Untitled Story Part
– Chap 1: Kích tình trong thang máy (1) – H – ℘
Edit: Lam Vy
Thư Liên từ trong ác mộng tỉnh lại, hạ thân đau đớn, cô giãy dụa cố gắng chống đỡ thân thể ngồi dậy, hỗn hợp chất lỏng trắng đục cùng tơ máu từ giữa hai chân tràn ra, nhắc nhở cô chuyện gì đã xảy ra.
Đầu óc là một mảnh trắng xóa, không biết trong lòng mình đang có cảm xúc gì, dường như trống rỗng lại giống như bị lấp đầy.
Bên cạnh có một cánh tay khô quắc quàng bên gối cô, mơ mơ hồ hồ có thể nhìn thấy đó là một ông lão đầu tóc hoa râm hỗn độn, hắn ngủ rất say, hình như còn đang ngáy, giống như đang tràn ngập trong hương vị ngọt ngào thỏa mãn.
Chính là người như thế này đã đoạt đi đêm đầu tiên của mình sao? chính là người như thế này, sau này sẽ là người chồng sớm chiều bên nhau của cô sao?
Thư Liên cắn môi dưới, gian nan đứng dậy, mỗi một bước đi, đều cảm thấy giữa hai chân đau đớn, đầu óc ong ong , hẳn là di chứng sau khi say rượu, may mắn, may mắn là cô say, nếu không đêm qua, hẳn là rất khó để vượt qua.
‘Tinh…tinh’ – Cửa thang máy mở ra , Thư Liên kéo cổ áo cúi đầu bước nhanh vào trong, âm thanh nhẹ nhàng: “Lầu 1, cám ơn.”
“Không cần khách khí.” Trả lời cô là một giọng nam trầm thấp dễ nghe, mà không phải là giọng nhân viên phục vụ của khách sạn.
Thư Liên kinh ngạc ngẩng đầu, người người đàn ông đã đưa tay ra ấn lầu 1, hắn thế nhưng lại để trần toàn bộ thân trên, phía dưới mặc quần cộc vải hoa màu bạc, da thịt màu đồng cổ tinh tráng phập phồng, còn mang theo những giọt mồ hôi chưa kịp khô, một cỗ hương vị người đàn ông dày đặc phả vào mặt cô.
Mái tóc người đàn ông rối loạn cơ hồ che hết gương mặt, thế nhưng đôi mắt kia đen bóng sáng rực, giống như con báo hoang, vừa cuồng dã lại vừa nguy hiểm.
Thư Liên nhất thời đỏ mặt, lập tức nghĩ đến đây là thang máy chuyên dụng của khách sạn Thất Tinh nổi tiếng xa hoa, tại sao lại xuất hiện một người người đàn ông không hợp phong cảnh như thế này.
Nghi ngờ không rõ làm cô không tự chủ lui về phía sau.
“Tầng cao nhất ống nước có vấn đề.” Người đàn ông nhẹ nhàng lãnh đạm nói ra một câu.
Hóa ra là công nhân sửa ống nước, Thư Liên thở dài nhẹ nhõm một hơi: “À.”
Cô cúi thấp đầu nhích ra sát vách thang máy, giống như con thỏ nhỏ đang sợ hãi cố bảo hộ chính mình, trên chiếc cổ trắng nõn, xuất hiện vết xanh xanh tím tím lớn nhỏ không đồng nhất, cô vốn biết những vết đó tồn tại , chỉ là vì khẩn trương, nên đem cổ áo kéo thật chặt, muốn che khuất đi những dấu vết đó, ngược lại càng lộ liễu dễ khiến cho người khác chú ý.
Cô không thể nào biết được , không chú ý đến, ánh mắt người người đàn ông bên cạnh giống như con sói, một con sói đói khát lâu năm, ánh mắt hắn tối sầm lại, mang theo nồng đậm dục vọng soi xét cô, ánh mắt hắn như con dao nhỏ hung hăng cắt qua thân thể cô, tựa hồ muốn lột da lóc xương, đem cô ăn đến xương cốt cũng không chừa.
‘Tinh’ – Thang máy ngừng lại, nhưng cửa lại không mở ra, đột nhiên chấn động, Thư Liên trọng tâm không vững, ngã sang bên cạnh.
Cô kinh hô một tiếng, không ngờ lại ngã vào một vòng tay rắn chắc hữu lực, cổ áo bị lệch qua một bên, vết hôn rậm rạp nhất thời lộ ra dưới ánh sáng chói mắt của ngọn đèn, đồng tử người người đàn ông gắt gao co rút lại, hơi hơi mị mắt, từ trên nhìn xuống nhìn vào trong cổ áo cô
Bởi vì bị ngã, cổ áo chữ T mở rộng, da thịt tuyết trắng mềm mại lộ ra hơn phân nửa, bộ ngực dồn dập phập phồng, dấu hôn trên ngực cũng phập phồng di động theo hô hấp, giống như bánh bao quét mứt dâu tây, dụ dỗ người ta tiến lên cắn một ngụm.
Cảm giác được phía sau truyền đến tiếng hô hấp nặng nề rất rõ ràng, bàn tay to bên hông giống như bàn ủi nóng bỏng, Thư Liên vội vàng đứng thẳng, sửa sang lại áo của mình: “Thực xin lỗi.”
“Không có gì.” Âm thanh của người đàn ông kia khàn khàn, mơ hồ mang theo vẻ ái muội cùng dục vọng, hắn không chịu buông tay, ngón tay thô ráp cách lớp quần áo mỏng manh vuốt ve thắt lưng cô, truyền đến cảm giác nóng cháy.
Thư Liên cắn môi, rụt người sang bên cạnh một chút, tay người đang ông không chịu buông ra, vẫn ôm chặt trên người cô.
“Đừng, đừng như vậy.” Cô đẩy tay hắn ra, trong cổ họng giống như có cái gì chèn lại, vừa kinh hoảng vừa sợ hãi, nhưng cũng không dám lớn tiếng với hắn.
“Cô có thói quen mang một thân toàn vết hôn ngân đi ra ngoài câu dẫn người đàn ông? Hửm?” người người đàn ông cúi sát vào cổ cô, hô hấp nóng rực phun trên gáy cô, hơi nóng làm cô run rẩy một trận.
“Không, không có.” Cô xấu hổ, vươn bàn tay nhỏ bé đẩy hắn ra bên ngoài, bởi vì môi người người đàn ông đã muốn khắc trên cổ cô, ái muội khẽ cắn lên vết hôn xanh tím.
“Anh làm cái gì vậy, đây là thang máy, có camera quay lại, sẽ bị người ta nhìn thấy… A!” Thư Liên kinh suyễn một tiếng, bàn tay to kia đã kéo vòng eo cô về phía trước, nhanh chóng cầm một bên đẫy đà, thô lỗ vuốt ve .
“Vậy có nghĩa là chỉ cần người khác không nhìn thấy mặt là được , đúng không?” Người đàn ông ôm thân hình mảnh khảnh của cô hướng về góc thang máy, để cho mặt cô hướng về mặt kính lạnh như băng, ánh mắt cô nhìn xuống dưới, liền thấy vú mình bị người người đàn ông phía sau nắn bóp thành đủ loại hình dạng, cô còn cảm thấy có cái gì đó cứng rắn đâm vào thắt lưng cô, làm cho cô thở dồn dập hút không khí.
“Không, đừng!” Cô lo lắng vặn vẹo thân thể, cô không dám tưởng tượng một lát nữa khi cửa thang máy mở ra sẽ có chuyện gì xảy ra, tay người người đàn ông cường tráng hữu lực, đem hai cái tay đang giãy dụa của cô kéo về phía sau, khiến cho đôi kiều nhũ càng vểnh cao hơn, càng thuận lợi cho bàn tay kia của hắn tùy ý chà đạp, hô hấp của hắn trở nên dồn dập, mút một cái thật mạnh vào cổ cô, cây gậy cứng rắn đặt trên thắt lưng cô, không ngừng ma sát qua lại, cho dù cách một lớp quần áo, Thư Liên cũng có cảm giác rất rõ ràng cái cây gì đó thật lớn thật nóng cháy, nhất là mỗi khi cô giãy dụa, cái cây kia rõ ràng càng lớn hơn một phần.
“Trên người cô thơm quá, có nhiều vết hôn ngân như vậy, tiểu tao hóa, đêm qua nhất định đã cùng người ta điên cuồng cả một đêm đi.” Người đàn ông vừa nói ra những lời hạ lưu dâm đãng, vừa đưa một tay vào trong váy cô, không để ý đến cô giãy dụa, cường lực đưa tay sờ lên địa phương tối mật bí ẩn, chà xát vào viên trân châu mẫn cảm của cô.
“A!” Thư Liên mạnh mẽ run lên, chỉ cảm thấy bụng dưới không thể khống chế co rút một trận, có một luồng khí nóng truyền thẳng xuống phía dưới, một cảm giác xa lạ, kỳ quái làm cho cô xấu hổ và giận dữ không biết làm sao.
“Đừng, đừng chạm vào nơi đó!” Cô thét chói tai, khóc lóc, “Cầu xin anh, đừng… ngừng lại!”
“Đừng có ngừng sao?” Người đàn ông thở hộn hển, hai ngón tay thô lỗ chen vào hoa huyệt, khuấy động thịt mềm bên trong, “Tiểu dâm đãng, cô kẹp tôi thật nhanh, A, thật muốn giết chết cô!”
“Không cần! Cầu xin anh, thang máy sẽ lập tức mở ra! Người ta sẽ nhìn thấy, anh buông tha cho tôi!” Thư Liên giãy dụa khóc, cô không biết tại khách sạn cao cấp cũng sẽ gặp phải những chuyện như thế này, nếu như bị người khác thấy , không chỉ có chồng mới cưới không bỏ qua cho cô, mà cha mẹ cũng sẽ đánh chết cô .
“Thang máy hỏng rồi, tạm thời sẽ không có người vào đây.” Ngón tay người người đàn ông ở trong cơ thể cô ra ra vào vào, mang theo ra ngoài một luồng hoa dịch trong suốt, “Nhìn cô xem, rõ ràng muốn như vậy, lại cố sống cố chết giả vờ trinh tiết liệt nữ.”
Hắn rút ngón tay ra, đưa ngón tay dính đầ chất lỏng trong suốt xoa xoa trên mặt cô, hô hấp hắn trầm trọng cắn lấy vành tai cô, dùng sức kéo váy cô lên trên, thanh âm trầm thấp khàn khàn: “Bảo bối, em rõ ràng đang cầu xin anh chơi em.”
℘ – Chap 2: Kích tình trong thang máy (2) – H – ℘
Edit: Lam Vy
Thư Liên hoảng sợ giãy dụa , lại bị người đàn ông đè chặt trên mặt kính không thể động đậy, người đàn ông động tác thực lưu loát cởi quần ra, giây tiếp theo cô liền cảm giác được một cây gậy thật lớn, thô dài gì đó đập thật mạnh vào mông mình, vừa nóng vừa cứng rắn như một cây côn bằng sắt.
“Anh nhịn không được rồi, bảo bối…” Người đàn ông thở dốc thật mạnh, âm thanh như từ trong kẽ răng bật ra , “Em quả thật sinh ra để câu dẫn đàn ông !”
“Không! Không!” Nhận thấy được người đàn ông sắp làm cái gì, Thư Liên khẩn trương toàn thân đều căng lên, tuy rằng đêm qua đã trải qua lần đầu tiên, nhưng mà là dưới tình huống cô bị quá chén, người chưa bao giờ có kinh nghiệm như cô, đối chuyện “tính” vừa sợ hãi vừa kích động. Quan trọng nhất là, cô cũng không biết người đàn ông là ai!
“Đừng nói “không”, em nhất định đang cầu xin anh muốn em !” Người đàn ông cắn răng, mạnh mẽ động thân, đem dương cụ nóng cháy kiên đĩnh mạnh mẽ hữu lực cắm vào!
“A ── “
“A ── “
Hai người đồng thời phát ra tiếng kêu, Thư Liên là kêu đau đớn , còn người đàn ông là kêu thích thú.
“Đi ra ngoài! Đi ra ngoài! Đau… A!” Thư Liên khóc , dùng sức giãy dụa vặn vẹo, lại chỉ có thể tuyệt vọng, cảm giác được cây gậy nóng trong cơ thể kia gần như đem cô xé rách , vật đó lại càng ngày càng cứng rắn , to lớn hơn.
“Em muốn bức điên anh sao! Tiểu yêu tinh!” Người đàn ông chỉ cảm thấy bên trong khít khao có thể làm cho người ta phát cuồng, giống như có vô số cái miệng nhỏ nhắn hung hăng hút hắn, làm cho hắn sắp không khống chế được, thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng.
Người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, hưng phấn chụp lấy cái mông tuyết trắng của cô, không để ý cô kêu khóc, mãnh liệt động nhanh thắt lưng tráng kiện, điên cuồng rút ra chọc vào.
“A! Đau! Buông, buông ra!” Thư Liên bị đè ở trên tường không thể động đậy, hai chân cô bị người đàn ông bá đạo tách ra, bị cường lực va chạm đứng thẳng không được ngồi xuống cũng không xong, toàn bộ sức nặng của cơ thể tựa hồ đều tập trung ở nơi đang kết hợp với hắn kia, mỗi khi cô muốn rơi xuống, liền bị người đàn ông kia dùng sức đẩy trở về, đau đớn, toàn thân cô run run, lại có một cỗ khoái cảm khó có thể nói nên lời, cái loại khoái cảm này làm cho cô cảm thấy xấu hổ, trong lúc không kịp tự hỏi chính mình lại bị đẩy trở về, lại tiếp tục đón nhận dục vọng của người đàn ông kia! Một chút, một chút, lại một chút, tiết tấu người đàn ông này không có bất kỳ kỹ xảo gì, chỉ dùng sức mạnh va chạm, nhiều lần vọt tới đỉnh, mỗi khi đâm đến hoa tâm, cực đại quy đầu mãnh liệt đâm vào tử cung bị thương chưa khép lại, lai cấp tốc rút về, xoay tròn trong nhục bích non mềm, đau đớn bén nhọn cùng khoái cảm xa lạ hợp lại cùng một chỗ, làm cho Thư Liên phát ra tiếng rên như mèo kêu.
“Tiểu yêu tinh, em kẹp nhanh quá! A ──” người đàn ông hưng phấn ngẩng đầu lên, hầu kết không ngừng trượt lên xuống, bàn tay thô lỗ nắn bóp mông thịt của cô, sau đó ‘phát’ vào thật mạnh , phát ra tiếng ba ba giòn giã.
“A!” Thư Liên khóc hai mắt đẫm lệ mơ hồ, trên mông đột nhiên truyền đến đau đớn làm cho cô run rẩy không thôi, tiểu huyệt mạnh mẽ co rút lại!
“Đáng chết!” ánh mắt người đàn ông tối sầm lại, mạnh mẽ rút côn thịt ra, cực đại quy đầu kịch liệt run run , tựa hồ lúc nào cũng có thể vỡ ra.
Một lúc lâu sau, người đàn ông nghiến răng nghiến lợi nhìn Thư Liên, đột nhiên kéo người cô lại, cúi đầu hôn thật mạnh lên môi cô, cái lưỡi ẩm ướt linh hoạt thừa dịp cô mở miệng hô hấp mà tiến quân thần tốc, xâm lược khoang miệng cô, cuối cùng ngậm lấy cái lưỡi non mềm, mút vào.
“Ngô ── ngô muốn, a!” Thư Liên vừa lúc hắn nhả ra định nói chuyện, liền bị người đàn ông nâng lên một chân đâm vào thật sâu.
Người đàn ông không giống như lúc trước liên tục đánh thẳng về phía trước nữa, mà là tiếp tục hôn sâu cô, thong thả rút ra chọc vào, làm cho cô có thể cảm nhận được nam căn kia cứng rắn nóng rực, từng chút một ma sát lên vách tường của cô, dùng một loại tư thế cường ngạnh, chân thật đáng tin xâm chiếm nơi bí ẩn của cô, hắn dùng dục vọng của mình, đem dục vọng ẩn núp ở sâu trong nội tâm cô chậm rãi thức tỉnh
“Ân…” Vô ý thức phát ra âm thanh rên rỉ, Thư Liên bị âm thanh yêu kiều tràn ngập tình dục của mình dọa sợ, đó chính là thanh âm của cô sao? Cô cho tới bây giờ đều không thể tưởng được mình lại có thể phát ra loại rên rỉ dâm đãng này.
Người đàn ông tràn ngập tình dục, trong con ngươi đen hiện lên thần sắc khó có thể nắm bắt, hắn hơi hơi câu môi, một bên dùng đầu lưỡi miêu tả cánh môi cô, một bên lấy ngón tay vuốt ve mặt cô, như là giữa hai người đang yêu nhau cuồng nhiệt, chậm rãi lướt qua làn mi cô, mắt cô, cuối cùng xuyên thật sau vào mái tóc đen mềm mại, cảm giác được giữa hai chân cô xuân triều đang tuôn ra, người đàn ông ác ý chậm rãi rút phân thân ra, lại thật mạnh đỉnh nhập vào!
“A a a a ──” cảm giác mãnh liệt xông đến, Thư Liên cơ hồ kêu khóc, đạt đến cao trào, đầu óc cô đã hoàn toàn trống rỗng, chỉ biết vô ý thức ôm lấy cổ người đàn ông, trong tiểu huyệt nộn thịt điên cuồng mút lấy nhục bổng của hắn, hận không thể hút hết dương khí người đàn ông này.
“Quả nhiên là thân thể dâm đãng, nhanh cao trào như thế.” Người đàn ông cắn thật mạnh lên cổ cô, không để ý tiểu huyệt Thư Liên còn đang co rút có bao nhiêu mẫn cảm, hung hăng rút ra cực đại, lại hung hăng va chạm đi vào, Thư Liên đang trong cao trào dâm thủy chảy ra như suối, hạ thân hai người phát ra tiếng phốc phốc rung động.
℘ – Chap 3: Kích tình trong thang máy (3) – H – ℘
Edit: Lam Vy
“A! Không muốn không muốn! Không cần!” Thư Liên dù sao cũng mới trải sự đời, làm sao có thể chịu nổi người đàn ông va chạm thô bạo như thế, nhưng mà sức lực của cô đối với người đàn ông cường tráng trước mặt mà nói, lại chỉ như con mèo nhỏ đang gãi ngứa không đáng nhắc tới, ngược lại bàn tay nhỏ bé dùng sức đẩy lồng ngực người đàn ông, mang lại xúc cảm tinh tế càng làm cho người đàn ông đỏ mắt, cặp mông tráng kiện bị kích thích càng tăng nhanh tốc độ, đem cô đính ở trên tường điên cuồng chọc một trận.
“Tiểu tao hóa, anh làm em thích hay khó chịu! Hửm?” hắn đem mặt vùi thật sâu vào bộ ngực mềm mại của Thư Liên, thanh âm người đàn ông khàn khàn, tràn ngập tình dục cùng đắc ý.
“Ân… Đau quá, buông! Buông, được không.” Thư Liên bị hắn đỉnh cho ngã đông ngã tây, một chân đã không còn đủ sức để chống đỡ sức nặng của cô, dư vị cao trào làm cho hai chân cô như nhũn ra, cô không thể không bám víu lấy người đàn ông, đề phòng mình trượt ngã.
Thân thể lại trái với lương tâm nổi lên phản ứng, người đàn ông gầm nhẹ, mùi mồ hôi trên người hắn, cùng với âm thanh dâm mỹ tràn ngập trong không khí, đều làm cho cô có cảm giác mặt đỏ tai hồng, phía dưới cô rất đau, bị người đàn ông đâm cho run lên tê tê, áp lực cùng khoái cảm, truyền tới ào ạt, làm cho cô trở tay không kịp.
“Ân…” Thư Liên ngẩng đầu lên, hàm răng như vỏ sò cắn chặt môi dưới đến ứa máu, khóe mắt ướt át không dấu được xuân ý, cứ việc cô cảm thấy xấu hổ, lại ngăn cản không được khát vọng của thân thể, cô cong người lên, không tự chủ đón ý hùa với người đàn ông rút ra chọc vào, bề mặt tiểu huyệt sưng đỏ vốn nhăn nhó bị chống đỡ thành diễm hồng ướt át, gian nan mà lại dâm đãng phun ra nuốt vào nhục bổng tím hồng của người đàn ông , vừa giống như kháng nghị người đàn ông thô bạo, lại vừa giống như mời hắn đến chà đạp.
Người đàn ông rõ ràng bị một màn kích trước mắt này làm bộc phát thú tính, hắn đem một chân còn lại của cô nâng lên, để cho hai cái đùi cô bị hai cánh tay cường tráng hữu lực nâng lên chống đỡ , toàn bộ trọng tâm thân thể đều dừng lại trên nhục bổng của người đàn ông.
“A, đừng!” Thư Liên bị hắn làm cho hoảng sợ, ôm chặt cổ hắn, thấp giọng năn nỉ, “Đừng như vậy! Sẽ, sẽ phá hư mất!”
“Nếu không phá hư, em làm sao có thể nhớ ôm anh chứ?” Người đàn ông tà tà cười, cánh tay hơi hơi buông lỏng, thân thể Thư Liên liền ngồi xuống nhục bổng, nhụy hoa bị mở bung ra, đâm thẳng tới hoa tâm!
“A! !” Một cỗ khoái cảm như dời non lấp biển đánh sâu vào cảm quan Thư Liên , cô cơ hồ cảm thấy chính mình sẽ bị hắn cứ như vậy đâm chết ở chỗ này, nhưng mà giây tiếp theo, cánh tay hữu lực của hắn lại đem thân thể của cô nâng lên, lại thả xuống dưới thật mạnh!
“A! Trời! Trời ạ!” Thư Liên khóc kêu run run, cái loại khoái cảm mãnh liệt kích thích này, làm cho cô cơ hồ khó có thể thừa nhận!
“Đừng kêu trời, gọi anh là Phong.” Người đàn ông cắn vành tai cô, lại một lần nữa đem cô nâng lên rồi buông xuống, cảm thụ cô khít khao cắn chặt hắn, khoái cảm cùng thư sướng, “Nhớ kỹ anh mới là người đàn ông chân chính của em!”
“Phong! Phong!” Thư Liên khóc hai mắt đẫm lệ mông lung, cắn một ngụm lên vai người đàn ông, “Đủ, đủ, đừng, dừng lại!”
“Hư…” Người đàn ông ngăn chặn môi cô, đem cô áp lên tường thang máy, bàn tay bóp chặt vòn eo mảnh khảnh, thân thể buộc chặt, liều mạng ở trong thân thể cô rút ra chọc vào.
“A, Phong ──” Thư Liên hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn khóc đến đỏ bừng, chỉ biết không ngừng kêu tên người đàn ông, như người kề cận cái chết bắt được ngọn cỏ, cô đã quên là người đàn ông này đang cưỡng gian cô, cô chỉ biết là hắn hiện tại là trời của cô, là thần của cô.
“Muốn nói cái gì? Hửm?” trên trán hắn rớt xuống một giọt mồ hôi, rơi xuống làn da trắng nõn của cô bắn tung tóe, nhục bổng hắn trong cơ thể cô lại lớn thêm một vòng, cứng rắn như thiếc, điên cuồng đâm chọc, giống như con ngựa hoang mất cương, trong không khí truyền ra âm thanh ba ba rung động của hai thân thể va chạm, hai người lại không hề biết đau, thầm nghĩ lại mạnh thêm một chút! Nhanh hơn một chút! Lại sâu thêm một chút! Lại mãnh nhất điểm!
“Thật thoải mái! Phong! Thật thoải mái! Em không được, không được! A a ──” Thư Liên cuồng loạn lắc đầu, đã hoàn toàn quên cảm giác xấu hổ và cố kỵ, chỉ biết run run ôm lấy thắt lưng hắn, cong người lên như con tôm, trước mắt lóe lên một luồng sáng bạc, cao trào hủy diệt tập kích cô, làm cho cô khó có thể ngăn cản, ngất đi.
Người đàn ông buộc chặt mông, bay nhanh trong nơi kích thích của Thư Liên, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ, sau một trận điên cuồng mãnh liệt cuối cùng, chất lỏng màu trắng bắn ra ngoài, hắn rút ra để nó chậm rãi phun lên trên mặt trên đầu mọi nơi trên cơ thể Thư Liên.
Người đàn ông cầm lấy nhục bổng tím hồng trượt lên trượt xuống để kéo dài dư vị cao trào, mãi cho đến khi bài trừ giọt tinh dịch cuối cùng mới mở ra đôi mắt sâu thẳm , hắn nắm hai má Thư Liên, hơi hơi dùng sức làm miệng cô mở ra, đem quy đầu vẫn đang run nhè nhẹ đút vào cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, để cho khoang miệng mềm lại ấm áp mút sạch dâm dịch còn sót lại.
℘ – Chap 4: Khi cửa thang máy mở ra (1) – H – ℘
Edit: Lam Vy
Sau khi hết hôn mê Thư Liên nhăn mặt nhíu mi, trong khoang miệng có cái gì đó vừa cứng vừa nóng đảo quanh làm cho cô cảm thấy rất không thoải mái, cô khinh ngâm một tiếng, muốn tránh ra, cằm lại bị cố định không thể động đậy, người đàn ông cúi đầu nhìn dương vật của mình đang nhét trong miệng cô kia, tình dục tích tụ trong con ngươi đen lại dần dần trở nên sâu thẳm, nam căn vốn đã trở nên mềm nhũn lại biến thô lớn, đem cái miệng nhỏ hé ra làm cho tràn đầy, ra vào đều có chút khó khăn.
“Tiểu yêu tinh!” Người đàn ông cắn răng kêu rên, ngửa đầu nhắm mắt lại hưởng thụ khoang miệng mềm mại , chậm rãi ở trong miệng cô rút ra chọc vào, “Em rất có tiềm chất làm cho đàn ông phát cuồng.”
Miệng Thư Liên bị bắt mở lớn , làm cho cô hô hấp đều trở nên khó khăn, người đàn ông rút ra chọc vào tuy rằng không mãnh liệt, lại hậm rãi tăng nhanh tốc độ, làm cho cô cơ hồ thở không nổi.
“Ngô… Ngô…” ở thời điểm bắt đầu hít thở không thông cuối cùng Thư Liên cũng tỉnh lại, dị vật trong miệng làm cho cô kinh ngạc một lát, lập tức hiểu ngay ra đó là cái gì, cảm xúc xấu hổ bao phủ cô, làm cho cô hận không thể đập đầu chết ở chỗ này.
Trời ạ, cô vì sao còn chưa thoát khỏi ác mộng này, nếu như tất cả những chuyện ày đều là mộng, vậy cầu ông trời, làm cho cô nhanh tỉnh lại đi!
Thư Liên mặt đỏ lên liều mạng đẩy chân người đàn ông ra, tưởng chừng thân thể kia sẽ lui về sau, không ngờ lại lui vào tường, cô nuốt nước miếng, khoang miệng co rút lại hung hăng mút chặt nam căn to lớn dọa người kia, cô dường như sắp nuốt nó vào trong cổ họng..
Không chỉ có người đàn ông buồn hừ một tiếng, cô cũng bị nghẹn nôn khan không thôi.
“Chết tiệt!” Người đàn ông thấp giọng rủa một tiếng, bất chấp cô hít thở không thông hay không, mông động nhanh cơ bắp toàn thân buộc chặt lại đâm mạnh vài cái vào trong miệng cô, ba một tiếng rút ra, sau đó Thư Liên giống búp bê vải bị kéo lên, hung hăng đâm vào huyệt khẩu cô
“A!” Thư Liên đau đớn không ngừng giãy dụa, cái kia của hắn vẫn quá lớn, hắn tiến vào quá hung mãnh, làm cho cô không chịu nổi, “Thả ra! Thả tôi ra!”
