#9

Trong đầu Tô Mẫn Tranh lúc này trống rỗng. Cô chạy đi xa rồi nhưng cứ hễ nhớ lại chuyện vừa nãy là mặt cô lại đỏ lên như trái táo. Tô Mẫn Tranh vẫn thắc mắc, hắn nói hắn vẫn còn sống nhưng tại sao lại có thể biến mất vào không khí.

Lúc đó cô nhớ ra cảm giác cơ thể lạnh lẽo của hắn chạm vào người và mỗi lần xuất hiện hắn đều không phát ra tiếng động. Nghĩ đi nghĩ lại rốt cuộc cô cũng không nghĩ ra hắn là thứ gì.

Đang thất thần suy nghĩ, bỗng nhiên có tiếng * ting * một cái từ điện thoại của cô. Cô mở ra xem thì thấy tin * Giáo Sư Khiêm Dương bị bắt do tội hiếp và giết nữ sinh vì do ba của nữ sinh đó  kiện cáo thành công ông ta về hành vi cưỡng bức nữ sinh trong trường *.Tô Mẫn Tranh ngạc nhiên, cô vừa mới ra khỏi phòng hắn thôi mà đã có người báo án. Cô nghĩ chắc là do 'hắn' báo. Đúng là làm điều ác ắt sẽ gặp quả báo.

Mạc Tưởng Vy bỗng từ đâu xuất hiện trước mặt cô, khóc lóc nói : " Không ngờ, người mà chị yêu nhất lại chính là kẻ giết chị."

" Là hắn không biết trân trọng chị. Là hắn sai. Chị không nên nghĩ nhiều" Tô Mẫn Tranh an ủi

" A Tranh, cảm ơn em đã giúp chị. Đến giờ chị phải đi rồi. Thực sự cảm ơn em" Mạc Tưởng Vy nói

Cô ta cứ như thế biến thành tro mà bay đi. Tô Mẫn Tranh nhìn đống tro tàn bay, mặt buồn ỉu xìu.

" Cô dâu ơi, em đang buồn à" Tiếng nói vang lên

Hắn xuất hiện đứng bên cạnh cô.

Cô thấy hắn ngẩng đầu lên hỏi :" Sau khi chết. Con người sẽ đi đâu"

" Sẽ xuống hoàng tuyền, uống canh mạnh bà đi qua cầu nại hà rồi chuyển kiếp sau" Hắn trả lời.

" Chị ấy sẽ được đầu thai vào gia đình tốt, nhận được hạnh phúc của mọi người chứ" Cô nói

" Tất nhiên. Người tốt sẽ được đầu thai tốt" Hắn mỉm cười nhìn cô.

Cô cúi đầu dựa vào người hắn, khẽ thở dài. Hắn ôm cô vào lòng. Tuy người hắn lạnh nhưng cái ôm của hắn vô cùng ấm áp. Hắn cúi xuống hôn lên mái tóc cô

" Cô dâu ơi, em sẽ gả cho anh chứ?" Hắn hỏi

" Nhưng....tôi là người. Còn anh là...." Tô Mẫn Tranh ngập ngừng nói.

Chưa kịp nói hết câu, cô bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Cô mở ra thì ra là mẹ cô, cô liền bắt máy.

" Tranh Tranh ba mẹ đã xem mặt nhà trai rồi. Vậy mà con lại không đến. Hai bên đã nói chuyện với nhau, bọn họ nghe mẹ kể về con liền cảm thấy rất quý con. Nhà mình với nhà họ rất hợp nhau. Mẹ quyết định rồi. Con sẽ phải gả cho nhà đó" Mẹ Tô Mẫn Tranh nói

" Mẹ, con còn chưa đồng ý mà. Con còn chưa gặp con trai nhà họ. Làm sao mà gả được" Tô Mẫn Tranh nói

Nghe cô nói vậy, hắn vỗ vỗ vào người cô, đợi cô nhìn hắn rồi hắn mới chỉ về mình. Cô nghệt mặt ra nhìn hắn, không hiểu cái gì

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #dilinh#ngon