Chuyện cái điện thoại
I-Land hôm nay có chuyện lạ.
Tất cả bắt đầu từ sáng sớm khi Jay thức dậy. Em định vào bếp lấy cái gì bỏ bụng thì thấy trên bàn có một vật không ai ngờ tới.
Một vật mà cả mấy tháng rồi em không được sờ vào.
"TRỜI ƠI!!! CÓ ĐIỆN THOẠI NÈ MỌI NGƯỜI ƠI!!!"
Ầm ầm ầm, mọi người tập trung đầy đủ không thiếu một ai. Đến cả em Niki bình thường dậy trễ cũng chạy ra nhìn.
Ai cũng nhìn chằm chằm vào cái điện thoại.
"Sao lại có điện thoại ở đây nhỉ?"
"Chẳng biết nữa, hay tìm xem người ta có để lại lời nhắn gì không?"
Sunghoon cầm lên ngó nghiêng, quả nhiên phía đằng sau lưng điện thoại có một tờ note. Em đọc to cho mọi người cùng nghe.
"Món quà dành cho I-Lander. Mỗi thí sinh được sử dụng điện thoại để gọi cho một người. Sau khi gọi xong vui lòng để điện thoại tại sảnh".
Sunghoon càng đọc, mọi người càng tươi tỉnh. Được gọi đó! Ở đây quá lâu làm cho đứa nào cũng nhớ nhà, dẫu sao cả đám ngoài hai anh lớn còn lại chẳng ai trên 20 mà.
Vẫn còn là trẻ nhỏ, nhớ người nhà là chuyện đương nhiên.
Ngồi lại thành một vòng tròn nhỏ, cả đám nhìn nhau.
Nên cho ai gọi trước nhỉ?
Thôi thì, nhường em nhỏ trước vậy. K đưa cái điện thoại cho Daniel, đứa nhỏ tội nghiệp nhớ nhà đến phát khóc.
"Từ từ, hay như thế này đi. Bọn mình gọi cho ai thì gọi, nhưng mà gọi trước mặt mọi người, không chơi gọi riêng"
"Đúng rồi, nhớ nhắc đầu dây bên kia mình đang để loa ngoài với mọi người là được"
K cười khẩy, thế thì gọi về cho gia đình căng nhất cũng chỉ có Niki và Jay hiểu anh nói gì.
Đến em Hanbin thì chẳng ai hiểu gì luôn.
Nhưng mấy đứa nhỏ có vẻ hào hứng lắm, nên cứ chiều theo vậy.
Từng đứa từng đứa gọi về cho gia đình, đứa thì nghe giọng mẹ đã khóc òa, đứa thì được anh chị chọc cho cười toe, còn có đứa gọi đúng lúc cả gia đình đang tụ tập, thế là giọng ai cũng được nghe.
Phụ huynh đều nhắc giữ gìn sức khỏe, khen mấy anh em thân thiết biết bảo ban chăm sóc nhau, còn gửi lời chào đến cả đám.
Mà đặc biệt nhất phải kể đến mẹ của Jay.
Giờ thì K biết máu hài hước của em là di truyền từ ai rồi.
"Mẹ à con đây..."
"Sao mày lại gọi mẹ? Bị loại rồi đấy à?"
Dàn anh em nín cười muốn nội thương.
"Ơ kìa mẹ..."
"Này sao con cứ làm mấy trò kì cục thế hả? Trong mấy anh em không có ai nhiều ảnh dìm hơn con đâu. Tém tém lại cho mẹ. Sao con không thể điềm đạm được như thằng bé Heeseung nhỉ?"
Jay chịu thua, biết ngay Jungwon đề xuất ngồi nghe chung là có chuyện mà.
"Mẹ ơi con đang nghe chung với mọi người đó"
"Vậy sao? Nhưng mà đứa nào chẳng thấy mấy cảnh con làm trò hài rồi. Các bạn có đang nghe không?"
"Dạ có tụi con đang ngồi cùng nhau nè cô ơi"
"Thế hả? Mấy đứa để ý Jay giúp cô nhé. Nhắm thấy nó sắp làm trò là cản cho cô, con cái gì mà không có uy nghiêm giống ba mẹ gì hết"
Em Jay chính thức gục ngã. Cả nhà nhao nhao nói chuyện với mẹ Jay, công nhận mẹ em vui tính thật, toàn nói mấy chuyện vui vẻ cho mấy anh em cười thôi. Hình như mẹ nhận hết cả I-Land làm con trai mẹ rồi.
Từng đứa gọi rồi cũng tới Hanbin. Em cẩn thận cầm lấy chiếc điện thoại, mân mê bấm từng số, nét mặt em hiền dịu, anh nhìn mà thương. Một thân một mình ở đất nước xa lạ, hẳn em vất vả lắm.
"Chết rồi! Anh Hanbin nói tiếng Việt thì đâu có ai hiểu đâu. Vậy anh ngồi nói quá trời bọn em cũng chẳng hiểu gì hết"
"Ừm...Vậy nếu chị anh có gửi lời gì đến mấy đứa thì anh sẽ dịch lại cho nhé"
"Vậy cũng được ạ, anh gọi đi anh" - Mấy đứa nhỏ háo hức nhìn anh, không biết Hanbin nói tiếng Việt sẽ như thế nào nhỉ?
K cũng mong chờ lắm.
Hanbin nhấn nút gọi, hồi hộp chờ chị mình bắt máy.
"Alo ai đấy ạ?" - Đầu dây bên kia có tiếng trả lời. Cả đám tròn mắt nhìn anh thứ.
Tiếng Việt nghe lạ tai quá đi.
Hanbin hớn hở nói chuyện với chị mình, anh K ngồi cạnh nhìn em chăm chú. Anh không hiểu tiếng Việt, nhưng anh biết kể cả khi nói tiếng mẹ đẻ, Hanbin vẫn là 1 cục trắng mềm đáng yêu.
Em Heeseung khều khều anh, nói nhỏ anh nhớ nói chị ý cả đám đang cùng nghe.
Hanbin ra dấu đã hiểu, rồi lại nói gì đó cho chị mình.
Rồi bỗng nhiên chị ấy nói tiếng Anh.
"Mấy đứa à, xin chào nhé, chị là chị gái của Hanbin. Hanbin nhìn vậy thôi chứ thỉnh thoảng hơi ngốc nghếch, mấy đứa giúp chị để ý anh Hanbin nhé"
Jay Jake nghe tiếng Anh như cá gặp nước, chen vào nói luôn.
"Anh Hanbin quan tâm tụi em lắm chị ơi, ai cũng quý anh Hanbin hết"
"Chị đừng lo nha, anh Hanbin ở đây vui lắm, ảnh cứ cười hoài thôi"
"Hanbin hay cười lắm, chị đừng lo, có tụi em chăm sóc Hanbin mà" - K cũng nói một câu để chị của em yên lòng.
"Không dùng kính ngữ thì chắc là K vừa nói nhỉ? Cảm ơn em nhé, chị thấy em hay quan tâm chăm sóc cho Hanbin cũng đỡ lo lắng. Thằng em trai chị vừa ngốc vừa vụng về, nhờ em cả đấy".
Chị ơi, Hanbin còn làm em đau tim nữa.
Daniel khều khều anh Niki, nói nhỏ.
"Chị anh Hanbin hiền như anh ấy vậy"
"Chắc cả nhà anh ấy đều như thế" - Niki gật đầu phụ họa.
Rồi hai chị em lại nói chuyện bằng tiếng Việt. K không hiểu em đang nói gì. Thỉnh thoảng trong điện thoại còn có cả tiếng em bé.
Rồi giọng em bỗng nâng lên một tông, giọng điệu cũng đáng yêu hẳn.
Hình như là em hoặc con của chị em, em nói chậm hẳn, nói từng chữ từng chữ như lúc mọi người giúp em tập phát âm lời bài hát vậy.
Đến cuối cùng, lúc sắp tắt điện thoại em còn chào tạm biệt một cách kì lạ nữa.
Hình như là bye bye, nhưng nghe lạ lạ như hát vậy...
Em tắt máy, đưa sang cho anh.
"Anh ơi, em gọi xong rồi này"
K quyết định gọi cho mẹ mình. Thực ra cũng chỉ nói một chút về tình hình hiện tại, rồi mẹ dặn anh nhớ chăm sóc bản thân.
"À mẹ ơi, con đang để loa ngoài, có mấy đứa nhỏ đang nghe nữa"
Niki với Jay hứng khởi, lâu rồi mới nghe tiếng Nhật không từ mấy anh em nói ra. Niki vui nhất, ban nãy em có gọi gia đình rồi nhưng thêm một người thì càng thêm vui mà.
Thế là có một màn mẹ K nói, Niki ngồi gật gật, Jay ngồi nghe rồi dịch lại cho mọi người. Phối hợp vô cùng nhịp nhàng.
Nhưng thực ra có một câu Jay quyết định để nguyên không dịch, Niki cũng làm như không nghe thấy. Coi như là giữ lại một chút bí mật cho anh K.
Dù sao thì hôm nay cũng thật vui.
.
.
.
Tất cả quay lại luyện tập. K đứng đằng sau nhìn em tập lại động tác, bất giác lại thấy an lòng.
"Con tự chăm sóc bản thân không được tốt, may mà bên cạnh con còn có Hanbin"
May mắn thật.
May mắn vì có em ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top