#39
Đến tận sáng hôm sau tỉnh dậy cả người Tô Mẫn Tranh mệt nhoài, cô ngồi dậy nhìn ra phía ngoài cửa sổ ánh sáng đang dần rọi vào. Đầu cô lúc này cũng đỡ đau rồi chỉ là còn hơi mệt, cánh cửa mở ra Cố Giai Di bước vào mang bát cháo đến bên cạnh cô.
“ Tranh Tranh, ăn cháo đi cho nóng” Cố Giai Di đưa bát cháo cho cô
Tô Mẫn Tranh nhận lấy rồi mỉm cười : “ Cảm ơn cậu”
“ Mau ăn đi”
“ Đúng rồi. Tối qua cậu nghe thấy tiếng khóc và tiếng cào cửa ở ngoài cửa không?” Tô Mẫn Tranh hỏi
“ Không có. Sao thế?” Cố Giai Di trả lời
“ Không có gì?” Cô lắc đầu
Thực ra tối qua Cố Giai Di cũng nghe thấy nhưng cô phát hiện ra đó là Quỷ Anh*
(*) Quỷ Anh : Trẻ sơ sinh hóa thành quỷ.
Nó tuy còn bé nhưng cũng đã ăn rất nhiều âm hồn của người để sống. Những loại như vậy Cố Giai Di không đối phó được.
[ ….]
Hôm này là ngày Tô Mẫn Tranh được tháo bột ở chân nhưng bác sĩ vẫn bảo cô ở lại một đêm để kiểm tra thêm. Tối đến, trong phòng có chút nóng cô liền đi khỏi phòng đi ra khỏi bệnh viện rồi đi dạo. Bỗng Tô Mẫn Tranh thấy một cô gái đang ngồi ở một góc khóc thút thít, cô quyết định đến lại gần.
“ Cô gì ơi. Cô không sao chứ?” Tô Mẫn Tranh hỏi
Cô gái đó vẫn khóc, rồi nhè nhẹ nói : “ Thế chỗ tôi đi. Cô nằm vào trong đó đi”
“ Ý cô là gì” Tô Mẫn Tranh không hiểu cô ta đang nói gì.
Cô ta tự dưng quay lại nở một nụ cười quái gở, Tô Mẫn Tranh nhận ra đó là cô gái nằm ở trong bức tranh ở trường học. Cô ta….theo cô đến đây rồi? Bỗng dưng cô gái kia chạy đến chỗ Tô Mẫn Tranh, chưa kịp làm gì cô thì Bạch Dực ở đâu xuất hiện dùng linh lực trói cô ta lại. Cô ta vùng vẫy kêu gào, sau lưng cô ta bỗng xuất hiện một đứa trẻ. Bạch Dực nhanh tay nắm lấy cổ của thằng bé.
“ Quỷ….quỷ anh?” Tô Mẫn Tranh ngạc nhiên
“ Đừng mà. Đừng giết nó. Nó còn rất nhỏ. Tha cho nó.” Cô gái kia gào khóc
Bạch Dực trừng mắt nhìn : “ Ăn vô số âm hồn để sống. Đáng chết”
“ Đừng giết nó, tôi nói đều tại ba của đứa bé mà khiến tôi trở nên như này. Ba năm trước tôi được nhận vào công ty CPT làm nhân viên ở đó, hắn ta là tổng tài ở đó. Tôi cũng vì thiếu tiền trả nợ nên mới trèo lên giường của hắn, chơi xong hắn vứt bỏ tôi, một lần cũng không đoái hoài nữa. Hai tháng sau thì tôi phát hiện mình mang thai, đúng lúc đó hắn còn đang chuẩn bị làm đám cưới cùng một tiểu thư giàu có. Tôi tìm đến hắn nói cho hắn biết mình đang mang thai con của hắn, muốn hắn hủy hôn lễ. Hắn lập tức tức giận lấy kéo chọc vào bụng của tôi. Hắn muốn giết đứa bé này và muốn lấy đi cả tính mạng của tôi, tôi chết rồi thì bí mật của hắn sẽ không bị lộ. Lúc còn hơi thở cuối, tôi nhìn thấy hắn lấy khung bức tranh ra nhìn tôi rồi mỉm cười vẽ. Cô gái trong bức tranh đó là tôi. Tôi muốn báo thù nhưng ông nội hắn có pháp bảo làm trên người hắn, tôi không thể động vào ” Cô gái giải thích
“ Tại sao cô muốn tôi vào bức tranh đó?” Tô Mẫn Tranh hỏi
“ Sau khi tôi chết có ai đó nói với tôi rằng nếu tìm được kẻ thế thân cầm máu của Quỷ Vương thì có thể trả thù được hắn” Cô ta trả lời
Lại là vấn đề về chiếc vòng và việc trả thù, rốt cuộc thì ai là người nói với bọn họ những điều này. Thật quái đản.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top