Chap 16

Mẹ nhỏ đồng ý cho nhỏ ở nội trú à? Cái gì vậy? Có khi nào sắp đến tận thế rồi không? Hay kỉ Băng Hà? Trời sập tới mông rồi sao!!!

...

Sau một hồi thác loạn á nhầm điên loạn, nhỏ trở về với suy nghĩ của mình.

"Dù sao cũng đang chấp nhận rồi, phải đi báo đã. Híhí thích qué!!" - À thì vẫn còn dư âm một chút

Nhỏ nhanh chóng chạy cái vèo lên phòng, do là béo mà sức còn không có bền nên vào phòng là nhỏ thở đầu tiên (dạo này nhỏ lên cân vùn vụt ), sau đó là về lại bàn máy tính và vào ngay Facebook.

Không biết vì sao bạn Tú và bạn Phong rất chi là bá đạo. Facebook lẫn số điện thoại của nhỏ, cả hai đều có cả. Mà là tự có đấy. Hắn ta hack từ khi nào nhỏ cũng không biết, chỉ biết là sau khi vào học được vài ngày, Facebook của nhỏ tự động để cái tên "Thiên Tú" ở chế độ Bạn thân (là chế độ nhận thông báo cho bạn nào chưa biết).

Khốn nạn hơn là hắn đặt biệt hiệu cho mình là " Kay's Sếp" (nhấn mạnh là có 's ). Nhỏ với tác giả tuy không ghét Tùng nhưng không hề có thiện cảm với "Bầu trời" cho lắm. Thật ra, dòng đó có nghĩa là "Kay is Sếp" nhưng có vẻ nhỏ không chịu hiểu về khoảng này. Lúc nhàn rỗi kiểm tra lại biệt hiệu, dòng "Slave" đập thẳng vào mắt nhỏ. Nếu đây không phải máy tính của nhỏ thì nhỏ đã quăng nó xuống lầu rồi...

(Slave : Nô lệ)

Nhỏ chưa kịp đặt mông xuống ghế thì Messenger đã vang lên những tiếng kêu ầm ĩ.

[Kay's Sếp]: Đã nói chuyện với phụ huynh chưa?

[Kay's Sếp] : Có đồng ý không?

[Kay's Sếp] : Chắc là không rồi chứ gì :)))))

[Kay's Sếp] : Ahihi ngu 🐧

"Cậu ta... bị não à"

[Slave] : Sao cậu biết :( ?

[Kay's Sếp] : Ơ thiệt hả?

[Slave] : Ừm, má tui không có cho đi. Sao giờ cậu :(

( Tác giả: Tui thấy chị diễn hơi sâu rồi đó)

[Kay's Sếp] : Ừa, mai nhớ cầm cái tờ đó đưa cho Ren.

[Kay's Sếp] : Tối cuối tuần này tụi này qua chở đồ đi.

[Slave] : Hả? How...

[Kay's Sếp] : Bạn nghĩ mình là ai mà đi lừa mình , ahihi's đồ"s ngốc's 🙂

Nhắc lại lần nữa: Nếu đây không phải máy tính của nhỏ thì nhỏ đã quăng nó xuống lầu rồi...

- Muốn chửi thề quá...

----- Bên kia -----

Hắn tắt màn hình SMS , tiếp đó tắt luôn màn hình Messenger. Quay sang nhìn cậu- hiện đang chau đầu vào hắn. Cốt chỉ là hóng chuyện vui.

- Mày thấy sao ?

- Mày lại làm "chuyện đó" ?

- Mày nghĩ xem, chuyện con muỗi thế này sao tao phải tốn công sức của mình, chỉ là "Cho đi và nhận lại thôi". Đôi bên đều có lợi, vừa nhanh chóng, không đúng à?

- Thiệt tình... - Cậu thở dài ngao ngán.

- Ren, mày nghĩ thử cô ta sẽ phản ứng như thế nào đi. - Hắn cười, nụ cười hết 9 phần đểu cán.

- Lỡ mà không chịu ở đây thì sao? Hai thằng con trai đấy...

- Ủa tao tưởng đó giờ mày lưỡng ? ( :"v )

- Lưỡng cái đầu mày. - Cậu bốp vào huyệt đầu của hắn, một thanh âm vững vàng và to khỏe, rõ ràng là ai kia đau tới mức phát khóc.

(Hôm nào các bạn thử nhờ đứa ghét mình bốp một cái như vậy thì hiểu nhé :))) )

Cuộc ẩu đả sập giường sắp diễn ra kia có lẽ tác giả nên bỏ qua (ahihi :"v)

----- Trên lớp -----

Đến lúc nào đó, sự tò mò sẽ thôi thúc con người ra khỏi sự lười biếng. Điển hình là nhỏ đây. Sau rất nhiều chuyện, nhỏ đã ngồi lại suy nghĩ... Về nước Mỹ có loài khỉ chăng, hay vì sao Bao Công lại đen à? Không không, là về hai con người kì lạ bước vào cuộc sống của nhỏ kìa.

