CHAPTER 12

Cô cáu bẳn đi về nhà thì gặp ngay ông anh trai ở đầu ngõ. Cô nổi tức mắng ngay:

-Sao lúc nãy anh lại làm thế hả? Anh không bình thường hay sao? Em tưởng đó là bạn chí cốt của anh cơ mà? Thật là…!!

Prince nhìn cô với ánh mắt rất lạ:

-Em thấy đau đớn à?

Cô bất giác khó chịu:

-Sao cơ?

- À không…. Anh xin lỗi. – Prince nhìn cô một thoáng rất nhanh rồi nói.

Cô cười:

-Hơ… OK thôi. Nhưng anh bồi thường cho em đi. Báo hại ba nhìn em ghê quá! – Cô vừa nói vừa ôm lấy cánh tay Prince nũng nịu – Tôi nay chúng ta đi ăn kem đi nhé? Nhé?

-Ừh! Anh biết rồi! Nhưng em chỉ được ăn…. 5 cốc thôi đấy nhé!

-Sao ạ?

-Sao nữa? – Prince âu yếm nhìn em gái.

-Chừng đó thì ít quá.

…….

Trần Minh đau đáu nhìn đằng sau hai anh em…

Đôi mắt màu đen tuyền của anh nhìn sau hai người với vẻ đau đớn….

Mái tóc bay theo gió như không có hướng…. Như chính con người chẳng biết đi về phía nào vậy….

Anh thầm nghĩ: “Tại sao điều này lại xảy ra với em, với anh em em? Tại sao bi kịch này lại xảy ra chứ nhỉ? Sao mình không nghĩ đến điều này ??”

…….

Mặc cho ba & anh đang nói chuyện ( hay cãi nhau) cô lẻn lên phòng mở mày tính lên, chém nhau trên FB với lũ bạn còn sướng hơn nhìu lần là nghe cải lương và dân ca của ba. ^_^

Đang rôm rả thì điện thoại mà cô mượn của anh cô reo lên:

“Kiên à, anh đừng thế có được không? 

Trả lời tin nhắn của em đi mà! Em biết, 

em biết là anh k lov3 em nhưng em chỉ 

cần thể này cũng đủ. Nhớ trả lời em nhé!

Andrea “

Cô mở danh bạ điện thoại ra. Tên nào cũng là biệt danh cả. Andrea là ai nhỉ???

Thật là lạ!

Cô tiện tay nhắn lại: 

“Ủa? Ai z??”

Cô nhắn đến cả 2 tiếng sau cũng không thấy trả lời. Cô thử phone thì tắt máy.

Giống như làm việc xấu mới bị bắt quả tang vậy!

Vừa lúc đó, Prince lên phòng cô.

“ Cạch”

-Ồ! Nè! Anh! Andrea là ai vậy?

Prince giật mình chồm lấy cái điện thoại:

-Em hỏi làm gì vậy?

-Ơ… Thì em thấy số đó nt đến! – Cô trả lời.

-Nhắn gì ? Em đọc chưa? – Prince có vẻ bồn chồn hỏi.

-Ờ!.... Thì nhắn là cái gì mà…. biết anh không yo cô ta…. rồi xin anh trả lời tin nhắn….. 

-Vậy thì được. – Prince thở phào rồi nói- Lần sau không được táy máy nghe chưa?

Nghe anh trai cô nói vậy, bản ngã trong cô sôi sục:

-Ê, anh đừng quá thể như thế nhé! Thèm vào! Lần sau có mời em cũng chẳng cần đâu ! Hứ! Anh ra ngoài đi! Ra ngay đi!

Vừa nói cô vừa mạnh tay đẩy Prince ra vẻ thô bạo.

Prince đập cừa nói với:

-Ơ! Thế em…. Không đi ăn kem nữa à?

Nghe đến chữ “kem” cô sáng mắt ra suy nghĩ xem giữa KEM và GIẬN, việc nào hay hơn, cuối cùng, cô quyết định ăn kem đã, việc giận để sau đi. (?!) @_@

Cô mở cửa nói với Prince:

-Chờ em tý! Em thay quần áo đã nhé!

Nói rồi, chưa kịp để Prince trả lời cô đóng sập cái cửa ngay trước mũi anh.

Cô lấy áo sơ-mi màu đen kết hợp với váy dài đến đầu gối xếp li rồi mặc vội vào.

( Tại trong tủ của cô giờ toàn váy. Híc! Tủ nhìu quần áo quá nên tìm mãi không ra cái quần soóc nào. Do cái tên Lulu ấy bảo bà già Jenifer tha về cả đống quần áo đấy! Đến khổ! T_T )

Cô chạy ra thì Prince ngơ ngác. Nhìn không hợp một chút nào.

Ai đời mặc váy mà tóc cứ cặp cao như mấy bà bán hến ngoài chợ ấy!

Prince bảo:

-Tháo cặp tóc ra đi!

Cô phụng phịu nhưng rồi bị lấy kem ra doạ thành ra cũng phải tháo ra.

Prince gật gù:

-Ờ bây jờ thì được đấy! Thằng Lucifer cũng giỏi chọn quần áo đấy!

-Hắn chọn ư? Mà thôi! Dẹp đi! Thẳng tiến nào!

Prince gọi giật cô em:

-Từ từ….

…….

Một lát sau….

Cô bí xị mặt mũi hỏi:

-Thật hả?

-Ừ!

Đây là lần thứ 1001 cô hỏi câu này rồi.

Chả là Prince vừa nói, Lucifer cũng sẽ đi cùng. Để anh tiện xin lỗi.

Híc! T_T

Cô không vui một chút nào hết nhưng thôi được. Vì kem! Hu hu! Vì sự nghiệp cao cả!

----------END CHAPTER 12/1--------

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: