[HOÀN] MẬT NGỌT TRONG TIM ANH - KHƯỚC NHA
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, thanh mai trúc mã, HE.Độ dài: 60 chương + 28 phiên ngoại.Biên tập: Mứt ChanhBìa: Mộc Cameo.…
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, thanh mai trúc mã, HE.Độ dài: 60 chương + 28 phiên ngoại.Biên tập: Mứt ChanhBìa: Mộc Cameo.…
Tác giả: Tiểu Diệp Hoàn.Chuyển ngữ: QT, Google Translator.Raw: Khotangdammy.Editor: Cao Ying.Thể loại: Hiện đại, cường cường, xuyên thư, hợp đồng hôn nhân, điềm văn, sảng văn.Tình trạng bản gốc: Hoàn (116 chương).Tình trạng bản edit: Hoàn.Bản edit được thực hiện bởi jongwookislove.wordpress.com. Vì không có sự đồng ý của tác giả, đừng mang đi reup ở bất cứ đâu.Nếu bạn thích bộ truyện này, đừng quên vào page cho mình 1 like nha! https://jongwookislove.wordpress.com/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/…
Tác giả: Quan Ni Ni Nhân vật chính: Khương Nghi X Lục Lê (Búp bê x Chó điên có tính chiếm hữu cực cao)Tag: Hào môn thế gia, trúc mã trúc mã, điềm văn, vườn trường, 1v1, HE…
Tuyệt diễm thế gia băng sơn mỹ ngự tỷ x giả bộ ngoan hiền mị hoặc hắc hóa yêu nữTựa gốc: 穿书之浮梦三生Tác giả: Thời Vi Nguyệt ThượngThể loại: tu tiên/ xuyên sách/ trọng sinh/ tình hữu độc chung/ 1x1/ chuyên nhất sủng văn/ HETích phân: 365,940,800 điểmNhân vật chính: Tần Mặc Hàm x Tô Tử NgưngVai phụ: Nhạc Phồn x Bạch Liễm, Văn Nhân Thu, Tần Chỉ Đình, Diệp Ánh, Côn Côn, Thánh Liên...Văn án:Khi xuyên sách gặp nữ chủ sống lại, cốt truyện đã biết hoàn toàn bị xáo trộn, nhưng cũng không gì trở ngại Tần Mặc Hàm có được Tô Tử Ngưng vốn luôn vọng tưởng mình là người bị hại. Cứ ngỡ là mệnh định gặp nhau, lại không ngờ phải khổ tâm chống lại mưu tính của thiên mệnh.Tần Mặc Hàm: Nghe nói nàng trước khi sống lại là thẳng? Còn có một nam chủ?Tô Tử Ngưng: Nàng nghe ai nói, nam chủ là gì, có thể ăn sao?Tần Mặc Hàm: Nàng muốn ăn hắn?Tô Tử Ngưng: Không, ta chỉ muốn cùng với nàng.Tần Mặc Hàm cho là mình chiếm được tiện nghi món ăn, nhưng không ngờ hóa ra "tiện nghi món ăn" kia lòng dạ hiểm độc quay ngược lại ăn nàng.…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Tác giả: Yêu QuáiNguồn: wikinam.netThể loại: Đam mỹ, tương lai, trọng sinh, song khiết , tinh tế, chủ thụ, sảng văn, xuyên thành vai ác, 1v1, tinh phân công.Tóm tắt: Vạn người ghét Sở Diễn chết đi, sau khi trải qua nhiều đau khổ y được trọng sinh trở lại. Sau đó, y công lược các kẻ thù của mình, khiến bọn họ hối hận.Phong cách viết: Sáng tạo, hài hước, nhẹ nhàng.…
Truyện thứ 4 ta edit...Xếp theo cấp độ thì bộ này đạt [ Cực phẩm] hơn or bằng bộ Hạnh Phúc Tái Sinh.Từ đầu đến cuối truyện đều thu hút. Tình tiết mới mẻ không gập khuôn.H ít>.< trước bẩn sau sạch.Nữ chính cực kỳ thông minh, tính cách độc đáo, có 1 nhà cực phẩm không thể cực phẩm hơn.Nam chính khiếp trước ác tâm tàn nhẫn vô cùng, nhưng kiếp này...Nữ phụ chỉ tóm gọn trong ba chữ "không biết sống"Truyện hay nhảy đi. Cứ tin ta???P/s: Lịch đăng chương:Đủ 100sao cho 1 chương ta sẽ đăng truyện( các nàng vote cho ta nhé)Trong 1 ngày dc 200sao sẽ đăng liền 2 chương.Ủng hộ ta cho mau hoàn nha.…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…