Người đàn ông thở hổn hển, đâm nhanh vào tử cung cô mấy chục cái, đâm cho đến khi cô đứng thẳng không xong mới cắn môi cô nói: “Cô muốn cứ như vậy rời khỏi nơi này sao?”
Nhìn Thư Liên khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, trong mắt hắn hiện lên ý tứ hàm xúc khó nhận biết, hắn mút thật mạnh môi cô, mãi cho đến khi cô thở không nổi, mới rút phân thân ra khỏi cơ thể cô
Đột nhiên áp lực rút lui khỏi làm cho Thư Liên nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà giây tiếp theo giây liền cảm thấy thân thể của mình mềm nhũn ngã xuống, cô đã hoàn toàn đứng không nổi .
Người đàn ông lanh tay lẹ mắt ôm lấy thắt lưng cô, thanh âm trầm thấp đầy từ tính: “Không phải cầu tôi thả em sao, sao lại sớm yêu thương nhung nhớ rồi.”
Thư Liên cúi đầu xuống, mắt hồng hồng sửa sang lại quần áo bị hắn vò nhàu nát, nước mắt lạch cạch lạch cạch rơi xuống.
Nhìn cô liều mạng chà xát tinh dịch dính trên váy, khóc rối tinh rối mù, người đàn ông mi mắt anh khí không khỏi nhăn lại, lung tung lau quệt gương mặt dính đầy tinh dịch, không để ý đến cô phản kháng ôm cô lên.
“Anh, anh còn muốn làm cái gì!” giọng nói Thư Liên có chút biến đổi, cô bị hắn làm cho sợ hãi, sợ người đàn ông giống như ngựa đực này lại động dục.
Tinh ──
Cửa thang máy trong ánh mắt kinh hoàng của Thư Liên từng chút một mở ra, không cần… Cô cái dạng này làm sao có thể gặp người…
Hai gò má ửng hông, mị hoặc như hoa đào mới nở, hai tròng mắt thẹn thùng, mí mắt không ngừng run rẩy, làm cho nử tử mảnh mai trước mặt này chọc người trìu mến đến cực điểm.
Người đàn ông nhẹ giọng nở nụ cười, thanh âm có chút trêu tức.”Không muốn bị người khác nhận ra thì vùi mặt vào đây.” Thư Liên như được đại xá, liều mạng đem khuôn mặt nhỏ nhắn chôn trong lòng hắn, giống như con mèo con bị chấn kinh.
Người đàn ông “xùy” một tiếng, nhưng khóe miệng khẽ nhếch dường như đối với biểu hiện vừa rồi của cô hết sức hài lòng, bước đi ra ngoài thang máy.
℘ – Chap 5: Khi cửa thang máy mở ra (2) – ℘
Edit: Lam Vy
Bên ngoài thang máy có rất nhiều nam nữ trang phục cao nhã đang đứng, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc nhìn hai người, sau khi kinh ngạc thì nhìn thấy trên người Thư Liên dính đầy tinh dịch thì dần dần chuyển sang khinh bỉ.
Thậm chí có mấy người đàn ông còn huýt sáo, lớn tiếng hỏi: “A, đây là tiểu thư nhà ai vậy ~ “
Thư Liên thân trên mặc một chiếc áo màu trắng, nhưng quần áo này cơ bản đã không thể gọi là quần áo nữa rồi, không chỉ bị xé rách lung tung, còn dính đầy tinh dịch của đàn ông. Càng đáng sợ hơn là, nội y bên trong đều chưa kịp sửa sang lại, nhũ tiêm bên trái lộ ra ngoài, hồng hồng , run rẩy co rúm lại , dụ hoặc người ta phạm tội.
Âm thanh huýt sáo càng thổi càng lớn, càng thổi càng nhiều, Thư Liên vừa sợ vừa thẹn, nước mắt rơi xuống ào ào, thân thể run rẩy, không có nội y chống đỡ hai vú kịch liệt rung động, quả thực giống như quả đào đang trôi lênh đênh trên biển.
Hấp dẫn mánh mắt mình khác nhìn chăm chú, nhưng thân thể lại mềm nhũn vô lực, làm cho Thư Liên xấu hổ và giận dữ cực độ. Cô chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, trên mặt như muốn cháy sạch, nóng bừng bừng, hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống. Để cho người ta không thể nhìn thấy cô.
Cô sợ hãi cuộn mình trong lòng hắn, coi hắn như bến cảng để cô tránh gió.
Nhưng rõ ràng… Tất cả chuyện này này người đàn ông này mang đến …
Là hắn ở trong thang máy, không để ý cô phản kháng, thô lỗ tiến vào cô. Hồi tưởng lại chuyện vừa rồi làm người ta mặt đỏ tai hồng, Thư Liên càng xấu hổ . Người đàn ông kéo cô lên trên ôm vào lòng, bộ ngực mềm mại vừa vặn dính vào lồng ngực hắn, mềm mại nộn thịt cọ xát vào lồng ngực rắn chắc, nhất thời như một hồi điện lưu, cọ rửa mà qua.
“A…” Thư Liên nhẹ nhàng kêu một tiếng, thanh âm kia so với con thỏ nhỏ lớn hơn không được bao nhiêu, nhưng hắn lại bởi vì chuyện này mà lộ ra ý cười. Hắn ôm Thư Liên lên, tay trái bắt đầu sờ soạng vuốt ve thắt lưng cô, chậm rãi hướng lên trên di động, sờ lên bộ ngực cô.
Bàn tay lớn giống như ngọn đuốc đốt lửa lên bộ ngực cô, Liên bị yêu thương một đêm thân thể rất nhanh từ bỏ khí giới đầu hàng, Thư Liên kêu ô ô , nắm tay hăn, ngăn lại động tác hắn. Nhưng xung quanh đều là người, cô cũng không dám làm động tác quá lớn, e sợ bị người ta phát hiện, lại không biết ánh mắt tất cả mọi người đều chăm chú vào người cô.
Người đàn ông đối với ánh mắt dâm tà xung quanh cực kỳ không vui, hắn ngưng mắt lại, hung hăng đảo qua những người đó, có người bị ánh mắt đáng sợ của hắn lướt qua, không dám nhìn tiếp, còn có người không sợ chết, cố nhìn xem bàn tay người đàn ông kia làm thế nào đùa bỡn cái vú của người phụ nữ mảnh mai kia.
“Không cần… Không cần… Ô…” Thư Liên chịu không nổi , cô sợ, sợ bị những người đó nhận ra, ô… Nếu như bị nhận ra làm sao bay giờ…”Xin anh , đừng…”
“Đừng cái gì?” nữ tử kiều mỵ ở trong lòng không dám giãy dụa, khiếp nhược cầu xin, quả thật đã lấy lòng được hắn. Nhưng mà hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ này, hắn nhanh chóng vươn tay kéo lấy đầu nhũ tiêm, nhũ tiêm đã muốn trướng lên thật to, giống như một quả nho. Ngón tay thon dài thô ráp cách lớp vải quần áo mỏng manh chà đạp nhũ tiêm ở bên trong kia.
“Đừng cái gì, em không nói rõ ràng, anh làm sao mà biết được.”
“Không cần, Đừng… Sờ tôi…” Thư Liên xấu hổ khóc lóc cầu xin, gương mặt xinh đẹp dính đầy nước mắt, điềm đạm đáng yêu, nhưng mà cô chôn chặt mặt vào trong lòng hắn, cho nên không ai nhìn thấy được khuôn mặt khóc đến hoa lê đái vũ có bao nhiêu xinh đẹp.
“Sờ em cái gì?” Người đàn ông tà khí cười , nụ cười mê hoặc mà nguy hiểm. Nhũ tiêm đứng thẳng khi thì bị hắn đè khi thì bị hắn xoa nhẹ, rất nhanh liền trở nên sáng bóng hấp dẫn, làm cho người ta tưởng đóa hồng mai mà đi nếm thử, “Nói a, đừng sờ em cái gì?”
“Vú… vú…” Ô… nơi xấu hổ như vậy làm sao cô có thể nói ra miệng chứ…
“Vú, cái gì vú?” Người đàn ông làm bộ như không rõ, động tác trên tay cũng lớn thêm, làm cho người phụ nữ trong lòng cơ hồ phát ra vài tiếng rên rỉ yêu kiều.
“Đầu vú… Đừng sờ đầu vú tôi…” Rất ngứa, rất trướng…”Đừng sờ nữa…” Cô chịu không nổi !
℘ – Chap 6: Khi cửa thang máy mở ra (3) – ℘
Edit: Lam Vy
Những người đến xem náo nhiệt xung quanh càng ngày càng nhiều hơn, người đàn ông nhíu chặt lông mày, thần sắc cực kì tăm tối.
Hắn không hề đùa bỡn Thư Liên nữa, nhanh chóng đưa cô đi xuống lầu, đi nhanh ra phía ngoài.
“Thiếu gia.” Bảo vệ khách sạn đối với người đàn ông mặc quần cộc hoa ‘kinh hãi thế tục’ làm như không thấy, lại cực kỳ cung kính.
Người đàn ông lấy trong túi quần ra một chùm chìa khóa ném cho bảo vệ: “Đem xe ngừng trước cửa.”
“Vâng, thiếu gia.”
Toàn bộ quá trình này Thư Liên cũng không dám ngẩng đầu lên, nước mắt làm ướt nhẹp khuôn mặt, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu.
Nhưng lên xe xong, Thư Liên liền òa khóc ra tiếng, cô sợ chọc phải ác ma bên cạnh mình, lại không dám khóc quá lớn, chỉ cúi đầu nức nở, thoạt nhìn cực kỳ đáng thương.
“Em khóc cái gì?” Người đàn ông tựa hồ là biết chính mình vừa rồi có chút quá đáng, yêu thương lau quệt nước mắt cho Thư Liên, “Ngoan, đừng khóc.”
Thấy hắn quan tâm Thư Liên khóc càng lớn hơn: “Ô… Tôi chưa từng đắc tội với anh… Anh.. Anh tại sao lại làm như vậy với tôi?”
“Cô sao lại không đắc tội với tôi!” Người đàn ông bỗng nhiên nghiêm mặt lại, mạnh mẽ kéo đầu Thư Liên qua hôn mãnh liệt, cho đến khi hai người đều thở dốc liên tục, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thư Liên lại đỏ bừng, không ngừng nức nở.
“Được rồi được rồi, em sống ở đâu, anh đưa em về.”
“Bảo…phố Bảo Ngọc…”
Xe chậm rãi chuyển động, người đàn ông nhìn chăm chú người phụ nữ đang khóc đến ‘lê hoa đái vũ’ (cái này chắc ai cũng biết rùi nhỉ: đại khái giống như mưa rơi trên hoa lê cực kỳ xinh đẹp….n câu ca ngợi khác nữa J) bên cạnh mình, vươn tay ra xoa mái tóc hỗn độn của cô: “Đừng khóc , dù sao người khác cũng không phát hiện được, hơn nữa cũng không biết em là ai.”
“Lỡ như có người biết, lỡ như có người biết thì phải làm sao đây, mẹ sẽ đánh chết tôi, ” vừa mới bình ổn xuống một chút bây giờ lại kích động, Thư Liên thút tha thút thít đáp lời hắn: “Tôi còn đi học, tôi sợ chuyện này nếu lan vào trong trường…”
“Có anh ở đây, ai dám lan truyền !” Người đàn ông ngữ khí cực kỳ càn rỡ, ánh mắt gian tà cả vú lấp miệng em, “Mẹ em có thể chuẩn bị gả em cho một lão già giàu có, chẳng lẽ còn để ý đến việc nhỏ này.”
“Ô…” Nghĩ đến chính mình bị mẹ bức gả cho một ông lão lớn hơn mình rất nhiều tuổi, nhớ tới cánh tay khô gầy kia, nhớ tới đêm đầu tiên của mình là bị người như vậy cướp đi, nước mắt Thư Liên như chuỗi hạt trân châu bị đứt vỡ, lạch cạch lạch cạch rơi xuống.
Rõ ràng đã chuẩn bị tốt rồi không phải sao, rõ ràng sớm biết rõ vị hôn phu của mình là một ông lão hơn sáu mươi tuổi , rõ ràng biết mình vì đối phương có tiền mới gả không phải sao? .
Tuy rằng là vì mẹ mới gả , nhưng dù vậy bản thân vẫn rất đáng ghét.
Thư Liên thất thần nhìn ra ngoài xe, người đi đường vội vàng qua lại, mỗi người đều vôi vàng bận rộn làm chuyện của mình.
Như vậy cô thì sao, cô vội vàng làm cái gì?
Cô cảm thấy chính mình sẽ hít thở không thông, tuyệt vọng đau đớn sắp đem cô bao phủ.
Ánh mắt Thư Liên hỗn loạn ưu thương cùng vẻ mặt cực kỳ bi ai làm cho nơi mềm mại nào đó trong lồng ngực hắn thắt chặt lại, người phụ nữ không biết xấu hổ này rõ ràng vì lợi ích, 21 tuổi , lại tìm một ông già sáu mươi tuổi để kết hôn không phải sao?.
Chủ tịch tập đoàn Thiên Vũ, cái danh hiệu này quả nhiên dùng rất tốt !
Nhưng tại sao ánh mắt cô lại trong suốt như vậy, sáng ngời như vậy, dường như có thể chiếu sáng đến tận sâu trong lòng hắn.
“Suy nghĩ cái gì vậy?” Nhâm Thần Phong đưa tay ra, muốn gạt đi giọt nước mắt dính trên mi cô, bàn tay đưa ra một nửa, đáy mắt lại đột nhiên lướt qua thần sắc chán ghét, lập tức thu tay về.
“Không nghĩ cái gì cả.” Thư Liên gục đầu xuống, cô còn chưa yếu ớt đến mức, chỉ gặp một người qua đường xa lạ cũng phải tố khổ với người ta, mặc dù người qua đường này vừa mới cùng cô có quan hệ thân thể vô cùng thân mật cũng không được.
Nhìn cô co rúm lại thành một đoàn, trong mắt rõ ràng thể hiện sự xa cách, Nhâm Thần Phong chỉ cảm thấy có một cỗ hỏa khí khó chịu không rõ xông thẳng lên đầu.
Tức giận, dẫm mạnh lên chân ga, xe thể thao màu đỏ trong nháy mắt phóng vụt đi.
Không sao cả, hắn còn có rất nhiều thời gian, có thể cùng người phụ nữ hám lợi này chậm rãi chơi đùa.
℘ – Chap 7: Cha dượng – ℘
Edit: Lam Vy
Nhìn Thư Liên khập khiễng đi vè trong cái ngõ nhỏ rách nát kia, Nhâm Thần Phong cũng không lập tức rời đi ngày, mà lấy ra một điếu thuốc châm lửa.
Này người phụ nữ xem ra không phải mơ hồ bình thường, không chỉ không hề có chút hoài nghi gì với thân phận của hắn, ngược lại khi xuống xe còn nhỏ giọng nói cám ơn.
Nếu không thì cô ta quả là người phụ nữ trời sinh đã có tính dâm đãng.
Nhâm Thần Phong mị mắt, xem ra cô rất dễ dàng thích ứng với việc cùng một người đàn ông xa lạ lên giường, xong việc còn không quên nói cám ơn.
Shit!
Hắn nhịn không được chửi thề một câu, Nhâm Thần Phong nhìn cái ngõ rách nát vắng vẻ không một bóng người kia, đột nhiên mở cửa xe, bước ra ngoài.
Vừa đi qua ngõ nhỏ liền nghe thấy tiếng Thư Liên khóc lóc cầu xin: “Không cần… Đừng như vậy, a!”
Nhâm Thần Phong dám thề, đời này của hắn lần đầu tiên bị một người phụ nữ làm cho tức giận đến đầu óc điên cuồng nhu vậy, vừa mới bị hắn ‘làm’ đến đi đường cũng không xong, vậy mà bây giờ vẫn còn sức lập tức câu dẫn người đàn ông khác!
Hắn nhặt một cây gậy sắt bên cạnh cửa, đi ba bước thành hai xông về phía căn nhà lung lay sắp đổ kia, vung chân lên đá sập cánh cửa xuống.
Thư Liên kêu khóc không ngừng, còn người đàn ông đang giở trò với cô thì trợn mắt cứng lưỡi nhìn về phía cửa, nhìn thấy Nhâm Thần Phong bước ra từ trong bụi đất mù mịt như một con dã thú ăn thịt người, bởi vì dùng sức quá bộ bóp chặt cây gậy sắt mà, trên cánh tay cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, ánh mắt tức giận như muốn giết người.
Trước mắt Thư Liên đã gần như áo rách quần manh, lui vào góc tường run cầm cập, hai vú đã gần như hoàn toàn bại lộ trong không khí, đầu vú đỏ bừng cùng với một đống hỗn độn xanh xanh tím tím hôn ngân cũng run run theo, quả thực là dụ dỗ người ta phạm tội, làm cho đàn ông đều hận không thể lập tức đem cô ra tử hình ngay tại chỗ.
Cảm giác được hạ thân cương lên, Nhâm Thần Phong thấp giọng rủa một tiếng, người phụ nữ này quả thực có tiềm chất làm cho hắn nổi điên, thế nhưng lại có thể làm cho hắn bị kích thích ,giống như ngựa đực chẳng phân biệt được trường hợp tùy thời động dục.
Tầm mắt hắn chuyển về hướng người đàn ông trung niên đáng khinh kia, hắn đã cởi quần được một nửa, mơ hồ có thể nhìn thấy được ‘tính khí’(cái mà ai cũng biết là gì…để nguyên vì thấy hợp lý hơn :D ) xấu xí, Nhâm Thần Phong nheo lại mắt, thanh âm trầm thấp đáng sợ: “Nói cho tôi biết ngón tay ngào của ông đã chạm qua cô ấy.”
Nhìn người đàn ông kia bị dọa sợ run rẩy không ngừng, gậy sắt trong tay Nhâm Thần Phong điểm lên cái miệng của hắn, tay, và hạ thân: “Là nơi này? Nơi này? Hay là ── nơi này!”
“Mày, mày muốn gì!” Khẩn trương bảo vệ dụng cụ ‘tính phúc’ của mình, Đường Vệ thẹn quá hóa giận, bộ dạng càng ngày càng đáng yêu của con riêng ông đã để ý từ lâu, nếu không vì phần sính lễ khổng lồ kia, hắn đã sớm xuống tay , làm gì có chuyện còn chờ tới bây giờ. Người đàn ông hung thần ác sát như ôn thần này, lại ở thời khắc mấu chốt phá hỏng chuyện tốt của hắn.
“Tập đoàn tài chính Thiên Vũ, có nghe qua chưa? Chủ tịch tập đoàn Thiên Vũ chính là con rể tao…” Đường Vệ nhớ tới thân phận mới của mình, không hề lo lắng nữa, mạnh miệng nói.
Hắn không để ý tới ánh mắt tức giận như song dữ của Nhâm Thần Phong, Đường Vệ càng nói càng dương dương đắc ý: “Mày dám đắc tội với tao, cũng chính là đắc tội với Thiên Vũ…”
“Phanh!” côn sắt đánh loạn làm vỡ nát hết đồ đạc trong phòng, Đường Vệ run rẩy cúi đầu, hắn nhìn xuống hạ bộ của mình rồi nhìn đến cái côn sắt vừa đánh trên tường kia, nhất thời sợ tới mức đái ra quần.
“Ông còn dám tiếp tục ở trước mặt tôi nhắc tới quan hệ với Thiên Vũ , tôi cam đoan…” Nhâm Thần Phong gằn từng tiếng nói, “Ông! Sẽ! Lập! Tức! Biến mất khỏi thế giới này!”
Đường Vệ đã sớm sợ tới mức tiểu tiện cũng không thể khống chế được, hạ thân mềm nhũn ra, xem ra đời này đều không có khả năng có thể cương lại.
“Cút đi!”
Nhìn Đường Vệ té lên té xuống chạy ra khỏi cửa, Nhâm Thần Phong ôm Thư Liên từ nãy giờ vẫn cuộn mình trên mặt đất lên, trong giọng nói có sự tức giận không thể ức chế được, một chút thương tiếc đối với cô lúc ở trên xe đã sớm bay đến hoang đảo rồi: “Tiểu tao hóa, ngay cả cha dượng của mình cũng câu dẫn, quả nhiên rất dâm đãng !”
Thật buồn cười, thế nhưng vừa rồi hắn còn cảm thấy mình hiểu lầm cô, rõ ràng cô ta là một người phụ nữ hạ lưu, lại luôn làm ra bộ dạng điềm đạm đáng yêu. Nhưng mà cho dù biết rõ cô thanh thuần , đáng thương chỉ là sự giả tạo bề ngoài, hắn lại chết tiệt nhịn không được muốn thương tiếc cô, chà đạp cô, hung hăng muốn cô.
“Không phải, tôi không phải…”
Thư Liên vô lực giải thích, cô làm sao lại muốn cùng cha dượng có quan hệ gì chứ, cô chỉ là không nghĩ tới vừa về đến nhà định thu dọn đồ đạc lại nhìn thấy cha dượng lấy nội y cô thủ dâm, càng không nghĩ tới ông ta thế nhưng lại có dục vọng như vậy với cô! Là cha dượng bức cô , ô… Đều là ông ta bức cô …
Nhâm Thần Phong cái quần duy nhất trên người mình xuống, không chút nào che giấu dục vọng của chính mình, kéo lấy đầu cô đè xuống dục vọng của mình.
“Cô đã không rời được đàn ông như vậy, vậy để tôi cho cái miệng đói khát của cô ăn no! Ngậm cho tôi!”
℘ – Chap 8: Con riêng? – ℘
Edit: Lam Vy
Vật thô lớn mang theo mùi vị đần ông tràn đầy khoang miệng cô , Thư Liên bị ép phải ngẩng đầu lên, mở to miệng, khuất nhục quỳ trước mặt hắn khẩu giao.
Người đàn ông thô bạo trước mặt này hoàn toàn bất đông với người lúc nãy vừa dịu dàng với cô, lúc này Nhâm Thần Phong không chút thương hương tiếc ngọc nào, hận không thể đem toàn bộ dục vọng của mình vùi sâu vào khoang miệng mềm mại kia, quy đầu cực đại mãnh liệt cắm vào yết hầu cô, kêu gào liều mạng đâm chọc.
Thư Liên bị hắn đỉnh sắp hít thở không thông, một bên nôn khan một bên rơi lệ. Nhưng mà người đàn ông cảm thấy như vậy còn chưa đủ, hắn thô lỗ bắt lấy bầu vú cô đang lộ ra ngoài không khí, dùng sức nắn bóp tạo thành đủ loại hình dạng, bóp mãi cho đến khi ứ lên xanh tím.
“Cô không phải thích câu dẫn đàn ông sao?” Nhìn khuôn mặt Thư Liên tràn đầy nước mắt, Nhâm Thần Phong nói không nên lời, hết sức buồn bực, đưa tay ra nắm lấy cằm cô, “Bây giờ mút một chút cũng không muốn sao?”
“Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc!” thấy Thư Liên nước mắt không tiếng động mãnh liệt chảy xuôi, Nhâm Thần Phong cuối cùng cũng bị cô đánh bại , mặc dù tính cách hắn vô cùng bá đạo, nhưng cũng chưa đến nỗi hết lần này đến lần khác bắt buộc một người phụ nữ.
Dục vọng lúc trước liền biến mất sạch sẽ, buông ra cô gái nhỏ đang nức nở khóc đến, hai mắt đều sưng lên.
Hắn mở tủ quần áo lấy ra một cái váy ném cho cô: “Cho cô 5 phút, mau thay quần áo đi.”
Nhìn căn phòng hỗn độn trước mặt, hắn xác định sẽ không bao giờ quay lại chỗ này nữa, đương nhiên, hắn cũng không đồng ý để Thư Liên lại trở lại đây, với cái tính tình nhu nhược dễ bị người ta làm hại này, hắn rất khó có thể tưởng tượng cô hai mươi mốt năm qua làm sao có thể an toàn sống sót .
Trở lại trên xe gọi một cú điện thoại xong, vừa mới quay lại, liền thấy Thư Liên cố hết sức lôi lôi kéo kéo một đống hành lý từ trong ngõ nhỏ đi ra, mái tóc đen mềm mại còn có chút ẩm ướt, váy dài màu trắng, giống như một tiểu tinh linh cực kỳ đáng yêu.
Nếu không phải ánh mắt cô còn hơi hơi sưng đỏ, trên cổ còn có đấu hôn không thể che lấp, thì bất kỳ người đàn ông thấy cô, đều cũng sẽ nhịn không được muốn yêu thương cô.
Cắn môi nhìn Nhâm Thần Phong đem hành lý của mình để sau cốp xe, Thư Liên rụt rè hỏi: “Anh… Muốn mang tôi đi đâu ?”
“Đi đến chỗ cô cần đến.” Hắn đem cô nhét vào ghế phụ, Nhâm Thần Phong khởi động xe, nhìn lên gương chiếu hậu thấy bộ dạng cô muốn xuống xe lại không dám mở miệng, hắn không khỏi nhếch lên khóe môi.
“Thật ra xe này là do tôi trộm được, có lẽ giờ này chủ xe đang đi khắp nơi tìm tôi.” Nhâm Thần Phong chăm chú quan sát phản ứng của cô, nhìn cô khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiện trắng bệch, hắn thật sự rất muốn cắn cô một ngụm.
“Dù sao trốn chạy một mình cũng rất nhàm chán , không bằng mang cô theo, cùng nhau ‘vui vẻ’, cũng không cần lo lắng trên đường buồn chán.” Nhâm Thần Phong cố ý nhấn mạnh hai chữ, xong lại nhìn mặt cô hồng lên, tâm tình nhất thời rất thoải mái.
Một đường không nói chuyện, xe rất nhanh liền chạy vào một khu biệt thự, nơi này là nơi sinh sống của rất nhiều người giàu có, Thư Liên nhìn bốn phía, cô đã tới nơi này, bởi vì, chồng tương lai của cô sống ở đây, đây cũng là nhà sau này của cô.
Nhâm Thần Phong quen thuộc chạy vào cửa lớn Nhâm gia, dọc theo đường đi nhìn thấy người đàn ông đầu tóc bù xù như gà bới, trên người chỉ mặc mỗi một cái quần cộc in hoa lại còn tự xưng mình là kẻ trộm xe lại được người hầu trong Nhâm gia vô cùng cung kính, trong lòng Thư Liên càng ngày càng bất an.
Hắn rốt cuộc là aiTại sao lại có vẻ quen thuộc với nơi này như vậy?
Như vậy chuyện phát sinh giữa bọn họ… Cô quả thực không dám tưởng tượng nữa!
“Thiếu gia, ” quản gia Lưu Bá tự mình tiến lên nhận lấy túi hành lý trên xe, lại hướng về phía Thư Liên gật đầu mỉm cười, “Phu nhân, lão gia lát nữa mới trở về, mời phu nhân cứ về phòng nghỉ ngơi trước.”
“Thiếu, thiếu gia!” Thư Liên cảm thấy mình muốn lập tức té xỉu ở nơi này.
“Lưu Bá, ở đây không cần ông quan tâm , tôi sẽ dẫn Thư tiểu thư làm quen với nhà mới của cô .” Nhâm Thần Phong cười đến thập phần không có ý tốt.
Thư Liên cắn môi dưới, chẳng biết mình vì sao lại theo hắn lên lầu, mở ra cánh cửa phòng xa lạ kia, người đàn ông đi phía trước đột nhiên xoay người chống tay lên tường, vây thân hình bé nhỏ của cô lại giữa vong tay hắn và bức tường làm cô không thể nhúc nhích, hô hấp nóng cháy áp xuống gần mặt cô, cái tay kia cũng không thèm kiêng nể gì đặt lên bộ ngực mềm mại, con ngươi tối tăm lóe ra ánh sáng nguy hiểm: “Có phải có cảm giác đặc biệt kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng) không? Mẹ kế đại nhân của tôi!”
