Tập 1: Sivia, con quỷ phá phách.


Địa ngục, nơi xét xử những oan hồn mang tội trên trần gian, một nơi đáng sợ và nguy hiểm.
-Này tên oan hồn kia, lúc còn sống ngươi đã giết người, cướp tài sản. Bây giờ, ngươi hãy xám hối trước hình phạt của địa ngục đi. –tiếng nói hùng hồn của quỷ vương Olneo đang trừng trị tên tội nhân.
Hôm nay là ngày cực nhọc của ông ta vì số người chết rất nhiều buộc ông ta phải xử xét toàn bộ. công việc chưa tới đâu thì một tên quỷ sứ giả vào bẩm cáo.
-Ngươi muốn nói ta điều gì, có biết ta đang bận lắm không? –Quỷ vương tức giận.
-Thưa ngài, hiện bên tầng 8 đang rất loạn, tiếng nổ làm những oan hồn tháo chạy tứ tung, chúng tôi bắt mãi mà chưa hết. –tên lính nói:
-Tiếng nổ ra sao, ai làm ra chuyện đó. –Quỷ vương nhăn mặt.
-Tiếng nổ vang lên liên tục không ngừng, người làm ra chuyện đó là công chúa Sivia.
-Không lẽ là......-một điềm báo không yên lòng từ quỷ vương.
*tại tầng địa ngục thứ 8:
-BAY LÊN TRÊN MỌI NGƯỜI RỒI NHẸ NHÀNG LẠI BAY LÊN THEO NỤ CƯỜI.......
Tiếng nhạc vũ trường vang lên sôi nổi khắp chốn địa ngục. Con gái ma vương nhảy theo điệu nhạc, nó nhảy mà không biết trời cao đất dày gì.
-Xin người hãy ngừng tiếng nổ lại thưa công chúa, chúng tôi chịu hết nổi rồi. –một tên lính tra tấn đang bịt tai nói.
-Đừng hòng, ta đang vui đừng làm phiền ta. –nó vừa nhảy vừa nói, miệng bắt đầu nhép theo điệu nhạc.
Nhạc cứ bật, nó thì nhảy, hồn ma thì chạy toán loạn, địa ngục giờ đây là trung tâm của nó.
-SIVIA, CON NGỪNG LẠI NGAY CHO TA. –tiếng hét vang lên rất lớn, sóng âm làm đứt luôn dàn máy đắt tiền của nó.
-Chết rồi, là cha, chuồn lẹ. –nó quay người bỏ chạy.
-Đuổi theo bắt con bé lại cho ta. –Quỷ vương ra lệnh lập tức các lính quỷ đuổi theo nó.
Một toán quân đi trước bị trượt chân té, nó bỏ xa tất cả bầy lính.
"Vượt qua bẫy dầu ăn của ta đi rồi tính." ("" là kí hiệu đang nghĩ thầm)
Đám lính vẫn đuổi theo, người thì bị lọt hố, người thì dính bẩy treo và cuối cùng là...
-MA...MA...CỨU TÔI VỚI..-đám lính chạy toán loạn vì con hình nhân kinh dị của nó.
-Lính canh giữ địa ngục mà sợ ma, hahahaha, ta sẻ đuổi việc hết....haha –nó vừa nói vừa ôm bụng cười.
-SIVIAAA.. –tiếng nói rợn người phát ra từ đằng sau.
Nó quay lại thì thấy một thân hình mập mạp đáng sợ, khuôn mặt tỏ vẻ giận dữ.
-Maaaaa, cứu tôi. –nó sợ hãi bỏ chạy nhưng bị cha kéo áo. (con này mà sợ cái gì)
-đừng có giả nai nữa,chịu nhận hình phạt đi.
*tại nơi xét xử:
-con có biết chuyện con vừa làm nó khủng khiếp cỡ nào không? Con là con ta mà sao không thấy nghiêm nghị gì cả suốt ngày cứ lo phá phách. –quỷ vương đưa ra những lời mắng trách.
-ông bà ta có câu: quậy như quỷ. Tại con là con cha nên mới vậy. –nó chưa bỏ tật mà còn cãi lại.
-ông bà nào ở đây có câu đó, con muốn ta làm như thế nào con mới chịu thôi quậy phá đây.
-vậy cha cho con lên trần gian đi, con sẻ không làm phiền cha nữa. –nó cười ra điều kiện.
