Không Tên Phần 1

6:30
reng reng reng!!!
trong một căn phòng có một con người đang lục đục dậy và làm vscn. ko ai khác chính là nó.hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mới nên nó đang chuân bị sách vở cùng quần áo để đi học.sau 15 phút, nó bước xuống nhà với vẻ đẹp trai vốn có và thêm một chút sửa soạn lúc nãy>
trong phòng khách lúc này: ba nó đang ngồi đọc báo, mẹ nó đang gọt hoa quả.không khí rất là đầm ấm và hạnh phúc.
nó: hellu ba mẹ iu dấu của con!
ba nó: uk, ko biết điều j có thể khiến con của tui hôm nay dậy sớm vậy nhỉ?
- ba lại xoáy con rùi! nó xịu mặt
- haha! ba mẹ nó đều bật cười.
- chăc hôm nay em ra ngoài phải mang theo ô mất, nghi là trời sắp mưa to anh à! mẹ nó thêm vào
-hai người...con không thèm nói chuyện với hai người nữa. con đi học đây.
mẹ nó: thôi mà đừng giận nữa con iu, trêu tí thôi mà! con ăn sáng xong hãy đi học!
nó: thôi đứng nói chuyện vs hai người nãy giờ cũng sắp muộn giờ đi học của con rùi. con đi luôn đây.con ăn ở trg cũng đc.
- nhớ phải ăn đó nha! mẹ nó nói với ra khi nó đang dắt xe ra để đi học
GTNV:
ba nó: nguyễn thiên hùng, là một doanh nhân có tiếng, rất thương vợ con. ông biết nó là sb nhưng ông không giận dữ như những ng khác mà ông chấp nhận nó, quan tâm và yêu thương nó hơn. ông luôn mong nó có đc hạnh phúc cho mình.
mẹ nó: huỳnh nhã thy, cũng rất iu thương nó. bà rất đẹp. bà là chủ của một công ty mỹ phẩm và thời trang.

TRƯỜNG THE BLUE
nó vừa bước vào trg thì:
AAAAA...HHH! Thiên Anh kìa!
-anh ấy đẹp trai qúa!hs nữ 1
- ôi hoàng tử của em...! nữ sinh 2
- anh ấy là của tôi, ko phải của bà. nữ sinh 3
bla bla ...
nó cũng quen với việc này rồi nên ko nói j mà chạy thẳng vào lớp. do chạy nhanh quá nên nó va vào 1 người. thế là cả hai cùng té xuống đất. nó lồm cồm bò dậy, phủi quần áo. sau đó quay sang người kia xem ntn. vừa quay sang:
-em xin lỗi...
nó đơ luôn"trời ơi ai mà xinh vậy trời?" . do mải mê nhìn nên nó đưng đơ luôn mà quên mất phải đỡ ng kia dậy.
- nhìn xong chưa vậy? cô nãy giờ đã đưng lên và chỉnh lại quần áo.
-dạ dạ em xin lỗi! cô có sao ko ạ? nó giờ đã hoàn hồn và xl cô.

(chị nhà đã xuất hiện rồi đấy ạ)
sau khi xin lỗi cô xong nó vội chạy về lớp. đến lớp, vừa đặt mông xuống ghế thì "bốp" ko biết ai đánh vào đâu nó. quay ra định hỏi tội thì:
- sao là mày? mà tại sao đánh tao hả con kia?
-sao sao cái đầu mày ý? mày đi đâu mà giờ mới về lớp hả? ngoc hân tl
( trần ngọc hân: bạn thân của nó. là một cô gái dễ thương, hòa đồng, vui vẻ, nhưng khi điên lên rồi thì phải biết.gđ cũng giàu có,ba mẹ hai đứa là bạn thân nên hai đứa chơi thân vơi nhau từ nhỏ)
-à, t vừa va phải 1 người nên vào hơi muộn,hihi!nó
-còn cười, lần sau đi đứng cho cẩn thận.hân
nói xong hân về chỗ của mình, nó lôi sách vở ra chờ cô giáo vào lớp

còn cô sau khi đi thì xuống phòng hiệu trg.
"cốc cốc"
-mời vào! cô hiệu trg tl
- con chào dì! cô chào xong thì đi lại bàn uống nc và ngồi xuống.
- là con à? ngồi đơi gì một chút! cô ht
sau khi kí xong văn kiện thì cô hiệu trg cũng đi lại bàn uống nc.
cô ht:
-con dạo này thế nào? ba mẹ con có khỏe ko?
cô:
- con vẫn bt, ba mẹ con vẫn vậy. còn dì sao rùi?
-gì vẫn khỏe. cô hiệu trg trả lời.
- mà con dạy lớp nào vậy dì?
-11a2 nhé. thôi con lên lớp đi, chắc bọn hs đang đơi con đấy!
-dạ con biết rồi, chào dì con đi nhé! cô tl
-uk, chào con!

TẠI LỚP 11A2
Trong lớp nó bây giờ: một nhóm con gái đang tắm vs nhau, một số bạn nam thì chơi game, còn nó đang ngồi nhìn ra cửa sổ.
-ko biết năm nay ai chủ nhiệm lớp mk nhỉ?ngọc hân quay xuống hỏi nó
-tao ko pit, tí vào là pít ngay thôi mà!nó tl
cộp cộp cộp! tiếng giày cao gót vang lên ngoài hành lang lớp nó. mọi người nhốn nháo về chỗ để chờ cô chủ nhiện bước vào.
cô bước vào lớp!cả lớp đưng lên chào cô
-các em ngồi xuống đi! cô chào lại
vừa mới cho lớp ngồi xuống thì:
-cô xinh quá cô ơi!hs 1
-cô tên là j vậy ạ?hs 2
- cô có người iu chưa ạ?hay cô làm người iu em đi?
..................
cạch!
-các em trật tự đi! cô gõ bàn, cất giọng lạnh lùng làm lớp nó im luôn.
cô:
-tôi xin tự giới thiệu tôi tên là hoàng băng băng, 20t, sẽ là chủ nhiệm của các em trong 2 năm tới. tôi sẽ dạy 2 môn là toán và hóa. ai còn hỏi j cứ hỏi, tôi sẽ tl
- cô cho bọn em sđt đi ạ?hs
-01642....
cô có người iu chưa ạ?
-đây là chuyện riêng tư cá nhân nên tôi sẽ ko tl.
còn nò từ khi cô bước vào lớp đến giờ thì nó chỉ mải ngắm cô."là cô ấy đây mà. thiên thần nhưng sao lạnh lùng quá vậy"
cô:
-bây giờ chúng ta sẽ bầu cán sự lớp.
-cứ để như năm trc đi cô, ko cần phải bầu lại đâu cô!1 hs lên tiếng

cô:
- thế cũng đc! vậy cán bộ lớp đưng lên giới thiệu cho cô biết mặt!
sau đó từng người đứng lên giới thiệu về mk.
- em là trần ngọc hân, lớp phó học tập! hân gt xong thí ngồi xuống.
-còn ai là lớp trg thế? đưng lên xem. cô nói
cô nhìn quanh lớp mà ko thấy ai đứng lên.
-lớp trg là ai vậy? cô hỏi lại 1 lần nữa.
cả lớp và hân quay xuống nhìn nó. còn nó vẫn đang mải ngắm cô nên hồn đang nơi nào rùi.
bốp! hân đánh vào đầu nó. nhờ thế mà hồn của nó đã quay lại.nó ngơ ngác ko hiểu j cả khi thấy mọi ngươi nhìn mk chằm chằm.
- sao mầy và mọi ng nhìn tao ghê vậy? nó hỏi
- cô đang kêu lớp trg đứng lên gt kìa, m còn ngồi nữa! hân bực mk
- hả?
nó vội vàng đứng lên
-em xl cô và các bạn! em là nguyễn thiên anh, lớp trg!
-ngồi xuống đi! tí tan học xuống văn phòng gặp tôi. cô lạnh lùng trả lời
-dạ! nó ngồi xuống với suy nghĩ "thôi xong rùi, sáng thì va phải cô giờ thì mất tập trung. phen này tiêu rùi. hic hic! trời ơi sao tui xui vậy nè"( xui j anh ơi, mê gái quá thì có)
còn cô thì suy nghĩ"thì ra là nhóc sáng nay va phải mk, giờ còn nhìn mk chằm chằm nữa chứ. mk biết mk đẹp rồi có cần phải như vậy ko chứ?" ( tự tin quá chị ơi, mà ngta đẹp ngta có quyền! haizzz)

bây giờ nó đang đứng trc cửa phòng cô.(vì là trg hàng đầu VN nên cơ sở vật chất rất tốt và đầy đủ, mỗi giáo viên có một phòng riêng)
cốc cốc cốc!
-mời vào! cô nói
nó mở cửa và bươc vào. lại một lần nữa đơ ng trc cô. nhìn cô bây giờ rất lạnh lùng nhưng vẫn ko giấu đi vẻ đẹp của mk,
cô đã kí xong tài liệu, ngẩng lên thấy nó nhìn mk, còn nó bắt gặp ánh mắt cô nhìn lên thì bối rối quay mặt sang hướng khác.
- em đến rồi ạ! cô có gì muốn nói với em thế?
cô:
- em về làm danh sach lớp và tóm gọn lại tình hinh của lớp rồi mai gửi cho tôi!
-dạ vâng, em biết rồi ạ. mai em sẽ gửi cho cô! nó trả lời
- vậy thôi em về đi! cô
-mà cô ơi cho em xin sđt để có j còn tiện liên lạc ạ!
-tôi đã cho khi trên lớp rồi mà!
-dạ ..lúc ý ...em ko...tập trung nên ... nó vừa nói vừa gãi đầu và cúi xuống trông rất đáng yêu
-xì! cô ko khỏi bật cười với hành động đó của nó. nó ngẩng mặt lên, "trời cô đang cười sao?đẹp thật, khác xa khi cô lạnh lùng"
còn cô thấy nó nhìn mk thì chợt nhận ra nên khôi phục lại khuôn mặt lạnh lùng của mk thương ngày!
-đây em cầm đi! lần sau chú ý hơn nhé! cô nói nhưng giọng đã bớt lạnh đi một chút.
-em cảm ơn, lần sau em sẽ chú ý hơn! nó cầm lấy tờ giấy mà cô đưa.
- thôi em về đi! cô nói
-em chào cô!
vừa bước ra nó nhớ lại chuyện lúc sáng nên ghé đầu vào:
-mà cô ơi!
cô đang dọn dẹp giấy tờ nghe thấy nó gọi nên quay ra:
-còn chuyện j nữa à?
- em muốn xl cô chuyện lúc sáng em va vào cô! nó
-ko có gì đâu! lần sau cẩn thận hơn là đc! cô
-em sẽ nhớ! mà cô ơi cô cười rất đẹp nên cô hãy cười nhiều vào nhé! nó nói xong chạy luôn( lạm như ở lại sẽ bị chị nhà làm j ý)
cô nghe nó nói xong thì suy nghĩ" em thú vị thật đấy! mà mk đang nghĩ j vậy? thôi dọn dẹo nốt để còn về nữa"

về đến nhà.
- con chào ba! nó chào ba khi bước vào nhà
-uk, chào con! đi học về rùi à! ba nó đang ngồi xem tv
- dạ. mà mẹ con đâu ba!nó hỏi khi ko thấy mẹ nó đâu
-mẹ con đang trong bếp đấy!
nó chạy vù vào bếp.
-chụt! nó hôn vào má mẹ nó và tay thì ôm eo mẹ nó.
-trời! hết hồn à! mẹ nó giật mk <ko giật mk mới là lạ>
- mẹ iu đang làm j vậy? nó hỏi trông hết sức đáng iu
-ko thấy tui đang nấu cơm cho ba con 2 ng hả? mẹ nó tl
- thương mẹ iu của con quá à! chụt!<thây gớm! nổi hết cả da gà>
-dẻo mỏ quá đi! thôi lên thay quần áo rồi xuống ăn cơm! mẹ nó nói
- tuân lệnh mẹ iu. con đi đây! nó nói rồi bươc lên phòng còn mẹ nó thì phì cười với sự đáng iu của nó.

còn cô sau khi về nhà thì thay quần áo rồi đi nấu cơm. (cô chỉ ở có một mk thôi nhé! do bố mẹ cô ở nc ngoài nên cô mua 1 căn nhà rồi sống tự lập. thỉnh thoảng bố mẹ cô sẽ về VN thăm cô)
sau khi ăn cơm xong cẢ cô và nó đều đi ngủ. đến chiều thì hân sang rủ nó đi mua ít đồ dùng ở siêu thị, thật trùng hợp cô cũng vào siêu thị mua đồ.
-em chào cô! hân và nó cùng chào khi thấy cô sach đồ đi qua,
-chào hai em! hai em cũng đi mua đồ à? cô
-vâng mà cô mua xong rồi à? có thể đi uống nươc với tụi em ko? nó hỏi cô
-uk, cô mua xong rùi, giờ cô phải về rùi nên ko đi cùng 2 em đc. cô tl
-ko sao đAU cô! để dịp khác vậy. cô về cẩn thận ạ! hân tl cô
- chào 2 em.
cô nối xong rùi xách đồ ra về, còn nó nhìn theo bóng cô với vẻ tiếc nuối!
-này! hân vỗ vai nó
-hả? m bảo j t? nó giật mk
-hồn mầy ở đâu vậy hả? cô đi rồi mà cứ nhìn hoài à! hân
- uk thì... nó bối rối
hân nhìn nó với vẻ nghi ngờ:
-đừng nói m thích cô rùi nha? t nghi lắm!
-ai bảo..bảo thế? nó ấp úng
- trời, nhìn mặt mầy là bit rùi. mà công nhận cô đẹp thật! nếu thich thì tán đi, ko có ng dành mất đấy! hân
- mầy nói tào lao ko à! về thôi.. nó ngại nên chuyển chủ đề!
-uk tào lao đấy! haha1 về thui! có ng bit iu rùi, ha..ha..ha1 hân vừa đi vừa cười mà ko để ý đến ánh mắt mọi ng xung quanh" nhỏ này dễ thương thế mà có vấn đề! tội thật"
còn nó thì đỏ mặt đi phía sau. lúc sau thì ai về nhà nấy

nhà nó
bây giờ nó đang ngồi trong phòng làm bt ngày mai. bất chợt nó nhớ đến lời của hân lúc chiều. " mình thich cô rồi sao? vậy mk có nên thổ lộ với cô ko? cô có chấp nhận mk ko?... trời ơi, con phải làm sao bây giờ?". nó thôi ko suy nghĩ nữa, lấy đt ra nt cho cô.
-cô đang làm j thế ạ? tn của nó
cô đang ngồi soạn giáo án thì thấy đt báo có tin nhắn. mở ra xem thì thấu tn từ một số lạ.
-ai vậy? cô tl
-là em thiên anh đây! nó vui mừng rép lại tn của cô
- có việc j sao? cô tl lại
-em chỉ muốn biết cô đang làm j thôi. nó
-tôi đang soạn giáo án! cô
-vậy thôi cô làm việc tiếp đi ạ, em ko làm phiền cô nữa!
sau khi đọc xong tn của nó thì cô bỏ đt xuống và tiếp tục làm việc. khoảng 10 phút sau máy cô lại nhận đc tn. cô cầm lên xem, thì ra vẫn là tn từ nó:" cô làm việc nhưng nhớ nghỉ ngơi sớm nhé. đừng thức khuya quá ko tốt cho sk đâu ạ! chúc cô ngủ ngon!!! <3". môi cô đã nở nụ cười sau khi đọc xong tn của nó." em quan tâm cô vậy sao? cảm ơn em nhóc à! lâu lắm rồi mới có người quan tâm cô như vậy!" <suy nghĩ của cô>
còn nó sau khi gửi tn thì vẫn cầm đt chờ tn trả lời từ cô nhưng đợi mãi ko thấy cô tl."chăc cô đang làm việc nên ko để ý"< suy nghĩ của nó> sau đó nó buông đt và đi ngủ. cô sau khi soạn xong giáo án thì cũng lên giường và đi ngủ nhưng môi vẫn nở nụ cười.

sáng hôm sau nó đến trg với tâm trạng rất phấn khởi. sau khi gửi xe xong nó đi lên lớp. trên đg đi nó lại gặp cô.
-em chào cô! nó nở nụ cười chào cô
- uk chào em! cô cũng đứng hình với nụ cười của nó
-cô đi dạy sớm vậy ạ? nó
- uk, tôi có một số công việc phải làm đến sớm. cô tl
- vậy cô đi đi, em cũng lên lớp đây!nó
- vậy chào em. cô nói rồi xoay lưng đi.
- cô ơi! nó gọi cô
cô xoay lưng lại nhìn nó
- chuc cô ngày mới vui vẻ nhé! bye cô! tí gặp lại! nó nói xong ko quên nở nụ cười rồi chạy thẳng lên lớp.
còn cô lại một lần nữa đơ ng trc nụ cười đó. cô cũng nở nụ cười nhưng rất tiếc ko ai thấy đc." em thật thú vị nkoc à!"
lớp 11a2
nó bươc vào lớp với khuôn mặt tươi rói. vừa đặt mông xuống ghế thì:
-bộp! hellu bạn iu! sao hôm nay tươi quá vậy? hân hỏi nó
- có j đâu! tao lúc nào chả thế. nó tl
- thôi đừng có xạo! kể nghe xem có vụ j mà vui thế? hân
- tao nghĩ mk yêu cô băng mất rồi! tao định sẽ nói và theo đuổi cô. mày thấy sao? nó ghé sát tai hân nói
-tùy m thôi! nhưng tao nghĩ ko dễ đâu!hân
-t biết! tao sẽ cố để khiến cô hạnh phúc! m ủng hộ tao chứ? nó
- t luôn ủng hộ mày mà! chỉ cần m thấy hạnh phúc thôi! cố lên! hân vỗ vai nó
- cảm ơn mày, đứa bạn thân của t! nó
- thôi đi má, ơn với nghĩa! tao về chỗ đây, cô sắp vào lớp rùi! hân nói xong thì đi về chỗ của mk, còn nó thì lôi sách vở ra.
cộp cộp cộp! tiếng giày cao gót vang lên ngoài hành lang. cô bươc vào lớp.
- cả lớp đứng! tiếng nó dõng dạc
-các em ngồi xuống đi! cô gật đầu chào lại nhưng khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng.
-hôm nay là tiết đầu tiên của chương trình nên chúng ta sẽ ôn lại kiến thức của năm học vừa rồi. các em lấy sách vở ra!
cô nói xong thì quay lên bảng chép đề bài cho cả lớp làm. 10 phút sau cô gọi mọi ng lên chữa bài. cô cho tất cả 5 bài theo mức độ từ độ từ dễ đến khó. cô đã gọi 4 ng lên làm 4 bài chỉ còn bài 5 cũng là bài khó nhất vẫn chưa có ai làm. cô nhìn xung quanh lớp thì bất chợt thấy nó đang chăm chú nhìn mk nên:
- thiên anh lên làm nốt bài còn lại! cô gọi nó
còn nó thì từ lúc cô bước vào lớp đến giờ nó cứ nhìn cô chằm chằm.<nhìn vừa thôi cha, mốt cho về cùng 1 nhà tha hồ mà nhìn>. vì sao ư? vì cô hôm nay trông rất là đẹp với bộ đồ công sở: áo sơ mi trắng đóng thùng với chân váy díp đen. tuy rất lạnh lùng nhưng vô cùng quyến rũ với 3 vòng hoàn hảo cô.
- dạ! nó giật mk khi nghe cô gọi mk lên làm bài
bài dó ở mưc độ nâng cao nhưng ko làm khó đc nó< anh nhà ta học rất giỏi nhé, IQ rất cao >. chỉ sau 5 phut nó đã giải xong và đi về chỗ. cô thì bất ngờ về sự thông minh của nó" ko ngờ nhóc lại giỏi như vậy, cô rất muốn tìm hiểu về em đấy nhóc à" < suy nghĩ của cô>
- các bạn đểu làm đúng hết rồi đấy! các em xem mk sai ở đâu rồi sửa vào. cô
giờ học cứ thế trôi qua. chẳng mấy chốc tiếng chuông giải lao đã vang lên.
-các em về nhớ ôn lại kiến thức cho vững nó sẽ giúp cho các em rất nhiều trong năm 11 này đấy! thôi các em nghỉ giải lao đi! cô
cả lớp đứng lên chào cô xong thì ào ra khỏi lớp xuống căntin. còn cô cho lớp giải tán xong thì về phòng mình ngồi.

giờ giải lao nó và hân xuống căn tin ăn! đang ăn nó bỗng nhớ ra mk chưa nộp danh sách lớp cho cô. nó đứng dây, định chạy đi thì hân kéo tay nó lại:
- bà định đi đâu vậy? vừa mới ngồi thôi mà.
- tao quên mất chưa nộp danh sách lớp cho cô. tao đi nộp đây! cô dặn từ hôm qua! nó
- vậy thôi m đi đi! hân
nó rời khỏi căng tin và cầm theo chai trà xanh. "chắc cô cũng khát, chọn bừa mà ko biết cô có uống đc ko ta? mà thôi, nếu cô ko uống thì mk uống vậy!" <suy nghĩ của nó>
đứng trc phòng cô.
cốc cốc cốc! nó gõ cửa< lịch sự gớm>
- mời vào! cô
- dạ thưa cô em tới nộp danh sách lớp ạ! nó đưa tờ danh sách cho cô
-đc rồi! cô cầm lấy
- à, đây là nc em mua cho cô! em nghĩ cô chắc cũng khát mà lại nhiếu công việc nên tiện thể em mua cho cô! nó đặt chai nc lên bàn
- cảm ơn em ! cô tl
- ko có j đâu ạ! nó
- mà lần sau trong lớp nhớ tập trung, sao em cứ nhìn tôi hoài vậy? bộ mặt tôi dính j à? cô hỏi nó
-dạ ko phải đâu! mà tại cô đẹp nên em nhìn thôi! nó ngây thơ trả lời
cô nghe nó khen mk thấy rất vui nhưng ko để lộ trên mặt mà nhìn chằm chằm nó. thấy cô nhìn mk, nó vội cúi mặt xuống đất< biểu hiện j vậy trời?????>
một lúc sau, nó hít một hơi thật mạnh, ngẩng măt lên nhìn cô:
-cô à, thật ra thì em ...em yêu cô mất rồi! em ko thể nào kiểm soát đc con tim của mk! mỗi khi nhìn thấy cô hay khi cô cười thì nó lại đập rất nhanh, em luôn mong đc nhìn thấy cô mỗi ngày, mong đc nhìn thấy nụ cười thiên thần của cô đằng sau khuôn mặt lạnh lùng kia! con tim em lỗi nhịp vì cô mất rồi! cho em một cơ hội để trở thành ng luôn bên cạnh cô, đem lại hạnh phúc cho cô dù cho em chỉ là một đứa con gái có đc ko? nó thổ lộ lòng mk với cô< anh nhà tỏ tình rồi kìa mọi ng ơi!!! phải thế chứ! kkk>
còn cô rất ngạc nhiên khi nghe nó nói" nhóc iu mk thật sao? hay chỉ là cảm giác ngộ nhận mà thôi?"
- tôi ko biết em lại dành tình cảm cho tôi như vậy! tôi rất bất ngờ...ừm... có thể cho tôi thời gian suy nghĩ đc ko? cô tl nó
-em biết có thể cô sẽ khó chấp nhận đc, nhưng em sẽ chờ, chờ đến ngày cô iu em! ng ta thường nói đợi chờ là hạnh phúc mà! em sẽ chờ cô! nó
cô ko biết phải nói j. ko khí rất trầm lặng. bỗng tiếng chuông vào lớp vang lên phá tan ko khí ấy
- em về lớp đây! nó nói rồi đi thẳng về lớp luôn. còn cô thì buông bút xuống, tựa đầu vào ghế suy nghĩ:" nkoc iu mk thật sao? nếu mk chấp nhận thì mọi chuyện sẽ ra sAO? tình iu đó có thật ko? liệu nhóc có phản bội mk như anh ta đã làm ko?" cô mệt mỏi nên đã ngủ quên luôn.
QUÁ KHỨ 3 NĂM TRC
ngày đó cô còn là 1 cô học sinh lớp 12! cô vui vẻ, hòa đồng với mọi ng. cô rất xinh đẹp nên trở thành hotgirl của trg. chính vì vậy có rất nhiều chàng trai theo đuổi cô nhưng cô ko động lòng với ai cả! cho đến một ngày cô gặp hắn. hắn có vẻ ngoài rất đẹp trai, lại thêm con nhà giàu nên có rất nhiều cô gái theo đuổi. vậy nên hắn cặp với rất nhiều cô gái. những cô gái sau khi hắn chơi chán thì sẽ đá đi vì hắn chỉ coi họ như món đồ chơi của mk, chán rồi thì vứt đi.hắn cũng bằng tuổi cô, học cạnh lớp cô luôn. hắn thấy cô rất xinh đẹo liền tán tỉnh cô.
hằng ngày hắn thương sang lớp cô khi giải lao, đến bắt chuyện với cô> có lúc thì hắn quan tâm cô, mua nc cho cô! đến những ngày lễ thì mua quà tặng cô... lâu dần cô cũng cảm động và chấp nhận trở thành ng iu của hắn! mọi ng ai cũng nói họ là đôi trai tài gái săc rất xứng đôi cô thì hạnh phúc với nhưng j mà hắn làm cho cô! hằng ngày hắn đưa đón cô đi học, nhưng khi rảnh thì hai ng đi uống nc, hẹn hò! cô cứ ngỡ hắn đã dành hết tc cho cô nhưng chỉ đc 1 thời gian thì tc của 2 ng ko còn như trc nữa.
hắn ko còn quan tâm cô như mọi khi, hay gát gỏng với cô hơn trc! ko còn những buổi hẹn hò, những lần đón đưa,những tn quan tâm như ngày xưa! cô cứ nghĩ chắc các cặp đôi iu nhau thì sẽ có lúc như vậy! cho đến một ngày, khi cô đang đi dạo thì bắt gặp hắn cùng một cô gái khác đang ôm nhau đi ra từ khách sạn> cô sợ mk nhìn nhầm nên đi tới chỗ họ. cô như ko tin vào mắt mk! đúng là hắn, là ng đã nói những lời iu thương dành cho cô, là ng cô đã trao toàn bộ tình iu đầu đời của mk! vậy mà hắn lại phản bội cô. nc mắt cô rơi:
- BỐP! cô đã tát hắn
-sao cô dám??? hắn bất ngờ trc cái tát cô dành cho hắn
- tại sao anh lại làm thế với tôi? sao lại phản bội tôi? đây là việc mà anh nói anh đang bận sao? TẠI SAO LẠI ĐỐI XỬ VỚI TÔI NHƯ VẬY? TẠI SAO??? cô nói mà nc mắt cô ko ngừng tuôn rơi
-cô nghĩ là tôi iu cô sao? haha...haha! cô cũng chỉ là một món đồ chơi của tôi mà thôi. tôi chơi chán rồi sẽ vứt đi thôi! tôi chán cô rồi, chúng ta kết thúc đi! hắn nói xong ko thèm nhìn cô mà ôm cô gái kia bỏ đi.
còn cô sau khi hắn bỏ đi thì cũng là lúc cô ngã khuỵu xuống. nc mắt ko ngừng rơi."tại sao lại đối xử với tôi như vậy? tại sao lại đem tc của tôi ra làm trò đùa như vậy? mk chỉ là một món đồ chơi của anh ta thôi! tất cả nhưng j mà anh ta nói đếu là dối trá, tất cả đều chỉ là dối trá! băng ơi mầy đúng là con ngốc mà, để cho ng ta lừa dối như vậy mà ko hay biết. m đúng là con ngốc.." trái tim cô lúc này đang rỉ máu và tan nát cũng như mối tình đầu của cô vậy.
cô thẫn thờ bươc về nhà. cô ko nói ko rằng, lên phòng và chốt cửa lại. cô lại khóc, khóc cho mối tình mà cô đã dành hết tc để rồi đổi lại chỉ là sự lừa dối và con tim tan nát. cô cứ khóc cho đến khi kiệt sức và ngủ thiếp đi. sau hôm đấy, cô ko còn là một cô gái dáng yêu, dễ thương và yếu đuối như trc nữa. thay vào đó cô đã trở thành một con ng lạnh lùng , ít nói chỉ khi ở bên cạnh ng thân trong gia đìnhthì cô mới bỏ đi khuôn mặt lạnh lùng đó để bố mẹ cô ko phải lo lắng.
bố mẹ cô cũng biết chuyện nên quyết định để cô sang nc ngoài du học 3 năm cho quên đi những đau khổ mà cô đã trải qua. cô cũng muốn mk có thời gian để quên đi mọi chuyện và thay đổi bản thân nên cô đã quyết định sang mỹ du học.
sau 3 năm cô du học trở về thì cô dã có trong tay 2 bằng thạc sỹ và tiến sỹ. cô quyết định xin về trg của dì cô dạy học. đây cũng là công việc cô yêu thích vì nó là ước mơ của cô từ nhỏ. còn về chuyện tc thì sau lần đó cô quyết định đóng băng con tim mk lại, cô mất niềm tin vào tình yêu. cô sợ mk sẽ lại tổn thương thêm một lần nữa. cô ko thể nào chịu thêm tổn thương một lần nữa, con tim cô đã chịu nhiều đau khổ rồi! vậy nên cô luôn tỏ ra lạnh lùng để che đi sự yếu đuối và những tổn thương trong cô. cô nghĩ mk sẽ ko iu ai nữa nhưng khi gặp nó thì mọi chuyện đã thay đổi.
<, kết thúc hồi ức về quá khứ, mỏi tay quá à!!!>

nó sau khi vào lớp thì học nốt các tiết còn lại đến khi ra về. còn cô sau khi thức dậy thì cũng dọn dẹp giấy tờ rồi ra về.
buổi tối
cô mở tủ lạnh định lấy lon nc ngọt để uống nhưng khi mở ra thì trong tủ ko còn lon nào,"hết nc rồi,phải đi mua thôi". thế là cô lên lấy tiền rồi khóa cửa để đi ra mua nc. do chỗ cô ở chỉ cách siêu thị khoảng 20 phút đi bộ nên cô quyết đinh đi bộ chứ ko đi xe.
còn nó tối nay cảm thấy ko thoải mái lắm nên cũng ra ngoài đi dạo, hít thở ko khí. nó quyết định ra công viên gần đấy ngồi hóng gió.
bây giờ nó đang ngồi trên một chiếc ghế đá trong công viên. không khí ở đây thật là trong lành. nhìn xung quanh ai cũng có cặp có đôi, họ cười nói vui vẻ bên nhau còn nó thì chỉ có một mk. bất chợt nó nhớ đến cô." ko biết cô đang làm j nhỉ? cô suy nghĩ ra sao rồi? liệu cô có chấp nhận em ko? em sẽ phải chờ trong bao lâu?... dù lâu đến đâu em cũng sẽ chờ cô! bởi vì em yêu cô nhiều lắm cô à"<suy nghĩ của nó>. ngồi thêm một lúc, nó thấy thoải mái hơn nên nó đứng dậy đi về.
quay trở lại với cô: lúc này cô đang cầm trên tay túi đồ uống yêu thích của mk. cô vui vẻ ra về.đang trên đg về, cô gặp một đám thanh niên đang đi ngươc chiều vơi cô. chúng nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.<ghê quá>. một thằng lại chỗ cô:
-cô em đi mua đồ về à? đưa đây anh sách dùm cho.
- ko cần, làm ơn tránh đg dùm cho! cô nói giọng lạnh lùng
-cô em làm j mà gấp thế? hay đi chơi cùng bọn anh một chút đã! hắn nói mà tay thì vuốt má cô, còn đám đàn em của hắn thì đứng đó cười
-BỐP! buông bàn tay bẩn thỉu của anh ra! cô tát hắn một cái rất mạnh
-con khốn! mày dám đánh tao hả? rượu mời ko uống muốn uống rượu phạt! đc, anh em đâu xông lên cho tao! hắ ra lệnh cho đàn em của mk xông lên đánh cô< trời! một đám con trai mà xông lên đánh một đứa con gái? đúng là hèn, ko biết nhục!>
thế là cả đám xông lên đánh cô. cô cũng ko phải dạng vừa đâu nhé<cô cũng biết võ mà>. tưng thằng một bị cô đánh ngã xuống đất nhưng cho dù biết võ thì cô cũng ko thể một mk chống cự đc> do bọn chúng cũng khá đông vơi lại cô cũng chỉ là con gái, đánh một lúc thì cô cũng đã thấm mệt> do một chút bất cẩn nên cô bị hai thằng đánh lén, cô ngã xuống. mấy thằng kia kéo cô đứng dậy, hai thằng giữ hai bên tay cô. thằng đại ca tiến lại chỗ cô:
-BỐP! Hắn tát cô một cái
mặt cô bây giờ đỏ lên, in vết ngón tay< ôi thương chị quá! đúng là ko biêt thương hoa tiếc ngọc j cả>
-sao rồi cô em? anh nói nhẹ nhàng thì ko nghe, cứ để anh phải dùng bạo lực! nhìn cô em rất là đẹp, anh rất thích! đêm nay anh sẽ phục vụ cho em khiến em sung sướng! haha! hắn vừa nói vừa lấy tay vuốt mặt cô
cô lúc này ko thể làm j đc."chết rồi, mk phải làm sao bây giờ? tại sao mk lại ko để ý đến trang phục thế chứ? ông trời ơi, giúp con với!(chẳng là cô vội đi mà quên ko thay quần áo, bây giờ cô đang mặc quần sooc ngắn, lộ ra đôi chân dài thon thả và mặc áo phông bó sát để lộ ra vòng một rất hoàn hảo của mk. toàn bộ đg cong cơ thể cô đều lộ ra hết) <cho chị chết! ai bảo ăn mặc như vậy ra đg!bây giờ anh nhà mà nhìn thấy ko đơ ra mới là lạ>. bất chơt cô nghĩ đến nó" thiên anh à, cứu cô với ! cô sợ lắm". còn tay của hắn đang từ từ di chuyển xuống cổ của cô. cô cố vùng vẫy nhưng ko đc. hắn định hôn cô, đúng lúc đó có một tiếng nói vang lên:
-dừng lại! thả cô ấy ra! vâng ko ai khác chính là nó( nó đang trên đg về, đi qua một chỗ thấy có một đám thanh niên đang vây quanh một tên con trai cùng một cô gái. nó nghĩ chắc lại có vụ gì nên họ đứng nói chuyện vơi nhau nên nó định đi tiếp. nhưng nó lại nhìn thấy cô gái đang vùng vẫy, còn thằng con trai đang cúi xuống hôn. đúng lúc đó nó nhìn thấy cô gái đó chính là cô. nó vội vàng chạy lại)
- mày là ai? sao phá chuyện của tao? hắn bực mk
-anh ko cần biết, mau thả cô ấy ra! giọng lạnh
còn cô thấy là nó nên rất vui mừng:
-thiên anh mau cứu cô với!
-cô yên tâm, em sẽ ko để ai động vào cô đâu! nó nói
-chúng mày xông kên cho tao! tên đại ca ra lệnh.
cả đám lai xông lên. nó ko sợ bởi vì nó rất giỏi võ. hai bên đánh nhau, từng ten bị nó hạ gục nằm lăn dưới đất. tên đại ca nháy mắt ra hiệu hai tên đàn em đang giữ cô. cả hai hiểu ý, chúng lấy cậy gậy và định đánh lén nó.
-thiên anh cẩn thận đằng sau!cô hét lên
nó nghe tiếng cô quay lại , nhưng ko kịp. nó bị trúng một gậy vào vai. nó hơi lảo đảo. hai tên kia xông vào đánh nó. nó nhanh lấy lại ổn định và đánh cho hai tên còn lại đó. chúng cũng bị nó đánh cho ngã xuống đất như những tên trc đó. tên đại ca thấy đàn em của mk bị nó hạ guc nên vội vàng bỏ chạy. nó lại chỗ cô:
-cô có sao ko?
cô ôm chầm lấy nó, vừa nói vừa khóc:
-cảm ơn em nhiều lắm! nếu em ko tới thì cô ko biết phải làm sao cả!
nó khá bất ngờ khi cô ôm nó, ôm lại cô nó an ủi:
-ko sao đâu cô! em hứa sẽ bảo vệ cô suốt đời rồi mà! ko sao đâu
cô ko nói j vẫn còn ôm nó.
-thôi để em đưa cô về, cũng muộn rồi! nó kéo cô ra và lau nc mắt cho cô< tình cảm quá>
-uk, mk về thôi! cô mỉm cười
nó và cô đinh bước đi thì:
-ui da! cô kêu lên
-cô sao vậy? nó lo lắng
- hình như cô bị trật chân rồi!
nó cúi xuống xem sao
-cô bị trật chân rồi, thôi để em cõng cô về! nó xoay lưng về phía cô
-thôi, như vậy phiên lắm! em cũng mệt rôi! cô hơi ngại
-ko có j đâu! hay cô sợ mk ăn nhiều béo quá nên em ko cõng nổi? nó trêu cô
-đâu có, người cô dáng chuẩn ng mẫu đấy! cô chu mỏ nói trông rất đáng yêu
nó bật cười với sự đáng iu của cô:
-đc rồi, biết cô dáng chuẩn ng mẫu rồi. thôi lên em cõng để còn về, muộn rồi!
cô thấy cũng khá khuya rồi nên trèo lên lưng nó để nó cõng. nó cõng cô về nhà, trên đg về cả hai đều có chung suy nghĩ" thật ấm áp và bình yên quá" <rõ mệt với 2 anh chị nhà này>

