chương 84 ngoại truyện: Couple Gram Third
Một thân lãnh liệt, Gram chậm rãi đi đến trước mặt cậu, biểu tình trên mặt cuối cùng cũng thư thái đi một chút.
“Đây là đối tượng xem mắt của cậu?”
Ánh mắt hắn bao trùm cậu nhóc trước mặt, tiếng nói mát lạnh có chút băng lãnh, cũng có một chút khiêu khích nói không lên lời.
Third hậm hực, biện minh nói:
“Đúng là một người trong số đó, có vẻ không thể dựa vào a, nhưng mà so với người khác vẫn còn hơn nhiều lắm?”
Gram gật gật đầu, nghe hiểu ý tứ của cậu.
“Nói cách khác, không chỉ có một người.”
Third nghe được dè dặt nhìn hắn, dè dặt suy nghĩ, thế nào lại có cảm giác như mình là kẻ bị bắt gian tại giường chứ, nhưng mà thực sụ không phải mà. Người đàn ông này từ nước Anh xa xôi trở về, đặc biệt đến nhà cậu ở đây để tiến hành tuyển chọn cho cậu sao?
Hơn nữa chuyện cậu phải đi xem mắt vốn anh đã sớm biết rồi còn gì, có gì đâu mà khủng bố vậy chứ?
“Tôi đói bụng....”
Third quay về bàn ăn, cầm lấy một cái bánh mỳ nhét vào miệng, ánh mắt trong veo như nước liếc mắt nhìn anh một cái, hàm hồ nói >_<
”Anh có ăn cơm hay không? Người bị anh cưỡng chế đuổi đi rồi, bằng đó đồ ăn tôi ăn không hết.”
Ngồi ở trên chiếc bàn nhỏ bằng thủy tinh ở phòng khách nhìn thấy tiểu nam nhân kia, mái tóc tung, một chiếc áo sơmi màu vàng nhạt hở 2 nút cùng quần Jean mặc trên người, có một loại hấp dẫn khiến người ta chìm đắm, Gram đi qua, dừng tại một bên cạnh bàn cậu ngồi, mắt kính trong suốt, hai mắt anh tản ra tầng sáng mị hoặc khiến tim kẻ khác phải đập lọan lên.
Third có cảm giác nghẹt thở.
Anh ta.... Anh ta muốn làm gì chứ?
Bánh mì vẫn ngậm trên miệng, không dám cắn, ánh mắt cậu thật tội nghiệp nhìn người đàn ông trước mắt.
Chỉ chốc lát, Gram nhíu mi, giơ tay lên, mạnh mẽ lấy ra, đem cậu túm đứng dậy, lôi kéo đi ra ngoài.
Third hoàn toàn hoảng sợ.
“Anh, anh, anh... Anh muốn làm gì a? Anh dẫn tôi đi đâu chứ? Buổi chiều tôi còn phải đi làm đấy.”
Cậu không kịp cảm thụ được bàn tay đang nắm tay cậu của anh có bao nhiêu cứng rắn có bao nhiêu lạnh lẽo, tựa như động kinh muốn trốn thoát.
Lông mày Gram càng nhíu chặt, túm cậu áp lên trên tường, chậm rãi ghé sát lại nhìn cậu từ trên xuống dưới:
” Ngay cả thời gian ăn cơm trưa cũng tranh thủ đi xem mắt, cậu quá thèm khát rồi có phải hay không? Hử?”
Third bị bức tường gồ ghề phía sau đâm vào lưng đau đớn không chịu nổi, vừa nghe thấy anh nói như vậy liền nóng nảy:
“Cái gì a? Tôi thèm khát cái quỷ gì? Năm nay tôi 27 tuổi rồi, 27 tuổi đấy? Tôi muốn đem mình gả đi được chưa?"
" Anh gặp qua người nào 27 tuổi còn chưa lập gia đình không? Cũng không phải ai cũng tốt phúc như Pete, có Vegas yêu cậu ấy, yêu đến mức bày mưu tính kế để có thể kết hôn cùng với cậu ấy, tôi thực sự rất muốn bị người ta tính kế a, nhưng mà những người theo đuổi tôi anh đều thấy rồi đấy, đều là đức hạnh như vậy, tôi có biện pháp gì chứ?”
Gram nín thở, cảm thụ được khẩu khí vẫn còn kiêu ngạo của cậu.
Cách xa 5 năm, cậu nhóc này vẫn như trước đây, lắm lời không ai ngăn được, gào thét khiến người ta cảm thấy phiền phức.
Nhẹ nhàng xoa xoa mi tâm, Gram lại lần nữa túm lấy cậu, thản nhiên nói:
“Tôi mới vừa xuống máy bay, chưa có ăn cơm, cùng với tôi đi ra ngoài ăn.”
Có thể bởi vì ngữ khí của anh khá tốt, Third không còn so đo gì nữa, thế nhưng cứ mơ mơ màng màng đã bị anh túm lấy lôi ra khỏi căn phòng, trước khi đi cậu cố sức mà cầm lấy cái túi xách nhỏ của mình, không đến mức ra khỏi cửa mà ngay cả di động cùng tiền cũng không mang, bằng không bị bán đi cũng không biết.
Dưới lầu, ánh nắng tươi sáng, lái xe nhìn thấy hình ảnh một đôi nam nữ đi xuống thì có chút giật mình.
Thì ra là như vậy.
