH RỒI, MÀY TÍNH SAO ???
Nó đã xem, nhưng nó im ru 10p sau nhắn tin lại vài câu hững hờ, chỉ muốn giết nó thôi.
👨: Mày trễ kinh...liên quan gì đến tao?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: