Chap 8
Hôm nay là thứ bảy, dự định học xong sẽ dẫn bé bánh bao nhà mình đi mua một vài thứ, ngày mai sẽ mở một bữa tiệc nhỏ ở nhà, ba người cùng cô giúp việc ăn uống. Vui vẻ nhỉ?
Đang còn tung tăng bước đi cùng Jennie, cô phát hiện có một cô nàng cao ráo, tóc vàng đứng trước cổng tay giơ giơ lên cao, miệng còn gọi cô. Vội nắm tay nàng chạy nhanh đến đó, khuôn mặt của cô cũng vì người đó mà đang vui lại càng vui vẻ hơn hẳn.
- Chị Jisoo!!
- Chaeyoung, waaa lâu quá mới gặp tiểu thư đó nha!! - Cô vui vẻ nhìn người đối diện, vô tình Chaeyoung lại tặng một nụ hôn vào má khiến cô sững người nhưng mau chóng quay lại bình thường.
Việc em gái đã rất lâu không gặp đột nhiên trở về nước khiến cô vui vẻ vô cùng. Vậy là ngày mai buổi tiệc sẽ có thêm một người nữa rồi. Càng nghĩ tới cô càng vui vẻ.
Chỉ tội cho Jennie nãy giờ, không biết cô gái trước mặt này là ai mà khiến tâm trạng cô trở nên vui vẻ như vậy. Lại nhìn thấy một màn hun hít trước mặt khiến nàng mất kiểm soát, chân mày cũng mau chóng dính chặt vào nhau.
- Jisoo, em có hẹn với bạn. Em xin phép. - Nàng nói một câu rồi hậm hực bỏ đi. Trong lòng bây giờ vô cùng vô cùng khó chịu, vì cô gái đó hôn Jisoo sao?
Tại sao lại để im cho người đó hôn hít như vậy chứ?
Người con gái xinh đẹp đó là ai đối với cô? Người yêu sao? Không đúng...rõ ràng cô nói đang đợi nàng cơ mà...hay đó chỉ là lời nói bông đùa của cô thôi...
Khi nãy cô còn gọi người đó là tiểu thư, chắc gia đình người ta giàu lắm. Rõ là môn đăng hộ đối như vậy mà. Càng suy nghĩ về gia thế nàng càng buồn hơn, nước mắt vì uất ức nãy giờ cũng đã không kìm được mà chảy xuống.
Đi bộ lang thang nãy giờ trời cũng tối, đường này là đường nàng trở về nhà người dì đây mà. Đi nãy giờ mới phát hiện ra chân có chút mỏi, vậy là nên đi về nhà thôi.
Đường đi càng ngày càng tăm tối, xung quanh hai bên là cây cối, lại chẳng có nổi tí đèn đường. Lúc trước đi về chỉ có nổi chiếc đèn pin nhỏ cũng đã làm nàng nổi cả da gà, nay lại không có đèn, điện thoại thì hết pin. Thật là bế tắc mà.
Đi được một lúc thì nàng phát hiện phía trước có một cái bóng đen, đi đứng siêu siêu quẹo quẹo. Cái bóng đó càng ngày càng tiến lại gần nàng, là nam nhân. Hắn không được tỉnh táo do chất cồn nên đi đứng có phần hơi mất kiểm soát.
- Em gái, sao lại khóc... ức.. một mình ở đây? Có muốn vui...ức...vui vẻ lại không? - Hắn vừa nói vừa bước lại gần nàng, tay vịnh chặt lấy hai bả vai nàng không cho nàng chống cự.
- Chú...hức...chú bỏ...con ra...hức hức.. - Nàng khó khăn nói một câu, giọng nghèn nghẹn đi vì sợ và khóc.
- Ể, sao lại xưng chú...ức.. Phải là anh chứ, ngoan...sẽ sướng - Hắn buông ra câu dụ dỗ. Bàn tay lần mò đến chiếc cúc áo của nàng, một, hai rồi ba cái được mở ra. Nội y thoát ẩn thoát hiện bên trong càng làm thú tính trong người hắn rạo rực hơn bao giờ hết.
- Con..con không muốn...Jisoo... hức...cô ơi cứu em.. - Jennie lúc này hoảng loạn vô cùng, tay chân giẫy giụa nhất quyết không cho hắn động vào người, miệng liền la lên tên người mình đang nghĩ lúc này nhưng có vẻ rất vô vọng đúng không?
*Bốp*
Khúc cây đập chính xác vào vai hắn, một lực khá mạnh khiến hắn ôm lấy vai mình. Sự đau đớn cùng với chất cồn làm hắn ngã đùng ra đó.
Jisoo sau khi ban cho tên kia một gậy thì vội chạy lại Jennie. Nhìn thấy nàng co ro sợ hãi làm lòng cô đau đớn hơn bao giờ hết.