Thoạt nhìn người cũng không phải là tuổi trẻ non nớt, chính là vẫn có một cỗ hơi khí không an phận, thân ảnh Gram to lớn bao trùm khiến cho thân thể cậu càng thêm nhỏ nhắn xinh xắn, từng bước lảo đảo vì bị anh túm lấy.
“Anh có thôi đi không hả?”
Ý nghĩ của Third ứ đọng trong ánh mắt, ngẩng đầu nhìn anh:
“Anh tới Thái cũng không thèm gọi lấy một cuộc điện thoại, làm sao mà tôi biết khi nào anh về, loại thời tiết này, đồ ăn thừa ở nhà tôi không ăn hết cũng chỉ có đổ cho chuột gián ăn thôi, anh có biết không hả....”
Cằn nhằn nói lan man, vẫn như năm đó.
Gram sải bước đi lên phía trước, anh đẩy vai Third đem cậu nhét vào bên trong.
Cửa xe đem toàn bộ thanh âm của cậu nhốt ở bên ngoài, qua cửa kính Gram nhìn liếc qua bộ dáng cậu nhóc nhỏ bị ngã đau đến nhíu mày kia, trong lòng có chút mềm mại, không biết vì sao mà rung động, đi sang bên kia, mở cửa ngồi vào trong.
“Tùy tiện tìm một khách sạn, có thể ăn được là tốt rồi, đi nhanh lên.”
Gram đơn giản nói vài câu, tựa như thức ăn mà Third làm ở nhà không thể ăn được vậy.
Nghĩ nghĩ, cậu vẫn là nằm úp sấp lên ghế trước, tốt bụng nói:
“Bác lái xe, đi đến ngã tư phía trước quẹo phải, đi thêm 800m nữa có một khách sạn lớn đó.”
“Anh ta là từ Anh trở về a! Nước Anh đấy! Anh ta có tiền, không hãm hại chút nào đâu.”
Trên mặt lái xe nín cười, mặt Gram lại không chút thay đổi, mặc kệ cho cậu hồ nháo.
“Tôi cùng anh ăn một bữa cơm, sau đó anh đưa tôi đến công ty, khoảng cách từ chỗ đó đến công ty không xa lắm, tôi có 2 tiếng nghỉ trưa thôi.”
Third tiếp tục chỉ huy, nghĩ như thế nào cho tốt đẹp nhất.
“Tôi nhất định cho anh ăn rất vui vẻ.”
Giống như tất cả giới trí thức đi làm trong thành phố này, cuộc sống của cậu cũng có quy luật, vòng qua vòng lại, thời gian 5 năm đã vội vã lùi về quá khứ, đảo mắt một cái cậu thực đã 27 tuổi, mặc kệ có tích cóp thế nào, cuộc sống vẫn thực vất vả.
Gram nhìn thấy công trình xây dựng bên ngoài cửa sổ, hoa lệ chói mắt, trong lòng có chút cảm giác lạnh lẽo.
“Cậu rất vất vả?” - Anh hỏi. Third lắc lắc đầu.
“Cũng không tính là vậy, chính là có chút vội vàng, Pete đi rồi tôi không có việc để làm, mỗi ngày đều ở trong công ty tám chuyện linh tinh, cùng với mấy em làm chung đi ăn cơm mua sắm, rất tốt"
"Anh ở nước Anh chắc là tốt lắm nhỉ? Anh có thể kể cho tôi nghe một chút sự tình của Pete bên đó được không? Có được không?”
Cậu có chút lớn mật, giơ tay giật giật tay áo của anh.
Trong lòng Gram có tia phức tạp, không thể nói thành lời. Anh giơ tay cầm lấy bàn tay có chút gầy yếu kia.
Xương ngón tay nho nhỏ, mảnh mai yếu ớt, cầm trong lòng bàn tay có cảm giác muốn thương yêu. Gram rất ít cầm tay ai, cơ hồ là chưa từng có, hiện tại mới rõ ràng thì ra cảm giác là như vậy.
“Third!”
Gram nhẹ nhàng hấp một hơi, thản nhiên quay đầu lại nói, cặp mắt tuấn tú có chút hoảng hốt hờ hững, dùng lời lẽ thương lượng nói:
“Nghỉ công việc hiện tại đi, đi theo tôi, tôi cam đoan cái gì cậu cũng không thiếu, thế nào?”
Third choáng váng. Cậu hoảng hốt nửa ngày cũng không hiểu được ý tứ của Gram là gì.
“Đương nhiên còn có một điều kiện nữa.” - Anh bổ sung.
“Dừng tất cả mấy cuộc xem mắt chết tiệt của cậu đi.”
Third càng choáng váng. Cậu thực cẩn thận suy nghĩ một chút, cậu hiện tại không phải là bông hoa xinh đẹp 19, 20, lại càng không phải cậu nhóc xinh đẹp như Pete khiến người ta vừa nhìn thấy đã muốn chà đạp, vận khí càng không may mắn đến mức gặp được một người đàn ông có tiền cùng cậu có một đoạn hôn nhân có một không hai kia. Hơn nữa từ nhỏ đến lớn thầy tướng số đều nói cả đời này cậu vô tài cũng vô tai, đần độn cũngcó mặt tốt đó chứ.
(Vô tài: không tài giỏi, không giàu có.
Vô tai: Không có tai họa nào.)
Như vậy, tình huống trước mắt rốt cuộc là cái gì?
“Anh... Thiếu bạn tình sao?”
Cậu đè nén rung động cùng si mê, tò mò hỏi. Gram nghĩ nghĩ, anh hẳn là không phải thiếu người làm ấm giường, mà phải nói anh chưa từng có.
Như vậy anh nói ra chuyện này rốt cục là muốn gì chứ???
Kỳ thực trong lòng Gram vẫn luôn hiểu rất rõ, anh không xem là công thành danh toại, chỉ có thể xem như cả đời này thực sự đã không có gì băn khoăn cùng ưu sầu, mọi chuyện ở bên Anh đã ổn định đi vào quỹ đạo anh không cần phải bôn ba nữa, một người đàn ông như vậy, có lẽ là trong lòng đang nghĩ muốn tìm một chốn yên ổn.
Anh muốn yên ổn, muốn cậu nhóc này ở bên cạnh anh, tựa như 5 năm qua vẫn chỉ có mình cậu liên lạc với anh qua mail, đây là mối liên hệ duy nhất của anh với Thái, anh cũng không tin tưởng rằng cậu nhóc này nếu như xem mắt kết hôn về sau còn có thời gian nhàn hạ mà thoải mái lải nhải cằn nhằn nói chuyện với anh nữa.
Chưa bao giờ cảm thấy được ở bên cạnh một người lại có cảm giác tốt gì cả, chính là đột nhiên có một người buông tay rời đi, anh thấy mình không thể thích ứng.
Third hơi chút giật mình, tay bị anh nắm ở lòng bàn tay, muốn động đều không thể động được, đôi mắt trong veo có một tia sợ hãi, dù sao cậu cũng chưa từng được nghe Gram giãi bày lòng mình như vậy, cho tới bây giờ khuôn mặt anh vẫn lãnh đạm như sát thủ kiếm hiệp, đột nhiên nói như vậy, thật sự làm cho đầu óc của cậu loạn một mảnh.
“Cái kia… Anh đợi một chút… đợi một chút a, được không?” - Cậu tỏ ra yếu thế cầu xin.
Gram cũng không có dự định nói thêm gì nữa, một chút thời gian ăn cơm, hẳn là nên để cho cậu ổn định, sau này về rồi nói cũng chưa muộn.
Vẻ mặt thay đổi như chớp mắt của Third rơi vào mắt Gram nghiễm nhiên khiến cho anh hiểu được cậu không thèm đem những lời anh nói để trong lòng, cậu cầm lấy túi xách đứng dậy đi ra ngoài, bộ dáng cười ha hả giống như đang lén nút gì đó.
Có bồi bàn người nước ngoài tiến lên mở cửa, dùng tiếng Anh hỏi một câu, Third nghe không hiểu được, mồ hôi tuôn như tắm, thực sự tiếng Anh của cậu không được tốt lắm nha.
May mắn phía sau có người đàn ông cao lớn đi tới, ngũ quan góc cạnh lộ ra lực sát thương vô hình cũng khiến người khác mê mẩn, đôi mắt thâm sâu tĩnh lặng khiến kẻ khác tim đập nhanh, chỉ nhìn liếc mắt một cái hơi thở của cậu liền trầm tĩnh lại, tùy ý để anh nắm ấy tay.
Gram cũng cúi đầu, nói một câu tiếng Anh, mang ngữ điệu chính thống London, giọng nói rất êm tai.
“Đi vào đi!”
Anh thay đổi nói tiếng Thái với người trước mặt.
Third ngượng ngùng theo sát anh đi vào trong, đại sảnh xa hoa bên trong khiến cho cậu có chút nghẹn thở, đúng là tiên cảnh a, trần nhà được nạm không ít phalê nhìn như là kim cương vậy, tựa như muốn tạo thành bầu trời xanh thẳm, ánh sáng xanh ngọc càng không ngừng lóe ra, ôn nhu mà mê người, cậu ngẩng đầu mê muội xem, không có cảm giác được Gram đang nắm tay mình, đem cậu kéo vào một căn phòng thuê chung.
Điều hòa mở lên không khí thực thoải mái, Third vô cùng ngạc nhiên nhìn hết thảy bên trong, chỉ kém là khóc thút thít mà thôi.
“Ôi, cái bàn thật lớn nha....” - Cậu sờ sờ mặt bàn.
“Chúng ta chỉ có 2 người, hay là đổi sang phòng khác đi....”
“Không có phòng nhỏ hơn!”
Gram thản nhiên giải thích, khi nghe được những lời này, miệng Third mở lớn hình ^O^.
“Bởi vì không có phòng nhỏ hơn nên liền thuê phòng Vip cao cấp nhất? Đại gia, ngài đang nói đùa sao? ’’
Nhưng rất nhanh Third đã biết anh không có nói giỡn, bởi vì khi cậu ngoan ngoãn ngồi vào ghế ngồi chưa đến 10 phút thì một loạt những phục vụ nữ xinh đẹp mặc sườn xám hướng phía bàn ăn đi tới, trong những chiếc nồi màu bạc không biết đựng cái gì, từng màu xanh xanh khiến cho cậu sợ hãi than nhẹ, kỳ thật ở B&B không phải chưa nhìn thấy sự xa xỉ bao giờ, chỉ là ở đây bọn họ chỉ có 2 người nha! Gọi nhiều đồ ăn như vậy làm gì chứ?
Có một bữa cơm thôi mà, Third có chút không yên lòng.
Bọn họ ngồi cách nhau ba ghế, Third trừ bỏ cắm đầu ăn còn có động tác duy nhất là giương mắt nhìn Gram phía đối diện, kỳ thực khuôn mặt người đàn ông này cũng rát tuấn tú, nhưng mà bình thường cứ bày ra cái bộ mặt lãnh đạm khiến cho người khác không thể thưởng thúc được vẻ mị hoặc của nó, giờ phút này Third đang cầm một chén nhỏ canh mà nhìn anh, thế nhưng lại cảm thấy anh thực sự vô cùng tuấn tú.
“Nhìn no rồi sao?”
Gram lấy giấy ăn lau miệng, ngẩng đầu hỏi.khiến cho Third há to mồm.
“Kỳ thực anh rất đẹp trai nha....”
Cậu ăn ngay nói thật, trên mặt đám mây đỏ cứ dần dần lan tràn.
“Đã suy nghĩ đến việc ở bên cạnh tôi hay chưa?”- Gram trực tiếp hỏi.
Third bị nghẹn, vị cay dừng ở cổ thật khó chịu, cậu vội vàng uống một ngụm nước, một bên dùng sức ho khan một bên oán hận nhìn người đàn ông kia.
“Cái kia, kỳ thật. Tôi đến bây giờ cũng không biết được đến tột cùng là anh muốn cái gì nha!” - Cậu rối rắm nói.
“Theo lý thuyết anh muốn tìm người như thế nào mà chả có, nhưng tại sao anh lại cố tình tìm tôi!"
" Sau nữa là không phải anh muốn có người cùng anh, mà là anh quá cậu đơn, muốn tìm người lấp vào, chỉ không biết là cần tìm ai, không biết sau này anh có cưới tôi hay không, không chừng cũng không thèm nhận tôi là bạn gái, chuyện mà không có kết quả gì, tôi làm chi phải đáp ứng anh chứ?”
Gram hơi hơi nhíu mi, ngồi dựa vào ghế nhìn cậu.
Third nói xong, cũng hiểu được mình có chút uất ức, loại đàn ông như vậy toàn chỉ dựa vào mình có chút thân thiết liền tưởng mình muốn dính vào.
“Cảm thấy buồn chán quá thì tìm người XXOO a, tùy tiện tìm mấy mỹ nhân chân dài cao ngất đó chắc chắn là hầu hạ rất khá nha, khi nào tâm tình thấy cô đơn thì đến tìm anh đây, chỉ cần đánh một cuộc điện thoại, nghĩ muốn tán gẫu đến ai đại ca đây liền tán gẫu với anh. Làm gì phải gây tai họa cho con nhà lành chứ?”
Third cậu không phải là người mà cứ yêu là nhất định phải cưới, không phải là cậu nhóc vì duy trì trinh tiết khi lần đầu tiên bị hủy liền tìm đường tự sát, thanh xuân, tình yêu, cậu có khả năng, nhưng là hiện tại tuổi của cậu không cho phép cậu mạnh miệng, 27 tuổi.
Sau này khi cậu kết hôn, không thể nói với chồng của mình, tôi trước đây được một đại soái ca nuôi dưỡng, hắn ta dùng tôi làm công cụ thỏa mãn....
Cuộc sống hôn nhân của cậu khi đó còn hạnh phúc sao?
Thế giới này, cậu thầm nghĩ chỉ cần bình an ổn định là đủ rồi.
Lại uống một ngụm nước nữa, vị cay trong miệng liền giảm hẳn, Third khẽ cắn môi.
“Trước kia anh không có bạn tình sao?”
Khuôn mặt tuấn lãng của Gram không có chút cảm xúc nào, chính là ánh mắt của anh đã nói trước đây anh không có bạn tình là nói bậy.
Là đàn ông ai cũng có nhu cầu sinh lý, có thời điểm thuần túy chỉ là phát tiết cùng thỏa mãn, đích xác anh đã từng lên giường với người khác, cũng không thể nói là nhiều nhưng mà cũng không ít, càng không biết đến đối phương là ai, hết thảy đều là đôi bên tự nguyện mua bán, ngươi tình ta nguyện. Tính tình của anh vốn lạnh lùng, thậm chí sau khi ân ái với bất luận kẻ nào cũng sẽ đứng dậy mặc quần áo, nhanh chóng rời đi.
Thậm chí nay cả nói anh cũng chưa thèm nói một câu với những người đó.
“Có!”
Ánh mắt Gram dịu đi một chút, nhẹ giọng nói. Third giận dữ,
“Không tính tìm mấy minh tinh chân dài kia?”
“Vậy thì không có!”
Rất kỳ quái, nồi lẩu trước mặt cứ ùng ục sôi, tâm tình Third lại cũng ùng ục mà sôi lên.
“Anh không nói dối chứ? Anh chưa từng có bạn gái? Chỉ cần ở cạnh nhau lâu lâu một chút cũng được nha!” - Cậu gợi ý cho anh.
“Không có!”
Gram khẳng định nói, lời nói không chút cảm xúc khiến cho mặt Third cứng đờ một hồi, đây quả thực là cực phẩm nam nhân nha.
“Kia... Vậy anh nói đi, vì sao lại muốn tìm tôi?”
Cậu to gan một phen, rất không mặt mũi mà hỏi anh nguyên nhân là gì. Gram nhíu mi suy nghĩ nửa ngày.