sau một khoảng thời gian thì bây giờ nó đang đứng trc cửa nhà cô. đặt cô xuống, lấy chìa khóa cô đưa, nó mở cửa bước vào. dìu cô ngồi vào chiếc ghế ở phòng khách, nó nhìn quanh ngôi nhà cô(do lần đầu tiên đến đây)
-nhà cô đẹp quá! tuy nhỏ nhưng rất sạch sẽ và ngăn nắp! nó nhận xét
-uk, cô chỉ ở một mk nên ko mua nhà to nếu ko sẽ thây cô đơn. cô
- cô ở một mk sao? ba mẹ cô đâu? nó hỏi
-ba mẹ cô ra nc ngoài sống rồi, thỉnh thoảng họ sẽ về thăm cô. họ cũng muốn cô sang đấy sống nhưng cô ko thích nên cô ở lại đây. cô tl nó
nó gật đầu ra vẻ tán thành.
-mà chân cô có thấy đỡ hơn chưa?nó quan tâm
- vẫn còn thấy đau.cô
-vậy nhà cô có bông băng và thuốc bôi ko?nó hỏi
-có, cô để chỗ tủ thuốc kia kìa! em ra lấy giùm cô nha! cô
nó theo hướng cô chỉ, đi đến chỗ tủ thuốc lấy bông băng và thuốc mang lại chỗ cô đang ngồi.
-bayy giờ em nắn xương cho cô nên cô chịu đau tí nha! nếu ko mai nó sẽ sưng to hơn.nó<nó cũng biết một chút về mấy việc chữa xương khớ nha>
-uk.cô
sau khi cô nói nó cầm lấy cổ chân cô .xoay khớp một chút "rắc"
-aaaaaa! cô kêu lên do đau
-cô chiu đau tí thôi, giờ bôi thuốc và băng lại đến sáng mai cô sẽ thấy hết đau thôi. nó vừa nói vừa bôi thuốc rồi băng chân lại cho cô
cô cũng thấy bót đau hơn nên cũi xuống xem. khoảng cách giữa nó và cô đang rất gần, nó băng chân cho cô xong ngẩng mặt len thì bất chợt khuôn mặt của cô và nó đang rất sát nhau. mặt đối mặt, nhìn đôin môi quyến rũ của cô, nó rất muốn đc hôn cô một lần. nó từ từ đưa sát khuôn mặt mk gần cô hơn, hai đôi dã chạm nhau. cô thì ngạc nhiên vì nó dám hôn cô nên mắt cô mở lớn. nó vội giật mk, dứt ra khỏi nụ hôn đó.
-em...em xin lỗi coo1 em ko làm chủ đc nên mới..mới..nó bối rối"saomk lại như thế chứ? sao lại ko biết kiềm chế chứ? cô có giận mk ko? trời ơi..."
cô cũng giật mk
-ko sao, coi như cô cảm ơn vì em đã giúp cô hôm nay. cô
nó nhin cô, bât chợt nó để ý đến đồ cô mặc hôm nay. "trời ơi, sao cô lại ăn mặc như vậy ra ngoài đg chứ? thảo nào bọn chó đó muốn... trời ơi vậy là bọn đó nhìn thấy hết thân hình của cô rồi còn j! mk còn chưa nhìn thấy mà bọn nó..aaaaaahhhh", <thế anh đang đang nhìn j đấy hả? giờ mới biết à, muộn rồi>
bất chơt nó thấy giận cô, quay mặt đi chỗ khác< ghen ý mà>. còn cô thấy nó quay mặt đi và làm mặt giận thì vội vàng hỏi:
-sao thế? tự dưng quay mặt đi còn làm mặt giận nữa?
nó ko trả lời
-cô làm j sai à?cô hỏi dồn
-sao cô lại ăn mặc như thế ra ngoài đg? giọng lạnh lùng
-cô vội đi mua nc mà quên ko thay đồ chứ có phải cố tinh đâu! cô biết nó giận mk vì chuyện ăn mặc nên giải thích
-cô có biết như vậy nguy hiểm lắm ko hả? cô thấy đó, vì cô ăn mặc như vậy nên mấy thằng vừa nãy định...nó nói đến đây thì ngừng lại.
-mà thôi cô măc j là quyền của cô, em ko có quyền xen vào. muộn frooif em về đây! nó nói và xoay ng đi về
bất chợt cô ôm nó từ đằng sau:
-cô xin lỗi! lần sau cô sẽ chú ý hơn mà! đừng giận cô có đc ko?
-em có là j của cô đâu mà giaan1 em về ddaay1 nó gỡ tay cô ra
-đưng như vậy mà, cô ..hức. cô xin lỗi! hức.. cô sẽ ko bất cẩn như vậy nữa..hức..đừng nói với cô như vậy. cô vừa khóc vừa nói
nó thấy cô khóc nên xoay ng lại . lau nc mắt cho cô:
-em xl! cô đừng khóc nữa! em cũng chỉ lo cho cô thôi. cô ra ngoài một mk vào buổi tối lại còn ăn mặc như vậy sẽ rất nguy hiểm! em ko muốn cô gặp nguy hiểm chút nào vì ko phải lúc nào em cúng ở bên cạnh và bảo vệ cho cô đc.
cô nghe vậy biết nó lo cho mk nên nín khóc.
-uk, cô biết rồi. cô sẽ chú ý hơn. đừng giân cô nữa nha?
-đc rồi. nó gật đầu
cô thấy nó ko còn giận mk nữa nên rất vui.
-thôi cô buông em ra để em còn đi về nữa! khuya quá rồi! nó nói khi xem đồng hồ
cô vội buông nó ra, mặt hơi đỏ. nó bật cười trc biểu hiện của cô.
-thôi em về nha!nó chào cô và đi ra cửa
-khuya rồi nên em về cẩn thận nha! về đến nhà thì nt cho cô biết nha! cô hơi lo cho nó
-dạ, em biết rồi. mà cô ơi lại đây em bảo! nó ngoắc cô
cô lại gần chỗ nó:
-còn chuyện j nữa à?
-CHỤT! nó hôn vào má cô
-cô ngủ ngon nhé, em về đây! bye cô iu! nó vừa nói vừa chạy ra cổng
cô ngỡ ngàng trc hành động của nó. khi ngẩng lên thì nó đi mất tiêu rối.cô sờ lên má. mặt cô hơi đỏ và môi cô nở nụ cười khi nghĩ về nhưng j nó đã làm."cô iu em mất rồi thiên anh à!"
nó sau khi về nhà thì tắm rửa rồi trèo lên giường. lấy đt thoại ra nt cho cô:
-em về đến nhà rồi cô yên tâm nhé! nó
còn cô sau khi nó về thì đi rửa ráy xong thì lên giường nằm chờ tn của nó. máy báo có tn đến, cô vội vàng mở ra xem. đúng là nó
-uk. cô
-muộn rồi cô nghỉ ngơi sớm đi! cô iu ngủ ngon nhé! i love you! nó nt tl
-em cũng vậy, ngủ ngon!cô tl
nó nhận đc tn thì vui mừng mở ra xem, xem xong thì bỏ máy và đi ngủ nhueng trên mặt ko giấu đc sự vui mừng. cô bên này cũng vậy . gửi xong tn thì cũng buông máy đi ngủ."ngủ ngon nhé ng em yêu"
có hai con ng trong hai căn phòng cùng đi ngủ nhưng trên khuôn mặt họ ko giấu đc sự hạnh phúc của mỗi ng. <rõ mệt với đôi nhà này. săp có ít gió cho hai anh chị nhà mk mha>
sau ngày đó mối quan hệ của cô và nó tốt lên rất nhiều. sáng nào nó cũng tới rủ cô tới trg cùng. hai con ng cùng nhau vui vẻ trên 1 con đg<nhà nó và nhà cô cũng ko xa nhau lắm.>. nhờ nó mà cô ko còn lạnh lùng như trc nữa, cô vui vẻ hơn, lớp nó và cô cũng thân nhau hơn.nó thì quan tâm cô hơn: khi ra chơi thì hay mua nc cho cô, khi thì mua bánh cho cô ăn<như bảo mẫu vậy á. chiều quá liệu sau này chung một nhà bị chị ấy bắt nạt đó nha>. tối về thì nt hỏi thăm rồi chúc cô ngủ ngon.....nó nghĩ cô cũng có tc với nó sau những j nó đã làm. còn cô thì ngày càng dành nhiều tc cho nó hơn nhưng cô chưa nói ra< thế nên mới gây hiểu lầm sắp tới>. cho đến một ngày
như mọi khi nó cùng cô tới trg. vừa tới cổng trg thì thấy một anh chàng rất đẹp trai đứng đó. nó và cô vừa đi đến thì:
-chào em, băng băng! lâu rồi ko gặp! anh chàng đó chào cô và nở nụ cười khiến nhiều ng đứng tim
-a! anh tuấn, là anh sao? lâu rồi ko gặp cô cũng nở nụ cười chào anh
- là anh đây! anh tuấn
-ai vậy cô? nó bây giờ mới lên tiếng
anh tuấn giờ mới để ý đến ng đi bên cạnh cô.
-chào em, anh tên là phạm anh tuấn! là giám đốc công ty AT và là ng đang theo đuổi băng băng! còn em là ai?anh tuấn giơi thiệu
-em là hs của cô băng. nó trả lời
-à, vậy chúng ta làm quen nhé! có j giúp đỡ anh tán cô băng nhé! anh tuấn đưa tay ra< nó nà giúp ông mới là lạ>
nó lich sự bắt tay lại.
-thôi em vào lớp đây kẻo muộn!nó trả lời và xoay ng đi với vẻ mạt buồn
cô nãy giờ chưng kiến tất cả , cô biết nó buồn nhưng chẳng thể nói j, hi vọng nó ko hiểu lầm cô
-cô học trò của em nhìn cũng dễ thương phết. anh tuấn
-vâng, mà anh về đây có chuyện j vậy? cô hỏi
-công ty có một số chuyện nên anh về đây giải quyết. anh tuấn trả lời
-ra vậy.....sau đó cô và anh còn nói chuyện thêm một lúc nữa, trông họ rất vui vẻ. những hình ảnh đấy đã đc thu vào tâm măt của nó. nó buồn"trông cô thật vui vẻ bên anh ấy, em có nên tiếp tục chờ cô ko? em phả làm sao đây" nó xoay lưng bước đi về lớp.
,bi quan vậy, đừng bỏ cuộc phải đấu tranh chứ anh>
PHẠM ANH TUẤN: là 1 ng tốt, rất đẹp trai<thua nó>. là giám đốc công ty AT(công ty này cũng có tiếng ở vn). đang theo đuổi cô.

nó bước vào lớp mà mặt buồn so<ko buồn mới là lạ>. đặt cặp xuống ghế, nó nhìn ra ngoài cửa sổ.
-hôm nay sao vậy? hân ngồi cạnh nó
-ko sao, có chút chuyện thôi! nó buồn bã trả lời
-kể t nghe xem, hân
-để sau đi, tí nữa tới tiết j vậy mầy? nó hỏi
-tiết toán của cô băng đấy. hân trả lời nó
nó đứng lên định ra ngoài.
-ê, đi đâu đấy? sắp vào tiết rồi mà. hân
-tao hơi mệt nên t nghỉ tiết này. nó nói rồi đi ra ngoài
cộp cộp cộp! cô bước vào lớp. cả lớp tự đứng mà ko có ai hô. cô gật đầu chào lớp:
-các em ngồi xuống đi, mà lớp trg đâu?cô hỏi khi ko thấy nó"nhóc đâu rồi nhỉ? rõ ràng đã vào lớp rồi mà"
-thưa cô bạn ý kêu mệt rồi đi ra ngoài rồi ạ! hân đứng lên trả lời.
-vậy thôi chúng vào bài học. cô lấy phấn ra chép bài" rõ ràng hồi nãy còn khỏe mạnh mà sao giờ lại mệt? chẳng nhẽ là nhóc ko muốn nhìn thấy mk sao? nhóc ơi em sao thế???". do suy nghĩ về nó nên cô giảng bài hơi bị mất tập chung. đến hết tiết cô thu dọn sách vở xong thì vội xuống phòng y tế tìm nó vì nghĩ nó sẽ xuống phòng y tế nằm. nhưng khi cô xuống thì ko có nó ở đấy, thất vọng cô bèn trở về phòng của mk"nhóc ơi em ở đâu vậy, chuyện ko như em nghĩ đâu.".
còn nó sau khi đi ra khỏi lớp thì nó chọn khu vườn sau trg làm nơi dừng chân. nó nằm dưới một bóng cây nhìn xa xôi."em phải làm sao đây? em ko thể sống mà ko có cô. nhưng cô có yêu em ko? hay cô yêu anh ấy? anh ấy cũng rất đẹp trai, nhín cũng tốt bụng lại còn là tổng giám đốc của một công ty lớn, anh ấy có thể lo đc cho cô. hơn hết anh ấy là 1 ng con trai thực thụ, ng có thể cho cô 1 gđ hạnh phúc như bao cô gái mong ước ko như em. em chỉ là 1 đứa hs, chẳng có j cả, sống vẫn dựa vào bố mẹ, ko có j để chắc chăn sẽ cho cô một cs hạnh phúc. nếu yêu em cô sẽ phải chịu những lời kì thị từ mọi ng, lúc đó công viêc và sự nghiệp của ba mẹ cô cũng sẽ ảnh hưởng. em phải làm sao đây? em có nên chờ đợi nữa ko? có lẽ em nên buông tay, anh ấy hợp với cô hơn em. cô cũng rất vui vẻ bên ng ấy mà đúng ko? ko có em cô cũng phải hạnh phúc nhé! em chấp nhận từ bỏ để cô đc hạnh phúc.<chắc ko anh? ko có anh chị nhà sẽ hạnh phúc sao>. ng ta nói khi yêu thì chỉ cần nhìn ng mk yêu hạnh phúc thì mk cũng sẽ hạnh phúc. chúc cô hạnh phúc bên anh ấy, chắc chúng ta có duyên nhưng ko có phận", bây giờ nó đau lắm, nó đau khi phải quyết định rời xa cô, nhìn cô hạnh phúc bên ai kia. nó khóc, nc mắt nó đã rơi.nó ko thể làm j khác ngoài việc để cô bên ngta. nó ngủ thiếp đi sau khi khóc.
còn cô sau khi về phòng thì ngồi bệt xuống ghế. cô buồn vì nó tránh mặt cô và ko biết nó đang ở đâu để có thể giải thich cho nó hiểu. cô nhìn ra ngoài cửa sổ. bất chợt cô thấy ai kia đang nằm dưới một bóng cây. cô nhìn kĩ thì nhận ra là nó đang nằm đấy. cô vội chạy ra ngoài đó" thì ra là nằm ở đây, thảo nào mk ko tìm thấy".
đến nơi thì cô thấy nó đang nằm ngủ. cô ngồi xuống ngắm nhìn khuôn mặt nó."nhìn nhóc lúc này thật đáng yêu, ko lạnh lùng như khi túc giận. khuôn mặt thật là đẹp. thảo nào nhiều hs nữ lại thich nhóc đến vậy"< giờ mới biết. anh nhà đẹp sẵn rồi. chị có đc liệu mà giữ khỏi lại mất>. cô đưa tay sờ vào mặt nó. nó cảm nhận đc có ai đó sờ vào mặt mk nên thức giấc. mở đôi mắt ra nó nhìn thấy cô
-sao cô lại ở đây? đang trong giờ dạy mà? nó ngạc nhiên
-sao em lại trốn tiết ra đây? em tránh mặt cô à? cô hỏi mà tay vẫn còn để trên mặt nó
- em thấy hơi mệt nên ra ngoài một chút cho đễ chịu!em ko sao! nó ấy mặt mk ra khỏi tay cô
cô thấy nó như vậy thì hụt hẫng:
-em mệt sao?cô đưa tay sờ lên trán nó.
nó né tránh hành động đó của cô
-em ko sao! nó đứng lên , lạnh lùng với cô. đang xoay ng rời đi thì cô đứng lên nắm tay nó lại:
-em sao vậy ? sao lại nói với cô bằng giọng lạnh lùng như thế ? cô đã làm j sai à? cô hỏi với giọng muốn khóc
-cô ko có làm j sai cả! muộn rồi em vào lớp đây. nó bỏ tay cô ra, xoay ng rời đi.
cô đứng đó nhìn nó rời đi. nc mắt cô cũng rơi theo" sao lại như thế với cô. mọi chuyện ko phải như nhóc thấy và nghĩ đâu. cô yêu nhóc mà, đừng như vậy với cô cố đc ko. cô ko muốn mất nhóc đâu, ko có nhóc cô phải sống sao đây?". còn nó xoay lưng đi mà nc mắt cũng đã rơi" đừng như vậy nữa cô à! em đã quyết định sẽ rời xa cô rồi, để cô đc hạnh phúc. em phải lạnh lùng với cô thôi nếu ko làm sao em có thể rời xa cô đây. cô phải thật hạnh phúc bên anh ấy nhé. bây giờ em đang đau lắm cô à! cô có hiểu đc ko?" nó vội lau nc mắt để ko ai biết nó khóc. hai con ng cùng khóc và đang cùng một nỗi đau
đến giờ ra về thì cô đưng đợi nó dưới cổng như mọi khi. cô định sẽ giải thích cho nó hiểu chuyện hồi sáng.nhìn thấy nó đang đi ra cô vui mừng định gọi nó thì:
-băng băng! em chờ anh có lâu ko? anh tuấn chạy lại chỗ cô
-anh làm j ở đây? cô ngạc nhiên
-em ko nhớ đã hẹn sẽ đi ăn trưa với anh sao? anh hỏi cô< mk sẽ gọi anh tuấn = anh cho gọn nhé>
-em quên mất! cô mải để ý đến chuyện giữa cô và nó nên quen mất cuộc hẹn của anh và cô
- vậy chúng ta đi thôi! anh kéo cô , mở cửa xe cho cô. cô cũng ko tiện từ chối nên đã lên xe cùng anh.
nó đã nhìn thấy tất cả, nó buồn chứ nhưng nó đâu thể làm j khác ngoài việc nhìn theo chiếc xe đã rời đi. "mk đã nói sẽ buông tay rồi nhưng sao tim vẫn thấy đau thế chứ? cô hạnh phúc bên anh ấy là đc rồi. chắc họ đang hẹn hò vs nhau. mk phải chúc phúc cho cô chứ?" nó thôi ko suy nghĩ nữa, lấy xe rồi ra về.

buổi tối:
sau khi ăn cơm, nó lên phòng làm bt. ngồi làm xong bt thì cũng đã khuya. buông bút xuống, nhảy lên trên giường nằm. bất chợt nó nhớ đến cô. cầm đt trên tay, định nt nhăc cô nhớ nghỉ ngơi sớm chơt nhơ: mk đã nói sẽ buông bỏ rồi mà? ko nên nt cho cô nữa để cô quên mk đi và cũng để cho bản than ko nên hi vọng nữa. buông đt xuống, cố nhắm mắt để ngủ nhưng hình ảnh của cô cùng anh lúc sáng cứ hiện ra. sau một hồi lăn lộn cùng với việc mệt mỏi vì suy nghĩ nhiều thì nó cũng chìm vào giấc ngủ. còn cô bên này thì cứ ôm đt chờ tin nhắn từ nó. " nhóc ko nt cho mk nữa sao? nhóc ko quan tâm mk nữa sao?cô mất nhóc rồi sao? cô đâu có làm j sai, chỉ là nhóc hiểu lầm cô mà. mọi chuyện ko phảinhư em thấy đâu."một đêm cô mất ngủ vì nó.
kể từ sau hôm đó nó lạnh lùng với cô hơn, thường tránh mặt cô, ko còn nt quan tâm cô nữa. nó bắt mk phải vô tâm với cô hơn.ko còn những tn kêu cô đi ngủ sớm hay chúc cô ngủ ngon, ko còn những cái bánh hay chai nc đặt trên bàn cô vào giờ ra chơi nữa.... nó đau lắm, nhiều lần nhớ cô nó chỉ biếtđến và đứng dưới cổng nhìn lên phòng của cô thôi. tim nó đau,cảm giác ngạt thở ko thể chịu nổi!nó nhớ cô rất nhiều
cô cũng vậy. cô cũng đau lắm chứ! nó tránh mặt cô , ko chịu cho cô có cơ hội giải thich cho nó hiểu. mỗi tối cô đều chờ tn của nó để rồi nc mắt cô lại rơi với suy nghĩ " cô mất nhóc rối sao? nhóc đừng như vậy với cô có đc ko? cô phải sống sao đây. trên lớp nó trsnh mặt cô. mỗi khi có tiết nó thường hay viện lí do để nghỉ hoặc nếu có học thì nó ko còn chú tâm nghe cô nói như trc mà chỉ nằm ngủ. cô rất đau khi nó như vậy với mk.
hôm nay hân hẹn nó đi uống nc.
-đến lâu chưa? hân hỏi nó
-cũng vừa mới tới thôi! mầy gọi đồ uống đi! nó
-cho em ly cam vắt với anh! hân kêu nc
một lúc sau phục vụ mang nc ra
-em cảm ơn! hân
-mà sao hôm nay mầy lại hẹn t ra uống nc thế? nó hỏi
-mầy với cô sao thế? dạo này hai ng thế nào vậy?hân hỏi
-t vs cô có j đâu mà có chuyện?nó tl
-đừng giấu t! mày đang tránh mặt cô, lạnh lùng với cô hơn. tại sao vậy? hân
- t làm như vậy cũng để cô quên t đi! ng khác sẽ đem lại hạnh phúc cho cô thôi! nó buồn bã
-là sao? m nói rõ hơn cho t nghe xem. hân
rồi nó kkeer lại tất cả mọi chuyện cho hân nghe.sau một hồi nghe nó nói
-chuyện có thế thôi sao? hân
-uk, như vậy đó! nó tl
-trời ơi sao m ngu quá vậy? sao mầy ko thử hỏi cô xem cô đối với ngta có tc ko mà mầy đã làm như vậy? mầy phải đấu tranh cho hp của chính mk chứ? sao m bỏ cuộc sớm vậy. nếu là t t cũng sẽ ko yêu một ng yếu đuối như vậy. hân
-- nhưng t có thể làm j đây? nhìn cô vui vẻ như vậy t nghĩ chăc cô cũng đang hạnh phúc bên anh ấy. nó buồn bã
-BỐP! mầy có nhìn kĩ cô chưa mà kêu cô vui vẻ? m ngu cũng vừa vừa thôi. hân đáng vào đầu nó<phải đánh nhìu hơn cho bót ngu>
-ko phải sao?nó mặt ngu
-trời! mà m tránh mặt cô nên đâu biết đc. nhìn cô buồn lắm đấy. ko còn vui như trc nữa.t nghĩ cô có tc với mầy đấy!
-chắc ko? t ko muốn phá vỡ hạnh phúc mà cô đang có. nó
-hãy gặp cô và nói chuyện cho rõ đi chứ đừng tự dằn vặt mk cà cô như vậy nữa. nếu cô yêu mầy thì hãy mạnh mẽ hơn để sau này còn có thể bảo vệ cô và cùng cô vượt qua sóng gió nữa. nếu cô đang hạnh phúc bên ai đo thì lúc đấy buông tay cũng chưa muộn! đừng tự áp đặt suy nghĩ của mk vào cô như vậy. nân khuyên nó
- cảm ơn mày! tao biết rồi, tao sẽ làm như m nói thử xem sao!nó
-đáng nhẽ m phải làm từ trc rồi, cố gắng lên! m cứ như vậy thì sẽ mất cô thật đấy.hân
-uk, do t đã ko suy nghĩ cẩn thận để rồi chính mk phải chịu dày vò còn cả cô nữa.nó
-hãy đấu tranh cho hạnh phúc của chính mầy. t luôn mong m đc hạnh phúc.hân
-t biết, cảm ơn m luôn ở bên t và ủng hộ t! t thấy mk rất may mắn khi có một ng bạn như mầy.nó
-chúng ta là bạn thân mà. yên tâm t luôn ở bên cạnh m mỗi khi m cần. hân
nó và hân ngồi tám thêm lúc nữa thì cả hai đứng dậy ra về
nhà nó
nó đang suy nghĩ xem tối nay đến gặp cô như thế nào. nó đã quyết định sẽ nói chuyện rõ với cô. nó thấy mk thật ngốc khi đã quyết định buông tay khi chưa hỏi rõ cô.cũng may hân đã nhăc nhở nó để nó suy nghĩ kĩ lại.nó dã nảy ra ý định. nó đứng lên thay quần áo và ra ngoài.
bây giờ nó đang đưng trc một cửa hàng hoa. nó nhìn thấy 1 bó hồng nhung rất đẹp. nó sẽ mua để tăng cô thay cho lời xin lỗi.
-cô bán cho cháu bó hồng nhung kia đi ạ! gói lại cho cháu với! nó nói với ng bán hàng
-đc rồi! chắc lại mua tặng bạn gái chứ i? cô bán hàng vừa gói hoa vừa trêu nó
--hihi! dạ. bây giờ thì chưa phải nhưng sau tối nay có thể sẽ phải! nó cười trả lời
-hóa ra là đi tỏ tình à? vậy chúc cháu thành công nhé! cô bán hàng đưa hoa cho nó
-cảm ơn cô! cháu gửi tiền ạ!nó vui vẻ nhận hoa cũng như lời chúc tư cô chủ cửa hàng
-làn sau lại đến mua cho cô nhé
nó rời khỏi cửa hàng hoa với bao hi vọng rằng cô sẽ tha thứ cho nó cũng như chấp nhận nó , cho nó một cơ hội. nó háo hức đến nhà cô. nhưng trc mắt nó là j kia? cô và anh đang hôn nhau trc cổng nhà cô! nó ko tin , nó đến gần hơn một chút. BỘP! bó hoa rơi xuống đất. tim nó nhói lên, xoay ng bỏ chạy, nó ko muốn chứng kiến cảnh này thêm một phút nào nữa. tim nó ko thể chịu đc măc dù từng nghiix cô và anh đang yêu nhau
còn hai ng kia vội buông nhau ra. cô thấy nó bỏ chạy, còn bó hoa hồng đang nằm trên đất cô vội đuổi theo nó.
quay lại thời gian một chút nhé:
tối nay anh hen cô ra ngoài ăn tối và cũng có chuyện muốn nói với cô. cô đồng ý và cũng muốn nói chuyện với anh. anh đến nhà đón cô. anh đưa cô đến một nhà hàng sang trọng, anh đã đặt bàn.phục vụ dẫn anh và cô đến bàn đã đặt. anh kéo ghế ra cho cô<rất ga lăng>
-em ặn j thì gọi đi! anh đưa menu cho cô sau khi cả hai đã yên vị trên ghế
-thôi anh chọn đi, em ăn j cũng đc! cô trả lời
-vậy đc rồi! anh bắt đâu kêu món.
sau 5 phút thức ăn đc phục vụ mang ra.
-anh có j muốn nói với em à! cô hỏi
-uk.anh lôi một chiếc hộp nhỏ ra, đẩy về phía cô đang ngôi:
-anh biết mk thích em từ lâu rồi, anh muốn đc làm ng ở bên canh em lúc buồn vui, khó khăn, là bờ vai cho em tựa vào! cho anh một cơ hội đc ko? làm ng iu anh nhé? anh tỏ tình với cô
cô đẩy chiếc hộp chở về chô của anh:
-em xl! em ko thể nhận nó đc và cũng ko thể nhân lời làn ng iu anh đc!
-tại sao? cho anh một lời giải thich có đc ko?anh nhìn cô
-em biết anh tốt với em nhưng em luôn coi anh là anh trai của em,em ko có tc đặc biệt với anh. em ko thể trao con tim của mk cho anh vì nó đã có ng làm chủ mất rồi.cô
-có thể cho anh biết là ai ko?anh
- đó là thiên anh. cô hs mà anh đã gặp hôm trc ở cổng trg! em đã yêu em ấy mất rồi. cô tl
-là cô ấy sao? hai ng đều là con gái mà?anh ngạc nhiên
-phải nhưng đâu có sao! tình yêu thì ko phân biệt tuổi tác và giới tính đúng ko?em đã yêu em ấy!anh đã sống ở nc ngoài nhìu năm chắc ko lạ vs những chuyện này? em mong anh có thể chúc phúc cho em, cô tl anh
-đúng, anh ko thấy lạ với tình yêu đồng giới! con ng ai cũng có quyền đc hạnh phúc. anh luôn mong em đc hạnh phúc ! nếu em đã yêu cô ấy thì anh sẽ chúc phúc cho 2 ng. mà cô ấy xứng đáng hơn anh chứ? anh
- rất xứng đáng! em đã từng bị tổn thương bởi ng mà em đã dành tình yêu đầu đời của mk cho hắn. em cứ ngỡ tình yêu đó sẽ dài lâu, nhưng em đã nhầm. hắn chỉ coi em như món đồ chơi, đến khi chán rồi thì bỏ em để tìm một cô gái khác. em hận hắn, em mất niềm tin vào tình yêu, em sợ mk lại tổn thương thêm một lần nữa. em chọn cách đóng băng trái tim mk lại. nhưng nó đã tan chảy khi em gặp em ấy. em ấy luôn quan tâm em mỗi ngày, khi thì mua bánh hay nc, tối đến sẽ nhắc em nghỉ ngơi sớm và chúc em ngủ ngon,...em cảm nhận đc sự hạnh phúc trong mk thứ em mà em luôn ao ước nhận đc. con tim em giờ đây đã thuộc về em ấy mất rôi, em ko thể sống mà ko có em ấy. em thực sự yêu em ấy rất nhiều.
-em ấy tốt hơn anh rrats nhiều! em đã chọn lựa thì anh sẽ chúc phúc cho em cùng em ấy, nhưng ở vn thì chuyện đó ko đc chấp nhận đâu. hai ng sẽ phải chiu rất nhiều khó khăn đấy. em đã sẵn sàng chưa?
- vì em ấy, vì tinh yêu của em em sẽ vượt qua đc những chuyện đó. em tin là như vậy! cô tự tin
-vậy đc, có j khó khăn cứ tới tìm anh! bây giờ chúng ta là anh em nhé! chúc em gái sẽ hạnh phúc! anh mỉm cưới
-cảm ơn anh đã hiểu cho em! sẽ có ng tốt hơn em sẽ đến bên anh thôi! cô cũng mỉm cười
-hi vọng là vaayjj! thôi chúng ta ăn đi kẻo nguội hết!<nguội từ lâu rồi, hai ông bà nói nhìu quá>
ăn xong anh đưa cô đi uống nc rồi chở cô về. trc cổng nhà cô:
-cảm ơn anh về buổi tối hôm nay. cô mở lời
-ko có gì! hãy hạnh phúc em nhé! anh ôm cô
-em biết rồi, anh cũng phải hạnh phúc nhé!cô cũng ôm lại anh
-uk. anh buông cô ra
-thôi em vào nhà nhé, anh cũng về đi. cô
-em có thể hô anh một lần đc ko, coi như nụ hôn tạm biệt vậy. ngày kia anh sẽ về anh rồi. anh hỏi cô
-um...dạ đc. chúc anh đi may mắn. cô nói rồi hôn anh
đúng lúc đó thì nó tới và chứng kiến nụ hôn giữa cô và anh.<ko như anh nhà nghĩ đâu nhé anh ơi, chỉ là hôn tạm biệt thôi>
kết thúc hồi tưởng.

QUAY trở lại nó và cô
nó chạy khỏi đó, nó cứ chạy mãi cho đến khi nó ngã khuỵu xuống. mặc dù ngã nhưng nó ko cảm thấy đau vì bây giờ chẳng vết thương nào đau hơn vết thương trong tim nó. nc mắt nó cứ đua nhau chảy xuống. nó khóc! nó đau! nhìn cô hôn anh mà tim nó tan nát, nó đã hi vọng về mối tình của cô và nó sẽ có kết quả vậy mà nó lại đc chứng kiến cảnh đó. niềm hi vọng của nó cũng đã tan vỡ theo. " tại sao lại như vậy? tại sao ông trời lại trêu ngươi tôi như vậy? sao lại cho tôi nhìn thấy cảnh đó? tại sao khi tôi đã quyết định đấu tranh cho tình yêu của mk thì mọi chuyện lại như vậy? chúng ta thật sự ko có duyên phận sao cô?em đau lắm cô à! rất đau!".
-AAAAAAAHHHHH! TẠI SAO LẠI BẤT CÔNG NHƯ VẬY VỚI TÔI? nó hét lên mà nc mắt vẫn ko ngừng rơi
bỗng nhiên trời đổ mưa to. phải chăng ông trời cũng đang khóc cho câu chuyện tình của nó???" trời mưa rồi. phải chăng ông trời cũng kkhocs thương cho mk?" nó bật cười, nụ cười chua chát." mk ngốc lắm đúng ko? đã quyết định buông tay rồi tại sao còn thay đổi để rồi phải đau đớn như bây giờ. hi vọng gì chứ, cô đâu có yêu mk. ng cô iu là anh ấy mà. mầy ngốc lắm anh ơi!!!"
nó đứng dậy và bước đi mà chẳng quan tâm là trời đang mưa. nó cứ đi mà ko biết mk sẽ đi đâu. nhìn xung quanhai ai cũng có đôi có cặp cùng đi chung dười một cái ô, cười nói vui vẻ mà tim nó thắt lại. nó cũng đã từng ước đc cùng cô đi bên nhau trên những con đg như những cặp đôi khác, cùng nắm tay nhau tung tăng dạo phố, nó ước mơ mơ nhiều lắm. nhưng ước mơ cũng chỉ là mơ thôi điều đó làm sao có thể khi cô đang hạnh phúc bên anh cơ chứ. nó vẫn tiếp tục bước đi.
cô chạy theo nó nhưng nó chạy quá nhanh nên cô ko đuổi kip. cô cứ lang thang tìm nó, nc mắt ko ngừng rơi" anh đang ở đâu thế? có biết em đang tìm anh ko? hãy nghe em giải thich đã chứ sao lại như vậy? mọi chuyện ko phải như anh thấy đâu. em làm sao có thể sống mà ko có anh đây? hãy ra gặp em đi, em ko thể mất anh đc" cô vẫn bước đi dưới cơn mưa, cô nhất định phải tìm ra nó, nói với nó rằng cô yêu nó- điều mà cô muốn nói lâu nay nhưng ko có cơ hội.
ông trời cũng ko phụ lòng ng, cô đã nhìn thây nó. nhìn nó dầm mk dưới mưa mà tim cô thắt lại. bất chợt nó ngẩng đầu lên, hai ánh mắt chạm nhau. nó cứ đứng nhìn cô như vậy. hai con ng đứng dưới mưa nhìn nhau. nc mắt cô đang rơi, cô mừng vì mk đã tìm ra nó. cô chạy lại và ôm chầm lấy nó:
-tại sao lại như vậy? tại sao lại bỏ đi chứ? có biết cô tìm em vất vả như thế nào ko? cô vừa khóc vừa đấm thùm thụp vào ng nó
-tìm em đẻ làm j? ko phải cô đang hạnh phúc bên anh ấy sao? nó trả lời một cách vô hồn
-mọi chuyện ko phải như em đã thế đâu! hãy nghe cô giải thich! cô nắm chặt hai vai nó
-để làm j? hai ta đâu là j của nhau đâu! cô ko cần phải nói j cả! cô mau về đi, nó gỡ tay cô ra và xoay ng bước đi
-đừng như vậy mà. hãy nghe cô nói! đừng như vậy với cô! cô đau lắm!cô ôm chầm lấy nó tư phía sau
-còn j để nói sao? em đau lắm cô à. nhìn cô và anh ấy hôn nhau trái tim em tan nát cô có biết ko? lúc đầu em đã quyết định buông tay, thôi ko chờ đợi để cô đc hạnh phúc bên ai đó nhưng sau đó em đã suy nghĩ lại và quyết định đến gặp cô, xl cô và mong cô cho em một cơ hội. em đã hi vọng chúng ta có thể bên nhau. nhưng chăc đôi ta ko có phận cô à. niềm hi vọng đó cũng đã tan vỡ rồi. nếu đã ko có duyên sao còn phải cố chhaaps làm j? cô à, hẫy hạnh phúc nhé! em chúc phúc cho cô. noi xong nó xoay ng đi, nc mắt lại rơi.
-TẠI SAO LẠI ĐỐI XỬ VỚI CÔ NHƯ VẬY? TẠI SAO LẠI KO CHỊU NGHE CÔ GIẢI THÍCH?TẠI SAO ĐẾN BÊN CÔ KHIẾN CÔ YÊU EM RỒI LẠI RA ĐI NHƯ VẬY? TẠI SAO? cô hét lên, nc mắt vẫn ko ngừng rơi
nó nghe vậy bèn xoay ng lại nhìn cô
-mọi chuyện ko phải như em nghĩ đâu! cô chỉ coi anh ấy như anh trai thôi. cô ko dành tình cảm cho anh ấy đc vì trái tim cô đã thuộc về em mất rồi. còn nụ hôn lúc nãy chỉ là nụ hôn tạm biệt giữa anh trai và em gái thôi vì ngày kia anh ấy về anh rồi. trong tim cô chỉ có mk em thôi. người cô yêu là em nhóc À!
cô chạy đến và ôm nó:
-đừng rời xa cô có đc ko? cô ko thể sống mà thiếu em đc, đừng lạnh lùng với cô có đc ko? cô đau lắm...hức..hức... cô yêu em nhiều lắm nhóc à!!! cô đã khóc
nó thì đứng đơ ra, nó ngạc nhiên khi cô nói yêu nó
-cô yêu em thật sao? nó tưởng mk đang mơ
-uk, cô yêu em nhóc à. cô tl mà vẫn còn ôm nó
-em ko mơ chứ?
cô ko nói gì, đặt lên môi nó một nụ hôn. nó biết mk ko phải đang mơ. nó hòa quyện với nụ hôn của cô. nó có thể cảm nhận đc đôi môi mềm mại của cô. nụ hôn dài dưới mưa giữa hai ng diễn ra cho đến khi cả hai cảm thấy thiếu ooxxi mới buông nhau ra.
-vậy là em ko mơ rồi! cô đãn yêu em rồi! nó ôm chầm lấy cô
-sau này đừng như vậy với cô nữa, cô ko thể sống mà ko có em đc. đừng bao giờ bỏ rơi cô nhé?cô ôm lại nó
-em xl!em sẽ ko bao giờ rời xa cô nữa đến khi cô ko cần em thì thôi. nó hứa
-hứa rồi nhé! cô
-thôi mk về đi, ướt nhẹp hết rồi. về thay quần áo mau kẻo cảm lajnh1 nó
-uk, về mau thôi
vậy là dưới mưa có hai con ng đi bên nhau về nhà. cuối cùng họ cũng đã ở bên nhau. tạm thời sóng gió đã qua nhưng vẫn còn nhiều trông gai phía trc đang chờ họ vượt qua