Buổi chiều khi nàng bảo có hẹn với bạn thì cô cũng tưởng thật. Nhưng sau khi về nhà tắm rửa sạch sẽ vẫn chưa thấy nàng đâu. Trời cũng gần tối nên đã lấy điện gọi cho Lisa mới biết nàng không có đi cùng. Ngoài Lisa ra nàng còn thân với ai đâu kia chứ?
Vội vã chạy xe đi xung quanh tìm nàng, trời lúc này đã tối càng làm cô lo hơn, vừa chạy xung quanh tìm vừa cầu trời cầu phật trong lòng là nàng bình an vô sự. Nhưng chạy đến những nơi nàng hay đến cũng chẳng có, hay là về nhà dì?
Nghĩ vậy cô liền đạp ga mà phóng về nhà dì, trên đường đi phát hiện có hai người đang đôi co, mà lại gần hơn liền phát hiện ra là nàng. Cô mới tức tốc kím khúc cây lại đập hắn. Thật may mắn đúng không?
- Jennie, Jennie tôi đến với em rồi đây. Không sao hết không sao hết. - Đỡ nàng ngay ngắn vào ghế sau xe, miệng buông vô vàng lời có thể khiến nàng yên tâm ngay lúc này.
- Jisoo...hức..em..em sợ.. - Nàng nức nỡ, cơ thể run rẫy bám chặt lấy cô. Đầu dụi dụi vào áo người ta làm nũng.
- Không sao, không sao hết mà. - Cô cố gắng kìm chế giọng mình tránh bị lạc đi, tay vẫn đều đều vỗ sau lưng giúp nàng.
- Jisoo...sao...sao cô khóc?
Nàng ngước mắt lên nhìn cô, mắt cô đỏ au, đỏ vì đang giận nàng hay cô đang khóc?
Người ta nói nếu đang cố nhịn khóc mà được người khác hỏi động đến, y như rằng tức nước vỡ bờ. Jisoo cũng hệt như vậy, được nàng hỏi tới liền không tự chủ được mà rơi nước mắt. Bao nhiêu uất ức trong lòng Jisoo nãy giờ đều trôi theo giọt lệ.
Nàng bối rối đưa tay lên lau cho cô, Jisoo vội cầm chặt lấy tay nàng giọng nói lúc này vô cùng bi thương.
- Jennie, tôi thương em lắm.
Nếu sự việc hôm nay cô không đến kịp lúc, chắc có lẽ cô sẽ ân hận đến suốt cuộc đời mình. Giây phút cô nhìn thấy nàng nằm co ro, quần áo thì xộc xệch, cô chỉ muốn giết chết cái tên đang say nằm lăn lốc ở đó.
Cô rất sợ, cô sợ cô gái nhỏ này của mình có chuyện gì.
Nàng xúc động liền ôm chặt lấy cô một lần nữa. Từ lúc quen biết nhau tới giờ, chứng kiến cô gái mạnh mẽ này khóc chỉ hai lần, cả hai lần đều là nàng bị người khác bắt nạt. Là đều khóc vì nàng?
Hai người sau khi ổn định lại tâm trạng thì cô quau ra hỏi nàng, giọng điệu khác hẵn lúc khóc khi nãy. Nó nghiêm túc đến đáng sợ...
- Sao em lại nói dối tôi là hẹn với bạn? Đi một mạch không biết giờ giấc về nhà?
- Em..em.. - Nàng ấp úng, biết trả lời làm sao đây. Chẳng lẽ đi nói là vì không thích nhìn thấy cô hun hít với người khác nên giận lẫy bỏ mặt đi.
- Em...em cái gì? Nếu hôm nay tôi không đến kịp lúc thì sao? - Cô tức giận lớn tiếng. Không dạy là không được mà, khi không lại chạy lang bang đi rồi xém nữa là có chuyện.
- Cô quát em à? - Nàng hất mặt trả lời, nàng cũng có muốn việc đó nó xảy ra đâu. Tại lí trí mách bảo nàng phải giận dỗi rồi bỏ đi chớ bộ. Cô giờ còn lớn tiếng với nàng.
Tình huống gì thế này? Cô là đang dạy bảo cái cục mandoo lì lợm này cơ mà?
Thấy tình hình rất chi là tình hình thì cô liền xuống nước trước. - Thôi mà, tôi chỉ sợ em có chuyện gì thôi.
- Em biết rùi mà!! - Nàng quay qua trả lời, nàng biết ý tứ người trước mặt rõ ràng là lo lắng cho nàng những vẫn cố chấp ngang ngược một xíu. Vì nàng biết, Jisoo sẽ không la mắng gì nàng đâu.
- Được được, tôi không nói về chuyện này nữa. Đi về thôi, hôm nay em mệt rồi.
Embenaylacuatui xin chào mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top