-lên đó rồi con quậy nữa hả?
-không có đâu, cha có thể theo dõi con để cha tin.
-thôi được, ta sẻ không theo dõi nhưng ta sẻ phong ấn phép thuật của con lại.
-hả, không có phép thuật sao con sinh sống trên đó được. –nó xụ mặt xuống.
-mệt ghê, thôi ta đưa con chiếc nhẫn của ta, được chưa.
-là chiếc nhẫn cầu được ước nấy sao, được đấy. –nó khoái chí, thế này nó có thể kiếm bạn trai lí tưởng cho mình rồi, còn gì là hạnh phúc nữa.
Sau một thời gian dài phong ấn phép thuật, cũng tới ngày nó vui vẻ trên trần gian. Thật tuyệt, cái ngày mà nó mong đợi. hiện giờ, nó đang đứng giữa chợ Bến Thành, kiến trúc cổ xưa của Việt Nam.
"đây là Việt Nam sao, thật tuyệt đấy, phải điều chỉnh ngôn ngữ lại thôi."
Nó thực hiện điều ước lên chiếc nhẫn thế là ngôn ngữ tiếng việt chảy dài trong đầu nó.
"mình lên đây với mong ước kiếm được người tình mà, giờ thực hiện thôi"
-nè nhẫn, cho ta gặp người sẻ yêu mình trong tương lai đi. –nó nói lên điều ước.
Nói xong, nó nhìn xung quanh, không thấy bóng dáng người đó đâu. Sao kỳ thế, lúc nãy vẫn còn hiệu lực mà. Cha đưa đồ trung quốc hả?? thật là không ra gì mà. (nhẫn thần mà nó nói đồ Trung Quốc)
-cô gái kia, tránh đường cho ông chủ tôi đi. –tiếng nói phát ra từ đằng sau.
-HẢ?? -nó quay lại.
Một nhóm người áo đen đứng trước mặt nó, chỉ có duy nhất một người không mặc giống những tên còn lại, anh ta khoác bộ vest màu xám ra dáng của một ông chủ.
-cô còn đứng đó nữa, không nghe à. –hắn mở miệng nói.
-mắc mớ gì tôi phải nghe theo lời một người như anh. –nó khoanh tay đứng nói.
-nhìn tướng cô là biết cô còn con nít lắm, bao nhiêu tuổi thế?
-325 tuổi, lớn hơn anh đấy. –nó cười nói.
-vậy hả, chắc tôi cỡ 400 đấy, cô nghĩ cô là ai? Là quỷ à? –hắn tức cười với nó.
-Đúng, tôi là quỷ, một con quỷ dể thương, không giống như anh, một tên khoái đi kiếm chuyện. –câu nói của nó khiến hắn tức tối.
-ồ!! Lần đầu có người nói chuyện với tôi như vậy đấy, hãy đợi đó đi rồi cô sẻ biết. –hắn cùng đàn em bước đi qua nó, miệng nở nụ cười nguy hiểm có thêm phần gian manh.
-cái tên đáng ghét, biển khỏi tầm mắt của ta đi là vừa. –nó nhăn mặt, xui xẻo lắm mới gặp người như hắn.
Khi hắn cùng tất cả vệ sĩ khuất bóng thì tiếng bàn tán xôn xao của những người xung quanh bắt đầu to dần lên. Nó thắc mắc, bộ chuyện này lạ lắm hay sao ta? Một cô gái bước tới gần nó và nói:
-xui cho cô rồi đấy, người mà cô vừa gặp là ông chủ của tập đoàn Ngô Diệm đấy, quyền lực rất lớn, cảnh sát cũng phải cuối đầu nghe theo đấy.
-thì sao? –nó đưa bộ mặt ngu ngơ hỏi, đạp vào ổ kiến lửa mà nó còn không biết.
-anh ta chưa dìm cô vào tận đáy của cái chết là hên cho cô đó.
-nhưng hồi nãy anh ta có răng đe tôi đấy, cái gì mà..cô hãy đợi đấy gì đó.
-vậy thì cô chết chắc rồi.
