CÓ LOẠI CẢM XÚC GIỐNG NHƯ MƯA RỚT XUỐNG RỒI CHỈ ĐỂ VỠ TAN
Khi mà con người đã dành riêng cho ai đó tất cả yêu ái của bản thân . Khi mà niềm tin đã được đặt trọn vẹn , và bắt đầu từ lúc tôi mĩm cười gởi gắm cả tâm hồn cho một người .. Thì từ khi đó nỗi lo chết mòn chết mõi cả tâm hồn đúng thật bi ai . Tôi lại phải tự nuôi sống tâm hồn mình bằng mọi thứ kỳ vọng mong mỏi xa xăm trong vô thức.. mà luôn tin vào cái điều tôi muốn .. Tôi huyễn hoặc bản thân quá xa , tôi kiên nhẫn im lìm vuốt ve cảm xúc và trao đi mỗi ngày . Nhưng có loại cảm xúc khi rớt ra rồi lại hóa thành mưa vỡ tan tành không để lại được gì tươi mát trong lòng người khác . Nếu có thì phải chăng chỉ là sự mõi mệt thấm dần bởi ướt ác ủ móc meo .
Khi sự nhạt nhẽo từ từ lờ mờ ẩn hiện trong cái mối quan hệ đủ lâu thì tôi mới thấm thía cái khắc nghiệt của thời gian như thế nào .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top