Cơ duyên nào để hắn cứu giúp nhỏ? Sao nhỏ có thể làm thân được với cả hai, đã mấy tháng nay, vô cùng hòa thuận vậy? Tại sao họ lại quyết định tiến vào nhỏ? Nhỏ đâu xinh đẹp, giỏi giang? Trong khi cả hai đều là loại đẹp trai con nhà giàu chứ ít gì. Hay mình chỉ là loại qua đường của bọn ấy? Chơi tạm rồi bỏ? Rặng mãi cuối cùng nhỏ cũng dám hỏi thẳng.

- Nè nè.

- Có gì hả ? - Cậu đáp.

- Tui có thắc mắc nho nhỏ.

- Nói đi còn ngại ngùng gì.

- Hỏi thật trả lời thật đấy nhé.

- Ừm.

- Sao mấy người lại chơi chung với tui?

...

Cậu lại quay xuống nhìn hắn...

- Ê!

- Gì?

- Tao hỏi này cái.

- Lẹ mày.

- Sao tao với mày lại chơi chung với nhỏ này?

...

Một bầu trời im ắng ...

Và nhỏ đang cảm thấy đau lòng sâu sắc...

- Mình thích thì mình chơi chung thôi. - Hắn.

- *Bíp* Vậy thôi á? - Nhỏ vừa mới chữi thề.

Hắn gật đầu.

- Sao tui không thấy mấy người chơi chung với người có tiếng khác?

- Thế Haomi có tiếng không?

Nhỏ gật đầu. Người ta là người mẫu mà sao không nổi được.

- John có tiếng không?

Nhỏ gật đầu. Người ta đẹp trai nhà giàu thế kia mà.

Hai bạn ấy lên báo như cơm bữa.

- Thằng kế bên bạn có tiếng không?

- Tao hả? Đương nhiên là nổi rồi.

Ngẫm lại thì... quanh nhỏ toàn mấy thanh niên của công chúng... Còn đó giờ nhỏ toàn mang tiếng ăn bám ( Ừm nhỏ biết chứ). Trên mạng xã hội sống ảo cũng chỉ có chục lượt thích. Còn các bạn ấy là cả ngàn tim (._.)

- Đang yên đang lành hỏi vấn đề đó làm gì?

- Tui nghĩ hơi hơi sâu chút.

Bỗng từ đâu... À là từ bục giảng. Thầy Sinh học quăng viên phấn xuống, cậu là đứa hứng đạn. Vầng trán rõ xưng lên một cục to.

- Ba em bàn cuối nói chuyện vui quá ha?

-Thầyyyyy! Cậu hâm hực đứng phác đậy.

- Nói chuyện hay quá thì cho lớp biết Ý nghĩa của Nguyên phân. Không biết thì vào sổ.

- Áhíhí, tội hôm qua có đứa bát đầu tao nè - Hắn cười thô thiển nên không tả.

*Tiếng xì xào: Ủa thầy chưa dạy đến phần đó mà, sao thằng đó đọc được.

*Tiếng xì xào: Nằm sổ đầu bài chắc rồi (cười)

Sau một lúc ngẫn người, cuối cùng cậu cũng lên tiếng.

- Thưa thầy: Đối với các sinh vật nhân thực đơn bào, nguyên phân là cơ chế sinh sản. Đối với các cơ thể sinh vật nhân thực đa bào, nguyên phân giúp cơ thể sinh trưởng và phát triển, giúp cơ thể tái sinh các mô hoặc các cơ quan bị tổn thương. Còn các sinh vật sinh sản sinh dưỡng... nguyên phân là hình thức sinh sản tạo qua các cá thể con có kiểu gen giống kiểu gen của bố mẹ.

(Trích đề cương HKII lớp 10 trường Nguyễn Thượng Hiền quận Tân Bình - Tp HCM)

Lớp im lặng 5 giây, thầy đứng hình mẹ luôn ( :v )

*Tiếng vỗ tay*

*Tiếng la hét* : Đã đẹp trai còn học giỏi. Ôi mẹ ơi ngầu thế không biết!!

- Ơ... Ừ, ngồi xuống đi - Thầy em hoàn hồn rồi các bạn ạ ( :v )

Và thế là... bạn Tiểu Phong một lần nữa có mặt trên diễn đàn trường về việc học hành. Lần đầu là Học kì I, và lần này nữa.

--------------------

Ngắn ngắn thế thôi các cậu ạ :"v Bạn Thanh đã chịu về "kí túc xá" rồi hí hí :))))

À mình sẽ reup lại ----- Giờ ra chơi ----- của Chap 7. Trước việc các bạn than phiền về tiếng Anh. Lúc đầu tớ không định làm đêu :"v . Mong các bạn đón đọc nhơnnnn . Yêuuu ~

Sai sót comment góp ý cho mình. Cảm ơn đã quan tâm truyện của mình

~x~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top