“Không biết, đừng ép hỏi tôi về vấn đề này được không?" - Gram hơi chút suy tư:
“Thời điểm tôi bình tĩnh rất nhiều, rất ít khi xúc động như vậy, không có nguyên nhân.”
Third có chút thất vọng, cậu thề, đúng là có một chút thất vọng nha.
Cậu không hỏi nữa, ngoan ngoãn ăn cơm, đem những mỹ vị này nếm thử gần hết, ngẩng đầu làm điệu bộ no rồi, lau miệng, đứng dậy uống một ngụm nước lạnh lấy lại tinh thần, sau đó cậu đi đến trước mặt Gram, bình tĩnh dừng ở trên mặt anh.
“Nếu như là anh chủ động nói muốn cùng một chỗ với tôi, tôi đây sẽ suy nghĩ, anh là dựa vào cảm giác của anh để làm việc, tôi cũng dựa vào cảm giác của mình để hành sự, cho nên hiện tại... đừng có động đậy!”
Third cúi đầu, có chút nghiến răng mà nói. Gram đã gặp tình thế nguy nan rất nhiều, chiêu thức của tiểu tử này căn bản là không thể hù dọa được anh.
Anh tao nhã ngồi dựa vào ghế, đầu hơi ngẩng lên, lông mày dày đậm khiến cho người ta mê muội.
Tim Third đập ầm ầm, ôm chặt lấy khuôn mặt tuấn tú của anh, hôn lên
Chỉ là nụ hôn rất nhẹ dừng ở trên cánh môi của anh, không có thâm nhập, không quá thân thiết, chỉ là như chuồn chuồn lướt qua, nhưng đều nghe thấy hơi thở của nhau.
Mắt Gram mở lớn, dừng ở trước mặt cậu nhóc, nhìn có vẻ cậu không hưởng thụ lắm, có chút khẩn trương, bàn tay đang áp lên mặt anh cũng có điểm nóng lên, nhưng là, anh luôn luôn không bao giờ giao quyền chủ động cho người khác.
Còn có, cánh môi kia thực mềm thực ẩm ướt, anh không thể nhịn được, ôm lấy thắt lưng của cậu, hôn lại mãnh liệt.
Third cả kinh, há miệng định hô lớn, nhưng lảo đảo một cái đã bị anh ôm gọn lấy.
Hơi thở nam tính ùn ùn kéo tới, cậu không có sức lực để chống đỡ.
“Đừng, đừng..”
Hai tiếng liền nói không ra lời nữa, Gram hung hăng mà tàn sát cánh môi của cậu, đầu lưỡi nóng bỏng cậy mở hàm răng khép chặt của cậu, nhấm nháp lời nói trong miệng của cậu.
Third kinh ngạc trừng lớn mắt, hai tay đặt trong ngực anh, theo bản năng muốn chạy trốn.
Cậu chưa từng cùng người khác hôn môi như vậy nha!!!
Nghĩ lấy chồng, bàn chuyện yêu thương, cùng lắm hôn môi cũng chỉ như chuồn chuồn lướt nước (Hời hợt), hai cánh môi mềm mại dây dưa, đụng tới răng nanh liền tự động lùi về phía sau, nhưng mà không giống như bây giờ, hôn sâu như vậy, răng của cậu cũng không thể khép lại, hơi thở mùi đản hương quanh quẩn, ngọt ngào trong miệng bị người đàn ông này hút lấy, cái lưỡi mẫn cảm bị chà xát, nặng nề mà yêu thương.
Cậu cũng vô cùng thưởng thức hương vị sạch sẽ của người đàn ông này, nhẹ nhàng khoan khoái, khí phách ngang ngạnh.
Mà tư thế hiện tại, là cậu bị ôm ngồi trên đùi anh, gáy bị đè xuống, hai tay gắt gao ôm lấy vai anh, tiếp nhận sự tàn sát của anh, Gram nhíu mi, cảm thấy miệng cậu vẫn cứng ngắc, anh hôn thật sự không thoải mái.
Bàn tay dời khỏi lưng của cậu, tay hơi hơi dùng sức chế trụ cằm dưới của cậu, Third bị đau, khớp hàm vô thức buông lỏng ra, anh tiến quân thần tốc, cường ngạnh cướp đoạt hô hấp của cậu.
Third không chịu nổi, càng thấy khó thở, cậu sợ đến phát khóc.
Gram cũng nhận ra sự khác thường của cậu, buông cái lưỡi ngọt ngào ra, ôm lấy thắt lưng của cậu, đẩy cậu khỏi lồng ngực, nhíu mi nhìn cậu.
“Em khóc cái gì?” - Không phải cậu chủ động hôn anh sao?
“Anh.... Anh.... Anh..” - Đầu lưỡi Third đau nhức, nói chuyện cũng không lưu loát.
“Anh ôm tôi làm gì? Tôi chỉ muốn xem xem cảm giác hôn anh như thế nào mà thôi, anh làm gì vậy?”
Gram có chút hậm hực nhìn cậu vài giây. Ngón tay thon dài nắm lấy cằm của cậu.
“Vậy bây giờ có cảm giác chưa? Chưa có tôi liền tiếp tục...”
... Third muốn rớt quai hàm.
“Vâng... Cái kia, anh đừng hung dữ, cảm giác tốt mà....”
Mặt cậu đỏ bừng nói một câu như vậy, che giấu ngực trái của chính mình đang oành oành đập loạn lên, kỳ thực bọn họ đều rất khẩn trương, cậu tựa như tìm được báu vật mà ôm lấy bờ vai của anh, nghĩ muốn nằm ngốc một hồi trong ngực anh.
“Vậy anh có cảm giác không?”
Gram không thể không có cảm gác, cậu nhóc hiện tại đang nằm trong lồng ngực này khiến cho anh có cảm giác rất khác thường, nhưng khác ở chỗ nào thì anh không thể nói nên lời được.
Ngón tay thon dài vuốt ve cánh môi của cậu, Gram nheo mắt lại.
“Em nói xem cảm giác của em khi hôn là gì?”
“Gì?” - Third kinh ngạc.
“Chuyện này có gì khác sao?”
Gram nhịn xuống ý cười trên môi, điều chỉnh một chút tư thế làm cho cậu thoải mái để anh ôm vào trong ngực.
“Em cứ nói, tôi không chán ghét, chính là kỹ thuật hôn quá kém, em rất ít hôn môi sao?”
Third hôn mê......
“Tôi...”- Cậu cúi đầu, chôn ở cần cổ của anh, than thở nói:
“Trước kia tôi cũng có bạn trai, nhưng mà cảm giác không thích hợp, hôn môi cũng chỉ cảm giác như thịt đụng thịt mà thôi, anh hiểu thịt đụng thịt là gì chứ?"
" Tôi sợ đụng tới nước bọt trong miệng anh ta, hôn một chút tôi liền tránh đi, hai người chỉ tương kính như tân thôi, tựa như đang hữu nghị cùng làm cách mạng vậy, tình yêu như thế như chẳng có ý nghĩa gì vậy.”
Gram không nói lời nào, anh cũng không hiểu biết về tình yêu. Bàn tay tao nhã với lên bàn, lấy đồ uống nhấp một ngụm.
“Tiếp tục!” - Anh thản nhiên nói.
“Còn có cái kia.... Cái kia..."
Third ở trong lòng anh cựa quậy một chút, nhíu mi nói.
“Anh nghĩ ham muốn giữa người với người lúc đó là bản năng trời sinh sao?"
" Chẳng lẽ là không yêu cho nên mới có cảm giác như thịt chạm thịt sao?"
" Khi anh đi tìm mấy mỹ nhân kia, anh nói một chút đi, có cảm giác gì?"
" Anh cũng không thích mấy người kia mà, làm sao có thể cùng cậu ta chứ?"
"Trước kia thời điểm tôi cùng với bạn trai tôi, tôi không ngại anh ta ôm, nhưng mà rất kỳ quái nha, khi gặp anh ta ở những nơi khác tôi liền thấy khó chịu, rõ ràng là bạn trai của tôi nha, tôi có cảm giác tình yêu của anh ta giống như lưu manh vậy, anh nói xem ý nghĩ này có kỳ cục không?”
Gram lẳng lặng nghe, nghĩ muốn xem nhẹ phản ứng của vị trí nào đó trên cơ thể.
Anh là người đàn ông bình thường, chẳng qua là nhiều năm được huấn luyện nên đã tôi luyện khiến cho sức chịu đựng trở lên tốt lắm, không đến mức phát tác bừa bãi, cho dù là phản ứng cũng có thể cố gắng khống chế được.
Khuôn mặt tuấn tú hiện lên tia khác thường, bạc thần của anh khẽ mở:
“Em không yêu hắn ta.”
Third nghẹn lời, ngẫm lại, “Ừ nhỉ!” một tiếng.
“Thật sự là tôi không thương anh ta, sau khi chia tay tôi khổ sở có hai ngày đã không có chuyện gì, hơn nữa nguyên nhân khổ sở vẫn là không có người mang vác đồ cho tôi cơ.” - Cậu thành thực thừa nhận.
Gram mím môi, đem ly nước thả lại trên bàn.
“Third!” - anh nhẹ nhàng kêu một tiếng.
“Gì ạ?” - Cậu ngẩng đầu.
“Em có biết ở trên người đàn ông mà cọ tới cọ lui là chuyện vô cùng nguy hiểm không?” - Anh giữ điệu bộ của người chính nhân quân tử. Third á khẩu 冏......
Cậu “Ực!” một tiếng nuốt một ngụm nước bọt, mẫn cảm nhận thấy giọng nói của anh có chút mờ ám.
“Là anh chủ động ôm tôi, cũng không phải là tôi tự ngồi lên người anh nha...”
Cậu luống cuống chân tay muốn từ trên người anh nhảy xuống.
Cánh tay Gram đè chặt cậu lại, ánh mắt đen tối của anh tràn ngập dục vọng nổi lên, nhìn xuống khiến cho Third có chút nghẹn thở.
“Tôi có chút nghĩ không rõ ràng lắm, em giúp tôi lý giải một chút.”
Thanh âm của Gram vô cùng dễ nghe vang lên, ánh mắt nhìn thẳng vào cậu nhóc đang như đà điểu nằm trong lòng, thanh âm mang theo từ tính mê người.
“Hẳn là không phải em không có bạn bè, tôi ở bên Anh 5 năm, tại sao em vẫn kiên trì không gián đoạn mà gửi mail cho tôi, em xác định được sau khi Pete bị Vegas mang đi tôi nhất định sẽ có hứng thú với em, hoặc là nhất định chúng ta có thể gặp lại.”
Hơi thở ấm áp phả lên mặt cậu, cánh môi Gram càng sát gần lại, tới gần cái bí mật trong lòng cậu.
“Trong thư chưa bao giờ em nói cảm giác của em với tôi là gì, chuyện vụn vặt như vậy em vẫn luôn báo cáo với tôi, tận đến khi em nói đến chuyện em đi xem mắt.... Mà tôi lại đột nhiên trở về nước, em giống như không có chút kinh ngạc nào.”
“Third, làm sao tôi lại có cảm giác, em có âm mưu từ rất lâu rồi?”
Suy luận ăn khớp của anh cuối cùng cũng đưa ra một câu khẳng định.
Sắc mặt tiểu nam nhân trong lòng đỏ bừng lên, đem tất cả những gì chột dạ đều bại lộ hết.
“Tôi... tôi gửi mail cho anh có gì kỳ quái sao? Các anh mang Pete đi tôi còn lạc thú gì nữa chứ?"
" Hơn nữa tôi gửi mail cho anh bằng hòm thư của công ty, anh trả lời một lần tôi mới biết anh vẫn còn dùng, cho nên mỗi lần mới gửi thư cho anh, anh không biết có một loại bạn bè tên là ‘thu dọn phế phẩm’ sao? "
"Tôi có tâm tình tốt hay không tốt gì đều nói cho anh biết, méo mó có hơn không đúng không?"
" Dù sao anh cũng không muốn quay về, anh ở bên Anh xa như vậy dù sao cũng không thể tìm tôi nói chuyện, vậy nên đương nhiên tôi sẽ không kiêng nể gì rồi.”
Cậu bô bô nói một đống lớn, áp chế khuôn mặt đang nóng bừng lên, trợn tròn mắt nói.
Gram không nói lời nào, ánh mắt tối màu có chút mê ly, dừng ở cái miệng đang mấp máy của cậu.
Hai người trong lúc đó chỉ có trầm mặc.
Thân mình Third cựa quậy liên hồi, giờ phút này yên lặng như vậy, sắc mặt anh rất khó hiểu cũng không thèm nói câu nào, cậu lại tựa như đang ngồi trên đống lửa, như ngồi đống than.
Đột nhiên nhìn thấy anh cúi đầu xuống, Third kinh ngạc, hít một hơi dài. Gram cúi đầu hôn lên môi cậu.
“Tôi vốn rất ghét những ai tự cho mình là đúng, nhất là tự cho là có thể chọc đến tôi....”
Lưu luyến ở trên cánh môi mềm mại của cậu, Gram mơ hồ nói.
“Ba năm trước khi em gửi mail tôi không hề có cảm giác gì, cuộc sống của tôi thực sự rất tẻ nhạt, không có thói quen ỷ lại ai đó, nhưng là sự ngạo mạn đó lại trở thành ỷ lại từ lúc nào... bất quá em cũng chỉ là một cậu nhóc bình thường, làm sao lại khiến tôi có chút vướng bận chứ?”
Thanh âm của anh rất thấp, lượn lờ bay vào màng nhĩ của cậu.
Third say.
Kỳ thực mục đích của cậu căn bản không phải là muốn dụ dỗ Gram, ngay từ đầu cậu cảm thấy thực tò mò với người đàn ông lạnh lùng này, tựa như khi cậu cảm thấy tò mò hành động Pete trốn đi vậy, cậu không phải là loại người có dục vọng muốn chiếm giữ gì đó, người đàn ông này ngay từ đầu nếu không check mail lại thì cũng sẽ không có chuyện gì mà nói, chính là sau này cậu lại muốn làm cho anh vui vẻ, muốn làm cho anh lộ ra nụ cười hiếm có.
Những nụ hôm ùn ùn kéo tới trên môi xua tan đi tia lý trí cuối cùng của cậu.
Third nhịn không được đáp lại nụ hôn của anh, bàn tay ôm chặt lấy mặt anh, không muốn làm cho cánh môi của anh dời đi.
Gram giống như đang đùa giỡn cậu vậy, chỉ hôn rất hời hợt.
Third nóng lòng, chủ động dán chặt vào, ngăn chặn lấy cánh môi anh không cho phép anh dời đi.
“Được rồi, tôi thừa nhận được chưa?” - Cậu tức giận nói.
“Tôi chính là có kế hoạch từ lâu, muốn dụ dỗ anh! Thế thì sao nào? Nhưng tên Gram thối tha nhà anh cũng không có tý tiền đồ nào đi"
" Mới 5 năm đã bị tôi dụ dỗ tới tay! Nghe thấy tôi đi xem mắt anh sốt ruột đúng không? Khai thật đi, anh sốt ruột đúng không? Nhất định là anh rất sốt ruột, nếu không anh về nước làm gì? Không cần nói nhiều, anh cũng không khó thu phục lắm.”
Cuối cùng, Third rốt cục cũng thừa nhận, Gram ngửa người dựa vào thành ghế, nheo mắt lại, rốt cục cũng nghe được một câu nói thật. Cậu đỏ mặt, lặp lại.
“Anh cũng không có tiền đồ gì...”
Làm bộ khinh thường quay đi không nhìn anh, nhưng là Gram có thể nhận ra bộ ngực phập phồng của cậu, cùng với ngực trái của anh, nơi đó đang loạn nhảy lên.
Cậu đang căng thẳng, vô cùng căng thẳng.
“Vậy em đang lo lắng cái gì?”