℘ – Chap 9: Yêu đương vụng trộm sau lưng chồng (1) – H – ℘
Edit: Lam Vy
“A, ô…” Trên tấm thảm mềm mại, Thư Liên đang chống hai tay quỳ sấp trên mặt đất, thân thể trắng nõn đáng yêu bị bắt tạo dáng thành chữ N (ko hìnhdung ra ), nơi non mềm bí ẩn, đang bị một cây gậy thô to màu tím hồng mãnh liệt xỏ xuyên qua, tiết tấu cuồng dã lúc nhẹ lúc mạnh, làm cho hai chân cô đang cố hết sức run lên nhè nhẹ.
Nhâm Thần Phong mị mắt, cặp mông tráng kiện buộc chặt, tăng nhanh tốc độ đem dục vọng không ngừng rút ra chọc vào, thoải mái không ngừng tràn ra tiếng kêu rên rất nhỏ.
Từ lúc ở trong thang máy vẫn nghẹn đến bây giờ, hắn rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, cô khít khao làm cho hắn mê luyến không thôi, cô khóc giống như con mèo nhỏ non mềm, làm cho hắn muốn hung hăng chà đạp, một phút cũng không muốn dừng lại.
“Ân… Thiếu, thiếu gia…” Thư Liên nhăn mi, cố gắng thích ứng với cây gậy thật lớn đang gây cho cô mãnh liệt kích thích, hắn thật sự quá thô bạo, giống như đang muốn chọc thủng cô vậy, nhưng cô lại kinh ngạc phát hiện ra mình nổi lên phản ứng, nhận thức được điều đó làm cho cô xấu hổ không thôi.
Ba! Một tiếng thanh thúy giòn giã vang lên, Thư Liên ô ô kêu khóc một tiếng, cái mông trắng nõn nổi lên một dấu bàn tay hồng hồng, nhưng mà tiểu huyệt của cô lại càng hưng phấn sưng to lên , hồng nhuận khẽ nhếch, bị nhục bổng tráng kiện đâm chọc kéo ra một mảng thịt huyệt hồng nhuận, dâm mỹ làm cho người ta phát cuồng.
“Không phải đã dạy cô nên gọi tôi là gì rồi sao? Hửm?” Nhâm Thần Phong không hờn giận vuốt ve mông thịt tuyết trắng, dục vọng trong đáy mắt như lửa cháy lan đông cỏ, ngón tay chậm rãi di chuyển đến hậu môn đang khép chặt của cô, đầu ngón tay nhẹ nhàng nhấn một cái, liền gặp phải tầng tầng nếp nhăn đáng yêu co rút mạnh mẽ.
“A ──” Thư Liên ngẩng mạnh đầu lên, kinh hoảng tránh hắn, “Phong, đừng, đừng! Nơi đó, không thể!”
“Hư ── bảo bối, ” Nhâm Thần Phong thở hốc vì kinh ngạc, cúc huyệt cô thật đáng yêu, làm cho hắn muốn thử xem khi vùi vào đó rốt cuộc có cảm giác ngon miệng mỹ vị như thế nào, “Thả lỏng đi, đừng khẩn trương.”
“Phong, không cần…” Thư Liên thấp giọng cầu xin, cô không thể tin được cô lại có thể ở trong phòng ngủ tân hôn của mình và chồng sắp cưới, cùng con trai chồng làm chuyện dâm loạn như vậy, nếu như, nếu như lát nữa Nhâm Khải Hoa trở về…
“Phong, a!” Nhâm Thần Phong rõ ràng có hứng thú mãnh liệt đối với cúc huyệt của cô, chỉ mới dùng ngón tay chơi đùa , phân thân của hắn đã trướng lớn thêm một vòng, làm tràn đầy cả tiểu huyệt của cô, mặc dù cô đã chảy rất nhiều dâm dịch, nhưng ra vào đang bắt đầu có vẻ khó khăn.
Thư Liên cắn môi dưới, thân hình nhỏ nhắn bị hắn mãnh liệt va chạm, làm cho cô chống đỡ không được bị đẩy về phía trước, quy đầu thật lớn lấy tốc độ kinh người bay nhanh rút ra lại thật mạnh nhập vào, mỗi một lần đều đâm thẳng đến hoa tâm, mỗi một lần đều xoáy tròn ma sát toàn bộ thành vách mẫn cảm non mềm trong nhục bích, hắn cứng rắn nóng bỏng, làm cho cô khó có thể thừa nhận, lại luôn nghĩ đến mình bây giờ có thể chết đi có thể bay đến thiên đường, cô bị kích thích đến sắp nổi điên rồi.
“A, tiểu dâm phụ, em kẹp anh nhanh quá!” Nhâm Thần Phong chỉ cảm thấy phân thân của mình bị cô cắn nhanh, giống như sắp bị bẻ gãy, mỗi một lần rút ra đều phải cố hết sức, mỗi một lần cắm vào lại càng gian nan hơn, nhưng mà cái này lại càng khơi dậy dục vọng chinh phục trong người hắn, hắn dồn lực toàn thân tập trung tại nam căn thật lớn kia, hung hăng đâm mạnh vào tử cung nhanh trất làm cho người ta giận sôi kia, giống như đóng cọc xỏ xuyên qua cô, bá đạo đem nơi bí ẩn chưa bao giờ bị khai phá kia in lại dấu vết của hắn, mùi vị của hắn!
“Phong ── a!” Thư Liên cuối cùng đành kêu khóc ra tiếng, cô không chịu nổi! Chịu không nổi ! Cô không thể không dùng sức cắn cánh tay của mình, mới có thể ngăn cản mình lớn tiếng khóc ra, “Nhanh lên một chút, được không, tôi chịu không nổi! Chịu không nổi nữa!”
Cô mong muốn mau chóng chấm dứt này hết thảy, cô sợ, cô sợ Nhâm Khải Hoa đột nhiên trở về, sợ cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra, sợ hắn thấy chính mình dâm đãng mở ra hai chân nằm dưới thân con hắn, bị côn thịt thật lớn thật mạnh của hắn xỏ xuyên qua, còn kêu rên như dâm phụ.
“Anh làm em còn chưa đủ thích sao? Hửm?” hắn rõ ràng biết cô đang sợ cái gì, Nhâm Thần Phong lại ác ý xuyên tạc ý tứ của cô, hắn xoay người hôn lên tấm lưng bóng loáng , ngón tay thon dài ngả ngớn vuốt ve giữa hai chân cô, khẽ vuốt hai cánh hoa mẫn cảm, sau đó đè thật mạnh lên viên trân châu.
“A không ──” khuôn mặt nhỏ nhắn của Thư Liên đỏ bừng, một trận mãnh chiến, một luồng thủy dịch như vỡ đê từ chỗ hai người kết hợp phun mạnh ra ngoài.
“Thực ẩm ướt a…” người đàn ông cười tà tứ đem ngón tay ướt đẫm cho vào miệng cô, choi đùa cái lưỡi mềm nhẵn, ở dưới cũng không quên dùng quy đầu xoay tròn nghiền nát hoa tâm cô, thiếp cô vành tai cúi đầu tiếu, “Bảo bối, em nói xem, nếu lão già nhìn thấy bộ dáng của em bây giờ, có thể tức giận đến bệnh tim phát tác hay không?”
Khuôn mặt ửng hồng của Thư Liên nhất thời trắng bệch, thân thể cương lên cứng đờ.
Ngay lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến âm thanh vặn nắm cửa, Thư Liên im bặt, không dám thở mạnh, thịt mềm trong tiểu huyệt thịt cũng trở nên cứng ngắc, điên cuồng đè ép mút lấy dương vật đang ở trong cơ thể mình, cơ hồ làm cho Nhâm Thần Phong lập tức tước khí giới.
“Thư Liên? Thư Liên?” giọng nói của Nhâm Khải Hoa từ trong bộ đàm truyền ra, Thư Liên sợ tới mức không dám thở mạnh.
℘ – Chap 10: Yêu đương vụng trộm sau lưng chồng (2) – H – ℘
Edit: Lam Vy
Bị nhục bích gắt gao kẹp chặt làm cho Nhâm Thần Phong bị ép sắp điên mất , hắn không còn cách nào khác đành phải mạnh mẽ rút ra phân thân, lại thật mạnh đỉnh vào, nhục bổng cứng rắn cực đại thô bạo chống hoa huyệt trương rộng ra, Thư Liên bị lực đạo này đỉnh vào rốt cuộc không chống đỡ được nữa, ngã ầm về phía trước, thân thể trần trụi nằm úp xuống tấm thảm lông mềm mại, chỉ có cặp mông yêu kiều vẫn ngẩng cao lên không trung , thịt huyệt đỏ hồng ngừng co rút lại , giống như cái miệng nhỏ nhắn đói khát, tham lam hút lấy nhục bổng nóng như sắt nung của người đàn ông.
“Ô ──” Thư Liên cắn một ngụm lên đống quần áo hỗn độn, cố gắng nuốt tiếng khóc vào trong bụng, người đàn ông phía sau không hề có ý định buông tha cho cô, hắn mở rộng hai chân cô ra, mỗi một lần vào đều cắm vào tận gốc, mỗi một lần rút ra đều cực kỳ dứt khoát rút toàn bộ, thân thể va chạm phát ra tiêng ba ba rất lớn, dâm thủy chảy ướt chỗ hai người kết hợp tạo nên một mảng sáng bóng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thư Liên đỏ bừng lên, không dám khóc ra tiếng, muốn kêu lại không dám kêu, người đàn ông dùng tiết tấu cuồng mãnh kịch liệt, tựa hồ cố ý muốn cho cô kêu lên, muốn cho tất cả mọi người trên thế giới này đều phải biết được là cô bị hắn cưỡi lên như thế nào, cuồng mãnh chơi cô ra sao , cô chỉ có thể bất lực lắc đầu, mái tóc hỗn độn lắc lư trong không khí, thân thể cong lên một độ cong cực kỳ hấp dẫn.