Nó không quan tâm, anh ta không có gì để nó sợ cả. khi còn ở dưới địa ngục, nó đã từng lừng lẫy một thời, luôn giữ cái danh hiệu "vua phá hoại", chuyện nó bị đe dọa không khiến nó phải sợ, nó không đe dọa người ta thì thôi chứ người khác thì đừng hòng.(em biết chị ghê cỡ nào rồi)
Bỏ qua tất cả những chuyện trước mắt, nó bắt đầu quậy tung cái thành phố, từng các khu mua sắm, khu ăn uống cho tới các khu vui chơi, chỗ nào cũng có dấu chân của con quỷ này và độ quậy cũng phải nói là quá khủng khiếp.
Khu mua sắm thì nó đỗ các nước màu vào quần áo đang bán khiến nơi đó phải đóng cửa. Khu ăn uống thì nó giả bộ làm tiếp tân, lấy thức ăn trộn lại với nhau thành một thứ hỗn hợp không thể xác định và đem lên cho khách, kết quả tiệm đó bị cảnh sát bắt vì tội làm ngộ độc thức ăn. Khu vui chơi thì khỏi nói, nó tắt cầu giao khiến tàu lượn đang chạy nữa chừng thì đứng bất động trên cao làm hành khách ngồi trên đó sợ hãi còn nó thì hạnh phúc vô cùng.
-hôm nay vui quá, trên trần gian thật là tuyệt. –nó vừa liếm láp kem vừa nói.
Nãy giờ mới để ý, hình như có ai đang theo dõi nó thì phải, các cảm giác này nó có được nhờ sự luyện tập vất vả trong những pha chạy thoát ở dưới địa ngục.
-nhẫn thần, cho ta biết mặt người đang theo dõi. –nó cầu ước.
Linh cảm lập tức xuất hiện trong đầu, nó phát hiện ra có hai người mặc áo đen đang theo dõi từ sau gốc cây. Chắc là người của hắn, nó đoán thôi cũng biết hắn muốn trả thù bằng cách tìm ra thân phận gia đình nó hoặc theo dõi cuộc sống của nó. Nhưng xui rồi, chuyện này hoàn toàn không được đối với một con quỷ như nó. Lấy thế, nó bắt đầu ba chân bốn cẳng chạy, cảm giác bị rượt đuổi đã trở lại. hai tên áo đen thấy nó chạy liền đuổi theo, một tên vừa chạy vừa nói vào bộ đàm:
-thưa ông chủ, con mồi đang bắt đầu di chuyển với tốc độ cực nhanh.
-sao! Mau bắt lại vào chuồng. –hắn từ đầu dây bên kia nói.
Nó thấy một cửa hiệu quần áo lớn, nghĩ sẻ là lối thoát tốt nên chạy vào trong.
-thưa ông chủ, còn mồi đang bắt đầu thay bộ lông mới. –nói rồi hai tên đó chạy vào cửa hiệu quần áo.
Rượt đuổi một hồi thì mất đấu nó ngay tại các hình nhân. Hai người tìm xung quanh vẫn không thấy nó, nên tiếp tục đi thẳng thì nó từ trong các hình nhân chui ra.
-tưởng bắt được ta là dể sao, còn non lắm hahaha... -nó cười như một con điên, tiếng cười rất lớn làm những tên áo đen phát hiện ra và quay lại.
-đã phát hiện ra con mồi.
-sao ngu dữ vậy, chuồn lẹ.
Thế là nó chạy tiếp, cứ như thế này nó cũng phải mệt thôi. Hết cách rồi, phải dùng chiếc nhẫn thôi, mấy tên này dai như đĩa vậy. lựa một góc không có người, nó thực hiện điều ước:
- nè nhẫn, dịch chuyển ta ra chỗ khác.
Điều ước thực hiện, nó được đưa vào nơi khác, thế là giải thoát an toàn, nhưng xui thay tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, cú dịch chuyển khiến nó đáp thẳng xuống cái thùng rác.
-ÁÁÁÁ.....CÁI NHẪN ĐÁNG GHÉT......
Còn ở bên hai tên áo đen, bọn chúng mất dấu con mồi nên báo lại:
-thưa ông chủ, con mồi đã xổng chuồng.
-cái gì! Chết tiệt......cái con quỷ này....cô được lắm, hãy đợi đó. –hắn tức tối, đừng hòng lần sau nó thoát được.
Chuyện vẫn còn rất dài giữa nó và hắn, hai địch thủ này sẻ còn làm gì nhau nữa đây.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: