27

"Tôi đã biết chuyện đó rồi!"

Sano Shinichiro đi đến chỗ hai người, nửa đêm thức dậy, vươn tay sang bên cạnh thì không cảm nhận được gì, anh liền bật dậy đi tìm, lên tới sân thượng thì thấy hắn và Suzuko đang cãi nhau.

Nghe đến Suzuki Suzuko nói những lời này, nếu là trước đây, Shinichiro quả thật là không có gan, nhưng hiện tại anh phải dành lại người đàn ông của mình.

"Shinichiro!"
"Ngươi!!!"

Sano Shinichiro tiến đến đứng trước chắn ngay mặt hắn, cau mày nhìn thẳng vào đôi mắt xanh của Suzuki Suzuko.

"Cô nghe cho rõ đây!! Đây là người đàn ông của tôi!!"

Đầu tiên và duy nhất.

"Nực cười!! Ngươi sẽ như ta sao??"

Suzuko phất tay áo, nghe lời khẳng định của anh mà cười lớn.

"Suzuko!!!!"

Imaushi Wakasa cau mày, lạnh lùng nhả từng chữ, khuôn mặt như chỉ muốn tiến đến xé nàng ta thành trăm mảnh. Shinichiro liền chặn lại, sau đó khiễng chân hôn lên má hắn một cái để giúp hắn bình tĩnh, đôi mắt đen láy cứ như muốn nói "Để em".

"Suzuko tiểu thư, cho dù cô có thể gặp Wakasa trước tôi, yêu hắn trước tôi, nhưng cô có thực sự vì yêu hắn mà tin tưởng hắn không giết người không?"

Suzuko giật mình vội phản bác. 

"Ta...dù hắn có phạm tội, ta vẫn yêu.."

"Wakasa sẽ không làm vậy!"

Sano Shinichiro quát lớn, "được tin tưởng và tin tưởng" chính là thứ không nên bị tổn thương, Imaushi Wakasa đã bị tổn thương vì không được tin tưởng, anh lại càng không thích người khác làm tổn thương hắn. Vì vậy nữ nhân này, dù có là tình địch hay ác thần, Shinichiro vẫn quyết định bảo vệ hắn. 

"Shin-chan..."

Suzuki Suzuko khuôn mặt cúi gằm, không ngừng lẩm bậm, cả thân hình toát ra một luồng khí sắc lạnh. 

"Ta yêu hắn, ta vẫn yêu hắn, hạng loài người tầm thường như ngươi sao có thể thấy? Ngu ngốc..cả hai đều ngu ngốc....tất cả là tại ngươi"

"......."

"Chỉ cần ngươi chết...Wakasa sẽ về bên ta....phải....Sano Shinichiro."

Suzuko trong phút chốc hoá thành con rắn trắng khổng lồ, cái thân lớn quẫy đạp vào chiếc tường gần đó, lấy đà lao đến phía Shinichiro đang đứng. 

"CHẾT ĐI"

Shinichiro bị tiếng hét của cô làm cho giật mình, thụt lùi về phía đằng sau. 

"Đủ rồi"

Imaushi Wakasa nhẹ nhàng nhả từng chữ, ôm lấy Shinichiro lên vai tránh sang một bên, con rắng trắng vì cắn hụt mà va vào thành lang can bằng sắc, nửa thân đã ngã ra ngoài. Suzuko cuộn mình, lấy đà trườn lại, không ngờ nhận ra được phía dưới đất là một vòng tròn phép thuật lớn đã được dựng sẵn. 

"IMAUSHI WAKASA!! NGƯƠI!!"

"Gửi lời chào của ta đến Suzuki Sayo"

Wakasa nhếch mép, thi triển phép thuật, cả vòng tròn chợt phát ra ánh sáng màu tím, từ trong đó hiện ra vô số những loại xích lớn nhỏ, cuốn lấy thân hình to lớn của con rắn trắng, từng chút một lún xuống phía dưới mặt sân. 

"IMAUSHI WAKASA!! TẠI SAO !!! TẠI SAO !!"

Suzuko chính là không chịu, chính là không cam lòng. Nhưng lại không thể thoát ra, chỉ có thể gào thét để bản thân bị ép trở lại ma giới, cả thân hình cũng từ từ biến mất. 

"Hãy thấy may mắn vì ta chưa giết ngươi!!"

Từng câu chữ lạnh băng nhả ra từ miệng hắn, đôi mắt đỏ ngầu như máu, Imaushi Wakasa lúc này đáng sợ hơn bao giờ hết. Dám hạ thủ với anh, hắn cũng không nể tình là thanh mai trúc mã, đã một đao chém nàng ta thành hai. 

"Wakasa, em không sao mà!"

Sano Shinichiro vòng tay ôm lấy cổ hắn, cậu dịu dàng hôn lên đôi mắt kia. Biết hắn tức giận chắc vì mình, ngẫm lại cũng không phải lần đầu tiên. Shinichiro chính là cả thâm đều ngọt như đường. 

"......"

"Wakasa"

"??"

"Về nhà thôi"

_______________________________________________

211012

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top