#4 Thơ Ấu | Molecule
Tên truyện: Thơ ấu.
Tác giả: Vũ Tuyết.
Thể loại: tuổi thơ, đời thường, thanh xuân.
Phản chiếu: Những trò chơi thời thơ ấu của xóm 157.
Số chương: 6.
Note: Chị sẽ review câu chuyện này của Vũ Tuyết theo một trình tự như sau: nội dung tổng quát, sau đó sẽ đến nội dung cùng với văn phạm của từng chương truyện. SPOIL everything!
*
Cái "tình làng nghĩa xóm" ngày xưa, bây giờ khá khó tìm ở đô thành ồn ã. 157 tồn tại như hòn đá quý góc cạnh nhưng lại là thực thể khác biệt giữa những viên kim cương được mài giũa kiên cố.
Cái "tuổi thơ" gần gũi quen thuộc, một thế giới hết sức trẻ con khiến người lớn đắm chìm trong hoài niệm mơ hồ. Truyện của Vũ Tuyết vẫn luôn mang cho mình một nét hồn rất Việt, mộc mạc và chân thành.
Một ít tiếc nuối khi chị suy nghĩ về tương lai của bọn trẻ xóm 157. Tụi nhỏ ai rồi cũng lớn, có công việc, có gia đình, rời xa khỏi cái hẻm cụt. Chị đột nhiên nhớ đến Reply 1988, chị nghĩ series phim Lời hồi đáp của Hàn Quốc có thể ít nhiều giúp em một chút gì đó cho câu chuyện này.
Xóm 157
Chương mở đầu giới thiệu đầy đủ về những dân cư nhỏ tuổi của '157 xóm'.
Trong chương này, Tuyết sử dụng một biện pháp mà từ ngữ của câu sau được lặp lại từ câu trước, ý để nhấn mạnh cái cần nói. Nhưng, điều này chưa thật sự đạt được hiệu quả vì nó mang đến cảm giác rập khuôn và lặp từ bởi vì tần suất xuất hiện biện pháp này khá nhiều.
Mạch văn của chương này bị cụt ở nhiều đoạn. Có nhiều từ không cần thiết thêm vào đã làm câu văn dài hẳn ra, trong khi đó lại thiếu từ ngữ liên kết ở một số chỗ khác. Lần này, Vũ Tuyết hình như muốn mình thoát khỏi những câu văn mềm mại.
Nhảy lò cò
Lấy lại phong độ với "Lò cò".
Với chương mở đầu không hài lòng bao nhiêu, thì chương này chị lại yêu thích bấy nhiêu.
Tác giả diễn giải trò chơi một cách sinh động khiến người đọc lớn tuổi là chị đây chỉ muốn kiếm ngay một tụ để chơi cùng. Cái trò "nhiều ra ít bị" chỗ chị thì gọi là "tay trắng tay đen" đồng nghĩa với "tay úp tay ngửa" xuất hiện như một luật lệ rất xa xưa, làm cho người ta nhớ tới một điều quen thuộc nhưng đã bị chính mình bỏ quên đi mất.
Diễn biến tâm lý của nhân vật Tí lớn, cái sự trông đợi của anh Rồng và chị Cún em miêu tả 'rất đạt'. Hơn hết khát khao chiến thắng, là bọn trẻ mong muốn cái việc được thử sức với những điều mới lạ và huyền thoại hơn, sẵn sàng cho một cuộc chơi cam go để có thể chiêm ngưỡng "vẻ đẹp quý phái của ma trận huyền thoại". Đây là tính cách của bọn trẻ 157.
Trốn tìm
Hào hứng với nội dung, thu hút bởi ngôn từ.
Đọc chương này làm chị nhớ tới tập "Con mả con ma" của phim Kính Vạn Hoa dù nó chẳng có một tí liên quan gì. Cái cách mà em làm chị bất ngờ, đó là đưa chị đến cuối nội dung mà không hề có một dấu hiệu báo trước, em cũng có ẩn ý đó, nhưng chị lại không suy nghĩ ra: tụi nó đã chơi một ván trốn tìm hơn một tiếng và qua khỏi nửa đêm. Thiệt là quá xuất sắc luôn.
Lời thoại nhân vật ở chương này rất dễ thương, lột tả được nỗi sợ hãi của những đứa nhát cáy như con Vịt. Tuy nhiên, có vẻ em đã chưa chăm chút kỹ lưỡng nên xuất hiện một vài lỗi nhỏ không đáng có, như lỗi chính tả, hay đôi chỗ chị cảm thấy có lẽ em đã type nhầm.
Banh đũa
Trong tất cả các trò chơi em đã kể đến hiện tại, thì có vẻ như trò này chị giỏi nhất và cũng là trò chị nhớ rõ cách chơi vì không có nhiều luật lệ. Bây giờ chị hai mươi nồi bánh chưng xanh rồi, để ra đường chơi trốn tìm, lò cò, đẽo lon thì không hay lắm, lặng lẽ trong nhà với chị em chơi trò này thì hay phải biết.
Nắm bắt tâm lý chuẩn xác. Bởi vì chúng ta ai cũng từng là trẻ con, cho nên cách mà tụi nó hờn dỗi vì thấy mọi người chơi hay mà mình thì dở, mọi người cứ muốn chơi mà mình thì không muốn.
Thật sự mỗi chương, Vũ Tuyết đều làm chị ngạc nhiên, cảnh bọn trẻ "đá văng" con Vịt đã khiến chị bật cười. Ừ, nhưng hồi bé có đứa nào không muốn chơi nữa thì bọn chị sẽ kiểu: Ê tụi bây đừng chơi với con Vịt nữa, nó hông muốn chơi với tụi mình kìa! Rồi, thế là cái đứa bị "tẩy chai" ấy khóc nhè một trận đầm đìa dù là con trai hay đứa gái.
Tuy nhiên, chương này khuyết điểm là cách diễn tả luật chơi bị rối.
Tạt lon
Chị cảm giác được sự đầu tư vào từng câu từ.
Cũng chương này, sự khéo léo của bọn trẻ thể hiện rõ rệt hơn, mỗi đứa đều có một cách thức riêng để chơi những trò chơi khác biệt. Tất cả tạo nên một trò đầy sức sống, đủ hấp dẫn một người lớn quá tuổi, kể cả một đứa chưa bao giờ chơi tạt lon như chị.
Đồ hàng
Ước mơ bé bỏng của chị là ngày nhỏ có một bộ đồ hàng và nhiều bé búp bê công chúa lấp lánh. Bây giờ chị vẫn ước mong mấy cái mô hình đồ hàng kha khá đắt.
Đối với chị, chương này hoàn hảo quá đi mất, không bắt lỗi được gì hết. Từ miêu tả đến suy nghĩ đều rất thu hút, hút ở chỗ quá thật và dễ thương.
Ai bảo con trai thì không thích chơi đồ hàng vì gái tánh, quan trọng là vui thì chơi tất!
*
Cùng một cách trình bày, diễn đạt: luật chơi, sau đó là cuộc chơi. Khi đọc xong Thơ ấu, chị mới nhận ra: thì ra mình đã quên nhiều như vậy. Chị quên rất nhiều những trò chơi ngày bé, kể cả trò chị thích nhất là Ô ăn quan.
Chị có một lời khuyên duy nhất cho Vũ Tuyết: em nên đọc lại truyện của mình nhiều lần, tự khắc em sẽ biết mình cần sửa ở đâu.
So với bộ truyện lúc trước chị từng review cho em, Thơ ấu dào dạt cảm xúc hơn và diễn biến tâm lý nhân vật vô cùng thực. Có lẽ tuổi thơ thấm đượm vào chúng ta quá sâu đậm, để khi viết ra lại chứa chan vô vàn xúc cảm: có nhớ nhung, nuối tiếc và cả những ước mong chưa thành. Dù còn chưa hài lòng lắm, nhưng chị vẫn rất yêu mến câu chuyện này.
Thơ ấu kể về quá khứ của mỗi người. Đa số, ai cũng từng có một tụ quậy phá xóm làng giữa trưa trời nóng rực, hay đôi lúc cả thôn nháo nhào đi tìm một đứa lạc đâu mất, rồi chiều tàn nó lại xuất hiện trong bụi gai tre.
Một câu chuyện dành cho tuổi thơ của mỗi con người Việt Nam. Sắp gần đến Trung Thu, đó cũng chính là thời điểm hoàn hảo nhất để đọc Thơ ấu của Vũ Tuyết.
#Pay ment:
- Comment + vote một truyện bất kỳ ở acc:
- Follow team + Vote chap này + add vào danh sách đọc.
Cảm ơn em đã ủng hộ maeTcelfer. Chúc em có mùa hè vui vẻ!
#molecule
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top