nó và cô cùng về nhà của cô<do nó sợ về nhà trong tình trạng này thì bố mẹ nó sẽ lo lắng nên nó quyết định ngủ nhờ nhà cô>. cô mở cửa cho nó vào xong thì cũng khóa cổng luôn. dẫn nó lên phòng, đưa cho nó bộ đồ:
-em mặc tạm đi. đồ của nh cô lúc trc
-đc rồi, cảm ơn cô! nó cầm lấy và vào phòng thay đồ. cô cũng lấy đồ đi thay. một lúc sau cô đi ra thấy nó đang ngồi thừ ng trên giương
-làm j mà thừ ng ra vậy? cô ôm nó, cằm tựa vào vai nó.<tc quá>
nó giật mk:
-ko có j đâu cô, ngồi ngẫm lại những gì đã sảy ra. moi chuyện cứ như mơ vậy.
-ko phải mơ mà là sự thật. cô thật sự yêu em. khi em lạnh lùng và tránh mặt cô , cô buồn lắm! ko còn đc em quan tâm, ko nhìn thấy em trái tim cô đau lắm. cô nhận ra mk ko thể sống thiếu em. cô nâng mặt nó: sau này có chuyện gì cũng phải làm rõ chứ đưng có suy diễn lung tung như vậy nữa, đừng bao giờ rơi xa cô có đc ko? cô nhìn nó
-em hứa sẽ luôn bên cô, ko bao giờ rời xa cô. nó tl cô
-cô yêu em nhóc à! cô ôm nó
-em cũng yêu cô rất nhiều! nó ôm lại cô
sau một hồi cô buông nó ra, cô đứng dậy lại bàn trng diểm xoa kem dưỡng da. xoay ng lại thế nó nhìn mk chằm chằm nên cô hỏi:
-sao nhìn cô ghê vậy?
-cô định quyến rũ em à? sao mặc như vậy?nó
cô nhìn lại mk. cô đang mặc một chiếc váy hai dây mawfu hồng nhạt nên đg công cơ thể cô đều lộ ra hết.
-mọi khi cô đi ngủ hay mặc thế này mà. thôi ngủ đi muộn rồi! cô đi tắt điện rồi trèo lên giường. vừa nằn xuống thì:
-cô quyến rũ em xong rồi bỏ đấy đi ngủ à? nó đè lên ng cô
-em làm j đc cô chứ? cô thách thức nó
-đc. em sẽ cho cô biết
nói xong nó đặt lên môi cô một nụ hôn. cô cũng hòa quyện vào nụ hôn đó.hai ng hôn nhau đến khi cạn ko khí mới buông nhau ra
-em yêu cô rất nhiều! nó vuốt ve khuôn mặt cô
-cô cũng vậy, cô yêu em nhóc à! cô choàng hai tay sau cổ nó, kéo nó xuống. một nụ hôn lại tiếp diễn. nó tiếp tục nụ hôn. nó hôn khắp mặt cô, tứ trán, mắt mũi rồi hai bên má. nụ hôn của nó chuyển dần xuống cổ, tay nó ko rảnh rỗi, kéo dây váy của cô xuống. chiếc váy rơi xuống. nó ngẩn ngơ ngắm nhìn thân thể cô: bô ngực trắng muốt to tròn, chiếc eo thon, đôi chân dãi thon thả...
--cô đẹp thật?nó thốt lên
-đừng nhìn cô như vậy. cô ngựng ngùng lấy tay che lại
kéo taycoo ra, nó tiếp tục công việc còn dang dở. môi thì hôn môi cô, tay phải đặt lên 1 bên ngực cô vừa xoa vừa bóp. nó chuyển dần xuống hôn ngực cô.nó mút núm vú cô, tay bên kia vẫn tiếp tục xoa và bóp
-ưm...ưm,..cô ngát ngây với những j nó đang làm
nó đần hôn lướt xuống vùng bụng. đến nơi huyền bí kía, nơi đó của cô đã ẩm ướt rồi. nó cúi xuống hôn vào nơi đó.
-đừng...nơi đó...ưm ko nên đâu...cô
-ko sao mà. vị rất ngon. mặc kệ cô nói. nó vẫn tiếp tục.
còn cô thì đang hưởng thụ những khoái cảm trên thân thể mà nó mang lại. nó hôn ngc lên trên. môi đăt lên môi cô, bên dưới tay nó băt đâu cho vào bbeen trong cô. nó cảm giác đc bên trong cô rất hẹp và ấm nóng, nó như muốn hút ngón tay của nó vậy. nó đưa ngón tay và sâu thêm, bất chợt đụng trúng màng ngăn. nó biết đấy là j" mk có nên vào tiếp ko? nếu vậy cô sẽ mất đi đời con gái. nếu mai này cô ko còn yêu mk nữa thì sao? mk ko muốn cô hối hận. bây giờ chưa phải lúc, để sau vậy" cô thấy nó ngừng lại thì đưa tay lên vuốt ve má nó:
-sao vậy? cô hỏi nó
nó ko tl tiếp tục cúi xuống hôn cô. ngón tay tgif bắt đây chuyển đông ra vào nhưng tuyệt đối ko đi vào sâu hơn
-ưm...ưm...anh ơi..nhanh hơn..một chút...cô ...ưm..aaaaa
một dòng nc ấm đã trào ra, nó có thể cảm nhận đc. rút tay ra, nó vào nhà vệ sinh lấy khăn ướt ra lau sạch sẽ nơi ấy cho cô.
trở lại nằm xuống cạnh cô. hai khuôn mặt đối diện nhau. mặt cô hồng lên sau khi ấy. nó đặt lên trán cô một nụ hôn:em yêu cô. cô rất hạnh phúc! ôm nó, cô rúc mặt vào ng nó:
-sao vừa nãy.... cô tình nguyện mà! cô
-bây giờ chưa phải lúc cô à! sẽ có rất nhiều khó khăn ở phía trc, có thể một trong hai sẽ buông tay. nếu điêu đó sảy ra thì em ko muốn cô phải hối hận vì chuyện hôm nay, nó vuốt ve mái tóc cô
-cô sẽ ko bao giờ buông tay, cô yêu em! trái tim lẫn thể xác cô đều là của em, chỉ mk em thôi. cô ngẩng lên nhìn nó, tay thì vuốt ve mặt nó
-em biết cô yêu em, và em cũng vậy. trái tim này cũng chỉ trao cho cô mà thôi chúng ta cungf nhau cố gắng và đâu tranh cho hạnh phúc của mk đc ko?nó cầm tay cô
-uk. cô tin rồi chúng ta sẽ đc hạnh phúc thôi. cô yêu em! cô đặt lên môi nó một nụ hôn. sau đó ôm nó
-em cũng yêu cô! nó ôm lại cô và hôn lên trán cô
-thôi ngủ đi muộn rồi! nó vuốt tóc cô
thế là cả hai chìm vào giấc ngủ. trong căn phòng đo, hai con ng ôm nhau ngủ, trông họ thật hạnh phúc. cũng đúng thôi, còn gì hạnh phúc hơn là đc ở bên cạnh ng mk yêu thương. đc ôm và nằm trong vòng tay yêu thương của ng đó. mong sao họ sẽ đc hạnh phúc bên nhau đến trọn đời!!!
sáng hôm sau
cô là ng thứ dậy trc. mở mắt ra, trc mắt cô là khuôn mặt đáng yêu khi ngủ của nó. vuốt ve khuôn mặt nó, cô cảm thấy thật hạnh phúc. cô mong sao mỗi ngày thức dậy đều đc nhìn ngắm khuôn mặt này,khuôn mặt của ng đã làm tan chảy trái tim băng giá của cô, ng đã cho cô những yêu thương mà trc đây cô chưa có đc khi yêu hắn! đặt lên trán nó một nụ hôn.sau đó cô đứng dậy làm vscn rồi xuống nấu bữa sáng cho cô và nó. còn nó khi thức dậy nhìn sang bên cạnh ko thấy cô"chắc cô ở dưới nhà rôi". nó làm vscn xong thì xuống dưới nhà tìm cô. trc mắt nó là hình ảnh cô đang đeo tạp dề nấu bữa sáng. nó carnm thấy mk thật may mắn vì có đc cô. đến gần và ôm cô từ phía sau, tựa cằm lên vai cô nó hỏi:
-sao cô dậy sớm thế?
-giật mk hà! cô đánh yêu nó
-cô dậy sớm quen rồi, sao ko ngủ thêm đi? cô ân cần
-thiếu hơi cô nên ko ngủ đc!nó dụi mặt vào vai cô
-hihi! chỉ giỏi dẻo miệng thôi. cô dí yêu vào trán nó
-chỉ với cô thôi.nó
-nếu như thế với ai khác thì biết tay tui. cô nhìn nó
-tuân lệnh sếp nó giơ tay như kiểu chào cờ
-thôi ngồi vào bàn đi, cô mang đồ ăn ra cho! cô bật cười với sự trẻ con của nó
nó chạy lại ngồi vào bàn ăn. cô thí bưng đồ ăn sáng ra cho cả hai sau đó cũng ngồi xuống bàn luôn
-ăn thôi! cô
-thử xem tay nghề của cô như thế nào? ưm.. ngon quá! cô khéo tay thật đấy. sau này lấy về khỏi lo phải ra ăn cơm tiệm. nó nhìn cô
-xí, ai mà thèm lấy mấy ng chứ? cô làm giá
- ko lâý thì thôi, em đi lấy ng khác! em rất nhiều ng theo đuổi đó nhé, ko sợ ế đâu! nó nhìn cô thách thức
-dám léng phéng với con nào thì biết tay tui nghe chưa? cô bá đạo
-em chỉ có mk cô thôi! mong sao mỗi sáng sẽ đc nhìn thấy cô khi thức dậy. đc cô nấu ăn cho như vậy.em hạnh phúc lắm cô à! nó nhìn cô
- đc tui nấu ăn cho là phúc lắm đấy! phải biết trân trọng và nâng niu tui nghe chưa?cô
-daaaaa! nó trề môi!
- hihi, cô cũng mơ ước như em vậy, chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng để đạt đc ước mơ ddos1 cô
uk, chúng ta sẽ cố gắng! ăn thôi! nó
bữa sáng diễn ra thật vui vẻ và hạnh phúc giữa cô và nó. sau bữa ăn nó lên thay quần áo để còn về, cô thì rửa bát đũa. thay quần áo xong nó đi xuống cũng đúng lúc cô đi ra sau khi rửa bát.
-em về luôn à?cô hỏi nó
-dạ, em sợ bố mẹ lo! nó trả lời
-uk, em về mau đi kẻo hai bác lo! cô nói với vẻ tiếc nuối
-em về đây, bye cô! hẹn mai gặp lại trên trg! nó vẫy tay chào cô v à xoay ng đi
- hình như em quên thứ j đó thì phải? cô
-thứ j ạ? nó nhìn mk, kiểm tra lại đồ xem có quên thứ j ko
-em có quên j đâu, đủ hết rồi mà? nó nhìn cô
cô ko nói j, chỉ chỉ vào môi mk<ra là vậy, chị nhà cũng ghê thiệt nha!>. nó như hiểu ý"trời! thì ra là thế". nó chạy lại đặt lên môi cô một nụ hôn.
-bây giờ thì đủ rồi chứ? em về nha! nó nói
-hihi, em về cẩn thận nha! đến nhà thì nt cho cô nhé! cô cười tươi
-dạ. bye cô! nó vẫy tay chào rồi đi về. cô nhìn theo đến khi khuất bóng nó thì cũng bước vô nhà!<rõ mệt với cặp nhà này>

