8/1/2023 - from tbmt

■ 6 ■ có những ngày buông thả

[trái bí màu tím]

Tôi cuối cùng cũng cảm nhận được câu hưng phấn đến run rẩy là cảm giác gì.

Từ tận sâu trong linh hồn, sự tàn nhẫn và kinh tởm bấu víu, nó cắn nuốt lý trí tôi, dẫn tôi vào lối đi tối tăm không thể quay đầu.

Tôi nghe thấy mình thở, nặng nhọc và mệt mỏi, nhưng kèm theo đó là những cảm xúc dâng trào vô tội vạ, tôi bật cười như điên dại trước những gì mình gây ra.

Nhìn họ hoảng loạn, nhìn họ bất lực, thứ quỷ quái trong tôi lại càng thích thú.

A, thật đẹp làm sao.

Đôi mắt chất đầy sợ hãi.

Sự bất lực vì không thể chạy thoát, không thể chạm tới ánh sáng.

Bị nỗi ám ảnh giày vò cho đến khi ngã xuống, sợ đến ngất đi.

Lắng nghe đi, tiếng nhịp tim vang trong lồng ngực.

Ánh mắt tha thiết cầu xin sự cứu rỗi.

Ai có thể giúp được họ?

Ai có thể giúp được tôi?

Tôi buông thả con quái vật trong mình, để nó nhâm nhi nỗi khiếp sợ, và rồi tôi lại trở về là tôi, sau khi nó no.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #cnnbt#tbmt