Everyone has their own sadness

Tôi đã từng không bao giờ sợ hãi đám đông ,vì dù đứng giữa cả ngàn người, cậu vẫn tìm ra tôi, dù không ai để ý, cậu vẫn lo lắng cho tôi.
Nhưng giờ tôi sợ thực sự... Vì nếu tôi im lặng, mọi thứ xung quanh cũng lặng im
Tôi có thể ngó lơ hết mọi người, chỉ cần cậu quan tâm.
Cho dù cả thế giới có quay lưng, chỉ cần cậu không bỏ rơi, thì tôi cũng không cần gì khác.
Nhưng...
"Ai rồi cũng bỏ đi, chẳng ở lại thật lâu như lời họ đã nói"
:))

Vào một ngày Hà Nội sắp trở lạnh .....

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top