bây giờ nó đang ở trên phòng sau khi bị ba mẹ tra hỏi chuyện hôm qua. đi tắm rửa cho sạch sẽ xong nó leo lên giường nằm. chợt nhớ cô dặn khi về phải nt cho cô nên nó lấy điện thoại ra nt cho cô:
-vk ơi em về đến nhà rồi!<thay đổi cách xưng hô lun kìa! ghê chưa>
-hai bác có nói j ko? cô thấy tn của nó liền tl
-dạ ko! ba mẹ em chỉ hỏi mấy câu thôi. em nhớ vk quá à!
-ai là vk của em chứ? cô
-là ng em sẽ cưới sau này, là ng đang nt cho em đây này! nó
-hihi! cô cũng nhớ em lắm! cô
- mà vợ ơi em bùn ngủ quá à! sáng nay dậy sớm nên giờ thấy bùn ngủ!nó
-vậy thôi ngủ đi! cô
-dạ, bye vk. hẹn mai gặp lại!yêu vk nhìu nhìu! <3 nó
-vk cũng yêu em! mai gặp lại!cô <cki nhà cũng đổi cách xưng hô lun rùi kìa! ahihi>
khi nt xong nó ngủ luôn. còn cô từ khi nó về thì thấy căn nhà trống trải, cô đơn hơn.cô đang ngồi trên chiếc giương của mk nơi đã có hơi ấm của nó. cô nhớ nó" giá như em có thể bên vk mỗi ngày nhỉ. vk nhớ em nhiều lắm măc dù chúng ta chỉ vừa mới xa nhau thôi mà!nhóc à, vk yêu em". cô nhớ nó
những ngày sau đó cô và nó rất hạnh phúc. mỗi ngày nó và cô sánh bước bên nhau đến trg. nó luôn quan tâm và chăm sóc cô rất chu đáo. cô cũng vậy. có lẽ cả 2 ng đều cảm thấy thật hạnh phúc và tình yêu họ dành cho nhau cũng ngày một nhiều hơn.
sáng hôm nay
nó đến trg với khuôn mặt vui vẻ, trc sự hâm mộ cũng như yêu mến của mấy bạn nữ. nó bước từng bước thong thả vào lớp. bỗng có một bạn nứ sinh va vào nó. nó bất ngờ nên hơi mất thăng bằng cũng may là ko bị té. quay ng lại xem bạn nữ kia có sao ko thì thấy cô ấy bị ngã. lại gần đỡ cô ấy dậy thì
-ui da! do ngã nên chân hơi đau và cô bạn đó ngã vào ng nó. nó thấy vậy đỡ cô gái. tình hình bây giờ là nó đang ôm cô ấy và cô ấy cũng đang ôm nó.
-xl bạn nha1 mk đi ko cẩn thận, bạn có sao ko?cô gái nói
-mk ko sao, lần sau bạn nhớ cẩn thận hơn là đc! nó cười tươi với cô gái
-uk, cũng may có bạn đỡ, nếu ko thì mk lại ngã đợt hai rùi! cảm ơn bạn. cô gái
-ko có j đâu ,nó
-vậy thôi mk lên lớp nha! cảm ơn bạn lần nữa.cô gái nói và xoay ng đi
-có cần mk đưa lên lớp dùm ko? nó hỏi
- ko cần, mk tự đi đc! bye nha! cô gái vẫy tay chào nó và bước đi
nó mỉm cười xoay ng lại. trc mắt nó là cô đang đứng nhìn nó với hai hàng nc mắt< khoảng cách giữa hai ng khá xa nhé>. nó tắt nụ cười, chạy lại chỗ cô:
-cô làm sao thế? sao lại khóc? nó lo lắng
cô ko nói j bỏ chạy về phía phòng của mk. nó đứng đó ko hiểu tại sao cô lại khóc, khi nó hỏi thì lại bỏ chạy"chuyện j vậy? tại sao cô lại khóc? sao khi mk hỏi thì lại bỏ chạy?rốt cuộc là chuyện j vậy trời?...A.. chẳng lẽ cô hiểu lầm mk chuyện vừa nãy? thôi chết rồi..." thế là nó vội chạy theo cô< chậm hiểu quá anh nhà ơi>
(chẳng là vừa nãy từ phòng mk đi ra ngoài, nhìn xa xa ở sân trg thấy bóng dáng ai kia.bước tới gần hơn định gọi ai kia thì đập vào mắt cô là hình ảnh nó đang ôm một nữ sinh khác, còn cười nói vui vẻ nữa< hiểu nhầm thôi chị nhà ơi>. hai hàng nc mắt cô rơi xuống, cô đứng đó nhìn nó đang cười nói với một cô gái khác cho đến lúc nó xoay ng lại<mọi chuyện tiếp theo thì như mọi ng đã biết rồi đấy)
phòng cô
bây giờ cô đang đứng bên cạnh cứa sổ nhìn ra ngoài. trong đầu cô hiện lên hình ảnh nó và cô gái đó ôm nhau, còn cười nói vui vẻ nữa, nc mắt cô lại rơi nhiều hơn" sao em lại ôm cô gái đó chứ? còn vui vẻ với nhau nữa. vk nhìn nhầm đúng ko?em sẽ ko phản bội và bỏ rơi vk đâu đúng ko?<chắc chắn rùi>. tại sao lại như vậy? em có biết tim vk đang đau như thế nào ko?". bỗng nhiên có một vòng tay ai đó ôm eo cô từ phía sau. đó chính là nó. (nó chạy đến phòng cô, gõ cửa nhưng ko thấy cô tl nên nó mở cửa bước vào. nó nhìn thấy cô đang đứng bên cửa sô nhìn ra ngoài, còn khóc nữa. nó đau lòng nên chạy lại ôm cô). cô xoay đầu nhìn thấy nó thì xoay cả ng lại, cô ôm nó
-tại sao lại làm thế với vk? tại sao lại ôm ng con gái khác rồi còn cười nói vui vẻ nữa? có biết tim vk đau lắm ko! có phải em ko còn yêu vk, muốn bỏ rơi vk ko? cô vừa nói vừa đánh vào lưng nó nhưng nc mắt vẫn ko ngừng rơi<đánh yêu thôi nhé>
-ko phải như vậy đâu. vk hiểu lầm em rồi! nó ấy cô ra và lau nc mắt cho cô
-ko phải j chứ chính mắt vk thấy còn sai sao? cô vẫn khóc
- chỉ là cô gái đó va phải em,em đỡ cô ấy dậy, vô tình cô ấy lại ngã chúi vào ng em và như cô thấy đấy cả hai ôm nhau. còn về việc cười nói thì chẳng có j cả, cô ấy chỉ cảm ơn em thôi, em bảo ko có j. chỉ vậy thôi! ko phải như cô nghĩ đâu. nó nhìn thẳng vào mắt cô giải thích
-thật..hức.. chứ..hức? cô hỏi nó
-em ko bao giờ lừa dối vk cả,em chỉ có và chỉ yêu mỗi mk vk thôi!ko có ai khác ngoai vk đâu! nò
-đừng bao giờ lừa dối vk bất kì điều j. vk đặt hết niền tin vào em. đừng bao giờ bỏ rơi vk cho dù có khó khăn hay chuyện j xảy ra bởi vì vk ko thể sống mà thiếu em đc. chỉ yêu mk vk thôi nhé, hãy luôn bên vk và đừng bao giờ rời xa vk có đc ko? cô ôm chặt lấy nó
-ngốc aj1 em chỉ có mk vk thôi! em sẽ ko bao giờ lừa dối hay bỏ rơi vk vì ko có vk em cxung ko thể sống đc. em sẽ chỉ yêu và cưới mỗi vk thôi, ko ai ngoài vk cả! nó cũng ôm cô
-xí! dẻo mỏ gớm. ai thèm lấy mấy ng chứ? cô đẩy nó ra
-vk ko muốn lấy em thật sao? nó ôm lại cô
-ko thèm! cô chu mỏ lên<đáng yêu chết đi đc>
-vậy thôi, vk đã ko cần em nữa thì em đi đây! nó buông cô ra và bước đi
-sao lại ko cần chứ?cô đi lại ôm nó từ đằng sau
-vk chẳng bảo là j?vk buông em ra đi, ko cần em nữa thì giữ em lại làm j. em đi đây! nó gỡ tay cô ra
-đưng đi mà, đừng bỏ vợ mà...hức..hức...vk chỉ đùa thôi mà! cô lại khóc
nó dừng lại, cười khúc khích<cô ko nghe đc vì nó lấy tay che lại>
- vk chỉ đùa thôi...hức... vkm xin lỗi... vk cũng chỉ yêu và cưới mk em thôi...hức hức! cô cúi mặt xuống đất nên ko thấy biểu hiejn của nó lúc này
-haha1 vk em đáng yêu quá af1 em chỉ đùa vk thôi! sao mà bỏ vk đc! nó chạy lại ôm cô
-đồ đáng ghét! dám lừa vk! em là đồ đáng ghét! cô đánh yêu nó khi biết mk bị nó lừa
-đáng ghét nhưng vk vẫn yêu là đc rồi! vk mít ướt quá! đâu còn giống với cô giáo lạnh lùng của em như ngày xưa! nó lau nc mắt cho cô
-tại em hết chứ ai! đồ đáng ghét! cô ôm nó
-rồi rồi, tại em hết đc chưa? nó cũng ôm cô
-vk yêu em nhiều lắm! cô
-em cũng vậy! em yêu vk rất nhiều! nó
thế là mọi chuyện đã đc giải quyết. hi ng họ cứ đứng ôm nhau như vậy.< sến súa thấy gớm! anh nhà còn phải học, chị nhà còn phải dạy nữa đấy hai anh chị ạ! đứng đó mà ôm nhau>
-thôi chết! nó kêu lên
-sao vậy? cô hỏi nó
-muộn gời học mất rồi! sắp hết tiết một rôi! nó nhìn đồng hồ
-phải rồi, cũng may vk ko có tiết một, mà tiết hai lại dạy ở lớp mk!vậy tí nữa chúng ta cùng nhau lên lớp luôn vaayj1 cô nhìn nó
-vậy thôi chứ biết sao giờ.
thế là 2 con ng lại cùng nhau tiếp tục hàn huyên cho đến khi vào tiết 2. đến khi tan học thì họ lại sánh bước bên nhau ra về,vui vẻ cười nói bên nhau. còn j hạnh phúc hơn đây???

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #bh