Chương 88: Sóng gió lại nổi (2)


  Cười một trận đã đời thì tụi hắn đi xuống, nhìn cảnh tưởng người thì ôm bụng, người thì té ghế, người thì nước mắt ngắn nước mắt dài mà vẫn cười. Tụi hắn đi tới hỏi:

-Gì vậy? – tụi nó ngồi lên ghế, hít một hơi thật sâu cho bình tĩnh nhưng vừa nhìn Khánh là tụi nó lại cười như điên luôn, tụi hắn thấy ánh mắt tụi nó nên cũng hiểu được vài chuyện, hắn nói:

-À! Anh ấy cá vs anh là mẹ anh sẽ không hết bệnh nhưng anh ấy thua rồi bởi vì có Ý Mỹ chị của Trúc mà! – bây giờ tụi nó mới im lặng, nhắc tới Ý Mỹ mới nhớ, dạo này bận quá hay sao mà không gặp chị chị ấy. Nhìn nó, hắn nói thêm:

-Sáng giờ em đi đâu vậy? – nó cười không trả lời, hắn cũng không hỏi thêm còn về phần tụi hắn tự nhiên nói:

-Chút tụi mình đi chơi há! – nghe như sét đánh ngang tai, bộ tụi hắn hết bận rồi sao? Trang nói:

-Nói chơi hay nói giỡn vậy? – vỗ trán Trang một cái thật đau, Quân nói:

-Nói thiệt! – chỉ cần có thế, tụi nó nhìn tụi hắn ăn món ăn của Khánh mà thấy sót giùm, ăn gì mà mặt nhăn như con khỉ ăn ớt vậy á!

Sáng 9:00

Hắn chỡ nó đi vòng vòng thành phố rồi chỡ nó tới một bãi biển vắng tanh người, nói thẳng ra là không có ai luôn, nó vừa định hỏi là hắn ali5 đi biển à thì hắn lại chạy sâu vào bờ biển, lên ca nô, hắn kéo tay nó theo, nó ngồi đằng sau hắn, hắn lấy hai tay nó đặt ở hông của hắn nói:

-Em không ôm là té ráng chịu nhé! – nó nghe hắn nói thì ôm chặt vào, không phải là nó sợ té mà nó chỉ muốn cảm nhận được cái gọi là hạnh phúc thôi, chạy một hồi thì tới nơi, bước chân xuống bờ cát trắng mịn, nó không khỏi vui mừng, cảnh tượng thật khiến người khác khó rời mắt, một hòn đảo mà bao nhiêu cặp vợ chồng muốn tới chứ, hắn nắm lấy bàn tay nó dẫn nó đi xung quanh, nó bây giờ đã tham quan hết nhưng chỉ có cái nơi xa xa bên trái là hắn chưa dẫn nó đi thôi, nó chỉ tới bên đó, hắn nhướng mày rồi cũng nắm tay nó kéo đi. Nhìn ngôi nhà không mấy xa hoa nhưng đậm chất biển này, nó hơi hơi thích rồi nha, cảm giác hoà nhập vs thiên nhiên rất tuyệt, hít mùi hương biển, mùi vị mặn mặn, gió biển cứ thổi bay tóc nó, sóng biển thỉ vỗ về bở cát. Hắn ôm nó từ đằng sau:

-Em thấy sao? – nó gật đầu rối rích nói:

-Thích! Thích lắm! – thấy nó phấn khích như thế, hắn vui biết bao, bao ngày qua gặp toàn chuyện không tốt lành gì nên cả hắn và nó củng không có vui, bây giờ có thời gian thì phải đi cho đã chứ! Hắn đột nhiên bế nó, nó giật mình câu tay mình qua cổ hắn nói:

-Gì vậy? – hắn mìm cười một cái nói:

-Tham quan nhà! – bế nó vào nhà, hắn đặt nó xuống, nhìn bề ngoài căn nhà rất đơn sơ nhưng bên trong lại vô cùng tiện nghi và không kém phần đẹp và quan trọng là rất phù hợp vs sở thích của nó, nó cười một cái rồi bắt đầu tận hưởng cái gọi là hạnh phúc rồi.

Quân kéo Trang lên xe rồi chở cô đi chơi, nào là ăn kem, uống nước rồi anh chở cô tới một nơi vô cùng đẹp, ở đó là một cánh đồng hoa hướng dương, Trang được Quân dẫn đi sâu vào cánh đồng hoa, Trang không khỏi không hét to, cảnh tượng rất đẹp, đẹp đến khó đỡ, một căn nhà gỗ, trồng toàn những loài hoa cô thích nằm giữa cánh đồng hoa, trước cừa nhà còn để chữ : " Tặng vợ", cầm cái bảng đó Trang nói:

-Thiệt là tặng hết không dạ? - Quân gật đầu, Trang cười một cái rồi nhón chân lên tặng anh một nụ hôn ở má. Quân ngạc nhiên nhìn Trang, Trang nói:

-Cảm ơn chồng nha! – Quân cười hạnh phúc rồi nắm tay cô dẫn cô vào nhà.

Hạo thì sau khi bắt Trúc lên xe thì không nói lời nào, anh chàng này đúng là kỳ lạ mà, Trúc thì là người siêu tò mò, cô nói:

-Anh chở em đi đâu vậy? – Hạo chỉ đưa một ngón tay lên miệng cô nói:

-Bí mật! – nghe 2 cái từ bí mật mà Trúc bức xúc hơn, làm sao mà không tò mò cho được chứ, một lúc sau, Trúc nhìn Hạo chạy tới một nơi mà cô muốn lọt con mắt ra ngoài, Trời ơi! Đi núi hả? Trúc bực cái mình đi theo Hạo, đi một hồi thì mệt muốn chết, Hạo tự nhiên khóm lưng rồi nói:

-Lên anh cõng! – nghe vậy Trúc mừng mà không nói nên lời, lên vai Hạo để anh cõng, một lúc lâu sau, Trúc lại muốn rớt mắt lần thứ hai, cài nhà trên núi này sao mà giống như............................cái mà cô từng nói cho Hạo biết, cô nhảy xuống anh, rồi đi tới ngôi nhà nói:

-Anh làm hả? – Hạo chỉ gật đầu một cái nhưng Trúc thì mừng tới nỗi nhào tới ôm anh thắm thiết, Hạo cũng ôm lấy Trúc.

-----------------------------------------------------------------------------  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top