“Kỳ quái, mới chờ có một chút, Thần Phong lại mang cô ấy chạy đi đâu rồi.” Nhâm Khải Hoa vẫn đang đứng ngoài cửa chưa chịu rời đi, chưa từ bỏ ý định vặn lấy nắm cửa, âm thanh kia tuy nhỏ, nhưng đủ để dọa sợ Thư Liên, tim như muốn thoát lên cổ họng .
“Làm tình cách người ta chỉ có một mặt tường, có phải đặc biệt thích không?” Nhâm Thần Phong đem thân thể mềm mại ôm lên đi đến trước bàn trang điểm, dùng tư thế sáp nhập, giống như ôm trẻ đi tiểu, tư thế này làm cho cô càng nhục nhã gian nan hơn, cặp đùi tuyết trắng mở rộng, dâm dịch hỗn loạn không ngừng thuận theo bắp đùi chảy xuống dưới, hoa huyệt hồng hào bị nhục bổng thô to cắm vào vô cùng dâm mỹ, cùng với bộ dáng e lệ của cô tạo thành sự tương phản cực lớn, “Nhìn em xem, có bao nhiêu dâm đãng, bị anh cắm vào chắc thích lắm, chậc chậc.”
“Không, không phải…” Thư Liên đưa hai tay lên che lấy gương mặt nóng bỏng đỏ bừng của mình, cô không muốn thừa nhận người phụ nữ dâm đãng bị người ta làm cho mặt đỏ tai hồng trong gương kia chính là mình, tư thế xấu hổ như vậy, hai mắt phiếm hồng mông lung đầy xuân ý kia, làm sao có thể là cô.
Nhâm Thần Phong cũng không lập tức rút ra chọc vào, mà sau khi thưởng thức bộ dáng xấu hổ của cô xong, liền dùng hai cánh tay hữu lực nâng cô lên đi lại quanh phòng, mỗi một bước đi, phân thân thô to đều chui sâu vào co rúm trong tiểu huyệt, nhìn cô áp lực cắn môi dưới, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng phiếm xuân sắc, rõ ràng rất thoải mái, lại vì xấu hổ mà khẩu thị tâm phi, hắn quả thực khi dễ cô thành nghiện.
“Không phải?” hắn đem cô chặt trên bức tường bên cạnh cửa, cảm giác được Thư Liên khẩn trương , thân thể cong lên, Nhâm Thần Phong không muốn ẩn nhẫn nữa, thở hổn hển, theo đuổi dục vọng của chính mình ở trong cơ thể cô điên cuồng rong ruổi, “A, tiểu yêu tinh, em nhìn xem cái miệng nhỏ nhắn phía dưới đói khát như thế nào, em nghe xem, nó được anh cho ăn, òm ọp òm ọp kêu bậy kìa.”
“Ngô ──” Thư Liên đem môi dưới cắn đến chảy máu, cũng không ngăn cản được chính mình phát ra âm thanh, hắn sao có thể nói ra lời hạ lưu như vậy, nhưng mà khi hắn cứ nói lời nhục nhã cô như vậy, cô lại có thể cảm nhận được khoái cảm càng mãnh liệt hơn.
“Cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, cái miệng nhỏ nhắn phía trên, cái miệng nhỏ nhắn phía sau…” Nhâm Thần Phong mỗi khi nói một câu, đều hướng thật mạnh vào hoa tâm đâm vào, “Đều là vì để cho anh chơi mà sinh ra !”
“A, a ──” thật đáng xấu hổ , nhưng mà càng xấu hổ cô lại càng nổi lên phản ứng mãnh liệt hơn, toàn bộ tế bào trên cơ thể cô đều bị lời nói dâm đang của hắn làm cho căng lên, kêu gào muốn thoát ra từng lỗ chân lông, tiếp nhận dục triều hắn mang đến, làm cho cô trầm luân, làm cho cô điên cuồng.
“Lão gia, không bằng để tôi đi lấy chìa khóa.” Giộng nói của Lưu Bá vang lên.
“Được.”
℘ – Chap 11: Yêu đương vụng trộm sau lưng chồng (3) – H – ℘
Edit: Lam Vy
“Nhìn bộ dạng dâm đãng của em mà xem, nha, em muốn kẹp chết anh sao!” Nhâm Thần Phong cắn răng, số chết đem thiết nóng đâm thẳng hoa tâm, “Nghĩ đến việc bị người ta nhìn thấy bộ dáng em bị anh chơi, hứng thú đến mức cái miệng nhỏ nhắn phía dưới cũng mút mạnh như vậy?”
“Ô ── không, không phải ──” Thư Liên khó nhịn khóc ra tiếng, rốt cuộc cô cũng bất chấp việc người bên ngoài có nghe thấy hay không, hai tay cô ôm chặt lấy hắn cổ, hai chân tuyết trắng mở lơn thành hình chữ M, giống như con thuyền lênh đênh giữa cuồng phong mưa bão bị hắn bị đâm cho cao thấp phập phồng, lại còn không khống chế được dục vọng đón ý hùa với hắn.
“Phong! A, em không được! A ──” Thư Liên ngẩng đầu lên, âm thanh cao vút thét chói tai, liều mạng lắc đầu, phát tiết cơ thể đang tràn đầy khoái cảm.
“Tao hóa! Dâm phụ! Cầu anh, cầu anh giết chết em!” Nhâm Thần Phong cắn chặt răng mông bị kích thích tấn công mãnh liệt, bởi vì quá độ hưng phấn mà mi mắt anh khí có chút vặn vẹo, đáy mắt đầy tơ máu làm cho hắn thoạt nhìn giống như một con mãnh thú khát máu.
“Ô… Phong, cầu, cầu anh , ” Thư Liên la hét, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì, cô gần như đã hoàn toàn mất đi lý trí, hoàn toàn trầm luân trong biển dục vọng do người đàn ông tạo ra, “Cho em, cho em!”
“Cho em cái gì? Ửh?” ánh mắt hắn khóa chặt gương mặt cô ửng hồng, nhìn cô vì hắn mà trở nên dâm loạn phóng đãng, dục vọng chinh phục mãnh liệt của hắn thật thỏa mãn, nhưng vẫn chưa đủ, còn lâu mới đủ!
Hắn muốn cho cô hoàn toàn thần phục hắn, hắn muốn cô biến thành nô lệ tình dục của hắn, không, cái này vẫn chưa đủ, hắn muốn cô yêu hắn, toàn bộ thể xác và tâm hồn cô đều phải dâng cho hắn, “Muốn cái gì, nói đi!”
“A! em… em…” trong mắt Thư Liên là một mảng sương mù, ánh mắt điềm đạm đáng yêu có chút hoảng loạn nhìn hắn, bên ngoài truyền đến tiếng khóa cửa vặn ra làm cho mặt cô trong phút chốc trở nên trắng bệch, cô đột nhiên mãnh liệt run lên, nộn thịt trong hoa huyệt kịch liệt co rút lại, một đôi tay nhỏ bé sờ soạng cắm vào mái tóc hỗn loạn của hắn, trong nháy mắt, thời điểm người đàn ông đưa cô lên đình cao dục vọng kia, cô hôn lên môi hắn, “Phong, yêu em ── “
“Ách, a!” Nhâm Thần Phong thấp giọng rống một tiếng, mông run rẩy đem tinh dịch ấm nóng phun thẳng vào hoa tâm cô, lúc chìa khóa cắm vào ổ khóa cửa hắn với lấy đống quần áo hỗn độn rồi ôm lấy Thư Liên nhảy ra ngoài cửa sổ.
“Thật đúng là chật vật.” Nhâm Thần Phong thân thể trần trụi men theo cạnh tường chật hẹp nhảy vào cửa sổ một căn phòng khác, nhìn thiên hạ đã muốn ngất xỉu đi trong lòng, không khỏi tự giễu một tiếng.
Hắn chạy cái gì chứ? Để cho lão già thấy rõ ràng người phụ nữ này mặt ngoài thanh thuần nhưng bên trong có bao nhiêu dâm đãng không phải tốt hơn sao? Nhưng cuối cùng hắn lại giống như ăn trộm ôm thân thể lõa lồ của cô trốn đi ngay trong biệt thự nhà mình!
Thoáng thất thần xoa lên môi cô, con ngươi tối tăm của Nhâm Thần Phong mị lên nguy hiểm, thần sắc trở nên cuồng dã không kềm chế được.
Muốn Nhâm Thần Phong tôi yêu cô sao? Quả thực là chuyện buồn cười nhất thế kỉ!
Đem Thư Liên đặt trên ga giường mềm mại thoải mái, ngón tay Nhâm Thần Phong chậm rãi mơn trớn cằm cô, mặt cô, môi cô, chậm rãi đi xuống cầm lấy bầu vú yêu kiều, lưu luyến nhẹ nhàng vuốt ve, tà khí trong mắt người đàn ông càng ngày càng nặng, hắn chậm rãi cúi đầu, thanh âm thong thả mà lại trầm thấp:
“Bảo bối, tôi nhất định sẽ rất yêu ── thân thể… cô”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top