Nắm chặt lấy cằm cậu, xoay về phía mình, Gram nhíu mi hỏi.
“Cùng một chỗ với tôi, em cũng muốn đúng không? Rốt cục em đang do dự cái gì?”
Third nghẹn lời. Đôi mắt trong veo của cậu hiện lên tia mờ mịt, há miệng không biết nên nói cái gì.
“Tôi không thể quyết định qua loa như vậy được.... Ở cùng một chỗ với anh, không phải là tình yêu cũng không phải là kết hôn, anh cũng chỉ cảm thấy tò mò với tôi mà thôi, đợi cho đến lúc anh hết hứng thú rồi, ai biết anh sẽ đối xử với tôi thế nào chứ...”
“Những người đã từng theo tôi, tôi chưa từng bạc đãi bọn họ.” - Anh nói trắng ra.
“Ý tôi không phải cái kia a!” - Third thực hung dữ nhìn anh.
“Tôi mà muốn tiền thì lần trước khi mà các anh mang Pete đi số tiền mà các anh để lại cho tôi, à mà hình như anh cũng không biết là bao nhiêu sao?"
" Nhiều năm như vậy tôi đều chưa từng động đến, nguyên nhân căn bản là vì tôi nghĩ lúc trước đó là bạn của tôi, không phải là lấy tiền thay người ta làm việc, hiện tại cũng giống vậy, tôi không muốn hao phí tuổi thanh xuân của mình, sau đó lấy chi phí tổn thất tuổi thanh xuân từ tay một người đàn ông, quá rẻ rúng.”
Cậu từ trên người anh nhảy xuống, sắc mặt không tốt lắm, ngồi trở lại chỗ của chính mình, tiếp tục ăn cơm.
Vừa mới bị giày vò một trận, hao phí tâm lực, cậu lại đói bụng rồi.
Trên bàn nồi lẩu nhỏ vẫn sôi ùng ục, Third một hơi ăn hết ba bát, cuối cùng cũng đem cỗ oán niệm trong lòng áp chế xuống, tiếp tục cắn răng ăn cơm, căn bản là mặc kệ người đàn ông kia có biểu tình gì.
Gram ở bên cạnh lẳng lặng nhìn cậu, ánh mắt ngưng tụ ở môi cậu. Cái miệng nhỏ nhắn kia, có đôi khi là oang oang cực kỳ huyên náo.
Anh lấy một điếu thuốc ra hút, động tác cực tao nhã, thong thả, khói thuốc quanh quẩn, Third khó hiểu nhìn khói thuốc lượn lờ, đem ha người ngăn cách.
Thời gian chậm rãi chỉ hướng 1h40, rốt cục Third cũng buông bát xuống.
“Đã đến giờ, anh đưa tôi về công ty đi!”
Điếu thuốc trong tay Gram cũng sắp cháy hết. Khuôn mặt tuấn tú của anh dưới khói thuốc lượn lờ lại càng thêm tà mị, Third lại có điểm trầm lâm, trấn định tinh thần, lặp lại một câu:
“Anh nhanh lên đi, tôi bị muộn rồi.”
Gram đem tàn thuốc nghiền nát trên gạt tàn, đứng dậy, đi đến bên cạnh cậu.
Third một trận khẩn trương, sau đó lại càng khẩn trương, bởi vì Gram trực tiếp ôm lấy thắt lưng của cậu, một tay xuyên qua dưới đầu gối của cậu, đem cả người cậu ôm lên trên không.
“A!” - Third hét lên một tiếng, tay ôm choàng lấy cổ anh.
Gram không thèm để ý đến cậu hò hét, ôm cậu đến sofa dưới cửa sổ, sofa màu trắng tản ra vẻ cao quý thanh lịch, anh đặt cậu lên trên, một tay đè chặt cậu xuống, tay kia thì bắt đầu cởi cà – vạt của chính mình. Third sợ hãi, kêu to:
“Gram anh muốn làm cái gì hả?”
Mắt Gram vẫn lạnh nhạt, cũng không thèm để ý đến cậu, chỉ là cởi bỏ cà – vạt, đem hai tay cậu cột lại cùng một chỗ, cậu thét chói tai giãy giụa, hạ thân bị anh đè chặt không thể nhúc nhích, hai tay vài cái đã bị cột chặt lại, cổ tay bị cà- vạt cột chặt lại khiến cho cậu vô cùng luống cuống, nước mắt đều đã tuôn trào.
“Rốt cuộc anh muốn là gì thế? A! Đau!”
“Em có thói quen sau khi dụ dỗ người ta sau đó liền chạy biến sao?” - Gram cúi người, thanh âm rét lạnh nổ tung bên tai cậu. Third ngẩn ra, giãy giụa càng thêm kịch liệt:
” Tôi đâu có, tôi đâu có dụ dỗ anh! Anh buông tôi ra, tôi còn chưa đồng ý cùng một chỗ với anh, anh làm như vậy với tôi là phạm pháp đó!”
Nói xong cậu thét một tiếng chói tai, nhìn thấy Gram thực đã cởi xong áo khác ra, ném một cái thật mạnh sang bên cạnh.
Thân thể đàn ông cao lớn nam tính, vững vàng bao trùm thân thể nhỏ xinh của cậu ở bên dưới, một tay Gram đè chặt cổ tay bị buộc của cậu, một tay cố định mặt cậu, hung hăng hôn xuống như muốn cắn nuốt.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top